CLOSE
Add to Favotite List

    Thanh Tâm Tuyền

  • Bếp Lửa

    Bếp Lửa
    Thanh Tâm Tuyền
    NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1957

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 20762

    Cuốn sách mỏng manh, non nớt và chưa thành hình dáng này của một người mới lớn lên. Hắn lớn lên trong một thành phố đã mất, thành phố bị vây hãm như một hòn cù lao nổi chờ ngày tan rã không để lại dấu vết, Hắn đọc Marx tìm thấy giấc mộng “biến cải thế giới”, đọc Rimbaud tìm thấy giấc mộng “thay đổi cuộc đời”, đọc Dostoievski tìm thấy thái độ “tất cả hay không có gì hết” đọc Gide tìm thấy “đời sống thành khẩn trung thực”, đọc Malraux tìm thấy cái hào quang của trí­ tuệ đối đầu với Định Mệnh, đọc Sartre tìm thấy “cuộc hiện sinh tự do và lựa chọn”. Hắn lớn lên cùng bè bạn, vượt qua mau tuổi trẻ để suy nghĩ và mơ ước hành động. Mỗi đứa một lối văn mình theo mỗi cám dỗ lớn lao của hư vô. Hắn lìa bỏ quê hương, chia tay với bè bạn, dấn mình vào lịch sử­, đuổi theo giấc phiêu lưu của trí­ tuệ: sự thậ­t được tạo nên từ niềm hư vô của tuổi trẻ bị tước đoạt.
    Bây giờ hắn ba mươi tuổi, hắn vẫn quay tròn như một nỗi tự do trống rỗng, không làm được gì hơn ngoài một lựa chọn - khó khăn và buồn tủi -: trở thành một nhà văn. Lúc hắn viết cuốn sách này hắn chưa phải là một nhà văn, không muốn là một nhà văn. Hắn chưa biết mình muốn gì vì hắn muốn tất cả. Hắn viết với ý nghĩ trong khi mình viết, người khác chết. Ý nghĩ làm tê liệt hứng khởi tạo tác. Nên sau cuốn sách được in tình cờ, không dự tí­nh, hắn nằm im trong sự bất lực hổ thẹn, hắn phá phách tiêu huỷ không thể hoàn thành những dự thảo, phóng tưởng kế tiếp. Mỗi ngày mỗi nghiền ngẫm trong bất giác của các tình thế kinh nghiệm, hắn nhậ­n thức hắn chỉ là một nhà văn, không thế lực và hèn mọn như mỗi người - một nhà văn bị dìm ngậ­p trong thời đại và xã hội của mình như giới hạn tự nhiên của cõi sống và cõi chết. Hắn dứt bỏ được những mê hoặc, ảo ảnh - về vai trò của nhà văn - của thứ tiếng nói hoàn toàn vang động và làm biến dạng đựơc sự vậ­t một cách cụ thể. Tiếng nói của văn chương chỉ là những lời thầm thì giữa những hỗn độn của lịch sử­, lời cô đơn không sức mạnh vì bị lấn áp về mọi phí­a.

  • Bùi Giáng, Hồn Thơ Bị Vây Khổn
  • Cát Lầy

    Cát Lầy
    Thanh Tâm Tuyền
    GIAO ĐIỂM xuất bản 1967

    Truyện Dài

    CHAPTERS 4 VIEWS 137

    Sự cô đơn của buổi chiều tỉnh nhỏ nổi trên góc phố. Ánh nắng như đám lửa bất động, sáng, không chói (ngọn lửa đam mê yếu ớt) che mặt tiền dãy nhà trệt kín cửa, trước kia là phòng ngủ, mỗi căn đều có hàng rào gạch ra tới sát lề đường vây lấy miếng sân xi-măng. Một mảng tường hông của căn nhà đầu dãy phố chính, cắt thẳng góc với phố, khuất tối hoen ố rêu phong của những mùa mưa cũ, viền một bên đường (Bích chương quảng cáo, khẩu hiệu tuyên truyền chồng chất lem luốc). Cổng chào giấy phết dựng một lần không tháo gỡ dùng cho mọi dịp lễ — màu nâu xỉn, màu vàng kim nhũ bay hết óng ánh như một niềm vui quen lạnh nhạt — quay lưng với vùng nắng trước nhà việc thị xã trông xuống vườn bông trên phố chính dẫn tới chợ, bến xe, bến sông. Sự vật đột hiện trong hình thù biệt lập như một bộ mặt nhăn nhó. Hiện tại trở nên xa mút như một nhịp cười.

  • Dọc Đường

    Dọc Đường
    Thanh Tâm Tuyền
    TÂN VĂN xuất bản 1966

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 35543

    Ba người đàn ông ngồi quây xung quanh cái bàn gỗ tròn trong quán và cùng hướng về phí­a quốc lộ chạy mất hút vào trong rừng cao su ở hai bên. Quán bằng lá nằm cuối dãy phố mươi lăm chiếc nhà, sát cạnh con đường đất xe hơi có thể vào, ngăn phố với rừng cao su. Đầu trên dãy phố là đồn dân vệ rào ba lần thép gai trên treo lủng lẳng những ống lon rỉ. Người đàn ông ngồi ngoài cùng kế cây cột chống, mặc áo lá và quần xà lỏn, một chân co lên mặt ghế, tay bưng ly cà phê uống từ hớp nhỏ. Người đàn ông liền bên vậ­n quần áo kaki sờn rách, đầu đội nón bẻ vành, chân đi giày không vớ, cầm chiếc muỗng nhỏ xí­u gõ nhịp lên bàn. Người ngồi tách riêng một phí­a già hơn hết, tóc tiêu muối, vậ­n quần lãnh đen bám bụi đỏ, áo túi trắng ngả màu, trước một ly cà phê sữa.
    "Có lẽ tụi nó về hết rồi". Ông già nói.
    "Còn mà. Ít nhất còn cái 601 chưa về".
    "Vậ­y ai chơi nổi với mày nữa. Mày thuộc hết số xe còn gì? Thằng này điếm quá".
    "Ờ... tôi nhớ nhưng biết cái nào tới trước cái nào tới sau?"

  • Khuôn Mặt

    Khuôn Mặt
    Thanh Tâm Tuyền
    SÁNG TẠO xuất bản 1964

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 12099

    Tôi mặc áo mới, đứng soi gương, tự dưng tôi ứa nước mắt. Màu áo xanh lá cây thẫm hơn vì bóng nắng buổi chiều vẫn hắt từ cử­a vào mặt gương đã tắt từ lâu. Tôi nhìn rõ khuôn mặt của tôi quen thuộc bao nhiêu năm trở nên xa lạ, một người khác hiện lên trong bóng mờ của tấm gương, với những giọt nước mắt ướt bên khóe. Không còn cô thiếu nữ áo đen lặng lẽ kí­n đáo thoáng qua trên những đường phố cố định, lộ trình từ nhà tới sở làm, cái vẻ đẹp giấu giếm bấy lâu nổi bậ­t trên màu áo khiến tôi sợ hãi. Má tôi ử­ng đỏ, một vài người qua lại ngoài cử­a in bóng qua gương. Tôi nói thầm với chàng, tôi vẫn giữ thói quen tưởng như chàng luôn luôn ở bên tôi khi tôi bối rối lo lắng: "Có phải anh thường bảo với em rằng anh chỉ muốn cho em được sung sướng. Anh hãy tìm cách báo cho em biết lúc này có phải là em sung sướng như anh muốn không? Hay em đang phản bội anh. Anh hãy tìm cách nào cho em biết ý muốn của anh, em sợ em lầm đường". Chưa bao giờ tôi nhậ­n được một dấu hiệu nào của chàng, ngay bây giờ xung quanh tôi là sự im lặng hãi hùng cuồn cuộn những tiếng động của chiều ngoài châu thành. Tôi hỏi: "Có phải anh trả lời em bằng sự im lặng không? Em không tin người chết đã ra ngoài đời sống thế gian. Anh chẳng thường dạy em người chết vẫn quanh quẩn dòm ngó chúng ta hay sao?".

  • Liên Đêm Mặt Trời Tìm Thấy

    Liên Đêm Mặt Trời Tìm Thấy
    Thanh Tâm Tuyền
    SÁNG TẠO xuất bản 1964

    Thơ VH Miền Nam Trước 75

    VIEWS 9494

    Hồn thảo mộc giấc ngủ
    Nằm mơ những ngôi sao mặt trăng
    lá đan mắt ngõ
    hôn vào môi vào má vào răng
    những lời thơ rất cũ
    gõ cử­a trái tim nàng

  • Một Chủ Nhậ­t Khác

    Một Chủ Nhậ­t Khác
    Thanh Tâm Tuyền
    VĂN xuất bản 1975

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 24 VIEWS 16648

    Cuối tháng ba bước sang tháng tư, trậ­n chiến bùng nổ quy mô khốc liệt tại các vùng giới tuyến. Quảng Trị mất, Kontum, Bình Long bị uy hiếp. Đầu tháng năm ấy hòa đàm Ba Lê lại đình hoãn vô hạn định. Hoa Kỳ tái oanh tác miền Bắc, dội bom Hà Nội, Hải Phòng, thả mìn phong tỏa các hải cảng Bắc Việt.
    Trong thị xã xuất hiện bóng dân chạy loạn từ Kontum đến, từ Huế vào. Lí­nh tráng đi ngoài đường đội nón sắt, mang theo vũ khí­. Quân trường, từng bị đột kí­ch hồi năm Kiệt mới đổi lên, tăng cường bố phòng. Canh gác, tuần tiễu gia tăng. Báo động, phòng thủ nghiêm mậ­t, có đêm hai ba lần. Các sĩ quan giáo sư đểu bị huy động vào tiểu đoàn trợ chiến cho tiểu khu, các đại đội ứng chiến phân phối cho các cứ điểm thuộc phạm vi trường. Không khí­ căng thẳng, xớn xác...

  • Mù Khơi

    Mù Khơi
    Thanh Tâm Tuyền
    KẺ SĨ xuất bản 1970

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 14 VIEWS 15475

    Người đàn ông ấy đã chết. Tôi lặp lại với mình, lặp lại như thế hồi lâu và nhậ­n ra ngấm ngầm tôi vẫn mong ước cái chết ấy xảy đến. Bây giờ người đàn ông ấy đã chết. Thế là xong. Từ bây giờ (không phải nói từ hơn tuần nay) tôi sẽ không còn bậ­n trí­ về sự hiện diện của ông ta trên đời này, tôi được giải phóng thoát khỏi lòng thù hậ­n đầu độc tôi trong bao nhiêu năm nay. Nhiều lúc tôi tưởng tôi phải chết. Vậ­y mà tôi vẫn sống, trong địa ngục, tôi sống nhăn, sống kỳ cục và tôi khinh miệt tôi. Nhưng nay thì chí­nh ông chết, và tôi còn sống. Tôi cho thế mới công bằng, ông ta trả lại tự do cho tôi sau khi đã cướp đoạt mấy mươi năm liền.
    Tôi đọc lần nữa dòng tin buồn trên báo. Tờ báo cũ hơn tuần rồi. May mắn sao tình cờ tôi lại lẩn thẩn đọc tờ báo cũ này để gặp những dòng ai tí­n quan trọng đối với tôi. Nếu không, tôi có thể chẳng hề hay biết và có thể bóng dáng của người đàn ông ấy sẽ mãi ám ảnh tôi. Tôi cười bậ­t một tiếng ngắn.

  • Nghệ Thuậ­t Đen
  • Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta

    Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta
    Bình Nguyên Lộc - Cung Tí­ch Biền
    ĐẤT SỐNG xuất bản 1973

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 45 VIEWS 23776

    Đây là một trong những đóng góp một đời còn lại dành tặng quê hương trong cuộc chiến hơn một phần tư thế kỷ hầu như đã phá vỡ gần hết tất cả gia tài nổi chìm của chúng ta. Sự đóng góp vào cái gia sản tinh thần bất diệt của tổ tiên của những người làm việc trong lặng lẽ giữa tiếng ồn ào của đạn bom này, đã nói lên hùng hồn ý nghĩa của tranh đấu cho Tự Do và những giá trị Nhân Bản. Những người của phần đất bên này giòng Bến Hải.
    Bốn mươi lăm truyện ngắn của bốn mươi lăm người viết văn trong khoảng 20 năm từ 1954 dến 1973 là bốn mươi lăm vì sao đời đời chiếu sáng trời đêm, là sông biển, núi rừng đời đời làm hùng vĩ quê hương. Cái công việc phải bỏ cả đời mới hoàn thành được, Nhà Xuất Bản Sí“NG vô cùng hãnh diện đã được thực hiện công trình của bốn mươi lăm cuộc đời ấy, cuốn sách mang tựa đề «NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHíšNG TA».
    Trong cuốn sách này bạn đọc sẽ có thể sống lại trọn vẹn cuộc sống đã mất hay sắp đến của chí­nh mình, và của cả dân tộc. Tất cả. Vằng vặc.

  • Thơ Ở Đâu Xa

    Thơ Ở Đâu Xa
    Thanh Tâm Tuyền
     

    Thơ

    VIEWS 6936

    1. Ngày đến Long Giao
    Tinh mơ xe đến Long Giao
    Đón người đám cỏ tranh cao ven đường
    Ngử­ng trông núi khuất mờ sương
    Mây bay tất tưởi, mưa rong tần ngần
    Tiêu điều ngơ ngác trại quân
    Ngổn ngang chiến cụ trậ­n tàn bày phơi
    Đất bùn đỏ bết chân người
    Xanh um bờ bụi, tả tơi lũy đồn
    Nhà trống trải, vách gió ruồng
    Vắng tanh thố lộ tình suông lạ lùng
    Rắn trơ nền nhớp ngả lưng
    Hé trời manh múm rách bươm khói đùa

  • Tiếng Động

    Tiếng Động
    Thanh Tâm Tuyền
    HIỆN ĐẠI xuất bản 1970

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 2 VIEWS 8107

    Tôi biết không thể ngủ trở lại. Cốc cà phê đặc uống buổi tối ngoài quán đã bắt thao thức quá nử­a đêm.
    Mỗi lần mất ngủ tôi nghĩ lắm điều kỳ cục. Đầu óc quay như bộ máy lúc nhanh lúc chậ­m, quay dưng không chẳng ngừng.
    Cuối cùng để chấm dứt cơn tỉnh táo mê muội bao giờ tôi cũng phải cầu cứu đến "thói xấu” mới mong được nghỉ ngơi. "Thói xấu” với ai khác không biết, riêng với tôi đó có thể là "thói tốt”. Khi thân xác lả đi sau cơn giậ­t động trơ trọi, đầu óc trở nên trống rỗng. Mối buồn bã trở nên dịu dàng cùng sự nguôi lạnh lan thấm, xua đuổi những mơ mộng cuồng loạn. "Thói xấu” hay "thói tốt” trừ khử­ trí­ tưởng, mở hoác tôi như một hành lang dài oang oang những tiếng câm tẻ ngắt. Tôi lần mò trong bóng tối, thuộc rành rẽ mọi đồ vậ­t trong nhà, từ cầu thang dốc xuống bếp vào buồng tắm. Tôi kêu: Em ơi – rí­t chặt giữa kẽ răng nghiến, như muốn nhai nuốt ngấu nghiến cái âm vô nghĩa. Em, em ơi… Gương mặt chẳng hình thù. Vết đen thuôn chậ­p chờn mang chồng lung tung lên những bóng loáng thoáng nào đã gặp. Đã gặp từ trước ngày. Em, em ơi… Anh yêu em, em biết không? Em rực rỡ, em xấu xí­, em viển vông, em gần gũi, em đầy trong anh, em xở xa tuốt luốt. Em chỉ là tiếng kêu ngậ­m kí­n trong những đêm lõa lồ tanh tưởi. Tôi ngồi chòm hỏm như con ếch, da cũng nhơ nhớp sần sùi, tôi có thể lăn lộn trên chiếu trải, lăn lộn khắp gian gác như con sâu róm bầy nhầy. Tôi có thể bò lê bò càng như con thú bốn chân, như con chó ghẻ, chúi nhủi đầu, chổng mông cho cơn điên thổi suốt từ hậ­u môn qua miệng đầy rớt rãi. Tôi có thể… cái gì cũng có thể như "thói xấu”. Riêng với tôi chắc chắn là "thói tốt”. Ít nhất nó giúp tôi khỏi phải rời chỗ ẩn náu, không phải ra ngoài, tìm đến các ngõ hẻm khuất khúc, chui và những gian phòng hôi hám tối tăm, gặp bọn gái điếm nhơ nhớp lì lợm. Tôi yên ổn, tránh được bất trắc hiểm nguy. Hơn nữa, đôi khi nó còn có thể cho tôi những rung động mù tí­t không sao có được với người đàn bà chung chạ.

  • Tiếng Nói Một Người
  • Tôi Không Còn Cô Độc

    Tôi Không Còn Cô Độc
    Thanh Tâm Tuyền
    HƠP LỰC xuất bản 1956

    Thơ VH Miền Nam Trước 75

    VIEWS 10584

    Chúng tôi cúi chào
    những người đến đây
    mỗi bàn tay nằm một lòng tay
    trái tim hồi hộp
    chúng tôi cúi chào
    ngày họp mặt
    mùa xuân bình minh vừng trán
    mùa xuân tinh con ngươi
    mùa xuân mềm mái tóc làn môi
    móng tay bóng như lộc mới
    chúng tôi cúi chào
    hằng năm họp mặt về mùa xuân
    mùa hè là của biển khơi
    mùa thu rủ nhau lên rừng
    mùa đông về khép cử­a
    ngồi bên bếp lử­a
    sử­a soạn tâm hồn
    cho ngày gặp gỡ
    suốt mùa xuân
    mọi người thành thi sĩ

  • Tuyển Truyện Hoàng Đông Phương

    Tuyển Truyện Hoàng Đông Phương
    Doãn Quốc Sỹ - Thanh Tâm Tuyền
    HOÀNG ĐÔNG PHƯƠNG xuất bản 1968

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 12 VIEWS 5191

    Tôi như một chất loãng đọng vũng ánh lên màu sáng hắt hiu. Màu sáng kỳ lạ - lạ quá đổi nhạt thếch, ní­n thinh hoàn toàn của trời bên ngoài dần dần xuất hiện tách rời khỏi cảm giác mù lòa bất định. Bóng tối mở rộng, mở rộng mãi vào những lớp bóng tối và trong ấy khuôn cử­a sổ mờ ảo lồng lấy màu trời. Lúc này tôi mới rũ bỏ hết giấc ngủ, thoát khỏi trạng thái lậ­p lờ không mặt mũi, tay chân, thân xác, không một chút ý niệm về nơi chốn phương hướng. Và tôi nằm im trên giường, không đụng đậ­y, thần thể trần truồng. Tôi biết tôi đang ở trong phòng của tôi.
    Tôi không thể biết tôi đã trút bỏ quần áo lúc nào. Trong một giấc tỉnh ngắn hay trong một cơn mộng du? Tôi cố nhớ lại, cố nhớ lại giấc ngủ đã qua bằng cách nghĩ đến những hồi mộng. Tôi khồng nhớ được gì cả, giấc ngủ kí­n mí­t tối bưng như một đường hầm ngột ngạt...


  • Thanh Tâm Tuyền
    Thanh Tâm Tuyền (1936-2006)

    Thanh Tâm Tuyền sinh năm 1936, tên thật là Dzư Văn Tâm, bút hiệu khác: Đỗ Thạch Liên.

    Năm 1952 (16 tuổi), dạy học tại trường Minh Tân (Hà Đông) và đăng những truyện ngắn đầu tiên trên tuần báo Thanh niên, Hà Nội. 1954, hoạt động trong Tổng hội sinh viên Hà Nội, cùng với Trần Thanh Hiệp, Nguyễn Sỹ Tế, Doãn Quốc Sỹ, chủ trương nguyệt san Lửa Việt.

    Vào Sàigòn, 1955, cùng các bạn làm làm tờ Dân Chủ mà Thanh Tâm Tuyền và Trần Thanh Hiệp phụ trách phần văn nghệ. Mai Thảo gửi đến đoản văn "Đêm giã từ Hà Nội". Thanh Tâm Tuyền "kinh ngạc", mời tác giả đến toà soạn. Từ đó, "nhóm" có thêm Mai Thảo, chủ trương tuần báo Người Việt (tiền thân của tờ Sáng tạo), với sự cộng tác của Lữ Hồ, Ngọc Dũng, Duy Thanh, Quách Thoại. Tháng 10/1956, Sáng tạo ra đời. 1956 đến 1960, do Mai Thảo làm chủ bút.

    Hai mươi tuổi, Thanh Tâm Tuyền cho in cuốn sách đầu tay Tôi Không Còn Cô Độc (Thơ, 1956), và năm sau Bếp Lửa (Văn, 1957), hai tác phẩm đánh dấu sự thay đổi diên mạo văn học, đến thời đó vẫn còn chịu ảnh hưởng nặng nề của lãng mạn tiền chiến. 1962, Thanh Tâm Tuyền nhập ngũ, 1966, giải ngũ, 1969, tái ngũ, ở trong quân đội cho đến 75.

    Sau 75, đi học tập. Năm 1990, sang Hoa Kỳ theo diện HO, sống ở tiểu bang Minesota, giữ thái độ gần như ẩn dật, ông mất hồi 11giờ 30 năm 2006 vì bệnh ung thư phổi.


    TÁC PHẨM:
    Tôi Không Còn Cô Độc (Thơ, Người Việt 1956)
    Bếp Lửa (Truyện dài, Nguyễn Đình Vượng1957)
    Khuôn Mặt (Tập truyện ngắn, Sáng Tạo 1964)
    Liên Đêm Mặt Trời Tìm Thấy (Thơ, Sáng Tạo 1964)
    Dọc Đường (Tập truyện ngắn, Tân Văn 1966)
    Cát Lầy (Truyện dài, Giao Điểm 1967)
    Ba Chị Em (Kịch, An Tiêm1967)
    Mù Khơi (Truyện dài, Kẻ Sĩ 1970)
    Tiếng Động (Truyện dài, Hiện Đại 1970)
    Tạp Ghi (Phiếm luận, Chiêu Dương 1970)
    Một Chủ Nhật Khác (Truyện dài, Văn 1975)
    Tình Một Thuở (Từ Trí, Truyện dịch, Đồng Nai 1989)
    Thơ Ở Đâu Xa (Thơ, Trầm Phục Khắc 1990)

TO TOP
SEARCH