-
Phần Hồn
Truyện Dài
Nguyễn Mạnh Tuấn
CHAPTERS 19 VIEWS 31571
Hắn chưa kịp định thần, từ trong lều, bốn bóng đen lao ra. Một thằng trần truồng, tay ôm cái bọc. Chúng chạy đến hai chiếc xe, hấp tấp nổ máy, bật đèn rồ ga lao ngược về phía hắn. Diễn biến nhanh hơn ý nghĩ nên hai quầng sáng vừa làm hắn lóa mắt và hai chấm đỏ đèn hậu cùng tiếng máy của hai chiếc xe mất hút vào rặng tre tàu phía đầu hẻm, hắn mới hết cơn ngơ ngẩn. Hắn không đi tiếp mà dựng xe lại. Trong bọn có một thằng trần truồng nên cái đầu vốn quen nhìn nhận mọi chuyện bình thường của hắn mới nảy ra sự tò mò. Hắn dè dặt bước về phía căn lều kề bên dải ruộng, vào dịp này, sau vụ hoa tết, các luống đất chỉ còn toàn cỏ hoang, cây dại. Trong mùi hôi thối của rác có lẫn mùi xăng nồng. Hắn chưa kịp thận trọng, đã vấp một cái đau điếng, mặt vục vào đống rác. Ngồi dậy, hắn mới biết do mải nhìn về phía lều, không thấy chiếc xe máy bị đổ án ngang đường. Mùi xăng từ bình chứa bị lật nghiêng rò rỉ. Hắn nhận ra chiếc Ba-bét-ta mà bình thường mỗi lần thấy loại xe này chạy trên đường hắn hay nhớ đến câu hát của bọn con nít. Ba-bét-ta vừa la vừa đẩy. Hắn bắt đầu mất bình tĩnh. Nhưng vì sao, hắn chưa rõ hẳn. Có lẽ dây vào thứ đồ đạc vô chủ giữa đêm hôm là chuyện bất thường nên hắn hoang mang. Chứ nếu sợ một vụ án mạng hay một vụ cướp bóc, chắc hắn không dám đi tiếp vào căn lều.