-
Chân Dung Hạnh Phúc
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 10 VIEWS 28740
Tôi là đứa con gái trời bắt xấu . Ý tưởng chán chường cuộc sống bắt đầu từ ngày tôi vừa biết điểm trang . Tôi muốn đập vỡ những tấm kiếng ngạo nghễ treo trông nhà, trên đường phố cùng tất cả những cái gì có thể phản chiếu được niềm bất hạnh đang hằn sâu trên gương mặt tôi, lên dáng dấp tôi, và gậm nhấm cả tâm hồn tôi .
Tôi sinh trưởng trông một gia đình khá giả. Ba tôi là bác sĩ Hải, giáo sư tại Y Khoa Đại Học Đường và me tôi là bà Bội Ngọc, giáo sư Việt Văn uy tín của trường Đồng Khánh . Tôi có một người anh, anh Tuấn hiện tập sự trạng sư và một cô em gái, nhỏ bội Nga, thua tôi một tuổi và đang học cùng lớp với tôi . Trái với tôi, Bội Nga rất đẹp, da trắng, mũi dọc dừa, gương mặt thanh tú, theo lời ba tôi nói, Bội Nga giống hệt me tôi hồi còn con gái, và tôi, vô phúc chưa, tôi lại là hiện thân của người cô tôi, đó là một người con gái không nhan sắc, sống âm thầm như một cái bóng trong chùa Sư Nữ sau một lần dang dỡ tình duyên. -
Con Đường Lá Me
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 13 VIEWS 23503
Chị Quyên ngồi xỏa tóc bên cửa sổ, đôi mắt đỏ hoe. Nắng chiều vàng vọt xuyên qua song cửa, vẽ lên nền nhà những đường nét nhợt nhạt, buồn bã như tia nhìn chị Quyên đầy van lơn hướng về me tôi :
- Con không đi mô hết con xin me, cho con ở lại Huế.
Me tôi phác một cử chỉ chán nản :
- Quyên ơi, con báo cha báo mẹ vừa vừa thôi chớ, xấu hổ quá rồi, thiên hạ chỉ chỏ, dư luận bàn tán. Con phải xa Huế một thời gian, khi câu chuyện ni chìm lắng xuống và tâm hồn con lấy lại được cân bằng, con hãy trở về. Ba me không đời mô hẹp lượng với con.
Chị Quyên quay sang tôi :
- Ngọc !
Tôi ngước lên, me tôi đỡ lời :
- Ngọc sẽ cùng đi với con, nó vào học Luật trong đó luôn. Hai đứa sẽ ở nhà bác Phán bên cầu chữ Y.
Tôi rùn vai :
- Trời, ở chi mà xa rứa me. Thôi, con không chịu mô. -
Hoa Bâng Khuâng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 14 VIEWS 26870
Hình ảnh loài hoa nhỏ mầu tím thẫm trở thành một kỷ niệm êm đềm trong suốt quãng thời thơ ấu hồn nhiên của em. Loài hoa mọc từng đám ven dốc những ngọn đèo đã quyến rũ em thật sự mỗi lần em theo ba me vào Đà Nẵng thăm bác Lộc. Em còn nhớ mãi những buổi chiều mùa hè hoàng hôn buông chậm, rừng hoa dại tím ngắt không gian đã gợi nguồn thi hứng cho em ghi được những vần thơ đầu đời vụng dại nhất để ca tụng mầu hoa đó. Có một lần xe bị nổ lốp trên đèo, em phải xuống xe chờ thay bánh mới, em đã men theo một quãng xa để hái cho được cành hoa tím chạy lại hỏi me:
- Hoa chi ri me?
Me nhìn thật lâu vào những cánh hoa tím li ti đính dài trên một cuống thật nhỏ kéo ra tận cùng bằng một cái đuôi cong, rồi lắc đầu:
- Me chịu.
Em quay sang ba:
- Ba, ba có biết hoa ni tên chi không ba? -
Hoa Nắng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 8 VIEWS 14537
Em ôm con chó bông nhỏ nhìn mơ màng ra cửa sổ, năÌng đã nhạt dâÌ€n trên mấy hàng me xanh, buổí chiều thật buồn, thật tẻ như tâm hồn em chất ngất bơ vơ, như gian phòng vắng ngắt, chiếc giường đệm màu hồng và con búp bê Jomy trên tủ đang nhìn em bằng ánh mắt vô tri.
Có tiếng vú Lành gọi em :
- Trang ơi, ra ăn cơm đi con.
Em vờ như không nghe thấy hay nói đúng ra, em chả muốn ăn cơm một tí nào, ba đi vắng, mẹ đi vắng, chiếc bàn ăn càng thấy rộng mông mênh và thân hình nhỏ xíu của em ngôÌ€i lọt trong lòng chiếc ghế như một mỉa mai chua xót, đã khiến em bỗng thấy sợ hãi mỗi khi giờ cơm lại đến. Bước chân vú Lành nheÌ£ đến bên em :
- Trang, ra ăn cơm với vú đi con.
Em uể oải, em thẫn thờ, em đặt con chó bông lên chiếc table de nuit rồi quay lại :
- Con không thấy đói vuÌ ơi.
Vú Lành âu yếm vuốt tóc em :
- Khi chiều đến giờ con có ăn chi mô. Thôi găÌng ăn với vú ba hột rồi ba lại về, rồi me lại về, con đưÌ€ng buôÌ€n nữa. -
Mây Trên Đỉnh Núi
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 13 VIEWS 15734
Em đi chầm chậm theo triền đồi, Đà Lạt buổi sáng mặt trời lên muộn, sương còn giăng màn trắng đục trên những hàng thông xanh. Em ngước lên cao, mây mờ che khuất màu xanh của vòm trời trên kia. Vài tia nắng mai thật nhạt, thật yếu ớt cố xuyên thủng lớp mây dầy để trải dài lên cỏ, để nhảy múa lung linh trên những bóng hoa dại rải rác khắp đồi. Em kéo cao cổ áo len, chạy nhanh xuống thung lũng để sang sườn đồi bên kia. Ở đấy, rừng thông có vẻ dày hơn, xanh hơn với những thân dài vút cao đùa reo với gió ngàn, với tơ sương bàng bạc, với những đám mây chùng thấp xa xa … Một con suối nhỏ chắn ngang lối đi, em dừng lại bên tảng đá đen lăn lóc cạnh một gốc thông già, 2 tay ôm lấy ngực thở nhè nhẹ. Mệt quá, em nghe máu chạy bừng bừng trong huyết quản, tại hồi nãy mình chạy nhanh quá, em thầm nghĩ. Em ngồi bệt xuống thảm cỏ, tựa lưng vào phiến đá, mơ màng. Đám mây xám trên cao mỏng dần, mặt trời đã lên. Nắng vàng tươi, nắng rực rỡ nô đùa trên vạt áo em màu ngọc, trên cỏ xanh, trên dòng suối óng ánh như con sông bạc trong truyện thần tiên mẹ thường kể dạo em còn bé tí. Bóng dáng mềm dịu của người thiếu nữ từ bên kia đồi đi xuống làm em chú ý. Tà áo trắng bay nhẹ trong gió lạnh buổi sớm, chập chờn như cánh bướm non và đôi chân nàng thoăn thoắt lướt êm trên cỏ. Người thiếu nữ thoáng chốc đã đến trước mặt em, môi hồng cười tươi phô hàm răng đều đặn như hạt ngô, tay phải nàng ôm giá vẽ và tay kia xách chiếc túi màu nâu. Em và nàng chỉ cách nhau bằng con suối bạc, nàng gợi chuyện làm quen:
- Em bé ra đây từ hồi nào vậy ? -
Như Nắng Xuân Phai
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 9 VIEWS 15001
Tôi nhảy chân sáo vào nhà và nếu không có ánh mắt người con trai đang ngồi trên ghế salon nhìn tôi chăm chú, có lẽ tôi đã hét to lên để khoe với ba rằng tháng này tôi được bảng danh dự nữa. Ba gọi tôi :
- Hạnh !
Tôi ôm cặp rụt rè tiến lại gần ba, ba hỏi :
- Hạnh, con còn nhớ anh Chương không ?
Tôi nhíu mày suy nghĩ. Người con trai vẫn nhìn tôi với nụ cười mỉm trên môi. Tôi ngờ ngợ, hình như mái tóc đó, nụ cười kia, đôi mắt thật sáng đã quen thuộc với tôi từ một dĩ vãng nào xa mà quả thật, tôi đã quên mất đi từ không gian lẫn thời gian.
Tôi cười khỏa lấp trí nhớ kém cỏi của mình :
- Con thấy… con thấy quen quen... mà con đoán không ra... . .
Ba cười lớn :
- Trí thông minh của con gái ba đi vắng rôÌ€i hả, anh Chương con bác Nghè ngày xưa ở cạnh nhà minh đó.
Tiếng "A" bật ra từ miệng tôi thành một âm thanh ngớ ngẩn, tôi thẹn thùng đưa tay che miệng thì người con trai đã lên tiếng :
- Hạnh đã nhớ ra tôi chưa ? -
Tiếng Dương Cầm
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 10 VIEWS 15302
Hoàng Oanh chở Honda đưa em về tận cổng:
- Chia tay hí. Mai nhớ đi học sớm nghe Mai Liên, tao cho mi coi cái ni hay lắm.
Em lườm bạn:
- Mi thì khi mô cũng có nhiều cái mới lạ, làm hơn quảng cáo thuốc cao đơn hoàn tán.
Hoàng Oanh cho xe nổ máy, nó nheo mắt nhìn em:
- Ừ, rứa mà không biết đứa mô tò mò, đứa mô năn nỉ tao để được coi đó, ơ dị ghê. Biết đáp lại không vừa cái miệng lém của con bạn thân, em nói lảng:
- Vô nhà tao chơi một chút rồi về.
- Thôi tao dông, tao còn nhiều việc lắm.
Em đi vào nhà lúc chị Mỹ Liên mở cửa bước ra.
Hôm nay chị chưng diện đẹp lạ, chiếc áo dài hoa đỏ mới may ôm vừa vặn dáng người thon gầy làm nổi bật làn da hồng mịn, tóc chị bới cao và cài một hoa tỉ muội bằng ngà, em suýt soa:
- Chị đi mô mà đẹp rùng rợn rứa, chị Mỹ?
Chị Mỹ Liên cười tươi như hoa sớm mai.
- Chị đi lễ, Mai Liên có đi không? Đi với chị luôn!
- Em đi rồi, em đi lễ với Hoàng Oanh từ sớm lận.
- Rứa à, răng không đánh thức chị dậy cùng đi cho vui.
- Hồi hôm, chị đi dự sinh nhật chị Hoài Thanh về khuya quá, cho nên em để chị ngủ. -
Vùng Biển Lặng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 11 VIEWS 13425
Em ôm con Bích Ty vào lòng:
- Rứa là mình mất mẹ rồi Ty ơi.
Bích Ty tròn mở đôi mắt ngây thơ, nhìn em:
- Chị nói chi lạ rứa chị Vy, mẹ đang làm bánh bột lọc sau bếp mà, mất mô mà mất.
Em lắc đầu:
- Ty không hiểu chi hết, chị muốn nói là …
Em im bặt. Ty nó chưa đủ trí khôn để nghe lời em giải thích, cả Cu Quang nữa, suốt ngày rong chơi, đánh bi đánh đáo, tuổi hồn nhiên căng tròn đôi mắt trong suốt suy tự Nó không có thì giờ để lo âu, để suy nghĩ, dù một giây phút thôi, rằng mẹ của chúng em, mẹ dịu hiền, mẹ tiên nga đang nới rộng vòng tay, đang mở dần cánh cửa trầm hương, vùng thiên đường diễm ảo của riêng bốn mẹ con em, để chào mừng, để ríu rít đón nhận một người đàn ông không phải là ba.
Em thù ghét, em oán hờn người đàn ông đang thay thế hình bóng ba trong trái tim cô đơn từ lâu của mẹ. Mẹ còn trẻ và đẹp, em biết như vậy vì mỗi lần ra phố vẫn có nhiều người nhìn theo mẹ với đôi mắt đầy chiêm ngưỡng. -
Vườn Cau Nước Dâng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 11 VIEWS 14521
Chiều soi bóng nắng qua những hàng tre xanh. Em ngồi vắt vẻo trên thân cây sung mọc nhoài ra bờ sông, mơ màng nhìn xuống mặt nước. Trời vắng gió cho dòng nước phẳng lờ như một tấm gương. Tấm gương phản chiếu vòm trời xanh biếc. Cụm mây trắng ngần và gương mặt ngây thơ của người con gái vừa tuổi trăng tròn, mái tóc dầy rối tự nhiên buông chấm bờ vai nhỏ. Em cố ngắm kỹ nét mặt mình nhưng mờ quá, loáng thoáng đôi mắt đen, sống mũi thẳng, nụ cười xinh và nổi bật nhất là chiếc áo cộc hoa em đang mặc, nền trắng hoa đỏ sáng hẳn lên trong ánh nắng chiều tà.
Có tiếng gọi em:
- Bảo Khuyên, Bảo Khuyên.
Mệ ngoại chậm chạp từ vườn trước ra sau:
- Bảo Khuyên, Bảo Khuyên, cháu mô rồi?
Em cẩn thận trèo xuống thân cây, đưa hai tay phủi bụi dính trên quần, chạy vội vào:
- Cháu đây nì, mệ. -
Những Nốt Nhạc Trầm
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Đỗ
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 12 VIEWS 14684
Nắp valise đã đậy rồi me lại mở ra, đôi mắt me tần ngần nhìn vào những chiếc quần áo xếp ngay ngắn. Mấy viên long não bốc mùi thơm dìu dịu, chiếc hộp nhỏ đựng kim chỉ và các đồ vật linh tinh nằm một góc. Tay me vuốt nhẹ lên lần vải của chiếc áo trên cùng, em thấy nghèn nghẹn ở cổ họng, nước mắt chỉ muốn trào ra. Me ngồi yên lặng, đầu cúi xuống valise mở rộng như muốn thu hết những hình ảnh vào lòng me. Em nói nhỏ giọng nghẹn lại :
- Thôi me.
Me thở dài khe khẽ ngước mắt nhìn em, mắt me sao buồn thế, như có cả một biển nước mắt long lanh sâu thẳm. Em gần muốn khóc khi nhìn thấy khuôn mặt me. Thôi me. Thôi me. Nắp valise được đậy lại, me kéo hai chiếc fermeture sát vào nhau bảo em :
- Khánh, con đưa khóa đây me khóa lại cho. -
Anh Hùng Sơn Cước
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy Hương
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 14 VIEWS 36818
Vụ hè năm đó, ông Ngọc Quang, một thương gia ở Sàigòn, đã quyết định đóng cửa hàng một tháng để cùng bà vợ và ba con lên Ban Mê Thuột thăm người em. Luôn dịp, cả nhà sẽ đi cắm trại miền rừng núi.
Hồi niên thiếu, ông Ngọc Quang đã là một “sói già” trong đoàn Hướng Đạo và hoạt động rất hăng say. Nhưng từ khi lập nghiệp, vì mãi công chuyện kinh doanh, suốt năm ông không có một ngày nghỉ xả hơi. Với dự định đi cắm trại, ông cảm thấy trong người như trẻ lại đến vài chục tuổi và máu phiêu lưu bỗng bừng dậy trong huyết quản. Bà Ngọc Quang cũng là người giàu tinh thần thể thao, nên đã tán đồng ngay ý kiến của ông . Tuy nhiên, cũng như phần đông các bà mẹ Việt Nam có tính thu vá thu vén, bà thấy hơi tiếc rẻ số thất thu trong những ngày tiệm đóng cửa .
Còn ba tí nhau: Việt 13 tuổi, Hằng 12 tuổi và bé Tâm 8 tuổi, khi nghe thấy ba và má bàn luận vấn đề trên thì cảm thấy hồi hộp trong lòng. Tuy chúng đã gia nhập các đoàn “Sói con” và “Chim non”, nhưng chỉ được đi cắm trại loanh quanh miền đồng bằng gần thủ đô, chớ chưa bao giờ được đi xa tới vài trăm cây số, hay miền sơn cước như Ban Mê Thuột. -
Biệt Thự Hoàng Lan
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy Hương
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 17 VIEWS 38138
Vào một buổi tối mùa đông lạnh giá, gió rét căm căm, một bóng đen gò người tiến bước trên đường thiên lý. Đó là một người đàn ông ốm yếu, dáng dấp nhỏ thó, mặt che khuất sau chiếc mũ áo mưa, cố kéo lên tận cằm. Chiếc áo mưa tuy rộng thùng thình nhưng cũng không che giấu nổi một bọc lớn, khá nặng trên tay hắn.
Hắn lê từng bước nặng nhọc và phải chống một cây gậy lớn để dò đường trong đêm tối. Gói đồ quá nặng đối với một người mảnh khảnh như hắn nên tuy trời lạnh buốt mà mồ hôi vẫn toát ra đầm đìa trên trán hắn. Thỉnh thoảng, hắn lại lấy tay quệt mồ hôi và ngừng lại thở hổn hển.
Gió thổi mỗi lúc càng thật mạnh. Chung quanh người đàn ông cảnh vật đìu hiu, cô quạnh. Không một mái lá, không một bóng cây ! Tất cả chỉ toàn là sỏi đá gồ ghề, đó đây rải rác vài bụi cỏ khô cằn. -
Chuỗi Ngọc Trường Sinh
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Phiêu Lưu VH Miền Nam Trước 75
Thùy Hương
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 17 VIEWS 9896
Một tiếng hú kinh hồn làm Cảnh và Phúc giựt mình. Hai cậu học sinh đang đứng trước tấm cửa biệt thự nhà họ Trịnh ở vùng Phú Lâm mà chưa dám thò tay mở. Dưới ánh trăng suông, ngôi biệt thự cổ xưa, với những bức tường đầy rêu phủ, có một vẻ hoang vu, huyền bí lạ thường.
Vai đeo một máy ghi âm, Cảnh đang nói vào máy để mô tả cảnh vật trước mắt, thì bỗng cậu ngưng lại để nhận xét:
- Phúc này! Nhiều người đồn rằng tòa biệt thự này có ma. Hoài của, hồi đó nhà đạo diễn Lê Thanh cần gấp một ngôi nhà có ma, mà tụi mình không nghĩ đến tòa biệt thự này. -
Mái Tóc Huyền
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy Hương
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 25 VIEWS 27774
Ánh tà dương đang tắt dần trên các lùm cây vườn Bách Thảo. Những đứa trẻ hàng ngày tới nô đùa trên các con đường sỏi đã về hết và trong vườn chỉ còn lại một bé gái bán hình ảnh ngồi trên chiếc ghế đá. Trông nó trạc mười hai tuổi, vóc người nhỏ nhắn, nước da xanh xao nhưng khuôn mặt rất xinh. Hai tay nó ôm một chiếc hộp gỗ đã cũ, chứa đấy hình ảnh. Nó trầm ngâm ngắm nghía những bức hình màu bóng loáng. Có lẽ nó buồn vì bán chẳng được bao nhiêu, vì trong đáy hộp chỉ thấy loáng thoáng vài chục bạc, tất cả số tiền thu được trong ngày.
-
Sông Nước Tiền Giang
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy Hương
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 15 VIEWS 12518
Trời mới sáng tinh mơ, bác Phó Từ mở cửa bước ra sân, quay nhìn tứ phía, miệng lẩm bẩm:
- Chà! Bữa nay trời mù sương dữ, chả nom thấy gì hết, như thể giòng Tiền giang và hòn Reng không còn nữa.
Thời tiết vào cuối thu lành lạnh. Bác phó bước đi, lưng đeo chiếc túi đựng đồ nghề và một gói cơm nắm để trưa dùng bữa.
Xa xa chiếc cầu nối liền cù lao Reng sang thị xã Cao Lãnh chỉ thấy lờ mờ những khung sắt trên cao, còn phần dưới thì lẫn vào màn sương dầy đặc. Bác Từ tự hỏi không hiểu ban đêm các trụ cầu đã bị nước cuốn đi mất chăng ?
Bờ sông vắng ngắt, không một bóng người. Đi được hơn trăm thước, bác nghe như có những tiếng kêu là lạ, từ mé sông vọng lên. Xưa nay bác vẫn quen với những tiếng cò, vạc, giẽ, bìm bịp, nhưng tiếng này lại khác hẳn. -
Thầm Lặng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thùy Hương
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 5 VIEWS 10432
Hôm qua, khi cô bé đi ngang chỗ mình đứng, mình thấy ngờ ngợ. À, cô bé này chẳng ai xa lạ, vẫn sang giờ học Toán bên Jean Jacques Rouseau năm Terminale đây mà (tú tài toàn phần) . Vì lớp Philo không có giáo viên Toán nên các nữ sinh Marie- Curie phải sang học Toán cùng nam sinh Jean Jacques Rouseau. Suốt năm, mình gặp cô bé này mỗi chiều thứ Sáu.
Cô bé có vẻ là lạ, xa cách làm sao ấy, khiến mình chú ý. Giữa đám bạn bè ăn mặcthật thời trang, cô bé nổi bật lên trong trang phục thật cổ điển - Jupe xòe và áo blouse trắng. Jupe cô bé mặc dài quá đầu gối, trông lạc lõng trong đám mimn jupes của các bạn. Và cô bé có vẻ ưa màu thiên thanh và màu xanh nước biển. Sở thích này giống mình ghê, vì mình cũng ưa hai màu đó. Tư tưởng lớn gặp nhau » mà ! -
Chị Em Khác Mẹ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 8 VIEWS 19215
Tôi ôm cặp bước vào nhà đã nghe tiếng mẹ tôi quát :
- Giống con gái mẹ mày vừa vừa vậy, không ai chịu nổi đâu.
Có tiếng chị Liễu phân bua yếu ớt :
- Thưa dì, không phải lỗi tại con. Xin dì đừng nói đến mẹ con tội nghiệp.
Tiếng mẹ tôi cười gằn :
- Giỏi cãi, sao không chết phứt cho rảnh mắt không biết.
Chị Liễu khóc rấm rức. Mẹ tôi ném mạnh một cái gì đó rồi hậm hực đi lên nhà trên. Tôi nép vội vào cửa phòng, chờ mẹ đi qua mới cất cặp, thay vội chiếc áo dài máng lên móc rồi chạy xuống bếp với chị Liễu.
Tôi thấy chị đang ngồi khóc cạnh thau quần áo, tôi đến bên chị, hỏi nhỏ :
- Sao vậy hả chị ?
Nước mắt còn đọng trên bờ mi, giọng chị tôi nghèn nghẹn :
- Có gì đâu em.
Tôi biết chị lại dấu tôi như nhiều lần bị đánh, bị mắng chị vẫn dấu như thế. Tôi lắc đầu :
- Chị dấu em, em biết mẹ mới rầy chị nè.
Chị Liễu gượng cười nói lảng :
- Em mới đi học về hả ? Áo dài đâu đưa chị giặt luôn. -
Chiếc Bẫy Kỳ Nhông
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 9 VIEWS 17924
Thằng Xù ngồi giữ nồi đến khi gần cạn, nó lấy cái mo cau gói cơm thường ngày đem rửa rồi lau khô. Nó ra hè kiếm lá chuối khô gói muối sống mang theo ăn với cơm. Xong đâu đấy, nó mang mo cơm, lấy nón và xách rồi ra tháo cổng chuồng bò. Dưới vòm trời còn đầy sao, bầy bò và nó lủi thủi, lặng lẽ trên đường mòn tiến về mé rừng. Khi nó và bầy bò đến nơi thì thằng Tý và thằng Xuân cũng vừa lùa bò đến. Chúng hợp nhau đánh bò vào rừng, treo những mo cơm lên cây rồi đi kiếm củi về thổi lửa. Trời còn lạnh nhiều. Ba đứa nhúm bếp củi khô, lửa ngọn rồi than hồng. Chúng nằm gác lên nhau đánh một giấc tới khi mặt trời mọc cả sào mới thức dậy. Trong khi Xuân và Tý còn ngái ngủ thì thằng Xù đã nhanh chân chạy biến vào rừng. Một lát nó mang về một ôm củi thật lớn. Sở dĩ thằng Xù phải đi nhặt củi một mình, là vì ngoài số củi nó mang về, nó còn nhặt dùm cho thằng Xuân vì bạn nó hôm nay bệnh, và một phần để đổi mắm với thằng Tý. Xù trở lại thấy chỉ có thằng Xuân nằm bên đống than sắp tàn. Nó vứt bó củi chạy đến quỳ bên canh bạn, đặt tay lên trán, trán thằng Xuân nóng ran. Nó lay hỏi:
- Thằng Tý đâu một mình mày nằm đây hả? Khát nước không tao lại suối múc cho?
Thằng Xuân lắc đầu mệt nhọc:
- Tao không khát nước. Thằng Tý nó chạy lại khe Mít coi sao mà bò rống dữ quá. -
Mái Tóc
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 6 VIEWS 15203
Mai tần ngần đứng trước cánh cổng lớn của tòa biệt thự nằm trên con đường im mát. Mấy lần Mai định đưa tay bấm chuông nhưng cô ngần ngại. Ngôi nhà có vẻ im lặng. Một giàn hoa giấy đỏ leo che khuất cả tấm biển nhỏ vẽ hình chó dữ và hàng chữ nhỏ khắc trên tấm biển bằng đồng “xin bấm chuông”. Từ nhà, Mai đi xe lam đến đầu đường Trương Minh Giảng rồi đi bộ vào đây, một khoảng thật xa. Chẳng là hồi sáng, Liên, cô bạn ngồi bên cạnh của Mai có cho Mai mượn cuốn Đại số, nhưng Liên đưa lầm tập Công dân nên Mai phải đến trả lại bạn để đổi cuốn khác. Mai và Liên chơi thân với nhau từ ngày tựu trường – Hôm đó hai cô bé được sắp ngồi bên nhau đã ngại ngùng nhìn nhau. Mai e dè vì thấy Liên có vẻ sang trọng quá, còn Liên thì ngại ngùng vì thấy Mai có vẻ khép nép quá. Cứ như thế mà cả hai ngồi bên nhau cả gần một tuần lễ mới quen thân. Từ đó, đã ba tháng nay, hai cô lúc nào cũng quấn quít lấy nhau. Liên đã cho Mai địa chỉ, nhiều lần mời Mai đến nhà chơi nhưng Mai đều từ chối không nhận. Mặc dù chơi thân với Liên nhưng Mai vẫn rất giữ ý tứ, vì Mai sợ bạn bè đàm tiếu rằng Mai chơi thân với Liên chỉ vì Liên nhà giầu – Nhiều lúc Mai mang ý nghĩ đó ra nói với Liên nhưng Liên gạt phắt đi, bảo là không ai mà nghĩ kỳ như vậy hết – Hôm nay cực chẳng đã, ngày mai là có Đại số mà bài của Mai chưa chép xong. Chẳng là tuần trước Mai được thầy gọi lên bảng sửa bài nên Mai không chép bài đầy đủ được, phải mượn Liên. Liên hẹn hoài đến hôm nay mới mang mà lại mang lầm tập Công dân. Lúc Liên đưa Mai cũng không để ý, chừng về đến nhà giở tập ra Mai mới hay. Không thể thiếu bài ngày mai nên Mai đành phải đến Liên.
-
Mưa Hạ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 9 VIEWS 15288
Ngày … tháng … năm …
“ 1 giờ trưa.
“ Vậy là anh Chính bị tống giam thật sự. Đơn xin tại ngoại của anh bị bác. Chử ký của ông dự thẩm đã đưa anh từ cuộc đời tự do vào khám lạnh.
“Mình và má đi đón anh, hy vọng anh sẽ được tại ngoại, sống với gia đình chờ ngày hầu tòa … Ai ngờ. Má khóc quá làm mình cố dằn mà nước mắt vẫn trào.
“ Tự dưng mình thấy ghét ông dự thẩm lạ lùng. Sao ông ta ác thế không biết? Ông ta lấy cớ anh Chính là đầu não của một “băng” du đãng nên không thể cho tại ngoại được, như vậy phải thả hết tòng phạm, không được. Kể ra mình đau lòng vì anh bị tù tội khổ sở, nhưng xét cho cùng thì anh có tội phải để luật pháp trừng trị chứ. Công nhận là anh mình làm quấy nhiều …Chỉ tội cho má nghe anh Chính bị tống giam má muốn xỉu luôn…
“Bây giờ má hối đi làm đơn thăm nuôi nữa đây. Không biết có dễ dàng không nhỉ? Mình ngán mấy vụ đến tòa án quá, mà không đi thì nhà còn ai… Thôi kệ, mình vô tội không lẽ người ta bắt giam? -
Phượng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 6 VIEWS 13071
Phượng ngước nhìn vị bác sĩ, chờ đợi. Khuôn mặt ông mang một nét hiền từ và dễ mến. Mắt ông nhìn Phượng rồi lướt trên bàn giấy. Phượng hỏi khẽ :
- Thưa bác sĩ, cháu có sao không ạ ?
Bác sĩ Tuấn lắc đầu nhè nhẹ :
- À… cũng không có gì đâu cháu. Để bác kê toa cho cháu đi mua thuốc.
Phượng dường như đọc thấy trong mắt ông một sự dối trá. Phượng cũng tự lượng được tình trạng của mình. Những cơn mệt bất thần kéo đến đã làm Phượng thêm chán ngán. Những chai thuốc vơi hoài, những ống tiêm cứ cắm sâu vào da thịt mà mãi đến nay, mọi sự vẫn không có gì thay đổi. Chứng lớn tim là một căn bệnh mà Phượng hiểu là không phải dễ dàng gì để chữa trị được dù y khoa nước mình tân tiến và dù gia đình Phượng đủ điều kiện chữa chạy. Mặc cảm bệnh tật cứ ám ảnh ngày đêm trong Phượng như một nỗi ám ảnh kinh hoàng ngày này qua ngày khác. -
Trăng 30
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 9 VIEWS 12918
- Thưa anh, Hồng Quỳnh có nhà không ạ?
Người con trai ngước lên trả lời tôi:
- Em nó vừa chạy qua nhà bên cạnh chắc về ngay bây giờ. Cô ngồi chơi đợi nó chút nhé.
Tôi dạ. Ngồi vào ghế đối diện chiếc canapé của anh ta. Tôi nhìn cuốn sách trên tay với dòng chữ đề tặng Quỳnh “ Thương cho Hồng Quỳnh – Cô bé dễ thương nhất đệ nhị C3” dưới đó là hai chữ Hạ Mai được tôi ký thật bay bướm. Chắc Quỳnh sẽ vui lắm, nó không ngờ tôi mò xuống cái tỉnh lẽ buồn hiu này để thăm nó.
- Hình như cô chưa đến đây lần nào phải không?
Tôi giật mình nghe tiếng hỏi, gật đầu:
- Vâng. Em học chung với Quỳnh ở Sàigòn.
- Thảo nào nghe giọng nói cô là lạ. Tôi là anh Hồng Quỳnh – tên Nghiễm.
Tôi reo lên:
- Anh Nghiễm. Quỳnh nó nhắc anh với em hoài đó. Bây giờ em mới biết anh – Em tên Hạ Mai. -
Về Với Mẹ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thụy Ý
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 4 VIEWS 8568
Tôi không biết mình được sinh ra đời tại đâu, nhưng từ khi biết nhìn và biết hiểu, tôi đã thấy chung quanh mình là những ruộng lúa xanh bát ngát, những con đường ngòng ngoèo dẫn đến chợ quận. Làng tôi ở cách quận không xa, nên mỗi sáng mẹ tôi nấu một nồi xôi, một nồi chè gánh ra chợ bán. Tôi thấy mẹ tôi dậy thật sớm. Tờ mờ khuya, khi gà còn ngủ trong chuồng chưa kịp dậy, khi mặt trời còn ngủ rất kỹ ở phương Đông và khi tôi cuộn mình trong tấm mền rách lỗ chỗ mà ngủ, thì mẹ tôi đã lục đục dậy. Tôi đã có lần tình cờ thức giấc, nhìn thấy mẹ tôi lạnh lẽo trong chiếc áo ngắn vừa thổi lửa vừa vò đậu nấu chè. Lúc đó, tôi còn nhỏ lắm, mới năm, sáu tuổi gì đó, nên tôi chưa biết phụ giúp mẹ tôi. Mà nếu tôi có phụ giúp được gì đi nữa, thì chắc mẹ tôi cũng chẳng bằng lòng. Tôi hiểu là mẹ tôi cưng tôi biết ngần nào, vì chung quanh tôi, nhà thằng Lượm, thằng Tất, thằng Nghĩa, nhà nào cũng có cả lô con nít mà mẹ tôi thì lại chỉ có một mình tôi. Với lứa tuổi còn quá nhỏ, tôi thụ hưởng những gì mẹ tôi mang lại bằng sự lao lực của mẹ. Tôi ăn xôi mỗi sáng rồi trông nhà cho mẹ. Mà thật ra ở làng chúng tôi, dân chúng hiền lành vô cùng. Những con người chất phác và hiền lương suốt tháng quanh năm sống bằng những nghề chân tay khổ cực, hầu như không hề biết đến trộm cắp. Hơn nữa, nhà tôi cũng có gì đâu để mà ăn trộm dòm vào.
-
Tơ Trời
Tập Truyện Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Tỉ Tỉ
TUỔI HOA xuất bản 1969CHAPTERS 8 VIEWS 24290
Căn nhà chúng tôi hiện ở bây giờ là của ông bà nội tôi để lại. Tôi còn nhớ thuở tôi còn bé, tôi vẫn thường nghịch ngợm trèo lên mấy cái cột gỗ lim bóng loáng này để rồi lại tuột xuống như người ta leo cột mỡ.
Nói đến cái hồi tôi còn bé, chắc các bạn tưởng tôi lớn lắm ? Đối với số tuổi 14 của tôi các bạn có thấy lớn không ? Thôi thì tôi thấy tôi lớn lắm. So với đám em bẩy đứa của tôi mà đứa bé nhất mới biết nói có hai tiếng : ba, má, thì tôi là đầu đàn. Bọn em tôi sợ tôi lắm, tôi nói gì, chúng nghe răm rắp. Không phải chúng sợ cặp môi mím lại của tôi đâu (mắt và môi tôi không dữ bằng mẹ tôi, nhưng chúng vẫn sợ tôi hơn). Chúng chỉ sợ bàn tay gầy bé, nhưng gân guốc của tôi khi nắm lại, có thể tống vào mạng mỡ, hoặc bàn chân đen đủi, đầy bụi đất đá vào đít chúng đau điếng. Vậy thôi. -
Tuổi Hoa số 73 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Tỉ Tỉ - Trang Vân
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3035
-
Ngày Tháng Nào
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Tôn Nữ Thu Dung
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 9 VIEWS 13850
Em khoan khoái nhìn căn phòng vừa được dọn dẹp sạch sẽ, trang hoàng dễ thương. Kể ra khiếu thẩm mỹ của em cũng hách chán, chỉ tại tính em lười biếng, nằm trên giường đọc sách, để luôn quyển sách trên giường, tối ngủ buồn chân đạp xuống đất, và quyển sách nằm đó mãi cho đến hôm nào cao hứng quét phòng lại nhặt nó lên. Uống nước xong, vất cái ly trên thành cửa sổ; con dao ăn xoài liệng trên bàn học, sách vở nằm chẳng có theo một thứ tự nào cả và trên bàn học ngổn ngang là viết máy, viết bic và năm sáu lọ mực đủ màu, đủ sắc. Viết bic phải có bốn cây, bốn màu khác nhau, vỏ đỏ thì ruột đỏ, màu vert, xanh nhạt và đen; ba cây bút máy bơm mực tím, xanh da trời và hồng nhạt. Tụi bạn thấy màu mực em viết thích thú lắm, cứ hỏi mua ở đâu và nhờ mua hộ. Nhưng làm sao mà tìm cho ra những màu mực dễ thương như vậy ngoài tài pha chế. Một ít nước lạnh một ít sirop, một ít màu nước là em có đủ những màu mực dễ thương như ý thích. Nhỏ Tích Hương bắt chước về pha, sánh hôm sau lên trường nhăn nhó là em dấu nghề, nhỏ pha mãi mà viết không được, lem nhem xấu xí. Ngự Đàn thì cứ dụ khị em san cho một ít mực tím để chép thơ. Hạnh Nhân thì đòi mực xanh da trời để viết thư cho có vẻ … Nha Trang một tí.
-
Tuổi Hoa số 51 (1966)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Trang Vân - Vi Vi
TUỔI HOA xuất bản 1966VIEWS 4577
-
Dòng Sữa Mẹ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Trinh Chí
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 7 VIEWS 16649
Những sợi gió chiều lành lạnh luồn vào mái tóc hớt ngắn của cu Tư. Cậu bé vẫn cắm đầu chạy băng mình trong cánh đồng lúa chín ướp hương thơm ngào ngạt. Những cọng cỏ may đâm vào da thịt cậu bé, nghe xon xót. Như muốn phô trương sức sống dồi dào của lứa tuổi thanh xuân, mấy dé lúa chín vàng mọng đỏ, vội trườn mình ra níu kéo con đường cỏ dại mọc đầy. Chiếc bóng đen khắc trên khung trời tím đỏ những nét sắc lạnh, cô đơn.
Con đường cong queo nhọn hoắt đâm thủng khóm tre làng, dẫn cu Tư đến một đám ruộng đang gặt dở. Mấy bác thợ gặt như muốn truyền tất cả năng lực của mình vào lưỡi hái, cố gắng gặt xong vào chiều nay. Họ không buồn để ý đến sự có mặt của cậu bé. Đôi mắt cu Tư láo liên kiếm tìm. Quái ! Chị Huyền đâu rồi nhỉ ? Sao mà hôm nay về trễ vậy ? Chắc là mót được lúa nhiều lắm nên chưa muốn về chứ gì ? Cu Tư mới ở trường làng về xong, vừa quăng cái cặp trên chiếc giường tre già nua ốm yếu như bóng hình mẹ nó, thì mẹ cu Tư bảo :
- Con chạy ra đám ruộng ông Xã Hòa coi chị Huyền mót được hột nào không mà ở lâu quá vậy ? -
Tuổi Hoa số 61 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Trinh Chí - Phương Vi
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 2833
-
Tuổi Hoa số 57 (1966)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Trường Sơn - Vi Vi
TUỔI HOA xuất bản 1966VIEWS 4397
-
Tiếng Sáo Chiều
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Tuyết Oanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 4 VIEWS 7209
Em mở tung cánh cửa sổ . Trời hãy còn sớm. Mặt trời chưa đủ sưởi khô mấy giọt nước mưa chiều qua còn đọng trên lá cây. Ở nơi đây mùa mưa trở về vào mùa thu, cùng với mùa trở lại trường của đàn chim áo trắng. Gió sớm thổi vào mặt em man mát. Những con chim sẻ líu lo trên cành trúc bỗng bay vụt đi. Một khoảng vườn lao xao khi bước chân chị Thục Hân dẫm nhẹ trên lá ướt. Chị Hân dừng bước bên gốc vú sữa, bàn tay vẫn nắm chặt ống sáo, vật chị yêu nhất trên đời. Tiếng sáo vi vu trong buổi chiều hoàng hôn. Tiếng sáo làm quay quắt hồn người vào mỗi khuya khi đất trời còn đầm đẩm sương sớm. Em yêu chị Thục Hân nhiều hơn kể từ ngày ngọn gió độc ghé qua cho chị đời đời câm nín. Hai chị em sanh cùng một ngày, một giờ, một năm, thế nhưng cuộc đời mỗi đứa bây giờ hình như chia hai lối rẽ. Em hồn nhiên với bạn bè và trường lớp. Chị ru nỗi bất hạnh của mình trong tiếng sáo đau thương.
-
Tử Đinh Hương
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Uất Kim Hương
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 4 VIEWS 8077
Ngày tôi vào tu viện tính đến nay đã hơn bảy năm. Bảy năm là cả một thời gian lớn ; đã biến tôi từ một học sinh lớp sáu trở thành cô tú kép với nền đạo đức khá vững vàng. Ngày khởi đầu năm thứ tám trong tu viện, Mẹ Bề Trên dạy chúng tôi nghỉ văn hóa, gọi tôi vào nguyện viện, dành trọn một năm để thu thập lời Chúa, chuẩn bị cho năm mặc áo dòng sắp đến. Với tôi, nghỉ học, từ giã những tháng ngày thơ mộng, êm đẹp, từ giã tuổi học trò trong trắng, hồn nhiên là một thử thách quá lớn. Tôi đã ôm mặt khóc khi nghe tin đó. Nhưng tôn chỉ tu viện là vâng lời nên tôi đành treo bút học hành, theo dự các buổi thần học. Chương trình sống ở nguyện viện có ít nhiều thay đổi. Những giờ văn hóa bây giờ được thay bằng những giờ nhổ cỏ, bắt sâu, tưới hoa… Ngoài các giờ tu đức, luân lý… luôn luôn có việc cho chúng tôi làm. Mẹ Bề Trên không muốn thấy chúng tôi rảnh rỗi. Mẹ bảo sống nhàn dễ phạm tội. Chỉ có ngày chủ nhật là rảnh rang vì đó là ngày của Chúa. Và với tôi đó là ngày vui. Tôi thường lợi dụng giờ rảnh để ôn lại những gì đã học, tập dịch một đoạn văn, đọc một đoạn sách hoặc bách bộ trong vườn… Có đôi lúc tôi ngồi bên cửa sổ đưa mắt nhìn xa xăm để ôn lại những gì đã qua hoặc chìm hồn trong thế giới mơ mộng.
-
Đêm Kinh Dị
Tập Truyện Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Văn Hương - Vân Trang
TUỔI HOA xuất bản 1968CHAPTERS 8 VIEWS 6322
Cánh cổng bằng sắt của biệt thự Vũ Anh lúc nào cũng đóng im như một cánh cổng nghĩa địa. Tấm bảng nhỏ có biên nguệch ngoạc mấy dòng chữ : "Nhà bán. Xin hỏi tại số 888 đường X Y Z..." treo vào một song sắt bằng một sợi dây kẽm, mỗi lần có cơn gió mạnh lại lắc lư đập vào cánh cổng những tiếng leng keng buồn bã. Bốn bức tường vây bọc biệt thự trước kia sáng sủa sạch sẽ bao nhiêu thì bây giờ lại u ám bẩn thỉu bấy nhiêu. Lớp vôi trắng đã bong gần hết từ bao giờ để lộ ra lớp vôi xám xịt lốm đốm điểm vài mảnh trắng của lớp vôi trước chưa rớt hẳn càng làm tăng vẻ tiều tụy của ngôi nhà.
-
Thái Tử U Sầu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Võ Toàn
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 7 VIEWS 11849
Thời cổ sơ, vua Anh-Điền trị vì hơn 50 năm trên hòn đảo khá lớn Cửu Đằng, một trong số hàng ngàn hòn đảo lớn nhỏ thuộc nước Phù Tang ngày nay. Ông là một vị vua rất thương dân và gần dân, giữa thời kỳ chế độ quân chủ mới khai nguyên. Vì vậy, thần dân rất quý mến ông. Những chiến công, những công cuộc cứu tế quy mô, những công trình văn hoá và xây cất đền đài, của ông và những gì liên hệ đến dòng họ ông, đều được dân gian truyền tụng đời này qua đời kia. Đến nay, người ta còn kể cho nhau nghe nhiều chuyện kỳ thú về triều đại của ông, mặc dầu hòn đảo Cửu Đằng đã chìm sâu xuống Thái Bình Dương, sau một trận động đất vô cùng khủng khiếp.
Điều khiến kẻ đương thời thắc mắc nhiều hơn hết, là tại sao nhà vua Anh Điền đầy lòng nhân ái, nhiều đức khoan dung như vậy, mà người con trai duy nhất của ông, hoàng tử Thần Lực lại đau yếu giật dờ cả bốn, năm năm dằng dặc. -
Thầy Giáo Làng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Võ Toàn
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 3 VIEWS 8783
Vào một buổi sáng thứ hai, tôi đi tới trường, có Don Conway đi bên cạnh. Đó là một chàng trai hai mươi tuổi, trước đây không hề nghĩ đến việc trở lại ghế nhà trường. Tôi mới được bổ nhiệm về làm giáo viên tại trường thung lũng Lonesome và tôi không biết rõ khả năng của cậu học trò tương lai của tôi. Hắn đang học chương trình tiểu học thì bỏ ngang. Nhưng tôi biết hắn có hai quả đấm thôi sơn mạnh mẽ và sẵn sàng bênh vực tôi. Tôi đã có mặt ở trường học suốt ngày chủ nhật. Vừa làm việc, tôi vừa nghĩ cách khiến người địa phương không thể coi thường mình được. Tôi biết rằng đó là điều tất yếu.
Tôi đã mất khá nhiều công phu để thuyết phục Don Conway đi học trở lại. Hắn có dự định sẽ cưới vợ sau khi bán xong số thuốc lá thu hoạch được trong vụ này. Với những con số cụ thể, tôi đã chứng minh cho hắn thấy rõ lợi ích của một căn bản học vấn vững vàng. Tôi hứa sẽ dạy hắn cách đo đạc và tính ra diện tích một thửa ruộng, cách tính dung lượng một chiếc xe bò hay một thùng đựng ngũ cốc. Cũng như có thể dự trù phải chuyển vận đi bao nhiêu thước khối đất khi đào một hầm chứa rượu hay một cái giếng sâu. Don Conway rất thích những kiến thức loại đó. Tôi cũng bảo hắn, người ta không thể lấy vợ hoặc khai thác một trang trại mà không biết những điều sơ đẳng ấy. Trong trường hợp ấy, rất có thể người ta sẽ bị lợi dụng suốt đời. Tôi sẽ cố gắng làm cho hắn biết rõ những điều cần thiết, tuy nhiên trong đầu tôi còn có ý nghĩ khác.
Hôm ấy, ngoài Don còn hai em trai và Vaida, em gái hắn cùng đi tới trường với tôi. Tôi khen ngợi ông già John Conway đã cho hầu hết con cái đi học, nêu một gương tốt cho các trại chủ khác trong thung lũng. Ông John chắc là khó mà trông coi được bốn mẫu thuốc lá và những hoa màu khác, nếu Flossie, con gái lớn của ông, không tình nguyện ở nhà giúp cha. Thêm vào đó, bà Bertha, vợ ông, cũng hứa sẽ chia thì giờ để lo việc nhà và việc đồng áng. -
Tuổi Hoa số 60 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Vũ Chinh - Huyết Phượng Tâm
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3004
-
Tuổi Hoa số 74 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Vũ Chinh - Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3179
-
Chú Bé Lênh Đênh
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Vũ Duy
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 5 VIEWS 8391
Cũng như những thành phố khác ở miền nam nước Việt, thành phố Châu Đốc vào mùa nắng như bị thiêu đốt dưới ánh mặt trời và khoác thêm một lớp bụi làm mờ mắt. Nhưng tôi không khó chịu, bởi vì tôi sinh ra ở đó. Trong ký ức, hình ảnh khu vườn và xưởng dệt vải của cha tôi đã làm tôi sống lại những ngày sung sướng trong thời thơ ấu.
Hồi đó, cha tôi, Ông Xếp – ai cũng gọi như vậy -- rất giỏi về kinh doanh. Người giúp việc trong nhà tôi là bà An thường kể cho tôi nghe rằng hôm tôi chào đời lại đúng cái hôm cha tôi bận việc giao dịch buôn bán ở một tỉnh xa. Ông được tin tôi mới sinh cùng một lúc được tin có một khách hàng ở Bạc Liêu quỵt nợ một số bạc hơn bốn trăm ngàn đồng. Thực khó mà hiểu tâm trạng của ông lúc ấy. Không biết ông vui với cái tin có thêm thằng bé Lênh Đênh -- tức là tôi – hay là buồn vì bị khách hàng bỏ trốn. Tôi thương cho cha tôi quá, nhưng thương mà không biết biểu lộ bằng cách nào ! -
Cây Đàn Huyền Diệu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Vũ Hạnh
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 5 VIEWS 11078
Đây là câu chuyện của một cậu bé đã sớm trở thành thiên tài về nhạc, một bậc thiên tài kỳ diệu của đàn vĩ cầm, mà nhiều tài danh lỗi lạc ở trên thế giới đã xem như một hiện tượng có một không hai ở trong lịch sử nghệ thuật âm thanh.
Đó là Pa- ga-ni-ni, ra đời vào ngày 18 tháng 2 năm 1784 ở Ý, một người ốm o và xấu xí, xanh xao và lạnh lùng, một người trình diễn nghệ thuật ở trên sân khấu với những dáng điệu vụng về khó tả nhưng là một bậc kỳ tài đã khám phá ra được bí mật của nhạc khí mình để tiến tới mức tuyệt đối của sự diễn tả.
Nhưng Pa-ga-ni-ni còn là người có một nghị lực phi thường trong sự học tập nghệ thuật, và những bí quyết của chàng phần lớn là những kết quả của sự làm việc gian lao, liên tục, dù trong những ngày đau ốm cũng dành cho sự tập dượt suốt mười hai tiếng đồng hồ. -
Kho Vàng An Hạ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Vũ Hạnh
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 6 VIEWS 9230
Sự việc xảy ra như thế này đây: Ba tôi là một Sĩ Quan được biệt phái sang Ấn Độ khi tôi chưa sinh ra đời. Đến lúc tôi lên 5 tuổi thì ông đưa mẹ con tôi về ở bên Anh để tôi tiện việc học hành và gần Ông Bà của tôi. Khi tôi lên 15 tuổi thì má tôi chết và ông bà tôi cũng đã qua đời. Tôi không còn có bà con thân thích nào cả. Tôi phải ngụ ở nhà một người quen để mà tiếp tục học hành và ở đây cho đến năm lên 17 tuổi. Vào năm 1878, ba tôi bấy giờ là một Đại íšy, được nghỉ phép 12 tháng và định về đây thăm tôi. Khi tới Luân Đôn, ông vội đánh điện cho tôi hay là ông đã đến nơi và đang chờ tôi tại khách sạn Lăng Hoa. Lời lẽ ở trong điện tín thật là dịu dàng. Tôi vội tìm tới khách sạn thì người ta cho tôi hay Đại úy Mộ Tân có đến, ở phòng 16, nhưng ông đã đi từ sáng và tới bây giờ vẫn chưa trở về. Tôi phải ở lại chờ đợi suốt ngày hôm ấy nhưng vẫn không thấy ba tôi. Tối đến, theo lời khuyên của ông chủ khách sạn, tôi đi báo tin cho Sở Cảnh Sát. Qua sáng hôm sau, các tờ nhật báo ở đây đều có đăng lời rao về việc này. Người ta cũng đã tốn công tìm kiếm khắp nơi nhưng mà vô hiệu. Kể từ ngày ấy, tôi không còn nhận được tin tức gì của ba tôi nữa. Sau một thời gian dài xa cách quê hương, lại vất vả vì công vụ, cha tôi quay về xứ sở, hy vọng tìm sự nghỉ ngơi và niềm an ủi nhưng ông lại gặp…
-
Tiếng Sấm Dương Châu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Vũ Thiên Lý
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 7 VIEWS 8008
Tuổi trẻ vốn rất hào hiệp và thích làm chuyện phi thường. Những sách Võ Hiệp phải được viết ra để mà giúp đỡ các em phát triển tinh thần mã thượng, trong cái ý nghĩa cứu khổn, phò nguy của sự thực hiện bác ái, công bằng.
Rất tiếc từ trước đến nay loại Võ Hiệp viết cho các em không nhiều. Những tác phẩm loại này dành cho người lớn càng ngày càng có tính cách nuông chiều thị hiếu thấp hèn hoặc còn giữ nguyên những lối suy tưởng cũ kỹ.
Tiếng Sấm Dương Châu ra đời nhằm mục đích phản ứng lại loại Võ Hiệp chứa đầy tính cách hoang đường và những tinh thần anh hùng chủ nghĩa lỗi thời, những kiểu phiêu lưu vong mạng. Tác phẩm cố gắng phát huy một quan niệm Võ Hiệp hoàn toàn mới mẻ, trong đó bản lĩnh anh hùng và quan niệm sống của họ đều có tính cách nhân đạo và dân chủ hơn. Tất nhiên trong sự phản ứng lại một tình trạng Võ Hiệp quá thời, người viết không thể nhất đán tách rời khỏi những công thức quen thuộc đã được chấp nhận từ trước về loại truyện này, mà chỉ tìm cách tháo gỡ dần dần những kiểu phi thực trong các tình tiết để mong do đó tìm một lối viết Võ Hiệp thích hợp và bổ ích hơn.
Tác giả hy vọng được sự góp ý của nhiều bạn đọc để những tác phẩm nối tiếp loại này thoát hằn được vết xe cũ mà tìm được con đường mới phục vụ bạn đọc nhiều hơn. -
Chim Phụng Thái Lan
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Xuân Quang
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 12 VIEWS 15173
Trời hoàng hôn rồi sẫm tối. Bóng đen nhá nhem trên mọi vật vẽ nên nhiều hình ảnh quái dị. Chưa có gì lạ cả. Rình chán Minh trở vô giường nằm nhắm mắt dưỡng thần một lát. Bọn gian có lẽ đến khuya hẳn mới hành động.
Thình lình Minh thấy mặt chàng nong nóng. Một cảm giác bị soi mói vô cùng khó chịu mà chàng không tìm thấy nguyên do. Minh rảo mắt quanh phòng và sau cùng mắt chàng đọng lại ở lỗ khóa cửa phòng. Một con mắt là lạ chăm chú bất động từ đó chiếu vào mặt Minh. -
Con Rắn Của Lão Tù Trưởng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Xuân Quang
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 10 VIEWS 8798
Sông Răng không có trên bản đồ Việt Nam. Đây là một dòng sông ở một miền đất hoang vu tưởng tượng. Câu chuyện phiêu lưu có ba nhân vật chính: Anh Hùng - một cậu bé 12 tuổi, Hồng Liên - em gái của Hùng 11 tuổi và anh Ngọc - sinh viên Dược Khoa. Ba anh em thân mật và đối với nhau như ba người bạn trẻ cùng một tuổi.
Vì bản năn tự tồn, họ phải tìm cách sống sót trong một môi trường thù nghịch và sau cùng tìm được sự hòa hợp cùng những người bán khai, hung tợn, tàn bạo nhưng rất mực thành thật và đáng yêu. Và lão già nham hiểm gây chiến tranh tương tàn giữa hai bộ lạc anh em, kẻ cản trở sự tiến hóa của bánh xe lịch sử đã đền tội. -
Đôi Mắt Tử Thần
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Xuân Quang
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 6 VIEWS 9650
Bốn đứa trẻ đang thả diều. Bầu trời cao nguyên gió thổi lồng lộng tung bay tà áo trắng của Yến đứa bé gái trong bọn con trai nghịch ngợm này. Yến là em của Thi thằng bé tinh khôn và mưu trí nhất đám. Tập tành theo anh và được anh cưng chiều lắm, Yến chơi toàn trò chơi con trai: thả diều, lính chì, bắn bì, đánh đáo… Yến không thích chơi đùa với những bạn gái cùng xóm, chung lớp vì một lẽ rất giản dị: nó không có ai để nhõng nhẽo, hờn mát, làm nũng. Con gái lại hay chanh chua, đối đáp, lắm mồm lắm mép, cãi nhau như ó. Thật đáng chán!
Mới sáng sớm bảnh mắt Thi đã rủ hai bạn là Đĩnh và Bình qua thung lũng bên kia thả diều thi. Phần thưởng cho kẻ chiến thắng là chim nướng chúng săn bắn lát nữa đây khi trời rạng đông. Ba đứa bắn ná thung cũng rất giỏi, leo cây cũng rất tài. -
Đôi Vòng Huyết Dụ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Xuân Quang
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 7 VIEWS 10324
Quân hớn hở vào nhà trong xin phép mẹ :
- Thưa mẹ có Sang rủ con đi ăn. Con đi mẹ nhé.
- Ăn ở đâu hả con ?
Quân cười xòa :
- Có bữa tiệc họp mặt nho nhỏ ở nhà Sang đó mẹ. Chị của Sang mới ở ngoại quốc về chơi trong kỳ hè này...
- Mẹ hiểu rồi. Con đi nhớ về sớm nhé... Có phải để phần cơm cho con không ?
- Thôi mẹ ạ.
Quân chạy thật nhanh vào phòng thay quần áo. Nó diện thật kẻng từ đầu đến chân. Nào giầy mới đánh xi bóng như gương, chiếc áo sơ mi trắng cổ hồ bột thật cứng, quần tây màu xám tro. Sang có vẻ hơi nóng ruột, đi đi lại lại ngoài phòng khách. Quân vừa ló đầu ra, Sang đã trách :
- Mày sửa soạn lâu quá. Y như đàn bà.
Quân cãi :
- Mới mười phút mà mày kêu ca nỗi gì. Lỗi ở mày tự nhiên rủ tao đi.
- Thôi mình đi là vừa. Nào đi đi…
- Mày làm như đuổi tà không bằng.
Quân và Sang là bạn học cùng lớp đệ Tứ. Năm tới chúng lên đệ Tam. Hai đứa nói chuyện không mấy hợp nhau, chẳng hiểu sao lại trở thành bạn thân được. Bạn cùng học đã phê bình :
- Chúng nó như chó với mèo.
Sang phì cười :
- Ai bảo tụi mày là chó mèo không "sống chung hòa bình" được ? -
Bên Hàng Giậu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Ý Yên
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 11 VIEWS 25441
Tôi ngả người trên ghế nhìn qua cửa sổ lớn : ngoài kia là khu vườn với những bông hoa của riêng tôi, những bông hoa thật đẹp mà tôi đã tự tay chăm sóc, nhưng tôi cảm thấy không vui, có lẽ vì tôi muốn đi chơi mà trời lạnh quá.
Đời sống tỉnh lỵ thật êm đềm. Tôi bình lặng đến nỗi nhiều lúc tôi cảm thấy chán nản. Tôi muốn làm một cái gì cho thời giờ bớt trống trải. Nhưng biết làm gì bây giờ đây ? Ngoài việc đàn và hát, hoặc chăm sóc cho những luống hoa hồng tươi mịn trong vườn, trong cái nhà nhiều người làm hơn công việc này đâu có việc gì dành cho tôi. -
Bức Tranh Màu Xám
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Ý Yên
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 6 VIEWS 13807
Bây giờ mỗi khi hồi tưởng lại những sự việc đã xảy ra trong khoảng thời gian ấy, tôi ngỡ như mình vừa trải qua một cơn mơ. Một cơn mơ được cấu tạo nên bởi bao nhiêu là phức tạp của nội tâm một đứa con gái bắt đầu bước chân vào tuổi dậy thì .
Năm tôi lên mười tuổi và bắt đầu khôn lớn, ba me tôi quyết định cho tôi vào học nội trú. Chính tôi đã khổ rất nhiều vì quyết định ngày đó của ba me nhưng hình như ông bà có một lý do chính đáng nào đó không muốn cho tôi biết đến. Ở lứa tuổi đó, sự quyến luyến gia đình là điều phải có nơi tôi. Cho nên những ngày đầu tiên sống trong bốn bức tường hầu như bị giam lỏng đối với tôi là một cực hình. Mặc dầu ở nhà tôi không có bạn để chơi thật, tôi là con út, nhưng tôi có sự tự do. Ở nhà, tôi có thể vọc đất, nhảy lò cò hay chơi bán đồ hàng với những đứa trẻ hàng xóm. Nhưng ở đây thì không. Bốn bức tường màu xám lợt đã giam hãm tuổi thơ ấu của tôi một cách muộn phiền và thật thiệt thòi cho tôi. Mỗi buổi sáng được gọi thức giấc bằng một hồi chuông lanh lảnh ở dãy phòng soeur trực, tôi thấy đời sống mình tù túng quá sức. Ở tuổi nhỏ mà tôi đã rất lãng mạn. Tôi muốn thoát ly. Tôi mơ một đời sống phóng túng, một đời sống trong đó con người được tự nhiên ăn, ngủ và thở, theo ý mình. Mỗi ngày 24 giờ, tôi chỉ có được buổi tối là thực sự của riêng tôi thôi. Sau khi học bài và đọc kinh tối, tôi buông người vào giường, là bắt đầu sống cho mình, cho cái thế giới của riêng tôi mà chỉ tôi hiểu được. Tôi thường mơ mộng về tương lai.