-
Khói Lam Chiều
Truyện Dài
Lưu Trọng Lư
CHAPTERS 6 VIEWS 15509
... Con Vịnh chả trông thấy gì, hoảng hốt theo thằng Đối trèo lên cây đa. Một bầy lợn rừng hung hăng ở đâu tiếng đến, những cái nanh nhe ra như cái lưỡi lê hung tợn
Con Vịnh đứng ở trên cây, đưa tay nắm chặt lấy tay thằng Đối, quên lửng đi rằng mình năm nay đã là 16 tuổi. Thằng Đối sung sướng quá, âu yếm bảo con Vịnh rằng:
- Vịnh, em đừng sợ! Chốc nữa bầy lợn tan đi nơi khác, tôi sẽ đưa em về. -
Mẹ Con
Truyện Dài
Lưu Trọng Lư
Éditions Lê Cương xuất bản 1942CHAPTERS 2 VIEWS 517
Một buổi chiều, trạng sư Hoàng mình Thám thiết trà cho các bạn quen, ở nhà mình. Một tiệc trà lại kèm thêm âm nhạc nữa. Nhà trạng sư ở phố B. M. là một phố mới nhất cũa thành phố Hanoi. Nhạc công hôm ấy có một người violon, cựu sinh viên ở viện Đại Hòa Nhạc Đông kinh, và hai người nữa ở Huế mới ra là Đội Trác và Thu Nương. Trác là một tay đàn tỳ có tiếng ở Thần kinh, Thu Nương chỉ nổi danh về giọng ca. Hồ Điệp, cây đàn violon, vừa cho người khách nghe xong bài "Một chiều thu thổn thức" của Mogart. Sắp đến lượt Thu Nương. Nhưng lần này, không hiểu sao Thu Nương lại không ca những điệu ca Huế - có lẽ người ta nghĩ rằng : một gian phòng đóng kín, lại bài trí theo lối Âu tây không phải là "cảnh" hợp với những điệu ca ngang tàng - và lơi lả của xứ Huế.
-
Nàng Công Chúa Huế
Tập Truyện
Lưu Trọng Lư
TÂN DÂN xuất bản 1938CHAPTERS 2 VIEWS 1303
Tôi gặp Liên Hing lần đầu tiên ở tửu quán Đông sơn. Tôi nhìn anh ta mà không biết chán : đó là một người nhưng khác hẳn với những người tôi thấy xung quanh tôi. Liên Hing cũng như phần nhiều những người ‘‘khách’’ đã lăn lộn lâu ở đất An-Nam – có cái bụng phệ ra một cách tư bản. Nhưng Liên Hing không có đôi mắt Tàu hay Á đông chút nào, đôi mắt như bơi trong sự huyền ảo, trong sự lờ đờ, trong mộng. Đôi mắt của chàng, trái lại, là cái biểu tượng linh hoạt của cuộc đời Âu Mỹ. Trông cách chàng ta ăn uống, lối chàng ta cầm can, và nhất là cách chàng ta tiếp chuyện thì ta phải tin rằng chàng đã bớt vẻ ‘‘tàu’’ nhiều lắm, và nhiễm nhiều phong tục sang trọng và gọn gàng của người Tây.
-
Sơn Nhân
Tập Truyện
Lưu Trọng Lư
Tố Như xuất bản 1940CHAPTERS 4 VIEWS 590
Đoàn thám hiểm đi tìm mỏ ở trong núi Giang Màn chỉ có ba người, một ông cố đạo, một con chiên và một người cu ly. Ông cố đạo người đã già mà sức còn hăng, không hề biết cỏ sự mệt nhọc, chán nản và nguy hiểm. Do một phần ông quá tin cậv ở cái lòng che chở của Đửc Chúa Lời, một phần là vì ông quá say mê theo những sự vui thích của nghề nghiệp. Tưởng như ông cũng quên lững đi rằng những khoáng sản và nguyên liệu của thế giới hiện nay đương ứng trệ ở trong những xưởng máy, mà chính ông đã làm một việc phí công vô ích.
Đoàn thám hiểm dưới quền chỉ huy của ông cố đạo đi đã được ba hôm, ngày thì đi, đêm thì đốt lửa lên mà nằm nghỉ. Ngoài ngọn lửa ra, đoàn thám hiểm còn được hai khẩu súng đề phòng thú dữ. -
Tiếng Thu
Thơ
Lưu Trọng Lư
Éditions Librairie Centrale xuất bản 1939CHAPTERS 6 VIEWS 656
Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức ?
Em không nghe rạo rực
hình ảnh kẻ chinh phu
trong lòng người cô phụ ?
Em không nghe rừng thụ
lá thu kêu xào xạc
con nai vàng ngơ ngác
đạp trên lá vàng khô ? -
Đa Tình Hiệp Sĩ
Kiếm Hiệp
Lý Ngọc Hưng
CHAPTERS 10 VIEWS 1188
Bầu trời bát ngát, trông theo rặng núi ở phía xa thẳm, tuyết phủ đầu non trắng toát một mầu, bị những áng mây lồng chung quanh như thu hình ngọn núi lờ mờ xanh và như ông lão bạc đầu.
Sen thêm mấy giải suối nằm dài dưới chân núi, ngòng ngoèo như con rồng lưọn khúc từ ở phía xa chạy lại ; rồi tỏa ra một nơi như cái đầm rộng, mầu nước xanh biếc và phẳng lì như tờ giấy đặt
lên. Nhưng nhiều khi bị những luồng gió thổi rung rinh trên mặt nước, như thể chau mày buồn với cảnh đời tang thương...
Cho hay Hóa công khéo bầy đặt ra lắm cảnh nên thơ, để khêu gợi khách trần hoàn dễ cảm động.
Gió thổi những làn bạch tuyết bay tỏa ra khắp trong khu rừng, rồi phút chốc bầu không khí mờ mịt, không còn nhận rõ những cảnh vật ngay trước mắt. -
Lăng Vân Kiếm Khách
Kiếm Hiệp
Lý Ngọc Hưng
CHAPTERS 46 VIEWS 1891
Canh khuya ! một đêm bầu trời u ám! Bỏng trăng mờ lạt, tàm hết thấy cảnh vật đều đứng ủ rũ trong khoảng tối tăm, bốn phương yên lặng như tờ, cỏ chăng chỉ luồng gió thổi vào lá cây nghe sột sạt, và những tiếng run dế kêu ở cỏi xa săm đưa lại....
Buồn ! Ngoài những ai chưa yên giấc mà trông thấy quang cảnh tịch mịch đêm hôm ấy đều buồn rầu vô hạn. Bỗng đâu trên nóc nhà cao chót vót có hai cái bóng đen đang thi nhau nhảy nhót như hai con vượn, rồi lưỡi đao kiếm trém vào nhau buông ra những tiếng thép kêu soeng soẽng, phá toang cả bầu không khí yên lặng trong khoảng đêm thâu.
Hai cái bóng đen đang hỗn đấu đó, tức là một người vào khoảng chung niên, râu hùm, hàm én, mày sếch, mắt chòn, mũi to, miệng rộng, sắc mặt đỏ thắm như mầu tru sa, vóc giáng vạm vỡ, tay cầm một cây đoản đao. Còn một người là chàng thiếu niên, tướng mạo tuấn tú, mày tầm, mắt phượng, răng trắng, môi son, ngoài vẻ sinh đẹp lại có bộ sát khí uy phong, tay cầm thanh bảo kiếm. Hai người đều trổ hết nghệ thuật sung đột, nhảy nhót trên mái ngói mà tuyệt nhiên không nghe tiếng chân động, không hề rạn rập một viên ngói, như thế cũng đủ hiểu hai người là trong tôn phải võ thuật cao siêu. -
Thanh Thiên Đại Hiệp
Trung Hoa
Lý Ngọc Hưng
CHAPTERS 15 VIEWS 962
Nói về đỉnh vạc nhà Đại Thanh, do bởi Ngô tam Quế mỏ quan ải cho binh vào, vua Thuận Trị mới lên ngôi. Từ đấy mưa thuận gió hòa, muôn dân lạc nghiệp, sau truyền đến vua Khang Hy tức vị được 48 năm. Một hôm buổi chầu có quan Thự bộ quân thống lĩnh Y lý Bố dâng biểu tâu về việc ỡ Tam môn Ngoại trộm giặc nổi giậy như ong.
Vua Khang Hy duyệt biểu xong liền truyền Đạt ma túc Vương đứng chờ ở Tam kiều tiếp giá, đoạn ngài vào cung thay đổi thường phục cưởi lừa lẻn đi, còn lừa ấy ngày đi nghìn dậm, mình toàn sắc đen tâm tính nó rất linh mẫn. Vua Khang Hy đi đến Tam kiều thấy Túc Vương tiếp giá, vua liền đi rẽ về hướng tây, phùt đã đến cửa Thuận Trị. Chợt nghe tiếng người đồn nao nức đến xem hiệu bảo tiêu Hưng Thuận, vua lấy làm lạ tìm đường đến thấy một tòa nhà rất lịch sự, treo đèn kết hoa dực dỡ, phía trong còn một dan nhà tu tạo chưa xong, hiện có người thợ nề đang cầm "bay" đứng chát vôi chừng 40 tuổi, lại còn một người thợ phụ vóc giáng vạm vỡ, mình cao tám thước, mặt sáng như ngọc, mày rậm, mắt tròn tay cầm con dao đập gạch nặng ước chừng 8, 9 cân đang đứng nhào vôi. -
Kòn Trô
Tập Truyện
Lý Văn Sâm
CHAPTERS 8 VIEWS 19881
Truyện ngắn đầu tay của Lý Văn Sâm, Kòn Trô, được sáng tác mùa hè năm 1941 và xuất hiện trên Tiểu thuyết thứ Bảy số 416, ra ngày 6 tháng 6 năm 1942. Tiếp theo là một loạt các truyện ngắn như: Thần ngư động, Xác Mu-mi trên núi đá, Răng Sa Mát, Voi đội đèn, Ngăn rạch bắt sấu, Mũi Tổ. Các truyện này được Nhà xuất bản Tân Việt tập hợp, in thành tập mang tên Kòn Trô, năm 1949.
-
Sau Dẫy Trường Sơn
Truyện Dài
Lý Văn Sâm
NAM VIỆT xuất bản 1949CHAPTERS 4 VIEWS 5570
Trời càng trưa, số người đổ ra ngoại-ô càng nhiều. Họ tìm chỗ xa thành-phố để tránh bom vì hồi này, những chiếc máy bay trắng-trắng và xinh-xinh của phi-đội Mỹ thường viếng Sàigòn.
Mãi rồi người Sàigòn không tin ở còi báo-động nữa. Họ rủ nhau đi trước giờ báo-động và đã phân-biệt được tiếng động-cơ máy bay Anh, Mỹ và máy bay Nhật. Có một số người khác lấy sự hồi-hộp làm thú. Họ không đi đâu hết. Họ cũng không núp hầm. Họ đợi máy bay Đồng-Minh tới để làm điều vui tai, thích mắt.
Họ bảo rằng: Tiếng động-cơ của máy bay Anh, Mỹ nghe hùng-dũng hơn tiếng động-cơ máy bay Nhật. Cũng như trước kia họ đã kháo với nhau rằng: Máy bay Nhật bay mau hơn máy bay Pháp.
Vì nhà ở ngoại-ô, nên Phú ít lo sợ hơn những người ở trong thành-phố.
Để phòng xa, vợ chồng Phú đào một cái hầm ở bên vách nhà. Song không mấy khi, vợ chồng Phú ra núp ở đó. Mùa mưa, cái hầm thành giếng. Mùa nắng, thì cái hầm ấy lại biến thành chỗ đổ rác. Mãi rồi quen đi, người ở ngoại-ô lần-lần bớt sợ máy bay. Trong những giờ có động, họ vẫn ngồi im trong nhà, hoặc cứ lặng-lẽ tiếp-tục làm công việc đang làm nửa chừng. -
Gây Dựng
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
ĐỜI NAY xuất bản 1941CHAPTERS 17 VIEWS 224
Từ ngày Thúc đi làm, bà Cang vẫn cố tìm cách dò la manh mối để hỏi cho Thúc — con giai bà — một người vợ. Điều này cũng làm cho bà quan tâm như việc gả chồng cho Vinh, con gái bà.
Khi Thúc còn học ở trường Bưởi, một đôi khi vì buôn bán không đủ tiêu, bà Cang đã phải vay mượn của bà Nhất, một người bạn khá vốn và buôn bán to. Hai bà chơi bời thân mật với nhau ngay từ khi bà Cang còn là con gái ở nhà với mẹ chưa đi lấy chồng. Ngày bà Cang đi lấy chồng ở tỉnh xa, thi bà Nhất cũng đi lấy chồng nhưng lấy người cùng tỉnh. Tình bè bạn lại càng thân mật khi bà Nhất góa chồng và bà Cang bị chồng ruồng bỏ phải về Phúc Yên ở với mẹ. -
Làm Lẽ
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
ĐỜI NAY xuất bản 1940CHAPTERS 3 VIEWS 9255
Một buổi trưa nắng gắt, cuối hè. Hình như có bao nhiêu sức nóng, ngày giờ cố hút hết, để sắp sửa sang thu. Trong làng không một tiếng động; mọi vật bị nắng đốt, im lìm trong không khí khó thở. Không một hơi gió.
Trên chiếc sân đất nẻ, gồ ghề và rắn cứng, Trác đội chiếc nón chóp rách, khom lưng quét thóc. Nàng phải dển hai bàn chân để tránh bớt sức nóng của sân đất nện. Thỉnh thoảng, nàng đứng ngay người cho đỡ mỏi lưng, rồi đưa tay áo lên lau mồ hôi ròng ròng chảy trên mặt. Chiếc áo cánh nhuộm nâu đã bạc màu và vá nhiều chỗ bị ướt đẫm, dán chặt vào lưng nàng. Cái yếm trắng bé nhỏ quá, thẳng căng trên hai vú đến thì và để hở hai sườn trắng mịn. Mỗi lần Trác cúi hẳn xuống để miết chiếc chổi cùn nạy những hạt thóc trong các khe, cái váy cộc, hớt lên quá đầu gối, để lộ một phần đùi trắng trẻo, trái hẳn với chân nàng đen đủi vì dầm bùn phơi nắng suốt ngày. -
Một Thiếu Niên
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
MỚI xuất bản 1942CHAPTERS 4 VIEWS 185
Giữa lúc tôi còn đang theo học giở giang thì bà nội tôi qua đời.
Hai chú tôi cho người đi tìm tôi, nhưng không được gặp tôi. Mấy tháng liền ở đất Hà nội tôi cứ đổi chỗ ở luôn luôn, hơn một anh chài bập bềnh trên con thuyền.
Khi tôi được biết tin thì bà tôi đã chết. Lúc tôi về tới nhà cô tôi đã thay quần áo cho người từ lâu. Ngoài mình bà tôi mặc chiếc áo nâu còn đầy những nếp. Người ngồi bên bà tôi là cô thứ hai tôi. Người cô này tôi ít có dịp gần gụi. Nhưng trong cái lúc này hình như điều đó không hề làm tốn hại đến tình cô cháu. -
Người Mẹ
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Mạnh Phú Tư
TÂN DÂN xuất bản 1943VIEWS 89
Bửa cơm chiều xong đã từ lâu. Thằng bếp đã mang chiếc khăn bàn xuống. Người cha đang ngồi xem tờ báo hàng ngày. Ánh sắng của ngọn đèn điện xanh nhạt lờ mờ chiếu khắp gian buồng ăn. Con chó bông trắng bạch nằm kề đầu lên một chân trước, hai mắt lờ đờ như đang lim dim ngủ. Từ dưới bếp thỉnh thoảng vang lên tiếng bát dĩa của người vú già đang thu dọn. Trên một chiếc ghế ngựa kê gần chiếc bàn ăn hai đứa trẻ đang nằm co ngủ. Chị nằm ở giữa, đứa em giai nằm ngay ở cạnh giường, một tay bỏ thõng xuống gần mặt dất.
-
Nhạt Tình
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
CÔNG LỰC xuất bản 1942CHAPTERS 5 VIEWS 236
Nga là một đào hát nổi tiếng nhất ở bên đó. Và có lẽ cũng là một ả đào có sắc đẹp hơn cả. Ngay từ tối hát đầu tiên ông sinh đã để ý tới nàng. Rồi sau cái tối đó, ông không thể rời nàng ra được nữa. Chẳng thứ bảy nào người ta không thấy ông ở nhà Nga. Rồi về sau mê nàng quá, có ngày ông đi làm ở sở ra đi luôn ngay chuyến xe cuối cùng sang Thái, ở lại đò với Nga một đêm rồi sáng sau về chuyến xe thứ nhất để vào sở làm. Ông không hay chơi bời gì. Nhưng ông cũng như nhiều người khác đang sống hiền lành mà bất ứng bước ra ngoài khuôn khổ thì không còn thể tự chủ dược nữa. Vì thế mà ông không hề nghĩ đến cách giữ mình, khi đã mê Nga.
-
Sống Nhờ
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
TÂN DÂN xuất bản 1942CHAPTERS 5 VIEWS 6613
Tôi sinh vào giờ Dần. Bà tôi lấy ngay cái giờ đó để đặt tên cho tôi. Người bảo như thế cho tiện về sau, khi nào muốn lấy số tử vi hoặc có ốm đau xem bói cũng dễ nhớ giờ. Vừa mới lọt lòng mẹ, tôi đã là đứa trẻ mồ côi. Mẹ tôi có thai tôi được ngoài năm tháng thì cha tôi chết. Mẹ tôi nuôi tôi tới năm lên sáu, bỏ tôi lại rồi đi lấy chồng. Năm đó mẹ tôi chừng hai mươi ba tuổi. Cha tôi và mẹ tôi khi mới lấy nhau hãy còn như hai đứa trẻ: Chồng mười bẩy, vợ mười lăm. Những cặp vợ chồng trẻ như thế, hiện nay ở vùng tôi cũng hãy còn có rất nhiều. Thường thường gia đình nào cũng vậy, chỉ mong cưới được nàng dâu về để cho trong nhà được thêm đông đúc và có người giúp đỡ các công việc. Bà tôi cũng có cái ý nghĩ đó, nên đều lấy vợ sớm cho các con. Vả lại, nuôi con mà chưa gây dựng cho trai có vợ, gái có chồng thì vẫn chưa là đủ; bởi thế, khi thấy người đã bắt đầu già yếu, bà tôi chỉ nghĩ tới sự kiếm đủ vợ cho các con. Ngày mẹ tôi sa vào cảnh góa bụa, là ngày bà tôi bắt đầu hắt hủi mẹ tôi. Hình như bà tôi đã hiểu rằng một người đàn bà góa chồng vào cái tuổi mười bẩy, mười tám thì khó lòng ở vậy được. Lòng hắt hủi đã khiến bà tôi coi mẹ tôi như một người ngoài và chỉ còn nghĩ tới tôi, giọt máu đầu tiên và cũng là giọt máu cuối cùng của người con giai mà bà tôi thường khen là khấm khớ. Cả đến các chú, các thím tôi cũng tỏ vẻ ghét bỏ mẹ tôi. Bà tôi dành riêng cho hai mẹ con tôi một gian buồng bên cạnh buồng bà tôi. Mẹ tôi vẫn phải ăn chung và làm chung với các chú tôi. Trong khi mẹ tôi phải đi cuốc hoặc đi cấy ngoài đồng, ở nhà, một mình tôi tha thẩn góc sân, xó vườn để nghịch đất, đào giun.
-
Vết Củ - Quyển I
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
TÂN DÂN xuất bản 1943CHAPTERS 6 VIEWS 90
Tất cả ba người ngả nghiêng dựa lẫn vào nhau kéo ùa ra khỏi chiếc cổng một cánh, nhỏ hẹp chỉ vừa lọt một người. Họ ra thuát khuôn cổng, len lỏi nhau, khó nhọc tựa như tìm một lối đi để ra thoát một đám đông người trong ngày hội chùa, hội đình.
Ba người đều say gần bằng nbau. Chỉ có hương Du là còn đủ hơi sức đặt được những bước vững vàng. Hai người kia thực không sao mà mò được lối. Nhất là trời đã nhá nhem tối; người qua đường chỉ còn trông thấy rõ hình mà không nhận ra được mặt. Những bậc thang trên con đường đất gồ ghề mấy lần khiến họ chuệnh choạng chỉ muốn ngã. -
Vết Củ - Quyển II
Truyện Dài
Mạnh Phú Tư
TÂN DÂN xuất bản 1943CHAPTERS 10 VIEWS 114
Chỉ có bàn quanh với mấy người trong bàn tổ tôm tại nhà hương Năm thôi mà chẳng bao lâu cái tin xã Mùng sắp ra làm lý phó đã lan đi khắp làng. Ai cũng chắc chắn rằng chính tại bị ức hiếp về cái vạ vịt mà hắn nhất định ra làm lý phó chuyến này. Nhưng lúc hắn không có hớp rượu trong người thì hắn vẫn một mực từ chối :
— Lý với khán quái gì tôi....Nói vậy mà chơ thôi chứ, tiền đâu ! Bây giờ ra lo cái lý phó cũng phải mất dăm trăm, đào đâu ra. Phải đền có mấy chục bạc vịt mà đến bán mất vườn soan nữa là... -
Ba Người Bạn
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
CÔNG LỰC xuất bản 1942VIEWS 856
Chỉ trông quang cảnh của lớp Nhất A, học trò các lớp khác cũng đủ biết : hôm nay "các cậu ấy" có Récitation ngay giở đầu...
Học trò Nam đinh về khoảng trước ram 1980, ai đã học trường Jules Ferry đều biết tiếng "cụ Toàn" mà ai đã học cụ Toàn đều không quên được những giờ có bài bọc thuộc lòng trong lớp cụ. Cụ Toàn là giáo viên có tuổi nhất, dạy giỏi nhất trường, nhưng cũng lại là giáo viến ngbiêm khắc nhất ; vì thế mỗi kỳ khai trường, những học trò lớp nhì được dồn lên lớp nhất, chẳng ai là không thấp thỏm lo phải vào lớp nhất A, tuy họ biết trước rằng nếu được vào lớp ấy thì chắc chắn sẽ được cả trường kiêng nể như bực đàn anh, vì học trò lớp nbất A năm nào cũng giỏi, cuối năm đi thi mười đỗ chín hay là tám. Học giỏi thì cũng thích thật, đi thi đỗ thì ai đã cắp sách đi học mà lại chả mong, nhưng khổ một nỗi chỉ mới trông thấy cụ Toàn người ta đã tái người đi rồi. -
Bẩy Bông Lúa Lép
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
CÔNG LỰC xuất bản 1944VIEWS 343
Khi Thượng đế đã lập trời, đất, mọi vật, mọi loài, mọi giống rồi, mới lập ra giống người. Dùng một ít đất, ngài tạo nên người đàn ông thứ nhất. Người ấy tên là A-dam.
Trong khi A-dam ngủ, ngài lấy một cái xương sườn cụt của A-dam, để tạo nên người đàn bà đầu tiên; Ê-va. Ngài trao cho đôi vợ chồng ấy coi giữ một khu vườn đẹp gọi là vườn Thiên đường ở hạ giới (Paradis terrestre) . -
Chí Phèo
Tập Truyện
Nam Cao
CHAPTERS 5 VIEWS 36461
Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì ? Trời có của riêng nhà nào ? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ íại. Nhưng cả làng Vũ íại ai cũng nhủ, "Chắc nó trừ mình ra!" Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! íã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này ? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo ? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ íại cũng không ai biết...
-
Con Mèo Mắt Ngọc
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
CÔNG LỰC xuất bản 1943VIEWS 198
Ngày xưa, trong một làng nhỏ gần kinh đô, có một người rất giầu, nên dân trong làng và những làng quanh đấy, quen gọi là Phú ông.
Phú ông có hai người ron gái : Lan, con bà vợ trước đã chết rồi, và Huệ, con bà vợ kế lấy ngay từ khi mới xong tang bà vợ trước. Lan đẻ trước Huệ đúng ba năm ; mẹ nàng chết từ khi nàng còn nhỏ lắm ; Phú ông giao nàng cho một người vú nuôi. Người vú này, hồi mẹ Lan còn sống, được bà rất yêu thương, nên săn sóc Lan chẳng khác gì mẹ chăm con. Vì thế Lan cũng không đến nỗi khổ vì bồ côi mẹ. Nhưng từ khi người vú nuôi Lan chết thì Lan khổ lắm : bà mẹ ghẻ, thấy con riêrg của chồng có phần xinh đẹp hơn con bà, nên đem lòng ghét ghen. -
Đảo Hang Cọp
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Phiêu Lưu
Nam Cao
BÁCH VIỆT xuất bản 1942CHAPTERS 9 VIEWS 238
Sào huyệt cua đảng cướp này ở trên một hòn đảo nhỏ, núi non hiểm trở. Hòn đảo ở trơ vơ giữa quẵng Bắc Hải, xê ra ngoài khơi vùng biển Trung quốc, đối ngang vào với đường cương giới tỉnh Quảng Đông về phía Bắc. Thực là trơ vơ, thực là hoang vắng, ở đấy là một mình chiếm cứ một giang sơn vẫy vùng...
Đầu đảng tên gọi Lý Sâm. Lý Sâm là giòng giỏi một cựu thần của nhà Minh. Khi người Mãn châu xâm chiếm đất Trung hoa, ông tổ Lý Sâm, không phục nhà Thanh, trốn sang nước Việt-nam. Ở đây, ông nuôi một chí phục thù. Bởi thế, ông cha Lý Sâm, dẫu rằng sinh ra ở nước người, nhưng cũng cùng một lòng tha thiết đến quê hương. -
Năm Anh Hàng Thịt
Truyện Ngắn
Nam Cao
VĂN HÓA CỨU CUỐC VN xuất bản 1945VIEWS 106
Bình vừa mới kéo cái then ra, hai cánh cửa đã bật tung; anh không vội tránh thì đã được gẫy một vài cái răng cửa hay bẹp mủi. Tảo xộc vào như một luồng gió mạnh.
- Trời ơi : chi má dữ vậy ? Bộ lính chà nó đuổi anh hay sao mà anh thở hung quá vậy ?
Bình hỏi đùa bọn thế. Tảo vò đầu, rứt tóc, nghiến răng, dặm cẳng như một người hóa dại :
— Chà ! giận quả ! giận muốn trào máu họng ! Anh không làm sao được Thì tôi chết mất ! Chết thiệt ạ ! Không thể sống một ngày nào nổi. -
Người Đàn Bà Nuôi Rắn
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
TÂN DÂN xuất bản 1944VIEWS 123
Cân tái nét mặt đi. Bỗng anb nẩy người lên như một cái lò xo. Anh xích lại gần Tiêm. Chỉ còn thiếu chút nữa, là anh ôm choàng lấy bạn. Nhưng Tiêm không để ý Anh đang lúc lắc cái đầu lấy dịp, và phình má ra thổi một điệu ca hướng đạo. Cái harmonica đưa đẩy rất nhẹ trên đôi môi mím lại. Bắc thì gân cổ hát :
Anh em nối giây liên đoàn,
Cùng chung mục đích chí cao.
Sao cho chóng nên hoàn toàn.
Người dân tâm trí lớn lao.
Cần phiải nắm lấy tay Tiêm, giữ lại. Tiếng harmonica ngừng bặt. Và Tiêm hỏi :
— Gì thế ?
— Lặng im ! Có tiếng gì...
Tiêm trả lời nga:
— À ! Tiếng hú... Tiếng hú của cô thày Mường. -
Những Trẻ Khốn Nạn
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
CÔNG LỰC xuất bản 1942CHAPTERS 2 VIEWS 121
Thằng Cu chán hỏi chuyện rồi. Nó nằm im. Mắt nó gà gà. Mồm nó ngáp luôn. Mỗi lần ngáp, mặt nó hơi đỏ lên một chút và đôi mắt loang loáng ướt. Tích quắc mắt, chủm đôi môi ra thành mỏ, làm cải bộ điệu của một người dọa nạt...
- Ái chà ! Chú lại chực khóc đấy phải không? Giờ hồn đấy I Tôi đánh cho bây giờ.
Thằng Cu khóc. Thì Tích lại vội vàng vồ lấy em mà nựng:
- À thôi ! à thôi !..Anh không mắng ! Anh không mắng ! Anh thương em Cu mà !.. Anh thương... Nhưng thương hay mắng thì cũng chả ăn thua gì. Tích vội xoay trò khác :
- Chao ô i! Chú ta lại buồn ngủ rồi đây. Anh ru nào ! -
Nụ Cười
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
CÔNG LỰC xuất bản 1941VIEWS 170
Mỗi lần nhắc đến Hoạt là tôi lại nhớ đến ngày chủ nhật ấy. Chiều thứ bẫy, tan học ở trường ra, anh Phương theo chúng tôi về tận nhà để xin phép thầy mẹ tôi cho chúng tôi ngày mai về chơi nhà bà ngoại anh cả ngày. Thầy tôi đi ra phố chưa về: nhưng me tôi bảo chúng tôi rằng : tuần này chúng tôi đã ngoan ngoãn luôn luôn, chắc thế nào thầy tôi cũng nhận lời. Vì thế cả ba chúng tôi cùng sung sướng như mở cờ trong bụng. Hoạt và tôi tiễn Phương ra cửa, dặn đi dặn lại anh : sáng mai nhớ đến gọi chúng tôi thật sớm...
-
Sống Mòn
Truyện Dài
Nam Cao
CHAPTERS 20 VIEWS 80961
Truyện dài Sống Mòn (1944) là sự tổng hợp sáng tạo về đề tài tiểu tư sản của Nam Cao xoáy sâu vào bi kịch chết mòn về tinh thần của con người trong cái xã hội đầy bất công phi lý, đồng thời cũng đã phê phán khá trung thực sâu sắc tâm lý và lối sống mòn tiểu tư sản.
Trong tác phẩm của Nam Cao, ông thường hay triết lý, thích khái quát, nhưng không khô khan, triết luận mà như mở ra những chân trời thơ bát ngát. Ở nam Cao có hiện tượng đề tài hẹp mà chủ đề lớn. Nghệ thuật viết truyện của Nam Cao có những độc đáo đặc sắc mà lại đa dạng. Tác phẩm của ông vừa chân thực vừa mang triết lý sâu sắc. Ngòi bút của Nam Cao vừa sắc lạnh, vừa gân guốc lại gần gũi với khẩu ngữ quần chúng, giản dị mà đậm đà, sống động.
...Trên những bãi sông kia, trong những làng mạc, những khóm xanh xanh kia, có biết bao nhiêu người sống như y, nhưng không bao giờ dám cưỡng lại đời mình. Đời họ là một đời tù đày. Nhưng cũng như một con trâu, họ vẫn cắm cúi kéo cày, ăn cỏ, chịu rồi. Ở bên kia những cánh đồng bùn lầy là rừng xanh, cuộc sống tự do, cỏ ngập sừng. Con trâu có lẽ cũng biết vậy, nhưng chẳng bao giờ nó dám đi, chẳng bao giờ nó dám rứt đứt sợi dây thừng. Cái gì giữ con trâu lại đồng bằng và ngăn người ta đến một cuộc đời rộng rãi hơn, đẹp đẽ hơn? Ấy là thói quen, lòng sợ hãi sự đổi thay, sợ hãi những gì chưa tới. Ấy thế mà trên đời này lại chẳng có gì tới hai lần. Sống tức là thay đổi.... -
Thám Hiểm Châu Phi
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
KIẾN THIẾT xuất bản 1942CHAPTERS 2 VIEWS 231
Có tin đích xác rằng Ly vinh Tôn đã chết. Nhà bác học can đảm này, xông pha trong những rừng rú hiểm trở của châu Phi kễ đã đến hàng chục năm nay, có ý tìm cho biết đích xác con sông Nil phát nguyên từ chỗ nào. Ông đã trải qua trăm nguy nghìn khốn mà không hề nản trí. Không ngờ cái chết độc địa đã đến, làm công cuộc thám hiềm của ông phải nửa chừng dở dang...
Trong toà soạn tờ.Điện tín nhật báo, người ta đang bàn tán về cai chết dau đớn ấy. Ông giám đốc ngùi ngùi bảo :
— Thật là đáng tiếc, Nhà thám hiểm anh hùng của chúng ta chưa kịp làm trọn công việc ông dự định. -
Giọt Huyết Tình Ân
Truyện Dài
Nam Sơn
Imprimerie Tonkinoise xuất bản 1936CHAPTERS 10 VIEWS 925
Chủ nhật, mồng ba tháng giêng năm 1914.
Trong một căn phòng rộng rãi, ba thiếu nữ vừa trang điểm, vừa truyện trò rối rít, như đàn chim sẻ chiu chít trên mái nhà, ngành cây.
Đính... đòn... đen... đính, đen đòn... Tiếng chuông nhà thờ chính Hanoi gọi bổn đạo đi lễ chủ nhật.
Ngọn gió bắc đưa tiếng chuông rền rĩ đến tận căn phòng ba cô.
Kim Du giục Minh Phượng, Bích-Lan: "Bẩy giờ rồi, còn mười lăm phút nữa thi bẳt đầu lễ, mà hai cô chưa dánh phấn xong."
- Chúng em không được trắng trẻo như chị, chị chỉ thoa qua phấn là nước da như tuyết; chúng em cần phải tô điểm ít nhiều mới được.
- Thôi, đừng bông đùa nữa, để cho hai bác phải chờ.
Bích-Lan nói :
- Thật đấy, má tôi giục khiếp lắm kia !
Bích Lan vừa nói xong, thi ở phòng bên cạnh, ba cô đã nghe liếng bà Phán Mai :" Các cô nhanh nhanh một chút. Chứ chủ nhật nào tôi cũng phải gắt lên, vì tội chậm trễ của các cô. Bẩy giờ mười lăm rồi. -
Việt Nam Văn Học Sử Trich Yếu I
Phi Hư Cấu Văn Học
Nghiêm Toản
VĨNH BẢO xuất bản 1949CHAPTERS 3 VIEWS 32
Việt Nam Văn Học Sử Yếu bao quát một khối lượng kiến thức khổng lồ, bắt đầu từ văn học dân gian cho đến các tác giả hiện đại cùng thời với Dương Quảng Hàm như: Lưu Trọng Lư, Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử... Không chỉ dừng ở việc khảo cứu các giai đoạn, các tác giả và tác phẩm văn học, sách còn đề cập đến các tác giả Trung Quốc có ảnh hưởng tới văn học Việt Nam, đến sự hình thành chữ Quốc Ngữ và ảnh hưởng của văn học Pháp đến nền quốc văn hiện đại.
-
Lòng Trẻ
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Ngô Bích San
VIEWS 286
Khánh đi học về vừa vào nhà trông ngay thấy mẹ ngồi xếp bằng tròn trên giường, mặt tỏ bừng còn đầy tức giận. Đôi mắt chừng chừng nhìn Khánh rồi quay ngay đi, bà mẹ quên cả câu nói âu yếm thường ngàv: "Con đã đi học về đấy à!"
Khánh vội cất sách rồi chạy xuống bếp hỏi vú già :
- Cái gì mà bà giận thế, vú ?
- Ấy bà vừa mới cãi nhau với bà trưởng bên cạnh đấy. Chả hiểu hai bà xíchh mích gì nhau, bà nhà giận đòi món tiền bà cho vay độ trước ; bà trưởng khất không được phát khùng nói không giả muốn đi đến đâu thì đi... với những gì gì... nhiều lắm. Tôi đứng ngoài chỉ sợ hai bà nói nhau quá đến đánh nhau thì khốn. Sau can mãi bà trưởng mới về cho đấy. -
Cô Gái Làng Sơn Hạ
Tập Truyện
Ngọc Giao
CHAPTERS 12 VIEWS 3575
Trong đêm tối, một mình anh ta đi như thế mãi: đầu cúi thấp, chân bước nặng nề, guốc nghiến rào rạo những hòn than vụn ướt.
Mưa phùn dai dẳng từ mấy ngày nay vẫn chửa ngớt cơn. Từng vũng nước đục lấp lánh ánh sáng mấy cây đèn dầu trồng rải rác trên bến tầu vắng lạnh. Những con đường goòng chạy theo dọc bến tầu khuất sau những trái núi than lù lù trong bóng tối mênh mông. Từng chỗ, nhô lên trên mặt đất một tảng sắt hoặc một đoạn gỗ lim tròn, quấn chặt sợi xích lớn hay sợi thừng chắc khỏe của những chiếc tầu buôn ở các ngả sông xa vừa tới cắm neo.
Nước sông ngầu đỏ cuồn cuộn chẩy. Sóng âm ỷ vỗ mạn tầu, mạn thuyền, xô cọ vào nhau bật thành những tiếng kêu khô rắn. Gió rít mạnh, làm lảo đảo những cột buồm cao vút trên giời tối, và kéo căng những đầu dây neo trên bến.
Anh ta ngẩng đầu lên. Một rặng núi đen sì sừng sững đứng trên đường cao, và dưới chân núi có một vạch lửa vàng le lói. Đó là ngọn lửa ấm áp của gia đình anh. Tự nhiên, anh thở dài. Anh nghĩ đến người mẹ già, giữa lúc khuya khoắt này, đang ngồi co ro trong xó bếp, tay nhem nhuốc nắm những hòn than, nắm chất thành đống cao để sáng mai đội xuống tầu bán cho khách trú; và anh nghĩ đến người cha, có lẽ lúc này vẫn ngồi khoác chăn ngất ngưởng ôm chai rượu vào lòng. -
Lều Chõng
Truyện Dài
Ngô Tất Tố
CHAPTERS 21 VIEWS 42555
Ngày nay nghe đến hai từ "Lều Chõng", có lẽ nhiều người sẽ lấy làm lạ vì những từ ấy từ biệt chúng ta mà đi tới chỗ mất tích đã gần ba chục năm nay. Nhưng mà trước hơn hai chục năm đi ngược trở lên, cho đến hơn một nghìn năm, "Lều" "Chõng" đã làm chủ vận mệnh của giang sơn cũ kỹ mà người ta tán khoe là "bốn nghìn năm văn hiến". Những ông ngồi trong miếu đường làm rường cột cho nhà nước, những ông ở nơi tuyền thạch, làm khuôn mẫu cho đạo đức phong hóa, đều ở trong đám "lều chõng" mà ra. Lều chõng với nước Việt Nam chẳng khác một đôi tạo vật đã chế tạo đủ các hạng người hữu dụng hay vô dụng. Chính nó đã làm cho nước Việt Nam trở nên một nước có văn hóa. Rồi lại chúng nó đã đưa nước Việt Nam đến chỗ diệt vong. Với chúng, nước Việt Nam trong một thời kỳ rất dài kinh qua nhiều cảnh tượng kỳ quái, khiến cho người ta phải cười, phải khóc, phải rụng rời hồn vía.
-
Mặc Tử
Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử
Ngô Tất Tố
CHAPTERS 9 VIEWS 3876
Mặc Tử họ Mặc tên Địch, người về cuối đời Xuân thu, xưa kia ai cũng biết vậy. Nhưng mà, đẻ từ hồi nào; mất nhàn hồi nào, điều đó các học giả Tàu nói đến đã nhiềi, song cũng mỗi người nói đi mỗi khác.
Sách sử ký của Tư mã Thiên, sách Bảo phúc
tử của Quách Phác đều nói Mặc tử là người cùng đời Khổng tử, sách Hán thư của Ban Cố và sách Biệt lục của Tư mã Trinh thì nói Mặc tử ở sau Khổng tử và ở sau cả 72 học trò cua Ngài.