-
Thiền và Tâm Phân Học
Truyện Dịch Phi Hư Cấu
D. T. Suzuki - Như Hạnh dịch
KINH THI xuất bản 1973CHAPTERS 12 VIEWS 5860
Sách này là kết quả của một cuộc hội thảo về Thiền và Tâm phân học, dưới sự bảo trợ của Ban tâm phân học của Trường Y khoa, Autonomous National University, Mexico, vào thượng tuần tháng tám, 1957, ở Cuernavaca, Mexico.
Bấtcứ một tâm lý gia nào, cho dù cách đây hai mươi năm, hẳn đã hết sức ngạc nhiên - hay bất mãn - thấy các đồng liêu của mình đi lưu tâm đến một hệ thống tôn giáo “thần bí” như Thiền tông. Ông hẳn đã lại còn ngạc nhiên hơn nữa thấy rằng đa số những người hiện diện không phải chỉ “lưu tâm” đến mà còn quan tâm sâu xa, và rằng một tuần lễ gần gũi giáo sư Suzuki và những tư tưởng của ông, ít nhất cũng, có thể nói là đã gây một ảnh hưởng phấn khích và hăng say đối với họ.
Lý do của sự thay đổi này nằm trong những yếu tố được bàn luận sau đây trong sách, nhất là trong bài của tôi. Tóm tắt những yếu tố, ta có thể tìm thấy chúng trong sự phát triển của lý thuyết tâm phân học, trong những thay đổi đã xảy ra trong không khí trí thức và tâm linh của thế giới Tây phương, và trong văn nghiệp của giáo sư Suzuki, mà bằng những sách vở, những thuyết giảng và nhân cách của ông, đã khiến thế giới Tây phương làm quen với Thiền. -
Thị Trấn Miền Đông
Truyện Dài
Viên Linh
VĂN xuất bản 1966CHAPTERS 9 VIEWS 13777
Tây Phố là một thị trấn nhỏ nằm ven quốc lộ số Một, về mé biển, thuộc miền đông cao nguyên Trung phần. Thị trấn lưa thưa khoảng gần một trăm nóc nhà, phần lớn là nhà gỗ lợp ngói, kiểu cổ xếp sau những hàng cây. Liên trở về đó vào tháng Mười, trong những ngày mùa mưa đang tàn.
Chiếc xe đò chạy chậm chạp trên đỉnh đồi Lương Sơn. Từ đấy Liên ngó xuống Tây Phố như ngó xuống dưới chân mình. Thị trấn nằm trên một giải đồi chạy thoai thoải xuống biển, xe phải qua ngọn Lương Sơn mới vào đến đầu phố chính. Liên lấy lược chải sơ lại mái tóc lúc chiếc xe đổ dốc. Qua khung cửa nhỏ, nàng nhìn quê hương cũ bình thản hiện ra, tẻ nhạt như một mô hình bằng giấy bìa. -
Thoáng Mây Bay
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Quyên Di
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 5 VIEWS 11932
Thảo buông bút, thở một hơi dài thoải mái :
- Xong xuôi …
Nhìn qua Tuấn, thấy bạn còn đang hý hoáy viết, nét mặt cau cau, Thảo muốn cười quá, nhưng rồi chỉ hỏi :
- Xong chưa mày, nghiệm số x’ là bao nhiêu ?
Tuấn nhăn nhó :
- Hình như tao tính sai mất cái đạo hàm rồi . Nó tùm lum cả một đám, chẳng đâu vào đâu hết đây nè !!!
Rồi quay qua, giật lấy tờ giấy nháp của bạn, tay kia Tuấn vớ lấy bút vừa ném lên mặt bàn lúc nãy, miệng nói :
- Xem nào, chỉ cần biết cái đạo hàm bao nhiêu là tao tính ra cho bằng hết . Mà có lẽ hôm nào mày phải chỉ cho tao cách lấy đạo hàm thần tốc của mày mới được . Coi bộ tao mất thời giờ cho nó nhiều quá, không lợi chút nào .
Mặt Tuấn cau cau – thói quen của anh chàng, mắt liếc nhanh trên những hàng số chi chít trong tờ giấy nháp của bạn, Tuấn vụt kêu lên :
- Thảo nào ... -
Thở Dài
Tập Truyện Tình Cảm
Túy Hồng
THỜI MỚI xuất bản 1965CHAPTERS 5 VIEWS 4450
Chinh nhìn tôi. Nhìn phù cả người. Khuy áo dài bỏ ngỏ. Thứ hàng lót valisère mềm mại như da thịt con gái. Bàn tay Chinh lần lần đi dạo trên người tôi. Tôi cảm biết những cái rùng mình của da thịt, hất tay chàng ra thì bị níu đứng lên. Hơi thở đổ dồn lên mặt. Bốn cái môi dán vào nhau liên hoan rất dài. Tôi có cảm tưởng thân thể vạm vỡ của chàng đổ trên người tôi. Những khớp xương và gân yếu đi rã rời. Trời đất loạng choạng trước mắt. Tinh thần, ý chí không còn nữa. Nước mắt và mồ hôi ướt mặt. Gia đình tôi không ai hay biết tôi mắc nạn ở đây cả. Tất cả chỉ có hai người, chuyện gì mà chẳng xảy ra. Chinh đi khóa cữa lớn, cữa nhỏ và khóa luôn thân thể tôi lại. Thôi đủ hiểu rồi. . Tai nạn bao giờ cũng kết thúc bằng tiếng khóc tỉ tê của đàn bà. Vễt đau đầu tiên có bao giờ lành được. Tôi khóc vì cái quyền làm được mọi sự của đàn ông. Từ đây nhất định đời mình phải dán vào đời chàng. Cuộc sống đã ngã ngủ. Mình vừa ký giao kèo chịu thua.
-
Thơ Du Tử Lê (1967-1972)
Thơ
Du Tử Lê
GÌN VÀNG GIỮ NGỌC xuất bản 1972CHAPTERS 38 VIEWS 106696
Giải Thưởng Văn Học Toàn Quốc bộ môn Thơ năm 1973
Tập thơ này, đáng lẽ ra mắt thân hữu vào những năm cuối 60, với nhan Phúc Âm Nàng. Nhưng vì thiếu phương tiện,cho nên, đến giờ mới xuất bản được. Ở đây, tôi xin công khai ngỏ lời cảm ơn anh em ở Văn, Trình Bày...vì lòng thương, thúc dục tôi làm thơ, tiếp tục, từ nhiều năm nay. Ngoài ra, ở đây, tôi cũng xin bày tỏ lòng biết ơn của tôi với một ân nhân mà vì lý do riêng không tiện nêu tên, đã giúp phần nào cho tập thơ này có mặt.
Cuối cùng là lời cám ơn của tôi, dành cho anh Nguyễn Văn Thành, người đã dục tôi in tập thơ dưới nhan mới: Thơ Du Tử Lê 1967-1972.
Tôi làm thơ vì những hạnh phúc không đạt được, nếu hiểu hạnh phúc là mục đích cuối cùng của đời người. Do đó thơ tôi là những khúc-ca ngắn cho-một-mình hay cho-hai-người.
Xin cám ơn những-một-mình và những-hai-người. -
Thời Của Những Kẻ Giết Người - Nghiên Cứu Về Rimbaud
Truyện Dịch Phi Hư Cấu
Henry Miller
HỒNG HÀ xuất bản 1971CHAPTERS 2 VIEWS 9159
Chính vào năm 1927, trong tầng lầu chìm dưới mặt đất của một ngôi nhà tối tăm dơ dáy ở Brooklyn mà tôi được thấy tên tuổi Rimbaud được nhắc đến lần thứ nhất. Lúc ấy tôi ba mươi sáu tuổi và đang ở trong Mùa địa ngục dài đằng đẵng của riêng tôi. Một cuốn sách rất lý thú về Rimbaud đang nằm đâu đó trong căn nhà nhưng tôi chẳng hề ngó ngàng tới một lần. Nguyên do là bởi tôi ghê tởm người đàn bà chủ nhân cuốn sách lúc ấy đang sống chung với chúng tôi. Trong vẻ mặt, tính tình và cử chỉ của nàng, như sau này tôi khám phá thấy, hơi giống Rimbaud như người ta có thể tưởng tượng.
-
Thơ Nhã Ca
Thơ
Nhã Ca
THƯƠNG YÊU xuất bản 1972CHAPTERS 3 VIEWS 11626
Nhã Ca xác nhận tư cách người của đàn bà ở “cuối cơn điên”, ở “đầu giấc ngủ”, trong cuộc thiêu đốt “tuổi thanh xuân” cùng với “lỡ lầm”. Người đàn bà ý thức và tự do không chấp nhận bị quên và phản ứng lại: “Và một bận có một người nhắc lại, tôi cố tìm nhưng chẳng nhớ tên ai.” Nếu người đàn ông có quyền quên người đàn bà thì quyền đó không phải chỉ có một chiều mà có sự đảo ngược.
Cũng vậy, không chấp nhận vai trò thụ động của con thú bị săn, chủ thể tự do mang tên Nhã ca “sắp anh vào hàng ngũ tình nhân” chọn đối phương làm đề tài để “làm một bài thơ nói đến tên anh.” Người mẹ trong thơ Nhã ca không phải chỉ sinh sản và nuôi con như một bổn phận, một dĩ nhiên, mà còn biết toan tính biến đối phương thành đồ vật. Hélène của Le Sang des Autres nêu lên câu hỏi “đẻ con có làm cho cuộc đời phong phú hơn không?” và suy nghĩ: ”Để cho đứa trẻ sinh ra, đều vô lý như nhau”. “Chồng và vợ”, dưới mắt Simone de Beauvoir, chỉ là những nhân vật cổ điển lố bịch của những hài kịch, truyện kể, v.v. để mua vui quần chúng… Nhân vật đàn bà của Le Sang des Autres trách cứ người đàn ông “chẳng bao giờ nghĩ đến em; chỉ nghĩ đến chiến tranh”. Béatrice của Tous les hommes sont mortels “chỉ thích nhưng đều cấm đoán”. Francoise của L’invitée cho rằng “trẻ tuổi trong thời đại này chẳng có gì thích thú” vì chiến sĩ và những người không chiến đấu đều có chung nỗi lo âu siêu hình về sự hủy diệt. Còn Ivich của l’âge de raison “thù luân lý”, “thích đùa rỡn, uống rượu”, biết thẩm định giá trị của những tên đàn ông luyến ái đồng tính vì “những kẻ đó ít ra can đảm là không giống mọi người”. -
Thơ Nguyên Sa
Thơ
Nguyên Sa
SÁNG TẠO xuất bản 1957VIEWS 6696
Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa -
Thủa Làm Thơ Yêu Em
Thơ
Trần Dạ Từ
THƯƠNG YÊU xuất bản 1971VIEWS 12624
Thủa làm thơ yêu em
Trời mưa không ướt áo
Hoa cúc vàng chân thềm
Gió may lưng bờ giậu
Chiều sương í±ầy bốn phía
Lòng anh mấy ngã ba
Tiếng í±ời í±i rất nhẹ
Nhịp sầu lên thiết tha
Thủa làm thơ yêu em
Cả giòng sông thương nhớ
Cả vai cầu tay nghiêng
Tương tư trời thành phố -
Thuận Trị Quá Giang
Trung Hoa Tín Đức Thư Xã
Trần Văn Bình
TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1953CHAPTERS 6 VIEWS 2968
Từ khi mới có trời dất, sanh ra người, vật, muôn loài, vua cỏi trên gọi là Ngọc Hoàng Thượng đế, đời đời cai trị không đổi không dời, người cũng trị luôn cỏi Dương gian và Âm phủ nữa. Còn vua hai cỏi Dương gian và Âm phủ, đều thay đổi luôn luôn, nhứt là cỏi Dương gian mau dời đổi hơn hết. Thập điện dưới Âm phủ cầm bộ sổ dữ lành. Như ai làm lành trọn đời, không lội lỗi chi hết, thì đưa vô cỏi Thiên đừờng ; còn ai làm dữ, thì nhốt hoài trong địa ngục. Phong đô, hành tội luôn luôn, không đặng đầu thai kiếp khác. Như người dữ ít lành nhiều, thì đặng đầu thai hưỡng phước ; giàu to, chức lớn, thông minh trí huệ, thiên hạ kính vì. Còn lành ít dữ nhiều, thì hành tội xong rồi, cho đầu thai chịu đọa : làm dân nghèo, thân cực khổ, hoặc là tàn tật xấu xa, hoặc chốt cách dữ dằn, nếu tội nặng hơn nửa thì lại đầu thai làm thú vật. Bởi xữ phạt công bình như vậy, mới gọi là Thiên Địa vô tư.
-
Thuận Vợ Thuận Chồng
Phi Hư Cấu
Vũ Bằng
CHAPTERS 12 VIEWS 4995
Trong ba cuốn sách đã xuất bản, chúng tôi đã nói tới những tiến triển về sinh lý cũng như bổn phận về tinh thần của người đàn bà, từ lúc còn con gái, qua giai đoạn lên xe hoa về nhà chồng, đền lúc bước vào đời làm vợ, kiến tạo gia đình và sinh con đẻ cái.
Chúng tôi thiết tưởng công việc làm của chúng tôi sẽ không được đầy đủ, nếu chúng t'i không nói đến giai đoạn chánh yếu của người đàn bà, là lúc chung sống với chồng. Đó là một giai đoạn gây cấn nhất, vì nếu người đàn bà mà không hiểu nhiệm vụ của mình... -
Hiếu Cổ Đặc San 3 - Thú Chơi Cổ Ngoạn
Phi Hư Cấu
Vương Hồng Sển
CHAPTERS 12 VIEWS 12790
Hiếu Cổ Đặc San ra được hai số, thử đánh dấu đường đi: tưởng đâu thọ trưởng, nào ngờ không sài không đẹn, chút nữa chết non. Mấy lời nghe được, sau khi gởi tập 2, thiệt không chút náo khích lệ:
- thời buổi này mà sách in không có hình, ai dư công đọc ?
- một cây viết máy, giá trị còn hơn !
Thiệt là: cây không ngã vì sét đánh, mà ngã vì gió, đá không sợ sức nặng đè, má sợ giọt nước rỉ rả chảy mòn.
Tội nghiệp chúng tôi: tâm huyết có thừa, tài chánh sẵn người tốt giúp, tài liệu thâu thập còn dư, viết bốn năm tập nữa chưa phỉ, thế mà muốn buôn gánh nửa đường.
Đang khi thối chí, kịp nhớ lại: lời nói vô căng không đủ nản lòng. Mình chỉ còn sống không trọn một mùa đông (tuổi đã 70), cũng phải quét tuyết dọn đường, sau này có ra đi vĩnh viễn, cũng còn lại chút gì ty tiểu.
Vi lẽ ấy, chúng tôi lại tiếp lục cho ra tập 3.
Nhưng đổi ý khác. Nơi sau bìa tập 2, có nói: tập 3 sẽ là: "TỪ SỬ QUA TRUYỆN TÀU". Xét lại đề nầy có thể tạm gác qua một dịp sau, để có thì giờ gói ghém thêm kỹ nữa, và trở lại lời cam kết ghi trong phi lộ ở tập 1, nay xin nói về: "THíš CHƠI CỒ NGOẠN". -
Thú Chơi Sách
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Vương Hồng Sển
CHAPTERS 3 VIEWS 4711
Có một nàng tuy chưa ai biết danh nhiều, nhưng rất quan trọng, xã hội không nàng sẽ như người thiếu thanh khí, địa cầu chưa có nàng thì ta phải đến tận Thủy liêm động, Thiên thai sơn mà cầu thỉnh đem về, xin cho nàng đem theo đủ thất thập nhị huyền công, nàng ấy là tiên "Hiếu sách", bạn của sách, biết thưong yêu và ưa chơi sách, nàng "Bibliophile" vậy !
-
Thủ Đoạn Chính Trị
Phi Hư Cấu Sử Địa
Vũ Tài Lục
VIỆT CHIẾN xuất bản 1970CHAPTERS 9 VIEWS 22594
Tổng thống J.F. Kennedy bị bắn chết ở Dallas. Robert Kennedy, em ruột vị Tổng thống quá cố, nhận cả một băng đạn vào đầu sau khi nghe tin thắng cử. Toàn thể dân chúng Mỹ tiếc thương anh em Kennedy, những chính trị gia lỗi lạc của Hoa Kỳ.
Ủy ban Warren được thành lập để đặc biệt điều tra về cái chết của vị Tổng thống khả ái. Qua nhiều tháng làm việc, Ủy ban đã hoàn thành một bản báo cáo dày cộm nhưng hết sức nhạt nhẽo, và bản Warren report bị công kích dữ dội là cố ý che đậy. Cuối cùng việc cũng êm xuôi. -
Thư Gửi Người Đàn Bà Không Quen
Truyện Dịch
André Maurois - Nguyễn Hiến Lê dịch
NGUYỄN HIẾN LÊ xuất bản 1970CHAPTERS 25 VIEWS 13064
Có cô mà không có cô. Khi một ông bạn nhờ tôi viết mỗi tuần một bức thư cho cô thì tôi thích thú tưởng tượng ra cô. Tôi tạo ra cô : hoàn toàn về óc phán đoán cũng như về nét mặt. Tôi chắc chắn cô sẽ từ cõi mộng tưởng của tôi xuất hiện thành một người thực, rồi đọc thư tôi, đáp tôi, nói với tôi tất cả những lời mà một nhà văn muốn nghe.
Ngay từ buổi đầu tôi đã cho cô một hình thể rõ rệt, hình thể một thiếu phụ rất đẹp mà tôi thấy trong một hí viện. Không phải trên sân khấu mà ở trong rạp. Các ông bạn ngồi cạnh tôi không biết thiếu phụ đó là ai. Từ lúc đó cô có một cặp mắt, một làn môi, một giọng nói, một thân thể, mà vẫn là Người đàn bà không quen biết, có thể mới phải phép. -
Thư Gửi Người Thi Sĩ Trẻ Tuổi
Truyện Dịch Phi Hư Cấu
Rainer Maria Rilke - Hoàng Thu Uyên dịch
AN TÊM xuất bản 1969CHAPTERS 10 VIEWS 3359
Đây là 10 bức thư nổi tiếng nhất và được đọc nhiều nhất trong thế kỷ 20 của thi sĩ Đức vĩ đại Rainer Maria Rilke.
Tất cả những vấn đề mà các nhà văn, nhà thơ, các nghệ sĩ, và các nhà tư tưởng quan tâm đều được thi sĩ bàn luận thấu đáo đây.
Thư gởi người thi sĩ trẻ tuổi là một tác phẩm kinh điển dành cho tất cả những ai muốn bày tỏ nội tâm mình một cách sáng tạo.
Nó đem đến nguồn cảm hứng cho những người muốn đi sâu khám phá và thể hiện sự thực bên trong mình.
Mười bức thư của thi sĩ Rainer Maria Rilke là một kiệt tác trong văn nghệ hiện đại Đức quốc. Không ai còn lạ với thiên tài và tên tuổi của Rainer Maria Rilke, ông là thi sĩ nổi tiếng nhất và cô đơn nhất trong văn nghệ Đức ở thế kỷ XX. Những người quen thuộc với tư tưởng của Heidegger đều biết rằng Heidegger đã dành cho Rilke một vị thế trang trọng ưu liệt trong cuộc song thoại giữa tư tưởng (Denken) và thi tưởng (Dichten). Trong sự suy tưởng về Rilke, Heidegger đã viết những câu quyết định như vầy:
“Trong thời đại đêm tối của thế giới, hố thẳm của thế giới phải được học và học cho cạn. Mà muốn thế thì phải có người với tới hổ thẳm”.
Heidegger đã nói như trên trong buổi kỷ niệm ngày giỗ R.M. Rilke.
Hố thẳm là gì? Có ai đã nói tời hố thẳm? Và với tới mức độ nào? Đây là những câu hỏi lửa máu đã được đặt lên giữa đêm tối tàn nhẫn của quê hương.
Cuộc đời của Rilke, nỗi cô đơn của ông những bước chân lang thang cô tịch của ông, đôi mắt diệu vợi sâu thẳm hừng lửa của ông, tất cả những cử chỉ ấy nói lên những gì cho con người trẻ tuổi Việt Nam hiện nay?
Mỗi một người trẻ tuổi của Việt Nam đều là một thi sĩ; mười bức thư sâu đây của Rilke là mười tiếng nói được gửi về bất cứ người thi sĩ trẻ tuổi nào đang sống trên mặt đất trần trụi này. Sống và sống một cách thơ mộng trên thế giới sâu kín này, phải chăng đó là tiếng ca của con chim không tên, đồng vọng lên một sớm mai hồng đang nằm phong kín trong đêm tối sinh ly? -
Thử Hoà Điệu Sống
Truyện Dài
Võ Đình Cường
TỔNG HỘI PHẬT HỌC xuất bản 1949CHAPTERS 12 VIEWS 14687
Anh với em thật chưa bao giờ quen biết. íôi mắt nhiệt thành, đôi môi cương quyết, hai bàn tay rắn chắc, vồ vập ấy, anh đã mường tượng như đã trông thấy năm bảy lần trên đường anh qua. Nhưng những dáng điệu ấy chắc gì chỉ của riêng em? Tuổi hai mươi nào lại có những dáng điệu giống nhau, phát lộ từ những tâm hồn nhiệt thành với cuộc đời, anh hăm hở với sự sống.
Anh đã từng xót thương, như tự xót thương anh thuở nào thơ dại, khi bắt gặp trên đường những nét nhăn mà móng vuốt của cuộc đời đã cày trên trán ai như trán em bây giờ, những đường tươm máu, gai đời rạch nát trên đôi tay, bởi cái gì cũng muốn nắm bắt, những vết trầy, những chấm rỗ, đá sỏi trên đường đã châm thủng đôi chân, bởi chỗ nào cũng muốn dẫm đến.
Vì tại sao em đày đoạ tâm hồn, dày vò xác thịt, tự hiến dâng mình cho một kẻ trầm hương cho một lò thí nghiệm lớn, anh đã biết, nên không trách móc mà chỉ thương xót em. Vào độ tuổi em, anh cũng đã từng quằn quại với bao câu hỏi luôn luôn quay cuồn cuộn trong đầu óc nóng ran, đã từng phân vân uất ức giữa bao thái độ trái ngược của sự sống, mà vẫn không tìm ra được ý nghĩa thích đáng cho cuộc đời. -
Thú Hoang
Truyện Dài
Nguyễn Thị Thụy Vũ
HỒNG ĐỨC xuất bản 1968CHAPTERS 27 VIEWS 8780
Tôi choàng tĩnh dậy, hai mi mắt cay cay. Tôi bước xuống xe, lao đao trong niềm trống vắng đơn độc. Tôi ra đi không báo trước cho bất cứ đứa bạn nào. Tôi sợ đưa tiễn bịn rịn. Tôi lầm lũi bỏ quê hương đi một mình trên chuyến xe đò vào lúc tờ mờ sáng. Cuộc hành trình này sao mà đơn độc, không một ánh mắt quyến luyến, một bàn tay vẫy giã từ. Tôi vụt thấy mình mâu thuẩn. Bước chầm chậm theo đoàn người đi trước, tôi mệt nhọc chán nản. Tôi muốn quay trở lại thành phố cũ, cái thành phố ma tôi ngấy chán từ lâu, nhưng sao lúc rời bỏ nó, tôi cảm thấy ngậm ngùi luyến tiếc ?
-
Thử Lửa
Tập Truyện
Thảo Trường
TỰ DO xuất bản 1962CHAPTERS 13 VIEWS 5200
Đã từ hai ngày Hy nằm như chết. Cái án tù chung thân bám lấy anh không thể giải thích. Người ta bắt được anh nằm ngất lịm, tay còn cầm chiếc búa dính máu, cạnh xác một người đàn bà. Nước cống vấy lên khắp người chị và người Hy. Nói rằng có cuộc vật lôn trước khi một người buông tay vĩnh viễn và một người buông xuôi tay cho chiếc còng sắt khóa lại, Hy thấy vô lý hết sức. Tuy đa lãnh án, tuy đi nhận tội sát nhân, Hy vẫn ngờ ngợ rằng mình không thể nao làm như thế. Hy không thể có cái hành động cầm búa bổ vào đầu Lim.
-
Thung Lũng Chết
Gián Điệp
Hoàng Quân
CHAPTERS 9 VIEWS 3769
Gió hiu hiu thổi. Tuyết trắng phất phới bay. Thành phố Đông Kinh như chìm trong một màu trắng xóa, với bầu không khí vô cùng lạnh lẽo.
Nichiko co ro trong bộ áo bông đày cộm. Đêm Đông Kinh lạnh và huyền bí lạ lùng. Xe cộ vẫn lao vun vút trên những con đường rộng lớn, đầy tuyết. Người ta vẫn vui đùa trong các tửu điếm, trà đình như không hề biết cái lạnh tràn ngập khắp nơi.
Đông Kinh là thành phố ít có tuyết mà đã lạnh đến thế, huống chi những tỉnh phía bắc Nhật Bản lạnh đến độ nào ! -
Thung Lũng Rắn
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1968CHAPTERS 14 VIEWS 19640
Hôm ấy, sau bữa cơm chiều, mọi người đều quây quần ngoài hàng hiên hóng mát. Ba của Bạch Liên, ngồi cạnh ông Diệp – cha nuôi của Tuấn, nhấp từng ngụm cà phê thơm ngát, trong lúc đề đốc Cương, cậu của Bạch Liên và cũng là chủ nhân ngôi biệt thự trên bờ biển Nha Trang im lặng hút thuốc mơ màng nhìn ánh hoàng hôn nhuốm màu trên mặt trùng dương.
Bạch Liên và Tuấn đứng dựa lan can thả hồn theo tiếng sóng dạt dào trên bãi biển. Cả hai đang muốn xin phép xuống bãi dạo chơi một vòng, thì ông Diệp ba của Tuấn (Xem Bóng Người Dưới Trăng. Cùng một tác giả.) bỗng cất tiếng :
- Lát nữa tôi sẽ sửa soạn hành trang để mai sáng lên đường.
Ba Bạch Liên như đã biết trước dự tính của bạn, hỏi :
- Mai khởi hành rồi à ? Sao không nghỉ chơi thêm vài ngày ở đây đã ?
- Thì đây cũng chỉ là một cuộc du hành ngắn ngủi, nhân dịp các cháu còn nghỉ hè. Chừng độ tuần lễ sau tôi sẽ trở lại với các bác rồi cùng về Sài gòn luôn thể. -
Thung Lũng Tình Yêu
Truyện Dài Tình Cảm
Lệ Hằng
TỔ HỢP GIÓ xuất bản 1972CHAPTERS 8 VIEWS 820
Tôi nằm co ro dưới ba lớp chăn bông. Hai hàng răng cắn xiết lấy nhau. Rồi ngửa mặt, tôi mở lớn mắt, nhìn lên trần nhà trắng xóa. Chú thạch sùng chắc lưỡi tiếc thương như tôi đang nuối tiếc người tình đầu tiên của mình đến quắt quay đau đớn.
Đêm Đà Lạt hút sâu với những âm thanh vi vu của rừng thông dưới xa kia. Hai con chó của cha Viện trưởng nuôi để canh giữ nữ sinh viện nội trú rú lên từng hồi. Tôi trườn người, tôi trở mình. Giường của Bích Lan im lìm. Tôi lăn về bên trái, bức tường câm nín mỉa mai tôi, đứa con gái bị tình phụ nằm cắn lưỡi nghiến răng một mình. -
Thuốc Trường Sanh III - Vẹn Nguyền
Truyện Dài
Hồ Hửu Tường
HUỆ MINH xuất bản 1964CHAPTERS 13 VIEWS 726
Hôm nay, là ngày mùng một tết. Cả trường huấn luyện được phép nghĩ một ngày, ngày mừng xuân, đón xuân cho số đông, mà cũng là ngày mong chờ cái xuân lớn của cuộc kháng chiến để đi đến cái xuân vĩ đại của dân tộc. Bây giờ trường đã thành một gương máy chạy đều đặn. Cứ mười lăm ngày là mở một cuộc thi tốt nghiệp cho một khóa sinh quân. Và tại trường lớn ở Phú Mỹ, không còn lớp dạy quyền và dạy côn như trước nửa. Lớp ba cũ, tức là lớp dạy đường quyền Quan Âm thì mở ngay ở địa phương do các đơn vị dân quân và tự vệ chiến đấu chủ trương, và căn cứ theo tài liệu của trường gởi cho mà dạy. Chiến sĩ nào thuần thục môn đó, lại có gan dạ, có thành tích, mới được gởi đến các trường cấp hai, trực thuộc về sự chỉ huy của tiểu đoàn địa phương. Những phân hiệu nầy mới lo luyện tập sinh quân theo đường côn, rồi mới tuyển chọn người có sức mạnh, có gân cốt dẻo dai, xử dụng nổi cây côn hai mươi lăm kí, để gởi lại Phú Mỹ mà học chuyên về mã tấu. Vì vậy mà công việc của ban giáo sư và cua sở quân y của trường nhẹ nhàng hơn nhiều...
-
Thuốc Trường Sanh II - Phúc Đức
Truyện Dài
Hồ Hửu Tường
HUỆ MINH xuất bản 1964CHAPTERS 12 VIEWS 1249
Vừa tám giờ sáng. Những giọt sương mai sau cùng, nhờ nép dưới bóng cây lớn, đã tan dưới dạ của lá cờ. Tiếng của vạn vật đã yên vì các loài chim chóc đi rời ổ để kiếm ăn. Xa xa, nếu có gió phớt qua thì có đưa lại một đôi tiếng í...ì phải để ý lắm mới nghe được. Mấy chiến sĩ mới nghe như vậy, đều phảng trong trí các ý nghĩ : địch tưởng đâu là chúng ta sắp tấn công, nê'n bắn đại bác vào rừng trước để chận lại...
Lạch, tạch, tạch, tạch, tạch, tiếng mấy chữ đua nhau nổ nho nhỏ theo sự điều khiển dịu dàng của mười ngón tay của mười chị cán bộ, chốc chốc nghỉ hơi theo mạng lịnh của tiếng chuông gỏ một cái ken. Máy thở một hơi dài, nghe một cái rột, rồi rán chạy theo ý muốn của người. Còn bên góc, cái máy rô-nê-ô kêu rò rò, nhả ra từng mãnh giấy nét mực còn óng ánh bởi vừa khô. Thỉnh thoảng, một anh liên lạc đến một bàn giấy lãnh một mãnh giấy nhỏ, rồi lại bên máy rô-nê-ô mà lãnh gở giấy in có ghi trên mãnh nọ, rồi bước đi ngay, không trao đổi một lời chi thêm. -
Thuốc Trường Sanh I - Xây Mộng
Truyện Dài
Hồ Hửu Tường
HUỆ MINH xuất bản 1964CHAPTERS 12 VIEWS 1667
Tromh bài phỏmg vấn của Nguyễn Ngu Ý, Hồ Hữu Tường đã nhận xét về tác phẩm của mình như sau:
“Tác phẩm mà tôi mong được dịch ra tiếng Pháp, tiếng Anh… và xuất bản ở Âu Mỹ để làm bức thư cảm ơn chung cho nhửng ai ở ngoại quốc và ở trong nước đã ký tên để xin ân xá cho tôi. Là bộ “Thuốc Trường Sanh”. Tôi viết nó ở tù Côn Đảo, tháng tư và tháng năm nặm. Đó là một quyển khảo cứu về triết học trình bày dưới hình thức tiểu thuyết có tính thời đại. Nó khảo cứu về thuyết nhân quả, về hành động, về đức tin. Các nhà văn Âu Châu tả sự cô đơn của cá nhân, trong Thuốc Trường Sanh rôi tả sự cô đơn của tập thể, sự cô đơn của nhóm Tuyết Lê, trong thế giới hai phe đang chống đối nhau kịch liệt bằng máu lửa, mà không theo một bên nào được, nên đuổi theo mộng “lấp cái hố của đấu tranh, của hận thù”. Và nhân vật chánh xủa tiểu thuyết tượng trưng này, tôi dành cho loài cọp, mà tôi thấy hơn loài người, cọp giết người vì bản tính tự nhiên còn người giết người lắm khi vì một cớ không đâu…” -
Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay
Thơ
Trần Tuấn Kiệt
AN LẠC xuất bản 1974VIEWS 908
Những ai đã làm thơ mà chẳng có những bài thơ thuở còn e ngại ? E ngại trên đường thơ, e ngại trên đường yêu. Nỗi e ngại dẫu chưa đẩy thơ lên cao đích của thơ vẫn là cơn gió nhẹ thổi vào hồn ta khiến ta bồi hồi như thể một ánh lửa soi sáng một khoảng kỷ niệm quên lãng.Trần văn Nghĩa với Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay dẫn ta về khung trời nhỏ bé xưa, nơi ấy, ta vụng dại tỏ tình, ta khờ khạo yêu mê, ta ngu ngơ giận hờn và ta hồn nhiêu buồn bã. Tồi thích thơ Trần văn Nghĩa vì thơ Nghĩa còn nguyên vẹn những rungNhững ai đã làm thơ mà chẳng có những bài thơ thuở còn e ngại ? E ngại trên đường thơ, e ngại trên đường yêu. Nỗi e ngại dẫu chưa đẩy thơ lên cao đích của thơ vẫn là cơn gió nhẹ thổi vào hồn ta khiến ta bồi hồi như thể một ánh lửa soi sáng một khoảng kỷ niệm quên lãng.Trần văn Nghĩa với Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay dẫn ta về khung trời nhỏ bé xưa, nơi ấy, ta vụng dại tỏ tình, ta khờ khạo yêu mê, ta ngu ngơ giận hờn và ta hồn nhiêu buồn bã. Tồi thích thơ Trần văn Nghĩa vì thơ Nghĩa còn nguyên vẹn những rung động chân thành của đầu đời niên thiếu.
-
Thuở Mơ Làm Văn Sĩ
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Nhật Ký / Tiểu Sử
Nhật Tiến
HUYỀN TRÂN xuất bản 1973CHAPTERS 6 VIEWS 10228
Cuối mùa hè năm 194….tôi xin được vào học lớp Nhất ở trường Hàng Vôi - Hà Nội, ngôi trường xinh xắn có sân chơi, có cây cối um tùm và dẫy lầu cao mà đứng ở cửa sổ tầng trên nhìn ra, tôi thấy được cả cây cầu Long Biên vắt ngang một giải sông Hồng bát ngát.
Lớp của tôi là Lớp Nhất B, phòng cuối cùng của dẫy hành lang trên lầu. Thầy dạy tôi là thầy giáo Huỳnh, một ông thầy nghiêm nghị, tận tâm, đối với chúng tôi thì lạnh lùng ở bề ngoài nhưng rất lo lắng cho chúng tôi ở bề trong. Tôi sợ thầy Huỳnh lắm. Đứng trước mặt ông, tôi không dám cử động mạnh, không dám nhìn thẳng vào mặt ông và giọng nói của tôi trở nên ấp úng, mất bình thường. Đối với thầy thì tôi như vậy, nhưng ngược lại, đối với tôi, thầy cũng ngán tôi hầu như suốt cả niên học. Nguyên do là trong một ngày thuộc tuần lễ thứ ba của niên học, thầy ra một đề bài cho học trò tập vẽ truyền chân. Đề tài là vẽ tấm lịch treo tường có chân dung của Hoàng Đế Bảo Đại (khi đó đã hồi loan). Thời hạn một tuần. -
Thương Chồng
Tập Truyện Tự Lực Văn Đoàn
Nhất Linh
ĐỜI NAY xuất bản 1961CHAPTERS 6 VIEWS 32940
Trời lạnh và gió rét. Nhung lắng tai một lúc lâu nhưng chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều của chồng nằm bên cạnh. Sẽ nhấc mép chăn, nàng ngồi dậy rất nhẹ để khỏi làm mất giấc ngủ của chồng, đi lần ra phía cái bàn con tìm bao diêm. Nàng châm đèn, vặn bấc cao dần dần sợ ánh sáng đột ngột làm chói mắt chồng rồi lấy một tấm bìa cứng dựng cạnh cây đèn cho bóng tối rọi đúng góc nhà chỗ giường ngủ. Nhung rùng mình một cái, với chiếc áo cánh bông khoác lên vai. Kim chiếc đồng hồ quả lắc cũ kỹ treo trên vách chỉ ba giờ sáng. Còn sớm quá. Nàng kéo nhẹ cái màn treo, thò đầu nhìn vào gường ba đứa con nằm. Giữa giường, Nhung chỉ thấy hiện ra một đống chăn, không có một cái đầu nào hoặc một bàn tay nào thò ra ngoài.
-
Thương Hoài Ngàn Năm
Tập Truyện
Võ Phiến
TRÍ ĐĂNG xuất bản 1962CHAPTERS 3 VIEWS 4816
"Thương Hoài Ngàn Năm" (1962) gồm 3 truyện ngắn với khung cảnh làng quê An Quí: "Thương Hoài Ngàn Năm", "Viết Thư Buổi Trưa", "Đến Khi Ma Chết". Chuyện những con người bình thường, tầm thường là khác, nhưng họ sống những thảm kịch lớn và những đời sống nội tâm sôi nổi. Thương Hoài Ngàn Năm kể chuyện yêu đương không bình thường của Bạch, có lẽ vì nàng là đứa con thật của ông bà Nghĩa trong khi ba cô chị của nàng là con do lang chạ của bà mẹ với ông lý trưởng. Viết Thư Buổi Trưa là chuyện tình sôi nỗi qua thư từ hơn là qua gặp gỡ. Đến Khi Ma Chết thì chính con ma chuông cũng muốn yên mà không được, sau khi đã quyết theo vợ chồng Hải Thọ lên chốn thị thành để quấy phá trả thù.
-
Thương Màu Phấn Bảng
Truyện Dài
Võ Hà Anh
HAM GIAO xuất bản 1974CHAPTERS 4 VIEWS 9667
Tiếng súng đã im lặng khắp xạ trường. Buổi thực tập tác xạ chấm dứt, cùng lúc với buổi sáng qua đi. Mọi người được hướng dẫn vào nghỉ ngơi và ăn trưa trong khu vườn cao su nhỏ.
Tôi nằm dài dưới gốc cây, gối đầu lên Boncho cuộn tròn. Trên cao ánh nắng chói chang xuyên qua khe lá nhấp nháy trên nền đất làm tôi chói mắt. Tôi xoay mình nằm nghiêng. Mồ hôi trộn lẫn với đất cát thành 1 mùi quen thuộc trên quần áo, thân thể tôi. Tôi mỉm cười nghĩ đến Trang mà tựa vào ngực tôi lúc này, hẳn là nàng sẽ … chết ngạt mất. -
Thương Nhớ Một Mình
Truyện Dài Tình Cảm
Sĩ Trung
MIỀN NAM xuất bản 1965CHAPTERS 9 VIEWS 286
Tiệc cưới đã tàn. Chương và Phượng đứng ở đầu cầu thang nhà hàng Thủ Đô tiễn quan khách ra về. Chương cười cười nói nói luôn miệng ở mỗi cái bắt tay, ở lần cúi đầu chào, trong khi Phượng đứng thẩn thờ bên cạnh gượng nói, gượng cười như kẻ mất hồn. Phượng mong mỏi cho đến người khách sau cùng để thoát khỏi màn bi hài kịch mà nàng đang thủ diễn vai trò chánh hết sức vụng về. Hơn nửa tiếng đồng hồ rồi mà hãy còn rất đông người nối đuôi nhau ở hành lang nhà hàng.
-
Thương Nhớ Mười Hai
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Nhật Ký / Tiểu Sử
Vũ Bằng
NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1972CHAPTERS 14 VIEWS 26766
Thoạt đầu ai cũng tưởng chẳng làm sao. Cùng là đất nước, đi đâu mà chả thế? Từ Bắc vào Trung, đâu đâu lại không có những con mắt nhìn vào những con mắt mà như gói ghém cả một trời thương; từ Trung vào Nam, chỗ nào mà lại chẳng có những miệng cười, không nói ra lời mà hàm súc biết bao duyên thắm?
Vậy mà không; lòng người xa nhà y như thể là khúc gỗ bị mối ăn, mục nát từ lúc nào không biết. Trông bề ngoài thì không có gì khác lạ, nhưng cầm một cánh hoa khẽ đạp vào thử mà xem: tiếng gỗ kêu nghe mệt mỏi, u buồn, mà nếu gõ mạnh thêm chút nữa, ta sẽ thấy gỗ vỡ tan, để lộ ra tảng mục lỗ chỗ như tổ ong, tiết ra một thứ bụi vàng hanh hao, nhạt nhẽo. -
Lá Tương Tư
Truyện Dài Tình Cảm
Mường Mán
BẠN NGỌC xuất bản 1974CHAPTERS 14 VIEWS 10079
Hai cô úp nằm úp bụng trên nền cát ướt nối bờ và biển. Hai cặp chân trần duỗi xuống nước cho sóng tha hồ chơi trò tinh nghịch ngoạm lấy rồi nhả ra. Áo tắm một xanh lơ, một vàng cháy bật nổi giữa vùng trắng quạnh xa hẳn bãi tắm đông người. Nếu có chàng trai nào "lạc" đến ắt anh ta sẽ chóa mắt ngỡ hai con cá lạ, mủm mỉm xinh đẹp vừa bị sóng dạt lên bờ, "con cá xanh lơ".
-
Thương Yêu
Truyện Dài
Nguyễn Thị Vinh
PHƯỢNG GIANG xuất bản 1954CHAPTERS 19 VIEWS 17409
Anh Thân đi làm từ sớm, chị Dậu đi chợ, chị Mai đi trả đồ khâu, chỉ còn mình Khánh ở nhà. Trời hôm nay nóng lắm. Khánh nằm trên bộ phản, tay cầm cái quạt nan cũ, rách đến một nửa, quạt phành phạch; chán rồi Khánh nằm yên như quên hẳn nóng bức, mắt nhìn theo hai con thạch sùng đang đuổi nhau trên tường. Bỗng Khánh như bị rệp hay kiến đốt, giật nẩy mình, xoay người tìm khe phản, nhưng không thấy con rệp, con kiến nào.
Nhìn lại các vết lõm con con in đầy trên mặt phản, Khánh nhớ lại hồi ba năm về trước.
Ngày ấy Khánh mới có chín tuổi, chị Mai mười hai, chị Dậu mười bốn và anh Thân mười lăm tuổi. Mấy anh em sống vui vẻ bên cạnh mẹ, trong căn nhà hai từng rộng. Mẹ Khánh làm chủ một cửa hiệu may lớn. Chính bộ phản Khánh đang nằm đây, hồi đó kê ở dưới buồng thợ, với nhiều bộ khác, để cho thợ làm việc và ngủ. Những vết lõm con con là do những người thợ đục dấu xuống khiến mặt phản bị lỗ rỗ.
Khánh đang mải nghĩ ngợi, bỗng ngửi thấy mùi sào rán thơm phức từ phía bếp của cụ Tư, chủ nhà, bay tới làm Khánh nuốt nước bọt và nhớ đến cái đói như cào ruột của mình, quên cả việc bố mẹ mất sớm.
Suốt từ sáng đến giờ, dễ đã quá mười hai giờ rồi, Khánh chưa được ăn tí gì. Chị Mai, Chị Dậu, anh Thân mãi không thấy về; mùi sào rán mỗi lúc lại đưa tới nhiều hơn, Khánh nghe rõ tiếng sèo sèo của chảo mỡ sôi, và nhận thấy cả tiếng réo ở trong bụng mình.
Như bị cơn đói xui giục, Khánh chợt nằm sấp xuống, mắt nhòm qua một lỗ hổng nhỏ của tấm ván ngăn làm tường, nhìn ra sân bếp; cụ Tư đang lúi húi làm cơm, bụi tro bếp bám đầy vành khăn nhung cũ.
Những cái mai cua bể nhồi thịt, đang được rán vàng trong chảo mỡ. Khánh tưởng tượng đến vị thơm ngon của món ăn đó, hồi còn mẹ, Khánh vẫn thường được ăn. Sự liên tưởng đưa ý nghĩ Khánh đi rất mau.
Khánh gục mặt vào cánh tay, nhớ đến những hạt cơm trắng muốt với rất nhiều thịt cá đựng trong cái bát hoa xinh xinh của Khánh, mà bữa nào mẹ cũng ngọt ngào dỗ cho Khánh ăn… -
Thư Sinh
Truyện Kịch Thơ
Minh Đức Hoài Trinh
SÁNG TẠO xuất bản 1965CHAPTERS 2 VIEWS 373
Cảnh nhà nghèo của một thư sinh, một bàn gỗ, một ghế, vài bức mành, một giường tre.
Đàn Tì Bà treo trên tường. Trên bàn : sách vở, nghiên bút .
Thư sinh đầu vấn khăn nho sinh , mình mặc áo vải.
Hai người đẹp mặc xiêm y cổ trang. -
Thử Thách
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Hoàng Đăng Cấp
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 13 VIEWS 20384
Dù đã gần bảy giờ chiều, trời vẫn còn oi bức lạ. Con đường một chiều Phan Đình Phùng tràn ngập xe cộ đủ loại. Người nào người nấy đầy vẻ mệt nhoài. Lượt khẽ nheo mắt. Ánh sáng mặt trời vẫn còn khó chịu. Đến trước cổng chùa Kỳ Viên, Lượt ngừng lại. Nó ngó dáo dác chung quanh. Vừa thoáng thấy một thiếu niên đồng tuổi với nó đang đi bên kia đường Lượt la to:
- Bích! Bích!
Nghe gọi, Bích chạy qua. Hai cậu bé mừng rỡ xiết tay nhau.
Lượt nói:
- Tối mai tao đi rồi!
Bích ngạc nhiên.
- Ủa! Sao mày đi mua quá vậy? Mày đi một mình à?
Lượt gật đầu:
- Phải! Tao đi một mình!
Bích buồn buồn nói:
- Mày may mắn quá!
Ngừng một lát, Bích tiếp:
- Mày được đi du lịch Nha Trang thích quá! Nha trang đẹp lắm mày ơi! Mày có nhớ mấy câu thơ này không:
Khánh Hòa đẹp lắm ai ơi!
Vào Nam ra Bắc ghé chơi Khánh Hòa. -
Thư Tình Trên Cát
Truyện Dài
Duyên Anh
TUỔI NGỌC xuất bản 1973CHAPTERS 10 VIEWS 14342
Không bao giờ tôi nghĩ mình có chuyến đi xa như thế, dù nơi tôi sắp đến là một thành phố tôi đã quen thuộc ờ những bài hát, trong những cuốn tiểu thuyết. Nhìn bản đồ, Nha Trang thật gần Sàigòn. Bốn mươi phút bay của Boeing, tám mươi phút DC6 và quá nửa buổi chạy xe đò. Nào xa chi mà tôi cứ thấy nó xa vời vợi. Xa và trở thành mộng tưởng như mộng tưởng của nhà thơ thèm dìu tình nhân vào “quán rượu có một chút Paris để làm thi sĩ”. Tuổi trẻ hôm nay cơ hồ xa lạ ngay với cả quê hương mình. Chiến tranh vực thẳm, đòi sống leo dốc là chướng ngại vật ngăn cản những chuyến đi.
-
Thù Truyền Kiếp
Truyện Dài Trinh Thám
Hoàng Hà
VỆ TINH xuất bản 1972CHAPTERS 4 VIEWS 1110
Vĩ Hùng là đứa học trò duy nhất của Hoàng Đại Long năm nay đã lớn khôn, Hoàng Đại Long quyết chí đào tạo Vĩ Hùng trở thành con người hữu dụng trong xã hội, bởi thế ông truyền lại hầu hết võ nghệ mà ông khổ công tập luyện bao nhiêu năm trường, đồng thời ông cũng dạy chàng phân biệt thế nào là thiện ác và thế nào là thị phi, nhất là cách làm người. Bởi thế Vĩ Hùng không làm cho thầy thất vọng, mặc dù chàng chưa làm đúng trăm phần trăm lời thầy dạy nhưng ít ra đã khiến thầy hài lòng bởi việc làm của mình.
Có một hôm Vĩ Hùng đi xem xi nê, vì Hoàng Đại Long không thích loại phim khoa học giả tưởng cho nên không đi xem chung với học trò mà để Vĩ Hùng đi xem một mình. Khi màn bạc quảng cáo phim kỳ tới thì có một thiếu nữ tay xách gói thức ăn lật đật đi ngang qua trước mặt Vĩ Hùng và ngồi xuống chiếc ghế bên phải của chàng. Ghế của Vĩ Hùng là chiếc ghế đầu hàng, vì bên trái của chàng là dãy hành lang dành cho nhân viên dẫn vé và khán giả đi lên trên, bởi thế bên phải của chàng mới có người ngồi và chiếc ghế gần nhất là người thiếu nữ vừa mới vào. Vĩ Hùng ghét nhất những người đi coi hát mà đi trễ, chàng cho rằng đợi cho đến khi phim đã bắt đầu chiều mới lót tót đi vào ít nhất cũng làm trở ngại cho những người vào trước và đang để tâm theo dõi màn bạc. Ghét thì ghét vậy chứ biết làm sao hơn ? Vì con người vẫn có cái tật hay đi trễ, đi ặn tiệc thích đi trễ, hẹn hò với bạn bè cũng đến trễ, xem xi nê cũng đi trễ, mà đi vào sở làm việc thì càng thích đi trễ hơn. Ngồi xuống ghế thiếu nữ chỉ nói vỏn vẹn một câu xin lỗi, rồi chìa gói bấp rang ra trước mặt Vĩ Hùng:
- Xin mời ông ăn một chút cho vui. -
Thúy Kiều Giao Chỉ
Phi Hư Cấu Phóng Sự
Nguyễn Đình Thiều
THIÊN TỨ xuất bản 1969CHAPTERS 13 VIEWS 3788
Ở xa những buynh đinh cao ngất ngưỡng, xa những Snack Bar tráng lệ và lúc nhúc gái đẹp, xa bà mẹ Việt Nam còng lưng gánh hàng đi bán khuya ở trung tâm thành phố, xa ông già điền chủ bỏ ruộng vườn lên đây đạp xích lô, mong yên ổn sống chuổi ngày tàn...Xa tất cả ánh sáng của đèn Nê-ông lập lòe nhiều màu... Đi về ngoại ô đèn dầu và nhà tranh, đường xá xóc vỡ đít những anh đi xe đạp, có nhiều khu nhà tối tam, ngõ hẹp sâu với sình lầy sau mỗi cơn mưa. Hai nhân vật là Tình Ái và Kinh Doanh ngừng xe ở đâu một ngõ hẽm. Một bà mẹ Việt Nam, tuy đã già nhưng vẫn phấn son, ưởn ẹo từ trong bóng tối nhô ra :
- Các cậu kiếm em hả ? -
Thụy Vi
Truyện Dài
Nhất Giang
CHIÊU DƯƠNG xuất bản 1972CHAPTERS 10 VIEWS 400
Thưa ba,
Hôm qua, ở trường về, con nghe mấy em nói có thơ của ba gửi về, ba còn gửi tiền về cho mả nữa phải không ba ?
Con chờ mãi đến tối để xem má có nói cho con nghe trúong thơ ba viết có dặn gì con không nhưng chờ mãi con vẫn không nghe má nói gì hết, rồi má dẫn em Hiền sang nhà hàng xóm chơi. Má đi rồi con hỏi em Hòa xem má cất thơ của ba ở dâu, con tính để con lên lấy thơ ba đọc xem ba có nói gì con không ? Nhưng em Hòa lại không biết chỗ mả để thơ của ba. Con tức cả một buổi tối không dám nói. Đêm con nằm ngủ, con mơ thấy con được đọc thơ ba, mà lạ lắm ba ạ, thơ của ha gởi riêng cho con cơ ! Con thích ghê vậy đó, lạ lắm phải không ba ? -
Tiền
Truyện Dài
Chu Tử
ĐÔNG BẮC xuất bản 1965CHAPTERS 13 VIEWS 2206
Gần sáng, đám bạc tan, 5 con bạc và Tiến, người chầu rìa, thi nhau búp cháo gà. Họ nhồm nhoàm gậm xương gà. Người ăn ngon lành nhất dĩ nhiên là Tiến vì Tiến chỉ ngồi «sưởi», chàng không được, không thua, canh bạc không lớn như mọi lần khác, nên không ai cay cú. Họ đấu hót vui nhộn, nhất là vì có bai người đàn bà: Thu và Trang. Trang trước kia là một vũ nữ, thời danh. Lúc này, Trang rút vào bí mật, làm nghề «cai gà» vá gá bạc... Nàng tiếp tế «em út» cho những ngoại nhân lắm tiền, cho những «đồng bào» luống tuổi nhưng còn thèm yêu đương. Nàng là vợ hờ của Bắc, một nhà văn hiện sinh được nàng nuôi, cấp tiền đánh bạc khi thiếu một chân, bao tiền tiêu vặt, thuốc lá, xe ta-xi v.v. Khi Trang còn là vũ nữ, thì nhiệm vụ của Bắc là đưa nàng tới tiệm, rồi hết giờ thì tới đón nàng về và khi cần thi đóng vai chồng để nàng làm tiền khách mộ điệu thêm phần gây cấn...
-
Tiền Đồn
Truyện Dài
Thế Uyên
THỜI MỚI xuất bản 1967CHAPTERS 7 VIEWS 29245
Ba tiếng súng nổ phía đồn, Vũ nghe rõ đủ ba tiếng kế tiếp trong cơn ngủ chập chờn nhưng không muốn thức tỉnh ngay. Chàng xoay mình, chiếc áo còn ướt mồ hôi ở lưng dính vào vải võng, chàng mở mắt chậm chạp, bầu trời sáng trăng, những đám mây trên cao viền bạc óng ả. Bàn tay tự động quờ quạng mở máy lúc nào không rõ, bây giờ tai chàng bắt đầu nghe thấy tiếng u u phát ra. Một đám mây tiến đến che khuất mặt trăng, vùng bóng tối lan dần từ phía khoảng trống cuối chợ tiến nhanh lại toán quân, những bóng đen thẫm nằm bất động từng vệt trên đất. Chàng áp ống nghe vào tai, đưa chân đạp hiệu thính viên nằm cong queo dưới đất. Địch tấn công lớn gần Bến Sa, tiểu đoàn 3 bị vây. Lệnh mở đường và giữ an ninh lộ trình cho tiểu đoàn dù đi đường bộ lên tiếp viện. Một bóng đen tiến lại gần, thì thào: "Vũ đâu? Chuẩn uý Vũ nằm đâu?". Vũ cầm nút nhựa cứng gõ vào thành bi-đông, tiếp tục tu nước. Bóng đen lại ngồi cạnh, khum tay hút thuốc, đầu lửa đỏ loé sáng soi rõ bộ cằm râu lởm chởm. Các binh sĩ đã tỉnh ngủ, loay hoay tháo võng, gập áo mưa. Những bóng đen lập lờ sau hàng cột chợ, những tiếng leng keng của các bi-đông mở nút, tiếng báng súng va thầm trên đất nện. Vũ đeo dây đạn vào người, dựng khẩu súng vào vai, có tiếng một binh sĩ chửi rủa nho nhỏ, chàng khum tay hứng nước từ bi-đông chảy ra, té lên mặt. Tỉnh hẳn ngủ, nhìn khu chợ như sáng bừng lên dưới ánh trăng không còn mây che, chàng thấy mệt mỏi. Hy quay lại xoay tay đưa điếu thuốc lại cho chàng châm nối. "Trung đội 3 xong chưa?", chàng gật đầu, "Vũ biết lệnh chưa?", chàng làu nhàu: "Nghe ban nãy rồi. Một giờ đêm mới về đến đây. Ba giờ sáng đã xuất quân!". Một bóng đen băng nhanh qua sân chợ lại gần Hy hỏi nhỏ: "Đi chưa đại đội trưởng?". Hy đứng dậy, bỏ điếu thuốc xuống đất, lấy chân đạp mạnh: "Trung đội 3 đi bên trái đường...", chàng gật đầu. Trung sĩ Ra thì thào: "Sáu giờ sáng trung đội mình mới phải đi đầu chứ chuẩn uý?". Vũ tự dưng cáu kỉnh, chàng chưa bao giờ quen với tình trạng tỵ nạnh từng ly từng tí giữa các đơn vị lớn nhỏ, giữa từng chiến binh của đơn vị này. Chàng cố giữ khỏi lớn tiếng: "Được rồi! Tiểu đội 2 trực trung đội đêm nay, đi trước! Đúng 6 giờ sáng, đổi phiên cả trung đội lẫn tiểu đội đi đầu. Rắc rối!" Chàng làu nhàu: "Nào có phải đi sau mà không chết đâu!". Toán quân lầm lũi ngái ngủ di chuyển dưới ánh trăng, len lỏi phía sau các ngôi nhà kín mít im lìm. Một hàng rào chắn ngang, binh sĩ tay giơ cao súng, tay cố ấn dây kẽm gai xuống xoạc chân bước qua. Toán phía sau dồn cục, chờ đợi. Có tiếng ngáp dài, Vũ lắng nghe, tự hỏi âm thanh phát xuất từ hàng quân hay trong nhà. Chàng xoạc chân vượt qua hàng rào, kẽm gai lướt sắc trên mông, chàng tự dưng thấy thèm ngủ đến độ muốn nằm ngay xuống giữa hai luống rau, nằm ngủ cho tới sáng. Toán quân tiếp tục đi, một vệt dài đen thẫm im lặng uốn cong lên lỏi giữa các nhà kín mít, trăng sáng thật sáng làm nổi một tiếng chửi thề trên giọng khàn hạ thấp của một binh sĩ bị kẽm gai móc vào chân. Bốn giờ sáng có lệnh dừng quân bố trí, Vũ cho trung đội đóng dài dọc lộ phía sau lớp nhà, hút thuốc trong chiếc mũ úp trên tay. Âm thanh rì rào của máy truyền tin, hiệu thính viên thì thào xen lẫn với tiếng huýt sáo nhỏ: "Thanh 3 gọi Thanh nghe không trả lời, Thanh 3 gọi Thanh nghe không trả lời... Thanh 3 đã tới vị trí ấn định, Thanh 3 đã tới vị trí ấn định...". Đoàn xe tải quân tiếp viện bắt đầu xuất hiện, những khối đen to dần trong tiếng động cơ ầm ì, những ngọn đèn xanh nguỵ trang leo lét như mắt mèo. Vũ đứng dậy, đeo súng lên vai, gắn điếu thuốc lên miệng ra đứng ven quốc lộ, tựa lưng vào cột hàng rào. Những bóng đen bất động trên xe, một vài đốm lửa đỏ hình như hướng về phía chàng như một lời chào không thành tiếng. Ánh trăng tràn đầy, loang loáng trên các đỉnh tròn của mũ sắt, lẫn trong tiếng động cơ vang lớn. Đoàn xe đã đi qua, Vũ nhìn theo chấm đỏ chiếc xe cuối cùng, vơ vẩn nghĩ tới đơn vị bạn đang thất thế, cầm cự từng phút cũng dưới thứ ánh trăng này. Chàng trở lại chỗ cũ ngồi tựa cửa căn nhà, tay quàng lên báng súng ngủ thiếp đi.
-
Tiếng Ca Cá Sấu
Truyện Dịch Trinh Thám
Harry Whittington - Hoàng Hải Thủy phóng tác
TẠP CHÍ THỨ TƯ xuất bản 1968CHAPTERS 6 VIEWS 4136
Nàng không thèm cả dơ tay lên đuổi con nhặng xanh bay trên đầu Nàng. Đứng ở chỗ tôi, trên mặt cát nghèo và nóng bỏng của chiếc sân hẹp, tôi nghe rõ tiếng nhặng bay vo ve. Trời nóng gắt đến có thể vỡ đầu ra mà chết.
Tôi nhắc lại câu tôi hỏi, và nhắc lại một lần nữa. Nhưng Nàng vẫn đứng yên không đáp, không nhúc nhích mảy may. Tôi chỉ đứng cách xa Nàng có hai thước vậy mà, cứ nhìn vì mặt bất động của Nàng, tôi tưởng như tiếng nói của tôi không vang được tới chỗ Nàng đứng. Thật là khó hiểu.
Đứng dựa mình vào chiếc chòi ván ven bờ sông Nàng nhìn tôi : một cái nhìn trân trân, không chớp mắt. Tôi đã toan hỏi lại Nàng một lần nữa — lần thứ ba — nhưng tôi biết trước rằng tôi chỉ tốn công vô ich. Nàng có nghe tiếng tôi. Chỉ cần nhìn mấy ngón tay Nàng khẽ run khi tôi nói đến tên thằng khốn nạn tôi cũng đủ biết chắc rằng Nàng nghe rõ câu tôi hỏi. Nhưng vì một lẽ gì đó, Nàng không chịu trả lời, hoặc là chưa chịu trả lời. -
Tiếng Chim Vườn Cũ
Truyện Dài
Nguyễn Mộng Giác
TRÍ ĐĂNG xuất bản 1973CHAPTERS 8 VIEWS 13045
Năm ngoái, lúc tình thế đã tuyệt vọng, mơ ước của tôi còn nhỏ nhoi gấp mấy. Tôi đã mừng rở chỉ vì thấy Phương Thảo rùn vai, và biết xoa hai tay vào nhau khi gió bấc thổi thốc qua cửa sổ, đem cái lạnh tê cóng của đất trời vào khuôn nhà nhỏ. Mừng, chỉ vì nàng còn có xúc cảm, phản xạ tự nhiên. Sau đó, tình trạng sức khỏe khá hơn, tôi giả vờ trợn mắt cố không nháy thật lâu, đầu bỏ ngoẻo sang một bên trên cái cổ mềm lả, Phương Thảo biết nhíu mày khó chịu quay đi.
Nàng còn biết bực bội, nghĩa là biết phân biệt được cải thích thủ và cái dễ chịu. Cũng đáng mừng nữa. -
Tiếng Chuông Dưới Đáy Biển
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1968CHAPTERS 17 VIEWS 18047
Việt có một ông chú từng là sĩ quan hải quân đóng tới chức thiếu tá. Người ta gọi ông là thiếu tá Triều Dương - tên chiếc chiến hạm mà xưa kia ông là hạm trưởng. Nhưng nay thì ông "chú thiếu tá" của Việt không còn chỉ huy dưới tàu nữa. Ông trở về đời sống thường dân và cư ngụ tại Đà Nẳng.
Chú Triều Dương là một người rất dễ mến, nhưng cũng rất nghiêm khắc. Chú không cho phép ai cưỡng lời chú, và cũng rất ghét ai tọc mạch đến việc chú làm. Khôi, Việt, chỉ được biết đại khái chú Triều Dương tuy không còn mang sắc phục Thủy Quân, nhưng chú vẫn dành nhiều thì giờ đến làm việc ở căn cứ X, một căn cứ quan trọng của hải quân, và hình như công việc của chú rất cần thiết cho tương lai của quốc gia, nên chú đem hết khả năng ra phụng sự. -
Tiếng Chuông Gọi Người Tình Trở Về
Truyện Dài Tình Cảm
Nguyễn Thị Hoàng
SỐNG MỚI xuất bản 1969CHAPTERS 13 VIEWS 7795
Này chị Huyền, suốt một tuần nay tôi không hề thấy chị cười, và cũng chẳng thấy chị khóc, nếu là chị, tôi sẽ khóc ngất đi, hoặc cười như điên, và tìm cách giải phóng đời mình, ngay tức khắc, sao chị lại như vậy, trông mặt chị giống như những con ngưòi mẫu xinh dẹp lạnh lùng trong tiệm bán hàng áo dài, đến nỗi tôi trông phải sợ và ganh, sợ vẻ dửng dưng ngấm ngầm toan tính của chị, và ganh với những niềm êm dịu, những nguồn an ủỉ mênh mông thầm kín nào chị cảm thấy trong lòng, chắc chắn là có, chị tin vào một điều gì đó, chị ẩn náu trong một sức mạnh nào đó, nếu không tại sao chị có thể thản nhiên, có thể tiếp tục công việc hàng ngày một cách chu đáo, và có thể chịu đựng một cách thờ ơ trầm tĩnh những xáo động bên ngoài, những vò xé bên trong, hay là chị không cảm thấy gì...