-
Áng Mây Huyền Diệu
Truyện Dịch Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Françoise Sagan - Đinh Bá Kha dịch
CHÂN TRỜI MỚI xuất bản 1972CHAPTERS 8 VIEWS 109
Trên nền trời xanh, nắng gay gắt của thị trấn Key Largo, cây dừa nước in hình đen ngòm, hình thù khẳn khiu, khô đét của nó giống một con sâu khổng lồ.
Josée thở ra và nhắm mắt lại ! Bây giờ những cây lá của dĩ vãng đã ở xa, nhất là cây bạch dương của những ngày cũ, đứng cô đơn giữa cánh đồng, cạnh ngôi nhà. Nàng thường nằm dưới bóng bạch dương, chân gác trên thân cây, nhìn lên hàng trăm lá nhỏ lay động, uốn theo chiều gió, và trên cao, ngọn cây mảnh khảnh như sắp bay bổng. Nàng bao nhiêu tuổi, mười bốn, mười lăm ? -
Bão Lặng
Truyện Dịch
Françoise Sagan
CHAPTERS 4 VIEWS 7122
Nếu một ngày nào đó có ai đọc được những dòng chữ này, nếu số phận không cho phép tôi hủy chúng đi, thì tôi phải nói trước rằng ý định ban đầu khi tôi làm việc này đơnn giản chỉ là viết cho một mình tôi mà thôi, không phải để rồi in thành sách, đưa ra công chúng. Trước hết, tôi muốn các bạn hiểu rằng đối với tất cả những nhân vật trong câu chuyện này tôi chỉ mong họ quên đi tất cả, không phải suy nghĩ hay dằn vặt vì quá khứ. Tôi chỉ mong họ giũ bỏ tất cả những ký ức đau buồn kể từ khi màu trời u ám kia bao trùm lên thị trấn bé nhỏ thuộc Aquintaine vào mùa hè đầu tiên ấy.
-
Buồn Ơi, Bắt Tay
Truyện Dịch VH Miền Nam Trước 75
Françoise Sagan - Lê Huy Oanh dịch
TÂN VĂN xuất bản 1970CHAPTERS 18 VIEWS 1026
Trên cái cảm giác vô danh mà sự chán nản, sự êm ái của nó ám ảnh tôi, tôi ngần ngại đặt một cái tên, cái tên đẹp đẽ nghiêm trang của nỗi buồn. Đó là một cảm giác đầy đủ và có tính cách vị kỷ đến độ tôi gần như xấu hổ vì nó trong khi nỗi buồn luôn luôn khả kính đối với tôi. Tôi không biết nó, nỗi buồn, nhưng tôi đã biết sự chán nản, sự luyến tiếc, và hiếm hoi hơn, sự hối hận. Ngày nay có một cái gì gấp vào trong tôi như một dải lụa, êm ái và khiến tôi uể oải, ngăn cách tôi với những người khác.
Mùa hè năm đó tôi mười bẩy tuổi và hoàn toàn sung sướng. Những «người kia» là cha tôi và Elsa, nhân tình của ông. Tôi cần phải giải thích cái hoàn cảnh có thể có vẻ không đúng. Cha tôi lúc đó bốn mươi tuổi, góa vợ từ mười lăm năm. Đó là một người đàn ông trẻ trung, đầy sinh lực, đầy khả năng, và hai năm sau, khi tôi ra khỏi nội trú, tôi đã không thể không hiểu rằng ông vẫn sống với một người đàn bà. Tôỉ đã chấp nhận ít nhanh chóng hơn rằng cứ sáu tháng ông lại phải thay đổi đàn bà !