MỤC LỤC
- 1. Gạt Ác Ma Quần Hùng Tính Kế
- 2. Núi Ưng Dương Hay Núi Nhân Duyên
- 3. Lên Núi Nhân Duyên Lại Gặp Người Quen
- 4. Thấy Điểm Sáng Sinh Lòng Ngờ Vực
- 5. Gặp Đoàn Văn Thăng Hỏi Dò Cung Cấm
- 6. Băng Nhi Xuất Hiện Cứu Tiêu Lang
- 7. Bách Lý Băng Thẩm Vấn Phan Long
- 8. Vũ Văn Hàn Đào Điều Tra Hang Núi
- 9. Hàn Đào Quan Sát Cảnh Thiên Nhiên
- 10. Hàn Đào Chú Ý Đến Thanh Cổ Kiếm
- 11. Trong Hang Núi Phát Sinh Biến Cố
- 12. Ngoài Thạch Động Ngọc Đường Xuất Hiện
- 13. Chu Triệu Long Bại Lộ Ác Tâm
- 14. Mến Tài Cao Toan Bài Hợp Tác
- 15. Tiêu Lĩnh Vu Tìm Kế Đưa Tin
- 16. Tiêu Lĩnh Vu Kiềm Chế Hàn Đào
- 17. Đục Vách Đá Công Nhân Tử Nạn
- 18. Vũ Văn Hàn Đào Tìm Cửa Cung Cấm
- 19. Mọi Người Tranh Nhau Vào Cung Cấm
- 20. Cuộc Đấu Trí Giữa Hai Tay Cự Phách
- 21. Phân Chia Bảo Vật
- 22. Công Trình Vĩ Đại Trong Cung Cấm
- 23. Kiến Trúc Thần Kỳ Trong Cung Cấm
- 24. Thập Đại Cao Nhân Trong Cung Cấm
- 25. Hàn Đào Tiếp Tục Cuộc Điều Tra
- 26. Tiêu Lĩnh Vu Vô Ý Đụng Cơ Quan
- 27. Soái Thiên Nghi Còn Mang Mặt Giả
- 28. Bị Tố Lại Hàn Đào Bở Vía
- 29. Trong Mật Thất Điều Tra Bí Lục
- 30. Mất Chìa Khóa Phải Đền Bí Lục
- 31. Vũ Văn Hàn Đào Quay Lại Giúp Tiêu Lang
- 32. Thấy Nguy Cơ Gian Hùng Chịu Lún
- 33. Đấu Chưởng Lực Tiêu Lang Bị Trọng Thương
- 34. Giải Cứu Tiêu Lang Đổi Thù Ra Bạn
- 35. Vì Tiêu Lang, Bách Lý Cứu Ba Người
- 36. Vượt Hiểm Nghèo Tiêu Lang Y Ước
- 37. Cảm Lòng Tri Kỷ Cao Nhân Tặng Bí Lục
- 38. Khâu Tiểu San Không Cho Hội Diện
- 39. Địch Nhân Kéo Đến Rất Đông Người
- 40. Cuộc Bàn Cãi Gay Go Trong Thạch Thất
- 41. Cuộc Tranh Biện Thị Phi Gay Cấn
- 42. Khâu Tiểu San Trình Bày Nội Vụ
- 43. Tiêu Lĩnh Vu Đả Bại Tam Tuyệt
- 44. Tiêu Lĩnh Vu Tỷ Đấu Trương Thành
- 45. Khâu Tiểu San Đả Bại Trương Lão Phu Nhân
- 46. Khâu Tiểu San Hẹn Ngày Tái Ngộ
- 47. Tiêu Lĩnh Vu Từ Biệt Tỷ Nương
- 48. Trong Tửu Điếm Thực Khách Đều Ngộ Độc
- 49. Tiêu Lĩnh Vu Uy Hiếp Lão Phu Nhân
- 50. Quái Bà Thua Cuộc Gặp Song Ma
- 51. Hạ Tử Thi Quần Hùng Mắc Bẫy
- 52. Muốn Cứu Mạng Anh Hùng
- 53. Vu Dung Hết Dạ Vì Hào Kiệt
- 54. Muốn Cướp Công, Song Ma Toan Hạ Thủ
- 55. Trước Tiểu Miếu Song Ma Đền Tội
- 56. Ngó Chiêu Bài Tìm Ra Thương Bát
- 57. Tiêu Lĩnh Vu Dò La Trà Thất
- 58. Tiêu Lĩnh Vu Liên Tiếp Hạ Địch Nhân
- 59. Trong Hình Thất Kim Hoa Xuất Hiện
- 60. Tiêu Lĩnh Vu Do Thám Bạch Vân Tự
- 61. Tiêu Lĩnh Vu Do Thám Nông Trang
- 62. Tiêu Dao Tử Xuất Hiện Kiếm Vô Vi
- 63. Tiêu Lĩnh Vu Đại Khai Sát Giới
- 64. Tiêu Lĩnh Vu Trừ Diệt Huyết Ảnh Hoá Thân
- 65. Trong Thảo Xá Quần Hùng Tụ Hội
- 66. Kim Hoa Phu Nhân Thẩm Vấn Nhị Trang Chúa
- 67. Chùa Bạch Vân Quần Hùng Tập Kích
- 68. Tam Quái Đào Tẩu, Khổng Tương Tụ Quyết
- 69. Bất Hoà Thượng Điều Tra Rương Gỗ
- 70. Dùng Tiểu Thuật Băng Nhi Đắc Thủ
- 71. Thẩm Mộc Phong Đả Thương Đỗ Cửu
- 72. Uống Trà Độc Chủ Quán Hôn Mê
- 73. Bắt Hung Thủ Mở Cuộc Điều Tra
- 74. Đón Địch Nhân Hào Kiệt Cải Trang
- 75. Người Áo Đen Ngồi Trong Xe Là Ai
- 76. Thuyền Quyên Có Một, Anh Hùng Lại Hai
- 77. Tiêu Lĩnh Vu Chạm Trán Cừu Nhân
- 78. Tiêu Lĩnh Vu Vượt Qua Mai Phục
- 79. Tiêu Lĩnh Vu Vào La Hán Trận
- 80. Đến Chặng Năm May Gặp Vu Dung
- 81. Phi Hổ Trận Ngộ Độc Hết Khoe Tài
- 82. Tiêu Lĩnh Vu Trạm Trán Tiêu Dao Tử
- 83. Vu Dung Dụng Trí Gạt Tiêu Dao
- 84. Ngũ Long Trận Vu Dung Bỏ Mình
- 85. Gặp Hỏa Công Tiêu Lang Tự Cứu
- 86. Thẩm Mộc Phong Mở Cuộc Điềi Tra
- 87. Xót Hào Kiệt Thiết Lập Linh Đường
- 88. Anh Hùng Thiên Hạ Tế Tiêu Lang
- 89. Vô Vi Thóa Mạ Thẩm Mộc Phong
- 90. Khâu Tiểu San Quyết Chí Báo Thù
- 91. Thẩm Mộc Phong Hẹn Giờ Quyết Đấu
- 92. Bách Lý Băng Tiết Lộ Chân Tình
- 93. Ngọc Tiêu Lang Quân Sống Thác Với Tình
- 94. Bách Lý Băng Tìm Cách Đưa Tin
- 95. Bàn Tướng Mạo Anh Hùng Thục Nữ
- 96. Lam Ngọc Đường Đã Bại Chính Quang
- 97. Sinh Dạ Hoài Nghi Không Hạ Thủ
- 98. Phóng Hàn Châm Giải Cứu Hàn Đào
- 99. Lão Áo Vàng Bạo Lộ Hành Tung
- 100. Tiêu Lĩnh Vu Dò Hỏi Địch Tình
- 101. Cách Hạ Độc Không Người Phát Giác
- 102. Bảo Kiếm Trao Tay Người Hiệp Sĩ
- 103. Nghe Lý Luận Băng Nhi Hởi Dạ
- 104. Phục Ma Kiếm Chặt Tay Ác Bá
- 105. Trong Phòng Bịnh Giải Bày Tâm Sự
- 106. Mất Hết Võ Công Anh Hùng Phẩn Chí
- 107. Núi Cửu Cung Dược Vương Thiết Kế
- 108. Vì Đại Cuộc Anh Hùng Mạo Hiểm
- 109. Dùng Kỳ Dược Động Tình Hào Kiệt
- 110. Ra Về Chưa Hết Mối Hoài Nghi
- 111. Rào Đón Trước Ngăn Ngừa Bất Trắc
- 112. Mã Gia Trang Triển Thị Đưa Tin
- 113. Dưới Gốc Song Tùng, Hàn Đào Mất Tích
- 114. Người Ngồi Đó Chính Là Xảo Phủ
- 115. Đến Chết Chưa Quên Lòng Hiếu Thắng
- 116. Lâm Tử Hãy Còn Lưu Mật Kế
- 117. Được Tin Tỷ Tỷ Hào Kiệt Nóng Lòng
- 118. Thử Võ Công Cho Vào Mao Xá
- 119. Ra Khỏi Mao Xá Chạm Trán Thần Phong
- 120. Trương Phu Nhân Lại Đến Tầm Cừu
- 121. Vong Tình Nào Phải Vô Tình
- 122. Gái Hồng Nhan Lắm Nỗi Truân Chuyên
- 123. Tẩy Tâm Mao Xá Quần Hùng Tụ Hội
- 124. Diệt Ác Ma Thiên Hạ Thái Bình
Hồi 59
TRONG HÌNH THẤT KIM HOA XUẤT HIỆN
Lúc này Điêu Toàn đã tỉnh táo lại. Hắn nhìn thấy Đơn Hoành Chương nằm thẳng cẳng dưới đất liền hỏi:
- Thiếu trang chúa đấy ư?
Đơn Hoành Chương nghĩ thầm trong bụng:
- "Bữa nay ta bị hắn ngó thấy tình trạng xấu xa này. Mình chỉ mong dời khỏi nơi này rồi nghĩ cách giết hắn đi để bịt miệng." Gã không làm sao được, đành đáp:
- Phải rồi! Tiêu Lĩnh Vu vặn mạnh một cái. Điêu Toàn bị gãy xương cổ tay đau quá, mặt đổ mồ hôi hột. Hắn không nhịn được bật tiếng rên la.
Đơn Hoành Chương lẩm bẩm:
- Xem chừng hắn còn bị đau đớn hơn ta nhiều.
Điêu Toàn ráng nhịn đau ngoảnh đầu nhìn Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Các hạ là ai?
Tiêu Lĩnh Vu lạnh lùng đáp:
- Ta là con qui? đòi mạng.
Điêu Toàn ngơ ngác nhìn Đơn Hoành Chương:
- Thiếu trang chúa! Người này là ai?
Tuy hắn đau đớn đến cùng cực, nhưng thấy Đơn Hoành Chương cũng ở đây nên không dám lên tiếng xin tha mạng.
Đơn Hoành Chương tự nhủ:
- "Tiêu Lĩnh Vu không xưng tên họ là có ý không muốn để lộ chân tướng, ta cũng chẳng nên nói ra." Gã liền đáp:
- Ta cũng không rõ. Ngươi cứ kêu bằng con qui? đòi mạng là xong.
Điêu Toàn bụng bảo dạ:
- "Gọi như vậy thật khó nghe, nhưng ta cũng chẳng làm sao được." Hắn liền hô:
- Qui? đòi mạng! Tiêu Lĩnh Vu gia tăng nội lực. Điêu Toàn đau quá rên ư ư? rồi dừng lại không nói nữa.
Điêu Toàn hỏi Đơn Hoành Chương:
- Thiếu trang chúa! Vụ này là thế nào? Xin Thiếu trang chúa chỉ giáo.
Đơn Hoành Chương nói:
- Lề luật ở Bách Hoa sơn trang rất nghiêm khắc. Hễ tiết lộ bí mật là bị xử theo thảm hình, còn đau khổ hơn là chết. Huống chi Điêu huynh lại không biết nhiều chuyện bí ẩn. Nếu Điêu huynh không chịu nổi thì nên chết đi là hơn.
Gã nói câu này thật là thâm độc. Bề ngoài tỏ ra đồng tình với Điêu Toàn, nhưng sợ hắn không chịu nổi thảm hình nên ngấm ngầm bảo hắn tự tử chết đi.
Thâm độc hơn nữa là hắn có ý bảo Tiêu Lĩnh Vu là Điêu Toàn chẳng biết gì mấy, để hắn sống cũng bằng vô dụng.
Tiêu Lĩnh Vu thông minh tuyệt đỉnh, nhưng bụng dạ thiện lương ngay thẳng, chưa kịp suy nghĩ về câu nói của Đơn Hoành Chương.
Bỗng nghe Điêu Toàn cười lạt hỏi:
- Thiếu trang chúa! Thiếu trang chúa muốn tại hạ tự tử ư?
Đơn Hoành Chương đáp:
- Nếu Điêu huynh tự tin chịu được thảm hình thì không chết cũng chẳng sao.
Tiêu Lĩnh Vu khẽ lắc tay mấy cái. Điêu Toàn đau quá, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Chàng nói:
- Điêu Toàn! Mạng sống của ngươi ta đã nắm trong tay, ngươi bất tất phải thỉnh mạng nơi lệnh Thiếu trang chúa nữa.
Điêu Toàn bị điểm huyệt không vận khí chống cự được, đành nói:
- Thiếu trang chúa! Hiện giờ tại hạ mất cả năng lực để tự tử rồi.
Hắn ngừng lại một chút rồi hỏi:
- Qui? đòi mạng! Ngươi muốn sao?
Tiêu Lĩnh Vu hỏi lại:
- Thẩm Mộc Phong hiện giờ ở đâu?
Điêu Toàn đáp:
- Tại hạ không rõ.
Tiêu Lĩnh Vu chau mày hỏi:
- Trong thành Trường Sa các ngươi có bao nhiêu người?
Điêu Toàn đáp:
- Tại hạ cũng không hiểu lắm về điểm này.
Tiêu Lĩnh Vu cười khẩy hỏi:
- Ngươi chẳng biết cái gì ư?
Chàng vừa nói vừa lắc tay. Điêu toàn bị gãy xương cổ tay, đau đớn vô cùng.
Hắn thở hồng hộc đáp:
- Toàn bộ nhân thủ thì thực tình tại hạ không rõ.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Ngươi biết được điều chi?
Điêu Toàn đáp:
- Tại hạ có biết mấy người bạn đồng hành.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Được rồi! Có bao nhiêu người? Ai lãnh đội? Nói mau đi! Điêu Toàn đáp:
- Đội của tại hạ gồm 12 người, do Thân Tam Quái lão tiền bối chỉ huy.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Các ngươi trú ngụ Ở đâu?
Điêu Toàn đáp:
- Hiện ở chùa Bạch Vân phía tây thành Trường Sa.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Chùa Bạch Vân ư?
Điêu Toàn đáp:
- Đúng thế! Tại hạ cùng Tỉnh Gia vâng lệnh Thân Tam Quái đến đây có việc trình với Thiếu trang chúa.
Đơn Hoành Chương đột nhiên hắng dặng mấy tiếng. Điêu Toàn vội dừng lại không nói nữa.
Tiêu Lĩnh Vu cười lạt hỏi:
- Thiếu trang chúa không muốn sống nữa sao?
Chàng vung chân đá vào mình gã.
Đơn Hoành Chương lăn đi mấy vòng ra xa ngoài bốn thước, đụng vào vách tường mà không rên một tiếng.
Nguyên Tiêu Lĩnh Vu đã đá trúng á huyệt gã.
Điêu Toàn lắng nghe một lúc rồi nói:
- Y chết rồi.
Tiêu Lĩnh Vu lạnh lùng nói:
- Chắc thế! Ngươi nói nữa đi. Các ngươi đến trình Đơn Hoành Chương chuyện gì?
Điêu Toàn đáp:
- Thân Tam Quái giao cho bọn tại hạ một phong thơ để trình Thiếu trang chúa.
Tiêu Lĩnh Vu lạnh lùng nói:
- Đưa thơ đây! Điêu Toàn bị Tiêu Lĩnh Vu bẻ gẫy cổ tay mặt, đành thò tay trái vào bọc lấy phong thơ ra đưa cho Tiêu Lĩnh Vu.
Lúc này Điêu Toàn yên trí là Đơn Hoành Chương đã chết rồi nên trong lòng không còn úy kỵ gì mấy. Hắn có hiểu đâu Đơn Hoành Chương chỉ bị đá trúng á huyệt, đang giương mắt lên nhìn hắn.
Tiêu Lĩnh Vu đón lấy thơ hỏi:
- Có đá lửa không?
Điêu Toàn đáp:
- Có! Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Hay lắm! Ngươi quẹt lửa thắp đèn lên.
Điêu Toàn sợ Tiêu Lĩnh Vu đến cực điểm, vội móc đá lửa quẹt lên thắp vào ngọn nến.
Tiêu Lĩnh Vu nhân lúc Điêu Toàn thắp lửa liền đóng cửa sắt lại.
Chàng chú ý thấy ngoài bao thơ đề:
"Kính gửi Thiếu trang chúa để trình lên Đại trang chúa" Tiêu Lĩnh Vu mở thư ra coi thấy những dòng chữ:
"Kính đệ Thẩm Đại trang chúa.
"Đại trang chúa trí mưu tuyệt thế, thần toán không sai. Tiểu đệ y kế thi hành, quả nhiên nên việc. Tiêu Dao Tử đã phái cao thủ hành động. Nếu sự tình thuận lợi thì chỉ nội nhật hai ngày nữa là họ sẽ cùng phái Võ Đương gây cuộc quyết chiến" Lời thơ rất giản dị, chỉ vắn tắt vài câu nhưng đã đủ cơ trá ác độc.
Tiêu Lĩnh Vu coi xong cười lạt nói:
- Cách dụng tâm này thật ác độc.
Chàng chuồn phong thơ vào bao rồi cất vào bọc.
Điêu Toàn sửng sốt hỏi:
- Các hạ đem thơ này đi ư?
Tiêu Lĩnh Vu không trả lời, hỏi lại:
- Ngươi đã biết nội dung phong thơ này chưa?
Điêu Toàn lắc đầu đáp:
- Tại hạ chưa coi thì biết làm sao được.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Ngươi còn biết điều gì nữa, nói thật đi.
Điêu Toàn đáp:
- Tại hạ không biết mấy....
Tiêu Lĩnh Vu ngắt lời:
- Những hành động có liên quan tới bọn ngươi?
Điêu Toàn nói:
- Thân phận tại hạ thấp kém, không được tham dự vào những cuộc đàm luận nên không biết được kế hoạch.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng:
- "Thẩm Mộc Phong thành tựu được như ngày nay dĩ nhiên trông vào võ công cao cường, thủ đoạn tàn độc. Nhưng hắn cong hành động rất thần bí. Đó cũng là một nguyên nhân. Ngay một phong thơ mà lối viết rất hàm hồ. Con người như Điêu Toàn dù có coi cũng khó lòng hiểu được." Chàng hắng dặng một tiếng rồi nói:
- Điêu Toàn! Trong đời ngươi thủ ác đã nhiều, giết người cũng không phải là ít. Bữa nay ngươi gặp phải tay ta chính là oan oan tương báo.
Điêu Toàn biến sắc hỏi:
- Sao? Các hạ muốn giết tại hạ ư?
Tiêu Lĩnh Vu hỏi lại:
- Ngươi không muốn chết hay sao?
Điêu Toàn đáp:
- Con sâu cái kiến còn ham sống huống chi là con người.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm:
- "Những nhân vật cỡ này dù có giết đến mười mạng đối với Thẩm Mộc Phong cũng chẳng ăn thua gì. Ta phải nghĩ cách nào khai thác hắn còn hơn là giết hắn." Chàng liền nói:
- Nếu ngươi không muốn chết thì chỉ có một con đường là từ giờ phải nghe lệnh ta.
Điêu Toàn đáp:
- Tại hạ ưng chịu rồi. Chỉ lo các hạ không tín nhiệm mà thôi.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Dĩ nhiên là ta không thể tin được.
Điêu Toàn hỏi:
- Các hạ muốn thế nào mới tin lời?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Ngươi phải giao mạng sống ngươi vào tay ta.
Điêu Toàn hỏi:
- Giao bằng cách nào?
Tiêu Lĩnh Vu trầm ngâm một lát rồi đáp:
- Ta điểm vào một kỳ huyệt trên kinh mạch ngươi. Cứ bảy ngày lại phải một lần đổi chỗ khác. Nếu quá bảy ngày mà không được giải khai thì kinh mạch cứng rắn lại như người tê liệt rồi chế dần chết mòn.
Điêu Toàn kinh hãi hỏi:
- Cách đó lợi hại thế sao?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Ta hi vọng ngươi tin lời ta. Chỉ trong vòng năm ngày là thấy cảm ứng. Khi đó tất ngươi phải tin lời.
Chàng nói xong vung tay điểm vào kỳ kinh bát mạch của Điêu Toàn rồi giải khai huyệt đạo nơi sườn cho hắn. Chàng đã biết chỗ xương cổ tay hắn bị gãy, lại rút phong thơ giao cho Điêu Toàn. Đoạn chàng thổi tắt nến đi, mở cửa sắt khẽ nói với Điêu Toàn mấy câu rồi để hắn chạy đi.
Tiêu Lĩnh Vu thả Điêu Toàn xong, đóng cửa sắt lại, giải khai á huyệt cho Đơn Hoành Chương. Chàng hỏi:
- Ngươi trông thấy cả rồi chứ?
Đơn Hoành Chương đáp:
- Tại hạ thấy cả rồi.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Ngươi có cảm tưởng gì?
Đơn Hoành Chương đáp:
- Điêu Toàn, Tỉnh Gia chỉ là hạng vô danh tiểu tốt. Mạng sống của chúng không ảnh hưởng gì đến đại cuộc võ lâm. Tiêu đại hiệp thả chúng ra, tại hạ thực không hiểu được chỗ dụng tâm của đại hiệp.
Tiêu Lĩnh Vu chậm rãi hỏi:
- Vì giết hắn đi cũng chẳng ích gì nên ta tha cho hắn.
Đơn Hoành Chương nói:
- Địa vị của chúng quyết không thể tham dự vào việc cơ mật. Vả lại luật lệ Ở Bách Hoa sơn trang rất nghiêm khắc, chúng chỉ vượt phạm vi của mình một chút là bị xử tử. Nếu Tiêu đại hiệp muốn dùng hắn làm nhãn tuyến, e rằng đã chọn lầm người.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Vì thế mà ta phải ỷ vào Thiếu trang chúa.
Đơn Hoành Chương hỏi:
- Đại hiệp tính sao?
Tiêu Lĩnh Vu hỏi lại:
- Thiếu trang chúa thấy thuật cải trang của ta thế nào?
Đơn Hoành Chương ngắm nhìn Tiêu Lĩnh Vu một lúc rồi đáp:
- Rất cao minh.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Thiếu trang chúa bảo ta nên cải trang thành nhân vật như thế nào mới có thể cùng đi với Thiếu trang chúa đến yết kiến Thẩm Mộc Phong.
Đơn Hoành Chương cười lạt hỏi lại:
- Tiêu đại hiệp không sợ tại hạ đem bán rẻ đại hiệp ư?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Cái đó Thiếu trang chúa bất tất phải bận lòng. Tại hạ tự biết cách phòng ngừa.
Đơn Hoành Chương trầm ngâm một lát rồi đáp:
- Hay lắm! Tiêu đại hiệp lớn mật như vậy thì tại hạ xin ưng lời.
Tiêu Lĩnh Vu giải khai huyệt đạo cho Đơn Hoành Chương rồi nói:
- Có một điều tại hạ cần nói trước cho Thiếu trang chúa biết.
Đơn Hoành Chương hỏi:
- Điều gì?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ đi gặp lệnh sư là tự đem mình dấn vào nơi đầm rồng hang cọp… Đơn Hoành Chương ngắt lời:
- Nếu Tiêu đại hiệp hối hận thì bây giờ thay đổi chủ ý cũng chưa muộn.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ đã quyết định việc gì quyết không bao giờ hối hận. Có điều dưới sự dòm ngó của rất đông cao thủ, tại hạ chẳng thể không đề phòng.
Đơn Hoành Chương tuy đã được giải khai toàn bộ huyệt đạo, nhưng hắn tự biết không phải đối thủ của Tiêu Lĩnh Vu nên không dám vọng động.
Gã chau mày hỏi:
- Tiêu đại hiệp đề phòng bằng biện pháp nào?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ điểm vào hai chỗ huyệt đạo của Thiếu trang chúa để không thể vận khí hành công được.
Đơn Hoành Chương hỏi:
- Cái đó thì có lợi gì cho Tiêu đại hiệp?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Nếu Thiếu trang chúa bán đứng tại hạ thì tại hạ ra tay hạ sát Thiếu trang chúa trước. Thiếu trang chúa đã không vận khí được thì chẳng thể nào tránh khỏi.
Đơn Hoành Chương gật đầu hỏi:
- Còn gì nữa không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Sau đó tại hạ dùng thủ pháp độc môn điểm vào kỳ kinh bát mạch của Thiếu trang chúa. Chỉ trong vòng mười hai canh giờ là kinh mạch cứng đơ ra mà chết.
Đơn Hoành Chương giật mình kinh hãi hỏi:
- Tại sao Tiêu đại hiệp lại làm thế?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Có như thế Thiếu trang chúa mới bắt buộc phải tìm đến tại hạ.
Đơn Hoành Chương cười nói:
- Đại hiệp suy nghĩ rất chu đáo.
Bỗng nghe thấy có tiếng gõ cửa cạnh cạch.
Tiêu Lĩnh Vu chau mày khẽ hỏi:
- Ai gõ cửa ngoài kia?
Đơn Hoành Chương lắc đầu đáp:
- Tiêu đại hiệp thật qua sơ tâm, đáng lý không nên tha Điêu Toàn mới phải.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Tại hạ tưởng hắn không dám trở lại đây nữa.
Tiếng gõ cửa thình thình ra chiều cấp bách.
Đơn Hoành Chương khẽ hỏi:
- Có nên mở cửa không?
Tiêu Lĩnh Vu vươn tay ra nắm lấy uyển mạch Đơn Hoành Chương rồi khẽ bảo hắn:
- Đừng để họ vào đây là hơn. nếu nhất định đòi vào thì nhân lúc vô tình xuất thủ điểm vào huyệt đạo họ.
Đơn Hoành Chương chăm chú nhìn Tiêu Lĩnh Vu rồi gật đầu.
Lúc này tiếng gõ cửa đã dừng lại tựa hồ để chờ phản ứng trong nhà.
Tiêu Lĩnh Vu giơ tay trỏ vào cửa sắt ra hiệu cho Đơn Hoành Chương mở cửa.
Đơn Hoành Chương tay trái kéo then cửa ra một nửa rồi lập tức đứng ngang ra chắn đường nói:
- Tại hạ tưởng ai, té ra là phu nhân.
Bên ngoài có tiếng cười vọng vào rồi có tiếng người nói:
- Thiếu trang chúa đóng chặt cửa sắt, ta đập lâu như vậy mới ra mở, không hiểu Thiếu trang chúa ở trong nhà làm gì?
Giọng nói rất lãng mạng lại ra chiều bất kính. Mụ chính là Kim Hoa phu nhân.
Tiêu Lĩnh Vu động tâm tự hỏi:
- "Kim Hoa phu nhân cùng Đường lão thái thái ở Tứ Xuyên đêm ấy cùng đuổi theo Thẩm Mộc Phong, sao nay lại ở trong Bách Hoa sơn trang rồi? Thẩm Mộc Phong bụng dạ hẹp hòi mà Kim Hoa phu nhân đã chính thức phản đối mà sao hắn còn nhẫn nại chịu đựng?" Lại nghe Đơn Hoành Chương đáp:
- Tại hạ đang cùng một ông bạn bàn việc cơ mật.
Kim Hoa phu nhân hỏi:
- ¤ng bạn nào vậy? Có thể cho ta biết được chăng?
Đơn Hoành Chương đáp:
- Phu nhân không nên vào. Tại hạ thực tình đang có việc khẩn yếu cùng người thương lượng.
Miệng nói, tay gã kéo cửa sắt toan đóng lại.
Kim Hoa phu nhân đưa tay ra cản lại, thủng thẳng nói:
- Thiếu trang chúa! Ta vâng lệnh tới đây.
Đơn Hoành Chương hỏi:
- Phu nhân vâng lệng ai?
Kim Hoa phu nhân đáp:
- Dĩ nhiên là lệnh của Đại trang chúa.
Đơn Hoành Chương trầm ngâm một lát rồi hỏi:
- Phu nhân có điều chi cần dạy bảo?
Kim Hoa phu nhân cười đáp:
- Để ta vào rồi sẽ nói.
Mụ gia tăng kình lực vào cánh tay, miễn cưỡng xông vào.
Đơn Hoành Chương đã bị Tiêu Lĩnh Vu nắm giữ uyển mạch tay phải. Chỉ còn tay trái hắn làm sao chống nổi Kim Hoa phu nhân. Gã thấy Kim Hoa phu nhân xông vào liền thu tay về điểm vào trước ngực mụ.
Kim Hoa phu nhân vung tay mặt đón tiếp chưởng thế của Đơn Hoành Chương.
mụ cười hỏi:
- Tại sao Thiếu trang chúa lại hạ độc thủ?
Đơn Hoành Chương đưa chân trái ra đóng cửa sắt lại. Trong nhà lập tức tối đen như mực.
Đơn Hoành Chương nghĩ bụng:
- Tiêu Lĩnh Vu nhất định không buông tha Kim Hoa phu nhân, mà võ công mụ không phải tầm thường. Tiêu Lĩnh Vu chưa chắc đã thắng mụ trong vài chiêu. Nếu gã phải đem toàn lực ra đối phó với mụ, tất nhiên gã phải buông tay ta ra.
Ngờ đâu sự tình đã ra ngoài sự tiêu liệu của gã. Tiêu Lĩnh Vu lờ đi như không thấy, vẫn nắm chặt huyệt đạo tay gã.
Trong nhà tối quá, Kim Hoa phu nhân mục lực hơn người, nhưng mụ Ở ngoài sáng, đột nhiên bước vào chỗ tối nên không nhìn rõ được cảnh vật trong nhà.
Đơn Hoành Chương thấy Tiêu Lĩnh Vu đứng yên, đành đánh bạo quát:
- Xin phu nhân buông tay tại hạ ra.
Kim Hoa phu nhân lạnh lùng hỏi:
- Ngươi dùng oai quyền của Thiếu trang chúa hù dọa kẻ khác thì còn được, nhưng với ta thì chẳng coi vào đâu. Ngươi động thủ toan điểm huyệt ta là có dụng ý gì?
Tay mặt mụ bóp mạnh huyệt mạch Đơn Hoành Chương. Tay trái mụ quẹt lửa thắp lên.
ánh lửa thấp thoáng, mụ trông rõ uyển mạch tay mặt của Đơn Hoành Chương bị người nắm giữ.
Tiêu Lĩnh Vu mặt đã bôi thuốc dịch dung, Kim Hoa phu nhân không nhận ra được, nhưng mụ là con người rất cơ cảnh, vừa ngó thấy đã nhận ngay ra tình thế Đơn Hoành Chương đã bị người khống chế. Mụ liền buông cổ tay Đơn Hoành Chương, phóng chưởng đánh tới Tiêu Lĩnh Vu.
Tiêu Lĩnh Vu vừa né tránh vừa kéo Đơn Hoành Chương chắn phía trước mặt mình.
Kim Hoa phu nhân thắp lửa lên rồi hai tay cùng đánh tới Tiêu Lĩnh Vu.