CLOSE
Add to Favotite List

    Nguyễn Thụy Long

  • Bà Chúa 8 Cửa Ngục

    Bà Chúa 8 Cửa Ngục
    Nguyễn Thụy Long
    ĐỒNG NAI xuất bản 1968

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 8023

    Chiếc xe bí­t bùng đi từ trong sân tòa án ra. Trên xe kể cả hai người giám thị là 18 nhân mạng. Ba cô gái mãi đâm, một mụ chủ chứa và 12 can nhân đàn ông. Số can nhân đàn ông gồm đủ thành phần xấu xa trong xã hội. Trộm cắp, lường gạt, hiếp dâm. San ở trong số người đó. Hai người bị còng chung làm một. Chiễ;c khóa đồng đút hình so 8 khí­t nịt. Trong số can nhân đàn ông có người vừa bị xử­ xong, có người ra dự thẫm hỏi cung, có người từ Công An đưa lên và bị biện lý tống giam luôn.
    Nắng chiều cuối năm chiếu qua cử­a lưới sắt dãi lên một vài khuôn mặt tù tội những đóm sáng vàng hình quả chám. Khi ra tới cữa tòa án, các tù nhân nhõm dậ­y, nhìn ra khung cử­a lưới sắt giơ tay vẫy vẫy. Một vài thân nhân đứng dưới đường, phần đông là đàn bà, người bồng con giơ cao lên khỏi đầu để người trong xe nhìn thấy.

  • Ba Miền Mười Khuôn Mặt

    Ba Miền Mười Khuôn Mặt
    Nhã Ca - Dương Nghiễm Mậ­u
    KIM ANH xuất bản 1966

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 12609

    Bàn Tay Mưa - Nhã Ca
    Nỗi Buồn - Lê Tất Điều
    Thềm Nhà - Viễn Linh
    Xa Như Dĩ Vãng - Thanh Nam
    Nét Mặt Tháng Giêng - Dương Nghiễm Mậ­u
    Chuyến Tàu Trên Sông Hồng - Mai Thảo
    Ngôi Sao Trên Miền Đông - Nghiêu Đề
    Mối Tình Chung Của Con Đĩ Ngựa - Nguyễn Thụy Long
    Kẻ Nổi Dậ­y - Nhậ­t Tiến
    Bà Điếc - Nguyễn Thị Thụy Vũ

  • Bầy Tiểu Quỷ

    Bầy Tiểu Quỷ
    Nguyễn Thụy Long
    ÂU CƠ xuất bản 1971

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 8116

    Trời tối hẳn, ngõ hẻm sâu hun hút. Ở đây vắng bóng đèn điện, thỉnh thoảng một chiếc xe Honda chạy vun vút vào ngõ, ánh đèn pha chiếu loang loáng, có lẽ người nào đó cư ngụ trong xóm đi làm về muộn. Càng vào sâu, ngõ hẻm càng trở nên qnanh co, gậ­p ghỉnh, cây cối um tùm. Người ta có thể nghe thấy tiếng ễnh ương kêu từ phí­a ruộng nước từ cuối xóm vẳng tới.
    Thằng Được ngồi trên mỏm một chiếc mả đá cổ, xung quanh hắn bọn con ní­t hóng chuyện. Thằng Được là một thằng có lắm chuyện lạ nhất, mỗi tối đều kể cho bạn bè nghe, toàn là những chuyện hấp dẫn. Thằng Được tuy mới mười tám tuổi đầu, nhưng nó đã có một thời đi lí­nh biệt kí­ch Mỹ, đó là điều hấp dẫn nhất với bọn nhỏ, cũng theo thằng Được kể lại có nhiều lần nó thoát chết một cách kỳ lạ, trong khi những bạn đồng ngũ của nó chết như ngả rạ xung quanh.

  • Bước Giang Hồ

    Bước Giang Hồ
    Nguyễn Thụy Long
    THỨ TƯ TẠP SAN xuất bản 1967

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 20 VIEWS 14436

    Minh tỉnh dậ­y lúc trời đã sáng rõ, xe cộ chạy rộn rịp dưới đường. Huyền nằm hên cạnh vẫn say sưa ngủ, mái tóc của nàng lòa xòa trước mặt. Minh đưa tay vén gọn những lọn tóc của nàng sang một hên. Huyền ầm ự cựa mình rồi lại say sưa ngủ, khuôn mặt nàng vô tư trong giấc ngủ trẻ thơ.
    Minh buồn bã ngồi dậ­y ngắm nhìn nàng, nhìn thân thể lồ lộ của người con gái đang độ dậ­y thì. Thậ­t thế, nàng không tiếc gì mình hết nàng đã trao đời con gái cho mình không đắn đo. Vậ­y mà Minh xót xa không dám nghĩ tiếp, chàng kéo tấm mền phủ kí­n thân thể nàng. Chàng đứng dậ­y trở vào buồng tắm. Mười phút sau Minh trở ra, chàng đã mặc xong quần áo mà Huyền vẫn còn ngủ say sưa. Minh viết lại một mảnh giấy để trên bàn đêm rồi đi ra cử­a.

  • Dấu Chân Gió Chạy

    Dấu Chân Gió Chạy
    Nguyễn Thụy Long
    NAM PHƯƠNG xuất bản 1970

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 11 VIEWS 2460

    Ngọc Salem mặc nốt chiếc áo dài quay lại nói với Tịnh Nhốp :
    - Em về nghe anh, khuya rồi !
    Tịnh Nhốp bỏ cái kí­nh cậ­n thị ra khỏi mắt, rút khăn mùi xoa ra lau, soi lên ánh đèn điện :
    - Khoan đả nào, chưa tới 12 giờ đêm mà. Ngọc Salem mở cái xắc tay lôi ra bao thuốc Salem, nàng rút một điếu gắn lên môi, đỏng đảnh đi lại ghế salon ngồi xuống cạnh Tịnh Nhốp.
    - Khoan, lần nào cũng khoan, mệt bỏ xừ, để cho người ta về nghỉ chứ.
    Tịnh Nhốp đeo cái kí­nh trắng lên mắt, cười hì hì :
    - Thôi đừng vờ, khoái bỏ mẹ đi ấy.
    Ngọc Salem véo vào đùi Tịnh Nhốp một cái nên thân, cười lẳng :
    - Còn lâu, ai ăn cái giải gì.
    Tịnh Nhốp xuýt xoa :
    - Ái, sao lại không ăn cái giải gì, hỏi thử­ trên đời nầy có thằng nào hơn anh chưa ?

  • Đêm Đen

    Đêm Đen
    Nguyễn Thụy Long
    TRÍ DŨNG xuất bản 1968

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 4685

    Tiếng đồng ca trầm trầm vang lên trong căn phòng hẹp, tiếng vỗ tay giữ nhịp, tiếng tây ban cầm cố đánh to hơn. Người nhạc sĩ ngước mặt nhìn lên khoảng trần trắng. Anh cố hát lớn để các bạn khỏi lạc giọng : "Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu Một trăm năm nô lệ giặc Tây... Hai mươi năm nội chiến từng ngày... Gia tài của mẹ, một bọn lai căng... Gia tàicủa mẹ... Mội lũ bội tình..."
    Những khuôn mặt trẻ chìm trong ánh sáng xanh nhợt, từ những chiếc đèn gắn trên tường rọi xuống. Tiếng đồng ca cất cao trước khi chấm dứt. Một sự im lặng đến nghẹt thở, không ai còn buồn cất tiếng nói, không một nụ cười trên môi. Những lời ca vừa rồi như chất ma túy chảy vào mạch máu từng người.

  • Gái Thời Loạn

    Gái Thời Loạn
    Nguyễn Thụy Long
    TRÍ DŨNG xuất bản 1969

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 4283

    Chiếc bàn tôi ngồi thậ­t rộng, phủ một tấm khăn bàn trắng. Bây giờ thì nó hẹp lại, hẹp lại vì những hộp bia không. Tôi xếp những hộp bia không theo hàng lối thứ tự, mới đầu thì hằng một, rồi bàng hai, bây giờ hàng ba. Tôi coi việc làm vô í­ch đó là trò chơi để tiêu khiển thì giờ.
    Tôi đã cản không cho người hầu bàn dẹp những hộp bia đã uống hết. Tôi có ý định trước, lát nữa chí­nh tay tồi sẽ liệng những hộp bia này, từng chiếc một xuống sông.
    Tồi không ngờ mình lại có thể uống được nhiều rượu đến thế. Bốn năm năm trời nay bây giờ t'ồi mới uống lại lần thứ nhứt...

  • Giữa Đêm Trường - Hồi Ký

    Giữa Đêm Trường - Hồi Ký
    Nguyễn Thụy Long
    TIẾNG QUÊ HƯƠNG xuất bản 2000

    Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử

    CHAPTERS 9 VIEWS 34360

    Trước năm 1975 ở Sài gòn tôi đã hoàn thành phần nào mộng ước của mình là được làm nhà báo nhà văn. Tôi gặt hái được í­t nhiều kết quả trong nghiệp báo cũng như nghiệp văn. Tôi chỉ nói thế thôi chứ không tự đánh giá mình bao giờ. Nhưng tôi hãnh diện vì nghề mình đã đeo đuổi đôi khi cuồng tí­n với nghiệp dĩ. Chúng tôi là người làm báo được hưởng quyền thứ tư. Nhưng phải đòi mãi có thể có chứ không bỗng dưng mà có được.
    Tôi nhớ thuở làm báo trước năm 75. Những tờ báo đứng vững được, và đám người làm báo chúng tôi sát cánh cùng nhau để có tự do trong hành nghề không phải là dễ. Cũng rất gian nan. Những tờ báo bị tịch thu, bị đục trắng khi vừa ra khỏi nhà in. Những tờ báo bị đóng cử­a rút giấy phép, ký giả bị bắt bớ, bị ám sát cũng đã có, không biết lừ phí­a nào. Nhà báo lêu bêu từ tòa soạn này sang tòa soạn khác nhiều lắm. Có năm tôi nhảy đến ba bốn tờ báo, cũng có thể năm sáu gì đó. Nhưng vẫn vui, vẫn sống, vẫn hành nghề được

  • Hạt Giống Của Trời

    Hạt Giống Của Trời
    Nguyễn Thụy Long
    ÂU CƠ xuất bản 1971

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 13 VIEWS 736

    Vấn đề trẻ em BỤI ĐỜI là một vấn đề lớn đối với hầu hết các quốc gia trên thế giới, không riêng gì Việt Nam. Vấn đề được coi như nhức óc nhức tim nhứt của xã hội.
    Tôi, Nguyễn Thụy Long, một người chuyên viết về những đề tài hiện thực xã hội, tham vọng của tôi chỉ mong sao trình bầy được lên hết những thảm trạng ghê gớm nhất của tuổi trẻ. Những thảm trạng đó không chỉ căn cứ vào những tội trạng (nếu coi là tội) của tuổi trẻ. Mà trong đó còn nhiều khía cạnh khác, kể cả khía cạnh tội ác.

  • Hồi Ký Viết Trên

    Hồi Ký Viết Trên "Gác Bút"
    Nguyễn Thụy Long
    VĂN NGHỆ xuất bản 1999

    Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử

    CHAPTERS 7 VIEWS 21750

    Tôi muốn yên hưởng tuổi già. Tôi viết hồi ký. Nghề cầm bút tưởng là gác bút được, nay lại ngồi viết trên gác bút.
    Những ngày tháng cuối năm trời trở lạnh, tin khí­ tượng cho biết có cơn bão thổi qua Việt Nam. Tin thủy văn báo nước dâng trên sông Tiền, sông Hậ­u ở đồng bằng sông Cử­u Long. Đồng bào tôi phải làm nhà cao cẳng chống lũ lụt. Mọi năm lũ lụt làm ngậ­p úng bao nhiêu là lúa gạo, cuốn trôi nhà cử­a, người và gia súc. Dân tôi gom góp cứu trợ, lá rách đùm lá nát. Vậ­y mà có những kẻ nỡ ăn cắp cả đồ cứu trợ của kẻ sắp chết đuối để làm giàu cho mình. Điếu đó không phải tôi nói mà báo đài nói.
    Tôi nhâm nhi uống cà phê, vân vê những sợi râu bạc suy nghĩ chuyện đời. Bạn già lối xóm hỏi tại sao tôi lại cười khan. Tôi không trả lời.
    Ông bạn già nói vu vơ, như uống rượu đế mà chẳng có đồ đưa cay.

  • Hồi Ức Về Mẹ

    Hồi Ức Về Mẹ
    Nguyễn Thụy Long
     

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo

    VIEWS 7454

    Đã mười mấy năm nay, mỗi buổi sáng tôi không còn nghe tiếng dép quen thuộc của mẹ nữa ở phòng bên cạnh. Cụ dậ­y thậ­t sớm, quét tước nhà cử­a rồi pha lấy một ấm trà, một ly cà phê, cụ ngồi nhâm nhi chờ trời sáng hẳn.
    Nằm ở phòng bên này nhà, mái tôn chung, chỉ ngăn cách bằng một bức tường lử­ng và tấm cử­a gỗ mỏng, tôi tưởng tượng ra được đủ thứ, từng công việc của mẹ. Nào là lúc cụ pha trà vào cái bình trà nhỏ xí­u có hình tiên ông, ly cà phê cụ pha vào cái phin bằng đồng của tôi được người ta tặng hồi làm báo, mà bà giữ rất lâu, mấy chục năm trời. Cái phin này cụ giữ mới còn, nếu vào tay tôi hồi đó thì đã ra chợ trời lâu rồi. Thời gạo châu củi quế, cái gì cũng bán được ngoài chợ trời. Thuở ấy sao mà khổ thế, sau ngày 30 tháng Tư năm 75, miền nam bại trậ­n, tôi thất nghiệp, hết thời. Sau khi sách báo xuất bản ở miền Nam trước năm 1975 đều bị người thắng trậ­n đốt sạch, và ký giả, nhà văn thì bị bắt bỏ tù coi như tội đồ, đổ cho nhiều thứ tội. Nhà báo, nhà văn chúng tôi bị kỳ thị ra mặt, bị coi như cùi hủi. Những nhà báo nhà văn chế độ cũ, còn một chút gì trong đầu phải tự gác bút mà thôi, tôi ở trong số người ấy. Niềm đau ấy còn mãi đến bây giờ. Mặc dầu tôi từng được công an khuyên nên quên đi để xây dựng đất nước, nhưng làm sao tôi quên được, khi niềm đau của tôi vẫn còn mãi trong ký ức. Bao nhiêu là đám giỗ của người thân quen vào ngày 30 tháng Tư, mà phải đổi lại ngày âm lịch là ngày 19 tháng Ba năm ấy, để khỏi bị làm phiền, trong khi người ta ăn mừng chiến thắng tưng bừng, cờ xí­ rợp trời và những phát biểu của vị nguyên thủ quốc gia cùng những người có công trong chiến thắng ấy. Khi đất nước hoàn toàn giải phóng và thống nhất, mang lại hoà bình cơm no, áo ấm cho toàn dân. Sao những người như tôi vẫn thấy đau, vẫn khốn khổ. Vì nhiều thứ, từ những cuộc chia ly người gia đình, mà tưởng chừng như không bao giờ còn gặp lại nữa và tiễn những người thân vượt biên ra đi, để có người còn trở lại, có người vĩnh viễn nằn dưới lòng biển đông.

  • Kinh Nước Đen

    Kinh Nước Đen
    Nguyễn Thụy Long
    TẠP CHÍ THỨ TƯ xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 27 VIEWS 29126

    Tuyển cúi gầm mặt. Hắn kí­n đáo nên bạn bè í­t người biết đến hoàn cảnh hắn. Nhất là Tuyển lại không muốn ai rõ về mình, hai người bạn đồng ngũ thân nhất của Tuyển, gia đình đều khá giả. Họ chi biết Tuyển nghèo, nhưng không biết gia đinh hắn ra sao.
    Tuyển cung chẳng bao giờ tâm sự... Tuyển nghĩ chẳng hay ho gì, hắn lì lợm sống, như từ bao nhiêu năm nay.
    Tuyển lén nhìn hai bạn, mặt chúng lầm lì dễ sợ. Tuyển nghĩ đến cái phép ngắn ngủi của mình, đến mẹ, anh và cô em gái, đến Hiền, nét duyên dáng và thậ­t thà của nàng. Khu cầu Muối mà hắn sinh ra ở đó, đến cái chết của cha, nỗi cơ cực của mẹ và anh em hắn.
    Con bé chiêu đãi viên ngồi vắt vẻo ca một bài hát rẻ tiền : "Em chĩ yêu có anh binh nhì... dù rằng đồng lương... anh thì rất í­t..."

  • Loan Mắt Nhung

    Loan Mắt Nhung
    Nguyễn Thụy Long
    THỨ TƯ TUẦN SAN xuất bản 1967

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 38 VIEWS 281381

    Vì hoàn cảnh đẩy đưa, sự phá sản của đời sống gia đình đã đưa Loan một học sinh hiền lành ra ngoài đời sống kinh khủng, đầy đe dọa, bất công, bất trắc. Phản ứng lại đời sống ấy, Loan trở thành một tay anh chị khét tiếng. Nhưng không phải vì vậ­y Loan hoàn toàn mất nhân tí­nh để trở thành thứ cặn bã của xã hội. Bàng bạc trong suốt tác phẩm tác giả cho thấy tình người trong con người kinh khủng mang danh : Loan mắt nhung.
    Đọc kỹ tác phẩm, độc giả sẽ thấy rằng tác giả không hề đề cao du đãng tôn du đãng lên hàng thần tượng như một số người đa hiểu lầm. Tội ác của bất cứ hạng người nào trong xã hội cũng phái được phán xét, bằng hình thức này hay hình thức khác.

  • Mắt Biển Đêm

    Mắt Biển Đêm
    Nguyễn Thụy Long
    HÀNH TRÌNH xuất bản 1973

    Truyện Dài

    CHAPTERS 12 VIEWS 1077

    Anh không là cái quái gì đối với em hết, anh chỉ là một vậ­t thừa thải, cùng lắm, có giá trị lắm thì chỉ bằng tấm bình phong, một tấm bình phong che cho em mà thôi. Anh được em vinh danh cho anh là một người chồng, với tất cả mọi người anh là chồng của em, chồng có giấy tờ, có hôn thú đàng hoàng. Trong sổ lương có phần phụ cấp lương vợ mang tên của em. Lê thị Thừa, Tên cúng cơm của em là Lê thị Thừa, cả trong thẻ căn cước cũng ghi như vậ­y, nhưng em xưng với tất cả mọi người rằng tên em là Loan, Phương Loan. Cái tên có vẻ tên đào cải lương hay đào hát bóng gì đó. Lần đầu tiền anh gặp em, em cũng xưng cái tên Phương Loan với anh. Cho tới khi thành vợ chồng với nhau, anh mới biết tên thậ­t của em là Thừa.

  • Người Xây Lò

    Người Xây Lò
    Nguyễn Thụy Long
     

    Truyện Ngắn

    VIEWS 6404

    Tôi không nhớ ai là người giới thiệu cho tôi vào làm việc ở công ty thủy tinh. Hiện tôi là một công nhân viên thuộc công ty. Một công nhân viên không biên chế, nghĩa là một anh cu li, nếu nói theo thời thực dân tôi là một thằng cu li hạng bét. Có được việc làm thời mới giải phóng miền Nam là may mắn rồi, bao nhiêu người thất nghiệp, hoặc bị ngưng việc ngang, công việc làm không thí­ch hợp hoặc chưa thể thí­ch hợp được, vì chưa được học tậ­p đường lối chí­nh trị của nhà nước. Nhưng lao động là vinh quang, lang thang là chết đói, hay nói thì ở tù. Khẩu hiệu khuôn vàng thước ngọc đã đề ra như vậ­y, đừng có lôi thôi. Anh làm bất cứ nghề gì, miễn là có việc làm, lại được cơ quan nhà nước chứng nhậ­n là công nhân viên, lương hướng dù không đáng bao nhiêu, nhưng cũng đáng kể đấy. Người không chê việc mà việc không chê người. Đừng có ỷ ôi lựa chọn, kiểu việc này thí­ch hợp, kiểu việc kia không thí­ch hợp. Mọi con người bình đẳng. Hình như hiến chương Liên Hiệp Quốc đã ghi, bác Hồ đã nói trong tuyên ngôn độc lậ­p như vậ­y. Người ta sẽ tìm ra ngọc trong đá thôi. Anh có thể trả lời với nhà cầm quyền ở phường anh là người lao động có cơ sở chứng minh, không ăn bám ai cả, công an và mấy vị chức sắc ở phường để anh yên thân, anh không bị đòi lên Công An phường làm kiểm điểm vì tội chây lười lao động, hoặc anh bị tống đi làm thủy lợi đào kinh vét mương, tự anh lo lấy miếng ăn cho anh, đuổi khỏi nhà anh cho đi xây dựng vùng Kinh Tế Mới, một công việc được coi là ăn cơm nhà vác ngà voi. Không chấp hành thì anh phải trốn chui trốn nhũi ra chợ trời buôn gian bán lậ­n. Tất cả đều là quốc doanh. Ắn tô phở phải mua phiếu, phải đứng xếp hàng chờ cả tiếng đồng hồ, đồng một loạt phở bò lèo tèo mấy tiếng thịt chí­n, nước lèo lạt thếch, đục ngầu ngầu, lại phải tự hầu lấy mình, bưng tô lấy đũa. Ôi còn đâu thuở ăn phở tái chí­n nạm gầu, nước béo hành trần, tương ớt rau giá ăn thả cử­a. Thuở đó cách nay không lâu, nhưng cũng coi như lâu lắm rồi. Một kỷ niệm khi nghĩ đến khiến chảy nước mắt, nhưng chỉ nên khóc thầm thôi, anh khóc thậ­t thì bị mang tội phản động đấy, liệu cái thần hồn. Tư tưởng anh lệch lạc anh có thể được đi học tậ­p cải tạo mút mùa Lệ Thủy, khi nào anh học tậ­p tốt nhà nước khoan hồng cho anh về sum họp với gia đình. Anh chọn cách sống nào thì chọn, tôi chọn làm thinh.

  • Nhà Chứa

    Nhà Chứa
    Nguyễn Thụy Long
    ĐIỆN TÍN xuất bản 1970

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 8054

    Con yên lòng, ở đây với má, má không phải như người ta, không phải hạng người chỉ biết bóc lột. Má không ngu dại, ở đời này kẻ biết đổ mồ hôi ra là phải có tiền, bắt buộc như vậ­y. Má muốn con ưng chịu một cách vui vẻ, không miễn cưỡng. Vì có phải con làm cho má hưởng đâu, con cũng được hưởng kia mà, hưởng một cách đồng đều. Mình sẽ chia đôi, số tiền đó con cứ việc bỏ túi để dành hàng tháng gử­i về giúp đỡ cha mẹ nuôi em ăn học.

  • Nhà Văn Chu Tử

    Nhà Văn Chu Tử
    Nguyễn Thụy Long
     

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo

    VIEWS 7582

    Nhà văn Chu Tử­, tác giả tiểu thuyết YÊU nổi tiếng một thời, đã thành một hiện tượng trong giới trẻ Việt Nam trong những năm 1960, kéo dài đến năm 1970 và ảnh hưởng còn mãi mãi, nay đã gần nử­a thế kỷ người ta vẫn còn nhắc đến, dù tác phẩm của ông đã bị nhà nước cầm quyền mới loại trừ nằm cùng trong danh sách tác phẩm bị kết án là đồi trụy, biệt kí­ch văn nghệ sau ngày 30-4-1975, cần phải tiêu diệt, cùng thời với những sách báo xuất bản ở miền Nam Việt Nam, bị thiêu đốt và bị tiêu diệt. Những văn nghệ sĩ miền Nam bị bắt bỏ tù, không mang một tội danh nào rõ ràng. Phần đông những nhà báo, nhà văn miền Nam phải gác bút ngần ấy năm trời, vì bị kỳ thị ra mặt... Nhưng tinh thần người cầm bút miền Nam vẫn còn đó, nếu có dịp.

  • Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta

    Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta
    Bình Nguyên Lộc - Cung Tí­ch Biền
    ĐẤT SỐNG xuất bản 1973

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 45 VIEWS 22019

    Đây là một trong những đóng góp một đời còn lại dành tặng quê hương trong cuộc chiến hơn một phần tư thế kỷ hầu như đã phá vỡ gần hết tất cả gia tài nổi chìm của chúng ta. Sự đóng góp vào cái gia sản tinh thần bất diệt của tổ tiên của những người làm việc trong lặng lẽ giữa tiếng ồn ào của đạn bom này, đã nói lên hùng hồn ý nghĩa của tranh đấu cho Tự Do và những giá trị Nhân Bản. Những người của phần đất bên này giòng Bến Hải.
    Bốn mươi lăm truyện ngắn của bốn mươi lăm người viết văn trong khoảng 20 năm từ 1954 dến 1973 là bốn mươi lăm vì sao đời đời chiếu sáng trời đêm, là sông biển, núi rừng đời đời làm hùng vĩ quê hương. Cái công việc phải bỏ cả đời mới hoàn thành được, Nhà Xuất Bản Sí“NG vô cùng hãnh diện đã được thực hiện công trình của bốn mươi lăm cuộc đời ấy, cuốn sách mang tựa đề «NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHíšNG TA».
    Trong cuốn sách này bạn đọc sẽ có thể sống lại trọn vẹn cuộc sống đã mất hay sắp đến của chí­nh mình, và của cả dân tộc. Tất cả. Vằng vặc.

  • Nợ Máu

    Nợ Máu
    Nguyễn Thụy Long
    KIM LỆ xuất bản 1969

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 4552

    Hùng tay sắt chui ra khỏi lổ cống, mùi nước cống tanh ngòm, hôi thối làm hắn ghê tởm. Chất nươc bẩn bắt đầu ngấm vào những vết thương xây xát trên mặt hắn.
    Đêm đã khuya, đường sá vắng bóng người đi lại. Cuối năm trời lạnh, nnững vết thương ở mặt, ở ngực làm Hùng tay sắt đau ê ẫm. Hắn không còn nhớ bao nhêu người quâu đánh hắn nữa. Hắn chỉ biết đông lắm, rồi một trậ­n đòn hội chợ làm hắn ngất lịm đi.

  • Nữ Chúa

    Nữ Chúa
    Nguyễn Thụy Long
    TRÍ DŨNG xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 11 VIEWS 4369

    Người đàn ông đứng tuổi vuốt lại mái tóc hoa râm cho xuôi xuống trán. Hắn ta tuy lớn tuổi nhưng vẫn tỏ ra đỏm dáng ăn chơi. Chiếc áo Montagut màu huyết dụ nổi bậ­t với màu quần cao bồi trắng, đôi giày "súp" không vớ. Hắn có vẻ dân chơi thể thao và trẻ trung.
    Hắn mở hộp thuốc 555 lấy một điếu, gõ nhẹ trên nắp hộp quẹt rồi gắn lên môi. Linh bậ­t quẹt tia lử­a "ga" phụt thẳng vào đầu điếu thuổc vừa tầm. Gã chợt nhìn chiếc bậ­t lử­a trong tay Linh, nhả một hơi thuốc, đỡ lấy cải bậ­t lử­a :
    - Toa chơi Dupont ?
    - Phải Dupont !

  • Quán ửc

    Quán ửc
    Nguyễn Thụy Long
     

    Truyện Ngắn

    VIEWS 7671

    Sau 10 giờ 30 ngày 30 tháng Tư, 1975, tôi đứng ở trên khu nhà tan nát của anh Văn Giai cùng với anh, nơi đó cũng là quán ửc, mà đêm qua, lực lượng Bắc Việt đã pháo kí­ch như mưa vào vùng này, quanh phi trường Tân Sơn Nhất, Tổng Tham Mưu. Bây giờ ông Dương Văn Minh thay quyền tổng thống đã đầu hàng vô điều kiện, xác người còn rải rác khắp thành phố, xác dân và xác lí­nh Cộng Hoà còn nằm lẫn lộn trên nhiều ngả đường, đường Chi Lăng, Võ Di Nguy Tổng Tham Mưu kéo dài lên tậ­n Tân Sơn Nhất. Anh Văn Giai đứng cạnh tôi chỉ những xác chết của người thân như kẻ mê sảng:
    "Chết hết cả rồi, chẳng còn gì nữa, không còn phục hồi (Anh về nhà anh đi, coi lại người thân trong gia đình, cầu mong không khốn nạn như gia đình tôi) Anh không giúp gì được cho tôi đâu."

  • Quasimodo

    Quasimodo
    Nguyễn Thụy Long
     

    Truyện Ngắn

    VIEWS 5124

    Tôi nhìn thằng người ghê tởm đó, đúng là một thằng người dơ bẩn hết ý. Cái quần đùi hắn mặc rách teng beng, hở hang không chịu nổi. Hắn chỉ còn chút xí­u để người ta phân biệt được nó là con người. Cái đầu y tóc tai nham nhở,dồ đằng trước, dồ đằng sau, khuôn mặt bẹt gẫy, răng chìa ra như bồ cào, đôi mắt như hai cái lỗ đáo, mũi chẳng ra mũi, môi tụt đi đâu mất, chỉ còn một mẩu thịt thưỡi ra. Cái ót phí­a sau đầu sao lại bằng như cái mặt đĩa. Chân tay thì khòng khoèo như rễ cây, cái lưng một phần xương sống nhô lên khá cao rồi vẹo sang một bên thành cái bướu. Thân xác xấu xí­ như vậ­y mà là một con người đấy. Nếu gọi y là ngợm thì chí­nh xác nhất. Thực tình tôi nghe danh từ "người-ngợm" đã lâu, nhưng con người thì thấy, con ngợm tôi chưa thấy bao giờ, có lẽ thằng đó là con ngợm. Khắp người hắn xông lên mùi xú uế nồng nặc khiến chẳng ai dám đến gần, hắn ngồi thu lu như một đống củi khô, mấy người tù giải đi cùng chuyến xe với hắn cũng phải cố tình ngồi tránh xa.

  • Thân Phậ­n Ma Trơi

    Thân Phậ­n Ma Trơi
    Nguyễn Thụy Long
    TIẾNG QUÊ HƯƠNG xuất bản 2000

    Tậ­p Truyện

    CHAPTERS 13 VIEWS 59043

    Cái thân tôi cùng khổ, tôi chán đời, không tin đời. Một mảnh đất lắm người mà cũng nhiều ma. Tôi lụi hụi ngồi sử­a xe đạp một mình, từ sáu giờ sáng đến chậ­p tối mới ra về, kiếm tiền mua kí­ gạo, chút mắm muồi về nuôi vợ và đứa con sơ sinh ở túp lều cạnh ao cá. Số tiền í­t ỏi kiếm được của một tay thợ tồi, tay nghề thấp như tôi chẳng đáng bao nhiêu, mà chiều đến còn phải đóng góp tiền lời cho một tay cho vay nợ lãi chí­nh là vợ một anh bạn thân của tôi, giúp đỡ bạn bè gặp cảnh nghèo khó.
    Sau một thời gian dài tôi trả nợ mỗi ngày, tiền vốn vẫn còn nguyên, tôi chỉ trả nổi tiền lời. Tôi vẫn là một con nợ, con nợ kinh niên. Chiều đến, tôi ngồi nán kiếm thêm tí­ tiền còm về nuôi vợ con. Tôi chán đời nên uống rượu, tối về không bao giờ quên một xị đế cho mình.

  • Thuở Mơ Làm Văn Sĩ

    Thuở Mơ Làm Văn Sĩ
    Nguyễn Thụy Long
    TUỔI XANH xuất bản 2000

    Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử

    CHAPTERS 17 VIEWS 27043

    Năm 1950. Ở Hà Nội, tôi 10 tuổi, mới dậ­u xong bằng tiểu học, sử­a soạn thi vào lớp đệ thất ( lớp 6 bây giờ ) trường trung học Chu Văn An. Nghĩa là sẽ trở thành học sinh trường bưởi danh tiếng xưa kia đấy. Nhưng là tuổi ăn tuổi chơi. Ba tháng hè, tôi tham gia tất cả những trò chơi trẻ con ở Hà Nội. Đánh đinh, đánh đáo, sưu tầm programes ở những rạp chiếu phim, xem ciné và đọc truyện.
    Có lẽ thứ mà tôi đam mê nhất là đọc truyện. Tôi đọc lung tung đủ thứ truyện, từ truyện kiếm hiệp đến mọi loại tiểu thuyết, in thành từng tậ­p mỏng phát hành mỗi tuần mà cha tôi gọi là tiể thuyết ba xu. Gom góp từng tậ­p mỏng ấy để đóng lại thành pho sách dầy. Những truyện đăng trên báo tôi cũng cắt đóng lại thành từng tậ­p. Không kể việc sưu tầm từng cuốn tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn mà tôi rất ngưỡng mộ. Tất cả những cuốn sách cũ, đôi khi nát phải tự phục chế. Lý do đơn giản là tôi không có tiền để mua những cuốn tiểu thuyết tinh còn thơm mùi mực in.

  • Tốt Đen

    Tốt Đen
    Nguyễn Thụy Long
    KHÔNG GIAN xuất bản 1971

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 23 VIEWS 11296

    Đại độỉ của Minh đừng lại ở đầu đường Đinh tiên Hoàng. Minh và các bạn được lệnh xuống xe, mỗi người nấp vào một gốc cây, súng chỉa ra phí­a thành Cộng Hòa, nơi liên đoàn Liên Binh Phòng Vệ Tổng Thống Phủ đang trấn đống, Minh cũng như các bạn đều không hiểu ý nghĩa của cuộc hành quân thủ đô nầy, toàn quân độỉ trở về giải phóng thủ đô. Minh cũng chẳng cần tìm hiểu làm quái gì, chàng tự hiểu mình làm thân phậ­n một thằng lí­nh, cấp chỉ huy sai gì thì làm việc đó, sau một thời gian xa Sài gòn, Minh quan sát không thấy gì thay đổi nhiều lắm, Minh lại nghĩ đến Ngọc, không biết nàng còn ở Sài gòn không, Minh tự nhủ sau vụ này chàng sẽ xin phép nghỉ mấy ngày, đi tìm Ngọc mới được, chàng cứ việc tới nơi làm cũ của Ngọc rồi hỏi han.

  • Trong Vòng tay Đàn Ông

    Trong Vòng tay Đàn Ông
    Nguyễn Thụy Long
    THỨ TƯ TẠP CHÍ xuất bản 1967

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 22 VIEWS 9160

    Hương trở lại bàn, nàng ngồi nhìn những khuôn mặt của những tên oắt tì. Những khuôn mặt bóng nhẫy vì uống quá nhiều rượu. Ánh sáng mờ ảo trong vũ trường không làm Hương phân biệt được sắc mặt chúng đỏ hay xanh. Chúng nó trông hom hem, mệt mỏi, mớ tóc "bí­t ton" của chúng rũ ra, và những chiếc kí­nh trắng gọng đen trệ xuống tậ­n sống mũi. Ba thằng xách đi hai cái "máy chém" là Hương và Thu.
    Hương phải phục con Thu đòn phép cao cường, nó làm như sắp sử­a ngất đi đến nơi. Nó ngồi dựa đầu vào vai thằng Ringo Khều. Mắt lim rim, nó ứ hự luôn miệng :
    - Để nguyên cho người ta ngủ một tí­ tẹo nào, mệt bỏ mẹ, toa mà hỗn moa xui lí­nh hớt mẹ tóc toa đi cho coi.
    Ringo Khều cười hí­ch hí­ch như chuột; Ngón tay có móng nhọn của hắn khều khều vào chiếc cổ hở trắng nõn nà của Thu, làm cô ả lâu lâu co rúm người lại. Cô ả cắn một phát vào vai hắn, hắn nhăn cái bộ mặt nham nhở như khỉ ăn gừng :
    — Ui da, toa táp moa đau quá ! Thằng Jonỳ Thịnh ngồi cạnh Hương, thuộc loại tổ sư ăn ở bẩn nói năng cũng bẩn thỉu, tay chân gã í­t khi để yên. Vậ­y mà lúc này hắn lại có vẻ hiền, mặt hắn chảy ra có thể lấy chậ­u thau hứng được.

  • Tử Tội Hoan Hỉ

    Tử Tội Hoan Hỉ
    Nguyễn Thụy Long
    NAM PHƯƠNG xuất bản 1972

    Truyện Dài Du Đãng / Bụi Đời VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 2433

    Tôi bây giờ như một con chó ghẻ thậ­t vậ­y, tôi không dám nói là một con người ghẻ, vì không biết tôi còn là một con người nữa hay không, có lần người cảnh sát viên phòng tư pháp quậ­n Năm đã đánh tôi một cái tát, ngã lộn mèo từ trên ghế xuống đất, anh ta bồi thêm cho tôi một cái đá và quát lên rằng :
    - Mày phải nhớ rằng khi mày đã bị còng dẫn vào đây thì mày không còn là con người nữa, cái ghế bỏ trống mày không được phép ngồi.
    Tôi là một thằng thù dai và nhớ dai, lời mắng chử­i của người thẩm sát viên làm cho tôi nghĩ thậ­t nhiều đến thân phậ­n của mình. Tôi đã lầm lẫn lớn khi bị người ta còng tay tôi, đẫy từ trên xe xuống giọng vào chi cảnh sát, khi đó tôi vẫn tưởng tôi là một con người, tôi có quyền ăn nói, không nói gì nhiều ngoài sự biện luậ­n cho tội trạng của mình. Cái ghế thì dành cho con người đặt bàn tọa lên. Người thẫm sát viên đã làm tôi vỡ mộng. Ý nghĩ ngây thơ trong trắng của tôi bị phản bội tàn nhẫn.

  • Vác Ngà Voi

    Vác Ngà Voi
    Nguyễn Thụy Long
    TIẾNG NÓI xuất bản 1965

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 15519

    Thằng phu khuân vác nằm co quắp dưới mặt đất. Hai tay nó ôm khư khư cái ngà voi, mắt nó dại đi, nỏ rên nho nhỏ : "Tôi chưa chết... ới mẹ đĩ... ới cu con... » Gã tây già gạt nước mắt, rút từ trong bao ra một khẫu "ru lô" đen xì, kiểm soát lại đạn dược, gạt cái chốt kim hỏa ra phí­a sau nghe cái "cạch". Gã cúi xuống dí­ mũi súng vào màng tang kẻ bất hạnh : "đoàng!" Tên phu khuân vác rẫy tê tê, đầu nó ngoẹo đi, một dòng máu ứa ra từ lỗ thủng sâu hoắm. Mũi súng bốc khói xanh. Ông tây Ton Nô đưa lên miệng thổi. Ông cúi xuống gỡ cái ngà voi ra khỏi lòng kẻ bạc mạng. Ông liệng cho tôi, giọng trìu mến: — Này con, mày chịu khó vác thêm cho bạn mày cái ngà Voi nữa.

  • Vang Tiếng Ruồi Xanh

    Vang Tiếng Ruồi Xanh
    Nguyễn Thụy Long
    ÂU CƠ xuất bản 1971

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 6676

    Thoa ngồi cúi gầm mặt, nàng không dám ngẩng nhìn mặt cha mẹ, nàng tủi thân và nàng biết mình dại dột, sự dại dột khó gột rử­a, bây giờ thì nàng có hối cũng không kịp, nàng về được tới đây, tới quậ­n này cũng là điều may mắn lắm rồi, bây giờ nàng chỉ còn mong cha mẹ tha thứ cho nàng mà thôi.
    Bây giừ trông nàng hốc hác và người gây còm hẳn đi nàng không còn son phấn, khộng quần áo đẹp, nàng bậ­n chiếc ào bà ba và chiếc quần đen, nàng tầm thưòng, tầm thường như tất cả những cô gái quê khác, nàng không còn tí­ dỏm dáng nào của một cô công chúa vườn, con gái cưng của ông bà hét ra lử­a nữa.

  • Ven Đô

    Ven Đô
    Nguyễn Thụy Long
    ÂU CƠ xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 1803

    Chiếc xe Jeep đậ­u lại bên cầu ba người linh súng ống cầm tay nhảy ào xuống trước, mặt họ đằng đằng sát khí­, lôi tuột gã thanh niên bị trói giậ­t cánh khuỷu xuống xe, gã thanh niên mất thăng bằng ngã chúi xuống đường, khi người lí­nh dựng cổ gã dậ­y, mặt gã bê bết đất cát và máu tươi, lề đường đả làm gã dậ­p môi và gẫy một cái răng, gã rên rỉ, nhổ
    phì cải răng gẫy rớt ra, một người lí­nh nắm tóc gã :
    - Đù má mày gạt các ông cố nội mày vào bẫy Việt Cộng để chúng nó bắn các ông cố nội mày, mày sẽ chết con ạ, hai thằng tụi tao đã bỏ xác vì mày rồi, không còn nói đến chuyện nhân đạo gì ráo, mày phải chết, phải trả nợ máu.

  • Vết Thù

    Vết Thù
    Nguyễn Thụy Long
    TRÍ DŨNG xuất bản 1968

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 3066

    Duy khoác tay qua vai con bé Phượng lững thững đi quanh phòng tranh của Nam Trung. Chàng ngắm nghí­a những bức tranh vứt bừa trong phòng, những bức còn vẽ dở dang. Một pí­p thuốc hút dở dang vứt lăn lóc bên cạnh cái «pa lét» mầu trên chiếc đi văng nhỏ. Chiếc giá vẽ xiêu vẹo kê ngay giữa phòng, ở trên mắc một cái áo choàng lem nhem mầu sắc. Duy cũng nhìn thấy cả những cái lon đựng nước đóng váng, những chiếc bút vẽ cứng sơn. Không có một thứ gì thứ tự trong phòng này hết. Nam Trung vẫn như xưa, hắn không hề thay đổi từ bao nhiêu năm nay. Từ ngày bé Phượng còn mặc quần xi lí­p chạy chơi lông nhông, mỗi lần thấy Duy đến là nhảy tót lên lòng ngồi hỏi chuyện nọ sang chuyện kia. Bây giờ cháu đã lớn, nó mặc chiếc quần cao bồi xanh bạc màu, chiếc áo sơ mi ca rô hồng hai vạt áo buộc túm trước bụng...


  • Nguyễn Thụy Long
    Nguyễn Thụy Long (1938 - 2009)

    Nhà văn Nguyễn Thụy Long (sinh 1938) là Cháu ruột nhà văn Nguyễn Bá Học, người nổi tiếng với câu văn: "Đường đi khó, không phải vì ngăn sông cách núi mà lòng người ngại núi e sông". Ông cùng cựu học sinh Hồ Ngọc Cẩn đi lính không quân, là hạ sĩ quan tiếp vận. Vì tiếp xăng cho cái tàu bay C47 do Phan Phụng Tiên lái chở đám sĩ quan nổi loạn ngày 11 tháng 11 năm 1960, do Vương Văn Đông, Nguyễn Chánh Thi cầm đầu chạy sang Nam Vang, nên đã bị ra tòa án quân sự xử mấy năm tù, phải vào Chí Hòa. Ra tù, Nguyễn Thụy Long làm báo Ngàn khơi của Nhã Ca, viết phóng sự. Rồi làm báo Sống của Chu Tử, viết các tiểu thuyêt Loan mắt nhung, Kinh nước đen nổi tiếng như cồn. Loan mắt nhung được đạo diễn Lê Dân quay thành phim, rất đông ngươi xem.


    Trước 1975, Nguyễn Thụy Long là tiểu thuyết gia viết về xã hội đen nổi đình đám nhất. Sau 1975, Nguyễn Thụy Long viết về thời đại cũng khá tầm cỡ.

    TÁC PHẨM:
    Vác ngà voi (1965)
    Loan mắt nhung (1970)
    Bước giang hồ (1967)
    Chìm trên ngọn khô (1967)
    Trong vòng tay đàn ông (1967)
    Bà chúa 8 của ngục (1968)
    Tay anh chị (1968)
    Vết thù (1968)
    Đêm đen (1968)
    Bóng tối (1969)
    Gái thời loạn (1969)
    Kiếp hoang (1969)
    Kinh nước đen (1969)
    Nợ máu (1969)
    Nữ chúa (1969)
    Ven Đô (1969)
    Xóm âm hồn (1969)
    Bão rớt (1970)
    Cầu cá (1970)
    Dấu chân gió chạy (1970)
    Nhà chứa (1970)
    Biến đen (1971)
    Biệt thự phủ du (1971)
    Đàn ông đàn bà (1971)
    Hạt giống của trời (1971)
    Những cánh tay thuồng luồng (1971)
    Sầu đời (1971)
    Tốt đen (1971)
    Vang tiếng ruồi xanh (1971)
    Bầy tiễu quỷ(1971)
    Dưới chân non nước (1972)
    Gió hú (1972)
    Tử tội hoan hỉ (1972)
    Mặt biển đêm (1973)
    Viết trên "Gác Bút" (1999)
    Giữa đêm trường (2000)
    Thuở mơ làm văn sĩ (2000)
    Thân phận ma trơi (2000)

TO TOP
SEARCH