MỤC LỤC
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
Chương 59
Và khi những bức tường đổ nhào xuống..." Đó là một bản thánh ca dân gian trong sách phúc âm xưa cũ chăng? Một điều gì đó về Joshua và những bức tường ở Jericho chăng? Hắn không chắc chắn. Điều duy nhất có tính chắc chắn là thời gian đang cạn dần, rất nhanh.
Ta thật sự, thật sự không muốn kết thúc như thế này, hắn nghĩ. Đó là điều cưỡng bách ta. Ta thực sự đã muốn dừng lại sau vụ đầu tiên. Ta đã không tính đến vụ đầu tiên thực sự, dĩ nhiên, chẳng ai biết về vụ đó. Nhưng rồi ta đã không được phép dừng lại.
Thật không công bằng, không công bằng chút nào cả.
Sự kết thúc đang dần đến, hắn nghĩ, cảm thấy mạch đập nhanh. Ta không thể ngừng lại. Tất cả sẽ kết thúc. Ta sẽ bị phát hiện ra, nhưng ta sẽ không bị bắt. Ta sẽ chết, nhưng ta sẽ đem theo cùng với mình một người mới. Cách gì là tốt nhất - đầy kích động nhất - để làm điều đó?
Ta sẽ hình dung ra cách đó, hắn tự nhủ mình.
Xét cho cùng, hắn luôn có cách.