-
Con Dốc Cổng Trường
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1975CHAPTERS 19 VIEWS 20443
Con muốn oà lên khóc mà đôi mắt chợt ráo hoảnh. Chừng như lệ nóng đã đóng băng, chừng như hồn con tê cứng lại. Bản danh sách thí sinh trúng tuyển chờn vờn trước mắt con. Đám đông xô đẩy, lấn dần con ra. Con không còn biết rõ mình bị đẩy dạt ra một nơi tự lúc nào nữa. Những hàng ronéo nhảy múa trước mắt. Nào Bích Trâm, nào Thu Trang, nào Ngọc Trân… Còn tên con? Trân ơi, Nguyễn Huyền Trân ơi… Chỉ có ba chữ thôi mà, chỉ có một hàng đánh máy thôi mà… Những tiếng reo vui, những tiếng gọi nhau ơi ới, những gương mặt tươi hơn bao giờ hết… Con tưởng như mình mới từ một thế giới nào xa lạ lắm tới đây. Nguyễn Huyền Trân… Thầy ơi… Không có tên con rồi…
-
Hoa Tầm Gởi
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 9 VIEWS 12860
– Mai chủ nhật rồi nè Dung Chi!
Nhỏ Thư Hương lại đằng phòng khách coi lịch rồi về nói cho em biết. Dịp này, vì nghỉ hè, chúng em như quên hẳn ngày tháng. Và ở đây, công việc ngày nào cũng như ngày ấy, dù thứ hai, dù thứ ba …, dù chủ nhật. Cứ sáu giờ sáng, khi nghe một hồi chuông đổ dài, tất cả phải thức dậy. Bọn chúng em, những đứa lớn đã đi học đằng trường, không bao nhiêu, chỉ có mười tám đứa, lớn nhất là anh Bảy, nhỏ nhất là nhỏ Lan. Mười tám đứa như có một mối liên lạc vô hình, mật thiết với hồi chuông sáu giờ sáng, không bao giờ dậy trễ.
Bọn trẻ nhỏ, nhiều, có đến mấy chục đứa, phải đợi được đánh thức mới chịu dậy. Chúng em đánh răng, rửa mặt xong xuôi, kéo đến phòng tắm thì bọn trẻ nhỏ cũng lục tục kéo đến. Dì Năm, dì Tiễn, ngày nào cũng vậy, không biết thức tự lúc nào, vào giờ đó, đã đun xong ba nồi nước lớn để pha tắm cho bọn trẻ nhỏ. Dì Năm, tính hay la lối nhưng rất tốt bụng, không ngày nào không hò hét bọn em, lúc hối thúc nhỏ Chung tắm em nhỏ lè lẹ lên một chút – nhỏ này vốn chậm chạp – lúc rầy nhỏ Lộc tắm mạnh tay làm em nhỏ khóc; anh Thành thì bị la hoài, rằng kỳ cọ em nhỏ không kỹ. Riêng em, thỉnh thoảng lại bị dì Năm cú đầu vì tội vừa tắm cho em nhỏ, vừa trò chuyện, đùa giỡn với nó. -
Mùa Sương Mù
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 10 VIEWS 13444
Mẹ con tôi đến Vũng Tầu thấm thoắt đã gần mười lăm năm. Ngày mới đến, tôi còn phải ẵm ngửa và căn nhà của chúng tôi mới chỉ là một mái nhà tranh, vách đất, lúp xúp, nghèo nàn. Mười bốn năm dư, quãng thời gian mà đứng ở hiện tại nhìn về tương lai, thấy thật lâu, nhưng nhìn về dĩ vãng lại thật chóng đó đã biến đổi đứa bé còn ẵm ngửa thành tôi, một học sinh cấp II vừa tròn mười lăm, và căn nhà tranh vách đất thành một căn nhà gạch lợp ngói, có một khoảng sân nhỏ bày biện ít chậu kiểng, có căn gác lửng với hàng lan can mà chiều chiều, mẹ con tôi hay ra ngồi hóng mát.
Mẹ tôi hay nhìn tôi rất lâu với ánh mắt thật thiết tha, trìu mến. Mẹ thường chép miệng nói : "Mới đó mà đã mười lăm năm!" Nói xong, đôi mắt mẹ trở nên mơ màng. Chừng như trong trí tưởng, dĩ vãng xa xưa tìm về. Tôi cảm thấy mình thật đầy đủ hạnh phúc và lấy làm sung sướng vô ngần. Những lần như thế, tôi ngồi thật im lặng để nghe niềm vui len nhẹ vào hồn và tưởng chừng còn lan truyền khắp châu thân, đến tận buồng tim, đến từng thớ thịt. -
Ngoài Cửa Sổ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 13 VIEWS 13047
Túy Đoan là một cô bé mười hai. Đoan có mái tóc óng mượt như những sợi tơ mềm, thắt thành hai cái bím kết nơ đỏ, đôi mắt Đoan long lanh với bờ mi cao vút, bờ môi Đoan xinh xắn mọng đỏ lúc nào cũng ươm sẵn nụ cười.
Đoan hơi gầy, nhưng chính vì thế mà cô bé trong càng dễ thương hơn. Nhìn Đoan, người ta tưởng chừng nơi cô bé, bao nét hồn nhiên, ngây thơ của lứa tuổi mười hai kết tụ trọn vẹn.
Năm nay, Đoan theo học lớp sáu. Khi đi học, Đoan phải mặc áo dài trắng, thật ra, cô bé chỉ thích mặc đầm. Cô bé vẫn hay nhăn mặt, chu môi mà than: “Mặc áo dài có vẻ người lớn làm sao ấy!”. Ở nhà, Đoan mặc toàn jupe. Cô bé có đến gần chục bộ jupe đủ màu, đủ kiểu trong khi chỉ có hai chiếc áo dài trắng! -
Nhóm Lửa
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 15 VIEWS 15757
Lúc thấy mặt Dũng cũng là lúc mà tôi thấy bực mình hơn bao giờ hết. Hắn “nhà quê” quá. Con Lan Phương đã bấm tôi, khúc khích cười khi nhìn Dũng đứng khép nép bên bác Sơn. Chao ơi ! Hắn đó ! Cái dáng vẻ tỉnh lỵ, áo dài tay không manchette, quần tergan ống rộng, chân đi sandale, thêm nữa, đôi kính cận trên gương mặt làm nghiêm chẳng khác nào một “ông cụ đạo mạo”. Thế đó, hắn thế đó mà ba má tôi bắt anh em tôi tối nay phải ở nhà để đón hắn, để tiếp chuyện với hắn. Hỏi sao không bực mình ?
Tôi hỏi Lan Phương :
- Mầy điện thoại cho nhà hàng Tiên Cảnh chưa ?
Lan Phương :
- Em gọi rồi.
- Họ có phàn nàn gì không ?
- Sao không ? Họ bảo mình cố thu xếp xem sao, chứ thiếu ban nhạc của mình, họ phải cáo lỗi phiền phức lắm…
- Rồi mầy trả lời sao ?
- Thì… thì em bảo là sẽ cố… nhưng không hứa chắc… -
Tiếng Hát Vành Khuyên
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 8 VIEWS 11835
Tên thật của em là Nguyễn Thị Hương Trầm. Nhưng từ hai năm qua, mọi người đều gọi em là Vành Khuyên. Từ bạn bè, từ các thầy cô trong trường, đến chính gia đình em nữa, tất cả đều đã như quên hẳn cái tên Hương Trầm.
Cho đến bây giờ, và có lẽ còn cho đến mãi mãi, em nghĩ rằng sẽ không bao giờ em quên được cái tên Vành Khuyên kỷ niệm mà mọi người đã gọi em bắt đầu từ buổi văn nghệ tất niên năm em học lớp sáu.
Trời phú cho em giọng hát ngọt ngào ngay từ khi còn bé. Chị Hương Trinh tập cho em hát. Năm em lên lớp bốn, anh Trung lại dạy thêm em về nhạc lý và xướng âm. Mỗi lần trong nhà có đám xá, tiệc túng, luôn luôn em được các anh chị giới thiệu ra biểu diễn và luôn luôn, sau bài hát em được tán thưởng nhiệt liệt. -
Xóm Nhỏ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 9 VIEWS 14448
Ngày gia đình tôi phải rời bỏ căn nhà cũ là một ngày thật buồn. Không buồn sao được khi nơi đó còn biết bao kỷ niệm buồn vui, nơi đó anh em tôi đã sinh ra đời, đã lớn khôn, đã đùa nghịch, đã phá phách, bố mẹ tôi đã sửa sang, đã bồi đắp. Cho đến bây giờ, tôi không còn nhớ rõ được rằng đầu tiên, căn nhà của gia đình tôi ra sao? Nhưng tôi biết chắc là nó được sửa sang rất nhiều, nghĩa là bố mẹ tôi đã phải tốn vào đấy bao mồ hôi, công khó.
Thế mà bố mẹ tôi phải treo bảng bán. Buổi tối hôm ấy, bố tôi lấy đâu ra một miếng các-tông khá vuông vức đặt lên bàn học của anh em tôi rồi sai cái Trâm đi mua đồng bạc phấn. Tôi đang ngồi tập viết cho cái Loan, thấy thế mới hỏi:
- Mua phấn làm gì vậy bố?
Bố tôi nhếch mép cười- nụ cười thật lạ lùng, trông như mếu - Bố không trả lời câu hỏi của tôi mà hỏi ngược lại:
- Mầy có viết hộ bố mấy chữ lên đây (Bố vừa chỉ lên tấm các-tông) có được không? -
Như Bóng Mây Qua
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Duy An
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 3 VIEWS 6008
Lợi dụng mười phút ra chơi, tôi đi tìm cô giáo Vinh. Tôi đến phòng nghỉ của các giáo sư và thấy cô Vinh đang ngồi chuyện trò với thầy Cơ dạy Lý Hóa. Tách nước trà nhỏ xíu chắc chưa được cô đụng tới. Giữa những khuôn mặt mô phạm nghiêm trang, cô Vinh nổi bật như một khác biệt xa vời. Không phải vì cô đẹp. Cái đẹp đôi lúc cũng không làm người ta nổi bật. Ở đây, là vẻ tươi trẻ, thuần hậu toát ra từ ánh mắt, từ nụ cười của người đàn bà ngoài ba mươi. Cái hấp lực đó, không biết có đủ sức cuốn hút người khác không. Nhưng với tôi là một tình thương mến vô cùng dành cho cô. Tình thương duy nhất mà tôi dành cho một người đàn bà từ sau ngày mẹ yêu quý của tôi qua đời.
Cô Vinh cũng rất mến tôi. Cô biểu lộ bằng những ánh mắt trìu mến, những nụ cười trọn vẹn tươi hồng. Tình cảm đó làm cho những giờ học cô dạy trở nên là những giờ phút hạnh phúc đối với tôi. -
Xanh Như Mây Trời
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Duy An
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 8 VIEWS 15848
Thịnh ơi Thịnh, cái quần pant màu hồng của tao đâu rồi hả Thịnh?
Giọng chị Thanh cao và trong vút vọng lên từ dưới nhà. Thịnh đang lui cui ủi đống quần áo trong phòng, hét to:
- Em đâu có biết. Mới thấy chị mặc hôm qua hôm kia gì đó mà.
- Ừa, thì tao mới mặc đây mà bây giờ lạc đâu mới tức. Đâu mày coi trong đống quần áo mày đang ủi có nó không?
Thịnh dựng bàn ủi lên, lấy tay lục tung đống quần áo lên tìm nhưng không thấy cái quần màu hồng của chị Thanh đâu cả.
- Không có chị Thanh ơi! Em tìm trong đống đồ rồi.
Có tiếng chị Thanh càu nhàu, rồi tiếng bà Diệp, mẹ của Thịnh:
- Hai đứa bay là con gái con đứa mà hở một chút gì là la lên cho cả chợ nghe, như đầu máy xe lửa vậy đó. Chuyện gì thì cũng từ từ mà tìm, chị Tư xin nghỉ một tuần mà tụi bây làm tùm lum.
Chị Thanh:
- Tại chị Tư nghỉ đó chớ má. Lâu nay chuyện gì chỉ cũng lo cũng cất, bây giờ tụi con đâu có biết. -
Bên Kia Chiếc Cầu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 10 VIEWS 19131
DoÌ€ng sông nhỏ chảy êm đềm qua làng, đuÌng ra chỉ là môÌ£t con rạch. Ông cha đã đào nó không biết tưÌ£ bao giờ. TưÌ€ bên này sang bên kia bờ rạch, chèo thuyền chỉ mất đôÌ£ mươi phuÌt. NươÌc đươÌ£c dẫn tưÌ€ đó vào những đám ruôÌ£ng, những vườn cây.
Sơn đã lơÌn, ở xóm làng này, bên cạnh doÌ€ng sông nhỏ – Sơn thích goÌ£i như vậy. DoÌ€ng sông! Tiếng goÌ£i đơn giản và tha thiết biết bao nhiêu! DoÌ€ng sông già tuổi hơn Sơn, nhưng lại chậm lơÌn hơn. Đến muÌ€a đông năm nay, Sơn đươÌ£c mười tám tuổi. HoÌ£ hàng và lối xóm khen cậu beÌ “lơÌn như thổi”. Nhưng doÌ€ng sông thì vẫn vậy – vẫn lặng lờ như chính nó luÌc Sơn thấy hôÌ€i Sơn coÌ€n để chỏm. Nhưng Sơn mơ hôÌ€ biết răÌ€ng trong cái lặng lờ ấy chứa đưÌ£ng cả môÌ£t sức sống. Sơn biết mỗi ngày nươÌc sẽ mang đi môÌ£t chuÌt đất của hai bên bờ, của đáy rạch, làm loÌ€ng rạch rôÌ£ng hơn. Con rạch nhỏ rôÌ€i sẽ chảy ra doÌ€ng sông lơÌn. Sơn chỉ nghĩ đến đó. RôÌ€i thôi. Trí óc coÌ€n nông cạn quá! Nhưng trươÌc măÌt, trong mỗi ngày của đời sống, là doÌ€ng sông. -
Còn Dấu Chân Người
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1975CHAPTERS 12 VIEWS 21549
Những bóng tròn hiện ra, màu rực rỡ như những đồng tiền bằng vàng nằm trên một tấm thảm màu xanh lá cây. Bóng nhảy múa trên mặt, chiếu vào mắt. Hình ảnh nào thế? Ánh sáng của thiên đường hay trò chơi của ma quái? Là thực tại hay chỉ là một khúc phim xảy ra trong ký ức? Cảm giác của một con người tưởng đã không còn. Nhưng không phải. Bây giờ rõ ràng tai đang nghe một tiếng chim hót. Chim hót ở trên đầu, trên mặt - ở đâu đó trên tấm thảm màu xanh kia.
A! Đúng rồi! Chim hót trên cây! Những bóng tròn kia là nắng! Ngày đã bắt đầu trước khi ta thức dậy. Đúng hơn là ta tỉnh dậy. Ngày rực rỡ, ngày hiền lành quá! Ta dần dần tìm lại cảm giác. Tai đã nghe rồi! Mắt đã thấy rồi! Nhưng mũi ngửi được mùi máu khô, ở đâu đây, lẫn trong mùi cỏ ướt. Bây giờ thân thể không còn tê dại nữa, mà đang cảm nhận được sự nhức nhối, ở dưới chân, truyền lên đến vai, và thấu tận óc. Dù không ngóc đầu lên được để nhìn xuống thân thể, nhưng ta đã nhớ ra được rằng nơi bắp chân, máu đã chảy rất nhiều và cảm giác đau nhức cũng từ đó mà có. Nhắm mắt lại, bây giờ quên mất tiếng chim, mà nghe âm vang tiếng chong chóng quay lạch cạch trên đầu, tiếng động cơ làm át lời nói chuyện. Mơ màng, ta thấy cả mây trắng, thấy cả cánh đồng, thấy nhánh sông, thấy rừng cây bên dưới. Chính nơi đó, chiếc trực thăng bị trúng nhiều loạt đạn. Một viên đạn đã xuyên qua bắp chân ta. Rồi nhiều loạt đạn nữa… -
Đông Hà
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 5 VIEWS 6955
NgoÌ£n nến cuối cuÌ€ng thổi mãi không tăÌt. NgoÌ£n nến thứ mười tám, lì lơÌ£m và kiêu hãnh, chỉ hơi lao chao ánh lửa rôÌ€i vẫn sáng. Trong những tiếng cười reo của lũ bạn-“Thổi mạnh lên, Đông Hà!”, Đông Hà nghe như có tiếng thở dài của tuổi thơ. NhăÌm măÌt lại, Đông Hà quyết lâÌ€n này phải phuÌ€ng má thổi thật mạnh mơÌi đươÌ£c. RôÌ€i!!! Có môÌ£t bóng tối nào chụp đến, làm Đông Hà mở vôÌ£i măÌt ra. Mình vưÌ€a thổi đó ư? NgoÌ£n nến đã tăÌt. ĐâÌ€u tim đèn tỏa ra môÌ£t thứ khói trăÌng. Làn khói như nhăÌm đuÌng vào măÌt Đông Hà mà lao thẳng tơÌi. Và muÌ€i cay hăÌc của nó cũng theo đó mà vào. Hơn ai hết, Đông Hà biết trên mi của mình có vương môÌ£t gioÌ£t lệ.
Tiếng vỗ tay của Diễm PhuÌc ngưng ngang, khi Diễm PhuÌc nhận thấy neÌt mặt khác thường của bạn.
- Đông Hà, mi sao vậy? -
Khi Về Dưới Bóng Cây
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1975CHAPTERS 9 VIEWS 14548
Lũ trẻ nhỏ đang nô giỡn dưới sân. Đó là nhận thức đầu tiên của Vy ngay lúc mở mắt ra. Có tiếng reo cười thật trong trẻo vọng lên. Mình ngủ muộn thế sao? Ít nhất cũng đã tám giờ rồi. Vy toan ngồi dậy, nhưng thôi. Hôm nay là ngày chủ nhật. Vy không phải làm gì ngoài việc đi họp nhóm lúc mười giờ. Nghĩ như thế rồi cứ nằm nhìn mơ màng lên trần mùng. Bên dưới kia dầu còn vọng tiếng cười nhưng ở đây vẫn nghe cả tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ vô dụng để trên bàn.
Vy thở ra…. Căn phòng này, chiếc giường này, tất cả những sự êm ái tiện nghi này, phải chăng đã làm người ta lười biếng?
Gần một tháng ở nhà anh Vĩnh là một thời gian của sự hưởng thụ. Dầu rất cố gắng sống như trước kia mình đã sống, Vy vẫn không thể không chấp nhận những tiện nghi đưa tới hết sức đương nhiên. Đôi lúc Vy cảm thấy như chính con người mình đang có sự xung đột. Nhưng Vy phải ở đây, ít nhất là đến hết niên học. -
Khúc Lan Can Gãy
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 5 VIEWS 9685
Những tiếng chuông liên tục vang lên nghe rôÌ£n ràng suốt cả khoảng sân vuông. Giống như những tiếng reo vui đang nổi dậy trong loÌ€ng. Khoảng không gian vây quanh chơÌ£t sống đôÌ£ng lạ thường. Tôi cũng nhận thấy trong tôi sưÌ£ sống đôÌ£ng ấy. Cảm xuÌc nào đây? Hình như là thứ cảm xuÌc đã quên thật lâu rôÌ€i và giờ đây cố nhơÌ. Trí óc lôi trí óc đi vuÌ€n vụt… A! ĐuÌng là thứ cảm xuÌc của ngày đâÌ€u tiên đi hoÌ£c lơÌp vỡ loÌ€ng. Vâng, chỉ có ngày đi hoÌ£c đâÌ€u đời, người ta mơÌi có thứ rung đôÌ£ng ấy. MôÌ£t lâÌ€n duy nhất và quý giá. Nhưng tôi, tại sao tôi đang trở lại tâm trạng của thuở xa xưa? Có phải chăng tôi đã mặc nhiên công nhận răÌ€ng mình đã băÌt đâÌ€u sống môÌ£t đời sống khác, làm môÌ£t con người khác, tưÌ€ môÌ£t ngày mà tôi đã ngã xuống? ĐuÌng như thế, tôi đang băÌt đâÌ€u lại. BăÌt đâÌ€u lại sinh hoạt, băÌt đâÌ€u lại cảm nghĩ. Có nghĩa là băÌt đâÌ€u sống môÌ£t đời.
-
Lá Khô Mùa Mưa
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 4 VIEWS 11818
Chị Lam Hương xoa tay, nói với giọng đầy tin tưởng:
- Thưa chị, chúng em gồm sáu người, rất thường đi công tác cùng với nhau. Kỳ hè này em rủ tất cả về đây chơi cho biết quê em, nhân thể thấy quận mình mới thành lập một bệnh xá nên em có ý kiến là cho cả nhóm làm công tác ở đó luôn. Chắc chị cũng sẽ vui lòng giới thiệu nhóm chúng em với bác sĩ trưởng bệnh xá để chúng em đến giúp họ được phần nào công việc?
Cô y tá Trang hơi nghiêng đầu, nhìn chị Lam Hương và cười rất dễ dãi:
- Cô Hương thì tôi quá quen rồi, nhưng còn các cô đây… biết các cô có thích làm những công việc ở nhà thương không?
- Thưa chị, các bạn của em có nhiều thiện chí ghê lắm ạ, những việc xã hội là “nghề ruột” của chúng em. Mặc dù chưa bao giờ làm việc ở bệnh viện, nhưng em tin rằng nếu được chị vui lòng chỉ dẫn, chúng em sẽ quen việc dễ dàng. -
Người Khắc Bia Mộ
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 6 VIEWS 10099
- A! Anh Đỗ về, bác ơi !
ThăÌ€ng Thụy reo lên khi vưÌ€a trông thấy môÌ£t bóng người xuất hiện trươÌc hiên nhà. Người thanh niên giơ môÌ£t cánh tay ra, chờ đơÌ£i. Thụy đứng dậy. Nhưng rôÌ€i nó đứng yên ở chỗ cũ. Không phải nó khươÌc tưÌ€ sưÌ£ ôm lấy cánh tay đó và đu cao người lên như moÌ£i lâÌ€n. Mà nó ngâÌ€n ngại vì nom thấy cánh tay trái băng bôÌ£t của người đứng trươÌc mặt.
Thụy kêu lên hoảng hốt:
- Anh Đỗ ! Anh sao vậy?
Đỗ chưa kịp trả lời, đã thấy bác Liêu đang đi ra. GioÌ£ng bác hấp tấp:
- Cái chi? Ai? ThăÌ€ng Đỗ mô?
Và bác đứng sưÌ£ng lại. Cánh tay băng bôÌ£t là cái duy nhất để moÌ£i người nhìn vào. Bác Liêu nói lăÌp băÌp:
- Mi bị răng rứa …Đỗ?
- Con bị thương, ba ạ. NheÌ£ thôi.
Bác Liêu trơÌ£n to đôi măÌt:
- NheÌ£? NheÌ£ mà như rứa à? Răng mà….cái chi cứng ngăÌc như ri, tay mi chịu răng nổi? -
Tim Tím Như Hoa Dại
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 4 VIEWS 11613
Nắng soi chếch trên những ngọn lá. Hướng vừa nheo mắt nhìn, vừa nói :
- Chiều lắm rồi đấy “bà con”! Ai đã muốn về nào?
Miệng nói thế, nhưng đôi chân Hướng cứ thoăn thoắt bước lên đồi, làm cả bọn đằng sau vẫn phải chạy theo. Giang, đi chót hết, vờ đưa bàn tay lên miệng làm loa, kêu:
- Hướng! Đi gì mau vậy, thằng khỉ?
Văn lẩm bẩm :
- Nó dẫn cả bọn đi đâu đây ? Bộ muốn cho lạc chắc?
Hai cô con gái đi ở giữa, không nói gì, chỉ nhìn nhau cười mà nắm lấy tay nhau bước lên những cành cây ngã ngang lối mòn để đi cho kịp Hướng. Anh chàng này, ỷ là người duy nhất biết đường, nên xung phong đi trước thật nhanh.
Hướng đã dừng lại ở trên đỉnh đồi, quay lại chờ các bạn. Bốn người phía sau còn đang hì hục đi lên. Hướng bỗng che miệng cười, Huyền hỏi:
- Cái gì mà cười vậy Hướng?
- Tôi cười Huyền đấy. Dân Sàigòn có khác! Trông giống như bò lên đồi, chứ không phải đi lên đồi.
Huyền nhặt môÌ£t hòn sỏi ném vào người Hướng, đỏ mặt:
- Khỉ! Nói một câu hai nghĩa nhé! -
Thằng Bảo
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Quảng Bình
CHAPTERS 14 VIEWS 10004
Buổi trưa hôm đó, thức ăn sao lạt quá. Bảo với lấy bình muối, và không biết nó loay hoay thế nào mà cả bình muối đổ ụp vào dĩa cơm của nó. Thế là: thịt, rau, cơm biến mất dưới lớp muối rắng xóa.
Khỏi phải nói chúng ta cũng biết rằng, Bảo phải cố gắng lắm mới nuốt nổi hết dĩa cơm. Và rồi nó chẳng thiết gì nữa cả. Cổ nó khô cháy như bãi sa mạc. -
Bên Đường Biên Giới
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1968CHAPTERS 9 VIEWS 21097
Nghe tiếng chó sủa dữ dội, Khôi, Việt ngưng lại nhìn. Tiếng sủa rộ lên từ bên sau hàng rào ken bằng dây kẽm gai, vây quanh một căn nhà lụp xụp. Nếu không có bóng hai con chó lực lưỡng, cao lớn đang lồng lộn sau hàng dây kẽm gai và sủa vóng ra khi thấy bóng người lạ, Khôi, Việt đã tưởng căn nhà ấy bỏ hoang, không người ở. Nằm chênh vênh, hẻo lánh trên một ngọn đồi, căn nhà có vẻ như một ngôi cổ miếu, vách tường rạn nứt, long lở cả vôi vữa và mái ngói mọc rêu sô lệch từng mảng, có chỗ để lộ cả sườn nhà.
Thấy Khôi, Việt đi ngang dưới đường, nặng bước đẩy hai xe máy chở đầy hành lý, hai con chó càng có vẻ hục hặc, đua nhau sủa rộ từng hồi.
Khôi lẩm bẩm :
- Hai con chó dữ quá. Giống chó “lài” có khác.
Việt hỏi :
- Chó lài là giống chó gì ? -
Bóng Người Dưới Trăng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1967CHAPTERS 9 VIEWS 24169
Việt thở một hơi dài khoan khoái. Ánh nắng buổi mai lọt qua khuôn cửa sổ, hắt vào tận chỗ giường Việt nằm. Khoảng trời xanh lơ ở bên ngoài thật trong sáng như chứa đựng cả hương thơm ngan ngát của đồng quê. Anh nhỏm ngay dậy, nhìn sang giường bên cạnh. Khôi vẫn còn ngủ. Việt gọi :
- Khôi, dậy đi cậu !
Thấy bạn chỉ ậm ừ không trả lời, Việt nhào sang lắc mạnh :
- Dậy mau, cậu quên rằng chúng mình đang ở ấp Xuân Lộc à ?
Khôi hé một con mắt :
- À, ờ… tớ đâu có ngủ. Tớ đang lơ mơ đấy chứ…
- Còn lơ mơ gì nữa ! Chúng mình đang được nghỉ học, và… trời hôm nay đẹp không tưởng tượng được cậu ạ.
Khôi bật ngay dậy che tay ngáp. Con Vện, con chó của đôi bạn nằm khoanh tròn đằng phía góc buồng cũng vểnh hai tai lên gầm gừ phụ họa.
Việt chỉ con chó bảo Khôi :
- Kìa, con Vện nó mắng cậu đấy. Nó bảo cậu là đồ lười !
Khôi vớ chiếc gối bông ném vào đầu Việt :
- Hỗn ! -
Con Tàu Bí Mật
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 11 VIEWS 15747
Từ lúc mặt trời lấp ló sau rặng dừa phía cuối vườn, Việt vẫn ngồi tựa mình bên gốc ổi, yên lặng nhìn những cụm mây trắng lờ lững trôi trên nền trời.
Sau một niên khoá chăm chỉ học tập, Việt tạm biệt Sài Gòn về Xuân Lộc nghỉ hè. Không khí ở đây trong lành thoáng mát, nhưng cảnh vật buồn tẻ không hợp mấy với cái tuổi hoạt động, sôi nổi của Việt. Gió thoảng nơi đồng quê làm Việt thấy chóng đói, ăn khoẻ gấp đôi khi còn ở Sài Gòn. Nhưng ăn rồi sinh lực dồn cả ra chân tay, muốn chạy nhảy hò hét vui đùa mà không có bạn. Việt đành ngồi buồn mở sách ra đọc. Đọc mãi cũng chán, nhất là trong ngày nghỉ hè. Chán, Việt ngồi nhìn mây bay, nhìn hàng dừa soi bóng nước. Nhưng Việt không có tâm hồn thi sĩ mấy, nên chỉ mơ mộng một lát đã thấy chân tay ngứa ngáy bực bội. Việt đâm ra nhớ Sài Gòn, nhớ Khôi. Việt nghĩ: giá lúc này có Khôi ở bên cạnh thì vui biết mấy. -
Phiêu Bạt
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1967CHAPTERS 14 VIEWS 17482
Ở cửa nhà báo ra, Dũng ngồi xuống vỉa hè sắp gọn những tờ báo vừa mới lãnh còn ướt màu mực in, kẹp vào một tấm bìa cứng rồi ôm ra xe đạp. Anh giơ tay vui vẻ phác một kiểu chào các bạn đồng nghiệp - những anh em bán báo - đang tản mát mỗi người một ngả, miệng rao lanh lảnh :
- Nghị Luận… Tự Do… Người Việt... đây !
Dũng đạp xe đi. Anh không bán báo như các bạn. Anh có chỗ bỏ mối báo tháng, hàng ngày cứ việc đưa đến tận nhà, rồi cuối tháng đến thu tiền. Mỗi trưa Dũng tới chực ở cửa báo quán, lãnh một số báo rồi phóng xe đi giao cho các nhà. Còn dư một ít Dũng đem về trước cửa Bưu điện, bày trên hè bán cho các người qua lại.
Như các bạn đều biết, Dũng là một thiếu niên trong bọn Khôi, Việt, Bạch Liên (Xem truyện Bóng Người Dưới Trăng, cùng một tác giả). -
Thung Lũng Rắn
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1968CHAPTERS 14 VIEWS 18369
Hôm ấy, sau bữa cơm chiều, mọi người đều quây quần ngoài hàng hiên hóng mát. Ba của Bạch Liên, ngồi cạnh ông Diệp – cha nuôi của Tuấn, nhấp từng ngụm cà phê thơm ngát, trong lúc đề đốc Cương, cậu của Bạch Liên và cũng là chủ nhân ngôi biệt thự trên bờ biển Nha Trang im lặng hút thuốc mơ màng nhìn ánh hoàng hôn nhuốm màu trên mặt trùng dương.
Bạch Liên và Tuấn đứng dựa lan can thả hồn theo tiếng sóng dạt dào trên bãi biển. Cả hai đang muốn xin phép xuống bãi dạo chơi một vòng, thì ông Diệp ba của Tuấn (Xem Bóng Người Dưới Trăng. Cùng một tác giả.) bỗng cất tiếng :
- Lát nữa tôi sẽ sửa soạn hành trang để mai sáng lên đường.
Ba Bạch Liên như đã biết trước dự tính của bạn, hỏi :
- Mai khởi hành rồi à ? Sao không nghỉ chơi thêm vài ngày ở đây đã ?
- Thì đây cũng chỉ là một cuộc du hành ngắn ngủi, nhân dịp các cháu còn nghỉ hè. Chừng độ tuần lễ sau tôi sẽ trở lại với các bác rồi cùng về Sài gòn luôn thể. -
Tiếng Chuông Dưới Đáy Biển
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1968CHAPTERS 17 VIEWS 16234
Việt có một ông chú từng là sĩ quan hải quân đóng tới chức thiếu tá. Người ta gọi ông là thiếu tá Triều Dương - tên chiếc chiến hạm mà xưa kia ông là hạm trưởng. Nhưng nay thì ông "chú thiếu tá" của Việt không còn chỉ huy dưới tàu nữa. Ông trở về đời sống thường dân và cư ngụ tại Đà Nẳng.
Chú Triều Dương là một người rất dễ mến, nhưng cũng rất nghiêm khắc. Chú không cho phép ai cưỡng lời chú, và cũng rất ghét ai tọc mạch đến việc chú làm. Khôi, Việt, chỉ được biết đại khái chú Triều Dương tuy không còn mang sắc phục Thủy Quân, nhưng chú vẫn dành nhiều thì giờ đến làm việc ở căn cứ X, một căn cứ quan trọng của hải quân, và hình như công việc của chú rất cần thiết cho tương lai của quốc gia, nên chú đem hết khả năng ra phụng sự. -
Tuổi Hoa số 78 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Vũ Quyết Thắng - ViVi
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3432
-
Tuổi Hoa số 91 (1968)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh - Hoàng Đăng Cấp
TUỔI HOA xuất bản 1968VIEWS 2885
-
Đời Phiêu Lưu Của Tuấn
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nhật Lệ Giang
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 9 VIEWS 15023
Gà trong xóm bắt đầu gáy sáng. Tuấn giật mình choàng dậy. Nhìn xuống bếp, thấy má đang lúi húi ngồi hấp bánh, Tuấn cảm thương má vô hạn.
Tuấn đưa mắt nhìn lên bàn thờ ba. Sau ngọn đèn dầu leo lét, toả ánh sáng lờ mờ, hình ảnh ba Tuấn lung linh như đang nhìn Tuấn…
Tuấn ứa nước mắt, thở dài. Chỉ trong vòng có mấy ngày mà trong gia đình Tuấn đang yên vui, bỗng xẩy đến một cái tang đau đớn nặng nề ! Tương lai Tuấn sụp đổ theo cái chết bất ưng của ba Tuấn.
Năm học vừa qua, Tuấn đã học hết lớp nhất và được cấp chứng chỉ Tiểu học. Vì trường xã không có lớp Trung học, nên ba cậu đã hứa sẽ thu xếp cho cậu lên trường Quận để học tiếp. Tuần vừa rồi, ba cậu đã đem cậu lên trường Quận, nạp giấy tờ để thi vào Đệ Thất. Một gia đình quen, đã hứa sẽ cho Tuấn ở trọ. để đi học với con họ. Tuấn tin chắc, thế nào cậu cũng thi đậu, vì các môn học ở lớp nhất, cậu đều xuất sắc. Tối hôm ấy, ba Tuấn nói với má Tuấn :
- Bà tính sao ? Con Hiền học trường xã thì không tốn kém bao nhiêu. Còn thằng Tuấn nếu thi đậu vô Đệ Thất, thì cũng đỡ được vài trăm bạc học phí. Còn tiền ăn mỗi tháng, tệ nhất cũng hơn một ngàn. Biết mình có chạy ra tiền mỗi tháng cho con không ? -
Hai Chị Em Lưu Lạc
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nhật Lệ Giang
TUỔI HOA xuất bản 1967CHAPTERS 6 VIEWS 11180
Hồi ấy ở Hội An (Quảng Nam) có ông bà Đặng Trung Chánh, là người khá giả. Ông bà có vài mẫu ruộng vườn; quanh năm cày cấy trồng trọt, hoa lợi thu vào cũng dư ăn. Nhưng điều đặc biệt là cả hai ông bà rất có lòng thương người nghèo khó, túng thiếu. Những người trong làng, rủi bị đau ốm, thế nào bà Chánh cũng tới thăm, đem cho các thứ cần dùng. Ông Chánh lo việc làng, đem hết tài lực để giúp đỡ mọi người, không hề thâm lạm một chút của công. Bởi đó, mọi người trong làng, ai cũng mến phục ông bà. Đối với người làng đã thế, mà đối với người ăn người ở trong nhà, ông bà lại càng thương giúp hơn. Ông bà sinh được hai đứa con: cô gái đầu lên mười tuổi, tên là Gương, cậu con trai tên là Lành, lên tám.
-
Lòng Mẹ
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Nhật Lệ Giang
TUỔI HOA xuất bản 1967CHAPTERS 12 VIEWS 24007
Đầu năm 1945, chiến tranh Mỹ - Nhật ở Thái Bình Dương ngày càng trở nên ác liệt. Vì thế, Pháp phải cho Nhật mượn Đông Dương làm đường, để điều động binh sĩ và tải khí giới từ Nhật qua Tân Gia Ba. Quân đội Nhật đóng rải rác trong các đô thị lớn của Việt Nam: Hải Phòng, Hà Nội, Vinh, Huế và nhất là Sài Gòn, hậu trạm quan hệ Nhật dùng để tiếp viện các nơi cần kíp. Và bởi thế, Việt Nam tuy không tham chiến, cũng bị lâm vào cảnh chiến tranh tàn khốc. Hằng ngày, các đoàn máy bay phóng pháo Mỹ, từ một hàng không mẫu hạm đậu ngoài biển khơi, đột nhiên xuất hiện, nhào xuống bắn từng loạt liên thanh vào các chuyến xe lửa đang chạy, và dội hàng tấn bom nặng nhẹ xuống trên các nhà cửa tình nghi có quân đội Nhật chiếm đóng.
Thành phố Sài Gòn có lẽ bị nặng nhất: không mấy ngày mà không có máy bay Mỹ tới dội bom. Một số gia đình kéo nhau tản cư về Lục Tỉnh lánh nạn. Các người vì hoàn cảnh phải ở lại, sống phập phồng lo sợ, ăn không ngon, ngủ không yên. Nét mặt người nào cũng hốc hác xanh xao, lộ vẻ kinh hoàng. Chợ Bến Thành thưa thớt người, thành phố ban ngày rất ít kẻ qua lại… -
Gió Thoảng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Phương Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 7 VIEWS 7568
Bây giờ là mùa thu, mùa thu ở thành phố này thường có những trận mưa đổ về vội vã, có những trận mưa kéo dài lê thê nhiều khi từ trưa đến chiều mới dứt hột. Mưa thường làm cho màu trời đang hồng sáng bỗng dưng chìm xuống buồn bã, những tiếng động thường ngày cũng lắng xuống theo tiếng mưa rơi. Con đường dưới mắt tôi một màu đen bóng nối dài như thân con rắn đang trườn mình. Lâu lâu một vài chiếc xe thoáng qua mất hút cuối đường, một vài người bộ hành trong chiếc áo đi mưa vội vã bước mau.
Từ lúc đổ mưa đến giờ không biết tôi đã đứng bao lâu trong khung cửa sổ này nhìn xuống đường. Trong tôi những nôn nóng đợi chờ - Hoài hứa sẽ đến, nhưng hôm nay có lẽ vì mưa anh đến trễ? Thực là chán nản khi chung quanh tôi cái gì cũng đi qua thật chậm. Phải chăng những nôn nóng đợi chờ làm thời gian chậm thêm! -
Tuổi Hoa số 72 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Phương Vi - Thương Tâm
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3157
-
Tuổi Hoa số 79 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Phương Vi - Nguyễn Trường Sơn
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3058
-
Thoáng Mây Bay
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Quyên Di
TUỔI HOA xuất bản 1971CHAPTERS 5 VIEWS 11358
Thảo buông bút, thở một hơi dài thoải mái :
- Xong xuôi …
Nhìn qua Tuấn, thấy bạn còn đang hý hoáy viết, nét mặt cau cau, Thảo muốn cười quá, nhưng rồi chỉ hỏi :
- Xong chưa mày, nghiệm số x’ là bao nhiêu ?
Tuấn nhăn nhó :
- Hình như tao tính sai mất cái đạo hàm rồi . Nó tùm lum cả một đám, chẳng đâu vào đâu hết đây nè !!!
Rồi quay qua, giật lấy tờ giấy nháp của bạn, tay kia Tuấn vớ lấy bút vừa ném lên mặt bàn lúc nãy, miệng nói :
- Xem nào, chỉ cần biết cái đạo hàm bao nhiêu là tao tính ra cho bằng hết . Mà có lẽ hôm nào mày phải chỉ cho tao cách lấy đạo hàm thần tốc của mày mới được . Coi bộ tao mất thời giờ cho nó nhiều quá, không lợi chút nào .
Mặt Tuấn cau cau – thói quen của anh chàng, mắt liếc nhanh trên những hàng số chi chít trong tờ giấy nháp của bạn, Tuấn vụt kêu lên :
- Thảo nào ... -
Tuổi Hoa số 55 (1966)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Quyên Di - Vi Vi
TUỔI HOA xuất bản 1966VIEWS 4123
-
Kẻ Giả Điên
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thanh Châu
TUỔI HOA xuất bản 1973CHAPTERS 11 VIEWS 15213
Một buổi sáng trời lạnh trên vùng cao nguyên khô cằn. Những đám mây xám ngổn ngang đầy trời bị mờ đi qua làn sương mù dầy đặc, từng cơn gió ban mai rạt rào thoảng qua vùng núi âm u, bí mật. Đây đó, vài hạt sương còn vướng đọng trên các cành cây, kẽ lá trông thật trong, thật tinh khiết. Khoảng không gian như còn vương lại sự tĩnh mịch sau một đêm dài, cảnh vật có vẻ mờ ảo huyền hoặc vì những tia nắng dịu dàng, yếu ớt ở cuối chân trời không đủ ấm để xoá tan màn sương đang bao trùm vạn vật...
Trên con đường mòn nhỏ hẹp, quanh co dẫn sâu vào khu rừng U Linh đầy bí hiểm, Vinh và Quân đang vui vẻ bước bên nhau. Đôi bạn tuy mới quen nhưng rất là tâm đầu ý hợp. Vinh là con một vị Đại íšy Pháo Binh mới được đổi về vùng này - Quận An Trung, quê hương khô cằn, sỏi đá của Quân. Lúc này còn là kỳ hè nên đôi bạn rất rỗi rảnh, thường rủ nhau đi "du lịch" khắp vùng, và sáng hôm sau, hai đứa dự định cắm trại ở dòng suối mang cái tên thật ma quái là Âm Hồn, thuộc một vùng khá hẻo lánh trong rừng U Linh. -
Kẻ Sát Nhân Vô Tội
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thanh Châu
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 13 VIEWS 14808
Trời sầm tối, từng cơn gió lạnh tổi rào rạt kèm theo những giọt nước mưa lạnh toát. Sấm chớp lóe sáng trên nên trời u ám trong khi cây cối ngả nghiêng theo chiều gió. Trên con đường nhỏ hẹp, lầy lội và đầy vẻ hoang dã, một thanh niên khoảng hơn ba mươi đang lặng lẽ cất bước. Chàng trai có một nét mặt nghiêm nghị, cương quyết với chiếc cằm vuông, cặp mắt hơi xếch và nước nha ngăm đen vì sương gió. Đó là Vũ Thành, nhà thám tử tài ba của hãng bảo hiểm Xuân An. Chàng đang trên đường về nhà nhưng bỗng quẹo vào con đường này.
Có lẽ là do tính hiếu kỳ vì nơi đây có một tòa lâu đài cổ xưa, bí ẩn nhưng lại đầy hấp dẫn đối với một người có đầu óc trinh thám như Vũ Thành. Bây giờ mới gần tám giờ tối nhưng mọi sinh hoat đều như dừng lại vì trận mưa rào. Vũ Thành cũng bắt đầu thấy mệt mỏi và nhận ra mình đã đi khá xa vào con đường xa lạ này. Theo một phản ứng tự nhiên, chàng trai quay người lại phía sau nhưng vẫn không có một bóng người hay vật mà qua màn mưa dầy đặc, nhà thám tử lại có cảm tưởng đang bị lạc lối. Hay mình quay về? Ý nghĩ đó thoáng qua rồi tan biến ngay và Vũ Thành lại tiếp tục bước đi. Lần này, chàng trai không phải đi xa vì cách đó vài trăm thước là tòa lâu đài bí mật được nhiều người đồn đại, thêu dệt những chuyện hoang đường. Bóng tối và màn mưa làm cản trở thị giác rất nhiều nên Vũ Thành chỉ thấy tòa lâu đài mang màu đen sậm, nổi bật và sừng sững trong tầm mắt -
Nhân Chứng Cuối Cùng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thanh Châu
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 9 VIEWS 10224
Lễ sinh nhật thứ 52 của ông Lê Mai, một vị chánh án hồi hưu được tiếng là thanh liêm trong ngành tư pháp, được tổ chức thật long trọng tại biệt thự Hồng Hoa, tư thất của ông Lê Mai. Buổi dạ hội hóa trang tối hôm đó được sự tham dự của rất nhiều bạn bè, mỗi người hóa trang một cách, và khéo léo đến nỗi không còn nhận ra nhau nữa. Không khí ồn ào, vui vẻ lan tràn trong bữa tiệc và nổi bật nhất là tiếng đàn dương cầm của chủ nhân, tiếng đàn vui tươi, dồn dập trước sự tán thưởng của mọi người. Nhưng riêng Nguyễn Phương, chàng họa sĩ trẻ tuổi lại có một cảm tưởng khác biệt hơn. Tiếng đàn vui tươi, rộn rã thật nhưng sao Nguyễn Phương lại thấy một vẻ réo rắt, u uẩn như chứa chất một tâm sự buồn bã. Bất giác, chàng ngửng lên nhìn ông Lê Mai. Với mái tóc bạc trắng do tuổi đời chồng chất, ông Lê Mai đang thả hồn theo tiếng nhạc, ánh mắt tựa hồ đang theo dõi một thế giới xa xăm nào khác. Thái độ có vẻ quá cách biệt với những cung đàn rộn rịp cho phép Nguyễn Phương tin tưởng vào sự nhận xét vừa rồi. Nhưng chàng họa sĩ cũng không có thời giờ suy nghĩ thêm vì tiếng đàn đã chậm dần và chấm dứt. Tiếng vỗ tay vang lên dồn dập và chủ nhân nói lớn:
- Bây giờ xin mời các bạn qua phòng triển lãm họa phẩm, tôi sẽ dành cho các bạn một sự ngạc nhiên. -
Thiên Thần Hay Ác Quỉ
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Thanh Châu
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 12 VIEWS 5138
Vĩnh Quyết là tên một thị trấn nhỏ, ở vùng khá xa xôi. Nơi đó dân cư chỉ gần ngàn người, phần lớn thất học và mê tín. Họ làm việc chăm chỉ, sống cuộc đời phẳng lặng với nghề làm rượu. Thị trấn Vĩnh Quyết cũng có địa thế khá lạ lùng. Chạy dài theo những vùng đất khô cằn, cách thị trấn không xa là một ngọn núi. Ngọn núi không cao lắm, chỉ vào khoảng 800m nhưng cũng sừng sững in trên nên trời và mang tên Tử Sơn, có lẽ vì đó là một hỏa sơn đã tắt hằng trăm năm nay. Tử Sơn cũng là nơi mang nhiều huyền thoại về một bia đá dựng trên sườn núi, có khắc những dấu hiệu ngoằn ngoèo như một thứ chữ viết và được người dân Vĩnh Quyết coi như vật tượng trưng cho quyền lực Thánh Thần và ẩn chứa bí mật về vũ trụ. Trong thị trấn, một ngôi Thánh Đường mới được dựng lên từ ba tháng nay. Vị Linh Mục ở đó là người có óc tân tiến, nhiều thiện chí nhưng chưa tạo được ảnh hưởng và uy tín vì dân chúng phần đông đều bảo thủ, cố chấp. Và cuộc sống ở thị trấn êm đềm như mặt nước hồ thu theo hai mùa mưa nắng, nhưng đó cũng là sân khấu cho một vở bi kịch đáng buồn…
-
Trinh Thám Tài Tử
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Trinh Thám VH Miền Nam Trước 75
Thanh Châu
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 10 VIEWS 7561
Khải, Hưng và Thiện cứ đọc mãi bức thư của kẻ tự xưng là Bàn tay máu mà rất lấy làm ngạc nhiên và kính phục tác giả bức thư ấy. Bức thư thật ngắn, được đánh máy chữ không có gì lạ nhưng ở dưới có vẽ một bàn tay bằng mực đỏ như máu, nổi bật hẳn lên. Ghê quá! Cách đây hai hôm, ba đứa mới lập nhóm « Trinh thám tài tử » một cách vô cùng bí mật mà tới hôm nay đã có người thứ tư biết chuyện. Đã thế còn đòi hợp tác và tặng món quà bằng một chuyện lạ nữa chứ! Chuyện lạ ấy sẽ là chuyện gì? Bàn tay máu là biệt hiệu của ai? Làm sao người ấy lại biết được chuyện của bọn chúng? Đó là những câu hỏi nát óc mà cả ba đứa sau hơn một giờ suy nghĩ vẫn chưa tìm được lời giải đáp. Cả đến Khải, đứa cầm đầu trong bọn, mọi ngày dù gặp chuyện khó đến đâu cũng giải quyết được với một nụ cười ở trên môi. Thế mà kỳ này, Khải cũng bí nốt.
-
Ghềnh Đá Cheo Leo
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thanh Hiền
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 12 VIEWS 13447
Vào năm 1945, giữa mùa Thu của bầu trời thanh quang, chiếc xe ngựa dừng lại trước xóm làng Thanh Hải. Một thiếu phụ trẻ đẹp bước xuống xe và dắt theo cậu bé mảnh dẻ, ngơ ngác, mệt nhọc, khoảng chừng 6 tuổi, dầu cậu đã thực sự lên 7. Người thiếu phụ thật hiền dịu, ảm buồn trong chiếc áo dài đen, mặt nhợt nhạt tựa tàu lá dừa đang ve vẩy trên mái tóc như chào đón hai người khách mới đến thăm viếng Thanh Hải. Những gói hành trang chất bên lối đi nói lên rằng hai mẹ con người thiếu phụ này không phải về nơi đây để nghỉ mát một vài ngày hay một tuần lễ, nhưng có lẽ hàng tháng, hàng năm.
-
Tuổi Hoa số 58 (1966)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thảo Lang - Vi Vi
TUỔI HOA xuất bản 1966VIEWS 4019
-
Kỷ Niệm Hồng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thu Dung
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 11 VIEWS 15846
Thoại đứng trước cửa nhà ngó ra đường. Trời mùa hạ nóng ghê gớm mà Thoại vẫn phải đứng đó – Không, Thoại làm nư, chờ anh Hùng ra dỗ. Chỉ tại sáng nay, anh Hùng gặp Thoại lang thang ngoài phố với mấy nhỏ bạn mà quả quyết Thoại cúp cua, Thoại tức đến phát khóc. Bình thường thì Thoại rất dễ thương, nhưng đến lúc “sùng” và giận thì Thoại bướng nhất nhà. Phân trần mãi anh Hùng không tin, Thoại giận dỗi bỏ đi, không thèm ăn cơm, cũng không thèm thay áo và ra đứng trước hiên. Nắng đã bắt đầu chiếu xiên vào nhà.
- Này, bỏ hộ tấm sáo xuống cái coi, nắng hắt vào chói mắt quá, nhỏ kia ! -
Tuổi Hoa số 81 (1967)
Tạp Chí Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Thương Nhã Đoan - Hà Quyên
TUỔI HOA xuất bản 1967VIEWS 3225