CLOSE
Add to Favotite List

    Trần Tuấn Kiệt

  • Cầu Hôn

    Cầu Hôn
    Trần Tuấn Kiệt
    HỒNG LĨNH xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 200

    Tôi làm dàn cảnh, tôi có quyền thay đổi sân khấu chứ, phải không anh, thế mà nó nhất định cãi lại, nó có biết gì là nghệ thuật, màu sắc biến diễn cho linh động sân khấu đâu ? Chúng nó chỉ có ba đồng tiền, bỏ ra để làm hầu làm bì, lên mặt hống hách với anh em nghệ sĩ. Thật chán ngấy rồi đó.
    Ba bốn người ngồi quay tròn chung quanh nhà dàn cảnh đều im bặt... Cô đào trẻ có gương mặt nhỏ và trắng trẻo trông như một con chuột bạch tuyệt đẹp. Cô ta quay lại nói với anh ký giả kịch trường :
    - Lăng-xê em mí nhé !
    - Hớ.. hớ ! Hát như ảnh ưong kêu mà đòi làm đào chánh hoài.
    Đó là giọng ồ-ề của chàng Ba Phải, hề hạng nhì trong gánh của Bầu Tư Hơn.
    - Có tin buồn, anh chị ai nghe chưa cà ?
    - Ai chết vạy, hở anh ?
    Nhà dàn cảnh cải lương bật mũ nỉ ra, lồi cái trán rộng, đôi mắt sâu như hai cái huyệt, mồm miệng lay động như một khớp xương của đầu lâu ma hiện hình :
    - Người chết thì nói làm gì, kẻ còn sống mới là đáng nói chứ.
    - Ai ? Em nóng nghe quá.

  • Lời Gửi Cây Bông Vải

    Lời Gửi Cây Bông Vải
    Trần Tuấn Kiệt
    QUÁN THƠ xuất bản 1969

    Thơ VH Miền Nam Trước 75

    VIEWS 1003

    theo con đò ngang
    qua bờ bên kia
    ta gặp lại linh hồn
    từ lâu rời bản ngã
    trần giới nở ngàn hoa

  • Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta

    Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta
    Bình Nguyên Lộc - Cung Tích Biền
    ĐẤT SỐNG xuất bản 1973

    Tập Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 45 VIEWS 19430

    Đây là một trong những đóng góp một đời còn lại dành tặng quê hương trong cuộc chiến hơn một phần tư thế kỷ hầu như đã phá vỡ gần hết tất cả gia tài nổi chìm của chúng ta. Sự đóng góp vào cái gia sản tinh thần bất diệt của tổ tiên của những người làm việc trong lặng lẽ giữa tiếng ồn ào của đạn bom này, đã nói lên hùng hồn ý nghĩa của tranh đấu cho Tự Do và những giá trị Nhân Bản. Những người của phần đất bên này giòng Bến Hải.
    Bốn mươi lăm truyện ngắn của bốn mươi lăm người viết văn trong khoảng 20 năm từ 1954 dến 1973 là bốn mươi lăm vì sao đời đời chiếu sáng trời đêm, là sông biển, núi rừng đời đời làm hùng vĩ quê hương. Cái công việc phải bỏ cả đời mới hoàn thành được, Nhà Xuất Bản SÓNG vô cùng hãnh diện đã được thực hiện công trình của bốn mươi lăm cuộc đời ấy, cuốn sách mang tựa đề «NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHÚNG TA».
    Trong cuốn sách này bạn đọc sẽ có thể sống lại trọn vẹn cuộc sống đã mất hay sắp đến của chính mình, và của cả dân tộc. Tất cả. Vằng vặc.

  • Tác Giả Tác Phẩm

    Tác Giả Tác Phẩm
    Trần Tuấn Kiệt
    SÔNG KIÊN xuất bản 1973

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 12 VIEWS 3211

    Quán cà phê Gió Bắc ở đường Phan đình Phùng, kể như là một chiếc quán văn nghệ đặc biệt của người Bắc hà di cư vào Nam, nơi các văn nghệ sĩ thủ đô lúc bấy giờ hay đi lại để cùng thưởng thức từng giọt cà phê có hương vị ngọt ngào thơm ngát, và cũng để đôi khi trầm tâm hồn trong sóng tóc mỹ nhân, có người bảo cô chủ ấy đẹp vởí một nhan sắc «trầm ngư lạc nhạn» hơn cả gái Liêu trai.
    Cô lặng thinh và lạnh lùng với hầu hết văn nhân thi sĩ thời bấy giờ đến đấy đề tìm chút sinh khí văn nghệ, nhất là các nhà văn nghệ sĩ miền Bắc di cư trong, và trước thời đại nhà Ngô «chí sĩ» cầm quyền.
    Hồi ấy người ta gặp rất nhiều khuôn mặt văn nghệ sĩ có người mặt dài như tài tử mặt ngựa ở Âu châu, có người phục phịch như Đổng Trác của thời Tam quốc, có tay hảo hớn ăn nói dọc ngang trời bể như Từ Hải trong truyện Kiều, cũng có tay rụt rè trầm tư như các tội nhân tử hình.

  • Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay

    Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay
    Trần Tuấn Kiệt
    AN LẠC xuất bản 1974

    Thơ VH Miền Nam Trước 75

    VIEWS 678

    Những ai đã làm thơ mà chẳng có những bài thơ thuở còn e ngại ? E ngại trên đường thơ, e ngại trên đường yêu. Nỗi e ngại dẫu chưa đẩy thơ lên cao đích của thơ vẫn là cơn gió nhẹ thổi vào hồn ta khiến ta bồi hồi như thể một ánh lửa soi sáng một khoảng kỷ niệm quên lãng.Trần văn Nghĩa với Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay dẫn ta về khung trời nhỏ bé xưa, nơi ấy, ta vụng dại tỏ tình, ta khờ khạo yêu mê, ta ngu ngơ giận hờn và ta hồn nhiêu buồn bã. Tồi thích thơ Trần văn Nghĩa vì thơ Nghĩa còn nguyên vẹn những rungNhững ai đã làm thơ mà chẳng có những bài thơ thuở còn e ngại ? E ngại trên đường thơ, e ngại trên đường yêu. Nỗi e ngại dẫu chưa đẩy thơ lên cao đích của thơ vẫn là cơn gió nhẹ thổi vào hồn ta khiến ta bồi hồi như thể một ánh lửa soi sáng một khoảng kỷ niệm quên lãng.Trần văn Nghĩa với Thuở Em Còn Sợ Sang Đường Tóc Bay dẫn ta về khung trời nhỏ bé xưa, nơi ấy, ta vụng dại tỏ tình, ta khờ khạo yêu mê, ta ngu ngơ giận hờn và ta hồn nhiêu buồn bã. Tồi thích thơ Trần văn Nghĩa vì thơ Nghĩa còn nguyên vẹn những rung động chân thành của đầu đời niên thiếu.

TO TOP
SEARCH