-
Ai Hát Giữa Rừng Khuya
Kinh Dị
TCHYA (Đái Đức Tuấn)
CHAPTERS 13 VIEWS 39048
Tôi dụi mắt ngắm kỹ một lần chót nữa. Quả nhiên, cũng như cảnh tượng vừa hiện ra lúc tôi mới đến, tất cả sự vật chung quanh mình tôi cứ tựa hồ như chứa đầy một vẻ bí mật thiêng liêng rùng rợn, một vẻ bí mật mà hình như rõ rệt tôi đợc mục kích càng làm cho dữ dội nặng nề.
Hiện trạng đương phô bày trên mái đồi kia, trớc mắt tôi không xa mấy, dưới ánh nắng vàng đỏ của buổi chiều tà, hiện trạng đó có quả thực là một hiện trạng hay không, hay chỉ là một hình ảnh mơ hồ mà đôi mắt quáng của tôi lầm tưởng là một bức tranh kỳ quặc tôi phân vân không biết tự đáp thế nào. Ngắm đi ngắm lại, rồi lại dụi mắt, dụi mắt xong lại nhìn, tôi hết sức nghiền ngẫm cho chắc chắn, cho kỳ mối ngờ vực của tôi thành hẳn ra ngờ vực, hoặc biến thành một tín ngưỡng sâu xa. Nhưng... có lẽ nó hóa ra tín ngưỡng mất. -
Ai Làm Được
Truyện Dài
Hồ Biểu Chánh
MAI HƯƠNG xuất bản 1958CHAPTERS 6 VIEWS 52615
Ông Bạch Khiếu Nhàn tuổi đã quá lục tuần mà sức hãy còn mạnh khỏe. Từ khi con gái ông bất hạnh, tủi phận thon von nên ít muốn đi chơi, cứ lui cui ở nhà hoặc sửa kiểng xem hoa, hoặc uống trà đọc sách.
Năm 1894, một buổi chiều kia gió xuân mát mẻ, nước lớn đầy sông, cỏ cây tươi tốt, Bạch Khiếu Nhàn mình mặc áo quần toàn bằng lụa trắng, vai vắt khăn nhiễu đỏ, thủng thẳng đi dọc theo mé sông Cà Mau mà hứng mát. Khi ông dừng chơn đứng coi sắp nhỏ lội đua, khi ông mỉm cười bầy chó rượt nhau cắn lộn.
Mặt trời chen lặn, gió càng thêm mát mẻ, Khiếu Nhàn đi lần tới quán cơm Chú Lỳ, tuy chưa mỏi chơn, song ông khát nước. -
Ai Lên Phố Cát
Truyện Dài Dã Sử
Lan Khai
ĐUỐC VIỆT xuất bản 1937CHAPTERS 16 VIEWS 6974
Nắng chiều khi ấy chỉ còn soi vứt những chỏm cây to mọc rải rác quanh võ trường, một khu đất rộng bên tả ngạn sông Lô hiện nay khuất dưới cánh rừng Bãi phủ, cách xa về phía Nam Tuyên Quang hơn mười cây số.
Ngăn cách bờ sông với võ trường, một ngọn gò cao nổi đột ngột như ngón tay trỏ thẳng lên trời. Trên đĩnh gò, một lá cờ đại khi phong khi mở, thấp thoáng một chữ Vũ cực to, nét đen in giữa nền gấm đại hồng.
Dưới cờ, một viên tướng trẻ đứng yển lặng nhìn xuống bãi. Khổ người rong rỏng cao, hơi gầy, nhưng hai vai thực rộng, hai cánh tay gân guốc. Khuôn mặt chữ dụng, nét dắn như gọt vào đá. Mầu da ngăm đen vì đã dày dạn nắng sương. Lông mày nét mắc chênh chênh trên hai mắt long lanh. Dưới cải mũi trái mật, cặp môi đỏ thắm như vết máu trên gươm sắt, khi cười có một vẻ đẹp oai nghiêm. -
Ái Tình Miếu
Truyện Dài
Hồ Biểu Chánh
CHAPTERS 11 VIEWS 54650
Theo ông Hồ Văn Kỳ Thoại, cháu đích tôn của tác giả thì truyện "Ái tình miếu" được phỏng theo chuyện có thật của một người láng giềng, lúc ông sống ở Bến Súc, vùng đồn điền cao su Bến Cát.
Phúc đang học bên Pháp, được tin cha qua đời nên bỏ học trở về nhà để giúp đỡ mẹ. Trong thời gian ở Pháp cha mẹ Phúc có hứa hôn cho Phúc với Hạnh, con gái của một chủ đồn điền cao su. Khi về nước Phúc đến thăm viếng vị hôn thê của mình. Qua sự gặp gỡ đó Phúc yêu Hạnh và dự định sẽ cưới Hạnh làm vợ.
Một thời gian sau gia đình Phúc được tin cô Hạnh bội hôn, lấy một người chồng có địa vị. Phúc thất tình nên thù oán tất cả đàn bà con gái và chỉ lo làm vườn rẫy để quên mối tình cũ.
Bạn của Phúc là Trường biết được tâm bịnh của bạn mình nên nhờ vợ là cô Mỹ và bạn thân của vợ là cô Lý giúp mình tìm cách làm cho Phúc yêu đời trở lại.
Ba người sắp đặt một kế hoặch để giúp đỡ Phúc
Kế hoạch của họ có đưa tới thành công hay không ?
Mời bạn đọc tiếp. -
Ái Tình và Giai Cấp (Còn tiếp)
Truyện Dịch
Tư Chơi
CHAPTERS 4 VIEWS 673
Năm 1509 sau khi Anh Hoàng Hanh Lợi thứ VII yến giá truyỉnngôi cho Thải Tử Hanh Lợi thứ VIII kế thống. Bấy giờ tôi (Y Đức Võ Anh tự xưng) ở trong cung, lãnh phần coi về việc khiêu vũ.
Gia thế của tôi tuy không phải tột bực giầu sang, nhưng cũng không đến nỗi nghèo lắm.
Cha tôi trước kia làm quan Cố Vấn Đại thần đời vua Hanh Lợi thứ VII.
Đời vua ấy có tánh tham lam lạ thường, đình thần ai có bao nhiên của cải ngài đều thu góp cả thẩy, không ai được giữ riêng, thế mà sản nghiệp của cha tôi lại được còn nguyên ; thực tôi cũng lấy làm lạ và không hiểu cha tôi khéo léo cách nào, mà dấu diếm được khỏi phải về tay vua. -
Ái Tình và Sự Nghiệp
Truyện Dài Dã Sử
Lan Khai
THANH XUÂN xuất bản 1961CHAPTERS 11 VIEWS 9067
Trong gian đầu hồi phía Đông tòa nhà lợp ngói ống, tường đá ong, mà người ta gọi một cách văn chương là Mạc Vương Phủ, Thái tử Mạc kính Hoàng, tức gọi là Chúa Thao, lúc ấy vấn ngồi trơ một mình trước án sơn, như mải nghỉ việc gì quan trọng lắm.
Ấy là một chàng trẻ, chừng hai mươi nhăm tuổi, dáng người cao lớn, vai rộng, ngực nở, tay dài. Chàng có một vầng trán vĩ đại, một đôi mày nét mác rậm phủ bóng xuống cặp mắt sắc và sáng như đèn, một cái mũi thẳng và một cái miệng rộng hình cánh cung. Màu da của chàng là cái màu da ngà hơi cũ, tỏ ra chàng tuy giòng giõi cao quý mà ưa chuộng đời sống ngoài phong sương hơn là ở trong lầu son, trướng gấm. -
Ẫn Hiệp Sĩ
Kiếm Hiệp
Ngươn Long
CHAPTERS 6 VIEWS 1233
Vủ trụ lẳng lặng, tịch mịch dưới thanh âm nhạc của tiểu loại: dế trùng. Một cái bóng đen đánh vụt thoán qua, làm cho ta phải để ý. Chớp mắt đã đeo vào thân cây cao lờn, lần chuyền theo mấy nhành con gie dựa mé tường, dường như đã vận kỷ cặp mắt đi đêm. Bóng đen nhanh nhẹn dún mình uốn qua mặt tường rồi không mấy lúc thân hình lấp lố trên mái hiên biệt thự.
Khoản đời nhà Thanh, sau khi nghiệp Hán tiêu điều vì họ Ngô cỏng rắn cắn gà nhà, khiến cho trong nước còn sót lại những bọn bạo ngược tham tàn. Từ đương Triều đến vỏ biên, tham quan ô lại kết thành bè, thành đãng. Nhắc đến tay trung thành chí sĩ, chúng ta phải rơi đôi giọt lệ khóc, trước nhứt, các vị vì nước rơi đầu, cái thảm họa diệt tộc nghe đến phải rùng mình ghê sợ. -
Anh Phải Sống
Tập Truyện Tự Lực Văn Đoàn
Nhất Linh - Khái Hưng
ANNAM xuất bản 1934CHAPTERS 13 VIEWS 119878
Hai vợ chồng bắt đầu đưa thuyền ra giữa dòng, chồng lái, vợ bơi. Cố chống lại sức nước, chồng cho mũi thuyền quay về phía thượng du, nhưng thuyền vẫn bị trôi phăng xuống phía dưới, khi nhô, khi chìm, khi ẩn, khi hiện trên làn nước phù sa, như chiếc lá tre khô nổi trong vũng máu, như con muỗi mắt chết đuối trong nghiên son.
Nhưng nửa giờ sau, thuyền cũng tới được giữa dòng. Chồng giữ ghì lái, vợ vớt củi.
Chẳng bao lâu thuyền đã gần đầy, và vợ chồng sắp sửa quay trở vào bờ thì trời đổ mưa... Rồi chớp nhoáng như xé mây đen, rồi sấm sét như trời long đất lở. -
Bà Chúa Chè
Truyện Dài Dã Sử
Nguyễn Triệu Luật
BỐN PHƯƠNG xuất bản 1954CHAPTERS 6 VIEWS 30076
Năm ấy là năm Tân Mão, niên hiệu Cảnh Hưng thứ 32 đời vua Lê Hiển Tông Vĩnh hoàng đế, nhà chúa vào năm thứ năm đời chúa Tĩnh đô vương Trịnh Sâm, lịch tây vào năm 1771.
Một buổi trưa tháng năm, giữa mùa hạ.
Hai bên cầu, hai cánh đồng ruộng chiêm nước ngập liền bờ, chạy thẳng tít đến lận chân núi Nguyệt Hằng và núi Chè. Giá không có những ngọn cây gáo nước lơ phơ trên mặt nước để phân bờ ruộng, giá không có mấy con trâu đương bừa bì bõm, nước chấm đến bụng, thì chiếc cầu và con đường người ta tưởng như vắt ngang một cái hồ rộng hoặc một cánh đồng lụt ngút ngàn. Trong cầu, một bọn vài chục người đương ngồi nghỉ mát, quang gánh không vứt bừa bãi giữa sàn cầu. Giữa cầu một bà già đương ngồi múc nước và chan canh riêu vào bún bán cho khách đi chợ về giải khát và đã đói. Ngoài ruộng, mặt nước mỡ cua hắt ánh nắng hạ đầu mùa, đưa lên toàn hơi lửa. Bọn ngồi trong cầu đều là bọn người tổng Ném đi bán chè ở chợ Lũng Giang chân núi Nguyệt Hằng về. -
Bạc Tình
Truyện Dài
Thu An
ĐỜI MỚI xuất bản 1941CHAPTERS 18 VIEWS 830
Một ông cử võ tên là Thư, đem theo một số tiền lớn ra Tràng an để tìm việc làm ăn. Đến Tề Châu bỗng sinh ra ốm, khạc ra máu, phải nằm liệt lại.
Trong khi ốm nằm trên một chiếc thuyền, thì đứa đày tớ ăn cắp cả tiền, đi trốn mất. Thư nổi giận, bệnh lại thêm nặng ra. Lái thuyền không thấy giả tiền cơm định bỏ. Nửa đêm, giăng sáng mờ mờ. Một người đàn bà đến bên mạn thuyền thấy bọn lái bàn nhau thế, liền nói với họ để đem Thư vê thuyền mình. Bọn lái thuyền sướng quá, liền khiêng Thư đi sang thuyền người đàn bà nọ. Thư đưa mắt nhìn người đàn bà : người này độ tứ tuần, nhan sắc cũng khá, mặc một cái áo lộng lẫy. Thư rên khừ khừ, tỏ lời cảm ơn. Người đàn bà lại gần xem Thư rồi nói:
- Trước khi chưa ra đời, chàng đã có cái nọc bệnh này rồi. Hiện nay, linh hồn chàng đang vất vưởng ở trong mồ. -
Bãi Xa Trường
Truyện Ngắn Dã Sử
Nguyễn Ngọc Cầm
PHƯƠNG CHÂU xuất bản 1935VIEWS 78
Pháo lệnh nổ ầm giữa cảnh im lặng, âm thầm của một đêm tăm tối. Rồi tiếng quân reo rầm dĩ hợp với tiếng ngựa hí vang lừng...
Quân Thiên Trường là nơi quân đóng của một thời loạn lạc giữa đời Trần.
Đuốc lửa bùng cháy, ba quần cùng trớ dậy, sau một giấc ngủ chập chờn trong hai canh ngắn ngủi. Theo nghiêm lệnh của tướng quân Trần Bình Trọng, hơn hai vạn lính nhổ trại.
Trại nhỏ, quân đi, đi đến nơi xa tắp... để lại trên miếng đất hoang những cái cọc tre, củi dở với những mớ dơm khô. Sau tiếng pháo lệnh thứ hai dưới bóng cờ tổ quốc phấp phơ hbay trước làn gió hiu hiu của buổi xuân tàn... -
Ba Ngày Luân Lạc
Truyện Dài
Lê Văn Trương
ĐỜI MỚI xuất bản 1943CHAPTERS 22 VIEWS 47760
Ngọai tứ tuần mới có được một mụn con giai, cậu nuông và chiều lắm. Càng nuông và chiều, vì là đứa con cầu tự.
Năm ba mươi nhăm, sau khi đã đi cầu tự ở chùa Hương, Tứ Tổng, Tuần Cuông, Phố Cát, mợ phải vào luồn khó voi đền Chào, đền Chào gì ở tận trong Thanh, mới sinh được Đức.
Vì thế cho nên mười năm nay, chẳng những cậu mợ không dám đánh bao giờ, đến mắng thật sự cũng không dám mắng nữa. Đức có làm quá thì chỉ la lối lên như thế, hay bực lắm thì mợ khóc.
Và nếu Đức cứ ra gan thì cậu mợ lại phải dỗ đến sứt trán, dỗ bằng lời, dỗ bằng quà, dỗ bằng xu hào. Có khi dỗ bằng sự... dọa cắn lưỡi chết, và dỗ cả bằng sự cho Đức đánh mình.
Lên mười rồi, và đã có ba em gái, nhưng tối là Đức phải nằm với mợ. Đức không bao giờ chịu ngủ với ai cả. Các em có mon men đến gần mợ, là Đức đuổi lấy, đuổi để. Nếu đuổi không đi, Đức đánh thì phải biết.
Các trò sờ vú bú tí, Đức giữ nguyên như hồi còn bé, ai chế Đức vòi thì phải biết có giời dỗ. -
Ba Người Bạn
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò
Nam Cao
VIEWS 622
Chỉ trông quang cảnh của lớp Nhất A, học trò các lớp khác cũng đủ biết : hôm nay "các cậu ấy" có Récitation ngay giở đầu...
Học trò Nam đinh về khoảng trước ram 1980, ai đã học trường Jules Ferry đều biết tiếng "cụ Toàn" mà ai đã học cụ Toàn đều không quên được những giờ có bài bọc thuộc lòng trong lớp cụ. Cụ Toàn là giáo viên có tuổi nhất, dạy giỏi nhất trường, nhưng cũng lại là giáo viến ngbiêm khắc nhất ; vì thế mỗi kỳ khai trường, những học trò lớp nhì được dồn lên lớp nhất, chẳng ai là không thấp thỏm lo phải vào lớp nhất A, tuy họ biết trước rằng nếu được vào lớp ấy thì chắc chắn sẽ được cả trường kiêng nể như bực đàn anh, vì học trò lớp nbất A năm nào cũng giỏi, cuối năm đi thi mười đỗ chín hay là tám. Học giỏi thì cũng thích thật, đi thi đỗ thì ai đã cắp sách đi học mà lại chả mong, nhưng khổ một nỗi chỉ mới trông thấy cụ Toàn người ta đã tái người đi rồi. -
Băn Khoăn (Thanh Đức)
Truyện Dài Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
PHƯỢNG GIANG xuất bản 1958CHAPTERS 19 VIEWS 32224
Cảnh rời trường Cao đẳng trở về nhà, lòng hớn hở, trí thảnh thơi : chàng vừa đến xem bảng và không thấy có tên mình trong số ngưòi được vào vấn đáp kỳ thi tốt nghiệp trường Luật. Chàng sung sướng, nghĩ thầm : "Hú vía ! Thực là hú vía ! Nếu đỗ thì mình chẵng còn biết đời mình sẽ ra sao, sẽ xoáy về ngả nào".
Luôn mấy hôm, nay Cảnh lo lắng. Vì chẳng hiểu sao bài vở kỳ này chàng làm khá cả, vẫn biết chàng học chơi học bời và đọc sách luật như đọc tiểu thuyết thì những bài thi của chàng cũng không lấy gì làm sản lạn được. Nhưng nói chi sản lạn ? Chỉ có đỗ với rớt, mà những bài thi đều đầy đủ, thì chàng có thể đỗ lắm, và chàng đã hối hận tự nhủ : "Sao mình không làm như những kỳ trước ? Những kỳ trước chàng đã định bụng thi đễ hỏng. Lần thứ nhất, chàng ốm ngay vào hôm bắt đầu thi. Lần thứ hai, chàng bỏ trắng bài thi về môn "kinh tế học" mà chàng rất giỏi. Lần này chàng đã quả quyết sẽ hỏng nữa. Nhưng hôm thi tự nhiên chàng đâm ra thích viết, nhất là các đầu bài, chàng lại thấy hay hay, ngộ ngộ... Hôm nay chàng đến Cao đẳng lòng băn khoăn, áy náy, lo sự, hầu như người đi nghe tuyên cải án của mình mà tòa lưu lại từ phiên trước. Thì cái án ấy đã tuyên: chàng đưực vô can. Nghĩa là chàng đã trượt. -
Bảy Hựu
Tập Truyện
Nguyên Hồng
TÂN DÂN xuất bản 1937CHAPTERS 12 VIEWS 1310
Anh Hai-răng-vàng không còn trẻ trung can trường như mấy năm trước. Cảnh tù tội đầy ải đã làm yếu ớt cả phần xác và phần hồn Hai, một người cằn cỗi, xấu xa, hầu mất hết lương trí. Bốn tháng tù ở Hà-đông, tám tháng ở đề lao Nam-định, ba tháng ở Hải-phòng, hai năm ở Hỏa-lò Hà-nội và ngót mười năm ở Côn-Iôn, bao nhiêu tuổi trai trẻ của Hai-răng-vàng đều phung phí một cách đáng tiếc, đáng tiếc như hai chiếc răng vàng của anh vì một lời khiêu khích mà anh giơ thẳng tay bẻ, đem bán lấy tiền làm tiệc thết đẵi anh em.
Bữa tiệc ấy cách đây hơn mười năm, long trọng và vui vẻ, bữa tiệc đầy những tiếng lóng kỳ dị, tiếng hò hét ầm ĩ của một bọn trong cái xã-hội «chạy vỏ» không hao giờ hết người. -
Bẽ Bàng
Tập Truyện
Thế Hùng
CHAPTERS 3 VIEWS 534
Bẽ bàng tôi sống với tôi thôi.
Tôi viết «Bẽ bàng» bằng tất cả những bẽ bàng của lòng tôi đây các bạn ạ !
Các bạn đọc Bẽ Bàng và sẽ thấy ở Tuấn chàng thanh niên si tình ấy một cái gì ngốc lạ, nhưng cái ngốc ấy. . . Xin lỗi các bạn. . . các bạn thử hỏi lòng mình xem có bao giờ mình đã ngốc như thế chưa ? Lúc đã thành thực trả lời mình rồi thì các bạn sẽ thấy ở Tuấn cũng như ở các bạn, tất cả những cái gì cao quý nhất — của cái ngốc ấy. . . cái ngốc đáng thương ấy... trong lúc bẽ bàng. . . -
Bên Đường Thiên Lôi
Tập Truyện Tự Lực Văn Đoàn
Thế Lữ
ĐỜI NAY xuất bản 1936CHAPTERS 11 VIEWS 41556
Trước kia hắn cũng ở kéo xe cho một ông tham ngoài tỉnh. Vì ốm nặng, phải về quê uống thuốc, đến khi hắn lại ra ở với chủ cũ thì ông tham đã gọi người khác rồi. Hắn bơ vơ mất bốn, năm hôm, chạy khắp tỉnh Hải Phòng mà không ai cần người kéo xe hết.
Chiều hôm ấy, hắn dẫn từng bước một bên những người hấp tấp xuôi ngược, chưa biết nên đi ăn mày ở ngoài tỉnh hay về chết đói ở nhà quê; thì bỗng nhiên gặp ngay người đàn ông kia cứu hắn trong lúc cùng khốn. -
Bến Lòng
Truyện Dài
Cô Tô
CHAPTERS 10 VIEWS 844
Chiếc xe thơ chạy tử Phủ -Lý vào Chi Nê, bon bon vượt qua mấy cái giốc vắt ngang lững đồi, rồi rít lên mấy tiếng kin kít, dừng lại trước cổng làng Gio Lễ.
Quang sách va ly, hấp tấp bước xuống đường. Chiếc ô tô lại theo con đường đất thẳng tắp, lăn bánh chạy vùn vụt.
Quang trút bao nhiêu nỗi rạo rực trong lòng bằng một tiếng thở dài và sẽ nhếch một nụ cười bao hàm bao nỗi mừng vui kín dáo. Chàng ham hở bước vào con đường nhỏ hẹp giãi toàn những đá tảng gồ ghề.
Đường hẹp lại gập ghềnh ướt át bẩn thỉu nhưng tự nhiên Quang cảm thấy trong cái lậy lội, nó như có một hương vị quen quen dễ chịu vô cùng.
-
Bích Liêm Giáo Chủ
Kiếm Hiệp
Văn Tuyền
CHAPTERS 9 VIEWS 707
Huyện Khánh Sơn về cuối hè, tuy hoa cỏ, có phần xuân sắc, nhưng vẫn đượm vẻ u tịch của một miền thôn dã êm đềm. Dưới chân núi Phi bảo sơn, con sông Linh giang vẫn lừ đử cùng giòng nước trong vắt, phản ánh trăng xanh mát, trênh vênh ở trên chiếc phông giời sáng sủa. Ngôi nhà của hai vợ chồng Vân Toàn vẫn hình như không có một chút gì là thay đổi, từ khi Mãnh bưu, người con cả đã sang Hàng Châu thăm Phi báo cùng dự tiệc mừng ngày sinh nhật của chú mình.
Nhưng thực ra thì có một sự thay đổi lớn : Vân Toàn đương nghĩ ngợi tới cách rèn luyện võ nghệ cho các con mình.
Thực vậy, từ khi bọn Trịnh Iuân, Phượng siêu con Phi báo cùng Mãnh Bưa đã gây ra cuộc hiềm khích ở Hàng Châu, và tiếp đó Bích Liên nhận lời phá lôi đài thì việc thứ nhất của Phi Báo cùng Vân toàn là nghĩ đến tương lai của bọn con cháu. Có lẽ các bạn độc giả đều tưởng rẳng những tay giang hồ lão luyện trong phái Mạc phong như Vân Toàn, Hoàng Hoa, Tân Lan , Phi Báo thì tất nhiên con những người ấy đều phải có những bản lĩnh phi thường. -
Biên Thùy Một Cõi
Truyện Dài Dã Sử
Nguyễn Quỳnh
NGƯỜI BỐN PHƯƠNG xuất bản 1941CHAPTERS 5 VIEWS 3771
Kinh thành Thăng long, một đêm về mùa hạ. Sang giờ Hợi mấy tiếng trống cầm canh vừa điểm xong, thì xa xa mội hồi tù và rúc lên nghe buồn rầu áo não. Trời tối đen như mực. Ngoài phố lác đác một vài khách bộ hành cầm đuốc lủi thủi đi. Thỉnh thoảng, một toán lính tuần rầm rập qua, kéo lê gươm sền sệt, ánh lửa loang loáng chạy trên hai mặt đường lởm chởm những đá sỏi.
Chung quanh Hoàng cung những chiếc đèn lòng thắp sáng rực, chạy vòng theo bức tường thành trên hai hàng giây kết bằng lụa bạch, trông như một vòng lửa đỏ. Lính túc vệ chia nhau canh gác các ngả đường, hay túm tụm lại nói chuyện phiếm trong các chòi canh, tay vẫn không rời thanh mã tấu. Cách hoàng cung độ vài trăm bước, xế về phía tay trái, là dinh thự của Vũ xuyên hầu Mạc đăng Dung, gồm có những tòa nhà gỗ xây dựng rất kiên cố, rải rác trên một khu đất rộng độ non 2 mẫu. Trên con đường từ dinh Vũ xuyên hầu đến Hoàng cung, cứ cách vài chục bước lại có một tốp lính gác, đèn nến như sao sa, xe ngựa đỗ ngổn ngang từng dẫy dài. Trong Mạc phủ, hàng nghìn ngọn bạch lạp chiếu sáng rực. Hết thẩy các quan đều được triệu tập đến dự tiệc. -
Bình Phong Thũ Lĩnh
Kiếm Hiệp
Diệp Thu
CHAPTERS 5 VIEWS 753
Trên con đường dài bên cạnh đồi Mai phục, nổi bật lên một chấm đen, lớn lần... rõ lần. Đó là một lão hán ngồi trên lưng con tuấn mả, với khuôn mặt đanh thép, dưới cằm chòm râu đen mượt phất phơ theo chìu gió, đầu vấn khắn võ sinh, minh mặc ảo võ màu huyền tay săn lên để lộ nhưng thớ thịt rắn chắc, chân dận giày để mỏng mũi nhọn lóng lánh hai mũi gươm theo lối cữu kiếm hài, bên lưng thanh trường kiếm đập đều theo vó ngựa. Nhìn lão hán, ta nhận ngay đó là một trang mả thượng giang hồ mà ta có thể đoán được lão có một nghệ thuật cao siêu ở đôi mắt sáng như hai lằn điện quang.
Lão hán kềm cương dừng lại bên cổng một ngôi chùa tráng lệ nguy nga, trên nóc tam quan, một tấm biển lớn có khắc ba chữ "Bảo an tự" sơn son thếp vàng chói lọi. Lão hán xuống ngựa, lách mình qua cánh cửa tá vào sân chùa.
Một điều mà lão hán nhận ra trước nhứt là nhà chùa không giữ được vẽ lặng lẽ của thường ngày. Các cửa đều mở rộng và bên trong tấp nập, nhiều bóng vàng hoặc nâu qua lại. Lão hán hùng dũng bước vào. Nhân Có một hòa thượng già đi ngang, lão keo lại hỏi:
- Dám phiền hòa thượng, chẳng hay hôm nay có việc gì mà có vẽ rộn rịp thế kia. -
Bốn Con Yêu Và Hai Ông Đồ
Truyện Dài Dã Sử
Nguyễn Triệu Luật
PHỔ THÔNG BÁN NGUYỆT SAN xuất bản 1943CHAPTERS 6 VIEWS 1819
Cuối mùa thu năm ký hợi, nhà vua đương vào đời Hiển Tông Vĩnh Hoàng đế, niên hiệu Cảnh Hưng thứ 40, nhà chúa đương vào năm thứ 13 đời Thánh Tổ Thịnh Vương Trịnh Sâm (lịch tây vào năm 1779), các quán trọ phường Tả Bà Ngô lại tấp nập những cống cùng đồ.
Năm ấy, chúa Tĩnh Đô mở cả thi hương cả thi hội vào một năm, nên sĩ tử bốn trăn Nam
Bắc Đông Đoài và mấy trấn Thanh Nghệ cùng kéo nhau đến kinh cả.
Phương Tả Bà Ngô khách trọ đông hơn mọi năm bội phần. Tựa như cái thùng đầy tràn nước, sĩ tử ở trọ ấn sang cả phường Hậu B- Ngô, phường Tú Uyển.
Quán Tí Hàn, cố nhiên là thêm đông khách trọ. -
Bông Cúc Huyền
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
ĐỜI NAY xuất bản 1943VIEWS 412
Ngày xưa ở nước Tàu có một ông vua Tàu tên là Thái Hoàng. Đức vua, tất nhiên, là cái đẹp nhất trong những cái đẹp ở nước Tàu.
Nhưng ngài lại là đấng thiên tử tối cao tối đai, vị hoàng đế lẫm liệt oai nghiêm, nên trong bản dân thiên hạ ít ai dám ngước mắt để ngắm nghía, hơn thế, để liếc trộm dung nhan ngài, những khi ngài ngự kiệu vàng chơi phố. Bọn thần tử thoáng trông thây bóng cờ vàng, thoáng nghe thấy tiếng nhạc nội, đã vội nằm rạp xuống đất hai tay bưng kín mặt mà đợi cho kiệu rước qua rồi mới dám ngửng đầu lên. Tuy vậy mặc lòng, bọn họ vẫn tưởng tượng ra được cái đẹp nguy nga lộng lẫy của dâáng chúa thượng chí tôn, vì ai ai cũng biết dân Tàu là một dân tộc giàu tưởng tượng. -
Bóng Mây Chiều
Truyện Dài
Thế Du
HƯƠNG SƠN xuất bản 1942CHAPTERS 23 VIEWS 25764
Nàng có ngờ đâu cái kết quả của cuộc ái ân là một sự thiệt hại thảm thê, một mối hận nghìn thu.
Hai tháng sau...
Một buổi sáng, trước cửa trường Bảo Hộ, Chi đứng chờ Tú, ở trường ra. Trông nét mặt ủ ê của nàng, khách qua đường cũng biết là nàng có điều gì phiền muộn.
Từ hôm hiến thân cho Tú đến nay đã hơn ba tháng. Trong ba tháng đó nàng đã gửi cho bạn hai bức thư thúc dục. Nhưng than ôi! Một lá thư đi lại là một lần mong mỏi... có lẽ con người tệ bạc ấy đã phụ nàng rồi, phụ nàng ngay cái đêm hôm ấy. Chi hối hận lắm. - Chi tự mắng là nông nổi đáng thương... Nhưng muộn rồi! Chỉ bẩy tháng nữa là nàng sẽ có một đứa con. -
Bồng Nga Yến Khách
Kiếm Hiệp
Việt Bình
CHAPTERS 10 VIEWS 907
Bảo tùng lâm... môt dêm mưa gió lạnh lùng, ngoài những tiếng gió thổi vù vù âm u ghê rợn, tiếng mưa rơi lộp độp và những tiếng kêu răng rắc của những cành cây khô, cảnh vật đều âm thầm lặng lẽ. Không phải cái lặng lẽ êm đềm của những buổi chiều tà trong chốn thôn quê nhưng là cái lặng lẽ âm thầm huyền ảo trong chốn rừng sâu đen tối.
Ngay khi đó, đằng xa xa, trên con đường lổm chổm quanh co, một bóng đen đang mải miết chạy lên một quả núi cao ngất. Tới ngọn múi bóng đen dừng đứng lại, nhìn khắp tứ phía như muốn tìm tòi một vât gì. Một tia chớp nhoàng loáng ngoàng trên khoảng không trung khiến ta nhận ra bóng đen là một thiếu niên anh tuấn, đôi mắt chàng long lanh sáng như gương với cái mũi dọc dừa cùng đôi môi đỏ thắm. Chàng vận bộ quần áo dạ hành đen, cạnh sườn đeo một thanh trường kiếm vỏ bạc chuôi vàng, chân chàng giận đôi chiến hài đen.
Bỗng thiếu niên như nhận thấy một dấu vết gì, chàng cất tiếng nói : «Chà, từ đây đến lôi đài Quảng đông còn độ hai mươi dặm nữa thôi. Phen này ta quyết tỏ sứe tài ba cho thiên ha biết rằng Cao hoàng Thạch này chẳng phải là kẻ không có trí khí anh hùng mà làm hổ tiếng nam nhi." -
Bóng Người Ngày Xưa
Truyện Dài
Thanh Châu (Ngô Hoan)
ĐÔNG PHƯƠNG xuất bản 1940CHAPTERS 15 VIEWS 15036
Mùi nước chè vối thơm bốc lên trong ấm. Cửa đã đóng kỹ càng rồi. U Ái có thể lên ngồi cùng bà Thông và bốn cô con gái như một người ruột thịt. Trong cái gia đình cũ kỹ này, u Ái đã nuôi Ái từ ngày mới đẻ. Không ai bằng lòng cho người đầy tớ trung thành kia trở về làng. Người ta giữ u như giữ một người đã có địa vị vĩnh viễn trong lòng tất cả mọi người. U Ái có thể góp vào câu chuyện thân mật của bà Thông như là chuyện nhà mình. Tuy đã nhớn, Ái cũng vẫn còn làm nũng u như thuở nhỏ. Ái bắt u kể chuyện, bắt u ru và hát. Bà Thông tuy phiền vì chồng ở xa và nước độc, nhưng bà cũng hả lòng khi nhớ lại rằng tất cả phố ai cũng khen bà có bốn cô con gái ngoan ngoãn.
-
Bỏ Vợ
Truyện Dài
Hồ Biểu Chánh
LỬA HỒNG xuất bản 1957CHAPTERS 7 VIEWS 31877
Cách hai mươi mấy năm trước, dựa bên đường quản hạt Sài Gòn đi Tây Ninh, ở giữa đường Chí Hòa, có một có một cái nhà ba căn xông 1 , lợp lá, vách ván: nhà cất tuy nhỏ, song cao ráo khoảng khoát. Trong nhà dọn dẹp sạch sẽ, trước sân trồng bông đỏ vàng, một bên có trồng một đám đậu đũa, còn một bên có trồng mấy giòng khoai lang; phía sau hè lại có năm sáu gốc xoài lớn, nhánh lá sum sê, che đất mát mẻ. Người lạ đi ngang qua cuộc ở nầy, ai cũng đoán chắc chủ nhà tuy không được đứng vào hạng người giàu có, nhưng có lẽ cũng không phải ở trong đám dân nghèo cực.
Thiệt như vậy, nhà nầy chưa đáng gọi là nhà giàu, mà cũng không phải là nhà nghèo: Ấy là nhà của ông Ba Chánh, làm nghề thầy thuốc Bắc. Ở vùng Chí Hòa, Bà Quẹo ai cũng biết ông và thường kêu ông là "Thầy Ba". -
Bức Thư Của Người Không Quen
Truyện Dịch
Stefan Zweig - Lan Khai dịch
ÉDITIONS CHOISIES xuất bản 1940CHAPTERS 4 VIEWS 198
Sau luôn ba ngày lên chơi núi, R..., nhà tiểu thuyết đương rất hợp thời, từ sáng sớm trở về kinh thành Vienne. Ông mua ở ngay ga một tờ báo, mắt ông nhìn lên chổ đề ngày tháng và ông chợt nhớ hôm nay chính là sinh nhật cua ông. «Bốn mươi mốt tuổi rồi», R... nghĩ thế nhưng không vui mà cũng chẳng buồn. Ông giơ luôn tay những trang giấy xột xoạt, đọan ồng thuê xe ve nhà.
Người đầy tớ già trình với ông rằng trong những buổi ông đi vắng có hai vị khách đến thăm ông và mấy bận người ta gọi ông ở máy nói. Sau đó, lão bưng vào cái khay đựng thư. Nhà tiểu thuyết nhìn uể oải các phong thư, sé mấy chiếc bao bì mà người gửi được ông để ý. -
Bùn Lầy Nước Đọng
Phi Hư Cấu Tự Lực Văn Đoàn
Hoàng Đạo
CHAPTERS 3 VIEWS 6777
Tư ngày Justin Godart từ biệt đất nước vô duyên này, ai ai cũng sẵn lòng nói đến nỗi khổ của dân quê, ai ai cũng muốn cúi mình xuống nơi bùn lầy nước đọng là nơi ăn ở của hầu hết dân Việt-Nam.
Đó là môt triệu chứng đáng mừng. Nỗi đói khổ của dân quê sau lũy tre xanh đã đến cực điểm. Dân quê trở nên dốt nát cũng đã đến cực điểm. Dốt nát vì đói khổ, đói khổ lại vì dốt nát, cứ như thế mãi trong cái vòng luẩn quẩn, không bao giờ ngóc đầu lên nỗi, nếu không có sức gì đưa họ ra ánh sáng. -
Bướm Trắng
Truyện Dài Tự Lực Văn Đoàn
Nhất Linh
ĐỜI NAY xuất bản 1941CHAPTERS 3 VIEWS 31651
Chàng đăm đăm nhìn lại hai con mắt to và đen, sáng long lanh như còn ướt nước mắt và đôi gò má không phấn sáp, ửng hồng, ẩn trong khuôn vải trắng. Vẻ buồn của tang phục làm lộ hẳn cái rực rỡ của một vẻ đẹp rất trẻ và rất tươi. Nét mặt thiếu nữ, Trương thấy kiêu hãnh một cách ngây thơ và cái vẻ kiêu hãnh lại làm cho sắc đẹp thiếu nữ có một ý vị hơn lên như chất chua của một quả mơ.
Thiếu nữ nhìn ngang nhìn ngửa tìm người cai phu. Trương thấy nàng không để ý đến mình: nàng bỏ đi chỗ khác quên không chào Trương. -
Bút Nghiên
Truyện Dài
Chu Thiên
CHAPTERS 30 VIEWS 25488
Đọc Bút Nghiên để biết ngày xưa học như thế nào. Không phải chỉ thuộc làu kinh sử, mà còn cần hiểu quy luật thi phú, cần óc sáng tạo để trau chuốt vần thơ, để cho thơ có hồn, có nghĩa mà không phạm quy luật của thơ. Đọc Bút Nghiên để biết có bao nhiêu lần khảo hạch từ lớp vỡ lòng đến kỳ thi Tiến Sĩ, thi cử ở đâu và chấm thi như thế nào. Vô hình trung, đọc tiểu thuyết lại thành học sử, qua những lời viết nhẹ nhàng của Nhà Văn Chu Thiên.
Chu Thiên không có ý phục cổ. Lảng vảng đâu đó ông so sánh thang điểm giữa ngày xưa và ngày nay, với phụ chú bằng tiếng Pháp. Té ra không có gì khác cả, giữa lối thi theo Nho Học hay Tây Học. Trong suốt quyển Bút Nghiên, ông không hề cổ vũ, khen chê lối học nào cả. -
Cái Ấm Đất
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
ĐỜI NAY xuất bản 1940VIEWS 664
Ngày xưa có một người cự phú xứ quê ốm nặng và biết mình thế nào cũng sẽ từ trần. Liền gọi ba con trai đến bên giường bảo rằng :
- Cha sinh được ba con, nhờ trời cũng khỏe mạnh và nết na. Đó là sự quý báu nhất và sung sướng nhất trong đời cha. Trong đời cha, cha đã làm nhiều điều ác, nhiều sự bất công, cha xin thú thực thế trước khi nhắm mắt vĩnh biệt các con. Nhưng đối với các con thì cha chỉ có một lòng thương mến, chiều chuộng. Có lẽ cũng vì quá thương mến chiều chuộng các con, và quá nghĩ đến tương lai tốt đẹp của các con mà cha đã ác nghiệt, bất công đối với kẽ khác. Trong khoảng bao nhiêu nam cha đã bòn chắt làm giàu, cha đã hà hiếp bóp hầu bóp họng người ta để có được cái tài sản ngày nay mà cha sắp đem chia cho ba con, chia một cách thực công bằng, nghĩa là chia ra ba phần thực ngang nhau. -
Cái Đẹp Với Nghệ Thuật
Phi Hư Cấu
Lan Khai
ĐỜI MỚI xuất bản 1943CHAPTERS 2 VIEWS 129
Phàm cái gi làm thỏa mãn một khuynh hướng của ta, ta đều bảo ta thích nó.
Đành rằng cái đep đáng thích lắm. Ngắm một giai nhân, trông hay nghe một công trình đẹp vẫn là một sướng khoái dịu dàng. Khi mà sự cảm xúc có tính cách thẩm mỹ do một người hay một vật hữu hình gợi ra. Tất nhiên là một giác quan nào đó của ta phải được thỏa mãn, trong một trình độ nào đó vậy.
Đại khái người ta nhận rằng cái đẹp thường đi liền với sự thỏa thích của mắt hay của tai (Cái dẹp, theo ý kiến Descartes, là cái làm thích mắt ta). Và người ta vẫn để riêng sự trông và sự nghe làm hai giác quan thẫm mỹ.
-
Cái Hoạ Nhật Bản
Phi Hư Cấu Bút Ký
Nguyễn Vỹ
BẢO NGỌC xuất bản 1938CHAPTERS 4 VIEWS 485
Phát Xít Nhật Bản đe dọa cõi Á Đông bằng những tai nạn tàn khốc mà nó muốn kẻo dài mãi mãi, từ ba mươi năm nay, sau khi nó thắng được nước Nga của Nga Hoàng, các cường quốc Âu Châu làm hết cách, vừa để bảo vệ lợi quyền riêng của mình, đi khuyến khích các kế hoạch giã man tàn bạo của nó. Nó đã chinh phục Cao Ly. Nó đã cướp đoạt Đài Loan. Nó đã xâm lược Mãn Châu. Nó dòm Mồng Cổ, lấy Bắc Bình, đánh Thiên Tân, đốt Thvợng Hải. Nó giết chết không biết ức triệu nào những dân vô tội của Trung Hoa.
Đến bây giờ, Nhật Bản không đếm xĩa liệt cường vào đâu cả. Những thái độ láo xược của nó đã làm phẫn nộ cả hoàn cầu. Mặc dù có sự phản kháng của Anh, Pháp, Ý, Mỹ, Nga nó cứ lập lại những cử chỉ hung đồ khấu tặc của nó, chẳng biết xấu hổ, và chẳng nể loài người. Nó đã làm dơ bẩn mặt giời mà nó đeo cái hình ảnh đỏ chói trên cờ, biểu hiệu sự hung cường của nó. -
Cái Hột Mận
Truyện Dài Dã Sử
Lan Khai
ĐUỐC VIỆT xuất bản 1961CHAPTERS 15 VIEWS 25576
Trong vường hoa dinh quan Thái sư chí sĩ Phạm Cự Lượng Tướng công - khuất sau dải tường đá ong rêu phủ - Không khí lúc nào cũng dịu dàng và sực nước hương thơm...
Những khóm liễu mo màng, những gốc đào cổ kính, những cụm hải đường, tầm xuân, thược dược in bóng dưới gương hồ.
Ngồi trên các đầu cột trụ hoặc đuổi nhau trên các mái lầu cong, những cặp kỳ lân, những đôi phượng sứ phản chiếu nắng xuân thành những tia lửa cầu vòng chói lọi...
Đàn bướm ngũ sắc tung bay...
Con hoàng oanh, chiếc thoi vàng thấp thoáng trong tơ liễu biếc, véo von ca khúc xuân tình. Tiếng hót của chim, phản chiếu cái tiếng gọi thiết tha của một linh hồn lẽ bạn ấy, khiến nỗi lòng của Bội Ngọc càng não nùng... -
Cái Ngõ Tối
Tập Truyện
Thanh Châu (Ngô Hoan)
THANH LONG xuất bản 1944CHAPTERS 3 VIEWS 112
Xe lửa dừng lại trước một ga lớn. Hành khách đua nhau lên xuống, có lẽ đêm đã khuya. Tạo ngủ từ quãng nào chàng củng không nhớ nữa. Chàng bừng mắt nhìn xuống sân ga lúc đó đương sáng một ánh đèn lạnh lẽo. Đó là thứ ánh sáng ở tất cả các nhà ga trên thế giới, lúc đêm khuya chỉ gợi cho người ta sự quạnh hiu chia rẽ. Tạo vội vàng quờ tay sang bên cạnh. Tay chàng đụng phải một cái gì âm ấm. Lòng chàng bổng vui mừng như đứa trẻ nửa đêm thức giấc nắm được vào người mẹ, hay người vú.
-
Cái Ve
Tập Truyện Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
ĐỜI NAY xuất bản 1961CHAPTERS 13 VIEWS 14756
Ve bưng mâm bát, đĩa xuống nhà, trong lòng buồn rầu man mác. Năm nay nàng đã mười tám tuổi rồi, mà chưa một lần nào được ai nháy hay bị ai chòng ghẹo. Nàng không hiểu sao người ta lại nháy nhau, lại chòng ghẹo nhau được và làm như thế có ích gì. Nàng chỉ biết khi một người đàn ông, như ông giáo Thanh chẳng hạn, nói với nàng những câu dịu dàng, đứng đắn, khác với những lời cục cằn của mấy bác thợ ăn cơm trọ nhà nàng thì nàng thấy tim nàng đập mạnh và cảm động quá, chỉ muốn ứa nước mắt. Nhưng nàng cũng mới gặp có một ông giáo Thanh đối đải với nàng như thế. Giá ông ấy có nháy nàng bay chòng ghẹo nàng, thì nàng xin thề với nàng rằng nàng chẳng dám tủm tỉm mà cũng chẳng dám mắng vào mặt ông ấy.
-
Cạm Bẫy Người
Truyện Dài
Vũ Trọng Phụng
CHAPTERS 14 VIEWS 59650
Nụ cười vẫn thường lộ trên cặp môi đỏ tựa thoa son, anh Vân bỗng ủ dột, muốn như cỏ vẻ chán đời.
Do lẽ gì, cái thái độ trái ngược như vậy? Vì ông thân anh, một cụ phán thượng hạng đã về hưu, hưu bổng hàng tháng rất to, với bà mẫu anh, một người mẹ đảm, đã một tay tậu nổi mấy toà nhà lộng lẫy mà không để cho anh được tự do tiêu, phá chăng? Vì ý trung nhân của anh, một cô gái tân thời óc chửa đầy những tình cảm đã phụ anh chăng? Hay vì mảnh bằng tốt nghiệp của trường cao đẳng thương mại chưa cho phép anh được chiếm một ghế ngồi trong một.công sở? Lạ! Con một nhà giàu, lại sẽ, là chồng một mĩ nhân, địa vị như thế, tại sao anh Vân lại chán đởi? Cái buồn của anh chàng này chắc có chứa sự bỉ mật gì đây... -
Cắm Trại
Truyện Ngắn Tuổi Trẻ / Học Trò Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
ĐỜI NAY xuất bản 1941VIEWS 414
Hanoi — 28 tháng sáu — Thế là công việc sắp sửa tạm xong. Đã xin được phép cha mẹ các anh Hồng, anh Báng, anh Triệu, anh Việt, anh Trường, anh Bắc, anh Ánh, anh Thanh, anh Thái, anh Tấn, anh Tuấn, anh Thạch, anh Hùng. Còn nhà anh Thi, anh Lượng, anh Chi, anh Bạt, anh Dũng, anh Tích thi chiều hôm nay sẽ đến nốt. Thế nào cũng sẽ được phép. Chỉ thân mẫu anh Thi, anh Lượng là mình phải mất công nói khéo một tí. Bà tính hay lo sợ. Năm nay anh Thi đã mười lăm và anh Lượng mười ba, mà bà vẫn tưởng còn bé lắm, không dám để cho đi chơi đâu xa. Được, rồi mình nói cậu việt cho mấy chữ đưa lại.
Hanoi 29 — Đã biết mà ! Bức thư của cậu có công hiệu lắm. Cái số hai mươi thế là đã đủ. Bây giờ chỉ còn việc sửa soạn nốt các đồ hành lý. Đã có năm cái lều vải rộng. Thế cũng tiệm đủ. Bốn người một lều. Và mình cắm trại ở gần ấp của chú Hai thì có thể đóng ngay trong ấp chú được lắm. Buổi họp tối hòm qua, anh Bảng nói rât hợp lý : «Quý hồ có tinh thần cắm trại là được rồi, trú trong lều vải hay trong nhà tranh, nhà ngói, điều đó có hề gì ! » Đã mua được mười cái cuốc, mười cái sẻng, năm cái mai, năm cái thuổng. Số dao, bào, tràng, đục, cưa, khoan có thể cho là tạm đủ. Mới sắm sơ sài như thế đã tốn quá nửa số tiền góp để mua vật liệu rồi. Còn màn thì không lo thiếu. Các cụ sơ con bị muỗi truyền nọc sốt rét, nên cụ nào cụ ấy đều bắt con phải mang theo một chiếc màn nhỏ.