-
Màu Mưa Đêm
Tập Truyện
Thu Vân
VIỆT LÊN xuất bản 1961CHAPTERS 11 VIEWS 1635
«Chị ơi, chị có biết giọt mưa đêm màu nó đen hay là trắng không ?»
Tôi nhìn cậu em họ thư sinh mặt trắng, đã cất công từ Saigon lên đây tìm tôi để hỏi câu ấy, mà tự hỏi mình : «Không biết có phải nó học quá mà hóa điên không ?»
Không, nó không có vẻ gì «điên» cả. Nó ốm, xanh, má thỏn, mắt thâm quầng, nét mặt kéo dài ra, mệt mỏi, nhưng cái nhìn nó vẫn giữ nguyên vẹn vẻ thông minh.
Nó chụp lấy tay tôi. Bàn tay nó nổi gân xanh, ươm ướt, tố cáo nhiều đêm không ngủ. Nó nói gần như hét :
— Chị, chị, chị làm ơn trả lời giùm em : Giọt mửa đêm «đen» hay là «trắng» ? Hở ? Hở chị ? -
Màu Xanh Đang Lên
Truyện Dài Tình Cảm
Lệ Hằng
NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1974CHAPTERS 8 VIEWS 290
Ban đầu, trời trong xanh không khí có vẻ êm đềm. Máy bay lướt đi trên những tàng mây nhạt. Rồi đồi núi chập chừng, thác nước mờ dưới xa. Khi phi cơ gần đáp xuống phi trường Liên Khương trời bỗng nổi gió lớn, rồi mưa như trút nước mờ mịt khắp phi đạo.
Trâm lấy áo ấm khoác vào người, nhìn xuống Liên Khương mờ mịt dưới mưa. Bao giờ cũng vậy, những chuyến bay lên cao rất dễ trục trặc. Những cơn mưa bất ngờ từ trên núi cao đổ về, những luồng bão tắp vào bất cứ giờ phút nào khó ai đoán trước được. -
Mây
Thơ
Vũ Hoàng Chương
ĐỜI NAY xuất bản 1943VIEWS 5813
Đã lâu trăng cứ tuần trăng sáng
Hoa cứ mùa hoa dậy sắc hương
Phai, thắm, đầy, vơi, hờ hững nhịp;
Vô tình lui tới lớp tang thương
Triều đại hưng vong, đều tiếng cuốc
Duyên tình quên nhớ, giỡn hoàng ly
Trắng đen thề nguyện, trầm lên vút
Cao thấp sầu vui, phẳng trúc ly. -
Mây Bão
Truyện Dài
Ngô Thế Vinh
SÔNG MÃ xuất bản 1963CHAPTERS 3 VIEWS 12825
Mây bão là tiểu thuyết đầu tay của Ngô Thế Vinh, Nghiêu Đề trình bày, Sông Mã xuất bản lần đầu tiên năm 1963.
... Những sân ga, chỗ ghé những con tàu chợ, những chiếc cầu bị giật sập, những người lính ngày đêm vất vả gian truân, những người buôn thúng bán bưng nghèo lam lũ, cảnh đồng quê khô cằn và bất an: nhưng cuộc sống vẫn cứ ngang nhiên và kéo lê đi giữa súng đạn và những kẻ thù luôn luôn khuất mặt... Mây bão là những đám mây báo hiệu thời tiết của những trận giông bão phũ phàng liên tiếp xảy ra trên quê hương trong suốt ba chục năm sau đó. Thế giới của Mây bão là một trộn lẫn giữa thực và mộng của một cuộc hành trình với rất nhiều gian truân nhưng không tới. -
Mây Bay Đi
Tập Truyện
Nguyên Sa
TRÍ DŨNG xuất bản 1967CHAPTERS 7 VIEWS 451
Bây giờ mỗi lần Vân đi qua tôi vẫn buồn. Tôi vẫn nhìn vào năm ngón của bàn tay trái mà nghĩ : những giọt nước mắt ấy bây giờ ở đâu ? Không còn gì trên những ngón gầy, đen này cả. Như thế, chúng đã bay đi hay đã lẫn trốn vào chiều sâu của từng huyết quản ? Nhìn năm ngón tay tôi vẫn thấy hình ảnh Vân khóc và con đường Phan đình Phùng nằm im lặng ở đây với những giọt mưa đầu mùa nhẹ, mát. Không phải con đường Phan đình Phùng phía trên này. Vân không thích chúng tôi gặp nhau ở gần những ngôi nhà có vườn rộng, ở những ngôi phố sang trọng. Vân bảo : ử những ngôi nhà mái cỏn thấp be, nông bức, ở giữa những đường phố chật hẹp, ồn ào có một sức hấp dẫn lạ. Gặp nhau phía trên kia tiện hơn, kín đáo hơn. Nhưng ở giữa khu chợ vườn chuối này thích hơn. Có lẽ ở giữa sự tầm thường, sự gian khổ vật chất này có phảng phất cuộc đời.
-
Mấy Chàng "Trai Thế-Hệ"... Trước
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Nhật Ký / Tiểu Sử
Dương Thiệu Thanh
CHAPTERS 8 VIEWS 5019
Người viết tự đặt câu hỏi và xin trả lời :
Ngày 17-9-1968, vì đọc một bài báo tố "Tham Nhũng" của "Chính Luận", bỗng nhiên nhớ ngược lại dòng thời gian 40 năm trở về trước, suy ngẫm từ cái xã hội quan lai hủ lậu, thối nát của ngày đó... đến ngày nay.
Do đó mới có những trang sau đây:
Xin nói rõ, người ghi hồi ký, không có xu hướng Chính trị, Đảng phái, củng không phải là nhà Văn, nhà Báo.
Nhớ sao ghi vây, xỉn các ban trong thế hệ tuởi 60 có đọc đến, thông cảm mà tha thứ trước cho, nhất là rất mong những bạn có liên quan đến phong trào Tây du và Tập đoàn Hoàng tích Chu cũng nên rợng lượng về những điều sai lầm thiếu sót, bởi sự việc đã lâu năm rồi, khó mà nhớ lại cho đúng hẳn.
Là người ngoại cuộc, chúng tôi cố gắng viết với cây bút khách quan, thực tình cảm mến những người có tâm huyết muốn duy tân, xây dựng đất nước. -
Mây Hoàng Hôn
Truyện Dài
Nhật Tiến
PHƯỢNG GIANG xuất bản 1962CHAPTERS 14 VIEWS 3855
Đỗ tẩn mần bứt từng cái lá râm bụt rồi vê tròn trong mấy ngón tay. Hơi thu xuống lành lạnh. Trong vườn, lá xác xơ rụng vàng những thám cỏ xanh. Từng cành cây tro trụi in khẳng khiu trên nền mây xám vẩn đục. Mầu vàng của lá không sáng quá, mầu nâu của thân cây thật đậm đà, những ngọn cỏ ngả mầu xanh dìu dịu. Không khí trong vắt, đượm hơi thu.
Đỗ nhìn mãi chiếc cổng sắt lạnh lùng cao vòi vọi ở ngoài xa. Lá sấu rụng đầy cả con đường sỏi quanh co đi vào bệnh viện. Thấp thoáng qua dẫy hành lang ở tòa nhà bên kia, Đỗ thấy có những chiếc mũ trắng của các bà phước qua lại. Trong những ngày chớm lạnh, một vài bà đã mặc áo đen. Hai mầu trắng đen đơn giản, khiến Đỗ có cảm tưởng như cuộc sống ở đây dài bất tận và sâu thăm thẳm. Mấy khung cửa kính trắng đục trên những tầng gác đóng kín mít, gợi cho Đỗ cải cảm giác gây gây buồn của buổi sơ thu. -
Mây Mùa Thu
Truyện Dài
Duyên Anh
BÚP BÊ xuất bản 1968CHAPTERS 8 VIEWS 17426
Mùa thu, mây thường trôi cả về một phía trời, tụ tập ở dó. Người ta bảo mây xây thành. Có một cụm mây không thích trôi theo những cụm mây khác. Nó tách riêng ra, thoát lên cao. Và lang thang bay trên vùng trời bao la. Mười mấy năm rồi, tôi vẫn còn nhìn thấy cụm mây đơn độc ấy, mỗi năm, trời vào thu. Dễ chừng, cụm mây dã già bằng tuổi ba mươi ba của tôi. Cụm mây đơn độc ơi, bay thơ thẩn nửa đời người mà chẳng biết bay dến bao giờ mới thôi, bay dến phương nào mới chịu dừng lại. Cụm mây đơn độc, sao nó giống tôi thế. Nhưng đừng nên dừng lại xây thành. Dừng lại, mây sẽ thành mưa. Và tôi sẽ không còn gì để nhớ nhung mỗi độ thu về. Hãy thoát lên cao lên cao nữa... Hãy bay một mình, bay một mình mãi mãi. Như vậy, ngàn năm không ai nỡ quên em, cụm mây đơn độc của tôi ạ !
-
Mấy Mùa Thương Đau
Truyện Dài Tình Cảm
Thanh Nam
MIỀN NAM xuất bản 1968CHAPTERS 8 VIEWS 903
Chú không thể nào hiểu được cháu. Chú chỉ nhìn thấy cháu qua hình ảnh một đứa con gái ham chơi, an mặc lố lăng, nói năng táo bạo và nhiều khi có những cử chỉ liều lĩnh mà những đứa con gái bằng tuổi cháu không dám làm vì vậy chủ mới bảo một thứ Lolita lô can — cháu còn nhớ cái nụ cười chế diễu của chú khi mệnh danh cho cháu như vậy — và chú khi ôm cháu trong tay cái đêm nhảy ở nhà chú Lộc - mà nói bằng một giọng kinh nghiệm thầy đời đáng ghét của chú rằng cháu không còn gì nữa ! Cháu biết là chú đã thành thật khi nói câu đó. Chú không đùa cợt. Và chính vì sự đứng đắn đó mà cháu oán hận chú, nguyền rủa chú, đồng thời không khỏi đớn đau, chua xót cho thân phận mình. Chú khinh rẻ cháu đến thế kia ư ? Chú tưởng là cháu đã ngủ với tất cả mọi người mà chú đã bắt gặp cháu đi nhảy, đi ăn với họ rồi sao ? Cháu ứa nước mắt mà vẫn phải làm mặt tỉnh táo — để cho chú tưởng bở mà nghĩ rằng mình đã đoán đúng — và vênh mặt lên hỏi lại chú :
- Như vậy thì có sao không, nếu cháu quả thật «không còn gì ?».
-
Mây Thu
Truyện Dài Tình Cảm
Thanh Thủy
HOA HỒNG xuất bản 1967CHAPTERS 17 VIEWS 1269
Quân thong thả đếm bước trên vỉa hè đường Tự Do. Chàng vừa đi vừa lơ đãng nhìn vào các món hàng chưng bày trong các tủ kiến. Bỗng Quân khựng lại trước tiệm bán máy ảnh khá to một tà áo màu tím đập vào mắt chàng. Phải chăng thiếu nữ đứng lẫn khuất sau một khách hàng trong cửa hiệu kia chính là Thu Vân, hoa khôi của trường Đại Học Văn Khoa, một bạn học của chàng ? Tự nhiên Quân nghe tim mình đập rất nhanh, lòng hồi hộp khác thường. Thu Vân rất thích mặc áo màu tim. Chàng hiều rõ hơn ai hết về điểm đó. Nhưng chẳng lẽ chàng lại được cái may ngẫu nhiên gặp nàng nơi đây, người thiếu nữ nghiêm trang dễ mến mà chàng dã thầm yêu trộm nhớ từ mấy tháng nay.
Mấy người khách ngoại quốc đã theo nhau rời khỏi cửa hiệu.
Quân đỏ bừng mặt. Quả thật "cô áo tím" chính là Thu Vân... -
Mây Trên Đỉnh Núi
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 13 VIEWS 16731
Em đi chầm chậm theo triền đồi, Đà Lạt buổi sáng mặt trời lên muộn, sương còn giăng màn trắng đục trên những hàng thông xanh. Em ngước lên cao, mây mờ che khuất màu xanh của vòm trời trên kia. Vài tia nắng mai thật nhạt, thật yếu ớt cố xuyên thủng lớp mây dầy để trải dài lên cỏ, để nhảy múa lung linh trên những bóng hoa dại rải rác khắp đồi. Em kéo cao cổ áo len, chạy nhanh xuống thung lũng để sang sườn đồi bên kia. Ở đấy, rừng thông có vẻ dày hơn, xanh hơn với những thân dài vút cao đùa reo với gió ngàn, với tơ sương bàng bạc, với những đám mây chùng thấp xa xa … Một con suối nhỏ chắn ngang lối đi, em dừng lại bên tảng đá đen lăn lóc cạnh một gốc thông già, 2 tay ôm lấy ngực thở nhè nhẹ. Mệt quá, em nghe máu chạy bừng bừng trong huyết quản, tại hồi nãy mình chạy nhanh quá, em thầm nghĩ. Em ngồi bệt xuống thảm cỏ, tựa lưng vào phiến đá, mơ màng. Đám mây xám trên cao mỏng dần, mặt trời đã lên. Nắng vàng tươi, nắng rực rỡ nô đùa trên vạt áo em màu ngọc, trên cỏ xanh, trên dòng suối óng ánh như con sông bạc trong truyện thần tiên mẹ thường kể dạo em còn bé tí. Bóng dáng mềm dịu của người thiếu nữ từ bên kia đồi đi xuống làm em chú ý. Tà áo trắng bay nhẹ trong gió lạnh buổi sớm, chập chờn như cánh bướm non và đôi chân nàng thoăn thoắt lướt êm trên cỏ. Người thiếu nữ thoáng chốc đã đến trước mặt em, môi hồng cười tươi phô hàm răng đều đặn như hạt ngô, tay phải nàng ôm giá vẽ và tay kia xách chiếc túi màu nâu. Em và nàng chỉ cách nhau bằng con suối bạc, nàng gợi chuyện làm quen:
- Em bé ra đây từ hồi nào vậy ? -
Mây Trên Đỉnh Núi
Truyện Dài
Nguyên Vũ
LÊ LỢI xuất bản 1967CHAPTERS 13 VIEWS 8057
Tay Tuấn run nhẹ khi đón lấy tờ giấy phép màu vàng bẩn. Viên trung sĩ, hạ sĩ quan, quân số cười hềnh hệch. Đi phép mười lăm ngày sướng quá hé, Thiếu úy. Chà phen này chết mấy cô nữ sinh Sàigòn, Thiếu úy trẻ tuổi, đẹp trai về phép mà. Tuấn cũng cười, niềm vui xôn xao trong hồn. Niềm vui kéo đài những bước chân. Biến Tuấn thành loài chim sẻ, nhảy từng hai bực thang lên lầu. Chữ ký ngoằn ngoèo bằng bút nguyên tử xanh của người đơn vị trưởng và dấu mộc đỏ chói chang, chồm lên gần nửa chữ ký, nhoè nhoẹt trước mắt Tuấn. Mười lăm ngày phép. Mười lăm ngày phép. Mảnh giấy nhỏ bé, in ronéo lờ mờ, chữ còn chữ mất này gói ghém trong nó mười lăm ngày phép ngà ngọc, một thứ ân sủng lớn lao cho bọn lính tác chiến như Tuấn. Mười lăm ngày phép. Tuấn muốn hét lên thật to vì sung sướng, vì mãn nguyện. Mười bốn tháng xa cách Sàigòn, mồ hôi chảy dài theo những bước chân kham khổ. Tất cả đều trở thành vô nghĩa, biến mất tăm, mất hút. Những hằn học bất mãn cũng chấp cánh bay bổng, lên cao. Chỉ còn lại một niềm vui bao la nhuộm màu hồng lên những khuôn mặt quen thuộc và những đường phố Sàigòn. Những khuôn mặt và đường phố mà nhiều lần Tuấn tưởng đánh mất chúng giữa lòng rừng núi hay những cánh đồng trắng xóa màu nước, kinh rạch chi chít.
-
Mê Chữ
Tập Truyện
Vũ Bằng
TÂN VĂN xuất bản 1970CHAPTERS 6 VIEWS 7247
Không biết ở Trung và Nam, có người ăn Tết kỳ lạ như ông Trưởng Kính ở trong truyện này hay không? Riêng ở Bắc những người như ông Trưởng Kính thì không nhiều, nhưng lúc nào cũng có.
Năm nay, thủy tiên đã bắt đầu thấy bán từ cuối tháng mười, mà quái, ông Trưởng Kính không hiểu tại sao vẫn không thấy nói đến chuyện mua về gọt.
Có hai ba bắp bà Trưởng mua về ngâm trong chậu mà ông Trưởng chỉ nhìn rồi bỏ đấy, lần lần lữa lữa chẳng thấy nói năng gì. Thế rồi thì cây cảnh cũng bỏ phí cả đi. Đang đông tiết trời hanh hao, cây khô lá vàng, mà họa hoằn lắm chủ nhân mới nhìn đến cho dăm gáo nước. Cây tùng bắt đầu héo ngọn; hai lẵng cẩm cù và phong lan đuôi cáo mất đứt dây buộc, sắp rơi; còn cái đồi "bách thảo" thì rêu cứ vàng cả ra, mà lá sanh, lá mai đã to bằng cái vẩy ốc cả rồi, cũng chẳng thấy ông lấy kéo "tẩy" cho vài nhát. -
Mê Hồn Ca
Thơ
Đinh Hùng
TIẾNG PHƯƠNG ĐÔNG xuất bản 1954VIEWS 6501
Cho đến mãi lúc này, mới có một người làm thơ nghĩ đến chuyện xuất bản tác phẩm của một người làm thơ, thì quả tình giọng cảm khái của Đinh Hùng đã vô cùng thấm thía:
Ngày lại ngày thương nét mặt nhân gian
thế sự ấy nên cười hay nên khóc?
Nền thi ca Việt Nam thời tiền chiến đã được định lại giá trị. -
Men Chiều
Tập Truyện
Nguyễn Thị Vinh
PHƯỢNG GIANG xuất bản 1960CHAPTERS 8 VIEWS 24109
Tan sở ra, An và Bích cùng lấy cớ là đã ngồi suốt buổi làm việc mệt nhọc, cần phải đi dạo một lát cho thảnh thơi trước khi về nhà. Thế là họ cùng nhau đi qua mấy phố vắng; họ không định trước đi đâu, nhưng một lúc sau thì họ tới bờ sông. Gió mát từ mé sông thổi tới lồng lộng; cả hai cùng bước chậm đi sát bên nhau từ lúc nào chính họ cũng không biết.
Bích là người nhận ra điều ấy trước An ; nàng đưa mắt nhìn những người đi lại ngoài phố rồi bước lánh xa An một chút. -
Mé Nước
Truyện Dài
Thảo Trường
ĐỒNG THÁP xuất bản 1971CHAPTERS 6 VIEWS 128
Lần đầu tiên Tuyên ra nghỉ mát ở bãi biền này : Chàng sống tại Saigon từ mười lăm năm nay, trong thời gian dài đó, Tuyên cũng đã có nhiều dịp đi đó đi đây, thăm các thành phố miền Trung, các tỉnh lỵ miền Tây và cũng đã có những lần đi nghĩ mát ở cao nguyên hoặc các bãi biển xa xôi. Nhưng đây là lần đầu tiên Tuyên đến bãi biển gần Saigon này. Khi có người rủ đi Vũng Tàu,Tuyên ngần ngại mãi. Như là chàng muốn để dành một cái gì. Nửa muốn đi cho biết, nửa lại muốn để nơi đó làm một chỗ cho mình chỉ ao ước tưởng tượng tới mà thôi.
-
Mèo Đêm
Tập Truyện
Nguyễn Thị Thụy Vũ
KIM CHI xuất bản 1967CHAPTERS 7 VIEWS 1147
Từ nhiều năm nay tôi vẫn không thấy gì thay đổi ở bến xe Lục tỉnh nầy. Kỳ lạ, nhìn nơi đây, tôi có cảm tưởng là phản ảnh của cuộc đời mình. Sự hoạt động ầm ĩ ở đây như sự dãy dụa, kêu thất thanh để đòi hỏi một cuộc thay đổi. Chỗ này đã không cho tôi một kỷ niệm nào sâu đậm, chỉ làm tôi ngao ngán.
Tám giờ sáng bến xe lục tỉnh bắt đầu hoạt động. Các tiệm nước đầy đặc những khách hàng xuôi ngược từ lục tỉnh lên hay thủ đô về. Họ tạt vào ti1m một cốc cà-phê nóng, một dĩa xíu mại, bánh bao lót lòng. Tiếng gọi của các chú phổ ki nổi lên từng lúc. -
Mồ Hôi Nước Mắt
Truyện Dài
Nguyễn Vỹ
SỐNG MỚI xuất bản 1965CHAPTERS 6 VIEWS 4691
Bạn đọc đã biết ông Ngọc Minh rất yêu cô đầy tớ gái đứng đắn và thùy mị mà ổng muốn cưới làm vợ chính thức. Bạn đã biết vì lẽ gì Ánh cương quyết từ chối, và ông Ngọc Minh lại càng say mê ‘‘con nhỏ’’ đến đỗi em gái của ông là bà Năm và người em rể đã phải để ý và nghi ngờ.
Nhưng bạn chưa biết rõ ông giáo sư Ngọc Minh là thế nào, ông có thật lòng yêu Ánh không? Và tình yêu chênh lệch ấy giữa chủ nhà là một bậc trí thức giàu sang với đứa đầy tớ hèn hạ kia sẽ đi đến đâu?
Phải nói ngay rằng ông Ngọc Minh quả thật là yêu Ánh một mối tình thiết tha duy nhất, còn Ánh thì không yêu ông, nói đúng hơn là không dám yêu ông. -
Mơ Hương Cảng - Tùy Bút
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Vũ Khắc Khoan
KẺ SĨ xuất bản 1971CHAPTERS 6 VIEWS 12829
Gọi lên, Hương Cảng gợi đến sóng gió đại dương, boong tàu bềnh bồng và chất men tứ chiếng của những nơi chung đụng tạm bợ nhiều giống người và rất nhiều tâm sự. Hương Cảng lại bằng da, bằng thịt, gọi lên một chiều bức gió, giữa hai tợp rượu ở một xó đất liền, gọi lên để thấy nó sừng sững trước mặt, ngả nghiêng xô lại như bến cập tàu, để rồi ngậm ngùi thấy mình biến thành một con tàu cắm neo ở bến, - Hương Cảng – đặt tên cho con, mà chỉ cần gợi đến trong muôn một cái băn khoăn của mình, chỉ để ý đến sức gợi cảm của một chữ, bất chấp cả ý nghĩa một cái tên, bất chấp cả đến tên thằng con trai sinh trước vốn thuộc bộ Sơn… Nguyễn thật đã đạt tới cái mực tượng trưng của nghệ thuật đặt tên vậy.
-
Môi Hồng
Truyện Dài Tình Cảm
Võ Hà Anh
THIÊN TƯ xuất bản 1970CHAPTERS 8 VIEWS 21063
... Dũng ngồi im nghĩ vẫn vơ . Sau cơn bấn loạn trước sự khiêu khích của Phượng . Dũng rùng mình nghĩ tới việc kiếm 1 đứa bồ thuộc loại Vouvelle Vague, vì công việc nhà báo luôn luôn bận rộn chiếm của chàng khá nhiều thì giờ hàng ngày . Dũng biết rằng bên cạnh nếp sống phóng túng đặc biệt của loại người có nghề nghiệp như chàng còn 1 nếp sống khác phóng túng không kém, có phần hơn là khác . Cuộc sống này của bọn trai gái trẻ, nhất là trong lứa tuổi "teenager" - từ 13 tới 19 - chứa đựng nhiều màu sắc vật chất . Chúng nó ôm nhau nhảy "xì lô" du dương, uống whisky như uống nước chanh, phì phèo điếu thuốc lá . Hơn 1 lần Dũng là nạn nhân của 1 đứa con gái say . Dũng không thể quên nổi câu chuyện ấy và cứ mỗi lần nhớ lại Dũng còn cảm thấy tim đập hỗn loạn.
-
Mối Thù Rực Rở
Truyện Dài Tình Cảm
Túy Hồng
NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1972CHAPTERS 20 VIEWS 2091
Nhà Nhi ờ đường Duy Tân; con đường đẹp nhất Sàigòn, cây trồng cách khoảng đều như trong những bài toán đố trẻ em và cây cao hơn nhà lầu, Thạnh đi về Đại Học đều ngang qua con đường ấy. Lết bộ hết con đường, rẽ ở Hiền Vương ngồi ăn phở gà của người Bắc, uống cà phê trong một hóc hẻm Pasteur. Đường Lý Trần Quán và món chả cá đặc biệt. Ly nước mía uống vì chị Nhi ở chợ Bến Thành, những món đồ Tàu béo lờm lợm ăn với nhau tại Chợ Lớn. Nụ cười Nhi chìm trong bóng tối. Thạnh biết rằng chàng sẽ nhớ quay quắt Nhi trong những ngày chưa tới. Mấy lần Thạnh bíu chặt tay Nhi. Nhớ nghe ! Ngày nào chị cũng phải cho em gặp mạt nghe ! Ui ! ngày nào không gặp mặt chị em đau khổ như đau khổ vì bệnh trĩ. Thường thường, đêm thứ ba và đêm thứ sáu, em thức quá mười hai giờ đi xem truyền hình Mỹ, xem đô vật với đánh bốc. Nhi kêu ái chà Thạnh khoái thể thao quá nhỉ ! Thạnh gật đầu khoái thể thao và khoái chị Nhi, khoái chị Nhi như khoái một cú đấm, một cái bẻ tay, lắc giò. Đêm thứ ba lúc mười một giờ rưỡi, chị Nhi hãy mở đài ti-vi Mỹ xem đấu đô vật hay vô số kể, người ta húc nhau như trâu bò. Nhi cười cong môi dễ sợ bỏ xừ, màu da sô-cô-la càng nâu bóng. Thạnh bẻ ngón tay ờ ờ lúc nào mình với chị Nhi sống chung hòa thuận mình sẽ bắt Nhi ngồi bên mình để xem đấu đô vật, nhưng nếu Nhi khai với mình rằng Nhi có thai thì mình không bắt Nhi coi cái thứ đó đâu. Nhi kêu khỉ... thằng Nhỏ khỉ... khỉ.
-
Mối Tình "Chân"
Tập Truyện Tự Lực Văn Đoàn
Nhất Linh
ĐỜI NAY xuất bản 1961CHAPTERS 6 VIEWS 17068
Cứ hôm nào nhà không có đủ tôm để làm nhân bánh cuốn và không nhằm ngày phiên chợ thì Bé phải cắp rổ sang mua tôm ở tận bến đò làng Trò. Những ngày như thế ít khi xảy ra nên buổi sáng nào thấy nhà không có tôm là Bé bắt đầu mong chóng đến giờ cô Mùi về nhà để Bé đi mua tôm và gặp anh Đỗi chở đò và bán tôm.
Bé và Đỗi gặp gỡ nhau lần đầu tiên, cách đây đã gần nửa năm. Gặp lần đầu, Bé để ý ngay đến Đỗi vì Đỗi đã để ý ngay đến con mắt của nàng. Bé đứng trên bờ cất tiếng hỏi mua tôm, nhưng Đỗi hình như không nghĩ gì đến việc mua bán. Đỗi thấy có con gái đến mua tôm có đôi môi xinh và tươi nhưng mắt vì có khăn che nên chàng không biết ra sao. -
Mối Tình Cô Đơn
Truyện Dài Tình Cảm
Thanh Nam
MIỀN NAM xuất bản 1969CHAPTERS 12 VIEWS 681
Nước lạnh xối xuống thân thể như vuốt ve da thịt, tạo cho Tươi một cảm giác thoải mái dễ chịu.
Nàng ngửa cổ rũ mái tóc về phía sau và đưa tay giật chiếc khăn lông, ập lên khoảng ngực đầy đặn, nhè nhẹ lau từ trên xuống dưới. Khuôn mặt nàng thấp thoáng hiện ra trong chiếc gương đã cũ nhưng cũng đủ phản chiếu cho nàng nhìn thấy những nét phơi phới của một dung chan đang ở giữa thời xuân sắc.
Tươi mỉm cười, hài lòng. Người con gái ở vào cái tuổi mười tám cũng thấy mình đẹp. Chiếc khăn lông chợt rơi xuống đất. Tươi đưa tay vuốt mạnh lên da thịt mỉm cười với bóng hình một lần nữa rồi mời chịu mang y phục vào người. -
Mối Tình Của Chàng Nhạc Sĩ
Truyện Dịch Tình Cảm GT Nobel Văn Học
Hermann Hesse
CA DAO xuất bản 1972CHAPTERS 9 VIEWS 12023
Đây không phải là cuốn tiểu sử tự thuật của một nghệ sĩ mà là một cuốn tiểu thuyết nói về mối hiểm hoạ tinh thần thường được gọi là "tiến trình sáng tạo". Cái cặp bất hạnh và lạ lùng này, Muoth và Gertrude, có thể được coi như là phép ẩn dụ thành công đầu tiên của Hesse cho những nguyên tố bất khả hoà giải trong nghệ thuật - hai cái khả tính mà Nietzsche từng đã đặc tính hoá như là Dionysus và Apollo.
"Khi tôi quay nhìn kỹ lại cuộc đời mình, như thể từ bên ngoài, thì cuộc đời đó đặc biệt không hạnh phúc. Nhưng tôi còn ít tỏ rõ hơn trong việc gọi cuộc đời đó là bất hạnh dù cho có tất cả những điều lầm lẫn của nó. Dù sao, thật là rồ dại cứ phải tra vấn hạnh phúc hay bất hạnh, vì đối với tôi hình như sẽ khó lòng trao đổi những ngày bất hạnh nhất của đời tôi cho tất cả những ngày hạnh phúc. Nếu cái gì đó trong sự hiện hữu của một người là chấp nhận không thể tránh được một cách có ý thức, để nếm trải điều tốt xấu trọn vẹn và để đưa ta đến chỗ cá thể hơn, không ngẫu nhiên và định mệnh nội tâm song song với số mệnh bên ngoài, thế thì đời tôi không trống rỗng mà cũng chẳng phải là vô giá trị
Số mệnh, như nó đã được điều khiển bởi quỷ thần, đã giày xéo tàn nhẫn trên sự hiện hữu bên ngoài của tôi như nó đã làm với mọi người, dù vậy cuộc sống nội tâm của tôi vẫn do tôi định đoạt. Tôi đáng được hưởng sự dịu dàng và cay đắng của nó và chấp nhận trọn vẹn trách nhiệm về cuộc đời ấy.
Có những lúc, khi tôi còn trẻ hơn, tôi muốn trở thành thi sĩ. Và nếu bây giờ tôi là thi sĩ, tôi cũng sẽ không phản đối sự cám dỗ để hướng đời tôi trở lại qua những bóng dáng nhẹ nhàng thời thơ ấu của tôi đến những cội nguồn quí giá và che chở của những ký ức đầu đời của mình. Nhưng vật sở hữu này cũng xa vời, thâm thiết và thiêng liêng cho con người mà nay về phần mình tôi đã hoang phí đi mất. Tất cả đều có đó để nói rằng thời hoa niên của tôi là tốt lành và hạnh phúc. Tôi được tự do khám phá khuynh hướng và tài năng của mình, để thích nghi với những lạc thú và nỗi sầu của mình và để hướng đến tương lai không như một sức mạnh lạ lùng cao cả hơn nhưng như là niềm hy vọng và sản vật của sức mạnh của mình. Bởi thế tôi đã qua những trường học không lưu lại dấu vết gì như một kẻ miễn cưỡng, bất tài, tuy là một học sinh lặng lẽ mà sau cùng họ để cho hắn ghi tên vào lớp học, bởi vì hắn dường như thoát khỏi những ảnh hưởng mạnh mẽ mang chụp lên người hắn.
Vào khoảng lên sáu hay bảy tuổi, tôi đã nhận ra rằng tất cả những sức mạnh vô hình mà tôi đã dành riêng cái cảm tình mạnh mẽ và kiệt xuất nhất thì đó là âm nhạc. Từ giây phút đó trở đi tôi đã có một vũ trụ cho mình, một đền đài và một bầu trời mà không một ai có thể mang đi khỏi tay tôi hay hạ giảm được, và tôi cũng không muốn chia sẻ cho bất cứ người nào. Tôi trở thành một nhạc sĩ, dù tôi không học chơi bất cứ nhạc cụ nào trước khi tôi được mười hai tuổi và tôi không nghĩ rằng sau này tôi sẽ sinh nhai bằng âm nhạc.
Đó là câu chuyện ra sao từ dạo đó, không có bất cứ thay đổi cốt yếu nào, và đó là vì đâu khi nhìn lại đời tôi nó không có vẻ gì khác nhau hay muôn mặt, nhưng từ khởi đầu nó đã phát âm trong một nột nhạc đơn điệu và một mình trực tiếp hướng tới vì sao. Dù sự việc có tốt đẹp hay tệ hại với tôi, cuộc sống nội tâm của tôi vẫn không thay đổi. Bởi vì những thời kỳ dài lâu tôi có thể rong buồm trực chỉ đến những đại dương xứ lạ, không đụng đến sách ký hay nhạc cụ, và tuy vậy ở mỗi khoảnh khắc ấy sẽ là một nhịp điệu hài hoà trong huyết quản và trên môi tôi, một thứ nhịp điệu và âm tiết trong cái lôi cuốn của hơi thở và đời sống. Tuy là khát vọng nồng cháy tôi cũng đã tìm kiếm sự giải thoát, quên lãng và buông thả trong nhiều cách, tuy tôi đã khao khát hướng về Thượng đế, tri thức và thanh bình, tôi luôn luôn tìm thấy chúng chỉ trong âm nhạc mà thôi.........." -
Mối Tình Cuối Cùng
Truyện Dài
Bình Nguyên Lộc
THẾ KỶ xuất bản 1963CHAPTERS 3 VIEWS 16106
Rừng tre dày mịt dọc theo con thôn lộ hẹp, bỗng dưng đứt khúc, nhường chỗ cho một công trường rộng như đại-lộ Trần-Hưng-Đạo.
Công-trường đen nghẹt xe hơi, chiếc nào cũng mốc thít bụi đường, kiếng xe trong suốt, hóa ra mờ hết.
Thạnh lái xe rẽ vào công trường đó và tung bụi lên mù trời vì công-trường không được trải đá. Anh ta cho xe chạy thả máy và cả xe đều kêu rú lên vì họ chợt thấy trước mặt họ một miệng vực sâu thẩm.
Thạnh cười khà rồi bớt ga, rà thắng. Anh ngừng xe sát nền gạch của một ngôi nhà xưa bị ai giở đi mất tự hồi nào. Ngôi nhà nằm cheo-leo trên bờ vực, nên cả xe chưa hết kinh-sợ, vội mở cửa nhảy xuống đất. -
Mối Tình Đầu
Truyện Dài Tình Cảm
An Khê
MIỀN NAM xuất bản 1965CHAPTERS 13 VIEWS 2371
Tuối trẻ dễ mau kết hợp tâm tình. Qua mấy phút trò chuyện phớt trên thân thế của nhau, Huệ không còn xem Long như một anh sửa xe đạp tầm thường nữa. Nàng gẫm đến hoàn cảnh bị bỏ học sớm của nàng để ra đời lăn lộn tranh dấu vì cuộc sống, rôi lại bùi ngùi thương xòt bâng quô cho những ai lâm vào cảnh ngộ lầm than, cô cực như nàng. Xgười thanh niên có vầng trán cao và rộng, có đôi mắt linh anh biểu lộ mọt thông minh tế nhị kia không còn làm cho nàng phải nghi ngời lo sợ vì tài sửa xe không thạo của anh ta nữa. Nàng trông thấy mặt chàng nhuễ nhãi những mồ hôi mà chạnh lòng thương hại.
Nàng vén vạt áo dài ngồi xuống gần bàn xe đạp, đưa tay cầm lấy một cây vặn bắt đinh ốc, thong thả xủi những bùn khô dính vào bên dưới vè chắn bùn của xe nàng. -
Mối Tình Màu Hoa Đào
Truyện Dài
Nguyễn Mạnh Côn
GIAO ĐIỂM xuất bản 1965CHAPTERS 7 VIEWS 3369
Cuốn sách này, từ bấy giờ, có liên hệ ( về tinh thàn) đến các hạn nhiều hơn đến chính người viết ra nó. Các bạn cần vất bỏ hết các ý kiến cố định của các bạn vì sự yếu kém nói chung của người và vật, đồ vật và cảnh vật của quê hương Việt nam. Rất nhiều sự ngạo mạn về triết học, khoa học, đã được thể hiện để chứng minh giá trị đời sống của tổ tiên chúng ta. Các bạn đừng để cho người ngoại quốc biết trước, rồi mình mời biết sau đến đồng bào mình !
-
Mộng Kinh Sư
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo Sử Địa
Phan Du
CẢO THƠM xuất bản 1971CHAPTERS 13 VIEWS 4551
Khắp cả một vùng Hương Ngự non thanh, nước đẹp, thắng cảnh thực chẳng hiếm gì và chùa chiền không phải là ít ỏi. Trong số trên tám mươi đền chùa có tên tuổi tọa lạc đó đây trong toàn tỉnh, vẫn còn có nhiều danh lam có thể chinh phục được lòng ái mộ và tình lưu luyến của du khách hoặc bằng cảnh trí đặc sắc, hoặc với lối kiến trúc quy mô hay với những kỳ tích về nguồn gốc, chứ không riêng gì Linh Mụ tự. Nhưng dù sao, Linh Mụ tự vẫn chiếm được cái ưu thế trội vượt hơn hết, không những vì cái cảnh trí thơ mộng nơi này, nhưng còn vì một đặc điểm mà các danh lam khác không làm sao có được. Đó là những yếu tố phong thủy của cuộc đất nó chiếm cứ, yếu tố đã tạo nên một liên hệ thiêng liêng, mật thiết và bền bỉ, giữa ngôi chùa với dòng họ chân chủ phương Nam.
-
Món Lạ Miền Nam
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Vũ Bằng
TÂN VĂN xuất bản 1968CHAPTERS 4 VIEWS 16007
Có người đọc cuốn "Miếng ngon Hà Nội" 1 của tôi xong, thúc giục:
- Miền Nam nước Việt có nhiều thức ngon lành lắm, sao không sưu tầm lại mà viết thành một cuốn nữa coi chơi?
Tôi bỏ nhà đi lang bạt từ lúc mười bảy tuổi. Đến Sài Gòn dạo đó, tôi đã ăn nem Thủ Đức, thưởng thức phá lấu Lồ Ồ, ăn tóp mỡ nhiễn đường ở Sa Đéc, nếm suông ở Cây Mai, thịt bò bảy món Bà Hom, mì Cột Đèn Năm Ngọn.
Rồi đến kỳ này, lại trở về quê ngoại mến thương, tôi đã thưởng thức nhiều món hơn, nhưng thú thực tôi không thấy các món đó có nói lên được cái gì mới mẻ, lạ lùng cho lắm.
Có lẽ tô cá chìa vôi ngon thực, nhưng lòng còn gởi về cố lý nên cá rô đầm Sét vẫn là hơn, trái su su mát như da cô gái tuyết trinh, ô hay, sao lại như đăng đắng, mà miếng thịt gà muốn chế hóa cách gì đi nữa cũng vẫn cứ nhạt phèo? -
Món Nợ Tình Yêu
Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời Tình Cảm
An Khê
MÂY HỒNG xuất bản 1972CHAPTERS 11 VIEWS 3379
Bình vừa ở chợ Bến thành về, khi xe chạy ngang nghĩa địa Chí hòa bỗng nhiên một ý nghĩ thoảng qua đầu chàng :
- Sao mình không ghé thăm mả Bạch Yến ?
Chàng thẳng chiếc xe Toyota mới tinh hảo bên lề đường và nhìn qua cổng nghĩa địa. Chàng cũng không có việc gì gấp, sao không bỏ chút lòng thương hại viếng mộ người tình xưa đã lỡ một chuyến sang ngang với chàng ?
Bình tắt máy, mở cửa bước xuống xe và đi băng qua đtrờng. Kỷ niệm xa xưa lại trở về ký ức chàng. Hình ảnh người đẹp đã làm khổ chàng một dạo lởn vởn trước mắt chàng. Chàng vào thăm mả nàng đây, phải chăng là một sự trả thù nàng hơn xót thưomg? Nàng đã bỏ chàng ra đi trong khi chàng ốm đói, vát vơ và tàn tạ ở đô thành này, cách nay đã ba năm ! -
Một Bông Hồng Cho Văn Nghệ
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Nguyên Sa
TRÌNH BẦY xuất bản 1967CHAPTERS 6 VIEWS 4476
-
Một Cái Chết Rất Dịu Dàng
Truyện Dịch
Simone de Beauvoir
VĂN xuất bản 1966CHAPTERS 8 VIEWS 2373
Ngày thứ năm, 24, tháng Mười, 1963, lúc bốn giờ chiều, tôi ở Rome, trong một phòng khách sạn Minerva; ngày hôm sau tôi phải đáp máy bay về, tôi đang xếp gọn giấy má thì chuông điện thoại kêu vang. Bost ở Ba-lê gọi sang: “Cụ nhà mắc tai nạn”, anh nói. Tôi nghĩ: chắc bị xe hơi đụng, má tôi lập cập chống gậy bước từ mặt đường lên lề nên bị xe đụng phải. Bost nói rằng: “Cụ nhà bị té trong phòng tắm, gẫy đầu xương đùi”. Anh cùng ở ngôi nhà với má tôi. Tối hôm qua, vào khoảng mười giờ đêm, anh lên cầu thang với Olga thì thấy ba người đi trước: một bà và hai người cảnh sát. Bà này nói: “Ở quá tầng lầu hai”. Có xảy ra cái gì cho bà de Beauvoir chăng? Có. Bà bị té. Bà đã bò lê trên sàn trong hai giờ để đến chỗ máy điện thoại; bà đã gọi một người bạn, bà Tardieu, bảo phá cửa vào. Bost và Olga đã đưa mấy người đến nơi. Họ thấy má tôi mình mặc áo trong nhà bằng nhung đỏ có sọc nổi. Bà bác sĩ Lacroix cùng thuê nhà ấy cho là gẫy đầu xương đùi; đưa ra ban cấp cứu nhà thương Boucicaut, mẹ tôi đã ngủ một đêm trong phòng chung. Bost nói với tôi: “Nhưng tôi đưa cụ đến bệnh viện C, ở đây có những bác sĩ giải phẫu về xương giỏi nhất. Có bác sĩ B. Cụ không muốn đến sợ phí tổn quá. Nhưng tôi đã thuyết phục được cụ rồi.”
-
Một Chủ Nhật Khác
Truyện Dài
Thanh Tâm Tuyền
VĂN xuất bản 1975CHAPTERS 24 VIEWS 17739
Cuối tháng ba bước sang tháng tư, trận chiến bùng nổ quy mô khốc liệt tại các vùng giới tuyến. Quảng Trị mất, Kontum, Bình Long bị uy hiếp. Đầu tháng năm ấy hòa đàm Ba Lê lại đình hoãn vô hạn định. Hoa Kỳ tái oanh tác miền Bắc, dội bom Hà Nội, Hải Phòng, thả mìn phong tỏa các hải cảng Bắc Việt.
Trong thị xã xuất hiện bóng dân chạy loạn từ Kontum đến, từ Huế vào. Lính tráng đi ngoài đường đội nón sắt, mang theo vũ khí. Quân trường, từng bị đột kích hồi năm Kiệt mới đổi lên, tăng cường bố phòng. Canh gác, tuần tiễu gia tăng. Báo động, phòng thủ nghiêm mật, có đêm hai ba lần. Các sĩ quan giáo sư đểu bị huy động vào tiểu đoàn trợ chiến cho tiểu khu, các đại đội ứng chiến phân phối cho các cứ điểm thuộc phạm vi trường. Không khí căng thẳng, xớn xác... -
Một Chút Mưa Thơm
Truyện Dài Tình Cảm
Mường Mán
BẠN NGỌC xuất bản 1974CHAPTERS 13 VIEWS 8211
Như cây cỏ, ngày lại ngày hút chất tươi từ ruột gan đất màu mỡ. Tựa chim bồ câu, sáng chiều được mớm mồi đều đặn.
Cây cỏ một hôm thấy mình trổ rậm lá cành. Chim bồ câu một hôm thấy mình chập chững ra ràng, hoan hỉ vỗ cánh bay , đường bay thứ nhất.
Như cây cỏ và tựa chim : Tôi, từ ngày này sang tháng tê, trải qua mười mấy hạ trắng, thu biếc, đông xám, xuân hồng - ăn ngủ, hờn lẫy, nô đùa, khóc lóc, cười, mếu, hát hỏng, một hôm soi gương thấy tóc lòa xòa vai, buồn vu vơ long lanh mắt, hồn nhẹ tênh mây trắng bay, môi hát bâng quơ, tay ưa ngắt bẻ lá cành, lượm xác hoa trên đường đi học. Tôi soi gương và thấy mình khang khác. -
Một Chút Yêu Trên Vành Môi Ướt
Truyện Dài Tình Cảm
Dung Sàigòn
NHƯ Ý xuất bản 1974CHAPTERS 22 VIEWS 1517
Tôi phải lầm gì bây giờ nhỉ? Chàng đã đi rồi. Chàng lại bỏ tôi một mình cô đơn trong căn phòng nhỏ chật hẹp này. Chiếc giường rộng che khuất bàn phần nhỏ, sơ sài một vài thứ mỹ phẩm đắt tiền của chàng mua tặng tôi trong dịp chàng du học Mỹ về. Hai chai nước hoa một của chàng một của tôi đứng song đôi trên mặt bàn phấn khiến tôi liên tưởng đến những ly phút gần gũi nhau, chàng yêu tôi, tôi yêu chàng nồng thắm đậm đà như mùi Monsieur Rochard chàng xức trên ngực trần, như mùi Emeraude tôi bôi vào chân tóc thơm tho ngọt ngào.
Buổi sáng chàng dậy sớm hơn tôi. Tôi chỉ thức giấc khi chàng đã đánh răng rửa mặt xong và vào đánh thức tôi bằng chiềc hôn lên má. Tôi choàng tay ôm cứng lây cổ chàng, chúng tôi lại âu yếm nhau như không muốn xa nhau, không muốn rời nhau nữa. -
Một Cơn Gió Bụi - Hồi Ký
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Nhật Ký / Tiểu Sử
Trần Trọng Kim
VĨNH SƠN xuất bản 1969CHAPTERS 12 VIEWS 40561
Sau 31 năm làm việc trong giáo giới, trải làm giáo sư ở trường Trung Học Bảo Hộ và trường Sĩ Hoạn, kế lại sung chức Bắc Kỳ Tiểu Học Thanh Tra, rồi về giữ chức giám đốc trường Nam Tiểu Học ở Hà Nội, đến năm 1942 mới được về hưu. Tưởng thế là được nghỉ ngơi cho trọn tuổi già. Bởi vì trong một đời có nhiều nỗi uất ức sầu khổ về tình thế nước nhà, về lòng hèn hạ đê mạt của người đời, thành ra không có gì là vui thú. Một mình chỉ cặm cụi ở mấy quyển sách để tiêu khiển. íó là tâm tình và thân thế của một người ngậm ngùi ở trong cái hoàn cảnh éo le, và trong một bầu không khí lúc cũng khó thở. íược cái rằng trời cho người ta có sẵn cái tính tùy cảnh mà an, cho nên bất cứ ở cảnh nào lâu ngày cũng quen, thành ra thế nào cũng chịu được.
-
Một Cuộc Hồi Sinh
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa
Chân Phương
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 8 VIEWS 18156
Bộ sa-lông lộng lẫy kiểu mới nhất và dĩ nhiên cũng đắt giá nhất trưng bầy mấy tháng nay tại một nhà sản xuất đồ gỗ danh tiếng ở Saigon, đường Hồng Thập Tự, vừa được trịnh trọng đưa về trang trí ngôi nhà tỉnh lẻ của ông Trưởng ty Trương đức Thúc.
Căn phòng khách được kê dọn lại có một bộ mặt hớn hở tả đúng tâm trạng của vợ chồng vị chủ nhân đang hân hoan tột đô. Không khí phẳng lặng của một tỉnh nhỏ được dịp xao động. Và người dân xúc động trước "biến cố".
Bạn bè thân thiết tới thăm không ngớt lời trầm trồ khen ngợi, thán phục. Họa hoằn mới có một đôi người mỉm miệng trầm ngâm, đứng lắng nghe tiếng cười thầm lặng của bốn bức tường vôi cũ như nhạo báng nét hợm hĩnh của những chiếc nệm gấm mới tinh. -
Một Dòng Sông Cho Chiến Đỉnh
Truyện Dài
Vũ Thất
TÁC GIẢ xuất bản 1974CHAPTERS 11 VIEWS 6588
Đặng đổi về Giang Đoàn này đã được hai năm vừa đúng chu kỳ đổi đi đơn vị mới. Trong thời gian đó, chàng đã chia xẻ tận cùng những vui buồn, những sướng khổ, những hiểm nguy cũng như đã hưởng được cải tình huynh đệ chi binh thắm thiết nồng nàn, trọn vẹn với Hoạt, mười sáu tháng với Dinh và đúng một năm với Huy và Quốc. Thật sự tron thâm tâm, Đặng chưa một mảy may muốn xa những người đang ngồi đối diện với chàng. Chàng quên bẵng là đã ở Giang Đoàn được hai năm, nếu không có cái lệnh thuyên chuyên quái ác kia. Đến khi biết thì quá muộn dù chàng đã năn nỉ hết lời với Giang Doàn Trưởng và hì hục làm đơn xin ở lại gửi đến các giới chức liên hệ cao hơn. Người ta vịn ra nguyên tắc này nguyên tắc nọ để buộc chàng ra đi trong khi chờ hậu xét. Và chàng không còn cách nào hơn là ngậm ngùi nói những lời từ biệt...
-
Mơ Thành Người Quang Trung
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Duyên Anh
TUỔI NGỌC xuất bản 1970CHAPTERS 11 VIEWS 25848
Hai đứa nhỏ đã ngồi phệt xuống nền xi măng, cửa nhà Hưng mập, dưới giàn hoa giấy. Bill mới dọn nhà tới cư xá Chu Mạnh Trinh. Bố nó là một mục sư đạo Tin Lành. Mẹ nó đẹp như tài tử màn bạc. Trước Bill, gia đình nhà thằng Jack, thằng John, thằng Jimmy đã tới cư xá này. Và bố mẹ chúng đều là người truyền giáo, nói tiếng Việt rất giỏi. Nhưng bọn Chương còm không thích chơi với nhô con Mỹ. Từ hôm Bill về đây, cái biên giới ngăn cách giữa nhô con Việt Nam và nhô con Mỹ không còn nữa. Bill làm quen Chương còm. Nó nói tiếng Việt. Chương còm thú quá. Tiếng Việt Nam đã là nhịp cầu để bọn nhô Việt chở sự hồn nhiên của chúng đổ vào tâm hồn bọn nhô Mỹ, và ngược lại. Tuổi thơ không có biên giới. Và sự hồn nhiên chẳng cho phép ai kỳ thị ai. Chương còm đã thân với Bill. Bill cầm tay Chương còm, Hưng mập, Dzũng íakao, Bồn lừa đặt vô bàn tay Jack, John, Jimmy. Và những bàn tay trẻ con đan chặt lấy nhau. Thương mến.
-
Một Mai Khi Hòa Bình
Truyện Dài
Nhã Ca
THƯƠNG YÊU xuất bản 1969CHAPTERS 6 VIEWS 3832
Giữa buồi cơm chiều, thỉnh thoảng cô Thoa nhìn trộm Mai. Cái nhìn bình thường, có một chút dò xét. Khi gặp Mai nhìn lại, cô Thoa mỉm cười. Chắc không phải cô cười với Mai đâu mà những cái nhìn ấy, dường như dò xét về sự chia tay của Mai và Hồ sáng nay. Biết vậy, Mai lờ đi. Cô Thoa đã lớn tuổi, mặt mũi kỳ cúc. Nhưng Mai không ác cảm vớỉ mặt mũi cô, mà chỉ buồn về sự ế muộn như làm cô đâm ra khó tính và cáu bẩn
-
Một Mình Một Ngựa
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Nguyên Sa
NHÂN VĂN xuất bản 1971CHAPTERS 3 VIEWS 1594
Cảm ơn về những lá thư. Cảm ơn về những lời thăm hỏi. Cảm ơn về những thắc mắc đã nêu lên. Mặt trái của thế giới văn nghệ nước ta bây giờ ra làm sao ? Văn nghệ có nuôi sống được con người không ? Tương quan của những nhà văn với đất nước, với cuộc chiến tranh thế giới này ra làm sao ? Tương quan giữa họ với nhau làm sao ? Giữa họ và chính quyềb, và chủ nhà in, chủ nhà xuất bản, chủ báo ra sao ? Làm thế nào để được chấp nhận vào thế giới văn nghệ đó ? Nên đi những bước đầu tiên như thế nào để khỏi bị sa lầy trong nhầm ẫn, chán nản và thất vọng ? Tác phẩm cần viết như thế nào ?
-
Một Mình Tôi Bước Đi
Truyện Dài
Từ Kế Tường
NHƯ Ý xuất bản 1971CHAPTERS 5 VIEWS 10363
Thục dắt xe đạp còn tôi đi bộ. Hai đứa đi vào cửa chính của công viên rồi mới quẹo tay phải vòng lên phía trên. Lối đi đầy sỏi và cát vụn , bước chân của hai đứa làm vang nhẹ một thứ âm thanh rì rào giống như những cơn gió dưới sông thổi đùa qua các khóm lá.
Thục nói :
- Tự nhiên cái đi. Đừng có đùa dai , đau tim ta lắm đó. Mi biết không ?
Giọng con nhỏ bạn thân từ năm tiểu học đầy hờn trách làm tôi thấy lòng mình chùng lại như sợi dây đàn. Tôi cố nói một cách vui đùa , chứ không biết làm sao khác :
- Tự nhiên sao được. Hai đứa ở gần nhau lâu quá. Chơi với nhau đến phát ngấy thì phải có lúc chia tay. -
Một Ngày Rồi Thôi
Truyện Dài Tình Cảm
Nguyễn Thị Hoàng
HOÀNG ĐÔNG PHƯƠNG xuất bản 1969CHAPTERS 20 VIEWS 584
Hai tay khoanh dưới đầu, chân duỗi dài trên ghế băng, Nguyện nằm im trong khoảng không gian bé bỏng quen thuộc giữa hai cái bàn học trò nhìn lên trần nhà trắng loang loáng những khối bóng mờ hắt lên từ ánh sáng ngoài hành lang len vào khe cửa. Khung trần nhà trắng xóa của những buổi trưa im sau giờ tan học vẫn chiếu xuống mông lung trong hồn Nguyện cảm giác buồn buồn hắt hiu của lãng quên và côi cút, như tất cả những ràng buộc trường học, những dấu tích bạn bè, những liên hệ đầm ấm thân yêu của gia đình đã trở nên mịt mờ cách xa ngoài đời sống, ngoài tầm tay chơi vơi nhỏ bẻ của Nguyện.
-
Một Ngày Trong Đời Ivan Denisovich
Truyện Dịch GT Nobel Văn Học
Aleksandr Solzhenitsyn - Thạch Chương dịch
NGUỒN SÁNG xuất bản 1970CHAPTERS 2 VIEWS 9029
Cuốn Một ngày trong Đời Ivan Đênixôvitch của Alêkxanđr Xôlgiênitxyn quả nhiên là tác phẩm làm kinh hoàng nhất xưa nay từng được xuất bản tại Liên Xô. Ngoài sự kiện là một kiệt tác văn chương, nó còn là một tài liệu cách mạng sẽ ảnh hưởng đến khí hậu đời sống bên trong Liên Xô. Nó là một câu truyện không thương xót và được kể một cách tàn nhẫn về những trại lao công cưỡng bách dưới thời Xtalin.
Xôlgiênitxyn đã vạch trần cả một thế giới mới. Trong một phần tư thế kỷ, cái hệ thống trại tập truung to lớn được Xtalin tạo nên đã, trực tiếp hay gián tiếp, là một phần của đời sống hàng ngày của mọi người dân Xô-viết. Chẳng có một gia đình nào mà đã không có một người con, một người chồng, một người anh, hay thân nhân nào khác ở trong một trại, và sự thật về những gì Xôlgiênitxyn nói ra đã được biết đdến từ lâu, nhưng chẳng phải lúc nào cũng được tin, bên ngoài Liên Xô. -
Một Phút Một Đời
Truyện Dịch GT Nobel Văn Học
Pearl S. Buck - Văn Hòa dịch
MÂY HỒNG xuất bản 1972CHAPTERS 3 VIEWS 3143
Tháng sáu, phong cảnh xứ Pennsylvania đẹp như tranh.
Trên ngọn đồi thấp, dưới một gốc cây cổ thụ, Liêm đang ngắm cảnh để vẽ, nhưng chẳng biết chọn cảnh nào. Chàng ngồi bó gối trên thảm cỏ. Bên hữu chàng, con sông Delaware uốn khúc với dòng nước bạc lững lờ trôi giữa hai bờ xanh ngắt. Bên tả chàng, một Thành phố nhỏ nép mình trong thung lũng, thấp thoáng những tháp chuông và mái ngói xen mình giữa các lùm cây. Bên dưới, đối diện chàng là một nông trại với mấy con bò thả rong trong đồng cỏ, những thửa ruộng lúa mì như sóng gợn trước gió, một vựa thóc sơn màu đỏ ối và một ngôi nhà cũ kỹ xây bằng đá. Trong cánh đồng xa, một nông phu đang cày ruộng, sửa soạn để trồng ngô.