-
Người Nữ Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Võ Thị Vui
CHAPTERS 21 VIEWS 1590
Tác giả, Mũ Đỏ Võ Thị Vui, là một nữ quân nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, thuộc binh chủng Nhảy Dù. Một trong những người nữ quân nhân có bằng Dù đầu tiên và bà phục vụ trong quân đội suốt 21 năm từ 1955 đến 1975, thuộc Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù. Do chính đó, khi ghi lại những kỷ niệm vui buồn trong quảng đời quân ngũ của bà bằng những mẩu chuyện kể thật sống động và duyên dáng hấp dẫn, cùng lúc phát hành với “Những Mảnh Đời Còn Lại”, trước kia định chọn cho tập truyện một tựa khác, nhưng cuối cùng bà đã nhất định đặt cho quyển sách một danh gọi đúng đắn và khiêm cung: “Người Nữ Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa”.
-
Nguyễn Trường Tộ
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Nguyễn Lân
CHAPTERS 18 VIEWS 17335
Nguyễn Trường Tộ tiên sinh hăng hái hiến thân cho nước quên cả gia đình, quên cả hạnh phúc, quên cả những nỗi khó khăn ùn ùn nổi lên trên con đường tiên sinh đã tự vạch lấy mà đi, thực đã cho chúng ta một bài học sáng sủa rõ rệt.
Một người như thế đáng cả Quốc Dân tôn sùng; tượng đồng bia đá, kể cũng còn là ít. Thế mà, nếu ta có thể về chơi xã Bùi Chu, ta sẽ thấy một nấm mộ đất lè tè tiêu điều ở giữa đá mài hiu quạnh, ấy là chỗ nghỉ đời đời của một bậc vĩ nhân! Ôi! Một nước vẫn tự nhận là văn hiến, một dân tộc vẫn có tiếng là biết nhớ ơn, lẽ nào lại lãnh đạm với một nhà "Đại học vấn, đại kiến thức, đại tư tưởng, đại nghị luận" đã đem hết tâm can ra phụng sự quốc gia, lẽ nào lại rẻ rúng một nhân tài đã làm vẻ vang cho đất nước! -
Nhà Giáo Họ Khổng
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Hiến Lê
CHAPTERS 7 VIEWS 4951
Khổng tử không phải là một giáo chủ, cũng không có ý thành lập một triết thuyết, cũng không tự nhận là một hiền nhân, chi suốt đời "dạy người không biết mỏi", mà gây được một ảnh hưởng rộng hơn, bền hơn tất cả các triết gia khác, đứng ngang hàng với tất cả các vị giáo chủ lớn nhất của nhân loại. Hiện tượng lạ lùng đó do đâu ? Khổng tử đã có công gì với phương Đông chúng ta, đã đổi mới như thế nào về giáo dục ? Ông dạy những gì, đào tạo một hạng người ra sao, thương yêu môn đồ ra sao mà khi ông mất họ đều để tang ông ba năm và có người ở lại giữ mộ cho ông thêm ba năm nữa? Hơn 2000 năm sau, ông vẫn được gọi là vị "vạn thế sư biểu".
-
Nhà Giáo Một Thời Nhếch Nhác
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Nhật Tiến
CHAPTERS 21 VIEWS 44706
Sau 30-4 -1975, tôi có hai cơ hội chọn lựa để khỏi phải đi kinh tế mới. Một là lui tới thường xuyên Hội Văn Nghệ Giải Phóng để lấy chỗ dựa hơi hòng qua mặt Phường, Khóm khi những nơi này đang lập danh sách các hộ gia đình phài rời thành phố, và hai là quay trở lại ngôi trường mà tôi đã từng dạy học ở đó trên 10 năm.
Dĩ nhiên là tôi chọn lựa việc quay trở lại trường cũ vì quả thực, dù có yêu quý gắn bó thế nào đối với văn nghệ thì tôi cũng không thể nào chứng kiến thêm nữa những khuôn mặt huênh hoang, phách lối, hay cung cách ăn nói hàm hồ, nhố nhăng của những kẻ nằm vùng như Thái Bạch hay những quan văn nghệ đến từ miền Bắc như Bảo Định Giang, Anh Đức, Mai Quốc Liên..v…v…trong các buổi học tập mang tên là “bồi dưỡng chính trị” dành cho giới văn nghệ được tổ chức ở ngay trong thành phố Sài Gòn vào dịp hè năm 1976. -
Nhật Ký An Lộc
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Chiến Tranh / Chính Trị
Nguyễn Văn Quý
CHAPTERS 30 VIEWS 7493
Cuốn nhật ký này đã được viết ngay tại mặt trận An Lộc, Bình Long, năm 1972. Những ngày đầu của trận đánh tương đối tôi còn có thì giờ để viết. Sau đó trận chiến trở nên gay cấn, nguy hiểm, sống chết không biết lúc nào, vì bệnh viện đã ở ngay sát tuyến đầu. Hơn nữa vì quá bận rộn săn sóc thương binh nên tôi không có thì giờ viết hàng ngày được. Có khi tôi phải gián đoạn tới hai, ba tuần. Ngày tháng không nhớ được nữa. Tôi chỉ còn có thể ghi theo thứ tự trước sau của các sự việc.
-
Nhật Ký Anne Frank
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử Phi Hư Cấu
Anne Frank
CHAPTERS 12 VIEWS 19928
Được tìm thấy trong căn gác áp mái, nơi Anne Frank đã sống hai năm cuối của đời mình, từ đó cuốn nhật ký đặc sắc của cô đã trở thành một tác phẩm kinh điển của thế giới - một lời nhắc nhở thật mạnh mẽ về sự rùng rợn của chiến tranh và là một lời tuyên bố hùng hồn về tinh thần của loài người. Năm 1942, Đức Quốc xã chiếm đóng Hà Lan, cô gái Do Thái mười ba tuổi cùng gia đình phải trốn chạy và sống bí mật. Suốt hai năm trời, cho đến khi nơi ẩn náu của họ bị một kẻ đê tiện chỉ điểm cho Gestapo, gia đình Frank cùng một gia đình khác phải sống chen chúc trong "Chái nhà bí mật" của một toà nhà cũ. Bị tách rời khỏi thế giới bên ngoài, họ phải đối mặt với cái đói, với sự buồn chán, với cuộc sống khắc nghiệt, bị giam hãm và mối đe doạ về bị lộ, về cái chết luôn hiện diện trước mắt.Trong nhật ký của mình, Anne Frank ghi lại một cách sống động những trải nghiệm trong thời gian đó. Suy tư, cảm động, rồi hài hước, những miêu tả của cô là một lời ca ngợi về lòng dũng cảm cũng như sự yếu đuối của con người, một bức chân dung tự hoạ tuyệt vời về một cô gái trẻ thông minh, nhạy cảm. một tài năng hứa hẹn đã bị cắt ngang một cách bi thảm.
-
Nhật Ký Đặng Thùy Trâm
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Đặng Thùy Trâm
CHAPTERS 2 VIEWS 9193
Một người lính Mỹ, sau 35 năm chiến tranh, vẫn gìn giữ hai cuốn nhật ký của một kẻ địch ở bên kia chiến tuyến, và đau đáu tìm kiếm địa chỉ gia đình của người đã khuất đó, hòng mang trả lại... Và anh đã mang trả lại được, sau 35 năm nung nấu. Đó chính là cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm này; cuốn nhật ký có số phận kỳ lạ nhất; cuốn nhật ký mà người con gái Hà Nội cương nghị, thuỷ chung, trong sáng đến thánh thiện đã viết với bao buồn vui, cay đắng, đớn đau và nước mắt; cuốn nhật ký mà người con gái 27 tuổi đã trút vào đó cả nỗi nhớ cháy bỏng khôn nguôi về gia đình, về những ngõ phố của một đồng đội thân thương lại ngã xuống; cuốn nhật ký mà chị còn đang viết dở dang thì 2 ngày sau chị đã bị địch bắn chết; đó chính là Nhật ký Đặng Thùy Trâm, cuốn nhật ký mà người lính Mỹ đã quyết định giữ lại, không đốt đi, bởi, theo lời của một người lính ngụy - thông dịch viên người Việt trong đơn vị anh ta - thì ở trong đó có lửa.
Giờ đây, hãy để cho ngọn lửa trong nhật ký của Đặng Thùy Trâm cháy mãi...
So với lớp thanh niên ngày nay, người thanh niên của gần bốn chục năm trước có một cách sống khác, một cách sống không lắm chiều cạnh phong phú, không tự do nhiều vẻ, nhưng lại trong sáng thánh thiện đến kỳ lạ. Sự tận tuỵ làm người của Thùy Trâm là nhân tố khiến cho những người lính Mỹ khác hẳn về lý tưởng cũng phải kính trọng... Trong sự muôn màu muôn vẻ của thực tại, con người vẫn là mẫu số chung làm nên những giá trị vĩnh cửu. Nhật ký Đặng Thùy Trâm có cái nhân tố nhân văn đầy bí mật đó.
-
Mhật Ký Đổ Thọ
Phi Hư Cấu Sử Địa Hồi Ký / Tiểu Sử VH Miền Nam Trước 75
Đổ Thọ
NHẬT BÁO HÒA BÌNH xuất bản 1970CHAPTERS 17 VIEWS 13324
Ngày đảo chánh thấp thoáng trôi nhanh với thời gian, nhưng trong lòng tôi, không gian của Tổng Thống Diệm vẩn lưu lại mãi mãi.
Mọi đổi thay hành lang chính trị thật đột ngột. Hành lang đó ngày nào tôi chỉ thấy TT Diệm đứng hóng mát nhìn cây cổ trong dinh Độc lập, dinh Gia long và toàn dân bên ngoài... Nay không còn nữa, thật sự mất rồi và giai đoạn thời thế tạo anh hùng bắt đầu...
Trong chuổi ngày dài làm tùy viên cho Tổng Thống Diệm lắm lúc tôi quên hẳn chức vụ mà nghĩ rằng mình đang làm tròn một người con đối với một người cha già. (Có lẽ nhiều người chức tước lón cũng một ý như tối).
Tỉnh cảm sâu xa ấy, vô tình đưa đẩy tối đến vùng trời chính trị. Chính trị nầy là quyền hành của Tổng Thổng Diệm. -
Nhật Ký
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử
Franz Kafka
CHAPTERS 4 VIEWS 6144
Tôi thường nghĩ đến điều này và lần nào cũng đi đến kết luận: sự giáo dục tôi được nhận đã mang hại cho tôi rất nhiều. Lời trách móc này liên quan đến vô số người, quả thật, họ đang đứng ngay đây, và như trên những bức ảnh chụp chung đã cũ, họ không biết phải làm gì với nhau: họ không nghĩ đến việc cúi nhìn xuống, mà mỉm cười vì chờ đợi căng thẳng cũng không dám. Ở đây có cha mẹ tôi, một số là họ hàng, thầy giáo của tôi, chị làm bếp mà tôi còn nhớ, một vài cô học trường múa, một vài người khách trước kia thường đến thăm nhà tôi, một vài nhà văn, thầy giáo dạy bơi, người soát vé, viên thanh tra học đường, rồi những người tôi chỉ mới gặp một lần trên phố, và còn thêm những người nào đó mà bây giờ tôi không thể nhớ ra, và cả những người tôi sẽ không bao giờ nhớ đến, và cuối cùng là những nguời mà giờ lên lớp của họ, vì mải nghĩ đến một chuyện gì đó mà tôi hầu như không chú ý tới, - tóm lại, họ nhiều đến nỗi cần phải gắng ghi nhớ để không nhắc tới một người nào đó hai lần. Và tôi hướng lời trách móc của mình tới tất cả bọn họ, bằng cách đó giới thiệu họ với nhau, và không chấp nhận bất cứ lời phản đối nào. Thật sự là tôi đã nghe chúng quá đủ rồi và bởi vì phần lớn những lời phản đối này tôi không thể tranh cãi nổi, nên tôi chẳng làm được điều gì khác ngoài việc ghi chúng vào sổ nợ và nói rằng, hệt như sự giáo dục tôi được nhận, những lời phản đối của họ cũng mang hại cho tôi nhiều lắm.
-
Nhật Ký Mùa Hạ
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Di Li
CHAPTERS 52 VIEWS 20326
51 câu chuyện có thật của tôi từ lúc tiểu học đến năm thứ nhất đại học được sắp xếp 3 phần theo thứ tự thời gian và tôi luôn cố gắng trung thành với sự thật từ lời thoại, cảm xúc cho đến từng chi tiết nhỏ cho dù giá thử tôi bịa thêm tí chút thì có thể câu chuyện sẽ hấp dẫn hơn. Mặc dù cuốn sách được viết cho lứa tuổi teen, nhưng tất cả các bạn đều đã đi qua tuổi học trò kia mà, các bạn cũng đang sở hữu vô số những hồi ức. Và khi đọc cuốn sách này, nếu có lúc nào đó bạn thoáng mỉm cười hoặc cay nơi khóe mắt, ấy là tôi đã chia sẻ được với các bạn và các bạn cũng đã đồng cảm với tôi. Tất cả những người đọc “Nhật ký mùa hạ” từ lúc còn bản thảo luôn nói rằng họ thích nhân vật cô gái trong truyện, và sau khi đọc, họ cảm thấy gần gũi và yêu quý tôi hơn . Tôi cũng hy vọng, sau khi đọc cuốn sách này, tôi sẽ trở nên thân thiết và gần gũi hơn với các bạn. Lần đầu tiên tôi viết cho tuổi teen và tôi đang rất lạc quan về kết quả của cuốn sách. Sự lạc quan này là phụ thuộc vào các bạn, những độc giả vẫn luôn ủng hộ tôi từ cuốn sách đầu tay cho đến giờ. Hơn 4 năm qua, tôi đã làm việc cật lực để thử nghiệm nhiều thể loại và điều may mắn nhất là tôi luôn tìm được sự ủng hộ nhiệt thành của các bạn. Khi độc giả luôn ở bên tác giả, đó chính là nguồn cổ vũ lớn lao nhất cho người sáng tạo.
-
Nhất Linh Cha Tôi
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Nguyễn Tường Thiết
CHAPTERS 13 VIEWS 31682
Mãi đến năm 10 tuổi tôi mới được thấy rõ khuôn mặt bố tôi. Đó là khoảng cuối năm 1950 khi ông từ Hương Cảng trở về Hà Nội. Trong thập niên 1940 cha tôi rất bận rộn với những hoạt động chính trị, ông sống bôn ba nhiều năm bên Trung Hoa. Thời gian này ông chỉ ghé về thăm mẹ con tôi trong những dịp đặc biệt ngắn ngủi, không đủ cho tôi kịp nhận diện khuôn mặt người bố. Bởi thế ngày mẹ con tôi đón tiếp ông trở về với gia đình, tôi đã đứng ngây người nhìn ông như nhìn một người khách lạ.
Người khách ấy - Nhất Linh - mặc bộ ka-ki bốn túi, dáng dong dỏng quắc thước, khuôn mặt phong sương, có cặp mắt sâu, đôi mày rậm, vầng trán cao, nụ cười cởi mở dưới hàng râu mép và cái nhìn đặc biệt, nhìn thẳng và sâu vào đôi mắt người đối diện nhưng lúc nào cũng nhiễm một vẻ mơ màng, xa vời. -
Nhà Tù
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Duyên Anh
CHAPTERS 26 VIEWS 126403
Tôi không có ý định viết hồi ký về những năm tù đầy của tôi khi tôi trở lại đời sống bình thường. Con người sinh ra là để chịu đựng mọi hệ lụy. Từ đầu đường oan nghiệt, tôi khởi sự khóc và tôi sẽ gục ngã ở cuối đường oan nghiệt. Từ đấy, theo tôi, là những cái mộ u cao hơn, nhiều chông gai hơn những cái mộ u khác dốc dài sau đó. Vượt qua hay chẳng vượt qua thì rồi cũng chết. Có những cái chết thật vô tích sự và mục rả như có cây tàn tạ. Có những cái chết được phục sinh. Chinh ý nghĩa của sự sống đã phục sinh sự chết. Ý nghĩa ấy nảy mầm trong lòng những cái mộ u cao nhất của sầu đạo và mầm ấy chổi lên mặt đất, chổi lên mãi thành cây nhân sinh xum xuê lá cành xanh mướt, trĩu nặng trái chín vàng mộ bằng sự phấn đấu can đảm của con người vượt qua mộ u. Nhà tù nào cũng chỉ là một xã hội thu hẹp. Nó nhỏ bé nên nó sinh động vô cùng. Nó gần gũi nên nó lột trần muôn mặt. Nó đầy rẫy ti tiện bẩn thỉu. Nó cao thượng và nó thấp hèn. Nó phản phúc đáy tim và nó sắt son đầu lưỡi. Nó đố kỵ ban đêm và nó hòa hoãn ban ngày. Nó anh hùng trong bóng tối và nó khiếp nhược ngoài ánh sáng. Nó tạo dựng ngộ nhận, vu khống, chup mũ và hành hạ lẫn nhau, bởi quan điểm cũ kỷ, bởi lập trường sắt máu, bởi sự ngu xuẩn, bởi máu lãnh tụ và bởi cả một điếu thuốc lào, một cục đường hay một miếng thịt chia chẳng đồng đều! Nhà tù không dạy con người một bài học cao quý nào cả. Con người đã tự học ở sự tủi nhục, ở nơi cay đắng trong nhà tù. Để biết chịu đựng. Để biết coi thường tất cả. Để biết thương xót.
-
Nhìn Lại Những Bến Bờ
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Duyên Anh
CHAPTERS 17 VIEWS 43689
Thuở còn ngồi trung học, tôi đã say mê phóng sự tiểu thuyết của Vũ Trọng Phụng. Nhân vật không tên trong Giông tố khiến tôi ngưỡng mộ là ông nhà báo. Ông ta từ Hà Nội xuyên huyện lỵ dự phiên tòa xử Nghị Hách hiếp dâm Thị Mịch để viết bài tường thuật. Hồi đó, huyện đường cơ hồ triều đình nhỏ và tri huyện cơ hồ ông vua con. Thế mà ông nhà báo coi thường cái quyền uy ghê gớm ấy. Đứng về phe yếu đuối chống đối cường quyền, về phe bị trị chống đối thống trị, nhà báo nhân danh sự thật và soi sáng sự thật. Ông nhà báo làm tôi quên hẳn những hiệp sĩ trừ gian diệt bạo của truyện kiếm hiệp Thanh Đình, Lý Ngọc Hưng, Văn Tuyền … Ông ta mới đích thực là thần tượng của tôi. Dưới ngòi bút Vũ Trọng Phung, hình ảnh ông nhà báo anh hùng ám ảnh tôi không ngớt. Tôi mơ ước trở thành nhà báo.
-
Những Chặng Đường Sân Khấu
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Song Kim
CHAPTERS 14 VIEWS 1645
Gánh hát còn diễn thêm hai đêm, nhưng tội phải ở nhà, không được phép cùng đi xém với các anh tôi như đêm đầu. Thầy tôi bảo: "Con gái không được đi xem tuồng chèo nhiều!" Tôi cầu cứu mọi người trong nhà, nhưng vô ích. Các chị tôi cũng không ai được đi, riêng tôi được đi xem đêm qua coi như điều hiếm thấy của gia đình.
Gánh tuồng cổ qua làng tôi, diễn ngay ở đình làng. Đêm thứ nhất được cha mẹ cho đi, gánh diễn vở: Nhất bộ nhất bái Tiết Đinh Sơn. Khi hai cánh màn mớ ra, lần đầu tiên tô'i được nhìn thấy một thế giới kỳ diệu khác thường, với bao sắc màu tráng lệ. Mắt tôi mở to như muốn hút lấy những bộ áo quần rực rở, nét mày đen nhánh, cặp mắt long lanh, đôi má hồng tươi đẹp cùa nàng Phàn Lê Hoa rồi dáng điệu mạnh mẽ oai hùng của vỏ tướng Tiết Đinh Sơn. Mấy ông tướng mặt vắn, râu quai nón khiến tôi vừa thích vừa hoảng sợ. Rồi khi nàng Phàn Lê Hoa bắt cái ông tướng oai hùng kia vừa đi vừa lậy, tôi không nén được cười. -
Những Khuôn Mặt Tài Phiệt
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử VH Miền Nam Trước 75
Vũ Tài Lục
VIỆT CHIẾN xuất bản 1974CHAPTERS 14 VIEWS 8360
Vào những năm từ I924 đen 1936, Âu Châu đã có cơn sốt vì lo ngại nỗi nguy hiểm của nền doanh thương đỏ (danger du commerce rouge) và nhờ sức mạnh mậu dịch này mà Nga mới phá vỡ nổi một tình thế bị bao vây đáng sợ, giả thử Nga phải dùng đến quân sự để giải quyết tình thế bao vây đó thì chắc hẵn thành trì vô sản không tồn tại đến ngày nay. Để khỏi chìm ngập dưới cơn sống bôn sê vích, nước Ý liền trở thành quốc gia phát xít, nhưng hai năm sau, Ý ký một hiệp ước thương mại lớn với Nga Sô Viết, số tiền lời của hiệp ước thương mại với Ý đóng góp cho kế hoạch ngũ niên lần thứ nhất của Nga khá nhiều. Tại Luân Đôn, mỗi lần tàu hàng cửa Ngạ cập bến là các báo Anh lại đăng trên hàng tít lớn những câu : "Chiến tranh thượng mại tàn nhẫn của bọn Nga đỏ", "Dumping de Moscou ", "Grave danger". Ở Paris, người ta thấy xuất hiện rất nhiầu đại diện thương mại Sô Viết sống trong các lâu dài đẹp đẽ, rượu chamÂpagne đổ ê hề, xe hơi cực sang trọng, Công tác của họ là vận động rồu chờ đợi những phiếu đặt hàng mỗi ngày mỗi lớn hơn để đem về cho chính quyền "vô sản" từng món tiền khổng lồ mà củng cố cách mạng.
-
Những Khuôn Mặt Văn Nghệ Đã Đi Qua Đời Tôi
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Tạ Tỵ
CHAPTERS 6 VIEWS 4244
Trong dòng sông miên tục của Văn Học Nghệ Thuật, không biết bao nhiêu chuyện vui buồn đã, đang và sẽ xảy ra bất cứ ở nơi nào có mặt người làm văn nghệ và người thưởng ngoạn văn nghệ.
Nói đến Văn Nghệ là nói đến một cái gì vừa cao cả, siêu thoát, vừa tầm thường nhàm chán! Nó là cuộc đối chọi giữa sự vươn lên và níu kéo, để dìm xuống tận chiều sâu ô nhục, nếu con người làm nghệ thuật không có bản năng, tự mình kiềm chế lòng ham muôn vô độ. Tôi viết cuốn sách này, không nhằm mục đích đề cao hoặc triệt hạ uy tín của bất cứ ai được nhắc tên trong các trang viết, đích thực, chỉ để nói lên những tình nghĩa anh em thắm thiết, đã cùng sống một thời, cùng chia sẻ từng nỗi vui buồn do cuộc sống đẩy đưa! Trong hơn 40 năm đằng đẵng, biết bao nhiêu dữ kiện chủ quan, cũng như khách quan đã làm cho những con người làm văn nghệ như bị bủa vây vào cơn huyễn mộng, ở đây chỉ có hư ảo thắp sáng để soi đường cho từng bước đi lạc lõng! Nói cho đúng, nền văn học, nghệ thuật Việt-Nam rất đa dạng và đông đảo. Nhưng tôi chỉ viết và nói đến các bạn bè đã cùng với tôi, có ít nhiều kỷ niệm, đã chia sẻ với tôi phần nào nỗi vinh nhục của lịch sử, từ thời bị trị bởi bàn tay của Thực Dân Pháp, tới hôm nay, lại tan hoang dưới sự áp chế bạo tàn của Cộng Sản Việt-Nam! Tôi viết về anh em, tôi vẽ chân dung họ bằng ngôn ngữ, đồng thời cũng tự họa. Nhưng cũng chính nhờ vào cơ may của bao nhiêu biến động trên mảnh đất quê hương đã khổ lại khổ thêm, đã nghèo lại nghèo hơn, nên những người làm văn nghệ mới có đề tài để tạo dựng... -
Những Năm “Cải Tạo” Ở Bắc Việt
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Trần Huỳnh Châu
CHAPTERS 11 VIEWS 7434
Từ cuối thu ’75 đến đầu xuân ’76, sau khi đã sắp đặt xong guồng máy bạo lực chuyên chính trên toàn lãnh thổ Miền Nam, bầy đao phủ đỏ ở Hà-nội lập tức bắt tay vào thực hiện một loại biện pháp hành hạ và trả thù dân chúng Miền Nam, trong đó lớn lao và thâm độc mọi rợ nhất là cuộc di chuyển hàng trăm ngàn trí thức, chính khách, nghệ sĩ, sĩ quan, công chức quốc gia từ những trại tập trung miền Nam ra những trại tù khổ sai miền Bắc.
Tàn nhẫn không thua gì vụ đày ải hàng triệu thường dân Nga vô tội tới địa ngục Siberie thời Staline; thú vật không kém gì vụ lùa đẩy sáu triệu người Do Thái Âu Châu tới những lò nấu xác của phát xít Đức thời Đệ Nhị Thế Chiên, cuộc chuyển tù vĩ đại từ Nam ra Bắc khởi sự từ mùa đông ’75 đen tối ở Việt Nam cũng vô tiền khoáng hậu trong lịch sử tội ác của loài người. -
Những Năm Tháng Không Thể Nào Quên
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Võ Nguyên Giáp
CHAPTERS 8 VIEWS 10724
Về Hà Nội, chúng tôi ở phố Hàng Ngang. Thành uỷ đã bố trí cho chúng tôi ở tại một gia đình cơ sở. Ít hôm sau, có tin Bác đã về. Mấy ngày trước đó, một trung đội Quân giải phóng thuộc chi đội Quang Trung chiến đấu tại Thái Nguyên, đã được lệnh quay gấp lại Tân Trào để đi bảo vệ Bác. Đồng chí đến báo tin nói dọc đường có những lúc Bác phải dùng cáng. Như vậy, chắc Bác còn yếu lắm. Bác vốn không bao giờ muốn làm bận đến người khác ngay cả những khi yếu mệt. Tình hình đang khẩn trương. Các anh rất mừng.
-
Những Người Tù Cuối Cùng
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Phạm Gia Đại
CHAPTERS 21 VIEWS 17521
Thiên Hồi Ký về "Những Người Tù Cuối Cùng" nhằm nói lên tinh thần bất khuất, sức chịu đựng phi thường cùng lòng dũng cảm và sự tương thân tương ái của những quân dân cán chính VNCH đã bị giam giữ, lưu đầy trong các trại gọi là "Tập Trung Cải Tạo" của Cộng Sản sau khi miền Nam sụp đổ vào ngày 30-4-1975.
Thiên Hồi Ký cũng để nêu lên những sự diệu kỳ và linh thiêng của Ơn Trên, của Trời Phật của Mẹ Việt Nam đã che chở cho những người tù....trong nhà tù CS.
Đọc xong thiên Hồi Ký này, chúng ta sẽ thấy những sự tuyên truyền xuyên tạc của Cộng sản nhắm vào chế độ VNCH đã từ từ tan rã như bọt nước; và những sự trả thù tàn bạo của Cộng Sản dành cho những người tù chế độ cũ đã không thành công như ý chúng muốn và thế cờ đã được lật ngược như thế nào. -
Nietzsche - Cuộc Đời Và Triết Lý
Truyện Dịch Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Felicien Challaye
CHAPTERS 6 VIEWS 6029
Nietzsche: "Một tâm hồn lớn nhất mà nước Đức và cả châu Âu đã sinh sản được từ sau Goethe đến nay." Đó là lời của một trong những nhà văn nổi tiếng nhất hiện nay của Đức, ông Emil Ludwig.
Trước tiên, chúng ta tìm hiểu cuộc đời của Nietzsche, điều hết sức quan trọng nếu ta muốn làm quen với tâm hồn vĩ đại kia. Bởi con người nọ không phải là nhà triết học lạnh lùng khô khan, ở trong phòng kín lo kết hợp toàn những ý niệm theo quy luật của một thứ lý luận trừu tượng, mà là một người suy tư cuồng nhiệt, kẻ đi tìm chân lý với tất cả tâm hồn, coi cuộc đời như một kinh nghiệm diệu kỳ, kẻ mong làm lắng dịu nỗi khủng hoảng nội tâm của mình bằng suy tưởng và đưa vào trong cái nhìn về vũ trụ của mình những mặc khải xuất thần. -
Nửa Đời Còn Lại
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Vương Hồng Sển
CHAPTERS 32 VIEWS 12063
Tôi đã 92 tuổi đầu, chỉ chờ ngày xuống lỗ và đã hết ham vừa danh vừa lợi,... nay tôi lại quyết viết mươi trang cà kê cho được hả hơi, vả lại tôi đã hết thời giờ tra cứu tài liệu cũ, vậy tôi xin người đọc hiểu cho tôi, đây là tôi thố lộ tất cả chân tình, tôi tỏ bày riêng cái nghe thấy cạn hẹp của một tên may thời còn sót lại và đã được mớ người trẻ và người cao kiến muốn biết chút lòng kẻ sống dai này thôi.
-
Phan Đình Phùng
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Đào Trinh Nhất
CHAPTERS 21 VIEWS 2613
Cụ Phan sanh ra, tướng mạo rất sấu, nếu cứ lấy ngoài da mà xét người, thì không có ai ngờ đâu về sau cụ làm nên được anh hùng đến thế. Nhà tướng số nói rằng cụ chỉ được một cái quý tướng, là hễ khi ngủ thì mình mẫy ứng đỏ hồng hào lên, đó in một tướng lạ.
Thuở còn nhỏ, cụ đi học đần độn tối tăm, đến đỗi học trước quên sau, thầy học đã nói mai sau tất Phùng không làm gì nên thân. Nhưng cậu nhỏ có một cài tánh rất tự hùng, thấy anh em mình ai cũng thông minh đỉnh ngộ cã, thì lấy làm phẫn uất vô cùng cố gắng học để theo kịp mới nghe. Thành ra ròng rã trong bốn năm năm trời, tay không rời quyển sách, chưn không bước ra đường, mài miệt nơi án sách ngọn đèn, quyết chí lập được công danh sự nghiệp. Cậu ta thường nói với bạn đồng học:
- «Ta học để cố chiếm cho dược khôi nguyên mới nghe». -
Phan Văn Hùm Thân Thế & Sự Nghiệp
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Trần Ngươn Phiêu
CHAPTERS 19 VIEWS 1081
Sau ngày 9 tháng 3 năm 1945, quân Nhật đảo chánh Pháp ở Đông Dương. Ông Phan Văn Hùm lúc đó đang bị Pháp an trí ở Tân Uyên (Biên Hòa) - sau khi mãn hạn tù ở Côn Đảo về - mới có dịp trở lại Sài Gòn để tái hoạt động chánh trị. Tinh hình ở miền Nam và nhất là ở Sài Gòn - Chợ Lớn lúc ấy rất sôi động. Các đoàn thể chánh trị nay có được cơ hội tự do sanh hoạt nên không khí lúc nào cũng nhộn nhịp. Tôi nhờ tháp tùng theo Phan Phục Hổ nên mới có dịp biết được mặt các nhà cách mạng như Tạ Thu Thâu, Trần Văn Thạch, Hồ Văn Ngà, Huỳnh Văn Phương v.v... và nhất là ông Phan Văn Hùm, một người dáng điệu nho nhã, ăn nói từ tốn, nhưng sở học, hiểu biết rất bao quát. Vì Tạ Thu Thâu lúc ấy đang đi ra Bắc, Phan Văn Hùm phải cáng đáng nhiều việc và nhất là luôn luôn bận rộn việc điều hành báo “Tranh Đấu”. Hổ và tôi vì vậy thường lãnh vai trò “chạy hiệu” để ông sai biểu đi liên lạc.
-
Phong Trào Kháng Chiến Trình Minh Thế
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Nhị Lang
CHAPTERS 20 VIEWS 27646
Hơn 33 năm trước đây, trong lúc chiến đấu bên cạnh nhà Lãnh tụ cách mạng Trình Minh Thế trong Chiến khu Núi Bà Đen, thuộc tỉnh Tây Ninh, tôi đã ý thức ngay tầm quan trọng của công cuộc mà Trình Minh Thế đang làm. Nên tôi khởi sự biên chép ngay các sự việc xảy ra, hy vọng sẽ để lại cho đời sau một sử liệu hữu ích. Tập bản thảo lúc bấy giờ luôn luôn nằm trên vai tôi, trên bước đường gian truân đấu tranh với giặc cộng và Pháp, và cứ mỗi ngày một dày thêm lên, theo với các biến chuyển của phong trào kháng chiến. Buổi sinh tiền, Trình Minh Thế đã dành cho tập bản thảo ấy một sự nâng niu quý trọng đặc biệt. Ông cắt cử một toán quân ở cạnh tôi, và dặn dò họ đừng bao giờ để mất nó vào tay giặc.
Tôi đã định khi về Saigon sẽ đem xuất bản ngay. Ấy thế mà hồi 1955, khi có điều kiện xuất bản, thì tôi lại phải tự mình đình hoãn lại. Là vì mãi tới lúc ấy, nhận ra cái điều bất tiện. Nếu sách kia ra mắt đồng bào quốc dân ngay thuở ấy, ắt thế nào cũng phải bộc lộ một số dự kiện lịch sử có dính líu gần xa tới ít nhiều nhân vật còn đang tại thế buổi đương thời. Dĩ nhiên là các dử kiện ấy chẳng tốt đẹp gì mà các nhân vật bị dính vào Phong Trào Kháng Chiến Trình Minh Thế lại là bạn của Trình Minh Thế, còn có uy quyền, mà không chính thức ra mặt địch nhân. Ngay cả Tướng Thế cũng khuyên tôi là hãy nên chờ đợi một thời gian cũng không muộn gì. -
Picasso, Những Cuộc Tình Hóa Thân Vào Nghệ Thuật
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Phan Quang Định
CHAPTERS 13 VIEWS 3018
Đến đầu thế kỷ Hai mươi, thế giới đã ghi nhận sự xuất hiện và tràn lấn của nhiếp ảnh và điện ảnh với khả năng nắm bắt và phản ảnh thực tại khách quan một cách chính xác, trung thực, nhanh chóng rồi lại có thể nhân bản ra đến vô số tùy thích; ngoài ra còn ghi nhận lại và thể hiện được cả chuyển động và âm thanh, có khả năng kể lại qua hình ảnh sinh động như thực những câu chuyện với biết bao biến cố, tinh tiết, diễn tiến trong một thời gian dài....
Những hiện tượng đó đã là một trong nhiều lý do thôi thúc các họa sĩ xét lại đối tượng, mục đích và chức năng của hội họa, thực hiện những thể nghiệm theo nhiều hướng khác nhau để đi tìm mội ngôn ngữ mới cho nghệ thuật tạo hình. Bao nhiều trường phái ra đời: biểu tượng, ấn tượng, siêu thực, dã thú, lập thế, trừu tượng, phi hình thể.... với biết bao hoa sĩ mới xuất hiện (mà trong đó cho đến hiện nay - nghĩa là sau gần một thế kỷ - nhiều người trong số họ vẫn chưa thể dược xác định là có tài năng thực sự hay chỉ là những kẻ lập dị muốn chơi nổi, sử dụng những quái chiêu để cho thiên hạ phải nhắc nhở đến tên mình. -
Quần Đảo Ngục Tù
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử GT Nobel Văn Học VH Miền Nam Trước 75
Aleksandr Solzhenitsyn - Ngọc Thứ Lang dịch
TRÍ DŨNG xuất bản 1974CHAPTERS 15 VIEWS 52993
-
Sàigòn Ngày Dài Nhất - Hồi Ký
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Duyên Anh
CHAPTERS 12 VIEWS 49818
Tôi nhìn đồng hồ: 0 giờ 1 phút. Ngày mới của nhân gian đã sang được 60 giây. Hoàng hôn của đời tôi khởi sự. Từ đốm lửa ở đầu điếu thuốc loé lên mỗi hơi rít đẫy đà, tôi mơ hồ thấy nỗi chết gần kề. Đao phủ và hình cụ của nó đang chờ tôi bên bờ biển máu. Tôi linh cảm tôi sẽ là một trong cả triệu nạn nhân bị đẩy vào cuộc tàn sát tuyết hận ghê gớm của cộng sản như người Mỹ khẳng định và như Soljenitsyne quả quyết. Tôi sợ hãi. Tôi sợ hãi vô cùng: Vì tôi chưa hiểu cộng sản sẽ dành cho những nhà văn chống đối họ cách chết nào, lối chết nào, kiểu chết nào. Khái Hưng đã bị dìm dẫy sặc dưới nước. Lan Khai đã bị nhét vô rọ liệng xuống sông. Sắp đến lượt chúng tôi. Sắp đến lượt Doãn Quốc Sĩ, Dương Nghiễm Mậu, Nguyễn Mạnh Côn, Như Phong... Chẳng biết những người này có nhanh chân và may mắn hơn tôi? Chẳng biết anh em nào đã ra đi, anh em nào còn kẹt lại? Riêng tôi, tôi tuyệt vọng di tản từ lúc cổng sắt của Phòng thông tin Mỹ góc đường Lê Quý Đôn - Phan Đình Phùng mở tung, dân Sài gòn ùa vào đập phá cho hả giận bị đánh lừa và hôi đồ cho bõ tức. Với tôi, định mệnh an bài hồi 14 giờ, ngày 29-4-1975. Sứ thần Lan Carter không trở lại thực thi lời tâm huyết của tổng thống Gerald Ford: "Phải dành ưu tiên di tản những nhà văn, những nhà báo, những chủ bút"... Tôi nhớ Phạm Duy, trước phút chạy thục mạng, đã cố gọi giây nói khuyên tôi: "Tìm lối thoát lẹ đừng tin Mỹ, bọn Mỹ chó đẻ lắm"? Bọn Mỹ chó đẻ thật. Nó năn nỉ chúng tôi đến Usis ghi tên di tản. Nó lập danh sách, ghi rõ tên tuổi, bút hiệu, địa chỉ của chúng tôi. Nó đem danh dự của dân tộc nó quả quyết sẽ không bao giờ để chúng tôi lọt vào tay cộng sản. Chúng tôi tin nó. Và chúng tôi đã không kiếm đường khác. Bấy giờ, ông đại sứ John Dan chưa công bố thư riêng của hoàng thân Sirit Matak sau khi cuốn cờ sao xọc rời Phnom Penh: "Sống chết đối với tôi không quan trọng. Điều quan trọng là tôi đã trót tin người Mỹ"? Sirit Matak khước từ di tản. Nếu tôi không lưỡng lự giữa hợp pháp và bất hợp pháp, chỉ cần xỉa cho chị me Mỹ đen dưới chợ Xóm Lách mỗi đầu người ba trăm đô-la, tôi đã leo máy bay Mỹ ở phi trường Tân Sơn Nhất. Mới hay, me Mỹ giá trị hơn lời của tổng thống Gerald Ford và danh dự Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Khi tôi quán triệt tâm huyết Mỹ, đó là lúc tôi chờ đợi cái chết. Tôi đã chưa hề tin Mỹ. Lần đầu tôi tin Mỹ và tôi e rằng không còn dịp để nói là lần cuối cùng. Mỹ giống hệt cộng sản. Nó bảo trắng thì là đen. Nó bảo thắng thì là bại. Nó bảo đồng minh thì là đầy tớ. Nó bảo chung thủy thì là phản phúc. Nó dọa biển máu, biển máu. Nó vẽ ra những cảnh tượng hãi hùng. Nó sáng tạo sự khiếp đảm. Nó bắt thần kinh con người phải căng thẳng. Nó khiến con người gần như mất hết phẩm cách vì sợ chết, ôm lấy nó để nó giáng những báng súng thô bạo lên thân thể, nó đấm, nó đạp mà vẫn cam đành nhục nhã, ê chề, đau đớn cho sự sống hèn mọn ngoài biển máu quyết đoán của nó. Rồi nó thản nhiên vất cả một dân tộc lại, thoi thóp từng giây với ác mộng biển máu. Từ khai thiên lập địa, từ có loài người, chưa có giống người nào dã man, độc ác, lạnh lùng hơn giống tư bản. Cái giống tư bản đã viện trợ thêm cho chúng tôi cảm giác rụng rời của tưởng tượng nỗi chết, cách chết, kiểu chết tính bằng co rút của tế bào tính bằng héo khô của mạch máu, tính bằng rời rạc của nhịp tim. Tư bản làm tê liệt tâm hồn con người để cộng sản kết thúc cuộc sống của con người. Hai kẻ tội đồ của nhân loại đã thông đồng một trò chơi khốn kiếp ở nhiều nước nhỏ trên trái đất. Hôm nay, ở nước tôi.
-
Sống & Chết Ở Sài Gòn
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Hoàng Hải Thủy
TIẾNG QUÊ HƯƠNG xuất bản 2003CHAPTERS 24 VIEWS 25711
Ngày mới đến Hoa Kỳ tôi nói: "Tôi mang Sài gòn trong trái tim tôi..." Tôi muốn nói tôi yêu Sài Gòn, tôi đã sống đến bốn mươi năm trong lòng thành phố Sài Gòn thương yêu, tôi đã vui buồn, đã đau khổ với Sài Gòn. Nay phải đi xa, tôi mang Sài Gòn theo tôi nên tôi sẽ không thấy nhớ Sài Gòn! Sự thật không như tôi nói, không như tôi tưởng. Trước hết, câu nói ấy có cái giọng của Sáu Keo: "Miền Nam trong trái tim tôi..." Dù tôi có yêu thương Sài Gòn đến chừng nào đi nữa - là Công Tử Hà Đông bên hông Hà Nội, Bắc kỳ chính cống Bà Lang Trọc nhưng tôi yêu Sài Gòn hơn tôi yêu Hà Nội -, dù tôi có sống với Sài Gòn lâu đến chừng nào đi nữa, khi phải xa Sài Gòn tôi vẫn nhớ thương Sài Gòn. Nhớ thương vỡ tim, xé gan, cháy lòng, đứt ruột như nhớ thương người đàn bà mình yêu, người đàn bà đa tình yêu mình cực kỳ, cho mình hưởng tất cả, mình từng sống hạnh phúc bên nàng mà mình phải xa nàng.
-
Sống Để Kể Lại
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử GT Nobel Văn Học
Gabriel García Márquez
CHAPTERS 10 VIEWS 2370
Cuộc sống không chỉ là quãng thời gian ta đã sống, đã tồn tại, mà còn là những gì ta sẽ để lại dấu ấn của mình trong cuộc đời này. Trên chặng đường đó, ta được ước mơ, được trải nghiệm, được vượt qua thử thách, được thể hiện và sống thật với chính mình, cùng những nỗi buồn, hạnh phúc, sai lầm và nỗi đau. Để cuối cuộc đời chúng ta có quyền nhớ lại, hồi tưởng và kể lại những ký ức không quên đó.
...và chúng ta phải đấu tranh để bảo vệ những ký ức tuyệt vời đó...
Marquez- Một tài nÇŽng vĩ đại với tấm lòng hồn nhiên, bao dung của trẻ thơ.
Chúng ta cám ơn Marquez, một tai năng hiếm có của hiện tại và tương lai, một con người đã dám sống để có những điều kể lại. Tự truyện Sống để kể lại đã được viết trong những ngày tháng ông phải chiến đấu với căn bệnh ung thư máu, giữa sự sống và cái chết.
Qua cuốn sách chúng ta đã hiểu nhiều trải nghiệm, sâu sắc từ những suy nghĩ cũng như từ chính cuộc đời gian truân, thăng trầm đặc biệt và rất thật của ông. -
Hành Trình Chữ Nghĩa Tập 2 - Sự Thật Không Thể Bị Chôn Vùi
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Nhật Tiến
CHAPTERS 25 VIEWS 29204
Như đã thông báo trong Hành Trình Chữ Nghĩa cuốn I , cuốn II của tập sách này đã tới tay bạn đọc với tên "SỰ THẬT KHÔNG THử‚ BỊ CHÔN VÙI".
Tựa đề này hẳn gây thắc mắc cho bạn đọc : “Sự thật nào đã bị chôn vùi ?”
Xin nói ngay, kể từ khi miền Nam bị mất vào tay Cộng sản, đã có hàng ngàn, hàng vạn con người mang theo những kinh nghiệm sống chất chứa rất nhiều sự thật hãi hùng trước khi họ bị vùi thây trong rừng sâu, nơi biển cả, hay trong các trại cải tạo..v…v…Những Sự Thật ấy tuy riêng lẻ, tuy xẩy ra ở những thời điểm khác nhau, không gian khác nhau, nhưng trong một ý nghĩa nào đó, có thể gói chung vào hai chữ “vận nước” mà phạm vi cuốn sách nhỏ bé này không có ý định đề cập tới.
Ở đây, người viết chỉ nói đến một vài Sự Thật, tuy không lớn lao và hãi hùng như đã xẩy ra trong vận nước, nhưng trong sinh hoạt chữ nghĩa ở hải ngoại, triền miên trong nhiều năm ròng rã, cho đến nay nó vẫn bị chôn vùi. -
Thân Phận Dư Thừa
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Truyện Dịch
Kiên Nguyễn - Nhật Tiến
CHAPTERS 52 VIEWS 77987
-
Thế Lữ Cuộc Đời Trong Nghệ Thuật
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Tự Lực Văn Đoàn
Xuân Diệu
CHAPTERS 7 VIEWS 1292
Thế Lữ tên thật là Nguyễn Đình Lễ sau đổi là Thứ Lễ (vì là con thứ), viết báo còn lấy tên là Lê Ta (Lê ngã = Lê Ta). Ông sinh năm 1907 tại Thái Hà ấp (Hà Nội) nhưng quê thì ở làng Phù Đổng, huyện Gia Lâm, ngoại thành Hà Nội hiện nay.
Thuở nhỏ cho đến năm lên 9, ông ở với cụ thân sinh làm "xếp" ga ở Lạng Sơn. Sau đó theo mẹ đẻ buôn bán ở Hải Phòng về học cho tới năm thứ ba ban Thành Chung thì bỏ học (1929). Ông lên Hà Nội xin thi vào học "bàng thính tự do" (auditeur libre) ở trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương. Được một năm thì bỏ. Ở Hà Nội lúc, đó ông làm người sửa bản in cho tờ báo "Ý muốn của Đồng Dương" (Volonté Indochinoise) rồi viết báo, viết văn. -
Thép Đen 1
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Chiến Tranh / Chính Trị
Đặng Chí Bình
CHAPTERS 42 VIEWS 65013
Vào một buổi tối cuối Xuân 1959, trời thật nhiều gió. Những hàng me trên đường “16” vật vờ, nghiêng ngã theo từng đợt gió mạnh. Từng đám lá me khô nhỏ dảy dụa cuốn đuổi nhau như đám ong vàng, gây nên những tiếng xào xạc, trên mặt đường.
Buổi tối đó là ngày thường nên khu nhà thờ Tân Sa Châu, gần Lăng Cha Cả Tân Sơn Nhất Sài Gòn rất vắng vẻ. Xa xa một vài ánh điện từ ngoài đường Trương Minh Ký hắt vào, càng làm cho khu vực nhà thờ mập mờ, chỗ sáng chỗ tối.
Nhìn sang phía bên kia nhà thờ, tôi thấy thấp thoáng trong một góc tối mấy người cũng có vẻ như chúng tôi, nghĩa là cùng chờ giờ hẹn với một người. -
Thép Đen 2
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Chiến Tranh / Chính Trị
Đặng Chí Bình
CHAPTERS 39 VIEWS 67775
Mãi tới khi thấy mũi cay xè, tôi mở mắt thấy lố nhố mấy người, rồi tôi cứ nấc lên, và không thở được nữa. Tôi lại mê man. Đầu tôi vẫn nóng như nung, và như vang vang một hồi còi ai thổi rất dài, đôi lúc ngân nga như tiếng sáo diều…..Rồi tôi tỉnh lại. Mãi một lúc lâu, tôi mới nhìn rõ một người mặc quần áo xanh đang đè chặt ngực tôi. Tôi cảm thấy khó thở. Cố gắng lắm, tôi cũng chỉ thở được khò khè. Bây giờ, tai tôi mới nghe được tiếng người nói, nhưng rất nhỏ:
– Sống rồi! -
Thép Đen 3
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Chiến Tranh / Chính Trị
Đặng Chí Bình
CHAPTERS 49 VIEWS 58039
Mưa vẫn nhì nhẹt rả rích lê thê, gió Đông hàn từng làn tái tê, vẫn gầm rít vi vu, cả bầu trời xám xịt đìu hiu. Chiếc xe vẫn nặng nề, lầm lủi tiến ra ngoại thành, phía Bắc Hà Nội.
Từ nãy, tâm tư tôi đầp ắp bao nhiêu nỗi niềm đầy vơi trong nỗi chia cắt, mối yêu đầu của người con gái đất Hưng Yên nhiều màu mỡ và trong cảnh giã biệt Hỏa Lò, nơi sáu năm dài đằng đẵng, chồng chất bao nhiêu cuồng phong bão tố của đời tôi.
Những hình ảnh lúc chia ly ở cổng Hỏa Lò, đang bao trùm đè nặng tâm trí tôi. Mắt tôi mở nhưng như mơ, chẳng nhận rõ vật gì, thì đột nhiên một tiếng quát giật giọng “Đứng lại” của một tên công an vũ trang, làm tôi bàng hoàng như choàng tỉnh một cơn mê -
Thép Đen 4
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Chiến Tranh / Chính Trị
Đặng Chí Bình
CHAPTERS 53 VIEWS 61212
Sáng hôm nay, sau khi Ý, cán bộ trại vừa điểm buồng xong quay đi, tôi là một trong những người đầu tiên ra sân. Như mọi buổi sáng, tôi tranh thủ chạy ra sau nhà làm vài động tác tay chân, cố hít thở cái không khí ban mai của một ngày trong hai, ba phút.
Mấy đêm trước giấc ngủ của tôi không yên, tâm tư cứ khắc khoải vơi đầy, chỉ vì chiều hôm ấy cách đây ba ngày, ở dưới phòng y tế của anh Thái, do một sự tình cờ, một em tù hình sự vừa mới nhập trại, xuống xin thuốc hắc lào, đã nói đến cô y tá Hỏa Lò. Tôi đã vồ vập hỏi, nhưng em không hề biết gì hơn về người Hưng Yên. Em chỉ xác định là bốn tháng trước ở Hỏa Lò, em có xin thuốc hắc lào của cô Vân y tá, 1 lần.
Cô Vân ơi! Ngay đầu 1968, trong buổi giã từ não nuột dầm dề mưa rơi ấy ở Hoả Lò, đã hơn 3 năm rồi, tôi vẫn lầm lũi quằn quại trong ngục tù tăm tối, nơi rừng núi biên cương. Tôi không hề biết một tin tức gì về cô cả, để rồi chỉ nghe thoáng đến tên cô, lòng tôi đã xáo trộn mấy đêm nay. Rất may đêm qua, tôi ngủ được một giấc đã đầy, bù lại. -
Thư Gửi Bố
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử
Franz Kafka
CHAPTERS 2 VIEWS 5673
Gần đầy bố có hỏi con, tại sao con cả quyết rằng con sợ bố. Như thường lệ, con không biết phải trả lời bố như thế nào, phần cũng chính vì nỗi sợ đó, phần để lí giải nó sẽ cần phải đi vào quá nhiều chi tiết mà con không thể bao quát hết được dù chỉ một phần khi nói. Và ngay cả bây giờ, khi con đang cố gắng trả lời bố qua thư, thì chắc chắn sẽ vẫn còn thiếu sót nhiều lắm, bởi ngay cả khi viết, nỗi sợ bố cùng những hệ quả của nó vẫn ngăn cản con, và cũng còn vì qui mô của vấn đề vượt quá kí ức và trí lực của con.
-
Thung Lũng Tử Thần
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử Chiến Tranh / Chính Trị
Vũ Ánh
CHAPTERS 32 VIEWS 4343
Ghi lại hồi ức Thung Lũng Tử Thần, tôi chỉ có mục đích duy nhất là để con, cháu tôi, con cháu những bạn đồng tù với tôi, cũng nhu để cho những người nào chưa từng biết, chưa từng trải qua ngày tù nào trong các nhà tù Cộng Sản sau biến cố 30 tháng Tư, 1975, dùng nó làm tài liệu tham khảo, đối chiếu và suy nghiệm khi cần thiết sau này. Tôi không có tham vọng được mọi người coi đây như một sử liệu mà chỉ là một tài liệu và khi sử dụng nó cần phải đối chiếu với những tài liệu khác trước khi đi đến kết luận về chế độ lao tù Cộng Sản trong giai đoạn từ sau 30 tháng Tư, 1975 cho tới giai đoạn mà Việt Nam mở cửa năm 1994. Điều bình an nhất trong lòng là tôi còn nhớ và đã ghi lại được nơi đây nhiều điều chính tôi đã trải qua ở Thung Lũng Tử Thần.
Nhà Báo Vũ Ánh -
Thuở Mơ Làm Văn Sĩ
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Nguyễn Thụy Long
TUỔI XANH xuất bản 2000CHAPTERS 17 VIEWS 28366
Năm 1950. Ở Hà Nội, tôi 10 tuổi, mới dậu xong bằng tiểu học, sửa soạn thi vào lớp đệ thất ( lớp 6 bây giờ ) trường trung học Chu Văn An. Nghĩa là sẽ trở thành học sinh trường bưởi danh tiếng xưa kia đấy. Nhưng là tuổi ăn tuổi chơi. Ba tháng hè, tôi tham gia tất cả những trò chơi trẻ con ở Hà Nội. Đánh đinh, đánh đáo, sưu tầm programes ở những rạp chiếu phim, xem ciné và đọc truyện.
Có lẽ thứ mà tôi đam mê nhất là đọc truyện. Tôi đọc lung tung đủ thứ truyện, từ truyện kiếm hiệp đến mọi loại tiểu thuyết, in thành từng tập mỏng phát hành mỗi tuần mà cha tôi gọi là tiể thuyết ba xu. Gom góp từng tập mỏng ấy để đóng lại thành pho sách dầy. Những truyện đăng trên báo tôi cũng cắt đóng lại thành từng tập. Không kể việc sưu tầm từng cuốn tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn mà tôi rất ngưỡng mộ. Tất cả những cuốn sách cũ, đôi khi nát phải tự phục chế. Lý do đơn giản là tôi không có tiền để mua những cuốn tiểu thuyết tinh còn thơm mùi mực in.
-
Thuở Mơ Làm Văn Sĩ
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử VH Miền Nam Trước 75
Nhật Tiến
HUYỀN TRÂN xuất bản 1973CHAPTERS 6 VIEWS 10045
Cuối mùa hè năm 194….tôi xin được vào học lớp Nhất ở trường Hàng Vôi - Hà Nội, ngôi trường xinh xắn có sân chơi, có cây cối um tùm và dẫy lầu cao mà đứng ở cửa sổ tầng trên nhìn ra, tôi thấy được cả cây cầu Long Biên vắt ngang một giải sông Hồng bát ngát.
Lớp của tôi là Lớp Nhất B, phòng cuối cùng của dẫy hành lang trên lầu. Thầy dạy tôi là thầy giáo Huỳnh, một ông thầy nghiêm nghị, tận tâm, đối với chúng tôi thì lạnh lùng ở bề ngoài nhưng rất lo lắng cho chúng tôi ở bề trong. Tôi sợ thầy Huỳnh lắm. Đứng trước mặt ông, tôi không dám cử động mạnh, không dám nhìn thẳng vào mặt ông và giọng nói của tôi trở nên ấp úng, mất bình thường. Đối với thầy thì tôi như vậy, nhưng ngược lại, đối với tôi, thầy cũng ngán tôi hầu như suốt cả niên học. Nguyên do là trong một ngày thuộc tuần lễ thứ ba của niên học, thầy ra một đề bài cho học trò tập vẽ truyền chân. Đề tài là vẽ tấm lịch treo tường có chân dung của Hoàng Đế Bảo Đại (khi đó đã hồi loan). Thời hạn một tuần. -
Thương Nhớ Mười Hai
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử VH Miền Nam Trước 75
Vũ Bằng
NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1972CHAPTERS 14 VIEWS 26042
-
Tình Yêu Sau Cùng
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử Phi Hư Cấu GT Nobel Văn Học
Pearl S. Buck
CHAPTERS 9 VIEWS 21460
Trở về Mỹ cùng con trai, ngày ngày chuyên tâm chăm lo công việc ở trang trại Vécmông nhưng tình yêu say đắm, nồng ấm mà Êly dành cho Diên Tôn, chồng mình - một người đàn ông mang trong người hai dòng máu Á, Âu - vẫn không hề thay đổi.
Sự xa cách vì hố sâu của giống nòi khác biệt và những ngăn cấm của cuộc cách mạng cũng không thể làm tiêu tan ý chí đoàn tụ son sắt của họ. Nghịch cảnh thời thế chỉ càng thúc đẩy họ đấu tranh mạnh mẽ cho tình yêu và hạnh phúc của mình…
TÌNH YÊU SAU CÙNG chính là cuốn tiểu thuyết tự sự đoạt giải Nobel Văn chương năm 1938 của tác giả Pearl S.Buck viết về một thiên tình sử não ruột về cuộc hôn nhân dị chủng của chính mình. Và “tình yêu sau cùng đã chiến thắng lòng yêu nước và nhu cầu lịch sử”. Tác phẩm đã làm xúc động hàng triệu độc giả trên thế giới bằng giọng văn lạnh lùng, quyến rũ và ngọt ngào. -
Tôi Bị Đày Bà Rá
Non Fiction Hồi Ký / Tiểu Sử
Việt Tha
NGUYỄN VĂN CÔNG xuất bản 1949CHAPTERS 7 VIEWS 1909
Còng rồi mới leo lên xe. Xe chở hàng, leo lên khó, phần hai người dính một, ông Tầy sơn-đầm bụng bự vác ma-trắc đập nhầu trên đầu, trên lưng họ. Thấy đánh anh em tôi sốt ruột quá và cũng lo đến mình. Không dè có ông quan hai ở đâu lại la lên biểu đừng đảnh chúng nó. Kế họ được lên hết. Tới phiên tôi hai tay bị còng không níu đâu được mà leo thì cũng ông Tây bụng hồi nãy cho lịnh lính trên xe nắm cái còng xách lên, còn ông thì nắm hai cái giò tôi hất lên như cu-li sở Vệ-sanh bắt chó bỏ vào xe lồng.
«Còng kẹt tay dau quá, còn chưn va vào thùng xe trầy trụa rướm máu, tôi không cựa quậy được có cả mười phút đồng hồ... -
Tôi Giết Nguyễn Bình
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử VH Miền Nam Trước 75
Trần Kim Trúc
ĐỒNG NAI xuất bản 1972CHAPTERS 12 VIEWS 6210
Mùa Đông năm 1946.
Trong căn nhà lớn, bịnh xá của khu 7 tại miền Đông Nam Bộ, giữa rừng già Tân Uyên, bác sĩ Nguyễn văn Hưởng, Bộ trưởng Y tế trong Ủy ban Hành Kháng Nam Bộ, không dấu nổi vẻ băn khoăn, lo ngại trên khoé mắt.
Mặc dầu giữa chiến khu, Bác sĩ Hưởng cũng đội nón, áo choàng dài trắng muốt và đeo “găng” cao su. Các phụ tá, mang trên tay chiếc khay bạc đựng dụng cụ giải phẫu cũng lo âu chẳng kém bác sĩ khoa trưởng.
Chưa bao giờ, trong căn phòng nhỏ giải phẫu, đèn “măng xông”, lại được thắp nhiều và sáng như vậy.
Bác sĩ Hưởng đưa mắt quan sát bệnh nhân.
Bệnh nhân nằm dài trên chiếc bàn mộc, chỉ còn thoi thóp thở, đôi mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch, máu đỏ còn rỉ qua băng quấn trên ngực và bụng. -
Tôi Làm Quân Sư Cho Tổng Thống Ngô Đình Diệm
Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử Phi Hư Cấu VH Miền Nam Trước 75
E.G. Lansdale
VĂN HỌC xuất bản 1972CHAPTERS 12 VIEWS 6042
Ngày 6-1-1955, Thủ tướng Ngô Đình Diệm vinh thăng Thiếu tướng cho Đại tá Dương Văn Minh, tư lệnh chiến dịch Hoàng Diệu dẹp loạn Bình Xuyên . Nhưng có ai ngờ 8 năm sau, ngày 1-11-1963, Tướng Minh đã cầm đầu cuộc đảo chính để lật đổ chế độ của Tổng Thống Diệm và kết quả Ông Diệm và Ông Nhu bị sát hại.
-
Tôi Làm Tôi Mất Nước
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Lê Văn Phúc
CHAPTERS 14 VIEWS 8543
Đã gần mười năm tôi làm tôi mất nước, ngẫm lại mới như vừa bỏ nước hôm qua. Thời gian trôi mau biền biệt, không giống nhau, không ngừng lại. Cuộc sống lưu vong mà Giao Chỉ gọi đó là nơi sống không bị cùm kẹp, bố ráp tinh thần mang tên “Cõi Tự Do”. Cõi đó đúng là “cõi tự do 100 phần trăm” của nhân loại văn minh, nhưng cõi đó cũng còn mang nhiều cái tên tùy theo từng tâm trạng. Cõi đó còn là “Cõi Mơ Hồ”, cái ta có ta không, ta là ai, ai là ta và chẳng ai giống ta cả. Cõi đó như là “Cõi Buồn” vây kín chung quanh, chỉ đủ cho ta thở, ta ăn, ta đi làm kéo cầy trả nợ. Cõi đó là “Cõi Tiên”, cõi thiên đàng cho những ai chấp nhận nơi này làm quê hương và quên khuấy đi cái dĩ vãng một thời sinh mạng mình gắn liền vào sinh mạng Việt Nam.
-
Tổng Hành Dinh Trong Mùa Xuân Toàn Thắng
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Võ Nguyên Giáp
CHAPTERS 10 VIEWS 12741