 |
Ngô Tất Tố (1894 - 1954) |
Ngô
Tất Tố sinh năm 1893 ở làng Lộc Hà, tổng Hội Phụ, phủ Từ Sơn, Bắc Ninh
(nay là xã Mai Lâm, huyện Đông Anh, Hà Nội. Từ nhỏ, Ngô Tất Tố theo học
chữ Nho. Năm Nhâm Tý 1912, ông bắt đầu dự thi. Đến năm Ất Mão 1915 ông
đỗ đầu kỳ sát hạch, nên được gọi là đầu xứ Tố, Năm 1926, Ngô Tất Tố ra
Hà Nội làm báo rồi cùng với Tản Đà vào Sài Gòn. Sau gần ba năm ở Sài
Gòn không thành công, Ngô Tất Tố trở ra Hà Nội vẫn với hai bàn tay
trắng. Ông sinh sống bằng cách viết bài cho các báo: Phổ thông,
Tương lai, Công dân, Đông Pháp, Thời vụ, Hà Nội tân văn... với nhiều
bút danh khác nhau như: Thục Điểu, Lộc Hà, Lộc Đình, Thôn Dân, Phó Chi,
Tuệ Nhơn, Thuyết Hải, Xuân Trào, Hy Cừ... Trong cuốn tiểu thuyết Lều
chõng, ông mô tả cảnh thi cử dưới chế độ xã hội phong kiến xưa, nêu lên
sự sụp đổ tinh thần của những nho sĩ suốt đời lấy khoa cử làm con đường
tiến thân nhưng lại bị hoàn toàn thất vọng. Tắt đèn là tác phẩm
thành công nhất của Ngô Tất Tố, trong đó ông nêu lên cảnh cơ khổ cùng
cực của tầng lớp nông dân Việt Nam dưới sự bóc lột cay nghiệt của giới
địa chủ. Ngô Tất Tố qua đời vào tháng 4 1954. Đánh giá công lao to lớn của ông, Hội đồng Nhà nước đã quyết định truy tặng Ngô Tất Tố Giải thưởng Hồ Chí Minh (đợt 1).
|