-
Bất Chợt Một Chiều Mưa
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 8 VIEWS 69849
Giưã khuya, tôi lại bị cơn ác mộng hành hạ. Lúc nào thì cũng giống như lúc nào, cơn ác mộng cũng bắt đầu bằng gương mặt của mẹ. Một khuôn mặt hốc hác xanh xao, có đôi mắt mở to đầy vẻ khiếp đảm và một đâù tóc rối bù. Mẹ nắm lấy tay tôi, bàn tay khẳng khiu trơ xương của nguời như một gọng kềm, khiến tôi không làm sao vùng thoát được. Mẹ dẫn tôi ra tận sau nhà, nơi có những chiếc nong nuôi tằm bà chỉ cho tôi những chiếc kén trắng toát, nói:
- Đấy thấy không, những chiếc kén!
Tôi sợ hãi muốn rút lui nhưng không làm sao rút được. Người lại chỉ một chiếc kén khác, nó có màu đen. Nó nằm riêng rẽ một chỗ. -
Bên Bờ Quạnh Hiu (Thuyền Tình Đỗ Bến)
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 25 VIEWS 91217
Tựa sát vào cửa kính, tôi nhìn cảnh vật bỏ lại đằng sau xe: Cánh đồng lúa chín vàng, hàng cây bên vệ đường, đồng cỏ khô cháy... Cái nóng hừng hực từ đường nhựa xông lên, từ nóc xe ụp xuống, từ bốn thành xe tỏa ra làm người ngồi bên trong có cảm tưởng mình đang bị nhốt trong lò nướng bánh. Cái khát làm cổ tôi khô khốc, nhưng không có mang nước hay trái cây theo, thôi thì đành vậy. Mà cho dù có được mang theo, chắc chắn tôi cũng không thèm xin mẹ
Mẹ ngồi im bên cạnh. Suốt lộ trình từ thành phố đến Bảo Lộc bốn tiếng đồng hồ liền mẹ con tôi trao đổi với nhau không hơn mười câu nói. Cái không khí nặng nề làm cho khoảng cách giữa tôi với mẹ càng lúc càng tọ Khẽ liếc mẹ, tôi chỉ nhìn thấy nét mặt đang trầm tư của người, đôi mày không chau, miệa?ng khép kín. -
Bích Vân Thiên
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
HƯỚNG DƯƠNG xuất bản 1974CHAPTERS 26 VIEWS 52409
Cả phòng học yên lặng.
Bên ngoài mưa vẫn rơi, những hạt mưa nhỏ và dầy đan trong không gian lạnh. Năm mươi mấy cô học trò ngồi cắm cúi viết. đây là giờ Luận. Chỉ có tiếng mài mực, tiếng lật giấy và những lời xì xào nho nhỏ. Con gái mười sáu, mười bảy mà ngoan thế này thật khó thấy.
Những cô bé. Tiêu Y Vân vừa nghó đến 3 chử đó đã thấy ngượng. Họ là những cô bé. Thế ta là gì? Một cô giáo vừa tốt nghiệp ở đại học, chân ướt chân ráo ra đời. Khoảng cách cao lắm là năm đến sáu tuổi. Chỉ được thế đứng trên bục gỗ mà đã trở thành người lớn thực thụ rồi sao?
Vâng, chỉ mới ngày hôm qua, ta chỉ là một nữ sinh bé bỏng, thế mà hôm naỵ Vân phì cười. Một cô giáo! Dù chỉ là một cô giáo dạy thế vài giờ. -
Biệt Ly Ơi! Chào Mi
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 17 VIEWS 60798
Ngôi nhà mà Bảo Lâm cần tìm là một biệt thự rộng, có đôi cổng sắt với hàng rào phủ kín. Từ ngoài nhìn vào, Bảo Lâm thấy rất rõ khu vườn, với những cây cảnh được chăm sóc chu đáo. Mùi thơm của hoa tươi. Con đường trải sỏi trắng. Chưa đưa tay lên bấm chuông mà Bảo Lâm đã thấy ngài ngại, vì trước kia Bảo Lâm chỉ biết Tạ Thắng là một luật sư nổi tiếng, chứ đâu ngờ ông ấy còn giàu có thế này? Mà người giàu có thường hay phách lối!
Mưa vẫn rơi. Chiếc dù bông của Bảo Lâm ướt đẫm . Những hạt mưa phùn đều đặn, thỉnh thoảng theo gió phất vào mặt vào người Bảo Lâm. Một cảm giác mát lạnh chạy khắp toàn thân. Đứng ngoài cổng chần chờ, Bảo Lâm lưỡng lự không biết có nên bấm chuông không. -
Biết Tỏ Cùng Ai
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 23 VIEWS 81726
Ánh nắng cuối cùng như nằm yên trên hành lang bệnh viện, Giang Vũ Vi cố đè nén sự hồi hộp trong tim bước chậm chạp về phía phòng bệnh số 212. Chiếc bảng "miễn tiếp khách" treo trên cửa với những tiếng chửi ruả cộc cằn từ trong vọng ra khiến nàng chùn chân, giở chiếc nón y tá xuống, vuốt lại mái tóc dài.
Vũ Vi do dự không biết nên bước ngay vaò không? Hành nghề y tá trên ba năm, chịu đựng bao nhiêu con bệnh khó tánh, Vi không còn xa lạ với nghề, nhưng ban nảy khi nghe bà y tá trưởng nhìn nàng với đôi mắt dè dặt nói:
- Cô Vi, cô thử đến chăm sóc ông khách khó tính ở phòng số 212 xem, ông ta mới vào nằm đây có hơn ba hôm mà đã xua đi hết mười một cô y tá. Cô đến đi, nếu cô cũng bó tay thì chắc bệnh viện phải thua vây. -
Bóng Hoàng Hôn
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 12 VIEWS 44766
Đầu tháng 9.
Khuôn viên nhà trường Đại học lớn nhất của thành phố đang phủ đầy màu sắc thu, những hàng cây phong lá đỏ, nhưng chiếc là vàng ngập sân. Bầu trời xám xịt với những đám mây bềnh bồng.
Nhưng hôm nay khung cảnh không ảm đạm, vì hôm nay là ngày khai trường.
Đám sinh viên mới có, cũ có, tụm năm tụm ba khắp sân trường, khu công viên, thư viện, dưới gốc cây, sân chơi... Họ thì thầm tâm sự hoặc gọi nhau ơi ới.
Với những sinh viên cũ, thì một năm học mới bắt đầu, có nghĩa là con đường học vấn được nâng lên một nấc. Và như vậy có nghĩa là họ đã trưởng thành hơn, chững chạc hơn... Nhưng bên cạnh cái mừng sắp được làm người lớn, một nỗi lo toan khác cùng ám ảnh họ. Trong cái xã hội bùng nổ dân số này, công việc làm là cả một dấu hỏi to tướng. Liệu ra trường rồi sẽ có công việc ngay không? Kẻ có của, có tiền, có thế lực... thì cái chỗ làm béo bở chẳng là vấn đề, nhưng với những sinh viên con nhà trắng tay? Liệu cái xã hội có giúp đỡ được gì cho họ? -
Cánh Hoa Chùm Gửi
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao
KHAI HÓA xuất bản 1972CHAPTERS 18 VIEWS 56925
Những năm dài trôi qua, tôi là của mẹ, mẹ là của tôi, gian phòng này là của hai người. Thế mà bây giờ, chỉ một khoảnh khắc biến đổi, tất cả đều thay đổi. Mẹ đã ra đi, tôi lại sắp đi xa, gian phòng này rồi đây sẽ đón nhận ai. Không biết tôi đứng lặng như vậy bao lâu, việc đón xe lửa cho đúng giờ đã bị quên lững, mãi đến khi tiếng cửa mở làm tôi giật mình quay lại, bà hiệu trưởng họ Lâm bước vào vỗ về tôi:
- Ức My, con đến Đài Bắc ngay bây giờ sao con?
- Vâng ạ! Tôi nhỏ nhẹ đáp - con đi chuyến xe bốn giờ rưỡi chiều nay.
- Sao gấp quá vậy, con vẫn có thể ở thêm vài ngày nữa được mà.
Tôi lắc đầu không đáp. Bà hiệu trưởng lại nói tiếp:
- Thôi được, muốn đi thì đi cho sớm vậy. Bây giờ chỉ còn bác ở lại, buồn quá. -
Chiếc Áo Mộng Mơ
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 20 VIEWS 51474
Lục Nhã Tịnh tay cầm túi xách đang lang thang trên phố. Chiều nay thật nóng, nắng chói chang, nắng oi nồng gay gắt. Mới đi ngoài phố một lúc mà trên người nàng mồ hôi vã ra như tắm. Thời tiết này không phải dành cho việc bát phố, thế mà không hiểu sao phố xá lại cứ tràn ngập người là người. Người nọ chen lấn người kia, họ chen chúc nhau giữa phố phường đông đúc. Hình như ai cũng muốn trốn chạy cái không khí căng thẳng nặng chì nặng chịch trong nhà. Phải chăng ở nhà họ cũng có một bà mẹ kế còn hết sức son trẻ như gia đình của Nhã Tịnh? Mỗi lần nghĩ đến Lý Man Như là Nhã Tịnh lại thấy khó chịu.
Man Như, một cô gái thông minh con nhà giàu, nhạy bén trước cuộc sống, tế nhị trong giao tiếp, lại xinh đẹp nữa, nghĩa là một cô gái có đầy đủ điều kiện để sống an nhàn và hạnh phúc. Vậy mà, không hiểu sao, trên đời này trai tráng lịch lãm xứng đôi vừa lứa không thiếu gì, nàng lại không màng đến, lại khư khư cương quyết chọn cha của Nhã Tịnh làm chồng. Quan niệm tình ái của thời đại đã thay đổi rồi ư? -
Chim Mõi Cánh (Quyện Điểu)
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 34 VIEWS 55398
Hai người vừa cùng sống qua một đêm tân hôn kỳ diệu.
Phương Đông một vùng ánh sáng mờ nhẹ tỏa báo hiệu bình minh, Hà Lộ San nhẹ bước xuống giường, sau đó nàng đi rất êm đến cửa sổ, mở nhẹ cánh cửa và thò đầu ra ngoài, nàng hít một luồng không khí trong lành của buổi ban mai, nhìn những giọt sương còn lắng đọng trên ngàn hoa lá, nàng cầm chậm quay mình trở lại nhìn về phía giường...
Nàng cúi gầm mặt xuống tự thấy e thẹn cho mình. Đôi tay nàng vén những làn tóc rối phủ trước trán. Dường như nàng không dám nhìn về chiếc giường lần thứ hai. -
Cơn Gió Thoảng
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao
KHAI HÓA xuất bản 1971CHAPTERS 8 VIEWS 14660
Không hiểu sao, chúng tôi lại chọn một nơi nhỏ hẹp như thế này để họp mặt.Gian phòng đọc sách ồn ào với số người dự vượt quá số thiệp gửi đi.Đã mười năm rồi mới được một ngày vui vẻ như thế này.Trong mười năm qua tôi chuyển nhà những bảy tám lần, thế mà họ vẫn tìm được địa chỉ, cũng hay!Còn gì cảm kích cho bằng bạn bè đến được đông đủ, dù không được mời và nhất là trong một đêm đông, gió mưa sụt sùi như hôm nay, mà họ vẫn không ngại, cứ lặn lội đến.
Nhóm lửa lò sưởi lên, không phải vì sợ lạnh, mà vì muốn được trông thấy cảnh quây quần quanh nhau.Ngọn lửa bập bùng soi sáng từng khuôn mặt, cộng thêm tiếng cười đùa vui vẻ của nhóm bạn xưa, càng làm gian phòng của tôi sống động hẳn lên.Đằng kia, hai chị em Tử Vân và Đan Vân ngồi với nhau, họ vẫn yêu mến khắn khít nhau như ngày nào.Mối tình tay ba với Tô Vọng đã trôi vào dĩ vãng.Cách đây bảy năm Tử Vân và Vọng đã lấy nhau, còn Đan Vân thì lấy người ngoài nhóm, cũng may là nàng không dẫn người ấy đến, bằng không có lẽ khỏi tránh khỏi cảnh ngượng ngùng, xa lạ.Tô Vọng ngồi bên này vẫn cười nói ồn ào như xưa, chỉ khác một điều là bây giờ trên sống mũi lại có điểm thêm cặp kính cận, nên trông chững chạc hơn nhiều.Dù gì anh cũng đã là cha của hai chú nhóc rồi. -
Điệp Khúc Màu Xanh
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 13 VIEWS 30910
Thu Trân còn nhớ...
Một đêm phong vũ loạn cuồng. Ngoài trời gió thét mưa gào, chớp giăng, sấm nổ liên hồi; tưởng chừng như cả không gian chực sập đổ tan tành. Trong nhà mọi vật đều chao động, cơ hồ đang run rẩy trước cơn thịnh nộ của Thiên công.
Mặc dù được tổ mẫu ôm chặt trong lòng, nhưng Thu Trân không ngớt khóc thút thít và cứ dụi đầu vào nách bà, để tìm chỗ trốn an toàn.
Tổ mẫu đã dỗ dành mãi, lại "nhát ông kẹ", rồi viện đến mưa to gió lớn mà đe dọa, Thu Trân vẫn chưa chịu ngủ. Thế nhưng... thoạt nghe tổ mẫu bảo "cục cưng của nội đừng khóc nữa, mau ngủ đi, kẻo má vào đánh đòn bây giờ"; thì Thu Trân lập tức nín khe, vội đưa tay áo quẹt nhanh nước mắt và khép mi lại thật chặt ngay. Đồng thời, Thu Trân nghe lạnh buốt xương sống rùng mình, vì chợt hình dung đến nét mặt hầm hầm của má, với cái lối cú đầu sao mà nhức nhối tận óc, đau xé cả tâm can! -
Giai Điệu Tình Yêu
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 10 VIEWS 7215
hi cơ cất cánh đã lâu.
Bên ngoài khung kính là những đám mây chập chùng.
Chí Tường tựa người vào ghế, mắt nhìn qua khung kính. Từng lớp từng lớp mây trôi qua.
Lần đầu tiên ngồi phi cơ, lần đầu tiên đi xa... Lần đầu tiên rời khỏi xứ sở - Đài Loan. Trái tim như tràn ngập hàng trăm cảm giác, giống như những đám mây kia, chập chùng những lấp lánh tia nắng. Hồi hộp, chờ đợi, nỗi nhớ... Bịn rịn rồi hy vọng... Phấn chấn với tương lai. Bao nhiêu thứ tình cảm mâu thuẫn tràn ngập lòng ngực. Tường không biết cái cảm giác của ông anh Chí Viễn lần đầu tiên xa quê hương có giống như chàng bây giờ hay không? Một thứ cảm xúc không làm sao diễn tả được... Có lẽ lúc đó, anh ấy hẳn lúng túng, căng thẳng hơn - Bởi vì lúc đó Viễn đến xứ lạ có một mình. Còn bây giờ, khi Tường sang đây, thì đã có Viễn. -
Giòng Sông Ly Biệt (Giọt Lệ Trong Mưa)
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 31 VIEWS 53331
Nhìn vào kính, chải sơ lại mái tóc, cột thêm chiếc nơ xanh, đánh tí phấn hồng lên má, mẹ bảo tôi trang điểm trông có vẻ thùy mị hơn. Lúc này tôi cần phải để cho người ta có cảm giác như vậy. Hôm nay là ngày đi tìm việc thứ năm rồi. Nói là tìm việc cũng không đúng lắm, vì gặp việc gì tôi cũng nhảy vào thử thời vận cả. Cầm một xấp giấy báo cắt rời trên tay chạy ngược chạy xuôi, lên xe buýt, xuống xe, dầm mưa... tới đâu tôi cũng chỉ gặp sự từ chối khéo. Hôm nay chắc cũng thế. Hiểu như vậy nhưng lúc nào tôi cũng hết sức tự gây lấy niềm tin. Mục rao vặt của tờ báo hôm nay có đăng mấy chỗ cần người. Thứ nhất là phòng khám bệnh tư cần y tá, thứ hai là một tờ báo mà tôi chưa hề nghe nói tới cần một thư ký tòa soạn, thứ ba là một công ty cần gấp một số thiếu nữ trẻ đẹp chưa chồng.
-
Hải Âu Phi Xứ
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 20 VIEWS 38054
Đã hai giờ sáng
Trên bến đò Thiên Tinh chỉ còn lác đác vài bóng người chờ chuyến phà cuối cùng nối liền Hương Cảng và Cửu Long. May là gần dịp lễ giáng sinh nên đò chạy thêm chuyến, chứ nếu là ngày thường thì giờ này đã hết đò từ lâu. Đêm đã khuya, lại gặp ngày mưa buồn lạnh, nhưng là ngày lễ nên vẫn có người về trễ. Hai ba người đang ngồi co ro trên băng ghế trong chiếc áo khoác cổ kéo cao. Những cơn gió lạnh từ biển khơi thổi tới rát bỏng da mặt. -
Hãy Đợi Anh Về
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 12 VIEWS 31186
Người đàn ông lạ mặt kia lần đầu tiên xuất hiện trước khung cửa sổ phòng tôi vào một buổi tối thứ bảy.
Hôm ấy là một đêm trăng rất đẹp. Mặt trăng tròn và sáng treo trên cao. Không có lấy một gợn mây, tôi và ba mẹ lúc đó đang ngồi trong phòng khách thưởng thức một bản nhạc cổ điển - bản "Ouverture" của vở nhạc kịch "Don Jua" của Mozart mà tôi hằng yêu thích. Phải nói gia đình tôi là một gia đình có máu nghệ sĩ, nhất là mẹ tôi, người rất yêu nhạc. Người thường hay một mình ngồi trong phòng khách, không mở đèn, yên lặng lắng nghe các bản giao hưởng như bản số năm của Beethoven, khúc nhạc buồn của Chopin... Tiếng nhạc như rơi từng giọt để rồi thấm dần vào từng tế bào. -
Hãy Hiểu Tình Em
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 18 VIEWS 36242
Những hạt mưa xuân bay bay ngoài trời. Bội Cầm nhìn qua cửa sổ. Mưa đang phủ một lớp màn mỏng, che lấp cảnh vật. Khu dất trống ngoài sân, cỏ dại đang vươn mình phất phơ trước gió. Mấy ngày qua, sự bận rộn làm cho Cầm không có thời gian chăm sóc mảnh đất nhỏ này. Cây phù dung ở bờ tường có một đóa hoa mới nở, nó đang run rẩy trong mưa.
Cầm rất sợ thời tiết này. Mưa, mưa, mưa, liên tục, mưa xối xả, mưa dồn dập. Mưa bay nghiêng nghiêng như một bức tường chênh chênh sắp đổ, mưa làm đục mờ cửa kính, làm ẩm thấp cả một không gian rộng lớn. Mưa xóa tan bao muộn phiền rối rắm của cuộc sống, mưa nhạt nhòa bao kỷ niệm, mưa khuấy quên bao ràng buộc giữa hôm qua và hôm nay. -
Hãy Ngủ Yên Tình Yêu
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 20 VIEWS 54497
Hôm nay, nhà có dạ hội, nhưng tôi vẫn ở yên trong phòng, hướng mắt về những chuỗi sáo đan bên cửa sổ. Những chuỗi sáo tạo bằng những hạt cây, lớn có, nhỏ có, tròn, dài, mắc thành hàng trước mặt. Chính vì nó mà có lần Lục Bình - chị tôi đã khó chịu.
- Đây là phòng ngủ chứ phải quán cà phê đâu mà lại mắc sáo? Con nhỏ gì lúc nào cũng kỳ cục khác người!
Tôi nhún vai:
- Chị tôi quả chẳng hiểu gì hết, sáo là vật trữ tình nhất của Trung Hoa xưa naỵ Không tin chị cứ đọc thơ cổ nhiều sẽ biết ngay.
- Thôi, đừng dở giọng gàn đó ra nữa. -
Hoàng Hôn Cuối Cùng
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 24 VIEWS 31732
Kiều Thư Bồi chầm chậm thả bộ dọc trên bải biển. Cát thật trắng. Cát giống như những mảnh pha lê vụn trải dài dưới chân. Nắng tháng ba chói chang, lấp lánh trên sóng biển, rực rở trên núi đồi. Với chiếc áo phủ trên vai, Thư Bồi chậm rải bước. Vị mặn của biển phảng phất trong gío tạo cho Bồi một cảm giác thoải mái dể chịu. Bãi biển thật vắng. Sóng hết trườn lên bãi lại rút ra xa, để lại những vết chân thành hàng, những vết chân cô độc. Cô độc ư? Bồi nhíu mày. Tâm hồn chàng như trôi vào một khoảng không gian xa vời nào đó. Hôm nay đã cuối tháng bạ Tiết trời vẫn còn lạnh gío về từ ngoài khơi không ngừng thổi. Nắng đã lên mà vẫn lạnh Trong những tháng đầu năm này, biển thường rất vắng. Biển không còn là điểm vui chơi. Muà hè thì ngược lại. Bãi biển lúc nào cũng là người với người. Trẻ con có, người lớn có, rượt đuổi, nhặt vỏ sò, bơi lội. Mùa hè là thiên đàng của lũ trẻ. Còn bây giờ? Cả một bãi biển rộng lớn chỉ còn lại vết chân chàng.
-
Hòn Vọng Phu (Cánh Nhạn Cô Đơn - ánh Nhạn Lạc Đàn)
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 42 VIEWS 28460
Hòn Vọng Phu sừng sững giữa cánh đồng hoang dã to lớn một cách nổi bật, nhưng trông cũng thật cô độc. Cái tảng đá trên cùng của nó giống như bức tượng người con gái, mắt hướng về phía chân trời xa như đang chờ đợi, đang suy tư hay muốn kêu gào cùng đất trời. Cái dáng dấp đó như có từ lâu đời lắm rồi, có lẽ từ lúc mới tạo thiên lập địa, mặt vẫn hướng về phía chân trời với những câu hỏi câm nín.
Và Hạ Lỗi hiện cũng đang đứng trên đỉnh hòn Vọng Phu, cũng đang hướng mắt về phía chân trời xa. -
Khói Lam Cuộc Tình
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 23 VIEWS 37546
Tâm Hồng rón rén bước về phía hành lang, hành lang dài hun hút, tối đen và lạnh lẽo những chiếc cột trụ to dọc theo bờ tường, chập chờn những chiếc bóng đen ngã dài theo bước đi tạo một cảm giác thê lương. Đôi chân trần đặt trên nền đất lạnh, Ngọn bạch lạp trên cánh tay nhỏ, toàn thân run rẩy trong chiếc áo ngủ màu trắng, Tâm Hồng rón rén đi tới trước. Nỗi lo sợ, kinh hãi và sự mong muốn mãnh liệt tràn ngập tâm hồn nàng. Nhìn quanh tứ phía, dọc theo hành lang, sao nhiều cửa quá thế này ? Nhưng họ đã dấu mẹ Ở nơi nào đây ? Mẹ Ơi! Mẹ! Bốn bề vẫn yên lạnh, yên lặng một cách lạ lùng ghê sợ! Mẹ Ơi! Mẹ! Một giọt nến nóng bỏng nhỏ xuống tay, Hồng giật thót mình lên, Trời ơi! Mẹ Ơi! Mẹ! Hồng dừng lại, nghe nghóng. Bỗng từ bên trong một cánh cửa phát ra một tiếng kêu dễ sợ, tiếng kêu như muốn xé nát tim người. Mẹ Ơi! Mẹ! Hồng chạy tới, đập mạnh lên tiếng cửa, gào to:
- Mẹ Ơi! Mẹ Ơi! Mẹ.
Cửa mở, dáng Cha Hồng cao và gầy chận ngay cửa, dáng dấp nhỏ bé của Hồng được nâng cao lên. Giọng nói của cha mệt mỏi và đau thương:
- Tâm Hồng, ngoan nào! Không thể vào đây được, mẹ con mất rồi! -
Lá Rụng Chiều Thu
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 27 VIEWS 26118
Ngày tháng đã trôi quạ Mộng còn đó dù cuộc đời cứ xoay dần, có lẽ mọi thứ rồi sẽ đi vào quên lãng. Con người có già đi, nhưng chuyện mười hai năm về trước vẫn còn rõ như in trong đầu. Gói quà kỷ niệm Ai Đan còn giữ gìn cẩn thận vì nó là biểu hiện của một thời kỳ ngập bóng yêu thương.
Giờ đây, dù cho sợi dây băng tím đã phai màu, gói giấy đã sờn, có chỗ đã rách. Ai Đan vẫn trân trọng nâng niu tôn thờ, vì trên tờ giấy kia vẫn còn nguyên vẹn bút tích của người xưa. Gói quà ấy cũng chẳng có gì đáng giá lắm, chỉ là hai quyển sách - một tập thơ của nhà thơ xứ Wale trong đó có kẹp một vài bản nhạc và quyển tiểu thuyết "Người đàn bà áo trắng" của Kipling, giữa những trang sách có một chiếc lá phong màu đỏ thắm. Và người con gái đó còn tỉ mỉ hơn, đã lấy dây vàng bện lại thành một chiếc vòng dính vào trang sách với hàng chữ nắn nót "Đây là tặng vật của Jane". -
Mây Trắng Vẫn Bay
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 28 VIEWS 32283
Bích Ngọc bước ra khỏi cao ốc ngân hàng. Bây giờ mới có được những giây phút thoải mái sau một ngày bù đầu với công việc.
Ngọc là giám đốc phụ trách văn phòng của Ngân hàng đầu tư này. Mỗi ngày phải tiếp biết bao nhiêu là khách với những tâm tính khác nhau. Nhưng lúc nào cũng phải có nụ cười trên mặt. Đó là bí quyết thành công. Ngọc ý thức đều đó. Không phải từ bây giờ mà ngay từ lúc mới ra trường, nhận nhiệm sở đến nay.
Và năm năm đã trôi qua.
Cuộc sống cá nhân vẫn đơn điệu.
Bích Ngọc ra bãi đậu xe, định lấy xe về thì nghe có tiếng gọi:
- Ê Jadẹ Mình đến đón bạn đây.
Và một chiếc xe đua màu đỏ trờ đến, trên xe là Diệp Khả Di, nữ đạo diễn nổi tiếng của đãi truyền hình. Người đàn bà bản lĩnh có dáng dấp đàn ông hơn là đàn bà. -
Một Chút Hương Tình Yêu
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao
ĐẤT LÀNH xuất bản 1972CHAPTERS 5 VIEWS 13747
-
Mùa Thu Lá Bay
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao
KHAI HÓA xuất bản 1972CHAPTERS 31 VIEWS 65006
Một buổi chiều mùa đông tại thị xã Đài Bắc.
Mẫn Vân Lâu thẩn thờ lê bước. Mưa rơi trên mái tóc, trên mặt, trên áo, thấm qua làn vải tê buốt thịt da. Những bước chân hoang bật định, chàng không muốn nghĩ đến bất cứ một cái gì! Những vũng nước dưới chân, những chiếc xe phóng vút qua, tiếng còi, tiếng người chửi rửa... Mặc, đầu óc chảng bây giờ là một khoảng trốn tối mò!
Gió rít bên tai, ánh đèn màu chói chang trước mắt... Tất cả đều vô nghĩa trước một bóng dáng, một tiếng gọi buồn buồn Hàn Ni và tiếng dương cầm không bao giờ dứt... -
Mùa Thu Quen Nhau
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 26 VIEWS 23514
Thu Phàm là nhà văn có chiều sâu, đường lối suy tư của chàng rất tế nhị, chàng đã lăn lóc nhiều trong trường đời nên hiểu đời rất sâu sắc, trong tác phẩm của chàng đã phản ảnh được bộ mặt thực của xã hội, chàng đã vạch cho độc giả thấy thế nào là cuộc sống và thế nào là con người chân chính, do đó đã làm say mê độc giả và cảm động lòng người không ít.
-
Như Mây Trong Hoàng Hôn
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 5 VIEWS 23155
Vừa được nghỉ hè, thì mẹ tôi lại được thư của dì Quyên từ miền Nam gởi đến. Cả một bức thư dài hình như chỉ đề cập đến cuộc sống thôn quệ Dì Quyên có một nông trường nhỏ và một vườn hoa rộng, cuối thư dì viết :
"Nếu Tiểu Cần thấy chán cuộc sống ồn ào ở thành phố, muốn thay đổi môt chút không khí lành mạnh, chị khuyên nó nên đến miền Nam này với em, ở chung với bà dì cô đơn một thời gian xem sao..."
Mẹ đọc xong thơ đưa cho tôi hỏi :
- Sao Cẩn Con muốn về chơi với dì Quyên khổng
- Để thủng thẳng tính.
Tôi uể oải đáp, dù đã mơ ước được ngắm vườn hoa của dì Quyên thật lâu. -
Quận chúa Tân Nguyệt
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 16 VIEWS 21854
Triều nhà Thanh, đời vua Thuận Trị.
íối với Quận Chúa Tân Nguyệt, năm xảy ra "biến cố Kinh Châu", giống như một lưỡi dao sắc nhọn, cắt cuộc đời nàng ra làm hai mảnh một cách khốc liệt, thẳng thừng. Mười bảy năm nay, những ngày tháng nhung lụa, quyền quý, cao sang, vui vẻ, hạnh phúc... đều toàn bộ trở thành quá khứ. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, nàng mất cha, mất mẹ, mất di nương (thứ thiếp của cha), mất hai người anh lớn, và căn nhà êm ấm mà nàng đã lớn lên suốt mười mấy năm trường. Tất cả đều không còn nữa, tất cả đều không tồn tại nữa. íón tiếp nàng, là nỗi đau thương vĩnh viễn không ngừng, và một tương lai mịt mờ không biết trước được.
Giây phút vĩnh biệt cha mẹ, lúc nào cũng rõ ràng như thể mới xảy ra ngày hôm qua.
Hôm đó, Kinh Châu thành đã rối loạn như mớ bòng bong. Dân chúng chạy tứ tán, trong thành dậy lên tiếng kêu khóc vang trời, phía ngoài thành tiếng súng đùng đùng vang dội, đại quân của Ngô Thế Xương, đã tấn công lên tới mặt thành. íoan Thân Vương, lúc đó cả chiến bào đã nhuộm đầy máu, vội vàng, hấp tấp chạy vào căn phòng khách to lớn của vương phủ, đưa đứa em trai tám tuổi của Tân Nguyệt là Khắc Thiện ngay cho nàng, ra lệnh một cách thật khẩn cấp:
- Tân Nguyệt! Cha và các anh của con, đều sẽ chiến đấu đến giọt máu cuối cùng, mạch máu cuối cùng của nhà ta chỉ còn lại có một mình Khắc Thiện mà thôi! Bây giờ, cha đem cái trách nhiệm trọng đại là bảo vệ Khắc Thiện giao cho con! Hai chị em con phải lập tức hóa trang thành dân chạy nạn, lập tức chạy trốn ra khỏi thành ngay đi! -
Song Ngoại
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 33 VIEWS 33631
Một buổi sáng mai tháng chín.
Đó là một buổi sáng đẹp trời, trời cao xanh ngắt, không một gợn mây. Gió lạnh thổi nhẹ qua đường, làm cho những hạt sương đêm, còn đọng trên cành của hai hàng cây bên đường, long lanh như những hạt ngọc. Mặt trời đã bắt đầu gởi những tia nắng xuyên qua phố.
Giang Nhạn Dung chậm rãi bước nhẹ trên hè lộ Tân Sanh Nam, đó là cô bé khoảng mười lăm hay mười sáu tuổi, dáng dấp mảnh mai, trong bộ đồng phục lớp đệ nhất của trường nữ trung học. áo cánh ngắn màu trắng, váy đen, hai vớ trắng, tay mang chiếc cặp sách quá to, so với đáng dấp nhỏ bé của cộ Mái tóc hớt ngắn chải gọn về phía sau, làm lộ cả gương mặt xinh xắn ra phía trước. Hai hàng mi dài trên đôi mắt sầu mộng, chiếc mũi nhỏ xinh xắn dễ thương và chiếc miệng với đôi môi mỏng mím chặt, vương nét sầu mang mang. -
Thắm Mãi Tình Nhau
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 17 VIEWS 16299
Ngọc Bội thẫn thờ nhìn qua khung cửa sổ. Mưa xuân phủ nhẹ lên những cánh hoa phù dung vừa chớm nở vài cánh mỏng manh. Mùa xuân đã đến sớm hơn mọi năm. Trong khu vườn lá cỏ xanh mướt như thảm nhung gợn theo làn gió. Liên tục trong mấy ngày mây giăng phủ kín trên thành phố, mưa đã giữ chân mọi người ở trong nhà và làm thức dậy trong tiềm thức mọi người nỗi nhớ nhung, gợi lại những kỷ niệm vui buồn xa xưa của những ngày tháng cũ. Đối với Ngọc Bội, ngày tháng trôi qua nhanh quá, mới ngày nào, Ngọc Bội nhìn thấy những nụ hoa đào lấp lánh ngậm sương trên cành, nay thấp thoáng hoa đào lại nở. Ngày lại qua ngày đều đặn như nhịp điệu con thoi trên khung cửa, buồn nản biết chừng nào.
-
Thủy Vân Giang (Dấu Ấn Tình Yêu - Ma Lực Của Tình Yêu)
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 21 VIEWS 18981
-
Tình buồn
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 46 VIEWS 64901
Chuyện Xảy ra Năm 1962
Hoàng Hôn!
Nắng chiều soi nghiêng lên thành cửa sổ tróc sơn cũ kỹ. Nắng xuyên qua cả tấm màn cửa màu to bạc màu. Nó tạo cho khung cảnh bên trong nhà một vẻ huyền ảo, mờ nhạt. Một bức tranh mông lung không thật, khá lạnh lẽo.
Bà Phương Trúc ngồi cắn lấy tẩy trên cây bút chì. Mắt lơ đễnh nhìn ra bầu trời gần sụp tối bên ngoài rồi cút đầu xuống quyển sổ chi tiêu trong gia đình. Bà đang lên kế hoạch cho chuyện sử dụng những đồng lương ít ỏi của chồng: gạo, dầu, thịt cá, bột ngọt, tiền điện nước, quà vặt, tiền thuốc men, tiền học phí cho con, phần giải trí... Tất cả những tiết mục này không có một mục nào là không cần thiết... những con số lớn. Bà không hiểu sao cái con số kia mỗi tháng lại như phồng to lên. Trong khi tiền lương của chồng lại cứ nằm yên một chỗ. Bà cắn lấy đầu bút ngẩn ngợ Phải làm sao đây? Phải thế nào cho thu chi cân bằng? Một bài toán thật hiểm hóc. Đóng vai trò nội trợ gần hai mươi năm bà vẫn không sao giải quyết được vấn đề ổn thỏa mà khỏi căng đầu. Đã ngồi thế này suốt một buổi chiều, cắn răng với bao nhiêu suy nghĩ. Gạch bỏ mục du hí chăng? Bà vừa đưa tay lên thì thoáng hiện cái dáng dấp của Hiểu Bạch, thằng con trai bé bỏng có đôi mắt to đang chìa tay:
- Mẹ Ơi! Đội bóng rổ Khả Lâm cừ lắm đấy! -
Tình Ca Mùa Thu
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 20 VIEWS 26596
Đám đông đứng tựa ngưới vào lan can, đang vẫy tay về phía chàng.
Cái nắng ở phi trường thật chói mắt, làm chàng không làm sao nhận ra một ai. Trong cái hỗn độn đó, Thạch chỉ nghe những tiếng gọi bát nháo:
- Thiên Thạch!
- Thiên Thạch!
- Anh Thiên Thạch!
Cái ồn ào của động cơ máy bay. Cái áp lực không khí, khi phi cơ hạ cánh còn lùng bùng bên tai... làm Thạch không phân biệt được tiếng ai đã gọi. Với một chút lúng túng, bối rối... Thạch bước xuống cầu thang. Nắng như đổ lửa. Xa quê hương đã mười năm. Thạch không ngờ cái mùa hè của thành phố Đài Bắc lại nóng thế này. Đứng trong nắng, mỗi lần cơn gió thổi đến, là cái nóng lại hất vào mặt. -
Tình Không Phai
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 15 VIEWS 21058
Mùa xuân.
Mùa xuân có thể là của rất nhiều người, nhưng tuyệt đối không phải là của Hạ Phấn Vân.
Phấn Vân đang đi trên phố. ánh mặt trời đầu xuân tựa một cái tay ấm dịu vuốt nhẹ mái tóc và bả vai nàng.
Mùa mưa dường như đã qua, đường cái khô ráo, ánh mặt trời soi chếch tủ quầy bên phố, hắt từng đốm sáng làm nàng hoa mắt. Phấn Vân vắt áo khoác da hươu có cổ lông màu đen trên cườm taỵ Bàn tay nàng chạm vào cổ lông da cáo, lông dài dài mềm mềm, mềm mềm, mềm mềm, cứ mềm đến tận chỗ sâu trong lòng. Ở chỗ sâu trong lòng nàng, dường như có một sinh vật nào đó chạm vào, liền co rúm lại. Điều đó mang đến cho nàng một cơn đau khó tả. Nàng mới chợt nhớ ra, chiếc áo khoác da hươu này, là lúc đi du lịch tuần trăng mật sang âu châu năm trước, Văn Tiêu mua cho nàng, ở Florence nước ý. -
Trôi Theo Dòng Đời
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao
KHAI HÓA xuất bản 1972CHAPTERS 26 VIEWS 42607
Mùa giáng sinh Năm Dân Quốc thứ bốn mươi hai.
Mưa bụi lất phất, gió đêm mát lạnh. Mặt đường nhựa bóng lóang thấp thóang ánh đèn phố và người qua lại. Hai chuỗi dây đèn màu nơi gác chuông nhà thờ lấp lánh, tô điểm cho vẻ mỹ miều của màn đêm. -
Vẫn Về Bên Anh
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao - Liêu Quốc Nhĩ dịch
CHAPTERS 12 VIEWS 32946
Chuyện xảy ra vào năm truyền thống thứ hai, đời nhà Thanh, cuối thời Mãn Thanh.
Tại ngoại ô thành phố Bắc Kinh.
Tuyết rơi đầy tạo thành một lớp trắng dầy trên đồng cỏ, gió thổi như cắt da. Những cánh hoa tuyết to bay đặc bầu trời. Núi rừng xa xa phủ kín một tấm áo choàng màu trắng.
Ngoài giá tuyết ra, đồng cỏ hoang vắng im lìm, chẳng có gì cả. Đột nhiên có tiếng "Lộc cộc! Lộc cộc!", rồi một chiếc xe ngựa cũ kỹ, kéo bởi đôi ngựa gầy xuất hiện. Gã xa phu phải vừa quất roi trong gió vừa hét:
- Nhanh lên! Nhanh lên! Nào, nào!
Trong xe, Tuyết Hà ngồi tựa bên A Mông.
Cả hai đều mặc áo vải thô màu xanh. Trong cái xóc dữ dội của xe, họ căng thẳng và mệt mỏi.
- Tuyết Hà, em có lạnh không?
A Mông cúi nhìn xuống, ánh mắt chăm sóc. Chàng kéo cao tấm chăn bông phủ lên tấm thân đang run rẩy của Tuyết Hà. -
Vườn Thúy
Trung Hoa Tình Cảm
Quỳnh Dao
CHAPTERS 7 VIEWS 18828
ôi không biết tất cả đã bắt đầu như thế nào ? Tôi không biết thần linh nào đã an bài tôi vào câu chuyện kỳ dị này.
Thế nhưng tất cả các việc đã phát sinh và đột nhiên đưa tôi vào một thế giới xa lạ, nó đã làm thay đổi cả định mệnh cuộc đời tôi, mà tất cả những việc xảy ra đều là sự thật, không phải một giấc mơ, cũng không phải chuyện hoang đường.
Tất cả đã bắt đầu như thế nào ?
Đó là thời gian ba tháng, sau khi tôi đoạt được mảnh bằng học sĩ của trường Đại học. Nỗi vui mừng phấn khởi của ngày mới tốt nghiệp cũng đã qua, ba tháng nay, tôi đã gửi đi các mục quảng cáo và tôi phát giác ra, mảnh bằng đại hoc không giúp tôi tìm được một việc làm để kiếm cơm nuôi miệng. Buổi sớm, lúc ở trên lầu xuống dùng cơm là tôi cảm thấy vẻ mặt của chú thím tôi mỗi ngày một lạnh nhạt. Dĩ nhiên tôi tuyệt đối không thể trách cứ họ được, vì chú tôi chỉ là một người chú họ, ông không có trách nhiệm nuôi dưỡng tôi lại càng không có cái nghĩa vụ cho tôi vào đại học, thế nhung ông đã nuôi dưỡng tôi, lại cho tôi vào đại học. -
Xóm Vắng (Một Sáng Mùa Hè)
Trung Hoa Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75
Quỳnh Dao - Ngọc Linh dịch
MÂY HỒNG xuất bản 1972CHAPTERS 36 VIEWS 59850
Sương bước lên cầu, đứng dựa lan can nhìn làn nước trong xanh lặng lờ trôi giữa giòng sông. ánh nắng lung linh trong ánh nước. Nàng đứng thẫn thờ nhìn dòng sông, rồi lại nhìn cảnh đồng ruộng bao la trước mắt. Nàng thở dài, không hiểu tại sao mình đến đây và đến để làm gì? Bên kia cầu, một ngôi cổ tự nằm im lìm dưới rặng dương cao vút, và xa xa rải rác những thôn trang đang sưởi mình dưới nắng.
Sương bước qua cầu, đi thẵng về phiá thôn xóm tiêu điều. Trời tháng năm, ánh nắng càng lúc càng gay gắt, khó chịu. Mồ hôi nhễ nhãi, đôi chân nặng nề nhưng Sương vẫn cố lê chân bước tới. Hai bên đường, dấu vết chiến tranh còn in hẳn nét tang thương. Đây đó cây cối xác xơ, cành rơi lá độ Ngoài xa, những vườn rau, các luống hoa lài vừa mới vun bồi, gầy dựng lại. Sương thở dài, tiếp tục lê chân. Nàng bỗng ngạc nhiên dừng lại trước một ngôi nhà đổ nát bên đường. Có lẽ ngôi nhà này bị phá hủy từ lâu, sao đến bây giờ chưa có ai sửa sang lại? Ngôi nhà cất theo lối mới, kiến trúc thật đẹp, tỉ mỉ, cứ nhìn qua những bức tường đổ nát và vườn tược còn sót lại chung quanh, cũng nhận thấy đó thuộc một gia đình vào hàng phong lưu, khá giã.