-
Tiếng Cồng
Truyện Dài
Nam Dao
CHAPTERS 7 VIEWS 5921
Chập tối, chuyến xe của cà phê Sinh từ Hà Nội lăn bánh rào rạo trên lớp đá xanh rải trước sân. Mẹ gọi. Khách sạn bật đèn lên. Sa từ dưới bếp vội chạy vào buồng vén tóc, xốc lại áo, rồi ra phòng tiếp khách. Tiếng người hướng dẫn du lịch từ sân vẳng lại một thứ ngôn ngữ có thể hiểu là tiếng Anh, vì cứ chốc chốc, anh ta ngừng nói, đệm vào "exì, exì...", nghe đoán ra là "yes, yes...". Mẹ mừng, đứng dậy cười hơ hơ, hỏi nhỏ "... Sa này, được bao nhiêu ?". Nhìn qua kẽ song cửa sổ, Sa đáp "... bốn, năm. Có thể là sáu khách". "Có thế thôi à ?", mẹ có chiều thất vọng. Sa tần ngần "... mùa này lạnh rồi, mẹ ạ !".
-
Tiếng Động
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Thanh Tâm Tuyền
HIỆN ĐẠI xuất bản 1970CHAPTERS 2 VIEWS 8354
Tôi biết không thể ngủ trở lại. Cốc cà phê đặc uống buổi tối ngoài quán đã bắt thao thức quá nửa đêm.
Mỗi lần mất ngủ tôi nghĩ lắm điều kỳ cục. Đầu óc quay như bộ máy lúc nhanh lúc chậm, quay dưng không chẳng ngừng.
Cuối cùng để chấm dứt cơn tỉnh táo mê muội bao giờ tôi cũng phải cầu cứu đến "thói xấu” mới mong được nghỉ ngơi. "Thói xấu” với ai khác không biết, riêng với tôi đó có thể là "thói tốt”. Khi thân xác lả đi sau cơn giật động trơ trọi, đầu óc trở nên trống rỗng. Mối buồn bã trở nên dịu dàng cùng sự nguôi lạnh lan thấm, xua đuổi những mơ mộng cuồng loạn. "Thói xấu” hay "thói tốt” trừ khử trí tưởng, mở hoác tôi như một hành lang dài oang oang những tiếng câm tẻ ngắt. Tôi lần mò trong bóng tối, thuộc rành rẽ mọi đồ vật trong nhà, từ cầu thang dốc xuống bếp vào buồng tắm. Tôi kêu: Em ơi – rít chặt giữa kẽ răng nghiến, như muốn nhai nuốt ngấu nghiến cái âm vô nghĩa. Em, em ơi… Gương mặt chẳng hình thù. Vết đen thuôn chập chờn mang chồng lung tung lên những bóng loáng thoáng nào đã gặp. Đã gặp từ trước ngày. Em, em ơi… Anh yêu em, em biết không? Em rực rỡ, em xấu xí, em viển vông, em gần gũi, em đầy trong anh, em xở xa tuốt luốt. Em chỉ là tiếng kêu ngậm kín trong những đêm lõa lồ tanh tưởi. Tôi ngồi chòm hỏm như con ếch, da cũng nhơ nhớp sần sùi, tôi có thể lăn lộn trên chiếu trải, lăn lộn khắp gian gác như con sâu róm bầy nhầy. Tôi có thể bò lê bò càng như con thú bốn chân, như con chó ghẻ, chúi nhủi đầu, chổng mông cho cơn điên thổi suốt từ hậu môn qua miệng đầy rớt rãi. Tôi có thể… cái gì cũng có thể như "thói xấu”. Riêng với tôi chắc chắn là "thói tốt”. Ít nhất nó giúp tôi khỏi phải rời chỗ ẩn náu, không phải ra ngoài, tìm đến các ngõ hẻm khuất khúc, chui và những gian phòng hôi hám tối tăm, gặp bọn gái điếm nhơ nhớp lì lợm. Tôi yên ổn, tránh được bất trắc hiểm nguy. Hơn nữa, đôi khi nó còn có thể cho tôi những rung động mù tít không sao có được với người đàn bà chung chạ. -
Tiếng Dương Cầm
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75
Thùy An
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 10 VIEWS 16219
Hoàng Oanh chở Honda đưa em về tận cổng:
- Chia tay hí. Mai nhớ đi học sớm nghe Mai Liên, tao cho mi coi cái ni hay lắm.
Em lườm bạn:
- Mi thì khi mô cũng có nhiều cái mới lạ, làm hơn quảng cáo thuốc cao đơn hoàn tán.
Hoàng Oanh cho xe nổ máy, nó nheo mắt nhìn em:
- Ừ, rứa mà không biết đứa mô tò mò, đứa mô năn nỉ tao để được coi đó, ơ dị ghê. Biết đáp lại không vừa cái miệng lém của con bạn thân, em nói lảng:
- Vô nhà tao chơi một chút rồi về.
- Thôi tao dông, tao còn nhiều việc lắm.
Em đi vào nhà lúc chị Mỹ Liên mở cửa bước ra.
Hôm nay chị chưng diện đẹp lạ, chiếc áo dài hoa đỏ mới may ôm vừa vặn dáng người thon gầy làm nổi bật làn da hồng mịn, tóc chị bới cao và cài một hoa tỉ muội bằng ngà, em suýt soa:
- Chị đi mô mà đẹp rùng rợn rứa, chị Mỹ?
Chị Mỹ Liên cười tươi như hoa sớm mai.
- Chị đi lễ, Mai Liên có đi không? Đi với chị luôn!
- Em đi rồi, em đi lễ với Hoàng Oanh từ sớm lận.
- Rứa à, răng không đánh thức chị dậy cùng đi cho vui.
- Hồi hôm, chị đi dự sinh nhật chị Hoài Thanh về khuya quá, cho nên em để chị ngủ. -
Tiếng Gọi Của Oan Hồn
Truyện Dài Kinh Dị Truyện Hay Tiền Chiến
Thiều Quang
CHAPTERS 2 VIEWS 615
Một buổi chiều mùa đông, trời lạnh gió vi vút thổi. Hai hàng cây tiên hè gần trụi hết lá. Chốc chốc, gió thổi mạnh, cành cây khô rung động, lá vàng lác đác rơi...
Trên đường thưa người qua lại. Hai giẫy hàng phố, nhà nào cũng đã dở đóng dở mở. Trong nhà, mọi người như đang quây quần lấy nhau để hưởng chung bầu không khí ấm áp trong cái gia đình đông đủ. Thỉnh thoảng có người quay mặt nhìn ra đường mà lòng bâng khuâng mỗi khi thoáng thấy người phu xe chạy qua, hoặc nhìn người khách bộ hành cặm cụi bước trên đường :
- Ới ông ơi ! Ông đi đâu, ông bỏ con. . .
Trong lúc tạo vật với người đời như đang, ký kết với nhau một cuộc hòa bình vĩnh viễn thì trên đường cái, tiếng ai khóc thiết tha lại làm cho lòng người đang ấm áp bỗng dưng tê lạnh.
Trên đường, một thằng bé tuổi chừng 15, quần áo nâu, đầu quấn chiếc khăn ngang, chân dận đất, vừa khóc vừa chạy theo một cái xe bò chở một cái áo quan mộc, mỏng mảnh. Hai người phu xe nhoài người bước gâp, kẻ trước người sau đẩy cái xe một cách vội vàng. Xe bò gầm rít khiến người ta rùng mình tưởng như nghe thấy tiếng rú của người chết trong săng. -
Tiếng Gọi Của Rừng Thẳm
Truyện Dài Truyện Hay Tiền Chiến
Lan Khai
TÂN DÂN xuất bản 1939CHAPTERS 10 VIEWS 12499
Ông khán Thi, chú ruột Cang-Ngrào, mãi lúc ấy mới rửa chân lên nhà. Mọi người hớn hở đón chào. Phải, một cuộc vui mà thiếu ông khán Thi, sao gọi là cuộc vui được. Ông ta thực là một nhân vật lạ lùng. Người bé loắt choắt, tuổi độ bốn mươi nhăm, năm mươi, mặt săn soăn, gò má cao, mắt hấp hìm, mũi đỏ như quả nhót chín, môi mỏng dính luôn ngậm chiếc điếu can đồng. Trông vẻ người đã ngộ nghĩnh, tính nết lại hay vui đùa; rát như cáy mà hay làm mặt bạo. Gặp ai cũng giở những chuyện hùm beo gớm chết. Phòng thử ông ta chỉ giết được chỉ một phần trăm cái số hùm gấu, cầy cáo, ông vẫn khoe khoang thì, nội vùng đó, dễ chẳng ai còn thấy bóng con thú rừng nào nữa!
-
Tiếng Gọi Vực Sâu
Truyện Dài
Nguyễn Đình Phùng
CHAPTERS 56 VIEWS 27056
Biển nắng chói chan, không một cơn gió. Bầu trời xanh trong vắt không một cụm mây. Chiếc ghe nhỏ dập dềnh theo từng cơn sóng vỗ vào, không di chuyển. Chiếc ghe như một chấm nhỏ giữa lòng đại dương mênh mông, vô định, im lìm như một câm nín. Lữ đứng thẳng người đảo mắt nhìn suốt một vòng chân trời, chàng không thấy bóng dáng của một chiếc tầu nào xuất hiện.
Đã hai ngày rồi, chiếc ghe nhỏ bị hỏng máy nằm yên một chỗ và hy vọng của đoàn người trên chiếc ghe vượt biên tìm tự do là được một tầu buôn nào của ngoại quốc đi ngang để vớt. Như những câu chuyện của những người vượt biên trước viết thư từ Mỹ kể lại, may mắn được tàu Mỹ vớt và được vào Hoa Kỳ ngay. Những câu chuyện kể thêm mắm muối kèm với những hình ảnh gởi về. Những chiếc xe bóng lọng, nhà cửa đồ sộ, hình ảnh của vùng đất tự do huy hoàng. Những ước mơ giờ đã thành sự thật.
Đoàn người nằm bẹp trong chiếc ghe mỏng mảnh cũng chỉ ước muốn như vậy và cầu mong một chiếc tầu Mỹ đi ngang. Hay bất cứ một tầu buôn ngoại quốc nào khác cũng được. Và xin đừng là một chiếc tầu của bọn cướp biển Thái Lan. -
Tiếng Hát Học Trò
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75
Văn Quang
PHÙ SA xuất bản 1963CHAPTERS 7 VIEWS 933
Tất cả những sự việc vừa xẩy ra, đối với Liên, y hệt một giấc mơ. Giấc mơ kỳ lạ với tất cả xao xuyến, rạo rực, mê say của người con gái mười bảy. Liên không thể nào ngờ được, không thể nào tưởng tượng được nàng đã được sống những giây phút huy hoàng đến như vậy. Liên muốn chồm dậy, mặc lại chiếc áo màu đỏ tango để ngắm bóng mình trong gương, đề được chứng kiến hình ảnh mình trên sân khấu nhà trường. Rồi những tiếng la hét, cuồng loạn của bọn học trò con trai tưng bừng:
- Bis ! Bis ! Liên ! Li...iên ! Bis !
Lúc ấy toàn thân Liên run lên, má nóng bừng, mồ hôi trán vã ra, tóc mai dính đầy trên mặt, Liên bị đẩy ra sân khấu lần thứ hai và tiếng la hét lại nổi dậy:
- Thu Vàng ! Thu Vàng ỉ
- Ngọc Lan ! Ngọc Lan í
- Chuyển Bến ! -
Tiếng Hát Nhân Ngư
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Nguyên Vũ
ĐẠI NGÃ xuất bản 1970CHAPTERS 12 VIEWS 4105
Em thương yêu,
Thư cho Em đây, những giòng chữ của da thịt, tim óc anh, những giòng chữ thay một lời vĩnh biệt anh chưa kịp nói khi đưa Em lên xe hoa để làm một cô gái bình thường, và, chắc sẽ trở thành một người vợ, một người đàn bà bình thường.
Thư cho Em đây, ơi Em, người con gái anh yêu và yêu anh. Đêm nay trở về căn nhà nghèo nàn anh không ngất ngưởng men say, không phảng phất hơi hướng của những con điếm rẻ tiền chui rúc trong các hang cùng ngõ hẻm Sàigòn như một bầy chuột dịch hạch. Anh không váng vất cơn sốt của những tên lính lê dương, cơn sốt của những thằng lính thiên hạ quen gọi là kiêu binh. -
Tiếng Hát Vành Khuyên
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thái Hải
TUỔI HOA xuất bản 1972CHAPTERS 8 VIEWS 12546
Tên thật của em là Nguyễn Thị Hương Trầm. Nhưng từ hai năm qua, mọi người đều gọi em là Vành Khuyên. Từ bạn bè, từ các thầy cô trong trường, đến chính gia đình em nữa, tất cả đều đã như quên hẳn cái tên Hương Trầm.
Cho đến bây giờ, và có lẽ còn cho đến mãi mãi, em nghĩ rằng sẽ không bao giờ em quên được cái tên Vành Khuyên kỷ niệm mà mọi người đã gọi em bắt đầu từ buổi văn nghệ tất niên năm em học lớp sáu.
Trời phú cho em giọng hát ngọt ngào ngay từ khi còn bé. Chị Hương Trinh tập cho em hát. Năm em lên lớp bốn, anh Trung lại dạy thêm em về nhạc lý và xướng âm. Mỗi lần trong nhà có đám xá, tiệc túng, luôn luôn em được các anh chị giới thiệu ra biểu diễn và luôn luôn, sau bài hát em được tán thưởng nhiệt liệt. -
Tiếng Khóc Mồ Côi
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Dung Sàigòn
TÁC GIẢ xuất bản 1972CHAPTERS 7 VIEWS 19149
Tôi được đem ra khỏi cô nhi viện từ năm tôi tám tuổi. Tiếng ba mẹ đầu tiên tôi được gọi kể từ ngày đó. Thật ra trước ngày mẹ nuôi đến viện xin cho tôi ra, tôi cũng đã được gọi một người đàn bà bằng mẹ, mẹ ruột tôi. Tôi gặp mẹ không quá hai lần trong suốt thời gian tôi sống trong viện, nên tiếng mẹ đối với tôi cũng không làm tôi hình dung nổi một thiêng liêng nào hết. Mẹ trong tôi lúc nào cũng vô tình lạnh nhạt. Mẹ sang trọng rực rỡ. Mẹ với tôi là hai thế giới xa vời. Ơi mẹ. Mẹ như thế đó sao? Mẹ lạnh lùng xa vắng. Mẹ có đầy đủ mọi thứ trên đời, nhưng mẹ không có tình thương của con. Tôi cứ nghĩ thế. Trong trí óc non nớt của một đứa trẻ tám tuổi bị bỏ rơi như tôi, tôi đã cảm thấy được những tủi hổ khôn cùng của những ngày sống trong trại mồ côi vất vưởng. Tôi cứ nghĩ thà tôi không còn mẹ - thà tôi mồ côi thật sự như những đứa trẻ khác - thà tôi không được nhìn mẹ một lần nào để trí óc tôi không bị vướng mắc bởi hình dáng mẹ cùng sự lạnh lùng chối bỏ của mẹ đối với tôi. Tự mẹ, mẹ hành hạ trí óc non dại của tôi, mẹ có biết thế không nhỉ? Lần cuối mẹ đến thăm tôi, như một linh tính bất ngờ tôi thấy mẹ đã xa tôi ngàn dặm và tôi thì rụt rè, ngớ ngẩn đứng nhìn mẹ trân trối. Tôi sợ mẹ tan đi, biến đi, tôi sợ sự Ồn ào của tôi làm phiền lòng mẹ. Nhưng rồi mẹ cũng vẫn bỏ tôi lặng lẽ cho tôi đứng sững nhìn theo bóng mẹ lạnh lùng đi trong nắng. Cơn tức tưởi vỡ òa không kềm giữ. Mẹ Ơi! Mẹ là thế đó. Hình ảnh mẹ trong con là thế đó. Con không níu kéo nổi mẹ, con nghĩ thế. Tôi đã nghĩ như thế. Mẹ bỏ tôi mất rồi, tôi chỉ biết nghĩ thế. Lý dó nào mẹ bỏ tôi vào đây tôi không hiểu. Lý do nào mẹ lạnh lùng xa lạ với tôi, tôi không hiểu, và lý do nào người ta xin cho tôi ra khỏi viện tôi cũng không hiểu nốt. Còn nhớ buổi sáng hôm đó tôi được gọi lên phòng Soeur bề trên. Vừa bước vào cửa, tôi bắt gặp một đôi mắt nhìn tôi đằm thắm. Bên cạnh Soeur, người đàn bà còn trẻ, thật trẻ, cười với tôi. Tôi rón rén lại gần Soeur, người đàn bà lúc ấy vẫn nhìn tôi chăm chú, êm ái. Đôi mắt của bà làm tôi thốt nhớ tới những buổi đến thăm Cô Nhi Viện thường xuyên của bà, và bà cũng đã nhìn tôi bằng đôi mắt êm ái. Cái nhìn làm tôi mủi lòng không ít.
-
Tiếng Khóc Vào Đời
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Nguyên Vũ
MÂY HỒNG xuất bản 1970CHAPTERS 7 VIEWS 3122
Tiếng Khóc Vào Đới là một trong những tác phẩm bán chạy nhất của Nguyên Vũ trong hai năm 1970- 1971. Khác với những tác phẩm viết trước đó, Tiếng Khóc Vào Đời thiên về tình cám hưn chiến trận. Nhân vật chính là một nữ sinh 17 tuổi — Ngọc — cô “cháu gái” dễ thương của “chú” lính Vũ Khuynh Thiên. Ngàv “chú” rũ áo bỏ thành phố ra đi, “cháu” còn thơ dại. Ngày “chú” vê phép, “cháu” đã biết yêu. Nhưng... “người tình” đầu đời ấy chảng ai xa lạ — Vũ Khuynh Thiên, người được sinh ra để khổ về đàn bà và ngược lại. Cuộc tình éo le, cay nghiệt này sẽ đưa Ngọc về đâu?
Tiếng Khóc Vào Đới ngọt ngào, quyến rũ như trái táo cấm tội tổ tông. Chuyện cùa những người đã, đang và sắp yêu. -
Tiếng Ma Trong Địa Huyệt
Truyện Dài Trinh Thám Truyện Hay Tiền Chiến
Tri Sinh
CHAPTERS 16 VIEWS 1322
Hôm nay Khanh đang mơ màng trong giấc ngủ trư, bóng tiếng chuông điện thoại réo rắt dọi vào tai, làm cho chàng tỉnh giấc vôi choàng bừng dậy; ôm cả chăn, chạy lại bàn giấy nhấc thính cơ lên nghe. Trong thính cơ, một giọng thất thanh gọi chàng :
- "Alo!... alo!.... ngài... bác sĩ Tân Khanh mời ngài lại ngay....... thám tử Dương Hùng bị ám sát.... lại ngay."
Khanh chú ý nghe rõ tiếng quan chánh mật thám Wattrony, chàng toan cất lời hỏi; thì chuông điện thoại đã ngắt. -
Tiếng Sấm Dương Châu
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75
Vũ Thiên Lý
TUỔI HOA xuất bản 1970CHAPTERS 7 VIEWS 8781
Tuổi trẻ vốn rất hào hiệp và thích làm chuyện phi thường. Những sách Võ Hiệp phải được viết ra để mà giúp đỡ các em phát triển tinh thần mã thượng, trong cái ý nghĩa cứu khổn, phò nguy của sự thực hiện bác ái, công bằng.
Rất tiếc từ trước đến nay loại Võ Hiệp viết cho các em không nhiều. Những tác phẩm loại này dành cho người lớn càng ngày càng có tính cách nuông chiều thị hiếu thấp hèn hoặc còn giữ nguyên những lối suy tưởng cũ kỹ.
Tiếng Sấm Dương Châu ra đời nhằm mục đích phản ứng lại loại Võ Hiệp chứa đầy tính cách hoang đường và những tinh thần anh hùng chủ nghĩa lỗi thời, những kiểu phiêu lưu vong mạng. Tác phẩm cố gắng phát huy một quan niệm Võ Hiệp hoàn toàn mới mẻ, trong đó bản lĩnh anh hùng và quan niệm sống của họ đều có tính cách nhân đạo và dân chủ hơn. Tất nhiên trong sự phản ứng lại một tình trạng Võ Hiệp quá thời, người viết không thể nhất đán tách rời khỏi những công thức quen thuộc đã được chấp nhận từ trước về loại truyện này, mà chỉ tìm cách tháo gỡ dần dần những kiểu phi thực trong các tình tiết để mong do đó tìm một lối viết Võ Hiệp thích hợp và bổ ích hơn.
Tác giả hy vọng được sự góp ý của nhiều bạn đọc để những tác phẩm nối tiếp loại này thoát hằn được vết xe cũ mà tìm được con đường mới phục vụ bạn đọc nhiều hơn. -
Tiếng Sáo Chiều
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75
Tuyết Oanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 4 VIEWS 7810
Em mở tung cánh cửa sổ . Trời hãy còn sớm. Mặt trời chưa đủ sưởi khô mấy giọt nước mưa chiều qua còn đọng trên lá cây. Ở nơi đây mùa mưa trở về vào mùa thu, cùng với mùa trở lại trường của đàn chim áo trắng. Gió sớm thổi vào mặt em man mát. Những con chim sẻ líu lo trên cành trúc bỗng bay vụt đi. Một khoảng vườn lao xao khi bước chân chị Thục Hân dẫm nhẹ trên lá ướt. Chị Hân dừng bước bên gốc vú sữa, bàn tay vẫn nắm chặt ống sáo, vật chị yêu nhất trên đời. Tiếng sáo vi vu trong buổi chiều hoàng hôn. Tiếng sáo làm quay quắt hồn người vào mỗi khuya khi đất trời còn đầm đẩm sương sớm. Em yêu chị Thục Hân nhiều hơn kể từ ngày ngọn gió độc ghé qua cho chị đời đời câm nín. Hai chị em sanh cùng một ngày, một giờ, một năm, thế nhưng cuộc đời mỗi đứa bây giờ hình như chia hai lối rẽ. Em hồn nhiên với bạn bè và trường lớp. Chị ru nỗi bất hạnh của mình trong tiếng sáo đau thương.
-
Tiền Lê Vận Mạt (Sự tích Lê Ngoại Triều)
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Phạm Minh Kiên
TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1956CHAPTERS 9 VIEWS 7808
Về đời tiền Lê vua Long Đỉnh là người tàn bạo hung hăng, ở ăn không có đao lý. Thường lấy tửu sắc mà làm một món thích chí, coi giang san như rác như rơm, thường dùng sảm nịnh để làm môt bạn tri âm, coi sự nghiệp như tro như bụi.
Từ ngàv giết anh cướp ngôi Iên chấp chánh trị vì, thì dùng những kẻ gian thần, những quân bạo ngược, để làm bộ hạ tay chơn, để làm ruột rà thân thích. Sớm tối chung cùng, ngày đêm đàm đạo, ngồn tùng kế thính, thuấn ý xuôi tình, thì có Triệu Di, Trịnh Tấn, còn sát phạt hiền thần, thị cường lăng nhượt, thì có ba thằng rể của Triệu Di, và môt đứa con của Trịnh Tấn. Thằng rể lớn của Triệu Di tên là Bật du Kha, hình cao vóc lớn, vỏ nghệ tinh thông, sức lực mạnh bạo, gốc lai Chàm. Thằng kế tên là Thạch đình Oai lai người Tàu, cũng võ dõng cao cường, tinh thông thương pháp. -
Tiếp Bội
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Tiêu Kim Thủy
LÁ DÂU xuất bản 1957CHAPTERS 9 VIEWS 15986
Trong lúc nền Cộng hòa chưa thiết lập ở Việt Nam, mọi sinh lực còn bị dồn ép dưới chế độ thực dân, phong kiến, thì xã hội ta cơ hồ chìm đắm trong cõi tối tăm. Chua chát nhứt là mọi người không được công khai biểu lộ lòng yêu nước.
Trong hoàn cảnh khắc nghiệt đó, một thế hệ thanh niên đã đứng lên. Tiêu biểu cho tinh thần tranh đấu của thế hệ thanh niên này là Tiếp và Bội.
Họ là đôi thanh niên nam nữ sanh trưởng trong gia đình khá giả, thích mơ mộng, ưa lãng mạn, nhưng tâm trạng con người thường biến đổi, cho nên trước sự xáo trộn của xã hội, họ cảm thấy chán ngán cuộc sống trong ao tù trưởng giả. Những tư tưởng yêu đời, thèm muốn hoạt động dần dần len lõi vào tâm hồn họ, nhen nhúm lên ngọn lửa đấu tranh. -
Tiểu Anh Hùng
Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Dã Sử VH Miền Nam Trước 75
Thẩm Thệ Hà
KHAI TRÍ xuất bản 1971CHAPTERS 6 VIEWS 6597
Một hôm Mạc Anh hoàng đế đang ngự triều, bỗng có ba vị cận thần hơ hải chạy vào, mặt người nào người nấy trông thật là thê thảm.
Hoàng thượng ngạc nhiên hỏi:
- Ai làm cho các khanh ra nông nỗi?
Họ cúi đầu một lượt:
- Chính sứ thần Sĩ Gia của bệ hạ.
Vua nổi giận:
- Quân phản bội! Các khanh hãy an lòng, con hắn là Sĩ Uy sẽ đền tội cho hắn. -
Tiểu Phi Lạc Náo Sài Gòn 1 (Ngàn Năm Một Thưở III)
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Hồ Hữu Tường
NAM CƯỜNG xuất bản 1967CHAPTERS 6 VIEWS 15789
Trong khoảng 1948, trên tờ Sài Gòn Mới, có đăng một tiểu thuyết dài có tánh chất trào phúng, với cái tên là PHI LẠC SANG TÀU, của tác giả Ý DƯ. Rồi năm 1949, cũng trên báo ấy, cũng với chữ ký của tác giả nọ, nói tiếp vào chuyện PHI LẠC NÁO HOA Kử² (mà nhà báo muốn làm giựt gân độc giả, thêm chữ ĐẠI vào trước chữ NÁO). Nhưng nhà xuất bản, không biết Ý DƯ là ai, gán đại cho nhà chính trị kiêm ký giả HỒ HỮU TƯỜNG. Ông này không đính chánh, lại còn chìa lãnh bản quyền tác giả nữa!
Thấy MÕ LÀNG VĂN tư vị, không tố cáo vụ sang đoạt văn chương của nhà học giả họ HỒ, Ý THỪA tôi đặt vấn đề ấy, trước là cho ông tiên chỉ của làng, kế đó là cho quý vị trong ban hội tề, sau nữa là cho toàn thể dân trong làng (tôi ám chỉ những độc giả đó). Bằng chứng mà tôi nêu ra hoàn toàn bằng văn chương. Xin quý vị nghe rõ. -
Tiểu Phi Lạc Náo Sài Gòn 2 (Ngàn Năm Một Thưở III)
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Hồ Hữu Tường
NAM CƯỜNG xuất bản 1967CHAPTERS 6 VIEWS 10452
Đây nói về Thompson, khi tiếp được mảnh giấy của Xích Tử, đọc xong, thì nở một nụ cười khoái trá. Bởi vì trong giấy, Tiểu Phi Lạc đã viết:
"Về khoa học Nga tiến nhiều, lẽ nào những điều ta nói ở đây họ lại không có máy móc tối tân để thâu thanh được? Âu là ta chỉ bàn phiếm với nhau. Ấy là kế "dĩ hư tàng thực". Tôi nào có lòng xài xể ai đâu? Những cái tôi nói nãy giờ, thì trong ngôn ngữ của các hiệu cao lâu, thực đơn ghi là "bốn món ăn chơi". Xin vào đề ngay. Vì nếu câu chuyện dài lê thê, sợ e ăn hết cái Tết mà chưa dứt. Và, sở dĩ "bốn món ăn chơi" của tôi có mùi vị của cái mà ông gọi là "xài xể", bởi vì có va chạm mạnh, tia lửa mới xẹt ra; có tia lửa mới nhúm đốt nhiên liệu cháy; nhiên liệu đốt cháy mới phát ra ánh sáng; có ánh sáng mới rọi thấu những huyền ẩn của vấn đề mà ông thắc mắc." -
Tiêu Sơn Tráng Sĩ
Truyện Dài Dã Sử Truyện Hay Tiền Chiến Tự Lực Văn Đoàn
Khái Hưng
CHAPTERS 49 VIEWS 92772
Tuy mới vào khoảng đầu giờ Dậu, nhưng về tiết mùa đồng, trời đã nhá nhem tối. Các nhà, các hàng xén ở phố Từ Sơn đều đóng cửa. Chỉ trừ một hàng cơm là có ánh sáng. Và luôn luôn ở trong đưa ra tiếng cười nói ầm ỹ.
Một trang thiếu niên kỵ sĩ, từ phía Nam tới, kìm ghì cương ngựa trước cửa hàng. Chàng y phục nai nịt gọn gàng, đầu đội nón lông đen, chân đi hia chẽn, cỗ quấn một cái khăn lụa trắng thắt lỏng, mối bỏ rủ sau lưng. Con ngựa của chàng sắc nâu xẫm, và tuy nhỏ thon, nhưng có dáng mạnh mẽ và khoẻ dai. Trời lạnh buốt căm căm mà mình nó ướt đẫm mồ hôi, xem đó đủ đoán biết chủ nó đi từ xa lại. Thế mà mũi nó hục hặc thở ra hai luồng hơi khói, bốn gió nó cuốc xuống đất như gõ nhịp, để tỏ ý muốn là còn thừa sức chạy một thôi dài nữa. Kỵ sĩ lấy tay vỗ khẽ vào cổ ngựa nói :
- Hãy thong thả, tuấn mã, đi đâu mà vội thế? Thầy trò ta nghỉ chân ăn lót dạ đã. -
Tiểu Thuyết Vô Đề
Truyện Dài
Dương Thu Hương
CHAPTERS 10 VIEWS 48690
Chúng tôi hướng vào góc rừng đã tỏa ra mùi thối khủng khiếp mà đi. Tới vực cô hồn, gặp sáu cái xác truồng. Xác đàn bà. Vú và cửa mình bị xẻo, ném vung vãi khắp đám cỏ xung quanh.
Nhờ những tấm khăn dù, nhờ những chiếc cổ áo sơ mi kiểu lá sen tròn và hai ve nhọn mà chúng tôi nhận ra đấy là những người con gái miền Bắc. Có lẽ họ thuộc một binh trạm hoặc một đơn vị thanh niên xung phong cơ động nào đó bị lạc. Cũng có thể họ đi kiếm măng hoặc rau rừng như chúng tôi rồi vấp bọn thám báo.
Chúng đã hiếp các cô tàn bạo trước khi giết! Những cái xác bầm đập méo mó! Da thịt con gái nõn nà tươi thắm vậy mà khi chết cũng thối rữa y như da thịt một lão già phung lỡ hay một con cóc chết!
Đám dòi lúc nhúc trong các vết thương, trong các hốc mắt, hốc miệng. Những con dòi trắng nhở, béo tròn. Chúng tít trên các tử thi, ngoi lội, trồi lên trụt xuống, vẻ viên mãn của loài dòi bọ. -
Tìm Em Trong Nắng Thu Vàng
Truyện Dài Tình Cảm
Nguyễn Hùng Vũ
CHAPTERS 6 VIEWS 837
Hồ đưa tay xé cái phong bì mầu vàng. Một tập giấy với tựa đề Áo Tím Ngày Xưa và tờ báo Hương Xưa hiện ra trước mắt nàng.
Hồ để lá thư sang một bên, cầm tập giấy mở ra xem vài tờ đầu. Cái tên Giáng Hương đập vào mắt nàng.
Nàng cầm tập giấy, nhớ rằng đã lâu rồi không có dịp đọc tiểu thuyết tình như dạo còn ở Việt Nam. Thời giờ ở Mỹ trôi vùn vụt như tên bắn, mới giáng sinh đầu tiên ở Mỹ ngày nào mà nay chỉ còn mấy tháng nữa lại sắp đến cái giáng sinh thứ mười. Con Mi ngày nào còn đỏ hỏn, nay đã nghịch phá, ăn nói lém lỉnh như gì! Thời gian đi mau thật.
Hồ pha cho mình một ly trà nóng đem vào phòng. Nàng cầm tập giấy mở ra đọc.
Đọc được gần nửa quyển tiểu thuyết của Thông, Hồ để sang một bên, dụi mắt nhìn đồng hồ: đã một giờ sáng. Con Mi đã ngủ say. -
Tìm Một Cỏi Về
Truyện Dài
Nguyễn Lân
CHAPTERS 16 VIEWS 3364
Kinh qua những vui buồn, những đớn đau vấp ngã, những hân hoan vươn lên trong cuộc đời là chuyện thường. Nhân vật chính trong truyện cũng có số phận khắc nghiệt như ai, khiến tâm hồn con người bình thường đó phải trải qua những đoạn đời sôi động bất thường. Hắn có thể làm cho độc giả bực mình, cũng có thể làm cho độc giả thương cảm. Ở hắn, có nhiều điểm khác biệt với một người bình thường mà cũng có nhiều điểm tương đồng với đại chúng.
Con người hắn được uốn nắn từ một khuôn mẫu tốt. Rủi những bất hạnh xảy tới, hẳn vẫn chịu đựng và vượt qua được. Bên cái rủi vẫn có cái may. Từ những đam mê xốc nổi hắn dần dà hiểu được thân phận mình, hiểu được bàn tay kỳ diệu của Tạo Hóa. Từ đó, hắn đi tìm một cõi về. Cõi về ấm cúng nơi trần thế. Cõi về thanh bình trong tâm tưởng. -
Tìm Một Thiên Đường
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Đình Thiều
THỜI ĐẠI xuất bản 1972CHAPTERS 7 VIEWS 2207
Người đàn bà rít lên những tiếng gào man rạ như một con thú bị thương. Hai tay bà ta cuồng dại bứt từng nắm cỏ lẫn đất cát nhét vào mồm. Hai chân đạp miết trên đất ruộng như muốn nhoài người ra thoát cơn đau.
Dũng quát lớn bắt bọn lính rãn ra xa bụi cây rậm.
Chàng hỏi người y tá của trung đội :
- Biết lo vụ nầy không ?
- Dạ không... Thiếu úy biết đó... Túi quân y mất hồi nãy rồi ạ.
Dũng chửi thề một tiếng nhỏ trong miệng. Chàng vốn không ưa gã y tá này nhưng không nở tống hắn đi khỏi trung đội mình. Cảnh lũ con gã nheo nhóc trong cán nhà bẩn thỉu ám ảnh chàng hoài, giữ chàng không quyết định nổi việc xin người thay thế gã y tá ba gai, làm biếng nhát hơn đàn bà. Bởi nếu tống gã ra khỏi trung đội chàng chắc chắn gã sẽ bị đưa ra tiền đồn, và cả gia đình nheo nhóc đó sẽ bị gã xách đi theo lên miền rừng xanh núi đỏ... -
Tim Tím Như Hoa Dại
Truyện Dài Tình Cảm Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Thị Mỹ Thanh
TUỔI HOA xuất bản 1974CHAPTERS 4 VIEWS 12157
Nắng soi chếch trên những ngọn lá. Hướng vừa nheo mắt nhìn, vừa nói :
- Chiều lắm rồi đấy “bà con”! Ai đã muốn về nào?
Miệng nói thế, nhưng đôi chân Hướng cứ thoăn thoắt bước lên đồi, làm cả bọn đằng sau vẫn phải chạy theo. Giang, đi chót hết, vờ đưa bàn tay lên miệng làm loa, kêu:
- Hướng! Đi gì mau vậy, thằng khỉ?
Văn lẩm bẩm :
- Nó dẫn cả bọn đi đâu đây ? Bộ muốn cho lạc chắc?
Hai cô con gái đi ở giữa, không nói gì, chỉ nhìn nhau cười mà nắm lấy tay nhau bước lên những cành cây ngã ngang lối mòn để đi cho kịp Hướng. Anh chàng này, ỷ là người duy nhất biết đường, nên xung phong đi trước thật nhanh.
Hướng đã dừng lại ở trên đỉnh đồi, quay lại chờ các bạn. Bốn người phía sau còn đang hì hục đi lên. Hướng bỗng che miệng cười, Huyền hỏi:
- Cái gì mà cười vậy Hướng?
- Tôi cười Huyền đấy. Dân Sàigòn có khác! Trông giống như bò lên đồi, chứ không phải đi lên đồi.
Huyền nhặt môÌ£t hòn sỏi ném vào người Hướng, đỏ mặt:
- Khỉ! Nói một câu hai nghĩa nhé! -
Tìm về Sinh Lộ
Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75
Kỳ Văn Nguyên
TÁC GIẢ xuất bản 1957CHAPTERS 34 VIEWS 1366
Trần Vũ mở cửa bước vào và đứng dừng lại hiện giữa khung cửa phòng khách, mặt lạnh như tiền. Chàng đứng im không nhúc nhích, nhìn khắp mọi người. Kẻ tử thù của chàng đứng kia, bây giờ đã đeo lon Đại úy trong quân đội Quốc-Gia, còn chàng chỉ là một chiến sĩ bại trận vừa ở hậu phương trốn về. Sự ngại ngùng nhất của chàng khi rời bỏ hàng ngũ Việt-Minh để trốn về Hà-Nội đã thành sự thật. Nhưng biết làm thế nào. Việc nào đến sẽ phải đến. Làm sao mà tránh nổi.
Phụng-Anh nhìn chàng. Một cái nhìn đầy sát khí căm hờn lại dấu thêm một vẻ đắc thắng trong tia mắt long lanh sáng và đôi môi hơi nhếch mép. Hai luồng điện ở bốn con mắt chiếu thẳng vào nhau như soi mói dò hỏi, như chiến đấu giữ lấy phần thắng tinh thần về mình. Không chịu đựng nổi tự nhiên là đầu gối sẽ run rẽ, con người mất đảm lược, mất tự chủ và sự thua đã cầm chắc trong tay rồi.
Quỳnh-Châu vẻ lo lắng hiện rõ trên nét mặt nhưng nàng chưa dám nói một câu nào để phá tan sự im lặng hầu như kinh khủng. Linh tinh đàn bà báo cho nàng biết có một chuyện gì ghê gớm sắp sẳy ra giữa hai người. -
Tình Ca Mùa Thu
Truyện Dài Tình Cảm
Hồng Dung
CHAPTERS 2 VIEWS 14655
Mai Vân dừng lại một góc khuất lắng nghe, hình như bọn họ đang nói về cô và cố ý ghép cô cho một anh chàng tên Trị. Đột nhiên Mai Vân thấy giận . Bình thường cô rất ghét mọi người gán ghép cô như thế, đã lỡ hứa với dì Sáu nên Mai Vân cố nhịn . Mà hơn thua làm gì trong khi cô chỉ ở đây vài ngày thôi. Mai Vân cương quyết bỏ hết ngoài tai. Thế nhưng những tiếng cười ấy như thách thức cô, như trêu cợt cô. Chưa lúc nào cô thấy ghét Tín như bây giờ, tiếng cười của anh ta nghe khó chịu làm sao ấy.
Buổi tiệc kéo dài tới chiều, khi mọi người đã ra về thì Tín đã ngà ngà say.
Mai Vân đang xem tờ báo, nghe tiếng chân cô ngước lên, thật không tưởng tượng nổi gương mặt của Tín đỏ như trái gấc. -
Tình Cao Thượng
Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Nguyễn Mạnh Côn
TÁC GIẢ xuất bản 1968CHAPTERS 3 VIEWS 11317
Câu chuyện thật giản dị, tuy hai bên cùng đau khổ như nhau. Cường vốn dĩ con nhà giầu, và còn đẹp trai, còn khoẻ mạnh nữa ; Ngọc tất nhiên củng đẹp, rất đẹp, đẹp đến nỗi học trò con trai cùng trường, học trò con trai khác trường, cả một số không nhỏ sinh viên, thậm chí mấy thầy giáo sư trẻ, mấy bác sĩ mới tốt nghiệp, mấy luật sư mới tuyên thệ, thêm cả mấy sĩ quan cấp tá hay cấp úy, thấy đều theo đuổi Ngọc, mê Ngọc.
Ngọc con nhà nghèo, mới mười chín đã trải nhiều biến cố trong gia đình. Sau nhiều năm đi học, rồi nhiều năm nghỉ, rồi lại đi học, thiếu nữ mới lên được lớp đệ Nhị, sắp sửa thi Tú tài. Trong khi đó Cường đã hai mươi, mà cũng chỉ học đến đệ Nhị. Lý do cũng dễ hiểu là Cường, con nhà giầu, không ham học. Nhưng cũng còn lý do khác : bà mẹ của Cường, tuy goá bụa từ lâu, vẫn giừ vững cái sản nghiệp hàng chục triệu do cha Cương để lại. Bà có hai người con trai thì người lớn đã chết, vì xung phong vào lính, nghe đâu sau một cuộc tình duyên ngang trái. Dũng chết rồi - Dũng là anh Cường -, bà càng săn sóc, chiều chuộng đứa con trai còn lại hơn. Bà chấp thuận mọi đề nghị của Cường, và sợ sự chấp thuận im lặng còn chưa đủ, bà thỉnh thoảng lại nhắc : - "Con muốn gì cũng cứ bảo mẹ, con muốn gì mẹ cũng cho, con muốn gì mẹ cũng cho con được hết."
Bạn hữu của Ngọc và Cường đều biết như thế. Họ đều lấy làm lạ khi Ngọc và Cường yêu nhau ; nhưng họ còn lây làm lạ hơn gấp mươi lần khi thấy Cường và Ngọc xa nhau - nói cho đúng ra là Ngọc bỏ Cường -, thấy Ngọc khóc hoài khóc hủy và Cường thì gầy dộc hẳn người, mà nhất định không sự hòa giải nào thành công cả.
Rồi khoảng nửa năm sau Ngọc lấy chồng. Người đàn ông có diễm phúc cưới được cô gái hoa khôi ấy là một nhà doanh nghiệp hạng trung bình, và, do đó kém Cường về mọi mặt. Nhưng thiếu nữ tỏ ra sung sướng. Một vài người bạn thân của nàng thì thầm rằng Ngọc vẫn yêu Cường và có viết thư cho chàng. Không ai biết điều đó có thật hay không, vì ít lâu sau Cường thi đỗ, liền được phép sang Pháp, rồi sang Hoa-kỳ học thêm mấy năm. Lúc về, chàng đã có vợ. Câu chuyện tình giữa Cường và Ngọc đi lần vào quên lãng...
Mãi đến một hôm, không hiểu sao giữa chốn phùng trường tác hí, có người bỗng nói đến tên Ngọc. Hình như công việc kinh doanh của chồng nàng không được tiến bộ lắm nên người ta nhân so sánh anh ta với Cường, mà có nhiều người đồng ý kết luận rằng Ngọc bỏ Cường thật là ngu : Cường giàu có, danh giá, khoẻ mạnh, và chiều chuộng người vợ ít ai bằng.
Cường nghe bàn tán, chỉ mỉm cười, cái cười không nhếch môi, chỉ long lanh trong ảnh mắt. Cái cười khinh bạc của những ai biết chỉ có mình biết sự thật. Sự thật nằm trong mẩy bức thư của Ngọc. Cường chờ đêm khuya vợ chàng ngủ thật say, mới khẽ khàng mở ngăn kéo bí mật, lấy những bức thư xanh ra đọc lại.