-
Nếp Nhà
Tập Truyện
Bửu Kế
PHỤC SINH xuất bản 1954CHAPTERS 21 VIEWS 1780
Năm nào cũng vậy, cứ vào ngày khai giảng, tôi lại đến ở với bác tôi để đi học cho tiện. Nhà bác tôi rộng rãi, có vườn tược và cách trường không đầy một cây số. Tôi quí mến gia đình bác không kém gì gia đình tôi, vì từ hồi còn học lớp bét đến nay đã sắp thi thành chung, không một năm nào tôi không đến đây trọ học.
Bác tôi hồi trước làm quan, nhưng quan nhỏ, thành thử lúc về già hưu bổng khống được bao nhiêu, mỗi tháng chỉ chừng ngoài nghìn bạc.
Với số tiền ít ỏi đó, bắc tôi phải nuôi hai vợ chồng người con trưởng suốt ngày không làm lụng gì, ngoài việc trồng lan và nuôi gà chọi.
Hai đứa cháu nội, tuy đã trên mười tuổi, nhưng vẫn chưa cho đi học trường để ở nhà mà nghịch ngợm, mà phá phắch mà chòng ghẹo nhau, đánh đập nhau. Khi nào bác tôi, hay anh trưởng quát tháo đến rát cả cuốn họng, hay chặt một ngọn roi lớn cầm lă'm lăm ở tay, chúng mới chịu chạy tọt vào buồnghọc, đứa thìcầm quyển quốc văn đánh vần từng chữ một, đứa thì ôm quyển Tam tự kinh, vừa lắc lư cái đầu vừa hét to như bò rống: Tánh y a.... tương
cận... tập a,... tương viễn a... -
Nếp Xưa
Truyện Dài
Toan Ánh
XÂY DỰNG xuất bản 1963CHAPTERS 4 VIEWS 3892
Khoan lững thững bước vào lớp học. Cũng như mọi ngày ông đồ chưa tới, và lũ học trò lớn nhỏ còn đang cùng nhau tụm năm tụm ba trò chuyện. Cũng có một vài cậu đang ôn lại bài hoặc viết nốt mấy trang phóng bữa trước các cậu lười chưa viết hết.
Ông đồ Ngư đông học trò lắm. Tuy ông không đỗ đạt gì nhưng ông có tiếng hay chữ, và học trò ông đã có nhiều người làm nên, cử-nhân có, phó-bảng có, và những người này đều đã được lĩnh những chức vụ quan trọng. Người đi tri-huyện, kẻ đi tri-phủ, người lĩnh huấn-đạo và cũng có người được vời vào kinh nhận việc tại các Bộ.
Làng Kim-Đôi, huyện Võ-Giàng, tỉnh Bắc-Ninh có tiếng là làng văn học. Làng này nhất là xã tam thôn, và có tên nôm là làng Rủi. Ba thôn là thôn Kim-Đôi tục gọi là Rủi Quan, Quỳnh-Đôi tục gọi là Rủi Quỳnh và Ngọc-Đôi tục gọi là Rủi Nguộc.
Thôn Kim-Đôi được gọi là Rủi Quan vì chính thôn này đã sản xuất được nhiều chân khoa-bảng tiếng tăm, từng đi làm quan nhiều địa-phương trong nước. -
Ngã Đạn
Tập Truyện
Dương Nghiễm Mậu
TÂN VĂN xuất bản 1972CHAPTERS 7 VIEWS 2903
Hắn ngồi im lặng nghe tôi nói cho đến khi tôi ngừng lại thật lâu, tôi nghĩ hắn sẽ nói với tôi một điều gì đó, nhưng hắn vẫn lặng im, đôi mắt nhìn xuống, nét mặt thản nhiên, rồi hắn nhìn tôi mỉm cười bình thản, Tôi vẫn chờ đợi, nhưng tôi bỗng thấy mình lố bịch một cách kỳ cục. Có phải hắn vẫn đợi tôi nói tiếp hay không. Tôi cũng không biết, thực tình tôi thấy không còn điều gì để nói tiếp nữa, nhưng sao hắn cũng không nói gì vậy, hắn có nghe thấy tôi nói từ nãy đến giờ không ? Biết đâu hắn cũng không hề nghe gì hết. Thực là một việc vô ích. Tôi kêu lên với tôi như thế. Thực là vô ích.
-
Ngàn Cánh Hạc
Truyện Dịch GT Nobel Văn Học
Yasunari Kawabata - Trùng Dương dịch
TRÌNH BẦY xuất bản 1969CHAPTERS 5 VIEWS 23360
Ngàn Cánh Hạc là tác phẩm đã đoạt Giải thưởng Hàn Lâm Viện Nghệ thuật Nhật-bản cho Kawabata. Truyện kể lại những mối tình giữa chàng Kikuji và những người đã quen biết thân phụ chàng. Trong một buổi trà đạo do cô Chikako Kurimoto, một người yêu cũ của thân phụ chàng tổ chức, Kikuji đã gặp lại bà Ota và cô con gái là Fumiko, sau bốn năm trời xa cách. Bà Ota cũng là một người yêu cũ của thân phụ chàng. Cô Chikako đã giới thiệu với Kikuji một thiếu nữa khác là Inamura. Hình ảnh ngàn cánh hạc với người thiếu nữ nhà Inamura, hình ảnh trong trắng của Fumiko giữa một xã hội nhơ nhớp, những ghen ghét mưu toan của một người đàn bà mang cái bớt trên ngực và sự rụt rè sợ hãi của một người đàn bà khác mang mặc cảm tội lỗi trong hồn, tất cả đã quay cuồng trong cái nội tâm quá nhạy cảm của chàng Kikuji, tất cả đã diễn ra trong cái không khí êm đềm ngoài mặt của trà đạo... Ngàn cánh hạc cũng như Xứ tuyết, sẽ đưa người đọc vào một thế giới của những rung động thầm kín nhất, say đắm nhất nhưng cũng tinh tế nhất của tâm hồn Nhật-bản.
-
Ngả Rẽ Tâm Tình
Truyện Dài Tình Cảm
Ngọc Linh
PHÙ SA xuất bản 1962CHAPTERS 6 VIEWS 5352
TÂM TÌNH của luật sư Tùng bắt đầu đi vào NGẢ Rậ¼ từ khi chàng về Gò Ân Nước Xoáy để thăm gia đình Hạnh, vị hôn thê, Giữa đêm khuya tĩnh mịch, trong ngôi nhà cổ, Tùng dạo đàn dương câm chợt thấy một bóng dáng ma quái hiện nhiều lần ngoài cửa sổ. Tùng theo dõi, ra tận trại ruộng, gặp một cô gái đẹp nhưng mất trí từ bao giờ. Đang lúc chàng phân vân thì đêm nọ bà chủ Ninh, me vợ chàng, bị giết chết. Thủ phạm tự xưng là Hà văn Tân, bạn của chủ Ninh, và là cha của cô gái mất trí kia.
Hạnh vì ngây ngớ nên đứng về phe cha, cương quyết lên án thủ phạm. Nhưng căn cứ vào nhiều tài liệu xác đáng, Tùng chống lại gia đình bên vợ. Chàng cho rằng hung thủ đã ngộ sát lúc đến tìm bà chủ Ninh, xin lại chút tiền bạc... -
Ngát Trên Lưng Đồi
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Thái Bắc
NGÀN THÔNG xuất bản 1972CHAPTERS 6 VIEWS 2712
Chiều về. Màu nắng gieo nhẹ những bước vàng trên khắp vùng núi đồi cao nguyên. Xe đã bò lên lưng chừng con dốc và bắt đầu len vào bát ngát những rừng thông, một bên là thung lũng. Tôi nhìn lại phía sau, phần đường của trăm ngàn những bông lau tím ngắt vẫy tay chào mừng, đẩy lùi sâu dưới ấy, hình ảnh mất hút là Saigon xô bồ, bụi bặm.
Trong đời người, có một chuyến đi làm cuồng nhiệt những bước chân, niềm vui con trẻ dồn lên ánh mắt. Đó là chuyến đi xa và tự do đầu tiên cho tuổi lớn.
Đalat đối với mọi người hình như đều đáng yêu, vì mỗi khi nói về nó, ai cũng dành cho những lời ca tụng đặc biệt. Đalat quanh năm khí lạnh ươm dài, Đalat có đồi thông chất ngất, Đalat có sương mù nhuộm trắng không gian và che khuất những con đường… Còn nhiều nữa, nhưng bấy nhiêu cũng đủ làm cho tôi nghe bằng niềm thao thức rộn ràng. Ao ước thì đã nhiều nhưng đây là lần thứ nhất tôi thực hiện được ý muốn. Bất ngờ đã đến như một món quà Giáng Sinh vừa ý nhất mà ba má đã tặng cho tôi. Sự dễ dàng đột ngột của ba má gây cho tôi những băn khoăn đầy thích thú, tôi lờ mờ đoán ra được, nhưng không chắc chắn, có lẽ tôi đã đủ lớn để thực hiện những chuyến đi xa với bạn bè mà ba má biết. -
Ngày Ấy Khi Ta Yêu Nhau
Tập Truyện Tình Cảm
Võ Hà Anh
ANH VŨ xuất bản 1974CHAPTERS 4 VIEWS 16051
Ngọc bước ra hành lang. Trời nắng như đổ lửa, hơi nóng bốc lên hừng hực trên mặt phi đạo vắng. Vài chiếc vận tải và trực thăng nằm lặng lẽ trong ánh nắng chói chang. Phi trường buồn tênh, cơn gió nhẹ lùa phất phơ đám cỏ úa vàng bên hông tòa nhà, cạnh những vòng kẽm gai phòng thủ bám đầy giấy vụn và rác rưởi. Cái thế giới thu hẹp này như im ngủ, như mê thiếp trong buổi chiều mùa khô, uể oải và mỏi mệt.
Ngọc mở vòi nước mát, hứng vài vốc úp lên mặt, lắng nghe tiếng róc rách rơi xuống nền xi măng. Sự dễ chịu hiếm hoi quá, Ngọc mặc cho nước văng ướt ống quần và đôi giầy, tiếp tục vỗ nước vào hai má. -
Ngày Dài Nhất Của Đệ Nhị Thế Chiến
Truyện Dịch Sử Địa
Hans Speidel - Nguyễn Quốc Trụ dịch
CHAPTERS 6 VIEWS 6147
Ngày sáu tháng sáu, vào lùc một giờ sáng, tại một tiệm cà phê ở mãi tít đầu cầu bắc ngang kinh đào Caen, thuộc thàoh phố Bénouville ; ông chủ tiệm đang ngũ bỗng bị bà vợ đánh thức :
- Dậy đi mình ! Ra cửa sổ ngó coi !
Bà vợ không dám nói lớn, cũng không dám bật đèn. Ánh trăng từ bên ngoài lọt qua kẽ hở những bức mành chắn gó. Ông chồng ầm ử !
- Chuyện gì vậy ?
- Có tiếng xột xoạt nghe như tiếng cành cây gẫy.
Người chủ quán cà phê lên là Gondreé. Ông ta ngòi đệy; xỏ vội chiếc quàn ròi đi tới bên cửa sồ khẽ đẫy birc mành nhìn ra bên ngoài. Tất cả đều yên tĩnh. Mặt trăng chiếu sáng những hàng cây, chỉễc cầu sắt, con kênh đào. Ngay ỏr đằu cầu, một tên linh gảc người Đức đứng ỉm Um. -
Ngày Đôi Ta Mới Lớn
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Nhã Ca
THƯƠNG YÊU xuất bản 1974CHAPTERS 12 VIEWS 6820
Căn phòng nhỏ là thế giới riêng cùa Thuyền. Ở đây, không có đôi mắt soi mói của chị Ngọc Thố. Không có cái miệng tía lia của anh Sơn. Không có cái vẻ nhìn nghiêm túc của anh Minh nữa. Buổi trưa, Thuyền thích căn phòng này chi lạ. Chỉ cần mở cửa sổ, cô đã có ngay một tàng cây xanh và những bóng nắng. Tưởng tượng được nhiều thứ lắm chứ. Cứ nằm yên lặng một lát là có biển, có bãi cát chạy dài, có rừng dương và hồ cá nhỏ. Kỷ niệm thân yêu nhất của tuổi thơ đó. Và anh Dư nữa. Anh Dư. Tại vì lá thư của Tiệp làm Thuyền nhớ anh đó. Lạ chưa, thư tỏ tình của Tiệp mà làm sao Thuyền lại nhớ anh đã chứ. Buồn cười.
-
Ngày Hồng Xưa
Tập Truyện
Dương Nghiễm Mậu - Duyên Anh
TÂN VĂN xuất bản 1971CHAPTERS 8 VIEWS 4822
Cơn mưa nhỏ giữ tôi lại cùng với thành phố lên đèn, màn mưa trắng mỏng hạt đan xuống như một tấm lụa chừng trĩu. Mùa mưa đã trở lại. Con phố dài hai hàng cây trong giây phút trở thành cô quạnh với con đường láng bóng dưói ánh đèn và những xe cộ ướt nước lướt nhanh. Tôi lần dưới những mái hiên đi tới quán cà phê cách một ngã tư đường. Ly cà phê nóng của thời gian này mười năm trước...
Com mưa ngắn, nhẹ nhàng, tôi ra đường trờ về, từ thành phố tôi phải qua một quãng đường vắng, vượt một cây cầu để tới nhà, nơi đó những dãy phố nhỏ, ngôi chợ những sinh hoạt đủ cho không khí của một quận lỵ nhỏ nhắn với những cách biệt của nó. Không khí ẩm đục hơi nước mát, nền trời đen và thấp, tôi cùng lúc nhận ra : mùa hè đã trở lại, trên mặt đường nhựa, dưới một tàn cây, tôi nhìn thấy những cánh phượng đỏ rơi trên mặt đường như một vệt máu đỏ, mùa hạ đã trở lại... -
Ngày Lạ Mặt
Truyện Dài
Dương Nghiễm Mậu
GIAO ĐIỂM xuất bản 1968CHAPTERS 12 VIEWS 2200
28-3. Mình vẫn còn thói quen thức dậy sớm. Bao giờ cho hết thói quen đó. Thức dậy để quanh quằn trong căn nhà cô quạnh. Thế nào là một nhà giam cho những người tù chung thân. Là một tên tội tử hình đi, là tên tội tử hình hắn biết hắn sắp chết, chết cũng là một hình thức được tự do. được giải thoát, dù không do hắn chọn lựa. Làm sao để sống mãi trong một căn nhà, mãi mãi như thế cho tới chết không biết bao nhiêu năm. Hãy xét xử tôi. Nếu quả là tôi có tội. Tôi không chịu đựng được cuộc sống giam cầm. Nhưng ai đủ quyền xét xử tôi. Ai có quyền xét xử chúng tôi. Luật lệ nào cấm hai đứa yêu ,nhau. Phải, tôi yêu tôi vô tội, và người cũng vô tội vì tôi yêu người, người không quyến rũ tôi. Tôi tự chọn...
-
Ngày Qua Bóng Tối
Truyện Dài
Nguyễn Thị Hoàng
VĂN xuất bản 1967CHAPTERS 10 VIEWS 8058
Tôi tỉnh dậy trong tiếng kêu gọi huyên náo khắp toa tàu. Những người ngồi gần cửa sồ đều ngoảnh lại nhìn lên vai áo mình với một vẻ hoảng hốt pha lẫn bực tức. Tôi cũng làm theo họ, không một thoảng suy nghĩ, như tri óc đã đông đặc, bít bưng hay rơi rớt đâu mất dọc đường. Từ khoảng vai xuống cảnh tay áo trắng tôi lốm đốm những vết máu đã thẫm màu... Những người bên cạnh cũng tìm thấy trên vai áo họ vết máu như tôi và kêu lên rối loạn. Tôi thì yên lặng, dửng dưng. Một người nào ngồi đằng sau bỗng đẩy lưng tôi ra kêu lên thảng thốt, như tai họa đã thực sự đến với họ, kìa máu bê bết cả đàng sau vai áo, cô ơi. Máu. Máu từ đâu vậy. Sao lại có máu đàng sau vai áo, trên cánh tay tôi. Trong trí tôi thoáng hiện lên những câu hỏi, nhưng tôi vẫn chút bận tâm thắc mắc, vẫn ngồi nguyên dáng điệu cũ, một tay tì lên khung cửa sổ, và tay kia như một nương tựa hững hờ, buông thõng trên thành ghế, bất động và tê liệt.
-
Ngày Tháng Nào
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Tôn Nữ Thu Dung
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 9 VIEWS 14801
Em khoan khoái nhìn căn phòng vừa được dọn dẹp sạch sẽ, trang hoàng dễ thương. Kể ra khiếu thẩm mỹ của em cũng hách chán, chỉ tại tính em lười biếng, nằm trên giường đọc sách, để luôn quyển sách trên giường, tối ngủ buồn chân đạp xuống đất, và quyển sách nằm đó mãi cho đến hôm nào cao hứng quét phòng lại nhặt nó lên. Uống nước xong, vất cái ly trên thành cửa sổ; con dao ăn xoài liệng trên bàn học, sách vở nằm chẳng có theo một thứ tự nào cả và trên bàn học ngổn ngang là viết máy, viết bic và năm sáu lọ mực đủ màu, đủ sắc. Viết bic phải có bốn cây, bốn màu khác nhau, vỏ đỏ thì ruột đỏ, màu vert, xanh nhạt và đen; ba cây bút máy bơm mực tím, xanh da trời và hồng nhạt. Tụi bạn thấy màu mực em viết thích thú lắm, cứ hỏi mua ở đâu và nhờ mua hộ. Nhưng làm sao mà tìm cho ra những màu mực dễ thương như vậy ngoài tài pha chế. Một ít nước lạnh một ít sirop, một ít màu nước là em có đủ những màu mực dễ thương như ý thích. Nhỏ Tích Hương bắt chước về pha, sánh hôm sau lên trường nhăn nhó là em dấu nghề, nhỏ pha mãi mà viết không được, lem nhem xấu xí. Ngự Đàn thì cứ dụ khị em san cho một ít mực tím để chép thơ. Hạnh Nhân thì đòi mực xanh da trời để viết thư cho có vẻ … Nha Trang một tí.
-
Ngày Tháng Trôi Qua Tình Yêu Còn Lại
Truyện Dài Tình Cảm
Dung Sàigòn
ANH NGUYỄN xuất bản 1974CHAPTERS 6 VIEWS 22314
Cho đến bây giờ Quỳnh Tú cũng chưa hiểu được tình yêu của nàng với Tùng có thật sự là tình yêu không nữa. Quen nhau hai năm để sắp sửa kết thúc bằng một cái đám cưới thì đùng một cái, nàng nghe tin Tùng đang yêu một cô ở Huế. Tùng dự tính sẽ bỏ nàng. Tú nghĩ thảo nào mà cả tháng rồi, nàng không nhận được thư Tùng. Tuy không mong đợi nhưng Tú vẫn thấy nôn nóng sao đó. Ít nhất Tùng cũng phải hiểu một điều là chàng thật diểm phúc được yêu nàng –Lâm Quỳnh Tú, con gái cưng của nhà tỉ phú Lâm Thời – được cưới nàng trong nỗi ước ao của bao nhiêu chàng trai khác chứ.
Nàng thấy tự ái của nàng bị va chạm Lâm Quỳnh Tú bị bỏ rơi – Con gái nhà tỉ phú bị người ta xỏ mũi mà không có phản ứng. Thật điên rồ! Nàng nghĩ đến Tùng với nỗi ấm ức không kìm hãm được. Ta phải làm một cái gì đó. Làm một cái gì đó là sao? Lúc này nàng không tỉnh trí được để trả lời câu hỏi ấy. Nhưng nàng nhất định sẽ bay ra Huế để tìm Tùng. Ta phải phá cái tình yêu ngu muội của hắn rồi ta bỏ hắn. Lâm Quỳnh Tú vừa đẹp, vừa trẻ, vừa là con một của nhà tỉ phú thì thiếu gì người thèm muốn, ao ước được cưới nàng làm vợ để chờ đợi cái gia tài của cha nàng để lại cho nàng khi ông trăm tuổi già. Đâu cần phải cái anh chàng Bửu Tùng ngu muội ấy. Hắn thật ngu mới trêu vào tự ái của Tú. -
Ngày Thơ Tình Thơ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Nhã Ca
THƯƠNG YÊU xuất bản 1974CHAPTERS 13 VIEWS 3724
Mấy chi đàn bà đang đi xuống con dốc, bàn tán, cười rúc rích. Rổ đi chợ cặp ở nách hờ hững. Một chị cười quá, tơi cả rổ xuống đường, lăn những vòng tròn. Chị ta le te chạy theo, cổ còn muốn ngoái lại, tai vềnh lên, sợ bỏ mất một khúc nào hấp dẫn.
Trong một khu vườn khác, vài bông hoa sầu đông len lén mở mắt, lắng nghe mấy cô gái đang kháo chuyện trong sân. Cây mai vàng đầy lá non, đầy nụ xanh, như cũng giật mình từng chặp, muốn bung nở hết cho rồi, mà còn sợ lạnh, chỉ mới dám ngại ngùng hé mắt một tí. Bên gốc mai có ba cô gái. Cô chị mặc áo len tím, đang đưa những ngón tay dài, kéo cao cổ áo lên. Cô chị đang lắng nghe. Hai cô em, một mặc áo len trắng, một mặc áo len hai màu tím và trắng, đang bàn cãi kịch liệt.
- Xì. Em biết thằng nớ nì. Bữa em có gặp.
- Ai cũng noái con Trang hiền phải không ? Chừ mi còn noái nó hiền nữa thôi.
- Chắc tụi nó đem nhau đi trốn, chị hí ? Dễ sợ. -
Ngày Vui
Tập Truyện
Đặng Trần Huân
SỐNG MỚI xuất bản 1962CHAPTERS 8 VIEWS 15939
Đã hai hôm Day Thu vui rộn ràng lên. Thu không nghĩ đến chạy loăng quăng ngoài đường cái xóm nữa. Suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà. Thu vui lắm vì Thu biết chỉ ngày hôm nay hay ngày mai thì cậu Thu về. Cậu Thu không hiểu đi đâu và làm gì mà đến hai năm nay chưa về vời Thu.
Nhưng lần này chắc chắn thế nào cũng về, về để cưới dì Thu. Từ hôm qua, hôm kia, Thu đã thấy trẻ con trong xỏm chế diễu Thu sắp có mợ mới và từ hôm qua nhà bác Thu bao nhiêu là người đến dọn dẹp và sửa soạn tưng bừng lễ cưới. Ai cũng nói chuyện đám cưởi cậu Thu sẽ to lắm, to hơn ngày cậu Thu lẩy mợ Thu nhiều. Đám cưới sẽ có những nhân vật to khắp tỉnh. Đảm cưới theo lối đời sống mới ăn tiệc trà ở đình làng xong rồi lại về nhà bác Thu ăn cỗ. -
Ngày Xưa Chân Sáo
Truyện Dài Tình Cảm
Dung Sàigòn - Võ Hà Anh
NHƯ Ý xuất bản 1974CHAPTERS 12 VIEWS 27203
Uyển thức giấc từ sớm, một thức giấc không cần thiết chút nào. Uyển lười biếng nhắm mắt kéo dài phút giây thoải mái nhàn rỗi của một ngày nghỉ. Nhưng, giấc ngủ vẫn bằn bặt biến mất. Vẫn không vướng vất lại trong Uyển một thoáng nào.
Tối qua đi chơi với Hải về khuya đến thế mà sáng nay thức giấc sớm Uyển vẫn không thấy mệt mỏi.
Tiếng lao xao dành ăn của lũ em dưới nhà đem đến cho Uyển những nôn nao bất chợt. Buổi sáng của chủ nhật bao giờ cũng đông đủ và ồn ào như thế. Uyển tung chăn vùng dậy, như một đứa trẻ con, Uyển quên hẳn Uyển của tuổi lớn. Đánh răng, rửa mặt, thay quần áo vội vã, thật nhanh và thật nhí nhảnh chạy xuống. -
Ngày Xưa Còn Bé
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Duyên Anh
ĐỜI MỚI xuất bản 1967CHAPTERS 10 VIEWS 33909
Mười bảy tuổi, ngày xưa, còn bé lắm. Và càng bé lắm đối với cậu học trò tỉnh lỵ lên Hà Nội trọ học như tôi. Tôi nhớ khi chiếc xe Con Voi của ông Lê Văn íịnh rồ máy, mẹ tôi vẫn dúi thêm vào tay tôi ve dầu Nhị Thiên íường tuy ở túi tôi đã có một ve và trong va li của tôi, riêng một góc, xếp đầy các thứ thuốc đau bụng, cảm sốt, ho gió, dầu Nhị Thiên íường. Chỉ thiếu vài núm vú. Sự săn sóc tỉ mỉ của mẹ tôi đủ nói rằng tôi còn bé lắm. Mẹ tôi bắt tôi mặc hai chiếc áo sơ mi giữa mùa hè, sợ đi đường trúng gió. Lại gói thêm cơm nắm giò rim, dặn dò không được ăn bánh dọc đường, sợ mắc dịch tả. Qua phà Tân íệ không được nhìn xuống sông, sợ say sóng. Cậu học trò tỉnh lỵ, dưới mắt mẹ tôi, thế đấy. Tôi ngoan ngoãn nghe lời mẹ dạy. Vì tôi còn bé thật, bé lắm. Chưa đủ, mẹ tôi nhờ mấy người bạn thân của tôi "che chở" tôi, "bênh vực" tôi trên đường dài những trăm cây số ngàn cùng chuyến đi trọ học. Giá xe không chuyển bánh, mẹ tôi sẽ không hết lời dặn dò.
-
Nghệ Thuật Ăn Trộm Và Bắt Trộm Của Người Xưa
Phi Hư Cấu
Toan Ánh
TIẾN BỘ xuất bản 1969CHAPTERS 47 VIEWS 4438
Vâng, ăn trộm chính là một nghệ thuật, và còn là nghệ thuật cao siêu khó khăn nữa. Vào một nhà lạ, một mình trong đêm tối, lấy được đồ vật của nhà chủ, rồi êm đềm đi ra không bỏ lại một dấu vết mặc mọi sự đề phòng của gia chủ, chẳng phải là một người tài tất nhiên chẳng làm nổi, nhất là khi vào ăn trộm ở một nhà có một đàn chó dữ mà đàn chó không đánh hơi nổi, cũng có khi đánh hơi ra, nhưng không dám sủa, hoặc xông lại cắn.
-
Nghề Viết Văn
Phi Hư Cấu
Nguyễn Hiến Lê
NGUYỄN HIẾN LÊ xuất bản 1956CHAPTERS 15 VIEWS 1616
Thời xưa, các cụ ta làm thơ, làm phú, viết truyện ngắn, truyện dài, soạn Sử ký, Địa lý…, đều là để tiêu khiển hoặc giúp đời, cầu danh, chứ không khi nào nghĩ tới tiền. Viết xong một tác phẩm, các cụ chép tay lại, gởi cho bạn bè đọc. Con cháu hoặc môn sinh thấy sách hay, góp nhau, kẻ vài quan, người dăm tiền, thuê thợ khắc lên gỗ quý. Thợ khắc xong, các cụ cho in ít chục, ít trăm bản gởi tặng bè bạn, bà con. Người lạ muốn có một bản thì cứ mang giấy mực lại, người giữ bản khắc sẵn lòng cho phép in hoặc nếu nhờ họ in thì họ tính tiền công rất nhẹ. Họ thấy có một cái vinh dự được truyền bá tác phẩm và vinh dự đó đủ làm cho họ thoả mãn, làm công việc đó chỉ mong trả ơn ông cha hoặc thầy học, hoàn toàn vì tình chứ không vì lợi.
-
Nghĩa Sĩ Thành Tây Đô
Truyện Dài Dã Sử
Sơn Linh
ÁNH SÁNG xuất bản 1974CHAPTERS 6 VIEWS 3741
Núi Đôn sơn, ở về hướng Nam thành Tây đô là chốn tôn nghiêm, có nhiều ngôi chùa được xây cất lâu đời.
Từ khi nhà Hồ chọn Thanh hóa xây dựng thành Tây đô thò các ngôi chùa ở đây càng được chú ý. Đến khi quân Minh mượn danh nghĩa "phù Trần, diệt Hồ" kéo quân sang chiếm nước ta, lại càng chú ý trùng tu các ngôi chùa cổ trên núi nầy. Quân Minh còn đưa sang những vị hòa thượng người Tàu để giữ mối giềng đạo giáo.
Cảnh vật ở Đôn sơn không mấy âm u, sầm uất nhưng cũng đáng là nơi trang nghiêm để tiện việc tụng niệm tu hành. Nơi đây lại rất gần Tây đô nên dễ dàng cho khách thập phương đến viếng.
Từ Đôn sơn đến Tây đô chỉ cách nhau có vài dậm đường, có một con đường rộng và thang, lót toàn đá hoa, chạy vào cửa Nam thành pnố. Con đường này còn được gọi là Hoa Nhai, con đường có nhiều dinh thự nhứt đế đô.
Bây giờ đã quá giờ Tuầt, đêm càng khuya, trơi càng lạnh buốt xương. Con đường Hoa Nhai từ cửa Nam đền Đôn sơn lặng lè như tơ, nhưng trên ngôi chùa Vạn Hoa có ba ngươi vẫn còn thức... -
Nghìn Năm Mây Bay
Truyện Dài
Văn Quang
NAM CƯỜNG xuất bản 1963CHAPTERS 3 VIEWS 3568
Những ngày tháng trôi qua thật nhanh, thật êm đềm. Tân ra trường và về đơn vị này đã được hơn hai tháng rồi. Hai tháng với một vài cuộc hành quân nhỏ, Tân có cái thích thú của một kẻ cầm quân ra trận, những lần đầu không gặp nhiều nguy hiểm. Tuy nhiên, Tân đã có dịp hiểu biết những lời Hùng nói. Anh đã biết thế nào là quân ngũ và tình thương yêu đồng đội sâu đậm ra sao. Một người vắng mặt, đại đội buồn vì thiếu mất một tiếng nói, một nhân dáng, một hình ảnh, không khác nào gia đình mất một đứa con. Một chiến thắng nhỏ, đại đội rực rỡ hẳn lên vì những tiếng cười, điệu nói, những câu chuyện vừa cảm động vừa ngộ nghĩnh, những giai thoại vừa ly kỳ vừa có cả cái vẻ ngây thơ riêng biệt của người kể.
Tân đã hòa mình trong cuộc sống tập thể luôn luôn náo nhiệt ấy, anh rất ít thì giờ sống riêng cho mình. -
Ngoài Cửa Sổ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 13 VIEWS 14008
Túy Đoan là một cô bé mười hai. Đoan có mái tóc óng mượt như những sợi tơ mềm, thắt thành hai cái bím kết nơ đỏ, đôi mắt Đoan long lanh với bờ mi cao vút, bờ môi Đoan xinh xắn mọng đỏ lúc nào cũng ươm sẵn nụ cười.
Đoan hơi gầy, nhưng chính vì thế mà cô bé trong càng dễ thương hơn. Nhìn Đoan, người ta tưởng chừng nơi cô bé, bao nét hồn nhiên, ngây thơ của lứa tuổi mười hai kết tụ trọn vẹn.
Năm nay, Đoan theo học lớp sáu. Khi đi học, Đoan phải mặc áo dài trắng, thật ra, cô bé chỉ thích mặc đầm. Cô bé vẫn hay nhăn mặt, chu môi mà than: “Mặc áo dài có vẻ người lớn làm sao ấy!”. Ở nhà, Đoan mặc toàn jupe. Cô bé có đến gần chục bộ jupe đủ màu, đủ kiểu trong khi chỉ có hai chiếc áo dài trắng! -
Ngoài Cửa Thiên Đường
Truyện Dài
Boileau Narcejac - Hoàng Hải Thủy phóng tác
HÀNH TRÌNH xuất bản 1974CHAPTERS 6 VIEWS 12964
..từ ba tuần lễ nay, có nhiều sự kiện lạ lùng theo nhau dồn dập xẩy đến với tôi, làm cho tôi bối rối, hoang mang, tôi nghĩ rằng nếu tôi không ghi lại trên giấy tờ những sự kiện đó từ đầu, có thể tôi sẽ quên. Và quên sẽ là một chuyện tai hại cho tôi mai sau, khi những hậu quả chưa thể lường trước được của những sự kiện này xầy đến. Trí nhớ của tôi lại không được mạnh lắm. Tôi vẫn quen quên, quen không ghi nhận từ lâu rồi, tôi muốn quên và quên đã trở thành thói quen của tôi. Nếu không ghi lại, tôi sẽ bị lạc lõng. Lầm lẫn nữa. Có thể nói kể từ năm biết suy luận tới nay, đây là lần đầu tiên tôi không muốn quên không muốn lạc lõng hay lầm lẫn.
-
Ngoài Đêm
Tập Truyện
Thế Uyên
NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1965CHAPTERS 6 VIEWS 3973
(Không hiểu sao em vẫn thích yêu anh như một cô bé mới lớn và thích được anh yêu bằng tình yêu trong sạch của một cậu học trò mười bẩy. Em vẫn muốn giữ anh chỉ cho riêng mình em thôi. Không, em không ghen với những đàn bà khác nhưng em ghen với anh). Bây giờ là chín giờ. Ngoài trời mưa nhỏ. Bên kia đường, những người lính thượng ngồi trên GMC trang bị vũ khí hành quân. Di nhìn lại đồng hồ một lần nữa. Con bé giờ này chưa dẫn xác đến. Hè đường, lòng đường đầy bùn. Những người lính trên xe ngoái cổ nhìn vào quán, vẻ sốt ruột. Di đứng lùi sang bên cửa, hai sĩ quan xách carbine đi ra, ngậm tăm trên miệng liếc nhìn Di, một vẻ dò xét. Hai tên này nhìn cái gì, dò xét cái gì ? Ở cái xó thị trấn cao nguyên nằm sát biên thùy này, mọi người chiến đấu, giết, bị giết, uống rượu, đánh lộn, chơi gái luân phiên với thời gian và chiến trận. Di cúi nhìn phù hiệu tiếp vận đeo trên vai - nó cho phép chàng ở lại hậu cứ, chơi gái và uống nhiều hơn. Cũng chẳng có gì quan trọng, đáng suy nghĩ, thắc mắc thêm cho mất thì giờ.
-
Ngoài Song Mưa Bay
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Lý Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 11 VIEWS 18697
- Thư đây! Ai ra nhận thư!
Tiếng người phát thư vang lanh lảnh ở cổng. Thiều đẩy chiếc xe lăn lại gần bên cửa, nói lớn:
- Bác quăng dùm qua cổng đi bác.
- Có tiếng động của chiếc xe đạp lọc cọc sang căn nhà khác. Thiều dướn cổ nhìn qua cửa sổ: hai ba lá thơ nằm chập lên nhau, đè lên cả những chiếc lá khô của cây trứng cá vàng một góc sân. Một cơn gió nhẹ chợt thoảng qua đẩy những chiếc bì thư xa nhau hơn. Mắt Thiều như dán chặt vào những mẩu giấy đó. Chắc thế nào cũng có thư của Thục! Thiều chép miệng thầm lo nếu cơn mưa đổ xuống bất thần chắc thế nào cũng sẽ cuốn trôi mấy phong thơ một cách phũ phàng như cuốn những chiếc lá khô. Nhưng Thiều không biết làm cách nào, chiếc xe lăn của Thiều không thể lăn xuống mấy bậc tam cấp nếu không có bàn tay phụ lực của người khác. Thiều nhìn xuống đôi chân mình bất giác thở dài… nỗi buồn vẫn thường bất chợt kéo đến như thế! Khuôn mặt người con gái thoáng chuyển biến từ trạng thái hồn nhiên sang nét buồn vời vợi! Dòng ý nghĩ như bị che mờ bởi những hình ảnh cũ mà tiềm thức vẫn luôn luôn lưu giữ bởi vì đó là những kỷ niệm không bao giờ quên được. -
Ngoại Tình và Ghen
Phi Hư Cấu
Hoàng Oanh
KHAI TRÍ xuất bản 1973CHAPTERS 8 VIEWS 1000
Trên coi đời này, nếu ai tìm ra được một người đàn ông không ưa thích đàn bà con gái đẹp, hoặc một người đàn bà không biết ghen thì tôi xin đi đầu xuống đất !
Bởi lẽ đó mà câu chuyện ghen lúc nào cũng, được mới mẻ với mọi người trong bất cứ thời đại nào :
Một ông mê gái đến nỗi trong khi chạy loạn, gặp máy bay sà xuống thả bom, lẽ ra ông ta phải nằm sấp ngay bên bụi tre cạnh ông, thì ông lại chạy băng sang bụi tre đằng trưóc để được nấp gần một cô gái đẹp, khiến mảnh bom vô tình đã tiện hẳn một bên chân của ông mà rồi ông vẫn cố lết lại gần người đẹp cho đến khi ngất xỉu mới chịu ngưng thì thật là : "chết đến đít vẫn còn cay !" -
Ngọc Báu Ngai Vàng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Nam Quân
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 20 VIEWS 41436
Mùa hạ năm 1970. Trần Đình Chiêm, vị phụ tá Giám Đốc hãng Trinh Thám Tư “Sê Tê Hai” cảm thấy ngày giờ sao mà vô vị quá * (Xin coi “Đồng Tiền Giả” cùng một Tác giả)
Nghỉ hè, ngoảnh đi ngoảnh lại đã được hai tuần rồi đấy. Ba má Chiêm thì lại tỏ vẻ mừng ra mặt. Các cụ thường khẽ bảo nhau:
- “Trời nóng bức thế này, cho con nó được nghỉ ngơi mát mẻ, đỡ bêu nắng mặt se mày xém, đen nhẻm … để hết hè lấy sức mà học lớp trên chứ”.
Loanh quanh mãi trong nhà, biết làm gì cho qua thời giờ đây? Không lẽ lại giở sách ra học. Và Chiêm bật phì cười với ý nghĩ: “nghỉ hè” chứ đâu phải “học hè”!
Mà nghỉ hè thì, đó, mười lăm ngày lặng lẽ buồn trôi, hết ăn lại ngủ. Đọc sách giải trí mãi cũng nhức cả đầu.
Cái khu vực Cổng xe lửa số 6 này cứ êm như ru ấy thôi. Mà hễ hơi động có vụ gì rắc rối thú vị một chút, hãng CT2 định xía vào là y như các ông Cảnh Sát đã lanh tay “lượm” hết.
Thành thử cũng chẳng có việc gì làm.
Giám đốc hãng cũng như nhân viên hết quanh ra lại quanh vào, buồn rứt… -
Ngọc Tuyền Thảm Sử
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Thẩm Thệ Hà
KHAI TRÍ xuất bản 1971CHAPTERS 6 VIEWS 6830
Năm Nhâm Ngọ (1786), vua Thái Đức cử Nguyễn Huệ làm Tiết Chế thủy quân đánh Bắc Hà. Nhờ tài thao lược của Vũ văn Nhậm và Nguyễn Hữu Chỉnh, đại quân của Nguyễn Huệ đã chiến thắng vẻ vang, quân của Đoan Nam Vương không còn manh giáp.
Huệ và Chỉnh vào chầu vua, lấy danh là diệt Trịnh phò Lê. Vua phong Huệ làm Uy Quốc công và gả Công chúa Ngọc Hân cho Huệ. Lê Hiến Tôn đang ốm, vì bị kích thích quá, nên sau khi cử hành hôn lễ cho Công chúa, vua băng hà. Hoàng Tự Tôn Duy Kỳ lên thay, lấy tên là Lê Chiêu Thống. -
Ngôi nhà của Matriona
Truyện Dịch GT Nobel Văn Học
Aleksandr Solzhenitsyn
TRẺ xuất bản 1974CHAPTERS 2 VIEWS 6019
Mùa hè 53, từ một miền sa mạc nóng bỏng và bụi bặm, tôi trở về đất Nga, vô chủ đích. Không có một xó nào có người chờ đợi hay kêu gọi cả. Tôi đã mất hàng chục năm trời rồi còn gì, do đó… điều tôi muốn chỉ còn là miền Trung nước Nga, không nắng ấm nhưng lá cây xào xạc trong rừng. Tôi muốn được chìm sâu và mất dạng ngay trong lòng đất Nga… Nếu có!
Ở phía bên này của dãy Oural, một năm trước đây, tôi chỉ có thể được thuê làm phu vác giỏ là cùng. Người ta sẽ không bao giờ thuê tôi làm việc ở một công trường thích hợp, dù chỉ là với tư cách một thợ điện. Trong khi đó tôi chỉ hướng về nghề dạy học. Có người hiểu chuyện bảo tôi không nên phí tiền, vì cuộc du hành sẽ không đem lại một lợi ích nào cả. -
Ngôi Nhà Hoang
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Linh Vũ
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 8 VIEWS 13026
Chiếc xe “ca” liên tỉnh lướt nhanh trên con đường tráng nhựa êm ái, đưa bọn Dũng, Cường, Nga vào một cuộc hành trình đầy hứng thú. Cả ba đảo mắt một lượt quan sát hành khách trong xe ngồi nhìn nhau im lặng như sợ tiếng nói làm tan mất niềm vui đang rào rạt trong lòng.
Gió ngược chiều thổi phần phật qua mép cửa xe. Mùi thơm của cỏ cây, của đồng ruộng lan tỏa không gian. Dũng hít một hơi dài, không khí trong lành buổi sớm mai làm anh khoan khoái. Dũng thốt nói :
- Cảnh đẹp quá !
Cường thoáng giật mình vì lời nói đột ngột của Dũng. Anh mỉm cười quay lại chăm chú nhìn ra khoảng không gian theo tay Dũng chỉ. -
Ngồi Quán
Thơ
Vũ Hoàng Chương
LỬA THÊNG xuất bản 1970VIEWS 6077
Tuổi Hoa ngồi rũ Quán Chùa,
Đường ngang dọc những lá bùa rủ rê...
Lửa chen hơi gió tạt về
Lọt tai xác ướp: Trận Mê Hồn nào?
Chỉ e vàng chói cửa vào
Cửa ra: núi kiếm rừng đao mịt mờ.
Đáy ly từng giọt bơ vơ
Theo nhau rụng xuống giấc mơ đen dần.
Trông ra gái Sở trai Tần
Giòng xe cuồng chữ nối vần thơ điên
Nốt đàn nghe toàn màu đen
Chợt xanh chợt đỏ mắt đèn mồ côi...
Thấy chăng "dạ lệnh" truyền rồi,
Làm sao - Chủ quán - nuốt trôi sầu này?
Chớ cười duyên, Chớ xoa tay,
Rằng: Mê hồn trận ai bày, hỏi chi! -
Ngôi Sao Nhỏ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Ngọc Phương
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 7 VIEWS 13221
Con đường thành phố vắng hoe, lâu lâu một vài chuyến xe thoáng qua mất hút. Một vài người bộ hành lầm lũi đi và bước vội hơn khi mây đen từ đâu kéo về vần vũ trên nền trời như sắp sửa đem cơn mưa tới. Không ai để ý đến một cô bé đang lui tới trên vỉa hè cạnh đó. Đôi mắt cô bé buồn rười rượi, ngóng ra xa như chờ đợi, tìm kiếm một người thân nào đó. Những cơn gió kéo về lồng lộng trên vỉa hè, thổi tung những chiếc lá vàng héo rải rác trên đường bay lên làm cho cô bé càng bồn chồn lo lắng hơn; mái tóc dài một chút xuống vai của cô bé bay rối vào nhau trông thật thảm hại.
Những lằn chớp loé sáng trên nền trời!
Mưa bắt đầu rơi!!!
Cô bé dáo dác đưa mắt tìm chỗ núp. Cô chạy vào một mái hiên của một ngôi nhà sang trọng cạnh đó, mái hiên vừa đủ cho một thân hình nhỏ nhoi đứng sát vào. Sau lưng cô bé là một cánh cửa sắt thật dày che kín mít phía bên trong. Mưa mỗi lúc mỗi lớn, gió tạt vào làm ướt mèm thân hình nhỏ nhoi lạnh run. Mái tóc không còn bay bay như lúc chưa mưa nữa, chúng rủ xuống dính vào từng lọn, rớt xuống lưng cô bé những giọt trong veo. Đôi mắt tròn to đen nhánh nhìn ra đường, những giọt nước mắt nhẹ lăn xuống bờ môi nhỏ, hòa lẫn với nước mưa. -
Ngọn Đèn
Truyện Dài
Thảo Trường
KCN xuất bản 1970CHAPTERS 6 VIEWS 117
Thằng Túy ngồi bó gối nhìn ra dòng xe cộ chạy nườm nượp ngoài đường. Đôi mắt nó thỉnh thoảng lại dõi tìm từ phía hai đầu đường. Sự chờ đợi của nó bao giờ cũng là hình ảnh một người nào đó dát xe.
Túy thật tinh ranh. Những kinh nghiệm có được sau mấy tháng làm tại đây khiến cho nó có thể đón được những mối hàng từ đàng xa đang tới.
Suốt dọc con đường này Túy biết không thêm một người nào cạnh tranh nghề nghiệp với nó. Nguồn lợi của nó có thể nhất định được trong một đoạn đường dài này.
Túy làm nghề sửa xe gắn máy và vá ép ruột xe. Phần nhiều thì công việc của nó chỉ là vá ép. Ít người giám giao xe cho Túy sửa chữa. -
Ngọn Pháo Bông
Truyện Dài
Nguyễn Thị Thụy Vũ
HIỆN ĐẠI xuất bản 1968CHAPTERS 13 VIEWS 1855
Ngọn đèn néon giữa nhà vụt tắt. Bóng tối đặc sệt ùa vào gian phòng nhỏ hẹp.
Lan không buồn ngồi dậy. Đầu óc nàng nặng trĩu sau mấy ngày liền mất ngủ. Căn phòng của Lan quay sang sân của nhà láng giềng. Nàng mở cửa sổ. Ánh trăng sáng chảy vào phòng như một sa tanh mịn màng.
Lan chổi dậy ngồi bên cửa sổ, ngắm bụi trúc giao đài là đen thẳm bên hàng dậu. Bóng dàn dơi bay chập chờn qua cửa sổ, rồi lẩn khuất vào mái nhà. Tiếng xe hơi vang động ngoài đường. -
Ngựa Chứng Trong Sân Trường
Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời
Duyên Anh
TUỔI NGỌC xuất bản 1971CHAPTERS 16 VIEWS 153253
Ngày sung sướng nhất đời tôi, ngày mà tôi cho rằng đã thực hiện được lời hứa với cha tôi, là ngày đâu lên ngồi trong giảng đường đại học. Thuở sinh tiền, đã một lần, lần ấy tôi còn bé lằm, cha tôi dẫn tôi qua khu đại học Hà Nội, ông chỉ tay vô đất thiêng đối với thằng nhóc con, giọng ông run run : "Bố ước ao lớn lên, con sẽ học ở trường này". Bấy giờ, tôi không hiểu tại sao cha tôi xúc động. Mải bây giờ, tôi mới hiểu vì nhà tôi nghèo, cha tôi đã rướn với trái hạnh phúc quá cao tầm tay của ông. Trái hạnh phúc đã nằm gọn giữa bàn tay tôi. Nếu cha tôi chưa mất tôi sẽ bắt ông dẫn tôi đến trường Văn Khoa Sài gòn, nắm chạt tay cha tôi để ông bớt xúc động và thưa với ông : "Con đã học ở trưởng này". Tôi muốn sống lại đoạn đầu đời. Mà không được. Ngồi trong giảng đường đại hoc, lẩm nhầm bài Tôi đi học của Thanh Tịnh, tôi đã khóc. Dưới đất lạnh, cha tôi không thể ngờ một đứa trẻ nhà nghèo đã leo lên nổi cái bậc thang mơ ước của cha nó.
-
Ngựa Hồng
Truyện Dài Tình Cảm
Lệ Hằng
TỔ HỢP GIÓ xuất bản 1973CHAPTERS 12 VIEWS 192
Phượng nhìn sững chàng, bộ đồ trận lại khoác trên người, những chiều dung dăng dắt nhau dạo phố hết, những tối rúc nách chồng rồi cũng hết. Chẳng còn gì trong thành phố này khi chàng bỏ đi. Một nơi tên khó gọi khó đọc, một nơi Phượng chưa hề biết và chẳng muốn biết. Phượng đặt tay trên cổ áo chàng mân mê hai chiếc hoa mai đen đã bạc màu...
-
Ngửa Mặt
Truyện Dài
Du Tử Lê
ĐẠI NGÃ xuất bản 1969CHAPTERS 7 VIEWS 12341
Bất thần, những xót xa về Thục, dềnh dạt tới, kéo giựt tôi ra khỏi mối âu lo đè nặng của những loạt súng khai hỏa vừa xé ngang đầu. Mưa vẫn rào rào trên những lùm cây nhẫy đen. Bóng đêm chao nghiêng, khi những trái châu bùng sáng, xua tàn cây chạy trên mặt đất cỏ, như một bầy trẻ với nhiều hình thù quái dị, nô đùa trong niềm im lặng thắt bóp của một đêm trăng sáng.
Bên kia sông, từ những cao ốc, hai ngọn đèn pha quét hai vạt sáng dài, liếm ngọt, sâu vào lòng sông, nước mỗi lúc mỗi cạn. Tôi co chân, ngồi xổm trên chiếc ghế gỗ, chông chênh. Chiếc ghế mới hồi nãy, còn ngồi thoải mái, gác chân lên bàn, ngả đầu vào vách phì phèo thuốc lá. -
Ngục Thất Giữa Rừng Già
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
MInh Quân - Mỹ Lan
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 10 VIEWS 15940
- Sinh ! Con đã tắm rửa xong rồi chứ ?
Nghe hỏi, cậu bé giúp việc cho ông chủ da trắng đang ngồi đánh giày trước lều ngẩng đầu lên, vừa cười vừa lắc đầu - cái đầu tóc bù xù như tổ quạ - Đáp gọn :
- Thưa ông chủ chưa.
- Chưa ? Tại sao thế, hở ?
Ông chủ gặng hỏi . Ngọc Sơn là một người Ăng Lê chính cống, từng sống tại Ấn Độ nhiều năm, nói rõ ra, ông là một nhà thám hiểm. Dân bản xứ vẫn quen gọi ông bằng ông chủ chứ ít khi gọi đến tên.
Không giống như một số nhà thám hiểm khác mà người ta thường thấy trên màn ảnh hay trong các tiếu thuyết phiêu lưu mạo hiểm : nói năng đối xử thô lỗ, ưa uống rượu, ăn ở bẩn thỉu, bừa bãi... Ngọc Sơn trái lại ông hết sức ngăn nắp, cẩn thận, sạch sẽ, ăn uống điều độ, đối xử với kẻ giúp việc rất nhã nhặn và từ tâm. -
Ngũ Hổ Bình Tây - Cuốn 1
Trung Hoa Tín Đức Thư Xã
Tô Chẩn
TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1951CHAPTERS 11 VIEWS 18835
Đời Đại Tống vị chúa khai cơ ban đầu hết là Thái tổ Triệu khuôn Dẫn, vì Thiên tử nầy nguyên là Xích tu long (rồng đỏ) ở Thượng giái xuống phàm, tánh tình hào hiệp, sức mạnh vô cùng, gồm thâu thiên hạ, dựng nghiệp khai cơ, hơn bốn trăm năm : từ thuở Trần kiền binh biến, huỳnh bào gia thân, thay ngôi cho nhà Hậu Châu, đem về một mối, nối nhau mà trị, truyền lần xuống đặng bốn đời. Tới đời Nhơn công vua Gia hựu, Thiên tử an minh, tôi hiền tướng ngỏ, bốn phương êm lặng, bá tánh an khương. Từ ngày Tống Tái tổ thăng hà, cha con nhà họ Dương là một bọn anh hùng, đều nối nhau mà thác lần hết, nay lại có Ngũ hổ tường phụ bậc, bảo hộ giang san., tiêu trừ giặc loạn, ấy là việc sau. Đây nói về việc vua Nhơn tông, ngày kia lâm trào, bá quan văn võ triều kiến xong rồi, văn theo văn vị, võ lại võ ban, y thứ đứng chầu ; có quan Trị điện truyền hô lên rằng : "Thánh thượng cp' truyền chiếu : như bá quan có việc chi thì tâu, bằng không vộec thì lui chầu."
-
Ngũ Hổ Bình Tây - Cuốn 2
Trung Hoa Tín Đức Thư Xã
Tô Chẩn
TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1951CHAPTERS 10 VIEWS 9253
Thiên tử bèn hạ chĩ phong cho Địch Thanh làm Bình tây vương ; Trương Trung, Lý Nghĩa, Lưu Khánh và Thạch Ngọc thì phong làm Trấn quốc tướng quân ; Mạnh định Quốc và Tiêu đình Quí thì để y chức củ mà gia thăng tam cấp. Địch nguyên soái thấy vua phong cho mình như vậy, thì vội vả quì xuống mà tâu rằng : " Vả tôi đương lúc thiếu niên, lại không tài đức, dám đâu xứng chịu chức ấy. Xin Bệ hạ lấy lòng nhơn đức, cho tồi trở lại quê hương, đặng mà phụng dưỡng mẹ già cho trọn niềm nhơn tử. Ất là ơn trọng." Bằng Hồng nghe Địch Thanh tâu như vậy thì nghĩ thầm rằng : "Nếu để cho nó tạ chứa qui điền thì ta hại nó sao đặng, chì bằng ta tâu cùng Thên tử mà xin đừng cho nó qui điền thì hay hơn."
-
Ngũ Hổ BÌnh Tây - Cuốn 3
Trung Hoa Tín Đức Thư Xã
Tô Chẩn
TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1951CHAPTERS 11 VIEWS 9613
Rạng ngày Daịch Thanh sai tiên phuông là Mạnh định Quấc ra trận mà đánh với Liêu tướng là Thạch thiên Báo. Đánh đặng ba mươi hiệp, Mạnh định Quấc cự không lại bèn quày ngựa mà chạy vào ải, Lưu Khánh thấy vậy ra trận mà đánh vớo Thạch thiên Báo. Đánh đặng ba mươi hiệp thì cũng đánh không lại, bèn quày ngựa mà chạy. Thạch thiên Báo giục ngựa rượt theo. Lưu Kháuh thấy Thạch thiên Báo rượt theo thì nghĩ thầm rằng : "Để ta ta dụng kế mà giết thằng này chơi." Bèn quày ngựa trở lại mà rằng : "Thạch thiên Báo, mi hảy coi bữu bối của ta kia kìa." Thạch thiên Báo vừa ngước mặt lên xem, liền bị Lưu Khánh đâm một giáo trúng nhằm bắp đùi. Thạch thiên Báo chịu dau không nổi giục ngựa chạy dài, Phiên binh thấy chúa tướng bị thương thì cũng rùng rùng chạy hết, mà Lưu Khánh cũng không rượt theo, bèn thâu quân mà trở về ải. Trận ấy Lưu Khánh chiếm đặng đầu công.
-
Người An Nam
Truyện Dài Dã Sử
Nguyễn Công Hoan
ĐỜI MỚI xuất bản 1945CHAPTERS 22 VIEWS 703
Vì sắp có cuộc hành hình mấy tội nhân An Nam, nên dân Chiêm Thành nô nức nhau vui vẻ, kéo đến pháp trường đông lắm, như đi xem đám Hội.
Xung quanh bãi cỏ rộng, dưới ánh mặt trời le lói, già, trẻ, lớn, bé, đàn ông, đàn bà đứng sít nhau, như một hàng rào người. Họ lấy đầu đề ở hai người bị trói rặt cánh khuỹu bên cái cọc lớn, chôn xâu vào đất, để nói, cười, đùa, bỡn.
Những lính tráng vác gươm dáo, đi đi lại lại im lặng. Tai họ không làm việc, vì họ không để ý đến tiếng sôn sao. Nhưng mắt họ hoạt động nhiều, họ phải luôn luôn lò xét xem trong đám đông, có lẫn vào đó một người nào giáng điêu khả nghi không. -
Người Bạn Giang Hồ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Vương Thanh
VIEWS 535
Tất cả những bông hoa nở từ đêm còn đọng sương, tươi tắn trước ánh mặt trời, hơi rung rinh trên nhành như chào đón Thủy và chúc Thủy chóng trở về. Thủy quay nhìn một lần cuối ngôi nhà thờ cũ, nơi mà chủ nhật nào Thủy cũng theo cha tới để nghe giảng kinh. Trên cao, nơi gác chuông, cậu trông thấy thằng bé ở nhà thờ, thò cái đầu đội chiếc mũ đỏ qua khung cửa nhỏ. Chú bé giơ tay che mắt, chắn ánh nắng mặt trời, để trông rõ ngoài xa. Thủy gật đầu làm đấu hiệu chào. Chú bé như nhận được Thủy, giơ chếc mũ đỏ ra vẫy, tay ấp vào ngực và ném theo Thủy những cái hôn gửi nơi đầu ngón tay để tỏ lòng thân thiết của nó với Thủy và chúc cho Thủy ra đi được may mắn.
-
Người Bạn Triệu Phú
Tập Truyện
Sơn Nam
KHAI TRÍ xuất bản 1971CHAPTERS 10 VIEWS 21175
Tối hôm ấy — tối thứ ba (chi tiết này rất quan trọng) — đâu vào khoảng 7 giờ, tôi đi lang thang trên đường Huỳnh Quang Tiên với ý định thăm viếng một người bạn thân thiết. Rủi thay khi tôi đến thì bạn vừa ra khỏi nhà chừng năm ba phút.
Tôi đứng dưới gốc cây, hút thuốc với vẻ mặt sầu tư của con người cô độc. Thời giờ còn dư nhiều quá, giết nỏ bằng cách nào bây giờ ?
Hút thuốc được vài hơi, tôi sực nhớ tới nhiệm vụ của mình là phải... Đứng lâu một chỗ, coi kỳ quả, tôi rão bước về phía mé sông Cầu Ông Lãnh. Quang cảnh hai bên hơi rộn rịp khác thường. Trẻ con đứng lố nhố, chỉ chỏ... Ngay cả những người lớn tuổi, những ông chủ nhà lầu, chủ biệt thự cũng ra ngoài sân, rời khỏi cổng, đi tới lui ngoài đường, nện từng bước khá mạnh, biểu lộ nỗi xao xuyến, bất mãn. Họ giận ai vậy ? Thái độ dân chúng ra ngoài đường khiến tôi suy nghĩ tưởng tượng đến một biến cố...