-
Bút Máu
Tập Truyện
Vũ Hạnh
TRÍ ĐĂNG xuất bản 1971CHAPTERS 11 VIEWS 62353
Trong lễ hôn phối, Sinh mới nhìn rõ Tuyết Hồng: mặt nàng hơi gãy, mũi nàng hơi to, lưng nàng hơi cong. Sinh rất buồn lòng, song nghĩ duyên số tại trời, nhan sắc của nàng tuy kém nhưng tài nàng cao cũng là một điều an ủi. Suốt tuần trăng mật, nhiều lần Sinh ép Tuyết Hồng làm thơ xướng họa, nàng đều chối từ. Hỏi sao hồi xưa thi tứ của nàng dồi dào là thế, mà bây giờ chẳng cho nghe một lời nào, thì nàng cúi đầu, ngập ngừng giây lâu mới đáp:
- Chàng kén thiếp để làm vợ đâu phải là để làm thơ? Đạo vợ lại là đạo lớn, e rằng đem hết trí lực chu toàn chưa chắc đã trọn, đâu dám lấy chuyện thơ văn mà làm chểnh mảng. Dù chàng nài ép bao nhiêu, thiếp cũng cam đành chịu lỗi. -
Bút Nở Hoa Đàm
Thơ
Vũ Hoàng Chương
VẠN HẠNH xuất bản 1967VIEWS 10218
Ta còn để lại gì không
Kìa non đá lở, này sông cát bồi
Lang thang từ độ luân hồi
U minh nẻo trước xa xôi dặm về
Trông ra bến hoặc bờ mê
Nghìn thu nửa chớp bốn bề một phương
Ta van cát bụi trên đường
Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này
íể ta tròn một kiếp say
Cao xanh liều một cánh tay níu trời
Thơ ta chẳng viết cho đời
Không vang nhịp khóc dây cười nào đâu[1]
Tâm hương đốt nén linh sầu
Nhớ quê dằng dặc ta cầu đó thôi
íêm nào ta trở về ngôi
Hồn Thơ sẽ hết luân hồi thế gian
Một phen đã nín cung đàn
Nghĩ chi còn mất hơi tàn thanh âm. -
Các Nhà Văn Nữ Việt Nam
Phi Hư Cấu Văn Học
Uyên Thao
CHAPTERS 11 VIEWS 6721
Những người làm văn học sử tại Việt Nam sau này, khi theo dõi diễn trình sinh hoạt văn nghệ nữ giới trong 70 năm đầu của thế kỷ 20, sẽ phải dừng lại ở hai năm 1928 và 1900. Đó là những năm mà văn nghệ nữ giới Việt Nam trong thế kỷ 20 đã đạt tới một số thành tích có đủ tầm vóc ảnh hưởng quyết định cả một trào lưu sinh hoạt. Năm 1928 là năm tạp chí Nam Phong trình bày lần đầu thi phẫm Giọt Lệ Thu của Tương Phố. Sự thành công của Giọt Lệ Thu không chỉ thu gọn ở điểm đề cao tài năng của nữ giới trong văn chương mà còn được ghi nhận như một tác phẫm có sức quyến rũ mạnh mẽ nhất. Trong Nhà Văn Hiện Đại, Vũ Ngọc Phan ghi lại rằng Giọt Lệ Thu là tác phẫm có thể thúc đẩy nổi một phong trào văn nghệ, nếu được giới thiệu ở một quốc gia nào khác.
-
Cái Chết Của...
Tập Truyện
Dương Nghiễm Mậu
VĂN XÃ xuất bản 1971CHAPTERS 7 VIEWS 8700
Quán rượu ở góc đường đang bình thường với không khí trầm trầm ồn ào của nó bỗng rộn lên, mọi người chăm chú nhìn về phía đầu con đường đưa vào thị trấn.
— Lão ăn mày đã đến...
— Một tuần trăng tròn vừa đúng không sai một ngày...
Vẻ ồn ào huyên náo bùng lên rồi lặng lẽ hẳn xuống, mọi người chừng như đều ngưng lại câu chuyện đang nói dở chăm chú nhìn bóng lão ăn mày đang tiến tới gần, một dáng người gầy yếu, bước đi chậm chạp và như không mấy chú ý tới mọi người dù lão ta ngước nhìn và mỉm cười, cái đầu gúc gúc như một dấu hiệu chào hỏi. Lão ăn mày khi vào tới phố chính thì đi sát vào dãy nhà bên, ngang qua những cửa nhà, lão bước chậm hẳn lại, nhiều lúc ngừng bước, từ cửa nhà những đứa trẻ, những bà già đứng ở đó cười cười, có người đã cầm sẵn trong tay những gói cơm, hoa trái, hoặc gạo chờ cho tới khi lão ăn mày tới nơi thì bỏ vào chiếc giỏ lão đeo nơi sau lưng.
-
Cái Chuồng Khỉ
Tập Truyện
Nguyễn Đức Sơn
AN TÊM xuất bản 1969CHAPTERS 6 VIEWS 28279
Qua khỏi một ngân hàng ngoại quốc ở đường Bến Chương Dương, tôi chỉ tay cho tài xế trực thẳng ra đường Hàm Nghi mà không hỏi ý Mộc Linh. Tôi hơi rùng mình nghĩ có lẽ đây là một trong những lần cuối cùng tôi đi chơi với Mộc Linh. Tôi xúc động và hơi bối rối cũng như mới hôm qua, Chúa nhật, khi tôi dẫn Linh đi xem lễ ở nhà thờ Đức Bà với tôi cho vui vì không biết phải làm gì. Mộc Linh cũng xúc động và hơi bối rối như tôi. Song trong đôi mắt nàng tôi đã đọc thấy một tình cảm kiêu hãnh tưởng như tôi đang đau đớn lắm tuy nàng thừa biết tôi không yêu nàng một cách đắm đuối. Tình cảm sâu đậm này tôi chỉ dành cho một người yêu tôi chưa hề và chắc chắn không bao giờ giáp mặt và hình ảnh nàng chỉ hiện lên trong sương khói như thực như không. Vậy thì Mộc Linh lầm rồi em ạ. Tôi có nhiều người yêu nay đã có chồng và một gia đình xum xuê mỗi lần gặp tôi ngoài phố cũng có cái dáng điệu kiêu hãnh như Mộc Linh khi họ hơi nghiêng đầu chào tôi một cách thật lịch sự và quý phái. Tại sao lại kiêu hãnh, thách đố? Kiêu hãnh và thách đố cái chi? Về những sinh vật biết nói đang được bế trên tay mình, trên tay người vú, hay đang được chở trên chiếc xe nôi bằng sắt Tây cao, sang? Hay muốn cho tôi mặc nghì khi tôi đã tạo ra một số sinh vật biết nói như vậy tôi đã trải qua những giờ phút sung sướng đến cực điểm bên cạnh một người đàn ông khác và khi nhìn anh tôi có tức chết không? Có, có chứ. Tôi có tức đến cực điểm như khi tôi nhìn một đôi vợ chồng trẻ bất xứng mà người vợ có phảng phất một vẻ đẹp nào đó làm tôi thích. Những lúc đó tôi thường có những cử chỉ vô tri vô giác để cố quên đi ý nghĩ chắc chắn triệu phần triệu là thiếu phụ trẻ đang đứng trước mặt tôi kia đã có những giờ phút sung sướng cực điểm với một người đàn ông không phải là tôi. Chỉ thế thôi. Tôi cũng có những hành động và cử chỉ tối thậm vô lý nữa mà tôi không nhớ hết. Nhưng cứ tin rằng nếu trong dĩ vãng một, hai, ba, hay năm, sáu năm về trước nếu tôi có điều kiện sống chung với một, hai, ba hay năm, sáu người tôi đã yêu thật tình hay lạng quạng và hiện đã có gia thất rất ư đàng hoàng đó, tôi sẽ chạy trốn hoặc tự sát. Nhiều lúc nhìn một trong số con gái đã thành đàn bà đó, tôi tưởng tượng hết sức mạnh tôi là người đàn ông đã bao năm chung sống với họ để thấy chán ngán cực điểm. Tôi không hiểu vì sao hồi đó tôi có thể yêu những đứa con gái tầm thường từ dáng dấp đến tâm hồn như vậy. Tôi mừng thầm, mừng lắm vì biết trí óc và tâm hồn mình đang còn chạy, còn lăn, còn mở ra. Còn những đứa con gái kia chỉ là những vũng nước tù đọng, ung thúi. Mộc Linh cũng chỉ là một giọt nước tù đọng sắp thành hình. Tôi quen với Mộc Linh khi nàng không phải là một giọt nước tù đọng, hay đúng hơn khi tôi chưa nghĩ đến điều ấy. Tôi thấy Mộc Linh còn chạy, còn lăn, còn mở ra gần được như tôi. Ôi, tôi khoái biết bao nhiêu những cái còn chạy, còn lăn, còn mở ra cho đến khi hủy diệt mà không cần biết có đến đích hay không – mà cái đích của mỗi đời người thì tôi chưa hình thành trong trí hay quan niệm được bao giờ. Như những đợt sóng biển chẳng hạn. Ào ào chạy từ ngoài khơi lùa vào bãi cát hay ghềnh đá đập nát thân trên đó. Mộc Linh, em chỉ là một giọt nước tù đọng dù tôi không muốn tin như thế, chắc cũng bởi một phần vì mặc cảm Linh học hơn tôi xa quá và Linh lại hơn tôi đến gần ba tuổi.
-
Cái Lu Chín Vú
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Dương Trữ La
SỐNG MỚI xuất bản 1968CHAPTERS 2 VIEWS 3662
Bé Mai bữa nay viết tập được tám điểm. Hạng nhứt. Bé mừng lắm. Trống vừa điểm tan học là bé ôm cặp chạy u ra cổng, để về khoe với mẹ. Nhưng hôm nay không có mẹ mà là chị bếp đi đón bé.
Mai buồn hiu hỏi :
- Mẹ bé đâu ?
Chị bếp dắt tay bé, đáp :
- Mẹ đi về nội, chiều ra.
Bé Mai mất vui vì không được khoe điểm tốt với mẹ. Về tới nhà bé vẫn thấp thỏm đón mẹ ở cửa. Mỗi khi có tiếng xe ngừng lại hay có người nói chuyện trước nhà là bé hồi hộp mong mẹ về. -
Cái Lưới
Truyện Dài
Duy Lam
GIAO ĐIỄM xuất bản 1965CHAPTERS 6 VIEWS 15140
ào một ngày mùa đông năm 19..., ông bà Hạ dọn đến biệt thự Hoàng Hôn. Trong khi ông Hạ còn mải đốc thúc người nhà khuân hòm xiểng đựng quần áo và những đồ dùng lặt vặt vào nhà, bà Hạ một mình lẳng lặng dạo thăm một lượt tất cả các phòng.
Tuy đây là chiếc biệt thự xưa kia bà Hạ và các con thiết tha mong ước được làm chủ, nhưng mọi công việc trông nom xây cất điều đình với kiến trúc sư, đốc thúc thợ thuyền bà đã để mặc ông tự ý lo liệu. Nếu ông cố gặng:
"Mình đến ngó qua một chút! Thợ đương xây đến phòng khách... Mình có muốn xây một chiếc lò sưởi thật lớn hay không? Đà Lạt vào mùa rét lạnh lắm đấy!" -
Cầm Ca Việt Nam
Phi Hư Cấu
Toan Ánh
LÁ BỐI xuất bản 1970CHAPTERS 6 VIEWS 3941
Giọng ca tới những tiếng chén, tiếc, bay vút lên không, rồi chìm hẳn ở những tiếng (rượu) đào, (uống) vào; sau cùng tan lẫn trong cảnh bao la của đồng ruộng. Đúng lúc đó nhìn qua bờ ao, chúng tôi thấy một đoàn thợ gặt, cả trai và gái khoảng mười mấy người đi hàng hai dưới ánh trăng vằng vặc trên con đê (tức đường Quần ngựa). Tiếng hát ngừng một chút rồi lại cất lên, tôi nhổm nhổm muốn chạy theo họ, nhưng rồi lại ngồi xuống, vì băng qua được cách đồng chiêm tới chân đê thì họ đã đi xa mất rồi. Tôi lắng tai nghe tới khi dư âm tắt hẳn, mà tiếc ngơ tiếc ngẩn! Suốt đời tôi, chưa có lần nào giọng ca làm cho mê như lần đó: nó du dương, uyển chuyển, bát ngát, tôi biết dùng tiếng gì để tả bây giờ? Ca nhạc Tây phương không sao gợi cho tôi được cảm xúc thần tiên đó. Ca nhạc của mình quả thật không phong phú, nhiều sắc thái bằng phương Tây nhưng có những nét riêng, cái thần riêng thấm thiết với ta, như là tiếng gọi của tổ tiên, của dân tộc. Ông Toan Ánh đã có công gợi cho ta nhớ lại, nhớ cái hồn của đất nước đó trong cuốn Cầm ca Việt Nam này. Chỉ là một "nhất lãm" nhưng rất đủ để hướng dẫn những người muốn đi sâu vào chi tiết.
-
Cẩm Nang Người Vợ Hiền
Phi Hư Cấu
Bà Tùng Long
THẾ KỶ xuất bản 1968CHAPTERS 16 VIEWS 21210
Dù ở địa-vị nào, giai-cấp nào, người phụ-nữ Việt- Nam cũng xem việc nội-trợ là bổn phận chánh của mình trong gia đình. Có làm tròn bổn-phận nội-trợ, người phụ-nữ mới thật là Người Vợ Hiền. Mà công việc nội-trợ, ngoài việc sắp xếp gia-đình, dạy dỗ con cái, may vá thêu thùa, còn có việc bếp núc, giữ gìn những vật dụng trong nhà.
-
Cám Ơn Em Đã Yêu Anh
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Duyên Anh
TUỔI NGỌC xuất bản 1974CHAPTERS 9 VIEWS 46488
Những cuộc hội hảo về ô mai, tầm ruột, mứt me, bánh đúc, thịt bò khô, xi nê, con trai và tình yêu thường tổ chức tại tư thất của nữ hiệp Hoàng Dung, người chưởng môn phái Nghịch Nữ. Phái này quy tụ năm tay cao thủ từ hai đảo Đakao, Tân Định và ba động Phú Nhuận, Hoà Hưng, Công Lý, từng gây biết bao ngẩn ngơ, xao xuyến cho quý vị giang hồ hiệp sĩ dừng gót lãng du trước cổng trường mỗi trưa, bất kể mưa hay nắng. Vương Ngọc Yến, Hân Ly, Triệu Minh đến rất đúng giờ. Họ cưỡi xe đạp mini, tập trung công lực vào cặp dò biểu diễn thuật khinh công lia liạ. Chỉ còn thiếu Chu Chỉ Nhược. Tại sao Chu Chỉ Nhược tới muộn ?
-
Cánh Bướm
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Từ Kế Tường
SÔNG HỒNG xuất bản 1970CHAPTERS 10 VIEWS 655
Hôm nay nữa là ngày thứ chín, dù kiếm ăn tận nơi xa xôi nào Kiến Nâu cũng chiều chiều trở về thăm mộ thầy. Thương nhớ thầy xót xa dạ này, công ơn thầy cao như núi, mênh mông như biển cả con bao giờ nguôi. Thầy ơi, con nguyện sẽ sống xứng đáng để khỏi phụ công thầy nuôi nấng dạy dỗ bấy lâu. Lần này Kiến Nâu cũng sụt sịt khóc bên mộ thầy cho đến khi sương xuống lạnh rồi mới trờ về. Riêng chiều nay, vì lương thực càng ngày càng khan hiếm nên Kiên Nâu đã phải nhọc công đi ngược lên miền trên để kiếm ăn và khi trở về thăm mộ thầy thì trời đã sẩm tối. Từ xa Kiến Nâu nhìn thấy bóng ai thấp thoáng bên mộ thầy.
- Có phải anh Kiến Càng đó không ?
Kiên Càng xoay mình lại và kêu lên :
- Ồ, Kiến Nâu !
Bạn bè sau bao ngày hoạn nạn gặp lại nhau giọt vắn giọt dài, mừng mừng tủi tủi tâm sự. -
Cành Cây Nước Lũ
Truyện Dài
Trương Đạm Thủy
HƯƠNG HOA xuất bản 1966CHAPTERS 3 VIEWS 1478
Bắt đầu bằng giấc ngủ thật khó khăn, tôi thấy không thể nhắm mắt được nữa. Bên ngoài súng đại bác từ đằng xa, thật xa dội vào thành phố ì ầm. Phía tây nhiều chiếc hỏa châu được bắn lên, ánh sáng tỏa chùm đậu lại trong màn đêm rồi rớt xuống ; trái khác lại bắn lên liên tục. Tôi thấy mình thảng thốt, chinh chiến gần kề đâu đây. Còn mười ba phút nữa đến giới nghiêm, không thể nào đi uống một ly cà phê kịp.Ngoài đầu hẻm nối vởi con đường lớn đã thấy im vắng, thãng lắm mới thấy một xe Jeep tuần tiểu bò qua, có nhửng người lính mặc đồ trận súng gắn lưỡi le im lặng. Chẳng còn sinh hoạt nào ngoài đường ; không ai muôn về muộn trong giờ khắc khó khăn đó làm gì ích lợi gì thêm năm mười phút.
-
Cánh Cửa Đêm Thâu
Truyện Dài Tình Cảm
Viên Linh
NGHĨA THỤC xuất bản 1969CHAPTERS 9 VIEWS 140
Chấn cầm ly rượu đưa ngang tầm mắt, ra hiệu, chào người thiếu nữ ngồi đối điện, Hốt nhiên chàng nắm chặt lấy cái ly đang sóng sánh, tưởng chừng nó sắp tuột khỏi năm ngón tay đờ đẩn của mình.
Cô gái nhổm vội dậy. Tưởng nàng bằng lòng cụng ly với mình. Chấn nhấp nhỏm định đứng lên nhưng chằng bỗng ngke tiếng mọi người cười ồ. Nàng đã nhẹ nhàng gở ly rượu ra khỏi tay chàng. Năm ngón tay chàng bất động như năm cánh hoa khô cằn cổi trong khoảng không, gần lọ hoa hồng trên bàn tiệc.
Chấn thoáng nghe có người nói «Hắn say rồi ! Hắn say rồi !» -
Cánh Cửa Sau Cùng (tập truyện viết về Cái Chết)
Tập Truyện
Dương Nghiễm Mậu - Mai Thảo
VĂN UYỂN xuất bản 1969CHAPTERS 8 VIEWS 2869
Dưới mái một ngôi nhà kia, ngôi nhà mà ở đó từ nhiều chân trời, một số cuộc đời đã dạt tới và đã chung sống cùng nhau thành một xã hội, xã hội thu nhỏ này tuy vậy cũng chứa đựng trong nó đầy đủ không thiếu sót những hiện tượng và những thảm kịch ngoài đời, mỗi công dân của ngôi nhà có một căn phòng riêng biệt. Đó là những kiến trúc cùng một hình dáng. Như cái đồng dáng của những nôi hồng tuổi nhỏ. Đó là những diện tích có cùng một kích thước. Như kích thước những lòng huyệt trong nghĩa địa. Cửa sổ từng căn cùng ngó xuống một vườn hoa. Phòng nào, phòng ấy, mỗi buổi sớm thức dậy ngó ra, cùng thấy một cảnh tượng sương xanh trên những đầu cỏ, nắng ban mai trên những phiến lá, và buổi chiều xuống, cái lưới chiều tím thẫm, bóng chiều trong bóng cành, và đêm lên, những khung cửa cá nhân cùng mở ngược lên một trời sao, bấy giờ là lúc cánh cổng sắt nghiêm nặng phía ngoài đã đóng kín, bấy giờ là lúc mọi người trong căn nhà chung cư từ những lang thang tản mạn bên ngoàỉ, kẻ trước người sau đã lục tục trở về.
-
Cánh Đồng Đã Mất
Truyện Dài
Thảo Trường
TÂN VĂN xuất bản 1971CHAPTERS 5 VIEWS 1529
Hoán dời trung đoàn lúc hai giờ chiều. Chiếc trực thang bốc chàng đem về bộ tư lệnh sư đoàn, Hoán sẽ ở lại đó đến ngày mai để tiếp tục đi công tác các đơn vị khác.
Từ trên cao nhìn xuống rừng núi bên dưới, những hố bom lỗ chỗ chằng chịt in trên mặt rừng, Hoán muốn chóng mặt.
Nhiều quá. Rộng quá. Hoán không thể tưởng tượng ra nổi. Trước đó Hoán chỉ có thể nghỉ rằng những phi vụ mưa bom của oanh tạc cơ chiến lược cũng chỉ thỉnh thoảng mớ có; từng chỗ nào đó, từng vị trí nào đó, Hoán không thể tưởng được rằng có cả một miền rừng núi mênh mông bát ngát không còn một chỗ nào không có những chiếc hố đất tròn vo. Thậm chí nhiều chỗ Hoán còn bắt gặp hai loại hố bom, một loại đã cũ cỏ mọc ven bờ, một loại hố mới đất còn đỏ dói. Những chỗ đó đã bị dội bom hai lần khác nhau. -
Hiếu Cổ Đặc San 5 - Cản Đức Trấn Đào Lục
Phi Hư Cấu
Vương Hồng Sển
CHAPTERS 9 VIEWS 4969
Tập Hiếu cổ đặc san số 5 này, không phải là sách để đọc giải trí nữa. Đây là sách học, một cuốn khảo cứu đầu tiên, gồm nhiêu danh từ chuyên môn, gốc tích và xuất xứ của mỗi loại gốm sành sứ có danh của các lò nơi. Cảnh Đức Trần từ cồ kim.
Có thề vì mấy tập 1, 2, 3 là sách vở lòng, khơi màu cho độc giả biết ham thích đồ cổ. Qua tập số 4, tôi dịch bộ "Les Poteries et PorÂcelaines Chinoises" của bà Daisy Lion Goldschmidt, mà tôi mạn phép đổi tựa lại là "Khảo về đồ sứ cổ Trung Hoa", và hiển nhiên, tôi đả đưa quí vị lên con đường chuyên môn của học thuật Tây phương. Lúc ấy, tôi có ý định dịch lại hai bức thơ nông cốt viết năm 1712 và năm 1722 cùa linh mục d'Entrecolles, trong đó ông đã thuật lại rành rẽ những gì mắt thấy tai nghe tại lò Cảnh Đức Trấn, giữa những năm thịnh hành tột bực của nghệ thuật chê tạo đồ sứ vào triều đại Thanh đế Khang hi, thái bình thạnh trị|Dẫn mục chữ Hán thường gặp -
Cánh Gió
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Kim Hài
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 4 VIEWS 12784
Những chiếc hoa kiền kiền nhỏ bé xoay tít lên như chong chóng bay bay mỗi khi cơn gió đến. Màu hoa vàng ngà nhạt trắng đi trong nắng chiều hôm. Gió trở lạnh vào những ngày cuối năm. Từ trên ban-công của ngôi biệt thự màu hồng, quang cảnh giữa lừng, từ chỗ Mây đứng nhìn ra đằng trước trông hiu hắt lạ. Chỉ có hoa kiền kiền lảo đảo và những chiếc lá vàng cuối mùa rơi rụng. Một chiếc bong bóng màu xanh vật vờ ở xa, xa lần rồi cuối cùng chỉ còn một chấm nhỏ. Mây nhói người theo, nhưng vẫn không thấy gì cả Chiếc ghế bố bọc nệm nhún nhẩy nhè nhẹ dưới mông. Mây nghe nóng bức, bực bội mặc dù hai cánh tay trần đã gai gai vì lạnh. Mây lại thu mình trong góc ngồi nghe ngóng buổi chiều dần xuống.
Căn nhà vắng lặng. Không có một ai ở nhà hết trừ Mây. Những người làm gom có hai chị giúp việc và chú tài xế thì rút cả ra đằng sau bếp cách xa ngôi biệt thự một khoảng vườn rộng. Họ đang sửa soạn cho thau mứt mãng cầu, lọai mức mà cậu Văn, con bà chủ ưa thích nhất. Mỗi người có công việc riêng của mình. Mây không được phép chạy ào xuống bếp để tẩn mẩn mấy trái mãng cầu chín tán chuyện với chị bếp, anh Tài. Mây có công việc riêng của Mây. Cái công việc đã đưa Mây đi từ một thế giới này sang một thế giới khác. Thế giới mà trí óc đơn sơ của Mây không phân biệt được buồn hay là vui. -
Cánh Hoa Mùa Loạn
Truyện Dài
Thanh Thương Hoàng
HOÀNG SƠN xuất bản 1963CHAPTERS 5 VIEWS 1864
Mùa loạn đã gieo tang tóc trên khắp nẻo đường đất nước. Máu xương đã chất ngất lên khắp từng mây. Bao dân lành vô tội thi nhau gạc ngã trước mũi súng ác nghiệt.
Mùa loạn đã cướp đi của chúng ta nhiều rồi : những kinh thành, những sự nghiệp, những người mẹ, những người cha, những ngươi anh, và nhất là những người em ; những người em đầu hãy còn xanh, môi hãy còn thắm, hương đời đang dâng lên cuồn cuộn như sóng đại dương.
Tuy vậy mùa loạn có ác nghiệt tới đâu chăng nữa cũng vẫn không cướp nổi được tình thương của chúng ta. Càng đau khổ bao nhiêu, tình thương của ta càng tăng lên gấp bội. Hình ảnh những người anh vô tội, phải chết đi giữa độ đường hoa đã khắc sâu vào trong lòng tôi để mãi mãi đi vào bất diệt. Do đấy, cuốn "Cánh Hoa Mùa Loạn" được tạo thành (tạo thành giữa lúc bọn thực dân còn thống trị trên đất nước) với hy vọng sẽ nói lên được một trong trăm vạn nỗi niềm tan tác cùa những cánh hoa chẳng may sinh phải mùa loạn. -
Cánh Hoa Rực Lửa
Truyện Dịch
Alan Burgess - Nguyễn Nhược Nghiễm dịch
TRẺ xuất bản 1974CHAPTERS 15 VIEWS 2195
Trong thời gian sản xuất một loạt phim phiêu lưu dựa trên những câu chuyện, mệnh danh là «UndeÂfeated», Burgess gặp Gladys Aylward... Câu chuyện kỳ lạ về cuộc đời và những hoạt động của nàng trong tư cách một nữ giáo sĩ ở Trung Hoa, được kể lại trong quyển«Cánh hoa rực lửa».
Ấn hành vào năm 1957, quyển sách gặt hái ngay sự thành công trên cả hai phương diện dư luận và thương mãi, được xem là một tác phẩm tiểu thuyêt phá kỷ lục về số lượng bán ra và những kỳ in lại vào thời ấy. Tính ra từ năm 1957 đến cuối năm 1970, bản tiếng Anh của quyển sách được in lại 40 lần, đó là không kể những loại sách khổ nhỏ và những ấn bản của hàng chục thứ tiếng khác nhau trên khắp thế giới. -
Cành Hoa Trắng Mộng
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Thái Bắc
THĂNG TIẾN xuất bản 1971VIEWS 1332
Lần đầu tiên xuất hiện hắn đã xoáy mạnh trong tôi cảm giác lặng người và mát. Hắn nhập học muộn, hai tháng sau ngày khai giảng. Thầy chúng tôi đang say sưa trên bảng phấn, cả lớp chúng tôi đang thu mình trong bài giảng. Hắn vào lớp, đầu cúi chào và hai tay đưa giấy phép, dáng lịch duyệt như người từng trải, vẻ thuần thục, tự nhiên không khác gì một học sinh cũ vào muộn. Rồi hắn đi nhẹn thật sâu xuống cuối lớp, có vẻ hài lòng khi tìm được một chỗ bên cửa sổ. Hắn im lặng nhưng dễ cảm. Từ những giây phút ấy, hình ảnh của hắn với gương mặt trầm buồn nhưng sắc sảo cứ còn mãi trong trí tôi. Hắn không phong trần mấy nhưng hành động vững hơn số tuổi. Từ một vị trí cuối dãy bàn bên cạnh, tôi liếc nhìn thật lâu người bạn học mới. Tôi cũng không hiểu tại sao hắn có thể hấp dẫn tới mãnh liệt đến thế. Có lẽ từ hắn, tôi đã khám phá ra nhiều nét lạ.
-
Cành Mai Trắng Mộng
Thơ
Vũ Hoàng Chương
VĂN UYỂN xuất bản 1968VIEWS 8398
Người-đi-tu-Phật chớ buồn
Giữa mùa Con-số-không-hồn tác oai!
Tờ a, b… cuốn 1, 2…
Giòng bao nhiêu… khoản mấy mươi… rành rành
Và… trên án sẵn ghi hình,
Thép gang rạch chữ Bất-bình càng sâu.
Người-đi-tu-Phật chớ sầu,
Mặc cho Con-số khoe mầu nhiệm xuông!
Trăm vòng dây Tội hoang đường
Cũng không giam nổi Tình-thương bao giờ.
Con-người về đất về tro,
Lửa còn dâng, nước vỡ bờ còn reo
Thành cơn gió đuổi hùm beo,
Cơ duyên sẽ uốn mình theo, ngại gì! -
Cánh Phượng Rơi
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Quyên Di
THĂNG TIẾN xuất bản 1970VIEWS 5492
Khi những cây phượng trong sân trường lác đác một vài bông hoa đỏ, tôi vui thích làm sao! Giờ chơi là dịp tốt nhất để mà ngắm những cành cây đẹp đẽ ấy. Tôi không có óc thẩm mỹ đặc biệt và cũng không biết làm thơ, nhưng tôi vẫn thấy những cành phượng thật là đẹp và thỉnh thoảng trong lúc thầy giảng bài, tôi lơ đãng cho hồn đi dạo ngoài sân trường ngắm hoa phượng và tay tôi bâng quơ ghi vài dòng chữ trên trang giấy vở có kẻ ô vuông, những dòng chữ chẳng phải là thơ, nhưng tôi đọc lại cũng thấy… thơ thơ.
-
Cánh Tay Nối Dài
Tập Truyện
Doãn Quốc Sỹ
SÁNG TẠO xuất bản 1966CHAPTERS 4 VIEWS 14651
Mấy năm dưới trung học tôi theo cùng lớp, ngồi cùng bàn với Tiến tại một tư thục lớn Hà nội. Đã có lần tôi về nhà anh chơi, nhà anh ở ngoại vi châu thành, phải đi qua Ô Cầu Rền dễ thường đến hai cây số nữa. Gia đình anh thanh bạch, có cối xay, cối giã và khung cửi. Trong khi bà mẹ góa dệt cửi dưới nhà ngang, anh đánh đàn thập lục cho tôi nghe. Đàn thập lục mà lại đánh những bài cỗ điển Tây phương nghe chất phác ngô nghê đến tức cười, chất phác ngô nghê như chính Tiến vậy.
Rồi tôi xuống nhà ngang xem dệt cửi-. Qua câu chuyện với bà cụ tôi được biết cụ chỉ ao ước anh qua được tú tài lên bậc sinh viên. -
Càn Long Hạ Giang Nam
Trung Hoa Tín Đức Thư Xã
Thanh Phong
TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1952CHAPTERS 65 VIEWS 85709
-
Cao Như Đỉnh Thái
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Kim Hài
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 3 VIEWS 9365
Trời mùa Đông rét lạnh thấu xương. Mưa phùn từng đợt châm chích thịt da, với từng cơn gió cóng người. Bé Tơ thức dậy cùng lúc với mùi thơm của xôi, của mè sực nức khứu giác.
- Thôi dậy đi con gái của mẹ, sáng rồi.
- Hôm nay chủ nhật mà mẹ. Ai nấu xôi thơm quá mẹ nhỉ ?
- Gớm, con gái tôi chỉ nghĩ đến ăn thôi. Con nhớ hôm nay là ngày gì không ? Ngày mẹ sinh con ra đấy. Người ta gọi là ngày sinh nhật. Dậy đi con, sáng nay đặc biệt mẹ nấu xôi.
Bé Tơ nhỏm người dậy thật mau. Giá rét chỉ làm bé cong người lại một tí thôi. Ngày sinh nhật của bé đây mà, có xôi. Hình như lâu lắm rồi Tơ chưa được ăn xôi. Buổi sáng nào cũng cơm nguội với nước mắm. Ước gì ngày nào cũng là sinh nhật nhỉ. Một chút nhớ thoáng qua mơ hồ. Bé buột miệng :
- Mẹ ơi, hồi lâu lắm rồi ba hứa về mua cho con đồ chơi, mua bánh, mua kẹo cho con sao bữa nay mà ba cũng chưa về hả mẹ ? Con nhớ ba quá hà ! -
Cát Bụi Trần Gian
Truyện Dịch
Yaël Dayan - Hà THúc Sinh dịch
KỶ NGUYÊN MỚI xuất bản 1974CHAPTERS 8 VIEWS 565
Cát Bụi Trần Gian là tiếng kêu thống thiết của những mảnh hồn bơ vơ khát khao tìm mạch sống.
Nàng đã đến với cát bụi, đã yêu chàng trong bối cảnh lồng lộng của cát bụi: những kẻ chinh phục sa mạc... những tâm hồn đang lập quốc.
Nàng cứu mang hộ chàng những cơn mộng dữ và sự chết. Ám ảnh bởi những đau thương, bởi cái kiếp đọa căn đày trong suốt mấy ngàn năm lưu lạc. -
Cá Tính Của Miền Nam
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Sơn Nam
ĐÔNG PHỐ xuất bản 1974CHAPTERS 18 VIEWS 78194
-
Cậu Chó
Truyện Dài
Trần Đức Lai
CỬU LONG xuất bản 1969CHAPTERS 40 VIEWS 478772
Trong kinh Địa Tạng phầm đệ tử nói về Diêm Phủ chúng sanh nghiệp cảm Đức Phật có bảo với Ngài Địa Tạng Bồ Tát rằng: "Nhất thiết chúng sanh, vị giải thoát giả, tánh thức vô định, ác tập kết nghiệp thiện tập kết quả" nghĩa là "Những chúng sanh mà chưa giải thoát tánh thức của nó không định, hễ quen làm dữ thời kết thành nghiệp báo dữ còn quen làm lành kết thành quả báo lành".
Trong kiếp nhân sanh, một gia đình tưởng mình phú quý tột bậc đó là do phúc đức cha mẹ, ông bà để lại mà quên việc làm lành cố làm theo dữ để được sung sướng trong kiếp tạm thời ở thế gian nên có nhiều khi Trời Phật quả báo nhỡn tiền, cho trông thấy cái nghiệp chướng ác đức hiện ra ngay trong kiếp người hầu mong những người làm ác nghĩ lại mà hối quá.
Ngày xưa cũng như ngày nay có nhiều gia đình, tự nhiên sanh con bán thân bất toại hoặc sinh nhiều chứng tật nguyền kỳ lạ khác hẳn thiên hạ. Đó là nghiệp chướng báo oán. Họ lấy khoa học hoặc dựa vào Duy vật Biện Chứng pháp của Cộng sản để chứng minh hầu chối chạy tội lỗi họ đã gây ra.
Chúng tôi sẽ lần lượt thuật lại hầu bạn đọc những câu chuyện nghiệp chướng kỳ lạ, kinh dị mà khoa học cũng đành bó tay không làm sao giải thích nổi. -
Cầu Hôn
Truyện Dài
Trần Tuấn Kiệt
HỒNG LĨNH xuất bản 1969CHAPTERS 3 VIEWS 325
Tôi làm dàn cảnh, tôi có quyền thay đổi sân khấu chứ, phải không anh, thế mà nó nhất định cãi lại, nó có biết gì là nghệ thuật, màu sắc biến diễn cho linh động sân khấu đâu ? Chúng nó chỉ có ba đồng tiền, bỏ ra để làm hầu làm bì, lên mặt hống hách với anh em nghệ sĩ. Thật chán ngấy rồi đó.
Ba bốn người ngồi quay tròn chung quanh nhà dàn cảnh đều im bặt... Cô đào trẻ có gương mặt nhỏ và trắng trẻo trông như một con chuột bạch tuyệt đẹp. Cô ta quay lại nói với anh ký giả kịch trường :
- Lăng-xê em mí nhé !
- Hớ.. hớ ! Hát như ảnh ưong kêu mà đòi làm đào chánh hoài.
Đó là giọng ồ-ề của chàng Ba Phải, hề hạng nhì trong gánh của Bầu Tư Hơn.
- Có tin buồn, anh chị ai nghe chưa cà ?
- Ai chết vạy, hở anh ?
Nhà dàn cảnh cải lương bật mũ nỉ ra, lồi cái trán rộng, đôi mắt sâu như hai cái huyệt, mồm miệng lay động như một khớp xương của đầu lâu ma hiện hình :
- Người chết thì nói làm gì, kẻ còn sống mới là đáng nói chứ.
- Ai ? Em nóng nghe quá.
-
Cầu Mơ
Truyện Dài
Duyên Anh
ĐỒNG NAI xuất bản 1969CHAPTERS 5 VIEWS 23249
Tôi quay lại, bỏ rơi ý nghĩ về Quỳnh Hương, Vân Duyên và rừng dừa Bến Tre. Một cơn gió lạ vừa thổi vào tâm hồn tôi. Gió miền Nam đây. Chúng tôi xuống tầu sau hết mọi người. Buổi chiều tỉnh lỵ thật đẹp và thật buồn. Một tà áo trắng từ đằng xa cũng đủ làm nổi bật đường chiều Mỹ Tho. Và tôi tưởng chừng hương khói không thể xoá mờ nhân ảnh ở đây. Hai năm trời xa quê hương, tôi mới vừa thấy tỉnh lỵ. Tôi vẫn để lòng tôi ở tỉnh lỵ miền Bắc, dù tôi đã lớn lên ở nhiều thành phố. Mỹ Tho sao mà giống cái tỉnh lỵ chôn rau cắt rốn của tôi thế. Tôi gặp tỉnh lỵ cũ kỹ mấy năm xưa của mình. Và cảm tình của tôi đã gửi trên những mái ngói rêu phong của những căn nhà một tầng xây không thẳng hàng. Tự nhiên, tôi không muốn người ta chỉnh trang tỉnh lỵ. Tôi ghét những căn nhà lầu mới xây ở tỉnh lỵ. Những căn nhà lầu, tôi nghi ngờ quá, sẽ là mầm mống của sự thay đổi lố lăng nếp sống êm đềm của người tỉnh lỵ. Mỹ Tho chưa có những căn nhà lầu mới xây cất. Ngay cả cây cầu bắc ngang con sông nhánh của sông Cửu Long ngăn cách hai bên tỉnh lỵ cũng hãy còn nguyên dáng dấp cổ xưa. Xuân Diệu ngày nào đã dừng trên cầu này, nhìn ra sông lớn tìm cảm hứng làm thơ ca ngợi tình yêu. Tôi mến Mỹ Tho hơn vì nơi ấy, đã chứa một thi sĩ tôi hằng yêu kính. Tôi ngẩn ngơ nhìn Mỹ Tho cơ hồ nỗi ngẩn ngơ của một cô gái vừa bước chân về nhà chồng.
-
Cây Đàn Huyền Diệu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Vũ Hạnh
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 5 VIEWS 11001
Đây là câu chuyện của một cậu bé đã sớm trở thành thiên tài về nhạc, một bậc thiên tài kỳ diệu của đàn vĩ cầm, mà nhiều tài danh lỗi lạc ở trên thế giới đã xem như một hiện tượng có một không hai ở trong lịch sử nghệ thuật âm thanh.
Đó là Pa- ga-ni-ni, ra đời vào ngày 18 tháng 2 năm 1784 ở Ý, một người ốm o và xấu xí, xanh xao và lạnh lùng, một người trình diễn nghệ thuật ở trên sân khấu với những dáng điệu vụng về khó tả nhưng là một bậc kỳ tài đã khám phá ra được bí mật của nhạc khí mình để tiến tới mức tuyệt đối của sự diễn tả.
Nhưng Pa-ga-ni-ni còn là người có một nghị lực phi thường trong sự học tập nghệ thuật, và những bí quyết của chàng phần lớn là những kết quả của sự làm việc gian lao, liên tục, dù trong những ngày đau ốm cũng dành cho sự tập dượt suốt mười hai tiếng đồng hồ. -
Cây Đàn Miến Điện
Truyện Dịch Chiến Tranh / Chính Trị
Michio Takeyama
SÁNG TẠO xuất bản 1972CHAPTERS 20 VIEWS 2309
Chắc chắn là chúng tôi đã hát rất nhiều. Dù sung sướng hay khổ sở, lúc nào chúng tôi cũng hát. Có lẽ bởi vì luôn luôn sống dưới sự đe dọa của trận mạc và chết chóc, nên chúng tôi cảm thấy ít nhất cần làm công việc duy nhất này cho thật tốt chừng nào còn sống. Dầu sao chúng tôi cũng đã đem hết sức lực và tâm hồn ra để hát. Chúng tôi thích những bài ca trang nghiêm, những bài ca ý nghĩa sâu xa chứ không phải loại bài ca bình dân tầm phào. Dĩ nhiên, đa số anh em trước kia chỉ là nông dân hoặc công nhân, nhưng chúng tôi đã cố gắng học ít nhạc đồng ca hay hay.
Tôi vẫn còn nhớ lòng tràn đầy vui sướng ra sao khi chúng tôi đứng hát bên một bờ hồ. -
Cây Leo Hạnh Phúc
Truyện Dài
Duyên Anh
TUỔI NGỌC xuất bản 1974CHAPTERS 14 VIEWS 16643
Tôi sẽ lấy chồng và đông con ?
Ồ, cái vụ lẩm cẩm đó không mấy lo ngại.
Lo ngại chăng là đam mê có tạo nên hạnh phúc
và tôi có được ru hạnh phúc
ngủ ngon bằng điệu ru đam mê.
Hạnh phúc, bố thường nhắc nhở
với giọng mềm ướt thiết tha.
Như một người thèm khát gặp gỡ nó
khát khao mong đợi nó.
Người viết văn thừa phép tích và tài năng ban cho
nhân vật của ông ta một đoạn kết chứa chan
hạnh phúc nhưng đã vô quyền, bất tài dọn cho
chính ông ta một khúc đời
hạnh phúc đơn giản.
Rốt cuộc nhà văn chỉ là thứ
cây leo lên hạnh phúc của
những nhân vật hạnh phúc trong
tác phẩm văn nghệ của mình -
Cây Ná Trắc
Truyện Dài
Vũ Anh Khanh
NGUỒN SÁNG xuất bản 1948CHAPTERS 18 VIEWS 3074
Một hồi tù và sừng trâu rúc dài, rợn rùng thổi từ trến cái gác chòi canh cao cất trong sàn nhà trường.
Nghe tiếng tù và, bác tuần phu giữ trống thường trực vội vàng liệng mau điếu thuốc đang hút dở, cầm dùi đánh liên hồi vào mặt trống.
Tiếng trống treo tai nhà làng vừa nổi thì tiếp theo tiếng mõ ở ấp đá, tiếng chuông chùa âm hồn, tiếng còi miệng của những anh thanh niên đang thả rong ngoài đường.
Bao nhiêu âm thanh cùng cấp tốc nồi lên.
Chiều hoàng hôn đang chìm chìm phủ xuống làng Khánh Thiện một sắc tím xám, lạnh lùng. Những quảng đường đất cát đang vắng bỗng có vẽ rộn ràng, nhộn nhịp.
Từ những gian nhà là lụp xụp, những dảy phố ngói cài cửa nhảy ra những bóng người, họ chạy thình thình, cùng hồi hộp thở. Từng người rồi họp thành từng tốp một, họ thi nhau chạy nước rút. -
Cây Tre Trăm Đốt
Tập Truyện Tuổi Trẻ / Học Trò Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
CHAPTERS 2 VIEWS 8157
Ngày xưa có một ông trưởng giả. Ông trưởng giả ấy có hai nếp nhà ngói năm gian toằn gỗ lim làm giáp đốc, một cái sân gạch bát tràng phơi nổi hai trăm phương thóc. Trước sân có vườn rộng trồng rau, sau sân có lẫm thóc cao chót vót ngất trời xanh.
Nhưng ông trưởng giả ấy tuy giàu mà kiệt lắm, biển lận hơn hết các ông trưởng giả biển lận khác. -
Chân Cầu Sóng Vỗ
Thơ
Hà Nguyên Thạch
VIEWS 873
cỏ xanh mướt đẩy trời lên xa thẳm
chưa mùa thu sao lòng đã bay sầu
mây qua đó bao la miền biển động
hỡi núi rừng xin ngủ giấc miên du.
hãy nhìn xuống loài chim theo lối gió
tiêng ca chìm trong bóng lá thâm u
ngày di động trên mỗi dòng thác đổ
có nghe không đời lẫn dấu trong mù. -
Chân Dung Hạnh Phúc
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 10 VIEWS 28581
Tôi là đứa con gái trời bắt xấu . Ý tưởng chán chường cuộc sống bắt đầu từ ngày tôi vừa biết điểm trang . Tôi muốn đập vỡ những tấm kiếng ngạo nghễ treo trông nhà, trên đường phố cùng tất cả những cái gì có thể phản chiếu được niềm bất hạnh đang hằn sâu trên gương mặt tôi, lên dáng dấp tôi, và gậm nhấm cả tâm hồn tôi .
Tôi sinh trưởng trông một gia đình khá giả. Ba tôi là bác sĩ Hải, giáo sư tại Y Khoa Đại Học Đường và me tôi là bà Bội Ngọc, giáo sư Việt Văn uy tín của trường Đồng Khánh . Tôi có một người anh, anh Tuấn hiện tập sự trạng sư và một cô em gái, nhỏ bội Nga, thua tôi một tuổi và đang học cùng lớp với tôi . Trái với tôi, Bội Nga rất đẹp, da trắng, mũi dọc dừa, gương mặt thanh tú, theo lời ba tôi nói, Bội Nga giống hệt me tôi hồi còn con gái, và tôi, vô phúc chưa, tôi lại là hiện thân của người cô tôi, đó là một người con gái không nhan sắc, sống âm thầm như một cái bóng trong chùa Sư Nữ sau một lần dang dỡ tình duyên. -
Chân Dung Nhất Linh
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Văn Học
Nhất Thịnh
CHAPTERS 11 VIEWS 5340
Nhất Linh (Nhị Linh hay Bách Linh) là bút hiệu của Nguyễn Tường Tam. Ông có tinh thần khoa học, rất ghét cái tính mê tín dị đoan của người mình. Cái tính hay tin nhảm, phù thủy, bói toán, quan niệm đời sống của mình có dính dấp tớ ma quỷ. Theo ông, sự ngộ nhận đó là sự thất học của dân chúng, sự thiếu hiểu biết về khoa học. Tin rằng mọi vật đều linh thiêng, thần thánh. Để đả phá cái quan niệm sai lầm đó, ông tự cho ông cũng là một cái gì linh thiêng và tự nhận là Nhất Linh, Nhị Linh. Khái Hưng bắt chước ông ký tên Nhất Linh, Nhị Linh hay Tam Linh, Bách Linh. Vì thế có những bài hoạt kể ngăn ngắn in trên báo "Phong Hóa" trong những số ra mắt ký tên Nhất Linh hay Nhị Linh, có thể là của Nguyễn Tường Tam hay của Trần Khánh Giư hay của cả hai người cùng viết.
-
Chân Dung Nhất Linh - Tập Hồi Ký
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Nguyễn Mạnh Côn - Thế Uyên
VĂN xuất bản 1966CHAPTERS 7 VIEWS 31904
Nhân ngày giỗ tất cố văn sĩ Nhất Linh, chúng tôi hân hạnh giới thiệu cùng bạn đọc tuyển tập Chân dung Nhất Linh, gọi là thắp một nén hương thành kính dâng lên hương hồn người đã khuất.
Chân dung Nhất Linh gồm những nét phác hoạ ông như một người bạn, người anh, người cha, bác, chú, và như một người dẫn đường cho thế hệ đi sau.
Phần lớn những bài in trong tập này trước đây đã được đăng báo. Những số báo đó nay đã trở thành hiếm có. Chúng tôi thiển nghĩ việc làm của chúng tôi sẽ không là một việc thừa: nó sẽ cung ứng cho bạn đọc một số tài liệu cần thiết để tìm hiểu thân thế và sự nghiệp của một nhà văn đã có một vị trí rõ ràng trong văn học sử: một nhà văn mà tên tuổi chắc chắn sẽ còn được nhắc nhở tới nhiều trong mai hậu. -
Chàng Hải Âu Kỳ Diệu
Truyện Dịch
Richard Bach - Nguyễn Trọng Kỳ dịch
TỔ HỢP xuất bản 1973CHAPTERS 2 VIEWS 1345
Lúc bấy giờ trời vừa sáng, và mặt trời mới mọc đã mạ vàng đỉnh của những lượn sóng con trên mặt bể êm.
Cách bờ bể chừng một dặm, một chiếc thuyền đánh cá đang rẽ nước, trên trời, một đàn hải âu có đến ngàn con đang bay lượn kêu gào, tranh dành nhau từng miếng mồi điểm tâm nhỏ. Một ngày bận rộn khác lại bắt đầu. Nhưng ở tít xa, xa bờ bể và xa hơn chiếc thuyền đánh cá, một mình, Hải âu Jonathan Livingston đang tập bay. Cách mặt bể hàng trăm thước, trên khoảng trời xanh, chú Hải âu thòng đôi chân xuống, nghểnh mỏ lên cao, và cố chịu đựng sự đau đớn đang vặn xoáy trên đôi cánh mỗi khi bay theo hình vòng tròn. Để bay theo một đường bay vòng tròn với bán kính tối thiểu, chú phải bay thật chậm, và bây giờ, chú phải bay chậm hơn nữa, đến khi gió chỉ còn là thứ tiếng thì thào trên mặt, cho khi cả biển như đứng im bên dưới. Chú nheo mắt lại, trong một tư thế tập trung tư tưởng cao độ, nín thở, cố quẹo gắt thêm một... hai phân nữa... Vừa lúc ấy thì lông cánh của chú tung rối lên, chú bị triệt nâng và rơi xuống.
Như chúng ta đều biết, loài Hải âu không bao giờ rơi, không bao giờ bị triệt nâng. Đối với loài Hải âu, bị triệt nâng khi đang bay là việc đáng xấu hổ, là một điều nhục nhã. -
Chàng Kỵ Mã Tí Hon
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Hoàng Trúc Ly
SỐNG MỚI xuất bản 1968VIEWS 556
Phong ngước măÌt nhìn cha ngồi trên yên ngựa. Với bộ y phục đặc biệt gọn gàng, đầu đội chiếc nón to vành, chân bận đôi ủng ngắn, tay cầm chiếc roi da, trông ông có vẻ rất oai hùng.
Cả người lẫn ngựa toát ra một phong độ dũng mãnh khiến Phong có cảm tựởng ông như một viên tướng mới xông pha trong trận đấu kịch liệt vạ đắc thắng trở về trại. Hình ảnh Quan Vân Trường cưỡi ngựa Xích Thố vẽ trong truyện Tam Quốc mà Phong vừa đọc hôm nào, bỗng xuất hiện trong trí. Một sức sống dào dạt chạy khắp người, Phong nín thở, mở to mắt, nó cảm thấy náo nức, sung sướng và ước ao sẽ cưỡi được Tía Hổ phi như bay, tay cầm Thanh long như Quan Công để chém đầu giặc cho thỏa thích. -
Chăn Gối
Truyện Dịch
Alberto Moravia - Lê Thành Hoàn Dân dịch
TRẺ xuất bản 1973CHAPTERS 14 VIEWS 2601
Trước hết tôi cần phải nói ngay về vợ tôi. Yêu có nghĩa là, giữa bao nhiêu việc khác, tìm kiếm nét khả ái để nhìn ngắm và xét đoán người mình yêu. Và tìm kiếm nét khả ái không chỉ trong sự chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nàng, mà còn chiêm ngưỡng những khuyết điểm, dù ít hay nhiều. Ngay từ những ngày đầu của cuộc hôn nhân, tôi đã cảm thấy thích thú được nhìn ngắm Léda (tên nàng), được săm soi khuôn mặt và trọn cả con người nàng trong từng cử động nhỏ nhặt và từng nét mặt thoáng qua.
Vợ tôi, ngày tôi cưới nàng, chỉ vừa hơn ba mươi tuổi. (Kể từ ngày đó và sau khi cho ra đời ba đứa con, một vài đường nét của nàng, tôi sẽ không nói là đã thay đổi, nhưng có biến đổi phần nào.) Tác người khá cao dù không thực sự cao lắm, trông nàng xinh đẹp, với một thân hình và một khuôn mặt khá hoàn mỹ. Khuôn mặt nàng dài và mỏng, có cái vẻ lẩn tránh, ngơ ngác, gần như khó dò được tình ý, mà một đôi khi những nữ thần cổ điển khoác lấy trong một vài bức tranh xưa cũ tầm thường, mà nét sơn phơn phớt bị sự meo mốc của thời gian khiến càng thêm phần mơ hồ. -
Chắp Cánh
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Lý Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 5 VIEWS 9340
Tôi đặt bó huệ lên mộ Phương và yên lặng nhìn anh. Tôi im lặng rất lâu như thế, như muốn hòa mình vào sự yên lặng rờn rợn của vùng mộ địa. Nụ cười của người đã khuất vĩnh viễn còn trên bức ảnh nhỏ gắn vào bia thập giá. Đôi mắt Phương hiền và mang một vẻ gì lãng mạng. Tôi yêu đôi mắt đó. Và bây giờ, vĩnh viễn mất Phương rồi, hình bóng anh vẫn không nhạt nhòa trong tâm tư tôi dù đã ba năm anh giã từ cuộc sống.
Một nỗi bơ vơ đột nhiên xâm chiếm tâm hồn tôi. Gió nghĩa trang về chiều lành lạnh, tôi quấn vội tấm khăn voan lên cổ và khép hai vạt áo dài đang vướng chân vì gió. Hoàng hôn đến chầm chậm, buồn vương lên những tấm bia sừng sững đánh dấu những cuộc đời đã đi vào thiên thu.
Tôi có cảm tưởng như có người đang nhìn mình chăm chú. Tôi quay lại và bắt gặp sự ngượng ngùng của người lính đang đứng cách vài ngôi mộ. Có lẽ anh ta đi thăm bạn đồng ngũ. -
Chém Mướn
Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời
Nguyễn Đình Thiều
KCN xuất bản 1971CHAPTERS 15 VIEWS 9929
Tư Ba Đào nhận con dao từ tay Phát, gã đàn em nghếch mắt lên cười cười :
- Xong cả chứ anh Hai ?
- Xong.
Phát móc túi lấy ra một cọc tiền, Tư Ba Đào kêu lên sung sướng;
- Nhiều ác ! Anh trúng mối này mập thù lù !
Phát đếm ra mười tấm giấy năm trăm, dúi vào tay gã đàn em. Tư a Đào đẫy ra rất khẽ, gượng gập nói:
- Thôi mà anh Hai... Anh cho em nhiều quá rồi.
- Cầm lấy đi. Mẹ kiếp. Làm bộ mãi con vợ mày nó phú lĩnh mất mẹ nó bây giờ.
Tư Ba Đào cười gượng, nhét tiền vào túi áo bà ba, tay trái gã vẫn cầm con dao buông thõng xuống cạnh người. Phát dục :
- Diếm mẹ nó đi rồi còn theo tao chứ. -
Chết Cho Tình Yêu
Truyện Dài Tình Cảm
Lệ Hằng
TỔ HỢP GIÓ xuất bản 1972CHAPTERS 8 VIEWS 42035
Tôi đăm đăm nhìn chàng, chàng trên bảng đen với phấn trắng và lời giảng trầm trầm lắng đọng, dáng nghiêng buồn và đôi mắt thật tình tứ thỉnh thoảng ngừng trên mắt tôi, cho tôi chớp mắt buồn rưng rưng. Dáng chàng cao, mái tóc vừa đủ dài cho mặt chàng đầy nét nghệ sĩ, cho tôi ngây ngất uống từng lời giảng. Chàng là giáo sư dạy cours Anh văn. Chàng mới ở Mỹ về, và cả lớp đã xôn xao lên vì được học Anh Văn với một giáo sư tốt nghiệp Harvard. Từ đó tôi vượt các bạn về môn Anh văn. Nhỏ Châu bây giờ chịu xuống hạng nhì. Tôi không bỏ xót một bài một chữ nào của chàng. Bở vì tôi yêu chàng. Tôi yêu chàng tha thiết, mối tình đầu nào không dại khờ, không si mê, nên nhìn tay chàng không đeo nhẫn, tôi vội quyết đoán chàng chưa có vợ, để đêm đêm mơ mộng, để chiều chiều nhớ thương chất đầy. Những giờ học với chàng đan đầy kỷ niệm bằng những cái nhìn thật lặng lẽ, thật thiết tha.
-
Chết Không Nhắm Mắt
Truyện Dài
Nguyên Vũ
ĐỒNG NAI xuất bản 1968CHAPTERS 14 VIEWS 6358
Ngự có cảm tưởng ai vừa đục thủng lớp xương sọ, lấy đi bộ não chàng. Người vợ xinh đẹp của Quýnh, người đàn bà đã khiến Quýnh điên lên vì sung sướng suốt mấy ngày qua đó. Vẫn dáng vóc nhỏ nhắn, mảnh mai xôn xao trong hồn người chiêm ngưỡng một cảm giác sùng kính vô biên. Vẫn mái tóc đen như gỗ mun, vén gọn lên bằng một cánh bím lấp lánh mấy viên đá nhỏ sặc sở. Vẫn làn da trắng ngần mịn màng và những tiếng nói lanh lánh âm điệu nũng nịu, hờn trách. Vợ của Quýnh đó. Ngự lập lại với chàng hàng chục lần bốn tiếng vô nghĩa, đầy hốt hoảng và chua sót ấy như một thằng điên, Vợ của Quýnh đó. Nhưng là Loan, là Loan người yêu của tôi, người đã ước hẹn với tôi một đám cưới vào mùa xuân năm nay. Ngự gục mặt vào thau nước lạnh cóng, thũm mùi gỗ lá ẫm mục. Có thể nào như thế được không. Có thể nào như thế được không em, Loan, Loan vô cùng thương, vô cùng yêu của anh. Nước lạnh khiến Ngự rùng mình nhiều lần, nhưng chàng vẫn chưa đủ can đảm để ngước lên nhìn Loan đang cười nói bằng môi, bằng mắt trong buổi tái ngộ với người chồng đã gần một năm xa cách.
-
Chiếc Áo Cưới Màu Hồng
Truyện Dài
Nguyễn Vỹ
DÂN TA xuất bản 1957CHAPTERS 9 VIEWS 3767
Quang cảnh làng Tân-Phú đìu hiu vắng vẻ với dân số độ vài chục ngưòi, kể cả người lớn trẻ con. Ban ngày phần nhiều đàn ông đàn bà đi vô rừng chặt củi, hoặc làm ruộng rẫy trong các hốc núi. Lũ trẻ nít ở nhà với vai con chó ốm dơ xương nằm dưới bóng một cây mít hay một cây đu đủ, cằn cỗi khó khăn.
Lâu lâu, một đoàn xe bọc sắt của Nhà binh Pháp chỉa súng hai bên, chay rầm rộ lên đèo, giữa một vùng bụi mịt mù trong nắng gắt. Tiếng chó sủa hồi lâu vang dậy một khu rừng, rồi đâu đấy lại chìm trong im lặng.