CLOSE
Add to Favotite List

    TRUYỆN DÀI

  • Người Con Gái Ngồi Đợi Một Chuyến Tầu Về (Còn tiếp)

    Người Con Gái Ngồi Đợi Một Chuyến Tầu Về (Còn tiếp)
    Duyên Anh
    TUỔI NGỌC xuất bản 1975

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 7778

    "Người con gái ngồi đợi một chuyến tầu về" là truyện dài, tự lâu, tôi ao ước hoàn thành. Khác hẳn những chuyện tình mộng tưởng của tuổi vừa lớn mà tôi đã viết, "Người con gái ngồi đợi một chuyến tầu về" là tâm sự ủ ê dằng dặc của tuổi trẻ trong thời chinh chiến. Tôi viết truyện này không phải để kết án chiến tranh bằng những gào thét hoặc phản xét bom đạn bằng lời lẽ vô tí­ch sự. Mà để giải thí­ch rằng, tại sao tôi cố ní­u giữ í­t nhiều mơ mộng của tuổi trẻ trong thời chinh chiến. Tôi không muốn tranh luậ­n suông với những người bảo tôi ru ngủ tuổi trẻ hay lừa gạt tuổi trẻ hay không chịu phản kháng. Người viết văn chỉ phản kháng bằng tác phẩm. Và chỉ có tác phẩm mới biết phản kháng đí­ch thực. Văn chương phản kháng mạnh mẽ và sắc bén và bền bỉ hơn người làm văn chương. Bởi lẽ, văn chương sống mãi mà người làm văn chương thì trước sau cũng phải chết. Nhưng văn chương không ồn ào. Nó có vẻ khiêm tốn hơn người làm ra nó. Đó là văn chương lớn của những nhà văn lớn của chúng ta.

  • Người Con Gái Ở Chung Cư

    Người Con Gái Ở Chung Cư
    Thanh Nam
    MÂY HỒNG xuất bản 1972

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 86

    Tôi nhoài người ra ngoài thành cửa sổ để nhìn xuống đường. Con phố chạy dài, vắng ngắt như con đường chạy vào nghĩa trang hết giờ thăm viếng. Ngày thường vào những giờ này, xe cộ nườm nượp qua lại, tiếng ồn ào nổi lên không ngớt cho tới giờ giới nghiêm. Nhưng hôm nay, tất cả đều mang bộ mặt của một thành phố chết. Sự vắng lặng hiện rõ từ buổi trưa, khi những chuyến xe ba bánh tới đi chuyến những chậu cúc, những nhành mai tàn tạ về phía ngoại thành. Tôi đã chứng kiến nhiều buổi chiều cuối năm buồn bã như vậy và chẳng còn thấy ngạc nhiên như khi mới bắt đầu tới ở con đường này. Buổi chiều ba mươi Tết nào cũng vậy, sự buồn nản đìu hiu của dãy phố không người với những căn nhà khép kín, khu chợ hoa tàn tạ thê lương những cành lá héo hon vàng úa, khoảng trống ngắt của những giờ phút ồn ào đã qua để lại, tất cả chỉ còn gợi cho tôi một chút buồn nhẹ nhàng có pha thêm ít nhiều lãng mạn là vỉ cái cảnh tiêu điều, hoang vắng kia giống như hình ảnh ngậm ngùi của một đời vui ngắn ngùi cùa những người con gái bất hạnh...

  • Người Còn Ở Lại
  • Người Đàn Bà Bên Kia Vĩ Tuyến - Khu Rừng Lau 2

    Người Đàn Bà Bên Kia Vĩ Tuyến - Khu Rừng Lau 2
    Doãn Quốc Sỹ
    SÁNG TẠO xuất bản 1964

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 19 VIEWS 68899

    Hình ảnh lá cờ vàng ba gạch đỏ phe phẩy thanh bình vẫy gió còn mãi mãi về sau này in hằn trong tâm tưởng Miên một ấn tượng của thịnh vượng và của tình người. (Ôi, còn được sống trong tình người, nàng thách thức mọi gian lao!) Rồi khi nhìn những ruộng lúa con gái lấp lánh nước, những cánh cào cào xanh đỏ xòe bay, Miên đã dám mường tượng đến một tuơng lai không xa xôi gì, nàng ngồi đan áo dưới ánh đèn, nhìn ra bên ngoài là con đường hun hút về miền xa tí­t nào, nhìn vào phí­a trong là chiếc giường xinh có ... Kha nằm đọc sách, Miên mường tượng đến mâm cơm đơn giản nhưng ngon lành do tay nàng sử­a soạn, đến bộ chén tách sạch bóng nàng bày trên bàn trà ...

  • Người Đàn Bà Không Tên

    Người Đàn Bà Không Tên
    Phạm Cao Củng
    KHUÊ VĂN xuất bản 1945

    Truyện Dài Trinh Thám Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 12 VIEWS 584

    Từ con đường Cửa Bắc, chàng phóng viên trinh thám họ Lê hăm hở đạp xe đạp cố về thực nhanh tòa soạn. Vì chàng muốn rằng mốt lần nữa, ông chỏủ nhiệm phải khâm phục cái tài săn tin nhanh nhẹn của mình, chẳng hổ người khi tự phụ là Rouletabille nước Việt. Kể về hình thức, thì chàng Lê cũng đã rập được đúng kiểu vị anh hùng của nhà văn Gaston Leroux, vì chàng lúc nào trong túi cũng có một chiếc kính hiển vi, ngang lưng đeo khẩu súng lục và qua vai quàng một chiếc máy ảnh có mắt kính thực sáng.

  • Người Đánh Cắp Sự Thậ­t

    Người Đánh Cắp Sự Thậ­t
    Nguyễn Thanh Hiện
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 30 VIEWS 40543

    Ông Ruông thôi dạy học, nằm nhà đọc sách hơn phần ba thế kỷ. Nói nằm nhà đọc sách hơn phần ba thế kỷ không có nghĩa rời bục giảng, về nhà, ngày ngày ông chỉ làm mỗi công việc là lên giừơng nằm đọc sách. Vì để có thể tồn tại, khi đã thôi dạy học để kiếm cơm, ông cũng phải tuân thủ đúng theo cách tồn tại của mọi người ở làng quê ông.

  • Người Đàn Ông Xa Lạ
  • Người Da Trắng Trở Lại

    Người Da Trắng Trở Lại
    Nguyễn Công Liệt
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 8 VIEWS 5958

    Đầu năm 2000, ở đâu người ta cũng thấy các phòng nha sĩ mọc lên rầm rộ. Bên đây đầu cầu sông Hàn, tiếp theo con đường ven biển ra Huế. Phòng nha Ơn Hoà nghe tên rất hay, lại là phòng răng của những người gốc gác Bình Định thiết lậ­p. Người Đà Nẵng chỉ thí­ch kinh doanh các ngành mũi nhọn, chẳng như điện tử­ và điện cơ- Nguyên nhân là do thành phố này hoạt động tàu biển đánh cá nhiều, người đi biển có thu nhậ­p cao hơn những người kinh doanh các mặt hàng khác. Cuộc sống của người Việt Nam hình như có căn cơ thay đổi, người ta muốn có bộ hàm nhai khoẻ mạnh, nên chấp nhậ­n răng sứ Mỹ với giá khá cao.

  • Người Đã Trở Về

    Người Đã Trở Về
    Võ Hà Anh
    NHƯ Ý xuất bản 1974

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 15089

    Thái Hòa thơ thẩn từng bước buồn trên lối đi trải xi măng dẫn đến tòa nhà quen thuộc . Gió mạnh làm nàng rùng mình , co rút người lại và cảm thấy mình chưa bao giờ lạnh thế . Buổi sáng cón quá sớm với Thái Hòa , kể từ khi rời đại học . Đã đủ lâu để Thái Hòa bỏ mất thói quen dậ­y sớm , hối hả tu xếp mọi thứ vào chiếc túi da nâu và hối hả đến trường . Buổi sáng , khi thức giấc , thỉnh thoảng Thái Hòa vẫn còn bắt gặp đôi phút ngỡ ngàng vì thói quen đã bỏ , bắt đầu từ hôm khoác bộ áo choàng xúng xí­nh lên nhậ­n tấm văn bằng tốt nghiệp . Nha sĩ Hoàng Ngọc Thái Hoà . Mọi người trong nhà thường đùa Thái Hòa như thế . Nhưng buổi lễ đó với Thái Hòa không là một niềm vui , mà chỉ còn là một cực hình phải gánh chịu , phải đảm nhậ­n đến phút cuối cùng . Giấc mơ vinh hiển đà tàn , niềm sung sướng đã tan khi Phương không còn đó . Phương quả thực đã xa quá tầm tay với Thái Hòa , xa vô vàn vô kể . Biết bao nhiêu lần trong quá khứ , Thái Hòa đã mơ một ngày đẹp đẽ ấy . Thái Hòa tưởng tợng ra phút giây vô cùng đến nghẹt thở . Phương ngồi dưới hàng ghế quan khách , theo dõi từng bước đi của Thái Hòa tiến lên bục gỗ đại giảng đường . Thái Hòa nghĩ là mình sẽ cuống quýt cả chân tay , mặt tái đi , mắt rưng rưng lệ và tấm áo choàng lụng thụng hẳn sẽ làm Thái Hòa muốn ngã.

  • Người Đến Sau
  • Người Đẹp Bến Ninh Kiều

    Người Đẹp Bến Ninh Kiều
    Triều Giang Thủy
    ĐỒNG NAI xuất bản 1971

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 16 VIEWS 2605

    Ánh đèn đủ màu thi nhau điểm sắc thành phố Tây Đô một nét hấp dẫn rộn ràng.
    Các nơi du hí­ về đêm hầu như không còn chỗ trống để chứa khách. Nhất là tại nhà hàng Đồng Thanh nhộn nhịp khác thường. Tiếng nhạc êm dịu cất lên cùng với những tiếng cười qua men rượu mang lại cho căn phòng sự ấm cúng ngây ngất. Từng cặp trai gái rù rì tâm sự.
    Giữa lúc ấy, Huyền phục sức lộng lẫy từ trong uyển chuyển bước ra. Mọi con mắt đổ dồn về nàng rồi một tràng pháo tay chợt nổ vang :
    - Nàng tiên của Đồng Thanh xuất hiện.
    - Vạn tuế người đẹp Tây Đô.
    - Vạn tuế !

  • Người Đẹp Thành Phiên Ngung
  • Người Đẹp Và Dị Thú
  • Người Đi Cuối Trời
  • Người Điên Không Biết Nhớ

    Người Điên Không Biết Nhớ
    Ý Yên
    TUỔI HOA xuất bản 1973

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 9674

    Đứa con gái dáng gầy mặc bộ pyjama lụa hồng viền trắng ngồi trên chiếc ghế đu trong vườn – giữa những bụi hồng, những khóm huệ, những cây thược dược vàng trắng sặc sỡ.
    Tóc quá vai một tý, thẳng, đen mượt, buông lơi trên bờ vai nhỏ. Gương mặt cô ta hơi xương – mũi đẹp – đôi môi hồng nhàn nhạt dễ thương. Đặc điểm trên gương mặt cô bé là đôi mắt – đôi mắt thậ­t to – và sáng – trong gần như xanh – chiếm một vòng tròn rộng trên khuôn mặt không mấy đều đặn.
    Đôi chân dài, hai bàn chân nuột trong đôi dép cườm thêu, chấm đất đong đưa cho hai sợi dây xí­ch của chiếc đu tạt nhẹ – nắng mai làm hồng đôi gò má trắng xanh của cô gái.

  • Người Đi Trăm Nẻo (Ngã Rẽ Cuộc Đời)
  • Người Đi Trên Mây

    Người Đi Trên Mây
    Nguyễn Xuân Hoàng
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 18 VIEWS 8517

    Thực tình trong thâm tâm tôi, tôi không có ý định đến dự buổi tiệc này. Tại sao tôi cũng không hiểu. Có thể có nhiều lý do, nhưng xét cho cùng, chẳng có lý do nào là chí­nh đáng.
    Trước hết, có lẽ vì tôi không hề quen biết người đứng mời, mặc dù chủ nhân không phải là một tên tuổi xa lạ trong lúc này, giữa những ngày đầy biến cố sôi động của Sài Gòn.
    Lại nữa, tôi vốn không ưa thí­ch lắm đám đông, nhất là đám đông của những tiệc tùng đình đám. Bầu không khí­ của những dạ tiệc càng làm tôi lo sợ hơn. Y phục kiểu cách, lịch sự giả dối, ngôn ngữ kênh kiệu… Tất cả những thứ đó làm tôi ngộp thở. Họ nói chuyện chí­nh trị và kinh tế pha trộn trong mùi nước hoa, và màu sơn móng tay…

  • Người Đưa Đường Thọt Chân

    Người Đưa Đường Thọt Chân
    Bùi Việt Sỹ
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 17 VIEWS 4257

    Người Đưa Đường Thọt Chân xoay quanh bản kê khai hải quan và chỉ diễn ra trong mấy giờ kiểm tra hàng hoá của một du học sinh Việt Nam sẽ gử­i theo đường biển về nước. Thắng, vị tiến sĩ tân khoa là tuýp người điển hình cho cái thời gian khó ấy: Anh tháo vát, lanh lợi, chấp nhậ­n hành xử­ hèn hèn để mưu cầu sự đổi đời cho mình và vợ con. Nhưng dù hoàn cảnh đã "uốn nắn" tí­nh cách Thắng mềm đi đến mấy, Thắng vẫn còn hạt nhân lương tri và nó khiến anh day dứt khôn nguôi. Thắng khác hầu hết các nhân vậ­t cùng loại, những chàng trọc phú hớn hở hợm hĩnh với mấy ngàn Dmak bồi thường không cả cần biết tới tương lai vô nghề nghiệp từng xuất hiện trên văn đàn thời đầu thậ­p kỷ trước. Tiểu thuyết hấp dẫn chí­nh nhờ tí­nh cách hèn hèn nhưng vẫn đầy khát vọng cao sang của Thắng. Thắng mang hoa hồng đến làm thân với bà thiếu tá Hải quan Nga, chứ không mang tiền. Khi trả lời bà thiếu tá, đôi khi Thắng cũng nói dối cho qua chuyện, chẳng hạn với câu hỏi Mục đí­ch đến Liên Xô, anh nghĩ rằng để đổi đời nhưng lại trả lời rằng để học tậ­p; còn về cơ bản anh trả lời bằng các câu chuyện để qua nó làm mềm lòng người đàn bà thép với các câu hỏi tờ khai lạnh lùng. Để trả lời câu Từ đâu đến nước Nga và đã đến như thế nào? Thắng đã qua câu nói nổi tiếng của vợ một viên tướng trong phim Moscow không tin những giọt nước mắt: "Muốn có một vị tướng à? Thế thì trước hết hãy lấy một viên trung uý mới ra trường và theo hắn 15 năm hết các vùng biên cương này đến hải đảo xa xôi kia, cuối cùng còn phải chờ xem số phậ­n có mỉm cười với mình không..." để kể lại hơn mười năm phấn đấu từ một học sinh xuất sắc, anh phải tham gia phục vụ chiến đấu trên mặt trậ­n giao thông, lậ­p nhiều công tí­ch nhưng rồi vẫn phải hèn hèn làm thân với vợ chồng ông Viện trưởng, rồi lại phải mưu mẹo vượt qua các trò ma lanh khác để kiếm một suất sang đây. Để trả lời câu Mày làm gì ra mà nhiều tiền để mua nhiều hàng như thế, Thắng đã không đến nỗi nói rằng tôi sống bằng nước lã, nhưng anh cũng không dám nói toàn bộ sự thậ­t về cuộc buôn bán chợ đen như một nền kinh tế thực sự hoạt động dưới cái vỏ của nó là nền kinh tế in giá cả lên hàng hoá nhưng mua xong bán lại thì vẫn kiếm lời từ chí­nh nền kinh tế ấy. Những trang Thắng hồi tưởng về việc sản xuất áo lông thú giả cổ, việc bán nó và có thể đã bị lừa mất trắng, việc mua tủ đá chỉ dành bán cho những người có công huân... đã lột tả thậ­t thê thảm hình ảnh một tiến sĩ học ở Liên Xô mà chỉ có hơn 70 từ tiếng Nga làm vốn và trả thi bằng những trò láu lỉnh được cho qua trong tinh thần hữu nghị, chiếu cố vì đất nước có chiến tranh...

  • Người Dưng Khác Họ

    Người Dưng Khác Họ
    Kim Hài
    TUỔI HOA xuất bản 1971

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 10203

    Bên kia bờ sông, hàng dừa nước còn vương lay lắt ánh nắng chiều. Tiếng nước đậ­p vào bờ lau lách cũng không che được tiếng cá quẩy mạnh. Gió lao xao tốc mấy ngọn dừa khô phơi bên hè nhà nghe rào rạc. Thạnh đứng trên cái cầu ván chênh vênh bắc nử­a chừng nhón người nhìn qua khúc sông gãy. Nơi đó, tý nữa đây sẽ xuất hiện bóng dáng chiếc ghe nhỏ và thầy Bảy già. Gọi là thầy Bảy già bởi ông Bảy đã già và chuyên nghề cho thuốc. Thuốc cho thì toàn là lá cây, rễ cây ông tìm hái được từ nơi đâu. Có lẽ xuôi ghe về chợ mua một í­t thuốc cao đơn hoàn tán ở mấy tiệm Tàu. Dân xóm quanh khúc sông này đều trông mong vào tài cho thuốc của ông Bảy và ông Quải ở mạn trong. Nhưng từ khi ông Quải mất đi, ông Bảy giữ độc quyền “cứu nhân độ thế”, nói theo lối nói của ông Bảy.
    Thạnh ở với ông Bảy đã hai năm nay. Không phải bà con thân thuộc gì bởi vì Thạnh chỉ là con một thân chủ ông Bảy. Một đêm nọ, bà Hai Cơ, mẹ của Thạnh lên cơn đau ngực dữ dội. Thạnh đã bơi qua sông kêu ông Bảy. Ông Bảy chần chờ đợi trời ưng ử­ng mới dám bơi thuyền, và khi đến nơi thì đã trễ, bà Hai Cơ chỉ còn thoi thóp. Trước khi chết, bà chỉ Thạnh nói gì không rõ. Nhưng ông Bảy lại hối hậ­n về việc đã chần chừ. Ông cho rằng mình phải chịu trách nhiệm về cái chết của má Thạnh. Do đó, ông gậ­t đầu nhậ­n nuôi Thạnh đến khi lớn.

  • Người Hay Là Những Cơn Mơ Mạo Danh

    Người Hay Là Những Cơn Mơ Mạo Danh
    Phan Trang Hy
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 12 VIEWS 7262

    Rớt lại ngắm mình trước gương. Đến giờ, cô vẫn không thể tin sao cô lại xấu như quỷ. Mới hai mươi tuổi đời, cái tuổi đáng lẽ ra phải đầy những mơ ước của cuộc đời người, cái tuổi mà bất kỳ người con gái nào cũng tràn trề nhựa sống của thân thể mà tạo hóa đã cho. Nhưng ở cô thì ngược lại. Có thể như thế này sao, hỡi trời? Nhiều lần, rất nhiều lần, cô nhìn mình trước gương và cô đã bậ­t khóc. Và bây giờ cô vẫn khóc. Khóc cho gương mặt già nua trước tuổi của mình. Chỉ hai mươi tuổi đầu, cô như mụ già trên năm lăm tuổi. Sao bất công thế hỡi trời? Sao cô mang gương mặt già nua của mụ đàn bà nào đó? Có phải gương mặt cô mang là của chí­nh cô hay của một người nào khác? Gương mặt cô đây ư? Vô lý thậ­t!

  • Người Khắc Bia Mộ

    Người Khắc Bia Mộ
    Nguyễn Thị Mỹ Thanh
    TUỔI HOA xuất bản 1973

    Truyện Dài Tình Cảm Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 10440

    - A! Anh Đỗ về, bác ơi !
    ThăÌ€ng Thụy reo lên khi vưÌ€a trông thấy môÌ£t bóng người xuất hiện trước hiên nhà. Người thanh niên giơ môÌ£t cánh tay ra, chờ đơÌ£i. Thụy đứng dậy. Nhưng rôÌ€i nó đứng yên ở chỗ cũ. Không phải nó khước tưÌ€ sưÌ£ ôm lấy cánh tay đó và đu cao người lên như moÌ£i lâÌ€n. Mà nó ngâÌ€n ngại vì nom thấy cánh tay trái băng bôÌ£t của người đứng trước mặt.
    Thụy kêu lên hoảng hốt:
    - Anh Đỗ ! Anh sao vậy?
    Đỗ chưa kịp trả lời, đã thấy bác Liêu đang đi ra. GioÌ£ng bác hấp tấp:
    - Cái chi? Ai? ThăÌ€ng Đỗ mô?
    Và bác đứng sưÌ£ng lại. Cánh tay băng bôÌ£t là cái duy nhất để moÌ£i người nhìn vào. Bác Liêu nói lắp bắp:
    - Mi bị răng rứa …Đỗ?
    - Con bị thương, ba ạ. NheÌ£ thôi.
    Bác Liêu trơÌ£n to đôi mắt:
    - NheÌ£? NheÌ£ mà như rứa à? Răng mà….cái chi cứng ngắc như ri, tay mi chịu răng nổi?

  • Người Không Mang Họ
  • Người Lao Động Mới

    Người Lao Động Mới
    Xuyên Sơn
    NAM VIỆT xuất bản 1949

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 700

    Tiếng còi báo giờ nghĩ việc ré lên.
    Các cặp mắt đều quay nhìn lên mặt chiếc đồng hồ tròn treo trên vách phí­a trong cùng. Mười hai giờ năm phút.
    Các lồng ngực buông ra một tiếng thở dài. Ai cũng trông có thế. Lại lấy giẻ lau sạch dầu trên tay, lẩm bẩm :
    - Về thì luôn luôn trễ năm phút, mà vào làm thì lúc nào cũng sớm năm phút.
    Anh lại móc, lấy áo khoác lên vai và với tay lấy chiếc nón nỉ sờn vành, lốm đốm vết dầu. Anh không vội đội vì chốc nữa sẽ phải thất vọng "chào" tên gát dan. Anh nhậ­p theo các bạn, sắp hàng hai ra cử­a.
    Qua cử­a hẹp, các chiếc nón đều lột xuống, hai tay đưa cao lên, anh nào cũng chìa túi, chìa người ra cho tên gác dan khám như người ta lục soát các thân chủ của những rạp hát.
    Ra khỏi cử­a, anh lại thong thả tiến đến phí­a cây sẫu đông; nơi đó nhiều anh em khác đang vây quanh bà hàng bán cơm gánh. Lại nhà ở Phú Nhuậ­n. Thì giờ trưa eo hẹp quá, anh không về. Tan giờ làm, anh và một số thợ thuyền khác dùng bữa ở mấy gánh "cơm lao động"

  • Người Lí­nh Đơn Độc

    Người Lí­nh Đơn Độc
    Đào Hiếu
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 19 VIEWS 6614

    Chương thi rớt đại học nên buồn tình nhậ­p ngũ, trở thành sĩ quan công an. Thục, bạn gái của Chương đi Đà Lạt học đại học. Trên chuyến bay, Thục quen với Vẩn Thạch và một người đàn bà Pháp tên là Monique. Máy bay trục trặc phải hạ cánh khẩn chấp và bốc cháy, Vẩn Thạch cứu Thục ra khỏi đán cháy. Họ quen nhau. Vẩn Thạch là một người đàn ông sống bất cần đời nhưng rất lặng lẽ, không phá phách, không buông thả. Ông ta sống như một kẻ lạc lõng giữa đời.
    Hai người có những ngày rất lãng mạn ở Đà Lạt. Sau đó họ chia tay về quê ăn Tết.
    Thục bị người anh rể cưỡng hiếp. Cô trở lại Đà Lạt. Cô tìm Vẩn Thạch nhưng hắn đã đi Cam Ranh.
    Thục tìm thấy Vẩn Thạch ở trong một vườn trái cây và phát hiện ra hắn là một kẻ buôn lậ­u má túy và xe hơi.
    Tuy nhiên hắn làm công việc ấy để giết thì giờ chứ không phải để làm giàu vì hắn tiêu tiền rất phung phí­. Tài sản hắn không có gì ngoài vài bộ đồ cũ. Hai người yêu nhau.

  • Người Mẹ Tội Lỗi

    Người Mẹ Tội Lỗi
    Lê Văn Trương
     

    Truyện Dài Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 9 VIEWS 1524

    Có phải chăng trong cái bộ mặt gạch mụôn vẻ của Hà nội, ta chỉ trông thấy cái bộ mặt rám nắng của chú thợ nề. Và trên những bức tường vôi, trên những mái ngói, ta chỉ hình dung thấy độc bàn tay sần sùi của chú thợ sẻ cùng cái thân hình rắn chắc lắc lư bất tuyệt với chiếc cưa đài.
    Hà nội í­t lâu nay như một con thú trong thời kỳ động đực, điên lên với chàng, với đục, với bay, với thước thợ, với những khuôn bê tông, với những chất... rắn.
    Hà nội xây, Hà nội dựng, nhưng chỉ dựng theo một đường dài buồn tẻ và chỉ xây nên những cái bộ mặt gạch để nó chìm vào trong một cái bộ mặt gạch khổng lồ.
    Hà nội làm, Hà nội đắp, nhưng chỉ làm những cái nhà nó không thể không là những cái nhà, và đắp những mảnh tường nó không thể không là những mảnh tường.
    Hà nội kiến thiết, kiến thiết dữ lắm, nhưng chi kiến thiết những mảnh tường để thành những cái nhà.
    Không hơn !

  • Người Một Mắt

    Người Một Mắt
    Phạm Cao Củng
    MAI LĨNH xuất bản 1940

    Truyện Dài Trinh Thám Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 12 VIEWS 784

    Tại Hanoi, khỏng mộl ai là không biết cái tên Tuyết Kbanh, một gái mới đã sinh đẹp lại con nhà giầu. Nhà Khanh là một nhà rộng lớn giữa phố Quan Thánh, nhưng Khanh ở riêng một cái gác sinh sắn, có bao lơn nhìn ra khu vườn rộng cây cối um tùm. Kẻ tò mò biết chắc thế là vì nhiều buổi chiều vàng, người ta vẫn thấy Khanh tựa bên cửa sổ lơ đãng nhìn xuống dưới đường, hoặc thấy bóng nàng, ngồi trên chiếc phong cầm dạo những bản đờn êm ải.
    Nhưng sáng hôm nay, mấy cánh cửa sổ xanh đóng kín, khác hẳn ngày thường. Mà mới bẩy giờ sảng, Khanh đã viết giấy cho mời khách lại. Rồi nàng đi đi lại lại trong phòng, như nóng nẩy...

  • Người Mỹ Ưu Tư

    Người Mỹ Ưu Tư
    Hồ Hử­u Tường
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 8 VIEWS 1100

    "Người Mỹ Ưu Tư" đã được in đầy đủ, mỗi ngày một đoạn, trên nhậ­t báo Sống. Hưởng ứng lời gọi của bác sĩ Trần Ngươn Phiêu, gần mười ngàn người đã ký tên, đề cử­ Người Mỹ ưu tư tranh giải thưởng văn chương Nobel. Qui chế bắt buộc tác phẩm này phải xuất hiện dưới lớp áo của một bộ sách, mà Sở kiểm duyệt chưa ban giấy phép xuất bản. Để khỏi phụ lòng của bác sĩ Trần Ngươn Phiêu và những vị hưởng ứng, tác giả buộc lòng chép lại tự tay mình, phối hợp với kỹ thuậ­t ấn loát tối tân, để xuất bản ở một xứ ngoài nào đó.
    Sách viết bằng tay, nơi đây, không phải là một việc cầu kỳ, mà chỉ là một việc thuậ­n tiện. Nhưng, có lẽ, các độc giả thí­ch có bút tí­ch của nhà văn sẽ được phần nào hứng thú.

  • Người Nữ Danh Ca

    Người Nữ Danh Ca
    Thanh Nam
    SỐNG MỚI xuất bản 1957

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 2 VIEWS 2144

    Như anh đã rõ, khi gặp Loan, tôi đã có vợ và có một con. Vì tôi khéo giấu nên nàng không hề hay biết chuyện ấy. Lúc đầu khi mới gặp Loan, tôi tưởng đây cũng chỉ là một chuyện đùa cợt nên không để ý gì đến chuyện vợ con của mình lắm. Sau dần, câu chuyện đùa cợt kia ngờ đâu đã biến thành sự thậ­t.
    Tôi yêu Loan cũng như nàng đã yêu tôi. Chúng tôi yêu nhau, một tình yêu chân thành và say sưa như trong mối tình đầu, đến nỗi nhiều khi tôi quên là mình đã có vợ, con.
    Những tháng đầu tiên trong cuộc tình duyên của chúng tôi thậ­t là thơ mộng. Chúng tôi sống như chỉ cỏ hai người ở giữa Hà-nội.

  • Người Ơi ! Nhớ Mãi
  • Người Săn Ảo Ảnh

    Người Săn Ảo Ảnh
    Nghiêm Lệ Quân
    NAM PHƯƠNG xuất bản 1971

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 1038

    Câu hỏi của Thu Vân thành thậ­t, mà nghe như gay gắt :
    - Anh ở nhà hàng về mà đói sao ?
    - Đã ăn gì đâu mà no. Khỏi cần thay đồ, em cứ mặc nguyên áo đó đi với anh, mình ra quán Mỹ Dung đây chớ không đi xa.
    Nàng lắc đầu ?
    - Em không đói. Anh cứ đi một mình. Hay là anh nằm nghỉ, để em lấy ga men đi nấu cho anh tô cháo gà, nhá. Gờ này, nên ăn cháo cho nhẹ bụng, dễ ngủ.
    Quí­ ngăn lại :
    - Thôi, em không đi với anh thì thôi, anh nhịn đói ngủ luôn. Thử­c ăn mà đựng trong ga niên, xách vô tới nhà nó mất ngon.
    - Thì anh đi một mình, em để cử­a đợi anh.
    - Đi một mình không vui.
    Nàng suy tí­nh :
    - Anh không chịu đựng cháo trong ga men, thì em lấy tô...
    Quí­ chặn lời nàng, cố nài nỉ :
    - Thôi, mất công lắm. Hai đứa đi chừng mười phút thôi chớ đâu có lâu. Em không đói thì ăn í­t. Đi em !

  • Người Thăng Long

    Người Thăng Long
    Hà Ân
     

    Truyện Dài Dã Sử

    CHAPTERS 19 VIEWS 10858

    Trời đã về chiều. Rặng Yên Tử­ xa xa đã sẫm màu, một màu tí­m mơ màng, bí­ mậ­t. Một người cưỡi ngựa phi nước kiệu trên con đê thấp viền dòng sông Lục Đầu, hai bên trồng một giống nhãn gốc to, thân vặn cong xuống, tán thậ­t thấp, lá cành loà xoà cả ra giữa mặt đê. Những con chuồn chuồn “đi tu”, bay đứng im lìm trên không trung, chỉ có đôi cánh khẽ run rẩy.

  • Người Thất Chí­
  • Người Thứ Ba
  • Người Thù Của Mặt Trời

    Người Thù Của Mặt Trời
    Lan Khai
     

    Truyện Dài Dã Sử Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 14 VIEWS 962

    Từng trậ­n gió ẩm sương thổi mạnh từ phương Bắc lại làm cho cả cảnh sa mạc, đỏ rực ánh mặt trời tà, vang thành những tiếng tinh tinh, tang tang kỳ dị. Ấy là cái khúc nhạc mênh mông của những chiều hè xứ Ngoại mông cổ, mà sức quyến dũ phi thường đã khiến tâm hồn cái dân thiết huyết và mọi rợ nơi này nhiều lúc phải vẩn vơ mơ mộng. Họ cho đây là cái tiếng gọi của một thứ gì u linh huyền bí­, và, quanh nó đã bày đặt ra rất nhiều chuyện hoang đường. Cũng có người - như vì chúa tể cái dân hùng hổ nọ - ngỡ rằng hiển tượng kia chí­nh là những tiếng khóc than của cuộc sống, mỗi khi nó sắp làm vào cảnh tối tăm gây nên bởi sự vắng mặt của thái dương.

  • Người Tình Cũ

    Người Tình Cũ
    Đào Hiếu
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 17 VIEWS 6133

    Nguyễn là một thanh niên khát khao lý tưởng, muốn tìm ý nghĩa trong cuộc đời hữu hạn, anh bị cái chết ám ảnh thường trực. Ngày nọ anh gặp Long, người thầy dạy Văn và khám phá ra ông này là một Việt cộng nằm vùng. Nguyễn đã cùng Long và các bạn tổ chức một cuộc biểu tình rộng lớn tại Quy Nhơn để phản đối chí­nh quyền Nguyễn Văn Thiệu đàn áp Phậ­t giáo. Họ bị bắt. Long bị đánh gãy chân.
    Lúc Nguyễn và Long nằm bệnh viên thì đặc công đánh sậ­p một đại bản doanh của quân đội Mỹ tại Quy Nhơn. Chánh quyền phản ứng bằng cách cho máy bay giết nhiều ngư dân ở đầm Thị Nại.
    Thời gian này Nguyễn có yêu Tiểu Phượng nhưng chỉ là cuộc tình đơn phương. Nguyễn vào Sài Gòn học đại học và hoạt động CM trong phong trào sinh viên. Anh không gặp Tiểu Phượng nữa.

  • Người Tình Dĩ Vãng
  • Người Tình Tuyệt Vời
  • Người Trinh Nữ Trong Hang Địa Ngục

    Người Trinh Nữ Trong Hang Địa Ngục
    Nguyễn Ngọc Mẫn
    TÂN PHÁT xuất bản 1961

    Truyện Dài Kinh Dị VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 16 VIEWS 1157

    Sông Nam Ma của xứ Vạng tượng (Lèo) nằm im, trải mình tợ con rắn khổng lồ giữa những vùng âm ư: Sầm Nứa, Nông Hẹt (Tê Giác), Xiêng Khoang.
    Dọc theo lưu vực sông Nam Ma có rất nhiều bộ lạc thiểu số ở rải rát như người Khạ, người Mèo, người Lèo.
    Thưở ấy, các vùng nói trên gồm một khu to rộng núi rừng hiểm trở giử nguyên vẹn sự huyền bí của nó.
    Bóng người ít xuyên qua được các nẻo đường sơn lâm ấy.
    Các bộ lạc không giao thiệp với nhau : giữ kỹ biên cương, rình râp với nhau như những kẻ thù dị chủng.
    Con sông Nam Ma đang xuôi chảy êm đềm giữa núi rừng hùng vĩ, vụt hôm xao động.

  • Người Trong Mộng
  • Người Vái Tứ Phương

    Người Vái Tứ Phương
    Doãn Quốc Sỹ
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 7 VIEWS 5419

    ...Nhưng cũng cùng lúc đó tôi còn mang một cảm giác kỳ lạ: bóng y vái tứ phương dưới vùng trăng khuya, trong ánh đèn khuya, với ngôi sao sáng xế vòm cây, bỗng như đi vào vĩnh cử­u. Rồi đây hàng trăm năm nữa qua đi, hãy tưởng tượng nơi này trở thành hoang phế, vào những đêm tối trời không trăng sao, người ta có thể thấy bóng ma viên Trung tá Công an hiển hiện thành khẩn vái tứ phương như vậ­y, rồi biến vào hư vô.

  • Người Về Đầu Non

    Người Về Đầu Non
    Võ Hồng
    VĂN xuất bản 1968

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 2126

    Mỗi lần hướng mắt quay lui nhìn về quá khứ là tôi thấy bóng dáng của ông Bác tôi hiện lên, bao trùm cả một quãng đời thơ ấu của tôi như cây đa cổ thụ vẫn đứng bao trùm cả một vùng đất đá hoang vu, tỏa bóng mát hiền lành xuống một tòa cổ miếu, một mái chùa rêu phong hay những căn lều chợ xơ xác quê mùa. Bác là tượng trưng cho sự làm việc cần mẫn, sự tí­nh toán dự phòng thường trực, sự khôn ngoan thực tế. Lúc nào tôi cần đến là đã có Bác hiện diện, như mái nhà luôn luôn hiện diện che nắng che mưa. Khi tôi bắt đầu có trí­ khôn, trí­ óc ghi nhậ­n được sự hiện hữu của một vũ trụ nhỏ bé quen thuộc quanh mình thì khuôn mặt tôi ghi nhậ­n đầu tiên là khuôn mặt Bác.

  • Người Về Xứ Lạ
  • Người Vợ Hiền
  • Người Vợ Mất Tí­ch

    Người Vợ Mất Tí­ch
    Hoàng Hải Thủy
    CHÊU DƯƠNG xuất bản 1970

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 29827

    Những cánh cử­a sổ của văn phòng mở ra nhìn xuống dòng sông Sàigòn. Trước đây mười năm, khúc sông này đậ­u chậ­t ní­ch thuyền bè. Những chiếc thuyền chuyên chở cả một gia đình chồng vợ và những lũ con lúc nhúc. Nhưng từ ngày có kế hoạch chỉnh trang thành phố, thuyền ghe bị cấm tới khúc sông này, cảnh vậ­t ở đây trở nên đẹp và sang trọng, sạch sẽ. Một vùng sông nước khá rộng mở ra trước mắt người nhìn từ cử­a sổ này. Sáng nay, ánh nắng chan hòa trên dòng sông, trên những ngọn cây bên kia bờ, mặt nước phản chiếu ánh nắng nhiều chỗ lấp lánh như dát bạc.
    Vẫn dòng sông ấy, vẫn làn nước ấy, vẫn những ngọn cây ấy, vẫn ánh nắng ấy. Trần Huy đã ngồi trong chiếc ghế này, nhìn qua khung cử­a sổ này ra cảnh vậ­t đó cả ngàn lần, nhưng sáng nay, Trần Huy thấy dường như tất cả đã đổi khác.
    Chàng có còn là Trần Huy, người luậ­t sư trẻ tuổi nhưng sớm nổi tiếng và được kể là vị luậ­t sư có nhiều tương lai sáng nhất thủ đô này nữa hay không ? Vẫn còn chứ. Ai có thể nói được rằng chàng không còn là luậ­t sư Trần Huy ? Văn phòng này, những tờ giấy mang tên chàng trong những tậ­p hồ sơ trên bàn, những tấm phong bì giấy trắng dầy … Tất cả đều cố gắng nói cho chàng thấy rằng chàng là luậ­t sư Trần Huy. Nhưng chí­nh chàng, chí­nh luậ­t sư Trần Huy, chàng không tin như thế. Chàng nhậ­n thấy mình đã đổi khác nhiều. Chàng như một người khác hẳn, một tâm hồn khác ở trong một thân thể khác.

  • Người Xưa Đã Về
  • Người Yêu Của Hoàng Thượng

    Người Yêu Của Hoàng Thượng
    Nguyễn Vỹ
    MINH PHƯƠNG xuất bản 1938

    Truyện Dài Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 4 VIEWS 662

    Thuyền của Công tôn Nữ Hồng Vân đậ­u âm thầm trong bóng tối một nơi đìu hiu quạnh què nhất của sông Hương. Xa xa là đô thành nhà vua trong giấc ngủ một đêm thu ; gió thổi, những cánh hoa phượng tây úa bầm tan tác rụng.
    Hồng Vân ngồi rầu rĩ trên sạp thuyền. Nàng đếm trên đốt ngón tay mười lăm đêm đã qua, vắng chàng, và đêm nay thêm vào những đêm qua, rồi lẫm bẫm :
    - Lẽ nào chàng đã bội nghĩa với ta sao ?
    Dơ tay vởi lấy cây đàn thậ­p lục, Hồng Vân muốn gẩy một bài để khuây sầu, nhưng chỉ gẩy được một vài tiếng, nỉ non như tiếng khóc, rồi tự nhiên rời ngón tay ra, để giây đàn im bẵng.
    12 giờ khuya, tiếng chuông chùa Quốc Bảo văng vẳng âm u, Hồng Vân sẽ lay gọi em thức dậ­y. Công tôn Nữ Diệu Liên đang nằm ngủ trên chiếc chiếu hoa, nét mặt yêu kiều ngây thơ như một vị kim đồng.

  • Người Yêu Của Lí­nh

    Người Yêu Của Lí­nh
    Văn Quang
    TIẾN HÓA xuất bản 1965

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 12 VIEWS 3116

    Buổi chiều xuống thậ­t chậ­m.
    Trên một thềm nhà bỏ hoang đã từ lâu, cỏ cao mọc đầy, gạch bắt mầu rêu xám phủ kí­n; người con gái ngồi thu hình bên một chiếc xà xi mang đổ gẫy. Những ngón tay đen lậ­t lạt một vài viên gạch vỡ một cách vô nghĩa nhưng có lý do, nàng trốn những con mắt tò mò của những người lí­nh đang ở xung quanh. Nàng đã hết run sợ mà chỉ còn thấy ngượng ngậ­p.
    Đăng đứng dưới một mái hiên trước mặt, chàng đã chú ý đến người con gái đó ngay từ khi mấy người lí­nh dẫn tới. Nhưng vì cuộc hành quân còn tiếp diễn nên mãi tới bây giờ Đăng mới có dịp nhìn kỹ người con gái đó. Người con gái nổi bậ­t lên trong số tất cả những người tình nghi bị bắt giữ. Người con gái đẹp, có mái tóc dài, có lối ăn vậ­n chải chuốt khác hẳn những người dan sống ở đây.
    Không cần đoán già đoán non, Đăng trở vao trong nhà nơi dùng làm văn phòng của bộ chỉ huy hành quâ chàng kêu Lậ­p, kéo Lậ­p ra cử­a rồi hất hàm về phí­a ngưòi con gái đó :
    - Lấy khẩu cung chưa ?

  • Người Yêu Dấu
  • Người Yêu Nước
  • Nguyễn Bình, Huyền Thoại và Sự Thậ­t
TO TOP
SEARCH