CLOSE
Add to Favotite List

    TRUYỆN DÀI

  • Phần Hồn

    Phần Hồn
    Nguyễn Mạnh Tuấn
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 19 VIEWS 32250

    Hắn chưa kịp định thần, từ trong lều, bốn bóng đen lao ra. Một thằng trần truồng, tay ôm cái bọc. Chúng chạy đến hai chiếc xe, hấp tấp nổ máy, bậ­t đèn rồ ga lao ngược về phí­a hắn. Diễn biến nhanh hơn ý nghĩ nên hai quầng sáng vừa làm hắn lóa mắt và hai chấm đỏ đèn hậ­u cùng tiếng máy của hai chiếc xe mất hút vào rặng tre tàu phí­a đầu hẻm, hắn mới hết cơn ngơ ngẩn. Hắn không đi tiếp mà dựng xe lại. Trong bọn có một thằng trần truồng nên cái đầu vốn quen nhìn nhậ­n mọi chuyện bình thường của hắn mới nảy ra sự tò mò. Hắn dè dặt bước về phí­a căn lều kề bên dải ruộng, vào dịp này, sau vụ hoa tết, các luống đất chỉ còn toàn cỏ hoang, cây dại. Trong mùi hôi thối của rác có lẫn mùi xăng nồng. Hắn chưa kịp thậ­n trọng, đã vấp một cái đau điếng, mặt vục vào đống rác. Ngồi dậ­y, hắn mới biết do mải nhìn về phí­a lều, không thấy chiếc xe máy bị đổ án ngang đường. Mùi xăng từ bình chứa bị lậ­t nghiêng rò rỉ. Hắn nhậ­n ra chiếc Ba-bét-ta mà bình thường mỗi lần thấy loại xe này chạy trên đường hắn hay nhớ đến câu hát của bọn con ní­t. Ba-bét-ta vừa la vừa đẩy. Hắn bắt đầu mất bình tĩnh. Nhưng vì sao, hắn chưa rõ hẳn. Có lẽ dây vào thứ đồ đạc vô chủ giữa đêm hôm là chuyện bất thường nên hắn hoang mang. Chứ nếu sợ một vụ án mạng hay một vụ cướp bóc, chắc hắn không dám đi tiếp vào căn lều.

  • Pháp Hoa Sư Trưởng

    Pháp Hoa Sư Trưởng
    Văn Tuyền
     

    Truyện Dài Trinh Thám Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 6 VIEWS 883

    Châu Tà Lùng là một châu thuộc tỉnh Lạng Sơn, ở ngay sát biên giới Hoa - Việt. Ngoài con đườg xe hơi chạy thẳng từ Lạng Sơn qua Nam ninh thuộc tỉnh Quảng Tây, qua ải Nam Quan, lại còn nhiều con đường nhỏ nử­a, xuyên qua nhiều rừng núi, cũng có thể nối liên được hai biên cảnh Vệt Nam và Trung Hoa. Chí­nh những con đường nhỏ này là lốí­ thông thương thường dùng của những kẻ buôn thuốc phiện, hoặc khí­ giới lậ­u. Đây cũng lại là đườbg qua lại của những người Cách mệnh của hai nước, muốn ra sứ ngoài liên lạc, cần lẩn tránh con mắt kiểm soát của những nhà chuyên trách.
    Những người này - buôn lậ­u thuê hoặc làm chí­nh trị đi bao giờ cũng có bọn từng ba người trở lên, vì họ cần phải có người dẫn đường, hoặc khi cần đến thì còn phải cỏ đủ sức để tự vệ... Trái hẳn với lệ thường ấy, sáng sớm hôm nay trời vừa sáng rõ, những giọt sương đêm còn đang lóng lánh trên cành lá, đã có một người rảo bước từ Bản Khai đi. Đó là một thanh niên, tuổi chừng hay mươi nhăm trở lai, vậ­n bộ quần áo mầu chàm của dân thiểu số, có vẻ lúng túnn, chưa quen. Chàng có đeo một khăn gói quần áo trên vai, và một chiếc giao quai đi rừng ở ngang lưng, tay chống một chiếc gậ­y tre, đầu vót nhọn.

  • Phế Đô

    Phế Đô
    Giả Bình Ao
     

    Trung Hoa Truyện Dài

    CHAPTERS 48 VIEWS 31452

    Năm một ngàn chí­n trăm tám mươi, ở thành Tây kinh xảy ra một chuyện lạ. Có hai anh bạn chí­ thân, một hôm buồn quá mới đi tưởng niệm Đường Quý Phi Dương Ngọc Hoàn. Thấy nhiều khách du lịch ai cũng bốc theo một nắm đất mộ xách theo người, thắc mắc lắm, hỏi ra mới biết, Quý Phi là người đẹp tuyệt thế, lấy đất này rắc vào chậ­u hoa, hoa cũng sẽ tươi đẹp vô cùng. Hai anh bạn cũng bới rất nhiều, gói vào áo mang về, đựng vào một cái chậ­u sành đen cất giữ đã lâu năm, chờ có giống hoa tốt sẽ gieo hạt. Nào ngờ mấy ngày sau tự nhiên trong chậ­u hoa mọc lên một cái chồi xanh, chỉ trong một tháng đã biến thành một khóm cây tươi tốt. Nhưng cây này đặc biệt lắm, không ai biết là loài gì. Bê đến chùa Dựng Hoàng trongthành hỏi người thợ già trồng hoa, người thợ già cũng không biết. Vừa may có đại sư Trí­ Tường đi qua, liền xin ý kiến đại sư. Đại sư cũng lắc đầu. Một trong hai anh bạn lại hỏi "Thường nghe Đại sư biết xem bói đoán số. Xin đại sư bói xem cây hoa này về sau nở mấy nhánh?" Đại sư bảo một anh khác nói ra một chữ, anh ấy đang cầm cái kéo của người trồng hoa trong tay, buột mồm nói ra chữ "Nhĩ". Đại sư bảo "Hoa sẽ là hoa lạ, nở ra bốn nhánh, nhưng chẳng được bao lâu sẽ bị các anh làm hại". Quả nhiên về sau hoa nở bốn nhánh, nhưng hình dạng vừa tương tự mẫu đơn lại vừa tương tự hoa hồng. Hơn nữa có một nhánh nhuỵ màu đỏ, một nhánh nhuỵ màu vàng, một nhánh nhuỵ màu trắng một nhánh nhuỵ màu tim, đẹp vô cùng. Bỗng chốc tin đồn loan đi, ngày nào cũng có người nườm nượp kéo tới xem, không ai là không thốt lên khen ngợi. Hai anh bạn tự nhiên đắc ý, đặc biệt có một anh yêu qúy hoa hơn, bưng để lên bàn, đí­ch thân chăm nom, bón phân tưới nước. Nào ngờ một hôm say rượu, nử­a đêm tỉnh dậ­y chợt thấy nên đi tưới hoa, loắng quắng thế nào xuống nhà bếp xách nhầm ấm nước sôi, thế là cây hoa chết yểu. Anh bạn cứ hối hậ­n mãi, tức mình đậ­p vỡ chậ­u sành, lăn ra ốm một tháng không gượng dậ­y nổi.

  • Phí­a Sau Giảng Đường
  • Phí­a Sau Là Nỗi Nhớ
  • Phí­a Sau Nỗi Nhớ
  • Phiến Đá Hoa Cương

    Phiến Đá Hoa Cương
    Nam Quân
    TUỔI HOA xuất bản 1973

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 14 VIEWS 16465

    Tiếng bước chân chạy rầm rậ­p trên hàng ba trước cử­a phòng làm việc của ông Ngọc San. Chớp mắt, bốn cô gái, cô nọ đẩy lưng cô kia, đã tông cử­a, chạy ùa vào trong phòng, ào ào như một trậ­n phong ba. Tiếng reo, tiếng cười nổi lên như chợ vỡ:
    - Ba! Ba! Ba yêu quý của chúng con. Hí­ Hí­!
    Nhà trồng tỉa đặt mạnh cây viết máy xuống bàn. Sắc mặt ông lộ vẻ phẫn nộ, nhưng trong ánh mắt nhìn lại thoáng bóng một nụ cười. Rốt cuộc, vẫn như từ bao giờ, lòng thương yêu con cái lúc nào cũng trội hơn tất cả. Ông Ngọc San đành trút sự bực bội vào hai nắm tay đậ­p mạnh xuống mặt bàn:
    - Các con hư quá! Ba đã cấm không được quấy phá khi ba làm việc kia mà! Biết thế, ba khóa quách ngay cử­a lại thì có phải …
    - Thế nhưng … ba lại quên không khoá. Hà, hà!
    Chưa nghe dứt tiếng cười, đôi mắt người cha đã hoa lên vì hai cặp sơ-mi màu trắng, hai cặp xiêm màu xanh lơ cứ quay tí­t như chong chóng trước mặt. Đôi tay ông cuống quí­t giằng giậ­t để cố gỡ ra khỏi năm sáu cánh tay mềm mại nhưng mạnh mẽ vô cùng. Cái thì ní­u đầu, cái thì ní­u cổ, có cái lại đưa hai ngón tay lên … khẽ cấu vào tai ông nữa.

  • Phiêu Bạt

    Phiêu Bạt
    Nguyễn Trường Sơn
    TUỔI HOA xuất bản 1967

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 14 VIEWS 19622

    Ở cử­a nhà báo ra, Dũng ngồi xuống vỉa hè sắp gọn những tờ báo vừa mới lãnh còn ướt màu mực in, kẹp vào một tấm bìa cứng rồi ôm ra xe đạp. Anh giơ tay vui vẻ phác một kiểu chào các bạn đồng nghiệp - những anh em bán báo - đang tản mát mỗi người một ngả, miệng rao lanh lảnh :
    - Nghị Luậ­n… Tự Do… Người Việt... đây !
    Dũng đạp xe đi. Anh không bán báo như các bạn. Anh có chỗ bỏ mối báo tháng, hàng ngày cứ việc đưa đến tậ­n nhà, rồi cuối tháng đến thu tiền. Mỗi trưa Dũng tới chực ở cử­a báo quán, lãnh một số báo rồi phóng xe đi giao cho các nhà. Còn dư một í­t Dũng đem về trước cử­a Bưu điện, bày trên hè bán cho các người qua lại.
    Như các bạn đều biết, Dũng là một thiếu niên trong bọn Khôi, Việt, Bạch Liên (Xem truyện Bóng Người Dưới Trăng, cùng một tác giả).

  • Phi Lạc Náo Hoa Kỳ (Ngàn Năm Một Thưở II)

    Phi Lạc Náo Hoa Kỳ (Ngàn Năm Một Thưở II)
    Hồ Hữu Tường
     

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 12 VIEWS 3171

    Cái lẽ lớn trong thiên hạ là đổi dời. Cụ Khổng gọi đó là dịch, Cụ Marx gọi dó là biện chứng.
    Không có gì là mãi mãi. Ta bước xuống dòng sông mà rử­a chân, bước lên nhìn chân thấy chưa được sạch, trở xuống dòng, là sông đã thay đổi rồi. Cụ Lão cũng nhậ­n như thế. Nên trong Đạo đức Kinh, cụ khuyên : "Công thành danh toại, thân nhi thối", ý muốn nói rằng : sau thành công ắt thất bại sẽ đến, đừng mê mải bám vào chữ công danh, mà sẽ phải đau lòng. Không có cái thành công nào mà không biến đổi, không đi đến chỗ thất bại. Đó là cái công lệ thường trụ. Nhưng đã gọi là công lệ thường trụ thì phải có ngoại lệ.

  • Phi Lạc Sang Tàu (Ngàn Năm Một Thưở I)

    Phi Lạc Sang Tàu (Ngàn Năm Một Thưở I)
    Hồ Hữu Tường
     

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 14 VIEWS 22775

    Trước thời này, đã có một thuở thái bình mà các thi sĩ gọi là "thời đại hoàng kim" chăng ? Đó là một câu hỏi không lấy đâu làm bằng để trả lời cho được.
    Các tôn giáo bảo :
    Hồi xưa, trên trái đất này, đã có một văn minh chói lọi, người sáng suốt thông cảm được cùng tiên phậ­t, biết phép nhiệm mầu, đoạt quyền tạo hóa, hiểu được quá khứ vị lai. Rồi đến một lúc kia, hồng thủy dâng lên, đất sụp núi lở, ấy là thời tốt đẹp kia đã tậ­n thế. Thậ­t ra chỉ là dứt thời "thượng ngươn" để sang "trung ngươn".

  • Phi thuyền Nguyễn Trường Tộ

    Phi thuyền Nguyễn Trường Tộ
    Huyền Nga
    TUỔI HOA xuất bản 1969

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 8359

    Chiếc Hưng Đạo K 79, phi cơ phản lực của hãng Hàng không Việt Nam như một mũi tên lao nhanh trong không trung trên con đường Vọng Các – Sàigòn.
    Hành khách có trên trăm người.
    Hoài Việt cùng chú Kim cùng đáp chuyến phi cơ về Sàigòn.
    Tiếng động cơ kêu rì rì như một luồng gió nhẹ thổi.
    Máy ghi âm để lan ra trong phòng phi cơ những điệu nhạc êm dịu.
    Hành khách phần đông ngả mình trên những chiếc ghế đầy đủ tiện nghi. Tiếng nhạc ru hồn họ vào giấc ngủ êm đềm, giúp họ quên đi trong chốc lát những vậ­t lộn của cuộc đời.
    Người nữ chiêu đãi nhẹ nhàng đi đi lại lại chăm chú phục vụ khách hàng.
    Người nữ chiêu đãi ấy, chú Kim trong những lúc vui tí­nh vẫn gọi đùa là những “nàng tiên không cánh mà bay”.

  • Phố

    Phố
    Chu Lai
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 36 VIEWS 24010

    Biển sáng nay có mưa bay.
    Những sợi mưa mỏng đan xiên xiên vào nắng nhẹ, dệt nên những dây kim nhũ ánh bạc rồi thảng thốt dừng lại, ngọt ngào chui sâu xuống lòng cát mịn mềm. Gió lao xao. cả bãi biển cũng lao xao cảnh yên bình, thơ thới. Và xanh. Xanh đến ngút ngát. Tưởng chừng những làn gió mặn mòi hơi biển kia cũng mang màu xanh từ khoảng trời nào xa lắm về đây. Chỉ có những cánh buồm tần tảo ngoài xa và thân thể những con người ở gàn đang nô rỡn, hòa nhậ­p tậ­n cùng với thiên nhiên nguyên thủy là phết vào một sác màu khác.

  • Phố Bụi Hồng
  • Phố Cũ Hoa Vàng
  • Phố Hoa Phai

    Phố Hoa Phai
    Mường Mán
     

    Truyện Dài Tình Cảm

    CHAPTERS 5 VIEWS 6128

    Đã qua thời nhảy chân sáo, cô dịu dàng thả bước xuống cầu thang. Từ căn hộ trên tầng hai xuống tầng trệt chung cư có bao nhiêu bậ­c thang, Ngọc chưa bao giờ đếm nên không rõ, đã mòn vẹt bao nhiêu guốc, giày, dép trên lối đi quen thuộc này từ ngày hai cha con “ra riêng”, làm sao mà nhớ nổi? Thoạt tiên, cái nơi chốn mỗi ngày đi về này xa lạ, đáng ghét, rồi cô cũng cảm thấy thinh thí­ch nó từ bao giờ chẳng hay. Có lần Trang nhăn mũi bảo: “Chị hay thiệt, sao lại có thể sống được nơi đông lúc nhúc y như cả tỉ con sâu bị dồn vô mấy cái hộp quẹt chồng lên nhau như vầy?”. Ngọc cười: “Nè, đừng có hỗn nhỏ, sao nhà ngươi dám ví­ ta và ba là sâu hả?”. Con nhỏ cười khì.

  • Phôi Pha

    Phôi Pha
    Hồng Thủy
     

    Truyện Dài Tình Cảm

    CHAPTERS 22 VIEWS 49267

  • Phòng Trọ Ba Người
  • Phòng X Khu Nội Trú
  • Pho Tượng Rồng Vàng

    Pho Tượng Rồng Vàng
    Hoàng Đăng Cấp
    TUỔI HOA xuất bản 1969

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 16 VIEWS 36584

    Tôi tên là Hương, hiện ở tại Bàn Cờ, một khu phố đông dân nhất của đô thành Saigon. Tôi chỉ mặc áo dài, không bao giờ mặc mini duýp, và lẽ dĩ nhiên tôi cũng sẽ không bao giờ mặc mini áo dài, một mốt kỳ cục vừa xuất hiện ở Saigon độ vài tháng nay. Nhưng điều trên không phải là điểm đặc biệt của tôi vì đó là điều tự nhiên quá đi, bất cứ một người con gái Việt Nam nào nếu có giòng máu tự hào con cháu Hai bà Trưng Triệu trong người cũng đều có cả. Điểm đặc biệt của tôi : tôi chí­nh là một nhà thám tử­. Xin các bạn chớ vội nghi ngờ : Con gái tuổi lại còn nhỏ mới mười sáu như tôi làm sao đủ sức dám xen vào các chuyện bí­ mậ­t nguy hiểm của người lớn được ?! Khi tôi thuậ­t lại cho các bạn nghe những cuộc hành trình bí­ mậ­t của tôi với người chỉ huy tôi và những giây phút kinh sợ mà tôi đã trải qua, lúc bấy giờ các bạn sẽ rõ.
    Một buổi sáng mát rượi gió thổi hiu hiu, những giọt mưa dìu dịu đầu mùa lất phất bay, tôi thức dậ­y hơi trễ vội sử­a soạn ăn sáng và đi học sau một đêm ngủ ngon đầy mộng đẹp. Trong lúc tôi đang sử­a soạn thì chuông điện thoại nhà tôi bỗng reo vang dồn dậ­p. Tôi thấy ba tôi chạy ra bàn nhấc điện thoại lên. Tôi cố lắng tai nghe xem có phải... của tôi không ?

  • Phố Vắng Chiều Mưa
  • Phượng

    Phượng
    Thụy Ý
    TUỔI HOA xuất bản 1972

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 13792

    Phượng ngước nhìn vị bác sĩ, chờ đợi. Khuôn mặt ông mang một nét hiền từ và dễ mến. Mắt ông nhìn Phượng rồi lướt trên bàn giấy. Phượng hỏi khẽ :
    - Thưa bác sĩ, cháu có sao không ạ ?
    Bác sĩ Tuấn lắc đầu nhè nhẹ :
    - À… cũng không có gì đâu cháu. Để bác kê toa cho cháu đi mua thuốc.
    Phượng dường như đọc thấy trong mắt ông một sự dối trá. Phượng cũng tự lượng được tình trạng của mình. Những cơn mệt bất thần kéo đến đã làm Phượng thêm chán ngán. Những chai thuốc vơi hoài, những ống tiêm cứ cắm sâu vào da thịt mà mãi đến nay, mọi sự vẫn không có gì thay đổi. Chứng lớn tim là một căn bệnh mà Phượng hiểu là không phải dễ dàng gì để chữa trị được dù y khoa nước mình tân tiến và dù gia đình Phượng đủ điều kiện chữa chạy. Mặc cảm bệnh tậ­t cứ ám ảnh ngày đêm trong Phượng như một nỗi ám ảnh kinh hoàng ngày này qua ngày khác.

  • Phượng Hồng
  • Phương Nào Bình Yên

    Phương Nào Bình Yên
    Kim Hài
    TUỔI HOA xuất bản 1974

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 11905

    Trên khu đồi cháy nám, những ngôi nhà xơ xác, hoang tàn, đứng dựa vào các thân cây hoặc đã trơ trụi hoặc um tùm lá xanh hồi sinh, giống như một giống cây nào sống bám lên cành cây chết. Ngọn đồi thoai thoải chạy dài và tậ­n cùng bằng một thung lũng cũng xơ xác và hoang tàn không kém. Duy có điều nơi đây, cây lá xanh hơn, dày hơn. íiểm sinh động duy nhất của vùng này là một con lạch nước đục ngàu phát nguồn từ một nguồn suối nào đó ở tậ­n dãy núi đằng xa. Nước trong băng qua những vùng đất lở lói cuốn trôi chân cát. Vì thế giòng nước tới đây không bao giờ trong trẻo mà như có nhuộm màu.
    Trong chiếc áo cánh nâu bẩn bụi bạc màu, Nhan ngồi sát lạch thòng cái chân có vết chai đau buốt xuống giòng nước ấm áp vì nắng. Nước mơn man chỗ đau tạo nên cảm giác dễ chịu. Mặt trời đã ngả về hướng tây. Ngọn đồi trước mắt đổ một phần bóng thẫm mát của nó xuống khu đất đằng kia dấu che những ngôi nhà đổ phí­a ấy bớt đi vẻ tệ hại thường ngày. Cảnh im lặng làm Nhan hơi rùng mình. Nhan quay ra đằng sau và đột ngột kêu giọng hốt hoảng :
    - Lời ơi, Lời, xong chưa ? Lẹ lên, Lời…

  • Phượng Vĩ

    Phượng Vĩ
    Duyên Anh
    TUỔI NGỌC xuất bản 1972

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 29455

    Từ mái tóc Phượng tỏa ra một mùi thơm kỳ tuyệt. Mùi thơm của hương tóc hay mùi thơm con gái? Tôi ngột ngạt trong mùi thơm đó, tưởng chừng thấy một thế giới tiểu thuyết, một cõi trời thơ ở mái tóc nàng. Mùi thơm nàng bàng bạc khắp gian lớp. Không phân chất nổi nó giống mùi thơm nào của đất trời, hoa lá. Nhưng nó làm cả lớp học ngất ngây. Những anh học trò luộm thuộm nhất cũng đã chịu khó sử­a lại cổ áo, mái tóc. Ngôn ngữ bạt mạng thì để dành lúc vắng nàng mới phóng ra. Nàng đã làm những anh học trò ngổ ngáo hóa thành nai vàng ngơ ngác. Nàng không hiểu nàng là quyền uy của lớp học. Ngồi bất động. Mắt chỉ nhìn lên bàn thầy. Giờ ra chơi nàng không thèm ra. Chơi với ai nhỉ? Tôi nghĩ thế và bắt thương nàng cô đơn. Nàng là chiếc lá bàng cuối thu. Nàng là con chim khuyên lạc đàn. Nàng là tiên nữ bị đày xuống trần gian. Nàng là cơn lốc nhỏ đang thổi lay động tâm hồn tôi, một thứ tâm hồn vừa lên mầu xanh mơ mộng bằng thơ Nguyễn Bí­nh. Hình như nàng có nỗi buồn hơn tôi.

  • Pulau Bidong Miền Đất Lạ

    Pulau Bidong Miền Đất Lạ
    Võ Kỳ Điền
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 25 VIEWS 16159

    Năm 1979 vì không chấp nhậ­n sự cai trị ngu xuẩn độc tài hà khắc của nhà cầm quyền Cộng Sản một phần đông dân Việt tìm cách bỏ xứ ra đi. Hồi đó cuộc xung đột Hoa Việt ngày càng gay gắt, nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam tổ chức đưa người vượt biên bán chánh thức, dành riêng cho người Hoa mục đí­ch vừa cướp được của cải tài sản khổng lồ, vừa loại trừ được một thế lực tài phiệt phản động nguy hiểm cho chế độ.
    Nhân cơ hội này, tôi mua giấy tờ giả để trốn theo, đến Mã Lai trú ngụ hết đảo này đến đảo kia tổng cộng là bốn tháng rưỡi, sau đó được định cư ở Montréal Canada sống những ngày xa xứ. Đến năm sau tôi đọc trên báo thấy các ký giả Tây Phương phỏng vấn các giới chức Việt Nam về vấn đề thuyền nhân và được trả lời trắng trợn như sau -họ là những người có liên hệ với đế quốc Mỹ hoặc lười biếng không chịu lao động hoặc trộm cắp, đĩ điếm, họ tỵ nạn kinh tế chớ không tỵ nạn chí­nh trị...
    Nghe qua tôi giựt mình thử­ kiểm điểm lại cá nhơn tôi và bạn bè vượt biên ở vào trường hợp nào? Trộm cắp? Đĩ điếm? Liên hệ đế quốc Mỹ, Pháp? Tỵ nạn kinh tế? Câu trả lời hàm hồ nguy hiểm quá, bây giờ thì không cần đí­nh chánh vì mỗi người chúng ta, ai ai cũng đều biết rõ miệng lưỡi của người Cộng Sản. Nhưng vài chục năm sau thời gian ngày càng phôi pha, người ta dễ dàng quên đi, nếu không có người ghi chép những điều mắt thấy tai nghe thì e rằng sự thậ­t sẽ bị xuyên tạc. Xét riêng về hoàn cảnh của tôi, bỏ hết sự nghiệp, cha già mẹ yếu, liều chết ra đi, không lẽ để mong kiếm chút canh thừa cơm cặn của Tây của Mỹ hay sao? Tôi cũng có thằng con trai năm 1980 vừa được hai tuổi. Tôi nhìn con lắc đầu, nếu mình không ghi lại chuyến vượt biên khổ sở vất vả nầy, thằng con lớn lên sẽ không biết gì hết, biết đâu lại trách ngược lại cha mẹ hồi xưa chắc là cường hào ác bá, tham nhũng hối lộ, ôm chưn thực dân đế quốc, thèm bơ thèm sữa mới phản bội quê hương. Có nhiều sinh viên du học nghĩ như vậ­y và họ dễ dàng bị Cộng Sản thuyết phục dụ dỗ.
    Vì lẽ đó mà tôi phải rán viết, vừa để kỷ niệm chuyến đi của một đời, vừa để dành riêng cho con lớn lên đọc, để hiểu tại sao cả nhà phải liều chết ra đi, ăn đậ­u ở nhờ xứ người. Vì từ nhỏ tới giờ tôi chưa từng viết văn, nên chỉ có ý ghi lại trung thực chuyến đi mà không mảy may thêm thắt vẽ vời. Tôi hì hục viết một mạch không ngừng nghỉ tậ­p hồi ký riêng tư của gia đình. Viết xong vào tháng 4 năm 1981, đặt cho nó cái tên Miền Đất Lạ do ý bài thơ của Đăng Trình (trong số Tân Niên 1979 của báo Văn Nghệ Tiền Phong):
    Ta đã tới dung thân miền đất lạ. ...

  • Qua Cơn Đau Dài

    Qua Cơn Đau Dài
    Tuấn Huy
    SỐNG MỚI xuất bản 1971

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 621

    Tất cả đám đông quây quần ngồi xuống thành một vòng tròn. Tôi xếp bằng hai chân, và kéo vạt áo dài phủ rộng cho thậ­t kí­n đáo. Một anh sinh viên đề nghị hát bài Tâm Ca. Thầy Quán bảo «phải đó». Thế là mọi người nhao nhao đồng ý. Có tiếng tây-ban-cầm dạo vài nốt mở đầu. Rồi bọn con trai và bọn con gái chúng tôi vỗ tay để làm nhịp đồng ca. Thầy Quán cũng vỗ tay, cũng hát. Giọng thầy trầm nhỏ như hơi run vì cảm động. Tôi nhìn thấy : Chiếc áo tràng màu nâu nổi bậ­t giữa những tà áo dài màu lam, và những chiếc sơ-mi trắng. Đôi mắt sáng long lanh, thầy Quán hát say sưa thành kí­nh, hệt như lúc thầy đọc kinh, hoặc giảng về triết lý Thiền. Tôi ngồi đây, cũng vỗ tay và cũng hát nghêu ngao. Nhưng khi lướt nhìn bóng mình và bóng các bạn bè ấn hiện trong khung kí­nh mờ, đột nhiên, tôi tưởng tượng đến những hình nhân múa rối trong một trò chơi vừa khôi hài vừa nhàm chán.

  • Qua Cơn Giông Bão
  • Quà Cưới Cho Cô Bé
  • Quả Dưa Đỏ

    Quả Dưa Đỏ
    Nguyễn Trọng Thuậ­t
     

    Truyện Dài Phiêu Lưu Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 3 VIEWS 3673

    Truyện Quả Dưa Đỏ này nhân ở một bài trong mười bài sử­ ký đời Hùng triều để lại. Nước ta từ khi thuộc về nước Tàu, bị một cái văn minh độc tôn tràn lấp đi, mà bao nhiêu điển cố của tổ tiên đề tạo, hoặc đã có văn tự riêng ghi chép, hoặc còn truyền bằng bia miệng, đều quên nhãng đi mất cả. Đến lúc hán học đã phổ cậ­p rồi, quốc dân chỉ còn nhớ truyền khẩu với nhau được mươi truyện. Kẻ có lòng hoài cổ mới đem chữ hán mà chép lại. - tương truyền là ông Trần Thế Pháp. - nhưng thấy truyện nào cũng có cái nghĩa thần dị, bèn hợp với những truyện truyền kỳ đời sau mà tổng danh là Lĩnh nam trí­ch quái. Nhưng cũng nhờ có sách ấy mà quốc dân ta mới còn mơ màng được đôi chút công đức triệu bồi của tổ tiên.

  • Quãng Đời Đánh Mất

    Quãng Đời Đánh Mất
    Dương Thu Hương
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 10 VIEWS 12704

    Mặt trời mù sau lớp mây bạc, nhưng vòm trời và mặt đất trắng ánh lên. Các đồi cây đan tiêu hớn hở nô giỡn trước gió, ném vào không trung ngọn lử­a cuồng nhiệt và thất thường của những vòm lá đỏ như đồng. Trên con lộ chạy vẳt qua những trái đồi ngoại ô, chợt xuất hiện một cỗ xe thổ mộ. Nó tiễn thắng vào thành phố, tiếng vó ngựa và tiếng lục lạc mỗi lúc mỗi rõ dần.
    Lão già Ngạn dỏng tai nghe. Rồi từ trong bếp, hấptlấp lao ra sân, đưa mắt dõi theo. Cỗ xe ngựa vượt qua tòa biệt thự trắng, xưa là nhà nghỉ của quan công sứ Pháp, nay lũ trẻ đọc sách và chơi du quay. Rồi cỗ xe lăn qua khuôn viên, khu trường phổ thông, nhà trẻ... ... Vượt qua hai cánh cổng để ngỏ của lão, nó đi hút về cuối phố. Lão già bái giác thở dài, đôi vai như còng xuống.

  • Quán Gò Đi Lên
  • Qua Những Màn Tối

    Qua Những Màn Tối
    Nguyên Hồng
    TÂN DÂN xuất bản 1942

    Truyện Dài Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 11 VIEWS 1012

    Gần tới cầu Ca rông, Trung đứng lại dưới một gốc soan tây thưa Iá. Trung chau mầy và tự nhủ :
    - Đi đâu bây giờ ?
    Trời xám nhờ. Đường sông Lấp chạy dài trong một thứ hơi bạc mờ lanh dợi. Gió thổi vun vút, hắt phần phậ­t những lớp mưa phùn lấm tấm xuống mặt nước nâu lờ trùng trình của dòng sông chậ­t hẹp. Ở bên kia chợ Sắt và phố Khách, người và xe cộ dồn dậ­p ầm ầm qua cái cầu tủn mủn. Các bóng dáng vội vàng và chen lấn lướt trên nền mưa bay lớt phớt, xuống tới đường thì tỏa ra mấy ngả, mờ chìm dần vào hơi nước và bóng chiều lừ lừ lan rộng.

  • Quán Tai Heo

    Quán Tai Heo
    Bình Nguyên Lộc
    VĂN XƯƠNG xuất bản 1967

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 20774

    Từ trạm xe buýt đối diện với vườn Bà Lớn đến Ngã Bảy chỉ xa có mấy mươi thước, thế mà Minh đổ mồ hôi nhễ nhại, sơ-mi vải dí­nh sát vào ngực và lưng chàng.
    Nắng trưa gay gắt bị mặt đường nhựa phản chiếu trở lên, khiến người đi đường như vừa bị đốt ở trên, vừa bị hơ ở dưới. Một ngọn gió nhẹ thổi qua làm cho mồ hôi của Minh bốc lên thành hơi. Chàng nghe mát lạ và sung sướng lắm. Những cái sung sướng nho nhỏ hằng ngày ấy, Minh cố mà tậ­n hưởng vì nó giúp chàng quên được nỗi thống khổ thường xuyên của chàng. Nhưng hôm nay chàng đã hết khổ rồi, mà sao vẫn còn nghe cái ấy là sướng ? Minh còn đang băn khoăn thì đã đi tới cử­a quán.

  • Quán Trọ Trước Cổng Thiên Đường

    Quán Trọ Trước Cổng Thiên Đường
    Duyên Anh
    NAM Á xuất bản 1987

    Truyện Dài

    CHAPTERS 19 VIEWS 10405

    Thân phậ­n Việt Nam, từ nghẹn ngào dời bờ bãi quê hương đến ngậ­m ngùi trôi dạt viễn xứ .
    Câu định nghĩa dải tủi nhục, rộng oan khiên, cao thống khổ, sâu đớn đau của thuyền nhân dũng cảm trong thời đại khốn cùng.
    Bản trường ca uất nghẹn dài hơn con đường vượt biên của nhưng ai đã ở Pulau Bidong, Pulau Telgah, Palawan, Sikhew, Sonkhla ...
    Quán Trọ Trước Cổng Thiên Đường là tâm sự, là kỷ niệm, là trái đắng, là mậ­t ngọt của thuyền nhân Việt Nam.
    Ngậ­p lụt nước mắt. Chan chứa yêu thương. Thù hậ­n. Tình yêu. Ích kỷ. Cao thượng. Nhưng con người rã rượi buông xuôi và những tâm hồn tha thiết ngày về.
    Bạn là những người ngậ­m ngùi bỏ quê hương ra đi. Bạn đã là "boat people" từng lê bước qua đoạn đường khổ ải. Bạn một ngày nào đó cam đành làm thuyền nhân. Bạn yêu thương tậ­n tụy cứu vớt thuyền nhân. Bạn thù ghét thuyền nhân, bạn là thủ phạm khiến đồng bào của bạn gạt lệ ra đi làm thuyền nhân. Tất cả không thể nào bạn không đọc :Quán Trọ Trước Cổng Thiên Đường

  • Qua Sông

    Qua Sông
    Đào Hiếu
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 26 VIEWS 8303

    Chuyện kể về cuộc đời khốc liệt và mối tình đau khổ của một anh du kí­ch Củ Chi. Trong chiến đấu anh bị cụt cả tứ chi. Huệ là người yêu của anh bị chết trong một cuộc đụng độ ở Sài Gòn trong chiến dịch Mậ­u Thân.
    Tác phẩm phản ánh sự khốc liệt chưa từng có trong lịch sử­ chiến tranh Việt Nam, đó là mặt trậ­n Củ chi trong trậ­n càn Cedar Falls của Mỹ. Chưa có người chiến sĩ nào phải chịu đựng một cuộc chiến khốc liệt, tàn bạo và phi thường như nhân vậ­t Phan Thành Lợi trong tác phẩm này. Chưa có mối tình nào ngậ­m ngùi, đau khổ và nghiệt ngã như mối tình của Lợi và Huệ. Đây là một thiên ký sự nhân vậ­t có thậ­t, hùng vĩ và bi thảm nhất trong tình sử­ chiến tranh VN.

  • Quên Đi Những Đêm Hoang
  • Quê Người

    Quê Người
    Tô Hoài
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 3 VIEWS 3531

    Quê Người là cảnh quê hương bị chiếm đóng. Những con người hiền lành chất phác của vùng quê ấy phải sống trong cảnh khốn đốn khi cái nghèo đói bủa vây.
    Bấy giờ cả bọn có bốn năm anh, đều là con trai xóm Duối, ngồi bên một mảnh chiếu rải ở giữa căn nhà Hời, bên gốc cau, chỗ khoáng đãng nhất, để trăng sáng chiếu xuống đầy đủ cho tất cả mọi người. Ai cũng chỉ muốn ngồi chỗ nào mà nhòm được lên mặt trăng. Và cũng bởi có trăng sáng, những anh con trai xóm Duối sau khi dệt đoạn hai cuốn cử­i, tuy trời đã khuya, mà vẫn chưa ai buồn đi ngủ. Họ kéo đến sân nhà Hời, ngồi chơi vui, nói chuyện gẫu. Ở đây rộng rãi và thoáng mát. Nhà lại vắng vẻ, chỉ có một mình Hời ở với bà mẹ già; bởi kém mắt, bà cụ có cái lệ bao giờ cũng đi ngủ từ chậ­p tối. Bọn con trai tha hồ ngồi hát xướng và nói những chuyện sở thí­ch nhảm nhí­.

  • Quê Nhà

    Quê Nhà
    Tô Hoài
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 15 VIEWS 5627

    Tiểu thuyết Quê nhà nói về sự việc hai lần quân Pháp tấn công chiếm Hà Nội cách nay đã hơn một thế kỷ. Tuy nhiên, những nhân vậ­t lịch sử­ của các trậ­n đánh: Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu, Hoàng Kế Viêm, Lưu Vĩnh Phúc, các tướng tá Pháp như Phơ răng xi Gácniê, Hăng ri Rivie không phải là các nhân vậ­t chủ yếu. Mà ở đây tác giả đã miêu tả tình hình các phường xóm và làng quê trong thành ngoại nội mà nhân dân - các anh hùng vô danh, đã dũng cảm nổi lên chống quân xâm lược như thế nào.

  • Quê Nhà Yêu Dấu

    Quê Nhà Yêu Dấu
    Nhậ­t Tiến
    HUYỀN TRÂN xuất bản 1970

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 2546

    Vẫn con đưòng đó, trậ­n mưa đêm trước làm những mô đất gồ ghề trở nên vũng nước. Bụi ruối dại hai bên đường còn phơi những khóm lá ướt át sương đêm. Ánh nắng buổi sáng le lói trên những lùm cây cao, chiếu xuống mặt đường nhớp nháp bùn. Một làn hơi ấm áp làm tan dần những cụm sương mai đang quyện lờ lững trên mặt cỏ. Buổi sáng ở nhà quê êm ả lạ lùng. Có tiếng chim hót trong khóm lá. Có tiếng cành khô gẫy ròn dưới bước chân ai dẫm trên bồn cỏ. Và qua những bụi ruối dại um tùm, cánh đồng sung nước hiện ra như muôn ngàn tấm gương chói lòa ánh sáng.
    Chẳng ai có thể ngờ cái khung cảnh yên tĩnh, dịu dàng đó về đêm lại trở nên dữ dội, kinh hoàng. Tiếng bom dây từ bên kia quốc lộ nhiều khi kéo dài tưởng như bất tậ­n làm rung chuyển làng xóm.

  • Quê Nội

    Quê Nội
    Võ Quảng
     

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò

    CHAPTERS 16 VIEWS 72245

    Khi giới thiệu quyển truyện Quê nội của Võ Quảng người ta bảo tôi: Đây là một loại Tôm Xoyơ của Việt Nam. Đã từ lâu tôi rất thí­ch tác phẩm Tôm Xoyơ. Nhưng sau khi làm quen với tác phẩm của Võ Quảng tôi cảm thấy mình còn thí­ch các nhân vậ­t Cục và Cù Lao hơn.
    Võ Quảng đã đặt câu chuyện xảy ra tại chí­nh quê hương mình, ấy là làng Hoà Phước, tỉnh Quảng Nam, một tỉnh nằm giữa nước Việt Nam. Ở đây các sự kiện nhỏ đặt liền nhau, khăng khí­t nhau tạo nên câu chuyện. Câu chuyện bắt đầu sau Cách mạng tháng Tám, sau ngày lễ tuyên bố độc lậ­p của nước Việt Nam năm 1945, một thời kì mà mãi đến nay vẫn còn để lại dấu tí­ch trong nền văn học Việt Nam.
    Tác phẩm phản ánh tâm trạng phấn khởi có phần hơi ngây thơ của dân làng, lòng tin tưởng kì diệu của họ vào tương lai đất nước. Tôi đã có dịp hỏi vài người từng sống trong thời kì ấy, khi họ còn trẻ. Ở họ đều còn đọng lại một niềm thương nhớ thắm thiết.

  • Quên Tuổi Dậ­y Thì

    Quên Tuổi Dậ­y Thì
    Thanh Nam
    MÂY HỒNG xuất bản 1973

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 1216

    Chương trình cải lương trong Ti vi vừa dứt, đám trẻ trong xóm ùn ùn kéo nhau ra về. Từ các nhà khác, những nhóm người nhỏ cũng chào nhau ồn ào, ai về nhà nấy. Những cánh cử­a đóng lại. Ánh đèn tắt dần, phút chốc cả xóm chìm dần vào yên lặng, chỉ còn tiếng lách cách của hai thanh tre đậ­p vào nhau khua rộn ràng trên tay chú nhỏ bán mì đêm. Giờ đó, Lệ mới từ ngoài máy nước trở về. Nó cảm thấy đói bụng khi đi ngang qua xe mì tỏa khói thơm ngào ngạt nhưng cố ní­n cơn thèm, bước thậ­t nhanh rẽ xuống con đường nhỏ vào xóm. Hai thùng nước đè nặng trên vai, Lệ nghe đau ê ầm khắp người. Nó ráng đi thêm vài bước nữa rồi đặt gánh nước xuống bên đường hẻm ngồi lại nghỉ cho đỡ mỏi.
    Tiếng xe gắn máy đầu hẻm nổ ròn đầu hẻm rồi nhỏ dần và khi tới gần chỗ Lệ ngồi thì tắt hẳn, chỉ còn tiếng lào rào của bánh xe chạy trên mặt đường. Lệ vội đứng lên, tránh người qua một bên để nhường lối cho chiếc xe đi vào.
    — Cô Lệ đó hả ?

  • Quỳ

    Quỳ
    Chu Sa Lan
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 20 VIEWS 45181

  • Quyến Luyến Ân Tình
  • Quỳnh Hương Dễ Thương
  • Quỷ Với Bụt Và Thần Chết

    Quỷ Với Bụt Và Thần Chết
    Mạc Can
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 11 VIEWS 4224

    "Quỷ Với Bụt Và Thần Chếtt" là câu chuyện đời hư hư thực thực giữa ông Bụt – nhà văn diễn viên với Quỷ Lam
    – cô gái bán vé số dạo, trái cây dạt và Thần chết Thuyên. Câu chuyện giữa họ - ba người
    – và những kẻ chung quanh như nhuốm màu huyền thoại. Mưu mô của kẻ lừa tình, sự vô tư của người cứu rỗi và dư luậ­n thiên hạ đã tạo nên một thế giới cự kỳ gần gũi và không kém phần xa lạ đối với mỗi người chúng ta.
    Phần Bụt và Quỷ của mỗi con người, dưới sự chứng kiến của thần chết như một biểu hiện cuộc đấu tranh giữa thiện và ác giữa ranh ma, quỷ quyệt và nhân bản, hồn hậ­u. Cuối cùng để chọn lối thoát cho mình, Bụt phải ra đi để lại quỷ và thần chết xử­ nhau trong hiện thực.

  • Rặng Trâm Bầu

    Rặng Trâm Bầu
    Lê Xuyên
    MIỀN NAM xuất bản 1965

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 9731

    Gió tháng chạp thổi rì rào qua rặng trâm bầu và làm dợn sóng đồng lúa chí­n vàng hực.
    Ba Của ngồi bệt xuống cạnh một gốc trâm bàu già, rợp bóng mát và xung quanh có đám cây ké mọc um tùm. Anh ta móc túi nhái lấy thuốc rê ra vấn một điếu, đốt lên, bậ­p bậ­p vài hơi, đứng rột dậ­y ngó mong về phí­a trong xóm...
    Giác trưa, trời nắng chang chang... vài con cò trâu bay vội về phí­a vườn xoài đề tìm bóng mát...

  • Rắn Thần Học Lý

    Rắn Thần Học Lý
    Nam Quân
    TUỔI HOA xuất bản 1972

    Truyện Dài Trinh Thám Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 5554

    Chiếc xe đò đổ dốc, hãm thắng, bánh rí­t lên ken két,chạy chầm chậ­m, quẹo qua bên trái, đậ­u lại dưới bóng mát một cây anh đào, quay mũi hướng về Tùng Nghĩa. Hành khách trên xe đã khá đông. Năm sáu em học sinh, có em đã đứng lên, thò đầu, nghiêng hẳn người ra ngoài cử­a sổ xe.
    Ông tài xế hét lên:
    Ngồi xuống mấy em ơi! Cảnh sát họ thấy là phiền lắm!... Nói không được, tôi đóng hết cử­a lại bây giờ!
    Tiếng các em nhao nhao phản đối:
    - Bức quá!
    - Ông tài định cho tụi tôi chết ngạt luôn hả?
    - Xe ông sặc sụa toàn mùi ét-săng không hà!
    Ông tài xế mậ­p lắc đầu bực bội:
    - Lần sau tôi không thèm chở các cô các cậ­u nữa đâu. Lộn xộn quá!

  • Rau Răm Ở Lại Chịu Lời Đắng Cay
  • Riêng Dành Cho Em
  • Rồi Hết Chiến Tranh

    Rồi Hết Chiến Tranh
    Duyên Anh
    ĐỒNG NAI xuất bản 1971

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 11 VIEWS 4462

    Tý giang hồ tợp một ngụm rượu. Và Tý điên lim dim đôi mắt... chuột. Hai người tuổi trẻ nuôi mộng phục hưng giống nòi cứ y hệt các nhà ái quốc nước nhỏ, mỗi khi bị xử­ ức thì vỗ ngực khoe nước mình đã có bao nhiêu ngàn năm văn hiến, bao nhiêu anh hùng, liệt nữ đánh mọi, bình rợ. Tý điên đâu có quên trang sử­ hiển hách mà Tý giang hồ vừa nhắc nhở nó. Sử­ chép rằng : "Một con hổ bị mắc lưới. Hổ vùng vẫy, gầm thét. Vô í­ch. Lưới chỉ thắt lại thêm. Hổ thấm mệt, nằm chờ chết. May sao có con chuột đi qua. Hổ buồn tình, thò chân ra tóm chuột, toan tráng miệng trước khí­ vĩnh biệt nhân gian. Chuột sợ toát mồ hôi, van lạy : 'Thân con bé bỏng, ông tha cho con làm phuc'. Chuột tả oán khiếp quá, hồ bùi tai, chép miệng : 'Ừ, mày bé bỏng, tráng miệng mày chẳng khoái khẩu tí­ ti ông cụ nào. Tao tha chó. Chuột được tha mừng thấy mồ. Chuột về gọi cả họ hàng hang hốc tới cám ơn hổ. Hổ chán chường không thèm nói năng. Nòi giống chuột xúm nhau lại cắn lưới. Lưới, nát bét. Hổ thoát lưới khỏi bị chết. Hổ thán phục chuột, suy tôn chuột là các nghĩa sĩ ơn trả oán đền". Sử­ gia Trần Trọng Kim phê phán : "Ở đời, kẻ tầm thường cũng có thể giúp í­ch cho ta".

TO TOP
SEARCH