-
Chỗ Một Đời Em Vẫn Để, Dành
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Du Tử Lê
CHAPTERS 10 VIEWS 23158
Biển ồn ào thét đuổi dăm cánh chim chiều thẫn thờ, bất định; tuồng sợ chúng tuyệt vọng, sinh liều, gieo mình xuống đáy. Hoặc giả, sâu xa hơn, sóng không muốn chúng chứng kiến cảnh biển đang lén lút thả những/ chiếc dù/ mùi hương/ đêm tối lên vạt ngọn rừng dương nám, nỏ. Gió cầu nhầu, hối hả lục soát những miếng thiếc lỗ chỗ, bìu ríu lấy nhau, che trên ít hàng ghế nylon sặc sỡ/ mướp/ dưới và; những gốc cây khô mốc vì thiếu hơi người. Ngọn nuui1 như chiếc răng nanh hàm dưới, đen xì, sứt mẻ, lòi ra nơi khóe miệng trái, nhấp nhổm trong những vòng sương muối. Thình lình, gió tắt tiếng. Sóng vớt vát thêm ít hồi vật vã, rồi cũng bấm bụng thở đều, nhẹ lại. mây ùn ùn kéo tới. Mọi khoảng cách thâu hẹp. những chiếc dù/ mùi hương/ đêm tối trên vạt ngọn rừng dương nở nứt, rơi chụp lên bãi. Đêm hiện ra đột ngột, như cô gái câm, điếc, lỡ thì với ngậm ngùi tê liệt. Những ngậm ngùi/ tê liệt nhẵn thín, thân thuộc tới không còn cảm, thức.
-
Chú Cuội Buồn
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
MÂY HỒNG xuất bản 1971CHAPTERS 5 VIEWS 655
Tiếng hát từ trong sân nhà con Thảo ù ù vang ra ngoài hàng rào sắt với những chiếc đèn đủ màu, đủ kiểu làm cho chị em con Ái và thằng Hưng Còi trố mắt nhìn không chớp.
Hai chị em thập thò ngoài hàng rào, nín thở và hồi hộp theo dõi cuộc chơi của đám trẻ con trong sân với nhiều thèm thuồng ra mặt.
Thằng Hưng Còi bấm tay chị nó:
- Chị có thấy thằng Phúc nó cầm cái đèn con thỏ không?
Con Ái nhìn theo ngón tay chỉ chỏ của em nó:
- Ừ, cái đèn đó cũng đẹp đấy chứ! Nhưng chị thích cái đèn con cá của con Vi hơn.
Thằng Hưng Còi trề môi:
- Đèn con cá mà đẹp cái khỉ gì! Cá lúc nào mà mình chả thấy. Con thỏ kìa mới lạ. Cái mắt nó to và tròn quay, đỏ kè. Cái tai nó vênh vểnh, thân nó co co, tròn tròn, trông thấy không thôi mình đã muốn ôm nó vào lòng rồi.
Con Ái mải theo dõi đám trẻ con trong sân đang nắm đuôi nhau chơi trò rồng rắn. Ở giữa sân là một chiếc bàn lớn, thấp, trên đó có bày những hộp bánh Trung Thu. Con Ái không thấy rõ những chiếc bánh ra làm sao nhưng nó tin chắc là bánh phải ngon lắm. Nguyên cái hộp không trông cũng đủ sướng mắt rồi. Cái hộp làm bằng giấy cứng, chung quanh có dán những miếng giấy đỏ in hình con rồng, hình cô tiên, hình chú cuội, hình vầng trăng… -
Chung Cuộc
Tập Truyện VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê - Thảo Trường
TRÌNH BÀY xuất bản 1969CHAPTERS 9 VIEWS 2272
Từ ngã ba đi vào, cảnh tàn phá vì trận đánh lan rộng đến những con rạch nhỏ. Trước ngày Tết, đi qua khu phố này người ta chỉ nhìn thấy dẫy nhà hai bên đường với những cửa tiệm buôn bán tấp nập. Sau trận đánh dẫy nhà bị cháy trơ trụi, những bức tường đổ nát lỗ chỗ những vết đạn, những mái tôn cháy đen xạm cong queo trên đống than. Một vài chiếc xe chỉ còn trơ lại cái khung đen thui. Tất cả vùng đen thui. Người đi qua con đường này bây giờ có thể phóng tầm mắt nhìn thấy những cây dừa nước hai bên bờ những con rạch nhỏ. Những cây dừa nước vài chổ cũng bị cháy nám. Xa hơn nữa, người ta có thể nhìn thấy cánh đồng mênh mông miền ngoại ô thành phố.
Qua khu cháy vào bên trong, xóm nhà may mắn thoát được ngọn lửa thì cũng bị những vết đạn phá vỡ lỗ chỗ. Những tấm bảng hiệu bị dùi nhiều lỗ, chênh vênh treo trên những cây sắt, gió thổi lắc lư, như còn cố bám víu cho khỏi bị rơi. -
Đời Mãi Ở Phương Đông
Thơ VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
GÌN VÀNG GIỮ NGỌC xuất bản 1974CHAPTERS 38 VIEWS 152531
-
Em Và, Mẹ Và, Tôi Là Một Nhé
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Du Tử Lê
CHAPTERS 15 VIEWS 32202
Mưa. Những hạt mưa đầu mùa về đêm làm nhớ lại những đêm mưa quê nhà. Những hạt mưa gieo xuống một mặt đất khô nẻ. Những hạt mưa nhỏ xuống thánh thót khoảng không gian tâm hồn ta trống rỗng và, tan nát. Yêu dấu. Mưa đã đem ta ra khỏi giấc ngủ chưa kịp thiếp, lắng. Yêu dấu, mưa đã thức giấc tâm hồn ta nửa đêm. Mưa. Mưa. Có kẻ nào sống lại ở trong ta. Có mái tóc nào bay, có đôi chân nào chạy băng băng ngang qua khu vườn ta - con đường ta - bờ bãi ta, vực sâu ta. Có một kẻ đã chết đi - đã chết rồi - sống lại. Em biết không. Có mái tóc sũng nước - có khuôn mặt sũng nước - có áo quần sũng nước. Ta ôm lấy khối nước. Ta thở bằng hơi mưa - ta cười bằng lượng nước tinh khiết tự trời cao đổ xuống. Hoàng Hà của Lý Bạch ở đâu? Ta không cần biết. Con sông của Herman Hesses ở đâu? Ta không cần biết. Có kẻ sống lại - có kẻ sống lại trong ta - đêm nay. Có kẻ làm ta sống lại. Ta hân hoan trong niềm khoái lạc đã tắt. Ta rùng mình. Ta nghe ướt một nơi nào đó trên thân thể ta. Ta rùng mình. Ta rùng mình. Ta ra khỏi giấc mơ. Ta bay vào giữa những hạt mưa. Những hạt mưa. Ta nhớ ra một phút trước. Ta mới ân ái với một bóng hình không thực. Ta ân ái với quá khứ. Ôi, yêu dấu - có kẻ nào không còn một chọn lựa nào khác hơn là ân ái với quá khứ? Quá khứ. Quá khứ. Quá khứ. Mưa. Mưa. Mưa. Có một đôi mắt nhìn ta - đôi mắt của mười năm cũ. Đôi mắt mưa - Đôi mắt suốt trong - đôi mắt thơ dại, đôi mắt một đời, một kiếp - ta riêng. Em. Yêu dấu - có kẻ cúi xuống nhìn ta nằm co quắp. Có kẻ vuốt ve ta, như mẹ già ta đã từng vuốt ve ta. Em. Yêu dấu -có một bàn tay kéo tấm chăn dưới chân đắp lên ngang ngực ta. Có kẻ cúi xuống thì thầm với ta. Mưa. Mưa. Bố. Mưa. Kìa. Bố. Mưa. Và ta ôm lấy khuôn mặt đó - thân thể quen thuộc đó -mùi hương quen thuộc đó. Mưa. Với mưa - yêu dấu. Ta đã ân ái với kẻ đó - với bóng hình, với quá khứ của ta. Ta ân ái, ta yêu đương cuồng nhiệt - ta rên siết với một bóng hình không thật. Một bóng ma. Bóng ma. Ma. Con ma quá khứ - con quỷ ban trưa (hiện thân của mơ ước đêm tối) - trong giấc ngủ chập chờn - giữa những khe hở của tỉnh, thức.
-
Giờ Điểm Danh Cuối Cùng, Của Những Cậu Học Trò Trên 60 Tuổi
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Du Tử Lê - Hoàng Sỹ
CHAPTERS 8 VIEWS 23879
-
Mắt Lệ Cho Người
Truyện Dài
Du Tử Lê
SỐNG MỚI xuất bản 1971CHAPTERS 3 VIEWS 554
Ngôi nhà như bị cắt đứt hẳn liên lạc với thế giới bên ngoài và đang nghiêng đi bởi những dòng nước ào ạt từ trên cao đổ xuống.
Chúng tôi đã bước sang ngày thứ ba chịu đựng cơn mưa dầm dề ngày đêm không dứt. Ở thị trấn này, hầu như năm nào cũng có một trận mưa tối tăm trời đất như vậy.
Về vấn đề thực phẩm chúng tôi không lo lắm bởi dì Năm đã dự trữ đồ ăn khô đủ cho một tháng hay hơn thế nếu dè xẻn. Hơn nữa, cả nhà, cũng chỉ có hai miệng ăn, ngoài hai dì cháu tôi, không còn một ai khác.
Nhưng vấn đề là sự bồn chồn nôn nả một cách khác thường, mỗi giây phút qua một bật lên rõ ràng ở trong tôi.
Ba đêm nay rồi tôi không khi nào chợp mắt được quá một tiếng. Ngày tôi cũng không ngủ được. Dì Năm không giấu được nỗi lo lắng áy náy. Dì nói, có mấy ngày thôi mà trông tôi khác hẳn.Gầy xộp đi như người ốm mới dậy. -
Mắt Thù
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
VĂN UYỂN xuất bản 1969CHAPTERS 12 VIEWS 9294
Trên bao lơn nhìn xuống, vườn hoa hình chữ nhựt. Những khóm dừa dại, những cụm trắc bách diệp mới trồng, lá có khía lăn tăn. Hai luống hoa tím, tên gì, tôi không biết, chia khu vườn thành hai phần đều nhau.
Từ đầu hôm, không biết đây là lần thứ mấy, tôi đứng nhìn xuống, vẩn vơ như thế này. Đêm từng vũng trên những bụng lá ngửa đầy sương. Tòa nhà trước mặt chắn ngang tầm mắt, làm tôi không nhìn thấy biển. Nhưng sóng vỗ thì nghe rõ lắm, nhất là về khuya. Càng khuya, sóng vỗ càng mạnh. Từng đợt, từng đợt, tấp vào bờ, ì ào, lúc xa, lúc gần, như tiếng gọi kêu không nguôi về một cảnh đời đã mất.
Những cơn gió, như cũng thấm cảm nỗi đơn lẻ, âm thầm của một kiếp rền rĩ, gửi âm thanh vào đất liền, hoài hoài, để rồi không nhận được một dội vang nào tạt lại.
Tôi thấy tâm hồn tôi mở lớn, mở lớn mãi theo cùng cảnh vật. Tôi nghĩ tới những con dã tràng, nhỏ xíu, trong khuya này, không biết chúng có ngủ yên? Hay những thì thào của gió, những vật vã của biển, đã rủ rê chúng dời khỏi lòng cát ẩm… -
Mùa Hoa Móng Tay
Tập Truyện VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
VĂN xuất bản 1973CHAPTERS 10 VIEWS 39142
Chốc chốc dì Lăng lại ngừng tay đan và kín đáo nhìn ra ngoài ngõ. Vẻ mặt dì thẫn thờ, xanh nhợt. Tôi ngả người vào băng ghế nệm, xéo góc với dì, lâu lâu lật một trang sách. Sự thực, tôi chẳng đọc được một chữ, hay đúng hơn có cố gắng đọc mà, không hiểu những dòng chữ dưới mắt. Tôi biết dì Lăng có ý trông đợi một người. Chính sự biết được này làm tôi khó chịu. Hai dì cháu ngồi như thế cũng cả nửa tiếng. Tôi không sợ cái im lặng nặng nề khó thở đó. Tôi muốn nó kéo dài để dì Lăng thấy rằng sự im lặng của tôi là dấu hiệu báo cho dì biết, tôi đã hiểu, đã đọc được những ý nghĩ của dì. Tôi muốn thử xem cuối cùng, rồi kẻ nào thua cuộc? Kẻ nào sẽ phải lên tiếng trước?
-
Năm Sắc Diện Năm Định Mệnh
Phi Hư Cấu Văn Học VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
NHÂN VĂN xuất bản 1965CHAPTERS 5 VIEWS 16078
Thành phố đang vào mưa đấy em – trời xuống thấp vô cùng. Tưởng chừng cả một khoảng không gian chất chừa đầy nước mắt sa vào tầm tay. Như ngày nào, anh những tưởng đã cầm nắm được tình em – Nhưng trời vẫn mưa và tình người vẫn xa – xa quá em ạ!
Anh còn biết nói gì khi ngày mai em sẽ theo chân “những cô áo đỏ sang nhà khác” – Liệu chúng mình còn gì để cho nhau, còn gì để gửi nhau? -
Ngửa Mặt
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
ĐẠI NGÃ xuất bản 1969CHAPTERS 7 VIEWS 11977
Bất thần, những xót xa về Thục, dềnh dạt tới, kéo giựt tôi ra khỏi mối âu lo đè nặng của những loạt súng khai hỏa vừa xé ngang đầu. Mưa vẫn rào rào trên những lùm cây nhẫy đen. Bóng đêm chao nghiêng, khi những trái châu bùng sáng, xua tàn cây chạy trên mặt đất cỏ, như một bầy trẻ với nhiều hình thù quái dị, nô đùa trong niềm im lặng thắt bóp của một đêm trăng sáng.
Bên kia sông, từ những cao ốc, hai ngọn đèn pha quét hai vạt sáng dài, liếm ngọt, sâu vào lòng sông, nước mỗi lúc mỗi cạn. Tôi co chân, ngồi xổm trên chiếc ghế gỗ, chông chênh. Chiếc ghế mới hồi nãy, còn ngồi thoải mái, gác chân lên bàn, ngả đầu vào vách phì phèo thuốc lá. -
Nhìn Nhau Chợt Thấy Ra Sông Núi
Thơ
Du Tử Lê
CHAPTERS 41 VIEWS 118548
Du Tử Lê làm thơ tình trau chuốt đến độ có nhiều lúc bị than là khó hiểu.
Có phải vì thế mà Du Tử Lê chỉ được nhắc đến có hai lần trong cuốn Văn Học Tổng Quan, một nửa số lần Vũ Hữu Định được nhắc tới, một phần sáu số lần Trần Dạ Từ, Nguyễn Bắc Sơn; một phần mười hai số lần Nguyễn Đức Sơn được đề cập tới trong cuốn sách.
Trong lúc sự đóng góp của thơ Du Tử Lê phải nói là đáng kể, rất đáng kể. Cả về số lượng cũng như tác phẩm.
Du Tử Lê là một người trong số hiếm hoi những nhà thơ vẫn còn ở với thơ, trong khi đã có những người ở trong nước cũng như ở ngoài nước bỏ hẳn không viết nữa, hay chỉ còn viết rất ít. -
Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta
Tập Truyện VH Miền Nam Trước 75
Bình Nguyên Lộc - Cung Tích Biền
ĐẤT SỐNG xuất bản 1973CHAPTERS 45 VIEWS 23777
Đây là một trong những đóng góp một đời còn lại dành tặng quê hương trong cuộc chiến hơn một phần tư thế kỷ hầu như đã phá vỡ gần hết tất cả gia tài nổi chìm của chúng ta. Sự đóng góp vào cái gia sản tinh thần bất diệt của tổ tiên của những người làm việc trong lặng lẽ giữa tiếng ồn ào của đạn bom này, đã nói lên hùng hồn ý nghĩa của tranh đấu cho Tự Do và những giá trị Nhân Bản. Những người của phần đất bên này giòng Bến Hải.
Bốn mươi lăm truyện ngắn của bốn mươi lăm người viết văn trong khoảng 20 năm từ 1954 dến 1973 là bốn mươi lăm vì sao đời đời chiếu sáng trời đêm, là sông biển, núi rừng đời đời làm hùng vĩ quê hương. Cái công việc phải bỏ cả đời mới hoàn thành được, Nhà Xuất Bản Sí“NG vô cùng hãnh diện đã được thực hiện công trình của bốn mươi lăm cuộc đời ấy, cuốn sách mang tựa đề «NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHíšNG TA».
Trong cuốn sách này bạn đọc sẽ có thể sống lại trọn vẹn cuộc sống đã mất hay sắp đến của chính mình, và của cả dân tộc. Tất cả. Vằng vặc. -
Sân Trường Mắt Biếc
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò
Du Tử Lê
CHAPTERS 5 VIEWS 7410
Phải nói rằng Hạnh có đôi mắt quá đẹp. Cái đôi mắt biếc xanh với tròng đen to tròn và sáng long lanh một vẻ buồn phiền vắng xa thường trực. Trong những giờ ra chơi, đứng nhìn Hạnh thơ thẫn dưới một gốc cây, dưới những tàn lá xanh mướt của sân trường lúc nắng vừa mới lên, những tia nắng đầu ngày chưa kịp đem đi hết những hạt sương mai còn đọng nơi cuống lá, mới thấy được hết tất cả vẻ đẹp đặc biệt nơi mắt Hạnh. Mấy nhỏ lớp tôi đã từng kháo nhau và bầu cho Hạnh là người có đôi mắt đẹp nhất trường, hay văn hoa hơn, có đứa gọi là “ mắt hoàng hôn”. Kể nếu có ví von như vậy, tôi cho cũng chẳng có gì là quá đáng. Phải trông thấy tận mắt đôi mắt Hạnh với hàng mi dài cong tự nhiên, với vẻ ủ dột thường xuyên mới hiểu được rằng nhận xét kia, sự sắc phong đó thật chính xác, không quá đáng một chút nào hết. Tôi tiếc rằng tôi chẳng có tài để lột tả được một phần cái vẻ đẹp vừa huyền hoặc, vừa thân thiết gần gũi của đôi mắt Hạnh.
-
Sông Núi Người Thơm Nỗi Nhớ Nhà
Thơ
Du Tử Lê
CHAPTERS 43 VIEWS 179462
ngươi na ký ức về qua phố
cất tiếng cười khua, rộn núi, sông
trĩu hai tâm thất mưa năm biển
(riêng biển sau cùng: bạn tứ phương)
ta với ngươi: tiêu! biệt xứ này
đâu cần quá chén mới nghe say
hớp chung từng hớp đời dung, tục
dàn dụa quê nhà: mươi ngón tay -
Tan Theo Ngày Nắng Vội
Tập Truyện
Du Tử Lê
CHAPTERS 12 VIEWS 34935
Nhự dõi theo những bóng đá in trên vách tường phía trái. Nắng sáng mới vượt khỏi nóc trường học và chiếu xiên từng vạt vào miếng vườn nhỏ của nàng. Miếng vườn có hình chữ nhật méo. Lý do Khuất muốn làm thêm một phòng nữa, nên chàng đã kéo thẳng tường ra tới hàng rào. Khuất định dùng căn phòng ấy làm chỗ chơi cho các con sau này. Căn phòng thêm thênh thang chưa có mái, trở thành giang sơn riêng của mấy con vịt còi và, những sợi kẽm phơi quần áo của Nhự.
Mái chưa có, nhưng ở bờ tường làm thêm lại có sẵn một cửa sổ. Thường chiếc cửa sổ được đóng chặt. Nhưng nếu mở ra, thì đó là nơi gió sông lùa vào mát nhất. Cũng như nắng chiếu vào chan hòa nhất. Nhự không thích mở chiếc cửa sổ đó. Lý do thẩm mỹ nhiều hơn cả. Nếu mở thường xuyên, ngồi ở miếng vườn, dưới hiên trước, mọi người sẽ thấy thông thốc quá nhiều cờ quạt, treo móc ngang dọc. Đó là quần áo, tả lót, của Duẫn và Bím. Chưa kể quần áo của nàng và Khuất. Ngày nào Nhự cũng có ít nhất hai thau quần áo phải chia với nhỏ Tư. Nếu Nhự không thể xả giúp nó thì nàng cũng phải ngâm, hay vò tiếp với Tư một tay. Những ngày nghỉ, nếu Khuất lại bày trò đi câu, dẫn Duẫn theo, thì chiều hôm đó kể như "xong." Nghĩa là sẽ có thêm một thau quần áo riêng của hai cha con, toàn bùn, cỏ, lẫn với mùi cá, mùi hà, một thứ giun tanh nồng. Chưa kể một vài con bống dừa, một vài con lòng tong đựng trong những lon sữa bò, bỏ quên xó xỉnh nào đấy. Chừng Nhự phát giác được, cá đã chết trương, hay cong oằn, phếch nhợt. -
Tay Gõ Cửa Đời
Thơ VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1967CHAPTERS 33 VIEWS 110813
-
Thơ Du Tử Lê (1967-1972)
Thơ VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
GÌN VÀNG GIỮ NGỌC xuất bản 1972CHAPTERS 38 VIEWS 105181
Giải Thưởng Văn Học Toàn Quốc bộ môn Thơ năm 1973
Tập thơ này, đáng lẽ ra mắt thân hữu vào những năm cuối 60, với nhan Phúc Âm Nàng. Nhưng vì thiếu phương tiện,cho nên, đến giờ mới xuất bản được. Ở đây, tôi xin công khai ngỏ lời cảm ơn anh em ở Văn, Trình Bày...vì lòng thương, thúc dục tôi làm thơ, tiếp tục, từ nhiều năm nay. Ngoài ra, ở đây, tôi cũng xin bày tỏ lòng biết ơn của tôi với một ân nhân mà vì lý do riêng không tiện nêu tên, đã giúp phần nào cho tập thơ này có mặt.
Cuối cùng là lời cám ơn của tôi, dành cho anh Nguyễn Văn Thành, người đã dục tôi in tập thơ dưới nhan mới: Thơ Du Tử Lê 1967-1972.
Tôi làm thơ vì những hạnh phúc không đạt được, nếu hiểu hạnh phúc là mục đích cuối cùng của đời người. Do đó thơ tôi là những khúc-ca ngắn cho-một-mình hay cho-hai-người.
Xin cám ơn những-một-mình và những-hai-người. -
Tiếng Kêu Nào Bên Kia Thời Tiết
Tập Truyện
Du Tử Lê
CHAPTERS 10 VIEWS 29606
Tôi cố gắng để không biểu lộ một cảm xúc nào khi nói chuyện với D. qua điện thoại. Những hồi chuông ngân, reo, lục cục trong giọng nói của D., khiến tôi thấy mình như có tội. Một người có lỗi không chỉ với D. mà với ít nhất, hai người vắng mặt. Tôi hỏi D. có thể cho tôi đi Indiapolis? D. nói được chứ. "Bất cứ lúc nào anh muốn. Khoảng cách giữa Chicago và Indiapolis, trên dưới hai trăm miles. Với một chiếc xe tốt và thời tiết không xấu quá, chúng ta sẽ mất khoảng từ ba tới ba tiếng rưỡi..." D. kể líu lo, nhập nhoạng về đường đi, phong cảnh, cư dân của Indiana, những người bạn cùng, đặc điểm của vùng đất ấy.
Tựa một người bị cấm khẩu đã lâu, đột nhiên có lại tiếng nói, D. nói huyên thuyên, không thở. D. cũng không hỏi tôi, lý do muốn tới thành phố kia. Cuối cùng, D. mới nhớ ra rằng D. không thể đến đón tôi tại nhà Nguyễn. -
Tình Khúc Tháng Mười Một
Thơ VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
NHÂN VĂN xuất bản 1965CHAPTERS 29 VIEWS 88227
xươÌng ngôn : ta là người muÌ€ giữa muôn truÌ€ng ánh sáng, ta ban phát thương yêu cho những ai đau khổ cho những ai môÌ£t đời heÌo khô – ta là kẻ có quyền năng vô biên giữa môÌ£t vuÌ€ng riêng cõi lẻ - ta cất tiếng goÌ£i muôn loài quỳ tụ dươÌi chân ta và chìa ra những bàn tay mười bốn đốt xương khô.
lời voÌ£ng : hãy chìa ra những bàn tay mười bốn đốt xương khô.
xươÌng ngôn : ta nổi lửa hôm nay để đốt cháy ngày qua tương lai và những gì bôÌ£i phản tình người – ta sẽ đập tan định kiến, thành trì của những giáo điều ươÌc lệ, những voÌ€ng vây trói hãm chuÌng ta vào ngục tuÌ€ hữu hạn tương giao – ôi xã hôÌ£i vơÌi những ngả đường hoa kẽm vấy máu giăng ngang – ta đã ta tưÌ€ phuÌt này, mặt trời đứng đó, những vì sao cuÌ€ng đứng đó và thu veÌn nỗi buôÌ€n mình thành tươÌ£ng trong tim.
lời voÌ£ng : những vì sao cuÌ€ng đứng đó và thu veÌn nỗi buôÌ€n mình thành tươÌ£ng trong tim. -
Tôi Với Người Chung Một Trái Tim
Truyện Dài
Du Tử Lê
CHAPTERS 13 VIEWS 14695
Lúc bước ra khỏi xe của chị Hảo, tôi choáng váng, lảo đảo như người say rượu. Cơn mưa chưa dứt hẳn. Tàng phượng dại giao nhau trên cao, làm thành chiếc vòm nõn xanh. Gió mang những sợi chỉ vô hình xâu đám lá run rẩy xen khẽ, đan kết chặt chẽ như cái kén lớn mà, tôi là con sâu nhỏ, bẩm sinh không biết cắn hầu tìm đường chui ra. Nằm trong kén như nằm trong khoảng chân không, tôi đâu biết người ta từng ví đời sống như một mặt nước và, mỗi con người là một viên sỏi, ném xuống. Tôi chưa từng là một viên sỏi, đã hẳn rồi! Hồi nào giờ tôi chỉ là chiếc lá, để bay cho tới một lúc, sự đưa đẩy của cuộc đời hay do sự xếp đặt của Chúa, tôi biết được cái cảm giác chóng mặt của sự gia tăng tốc độ cũng là một quyến rũ ghê gớm. Nó giống như hấp lực tự nhiên của trái đất. Điều quen thuộc tới mặc nhiên, khiến con người không cần thắc mắc sao ta lại đứng được trên mặt đất.
Sự quyến rũ vào cái chóng mặt xây xẩm của tốc độ, tôi không chỉ nghĩ thế. Tôi thực sự cảm thấy như thế. Kể từ lúc tôi nhấn mạnh ngòi bút cho mực chảy ra, thấy chữ ký mang tên mình, trên phần giấy trắng cuối lá đơn, xin cởi áo tu... ra khỏi nhà Dòng, tôi thực sự cảm thấy như thế. Rõ ràng, tôi đã rơi. Tôi đã rơi với một vận tốc được tính theo cấp số nhân, cấp số lũy thừa. Tôi không rơi với sức nặng của một viên sỏi mà sức nặng của một khối đá, như sức nặng của một cánh bướm so với con nhộng lúc còn trong kén. -
Trên Ngọn Tình Sầu
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Du Tử Lê
CHAPTERS 8 VIEWS 685
Mới chiều qua, sau khi thông báo về cái chết của cô HC, với bạn, chú đã bật khóc. Chú không thể kiềm chế, nén xuống lâu hơn. Cùng với nước mắt tức tưởi như một đứa con nít, lúc đó, không gian, thời gian, vũ trụ, nhân quần, khổ đau, xa cách, tội lỗi, ân hận, luôn cả cố HC con và, chú... đều tan biến. Chú không có một ý niệm gì, khác hơn mầu trắng vô nghĩa của hư không! Ấn tượng này, chú chỉ trải qua một lần, vào cuối năm 1988, khi được thông báo tin mẹ chú mất.
Ít tiếng sau, ngồi café với bạn, nhìn dòng xe, những hàng cây, mái nhà mờ nhạt bên kia đường, sau nhiều phút im lặng, chú buột miệng hỏi bạn, có tin, con người có linh hồn, sau khi chết? Bạn chú gật đầu đáp, có. Chú bảo, chú cũng tin như vậy. -
Với Nhau, Một Ngày Nào
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Du Tử Lê
NGẠN NGỮ xuất bản 1974CHAPTERS 31 VIEWS 27779
17, tháng 8
Tôi về Saigon, cho dến hôm nay là 17 ngày. 17 ngày đời sống không khác chi một cơn mộng dữ. Ngày đầu tiên, nghĩa là tám tiếng đồng hồ đầu tiên kể từ lúc tôi bước chân xuống xe đò, là khoảng thời gian duy nhất trong suốr 23 năm nay, tôi mới biết thế nào để gọi là hạnh phúc. Tôi nghĩ rằng mình phải viết lại, ở đây tất cả mọi điều, dù là nhỏ nhặt nhất, xảy ra từ lúc tôi rời căn nhà chị Quyến để trở về, rời người thân yêu cuối cùng của tôi, để đương đầu với muôn nghìn tủi nhục đang đợi chờ ập xuống. Tôi nghĩ mình phải viết lại, phải nhớ hết, không sót, bởi chẳng còn bao lâu nữa, tôi sẽ rời khỏi đời sống này, đến một nơi nào đó không biết tối tăm hay rực sáng, không biết sẽ sung sướng hay khổ đau, và những dòng chữ này, những dòng chữ sau hết, những dòng chữ cuối cùng, sẽ là thứ duy nhất mà tôi có thể để lại cho chàng, cho tình yêu nhục nhằn tôi đã cạn.
Tôi sẽ nhớ lại hết, phải không, những đớn đau cuối cùng còn nhận! -
Xương Thịt Đời Sau, Máu Rất Buồn
Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo
Du Tử Lê
CHAPTERS 8 VIEWS 20518
Tôi luôn tự hỏi, không biết phương tây có bao nhiêu người hiểu được rằng, người Việt thường có tập quán gửi gấm những mơ ước thầm kín của mình, vào những đứa con của họ, qua tên gọi? Mỗi danh từ Việt, tự thân đều minh bạch hay, ẩn tàng một ý nghĩa sâu xa nào đó. Ngay cả những đứa trẻ được cha mẹ chọn những tên gọi đơn giản, bình dị, hoặc theo vần tên của người vợ hay chồng, để bày tỏ lòng thương yêu, biết ơn người bạn đời của mình… Thì, chúng vẫn là những hy vọng, khao khát, bày tỏ, mặc nhiên đặt lên đôi vai nhỏ bé, mỏng manh của những đứa trẻ ngay tự thuở nằm nôi. (Mặc dù, thực tế rất thường, đã phũ phàng, đánh tráo những mơ ước thầm kín kia, bằng khá nhiều bẽ bàng, hờn tủi!)