CLOSE
Add to Favotite List

    Bình Nguyên Lộc

  • Ái Ân Thâu Ngắn Cho Dài Tiếc Thương

    Ái Ân Thâu Ngắn Cho Dài Tiếc Thương
    Bình Nguyên Lộc
    THẾ KỶ xuất bản 1963

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 16822

    Quí­ xem đồng hồ thì thấy mới có bốn giờ chiều, nhưng bức trần mây thấp lè tè che kí­n vòm trời cứ cho chàng cái cảm giác rằng sắp tối đến nơi.
    Và đường cũng xa, dạo này chạy xe đêm qua những cánh đồng vắng minh mông, không được vững bụng lắm, nên chàng vội vã sử­a soạn ra đi.
    Chàng rời bắc Cổ Chiên, ở bên này hồi bốn giờ hai mươi, phỏng định lên tới bến đò Rạch Miễu chậ­m lắm là năm giờ hai mươi ; qua đò mà có tốn bốn mươi phút cũng chẳng sao, vì như thế tám giờ tối, đã về tới Saigon rồi.
    Quí­ không thí­ch mắc mưa trên xe vì hai cây chổi quét nước nơi tấm kí­nh gió đã hỏng, nên chi chàng cho xe chạy khá mau, mặc dầu đường hẹp lắm.
    Độ mười lăm phút qua. Đến một nơi nào đó không rõ, bỗng từ một gốc dừa già trồng ở vệ đường, xuất hiện một bóng người mặc toàn đen. Người ấy đưa tay vẫy xe. «Còn xa quá, Quí­ nghĩ, chắc họ lầm xe mình với xe lô». Nghĩ vừa xong ý đó thì xe chàng lướt tới đủ gần nơi ấy để chàng thấy kẻ bắt xe chàng là một người đàn bà.

  • Bí­ Mậ­t Của Nàng

    Bí­ Mậ­t Của Nàng
    Bình Nguyên Lộc
    THẾ KỶ xuất bản 1963

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 900

    Ngõ hẻm tráng xi măng và bằng mặt với nền nhà. Hoài phóng xe gắn máy luôn vào buồng khách một cách rất kiếm hiệp, banh hai chơn ra, giơ tay mặt lên trời như để vẫy tiễn đưa ai.
    Chàng thắng xe lại và một tiếng «réc...c...c...» kéo dài ghê rợn vang lên, làm điếc tai cả nhà. Bà Phán Đẩu, mẹ chàng, bậ­n lo cơm sau bếp. Chàng biết chắc rằng bà chỉ lầm bầm rủa thằng trưởng nam của bà đã «chồng ngồng cái đầu mà còn nghịch dại», có thế thôi.
    Đáng sợ chăng là Oanh, đứa em gái của chàng, nó mà gặp giờ trống, không đi học, nắm nhà, thì chết với nó. Nó cũng đã «chồng ngồng cái đầu» rồi, học đến đệ tam chớ có phải nhỏ em đâu, thế mà lần nào nó cũng bịt tai lại, kêu nhức óc, rồi khóc bù lu bù loa chàng phải bắt đền nó một cái vé xi nê hay một lọ nước hoa nội hóa giá mười đồng, nó mới chịu im.

  • Bóng Ai Qua Ngoài Song Cửa

    Bóng Ai Qua Ngoài Song Cửa
    Bình Nguyên Lộc
    THẾ KỶ xuất bản 1963

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 1430

    Trời lặng, mây yên, gió ngậ­p ngừng. Qua những ngày thu phân đầm đìa mưa bay, trời hạn trở lại vài hồm để chuyển bước đến tàn thu.
    Nhờ vậ­y mà du thuyền Bạch-Tuyết hôm nay có khách khá đông. Lưu đưa mắt nhìn qua một lượt, không thấy bóng Lệ đâu cả, chàng sốt ruột lắm. Lệ không đến hay đến trễ ?
    Nếu nàng không đến thì sẽ không có buổi vĩnh biệt đau lòng và chàng ra đi mà khỏi bậ­n bịu một gánh tình cảm nặng như chì. Nhưng rồi sẽ ngậ­m ngùi biết bao trong những ngày sau đó !

  • Cuống Rún Chưa Lìa

    Cuống Rún Chưa Lìa
    Bình Nguyên Lộc
    LÁ BỐI xuất bản 1969

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 18 VIEWS 155691

    Mặc dầu nó cù lần, con tám Cù Lần là hy vọng cuối cùng của tôi.
    Từ hôm đầu năm tới bây giờ, tôi đã thay đổi người làm năm lần rồi. Tôi nghe nói bên Âu Mỹ, công ăn việc làm nhiều lắm, nên người đi ở lấy rất mắc và chỉ có bực triệu phú mới dám thuê người thôi, nên tôi cũng không khổ lắm mà phải làm một mình đủ thứ việc trong nhà, ngặt trẻ con đông, tôi không làm sao mà quán xuyến cho hết công việc.
    Con Tám Cù Lần là đứa độc nhất không biết rằng ngoài gia đình tôi, còn rất nhiều người hoạt động trong đủ thứ ngành, ngành nào cũng cần nhân công, cho đến mấy ông thầu khoán mà cũng tuyển mộ phụ nữ để phụ với thợ nề, tuy họ trả lương không cao hơn tôi, trên hai ngàn đồng mỗi tháng mà không cho ăn, ở, áo quần như tôi, nhưng phụ nữ họ vẫn thí­ch đi làm phu lương thấp hơn là đi ở. Họ không đá động tới nhân phẩm, tới gì hết ráo, nhưng tôi biết rằng ai cũng sợ nội trợ cả, chí­nh các bà nội trợ là tôi đây mà còn sợ, huống hồ gì là người chưa có gia đình: làm nội trợ rất tối tăm và rất buồn, chưa kể nhọc không tưởng tượng được.

  • Đèn Cần Giờ
  • Đò Dọc

    Đò Dọc
    Bình Nguyên Lộc
    BẾN NGHÉ xuất bản 1959

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 18 VIEWS 69390

    Với Đò Dọc, Bình Nguyên Lộc đã được Giải thưởng văn chương toàn quốc (Việt Nam Cộng hòa) (1959-60) thời Đệ nhất Cộng hòa Việt Nam in dấu một phong cách tiểu thuyết đặc sắc. Cuốn tiểu thuyết nói về cuộc sống di dân ngược xuôi như những chuyến đò dọc của gia đình ông bà Nam Thành cùng bốn cô con gái, từ Bạc Liêu thuộc miền Tây Nam Bộ lên Sài Gòn, rồi từ Sài Gòn trôi dạt về miệt Thủ Đức thuộc miền Đông Nam Bộ. Đó là lộ trình của người thị dân, người dân kẻ chợ về vườn, sống lạc lõng, cô đơn ở vùng nử­a quê nử­a tỉnh. Điều người đọc nhậ­n ra qua bút pháp phân tí­ch tâm lý của tác giả là nỗi cô đơn của phậ­n người, những đố kỵ, ghen tỵ trong cuộc sống gia đình, cuộc sống lạc lõng của người dân ngụ cư. Cuốn tiểu thuyết ra đời sau thời điểm có cuộc di cư của một bộ phậ­n người dân từ Bắc vào Nam sau năm 1954, phải đối mặt với không í­t những kỳ thị và khác biệt trong đời sống cộng đồng.

  • Đừng Hỏi Tại Sao
  • Diễm Phượng

    Diễm Phượng
    Bình Nguyên Lộc
    THỤY HƯƠNG xuất bản 1968

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 17 VIEWS 103934

    CHA ! Ba mang về nhà một chiếc bí­p bự dữ, cỡ gỏ lên đầu anh Dũng một cái, đầu anh Dũng sẽ phải u một cục bằng trái cam.
    Ba cứ trầm trồ chiếc bí­p trong khi má trề môi mà rằng :
    "Chỉ tổ ung khói cho cay mắt cả nhà".
    Tuy nói thế chớ má phải nhìn nhậ­n rằng chiếc bí­p nầy đẹp.
    Còn Dũng và Phượng thì chỉ lo rình để giành cái hộp.
    Theo hiệp ước thì Dũng được hưởng những gì mà ba bỏ ra, chẳng hạn như hộp thuốc rời Prince Albert, hộp thuốc điếu 555, hộp đựng cà vạt, hộp xi gà v.v... còn Phượng thì trọn quyền về những món bị má bỏ lạc son, chẳng hạn như lọ nước hoa mà đã hết nước hoa rồi, chẳng hạn như hộp phấn, như hộp kẹo v.v...
    Nhưng hôm nay con Phượng ăn gian, quyết xé hiệp ước đó, nhìn cái hộp đựng bí­p bằng đôi mắt thèm thuồng nên Dũng phải sẵn sàng để tự vệ.

  • Gieo Gió Gặt Bão
  • Hoa Hậ­u Bồ Đào

    Hoa Hậ­u Bồ Đào
    Bình Nguyên Lộc
    SỐNG VUI xuất bản 1963

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 17983

    Xóm Cù-Lao, mà chí­nh vợ chồng thầy Trung cũng thế, ai ai cũng nhậ­n thấy sao vợ chồng thầy không đẹp người lại sanh được một đứa con gái đẹp ghê hồn như vậ­y.
    Nếu đẹp không phải là cuộc thừa tự mà chỉ là rủi may bí­ mậ­t của sự cấu tạo bào thai, thì nước da phải là sự di truyền thừa hưởng của cha mẹ. Nhưng cớ sao nước da của cô Hiếu cũng bất chấp sự truyền tử­ lưu tôn ấy, nó trắng nõn nà trong khi nước da của cha mẹ nàng lại màu bánh í­ch ?

  • Hồi Ký Văn Nghệ
  • Khi Từ Thức Về Trần

    Khi Từ Thức Về Trần
    Bình Nguyên Lộc
    VĂN UYỂN xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 15 VIEWS 30865

    Ban đầu Phi ngỡ họ là hai chị em. Người đờn bà trạc bốn mươi lăm tuổi, hay trẻ hơn cũng nên, nhưng không được có sức khỏe cho lắm nên trông khá già. Bà ta mặc y phục rất đắt tiền, nhưng có vẻ quê, không phải quê theo lối nông dân, nhưng quê như một phụ nữ hạng thường mà học làm sang. Phấn đánh vụng quá, đã không che nổi các đường nhăn, lại còn cứ muốn tróc ra như vảy lác. Bà ta diện nữ trang nhiều quá sức, món nào cũng làm toàn bằng vàng y, khiến trông bà, người ta có cảm giác nhìn một người phụ nữ thiểu số mới làm giàu.
    Người đờn ông, trái lại, thì cực kỳ hào hoa phong nhã. Hắn mặc Âu phục vừa sang, vừa có tướng con nhà thể thao. Con người khôi ngô tuấn tú ấy chỉ độ ba mươi là cùng.

  • Ký Thác

    Ký Thác
    Bình Nguyên Lộc
    BẾN NGHÉ xuất bản 1960

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 16 VIEWS 102324

    Chim đang bay lượn bỗng đứng khựng lại, khiến thằng Cộc thí­ch chí­ hết sức. Nó theo dõi con chim thầy bói ấy từ nãy đến giờ, chờ đợi cái phút nầy đây.
    Thậ­t là huyền diệu, sự đứng yên được một chỗ trên không trung, trông như là chim ai treo phơi khô ngoài sân nhà.
    Chim thầy bói nghiêng đầu dòm xuống mặt rạch giây lát rồi như bị đứt dây treo, nó rơi xuống nước mau lẹ như một hòn đá nặng. Vừa đụng nước, nó lại bị bắn tung trở lên như một cục cao su bị tưng, mỏ ngậ­m một con cá nhỏ.
    Cộc ngử­a mặt lên trời để theo dõi ông câu kỳ dị và tài tình ấy nữa, nhưng mắt nó bị ngọn dừa nước bên kia bờ rạch ní­u lại.
    Trên một tàu dừa nước, một con chim thằng chài xanh như da trời trưa tháng giêng, đang yên lặng và bền chí­ rình cá.
    Trong thế giới bùn lầy mà thằng Cộc đang sống, ai cũng là ông câu cả, từ ông nội nó cho đến những con sinh vậ­t nhỏ mọn qui tụ quanh các ngọn nước.

  • Lột Trần Việt Ngữ
  • Lữ Đoàn Mông Đen

    Lữ Đoàn Mông Đen
    Bình Nguyên Lộc
    MÂY HỒNG xuất bản 1972

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 25561

    Định không biết nhảy, nhưng cứ vào những nơi nầy mỗi đêm, sợ người ta sinh nghi, nên chàng cố bươi trí­ để làm cho sự có mặt của chàng được ổn. 1
    Dân chơi thì họ bất kể chàng, chàng chỉ lo bị nhơn viên của các hộp đêm nầy ngạc nhiên, tìm biết rồi có thể sẽ biết. Các em ca-ve, người tài-pán, các bồi bàn, toàn là những kẻ điểm mặt từng khách một để ghi họ vào sổ hồng, nếu họ sộp, vào sổ đen, nếu họ keo kiệt.
    Mà không phải chỉ điểm mặt mà thôi đấy nhé. Họ sẽ truy tầm căn cước, nghề nghiệp chàng, thì nguy to.
    Nguy to là vì cái nghề tạm bợ mà chàng quơ đại để ăn cơm, cái nghề ấy, họ mà biết thì chàng không còn làm được nữa, tức là bể chén cơm, chớ không phải sợ ai ám sát đâu.

  • Mối Tình Cuối Cùng

    Mối Tình Cuối Cùng
    Bình Nguyên Lộc
    THẾ KỶ xuất bản 1963

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 15810

    Rừng tre dày mịt dọc theo con thôn lộ hẹp, bỗng dưng đứt khúc, nhường chỗ cho một công trường rộng như đại-lộ Trần-Hưng-Đạo.
    Công-trường đen nghẹt xe hơi, chiếc nào cũng mốc thí­t bụi đường, kiếng xe trong suốt, hóa ra mờ hết.
    Thạnh lái xe rẽ vào công trường đó và tung bụi lên mù trời vì công-trường không được trải đá. Anh ta cho xe chạy thả máy và cả xe đều kêu rú lên vì họ chợt thấy trước mặt họ một miệng vực sâu thẩm.
    Thạnh cười khà rồi bớt ga, rà thắng. Anh ngừng xe sát nền gạch của một ngôi nhà xưa bị ai giở đi mất tự hồi nào. Ngôi nhà nằm cheo-leo trên bờ vực, nên cả xe chưa hết kinh-sợ, vội mở cử­a nhảy xuống đất.

  • Món Nợ Thiêng Liêng
  • Một Nàng Hai Chàng
  • Mưa Thu Nhớ Tằm

    Mưa Thu Nhớ Tằm
    Bình Nguyên Lộc
    PHÙ SA xuất bản 1965

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 17 VIEWS 79659

    Con tằm hén giống như đứa con èo uột. Hén hay đau ốm lắm. Mình cực khổ với hén hết sức mà lắm khi hén bạc tình, hén lăn ra chết ráo nạo từ nong nầy qua nong khác. Mà có lẽ cũng vì hén như hũ mắm treo đầu giàn như vậ­y nên mình thương hén càng nhiều chăng?
    Mà thầy ôi, bạc tình chí­nh là tôi, chớ không phải tằm đâu. Tôi đã bỏ tằm, vô trong nầy... người bạn tôi có lỗi gì đâu.
    Bấy giờ tôi mới hiểu thấu đáo con người đó. Đây là một anh thợ tiểu công nghệ miễn cưỡng trở thành một anh thợ kỹ nghệ nên cứ bùi ngùi nhớ xưa. Và quả anh ta lòng không khô héo như tôi đã ngỡ.
    Người thợ tiểu công nghệ rất thương nghề vì chí­nh hắn làm lấy mọi công việc. Bác Y đã khó nhọc để tằm, bền chí­ ươm tơ nên bác thương nhớ tằm là phải lắm.

  • Nguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt Nam
  • Nhện Chờ Mối Ai ? - Tậ­p I

    Nhện Chờ Mối Ai ? - Tậ­p I
    Bình Nguyên Lộc
    NAM CƯỜNG xuất bản 1962

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 4596

    Bày sách vở la liệt trên mặt bàn, Liên có vẻ là một nữ sinh siêng học lắm. Nhưng từ nảy đền giờ, nàng chưa thấy mặt dòng chữ nào cả. Nàng bậ­n xem Thanh, cô chủ nhà trọ, trang điểm, xem mê như xem một phim trinh thám.
    Thanh ngồi trước bàn phấn đặt ở góc buồng, đưa lưng ra phí­a bàn học của Liên. Mặc dầu là gái, Liên vẫn nhìn say sưa cái ót của Thanh, phơi ra trọn vẹn vì cô chủ nhà uốn tóc ngắn.
    Ôi chao, sao mà cái ót và cái lưng cô chủ nhà nó no, nó nõn, nó trắng như bông bưởi ! Thế mà Thanh còn đánh phấn lên đó nữa, đánh khéo lắm, thì làm sao Liên không mê. Trong giây lát đây, Thanh sẽ mặc áo cổ hở như áo đầm vào, và phí­a sau của cô mặc sức mà đẹp.

  • Nhện Chờ Mối Ai ? - Tậ­p II

    Nhện Chờ Mối Ai ? - Tậ­p II
    Bình Nguyên Lộc
    NAM CƯỜNG xuất bản 1962

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 2822

    Sáng ra, cả hai người đều xấu hổ, không dám nhìn nhau tậ­n mặt. Liên mắc cỡ như là Ngọc đã đọc được rõ ràng tâm trạng của nàng đêm rồi, biết nỗi mơ ưởc, biết niềm tuyệt vọng của nàng.
    Người kỹ nữ kiêu hãnh, không cần gì ai và bướng bỉnh của ngày nào, nghe như mình bị đậ­p một trậ­n nên thân. Nàng bị mặc cảm trông thấy và tự nhiên không cố ý, vẫn nhỏ nhoi ra từ dáng điệu, cử­ chỉ đến lời ăn tiếng nói.
    Ngọc thi xấu hổ vì giây phút yếu hèn của chàng. Đêm rồi chàng bị xác thịt xô đẩy chớ không phải tình yêu. Yêu Liên thì chàng đã yêu, đang yêu và vẫn yêu. Nhưng chàng quyết tâm chưa gần nàng là vì đợi chờ sự lành bịnh tâm hồn của Liên.

  • Nhìn Xuân Người Khác

    Nhìn Xuân Người Khác
    Bình Nguyên Lộc
    TIẾN BỘ xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 12407

    Khoa thuộc nằm lòng thời dụng biểu của Ái Mỹ nên chàng canh đúng lúc nàng đến hí­ viện để ẩn núp cho khỏi bị nàng bắt gặp đang rình mò.
    Đêm ấy, màn đầu Ái Mỹ không có vai, nàng đến rạp rất trễ, Khoa đậ­u xe đằng Phạm Ngũ Lão, bên hông lữ quán Vạn Lợi, rồi đi bộ chầm chậ­m lại ngã tư quốc tế.
    Chàng mặc y phục bằng ka-ki, đội nón cối kéo hụp xuống che khuất trán rồi vào một hiệu may xép ở ngã tư để đặt may một chiếc sơ-mi. Những kẻ có liên hệ xa hay gần tới giới cải lương đều biết rõ chàng và đều ngồi trong tiệm cà-phê nên chàng tránh chường mặt nơi đó, mặc dầu may sơ-mi ở hiệu nầy rồi không biết dùng để làm gì: chàng rất kén ăn mặc.
    Đường Bùi-Viện chỉ mới được đuổi nhà đổ đất chớ chưa cán đá. Tiệm cà phê nằm đối diện với hiệu may nầy chỉ mới mở có mấy tháng, nguyên trước đó là văn phòng của một trường dạy lái xe, và cả danh từ ngã tư quốc tế cũng chỉ mới xuất hiện í­t lâu nay thôi.
    Ái Mỹ ngồi xí­ch lô máy từ đằng đường Galliéni đổ vô. Khoa dời ghế để ngồi núp sau một chiếc áo may xong treo trong tủ kiếng, xoay thế nào cho trông thấy cả những gì xảy ra ngoài kia, mà không ai thấy được chàng. Ái Mỹ đi có một mình, xuống xe trước tiệm cà phê. Khoa rình độ mười lăm phút nữa mới để tiền cọc rồi ra đi. Chàng trở về chỗ xe đậ­u, đoạn chạy rất nhiều vòng lớn trong thành phố và trở lại ngã tư quốc tế khi nào chàng canh màn gần hạ và Ái Mỹ sắp nào buồng.
    Đó là lúc mà những kẻ ái mộ vào tặng hoa cho nàng như chàng đã làm suốt thời gian chinh phục cô đào hát trẻ tuổi lừng danh ấy !

  • Nhốt Gió

    Nhốt Gió
    Bình Nguyên Lộc
    THỜI THẾ xuất bản 1950

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 30109

    Cả bàn ăn đều kinh ngạc. Tạo thả rơi đôi đũa xuống bàn như ngày xưa Lưu Huyền íức nghe Tào Tháo khen mình anh hùng. Vợ chàng nghẹn ngào vì miếng đồ ăn đang nuốt giữa một xúc động quá mạnh. Mẹ chàng bình tĩnh hơn, ngậ­m miếng cơm đang nhai, mỉm cười một cách nhẫn nại. Những nét nhăn trên mặt bà chỉ thấy hơi nhăn thêm một chút. íó là tất cả phản động của một bà cụ đã bao năm đau khổ vì bao đảo lộn của cái xã hội rất xa lạ đối với bà. Thằng Hòa, con Loan, con Mỹ, tuy không hiểu gì cùng hoảng sợ, thôi không cãi nhau nữa. Chúng bỏ trở vào dĩa những món ăn vừa gắp lên, bộ lấm lét như có tội. Cả thảy đều nhìn trừng trừng thằng Kiệt nó đang khó chiu, và, như giậ­n lẫy, nó tỏ một vẻ khiêu khí­ch còn đáng giậ­n thêm.

  • Những Bước Lang Thang Trên Hè Phố Của Gã Bình Nguyên Lộc

    Những Bước Lang Thang Trên Hè Phố Của Gã Bình Nguyên Lộc
    Bình Nguyên Lộc
    THỊNH KÝ xuất bản 1966

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 18 VIEWS 104681

    Me ! Cái tên mới thô lỗ làm sao chớ ! Nó không được tầm thường như mậ­n, bưởi, cau, mà cục mịch như ổi, xoài, măng cụt.
    Nhưng nếu có những cô Thùy Dương, Yến Tuyết, không đẹp bằng những chị Mén, chị Vẩu, thì cũng có những cây anh đào, thanh tùng, không đẹp bằng me, bằng me Sàigòn.
    Me vốn đã đẹp với thân cây đều đặn, không cao lỏng khỏng như dầu, không lùn tịt như sanh, đẹp với vỏ cây cằn cỗi gợi nhớ những cội tùng già bên chùa cổ trên một sườn non, với rêu xanh non mởn bám trên vỏ sạm đen, đẹp như non bộ dày sương dạn gió, với tàn không thưa, không sơ rơ như tàn sầu riêng, không dày mịt như măng cụt, vốn nó đã đẹp ở ngoài thiên nhiên rồi, mà trồng trên vỉa hè đá, bên cạnh những ngôi nhà xi-măng cốt sắt, khô, nóng, và buồn, thì nó còn đẹp hơn biết bao !

  • Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta

    Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương Chúng Ta
    Bình Nguyên Lộc - Cung Tí­ch Biền
    ĐẤT SỐNG xuất bản 1973

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 45 VIEWS 23776

    Đây là một trong những đóng góp một đời còn lại dành tặng quê hương trong cuộc chiến hơn một phần tư thế kỷ hầu như đã phá vỡ gần hết tất cả gia tài nổi chìm của chúng ta. Sự đóng góp vào cái gia sản tinh thần bất diệt của tổ tiên của những người làm việc trong lặng lẽ giữa tiếng ồn ào của đạn bom này, đã nói lên hùng hồn ý nghĩa của tranh đấu cho Tự Do và những giá trị Nhân Bản. Những người của phần đất bên này giòng Bến Hải.
    Bốn mươi lăm truyện ngắn của bốn mươi lăm người viết văn trong khoảng 20 năm từ 1954 dến 1973 là bốn mươi lăm vì sao đời đời chiếu sáng trời đêm, là sông biển, núi rừng đời đời làm hùng vĩ quê hương. Cái công việc phải bỏ cả đời mới hoàn thành được, Nhà Xuất Bản Sí“NG vô cùng hãnh diện đã được thực hiện công trình của bốn mươi lăm cuộc đời ấy, cuốn sách mang tựa đề «NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHíšNG TA».
    Trong cuốn sách này bạn đọc sẽ có thể sống lại trọn vẹn cuộc sống đã mất hay sắp đến của chí­nh mình, và của cả dân tộc. Tất cả. Vằng vặc.

  • Nụ Cười, Nước Mắt Học Trò

    Nụ Cười, Nước Mắt Học Trò
    Bình Nguyên Lộc
    MIỀN NAM xuất bản 1967

    Tậ­p Truyện Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 47953

    Thuở ấy cuộc phát phần thưởng của trường Pétrus Ký còn là một dịp long trọng vô cùng: Phát ở trường cũng đã rình rang lắm rồi, thế mà thỉnh thoảng cứ vài năm một, trường còn mướn nhà hát lớn của thành phố để làm to chuyện thêm.
    Vào những năm phát thưởng tại nhà hát lớn, rất nhiều trò vui diễn ra không phải trên sân khấu, mà chí­nh ngay trong hàng ngũ phụ huynh học sinh.
    Phụ huynh học sinh trường Pétrus Ký thuở ấy, phần đông ở tỉnh. Nhiều ông cụ bà cụ ở mãi tại các làng xa hẻo lánh và chưa bao giờ có dịp vào "Nhà hát Tây" cả, như mẹ tôi chẳng hạn.

  • Nửa Đêm Trãng Sụp

    Nửa Đêm Trãng Sụp
    Bình Nguyên Lộc
    NAM CƯỜNG xuất bản 1963

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 20596

    Làm xong bài toán hình học không gian, Nhan ngáp dài. Nàng xem lại đồng hồ tay thì thấy đã mười giờ bốn mươi rồi.
    Cô nữ sinh đệ tứ ấy xếp giấy má sách vở lại, đứng lên toan tắt ngọn đèn tọa đăng rồi đi ngủ, nhưng còn chần chờ đứng lại trước bàn để lắng nghe tiếng mưa đêm xào xạc ngoài vườn, và tiếng gió hú đằng xa, nơi cánh đồng vắng sau nhà. Sanh hứng, cô ngâm lên bài ca dao hay bài thơ của ai, cô không còn nhớ nữa:
    Tục truyền tháng bảy mưa Ngâu
    Con trời lấy chú chăn trâu cũng kỳ
    Một là duyên,
    Hai là nợ …
    Bỗng tiếng mở cử­a buồng bên trái làm Nhan giựt mình. Nàng day lại thì thấy ông Tám Huỳnh, cha của nàng, hiện ra nơi khung cử­a buồng ấy, trong ánh mờ của cây đèn dầu bàn học của nàng.

  • Quán Tai Heo

    Quán Tai Heo
    Bình Nguyên Lộc
    VĂN XƯƠNG xuất bản 1967

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 20219

    Từ trạm xe buýt đối diện với vườn Bà Lớn đến Ngã Bảy chỉ xa có mấy mươi thước, thế mà Minh đổ mồ hôi nhễ nhại, sơ-mi vải dí­nh sát vào ngực và lưng chàng.
    Nắng trưa gay gắt bị mặt đường nhựa phản chiếu trở lên, khiến người đi đường như vừa bị đốt ở trên, vừa bị hơ ở dưới. Một ngọn gió nhẹ thổi qua làm cho mồ hôi của Minh bốc lên thành hơi. Chàng nghe mát lạ và sung sướng lắm. Những cái sung sướng nho nhỏ hằng ngày ấy, Minh cố mà tậ­n hưởng vì nó giúp chàng quên được nỗi thống khổ thường xuyên của chàng. Nhưng hôm nay chàng đã hết khổ rồi, mà sao vẫn còn nghe cái ấy là sướng ? Minh còn đang băn khoăn thì đã đi tới cử­a quán.

  • Sau Đêm Bố Ráp

    Sau Đêm Bố Ráp
    Bình Nguyên Lộc
    THỊNH KÝ xuất bản 1968

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 30 VIEWS 53939

    Xóm Cây Điệp lặng trang. Nhiều nhà ngủ đã được một giấc khá dài rồi. Một số nhà khác còn làm lụng, nhưng họ chỉ gây tiếng động nho nhỏ thôi chớ cũng không có ai nói gì.
    Đèn dầu hôi của những người làm việc ban đêm không để lọt ánh sáng ra ngoài, nên ngõ hẻm tối om.
    Quán Tư Mẹo giống một cái đảo ánh sáng và đảo tiếng nói giữa biển bóng tối và im lặng nầy.
    Ánh đèn nê-ông của quán càng về khuya lại càng sáng nhiều và tiếng nói cười trong quán, càng về khuya càng vang dậ­y lên mặc dầu họ chỉ có bảy tám người thôi.

  • Tâm Trạng Hồng

    Tâm Trạng Hồng
    Bình Nguyên Lộc
    SỐNG VUI xuất bản 1963

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 25 VIEWS 143700

    Cô Năm chiêm bao thấy cô bị chó rượt. Cô chạy mệt gần bứt hơi thì giựt mình thức dậ­y.
    Ai vừa tỉnh ác mộng cũng mừng được thoát nạn và nhứt là cũng bán tí­n bán nghi, trong vài giây đầu, không rõ mình bị nguy thậ­t hay chỉ là chiêm bao, không rõ mình quả có thoát chăng. Nên chi thần trí­ của người nằm mơ vẫn cứ còn bấn loạn trong suốt thời gian ngắn ấy.
    Vì vậ­y mà khi nghe la, cô không cử­ động được mau lẹ như đã sắp đặt từ lâu. Từ lâu rồi, cô có sắm một cây đèn pin, rồi đêm đêm, cô nhét đèn dưới gối, định hễ có động là bấm đèn liền. Hà tiện, cô không chong đèn. Nử­a đêm nếu có gì mò kiếm được công-tắc đèn điện là mất đi cả buổi rồi. Vì thế, từ ngày thầy Năm qua đời, ban đêm cô luôn luôn thủ sẵn món hộ thân đó; trong nhà có đờn ông lạ thì đề phòng bao nhiêu cũng chẳng thừa.

  • Tân Liêu Trai
  • Thầm Lặng

    Thầm Lặng
    Bình Nguyên Lộc
     

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 15 VIEWS 14007

    Tám giờ đêm. Ngõ hẻm vắng lặng lạ kỳ. Thường thì đầu hôm trẻ con trong xóm tùng tam tụ ngũ trên ngõ để chơi đủ thứ trò mà trí­ tưởng tượng phong phú của chúng đã nghĩ ra, làm ồn không ai chịu nổi hết kia mà!
    Con Dừa vừa ngạc nhiên trước tình trạng này thì bỗng nghe đất ướt lầy nhầy dưới chơn nó, nó chợt nhớ ra rằng đám mưa đầu mùa mới dứt hột đã làm cho ngõ hẻm bẩn thỉu bắt nhờm nên trẻ mới không buồn ra đây.
    Nhờ im tiếng trẻ nên đêm nay con Dừa mới nghe được tiếng náo nhiệt của chợ Trương Minh Giảng còn theo đuổi nó mãi tới trong này.

  • Trâm Nhớ Ngàn Thương

    Trâm Nhớ Ngàn Thương
    Bình Nguyên Lộc
    MIỀN NAM xuất bản 1967

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 14744

    Trăm nhớ, Ngàn thương !
    "Thương quá ! Tội nghiệp nó quá ! Nó làm phách lắm, nhưng lương thiện, đã quyết trả nợ mình, bằng cả món hàng quí­ của nó nữa !
    "Sự lương thiện nơi một người bậ­y, rất đủ để tha thứ cả tội lỗi khác của người ấy.
    "Không biết thằng Thanh là thằng khốn nạn nào mà đã xô nó xuống vực sâu như thế.
    "Nhưng lạ sao ! Sao bây giờ mình lại không thù hậ­n Thanh như đã thù hậ­n Khương ? À, có lẽ... ơ... hơ... tiềm thức mình nhìn nhậ­n rằng nhờ Thanh xô nó xuống vực, nên mình mới được nó hết coi như con số không. Như vậ­y thì Thanh là người ơn của mình.
    "Nhưng có phải chăng là mình chỉ còn thương hại nó mà thôi ? Không, mình mê nó y như hồi nó còn là một bông hoa chớm nở.
    "Mình mê cái phong cách phong trần của nó ghê đi !
    "Chì có những kẻ phong trần mới yêu thậ­t nhiều, bởi vì họ không còn mong mỏi gì nữa, nơi cuộc đời, gặp được một mối tình cuối mùa thì như là anh ghiền đang thiếu nhựa vớ được một hộp thuốc phiện nguyên chất.
    "Tình yêu xét kỹ ra, thậ­t là í­ch kỷ. Người ta yêu không phải để mà yêu, mà đúng ra là để được yêu. Như thế yêu gái phong trần mới là yêu chớ cô Suzanne Trâm năm nào, cô ấy mơ đến hằng trăm vương tôn công tử­ chớ có dành trọn lòng cô cho độc một người đâu".

  • Tỳ Vết Tâm Linh

    Tỳ Vết Tâm Linh
    Bình Nguyên Lộc
    SỐNG MỚI xuất bản 1965

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 2 VIEWS 12351

    Ra khỏi trại bịnh hơn mười phút đồng hồ rồi mà Lưu còn nghe choáng váng bàng hoàng.
    Chàng vừa trải qua những phút chấn động tâm thần mãnh liệt, nó suýt dìm chàng vào cõi bất thức giác y như người em gái của chàng, con bịnh mà chàng vừa thăm.
    Ba tháng trước, ngày Bí­ch lên cơn điên, chàng ở trên Đà Lạt. Cha mẹ chàng đã đưa Bí­ch vào nhà thương Chợ Quán rồi đánh điện cho chàng hay tin.
    Chàng đã thăm Bí­ch hai lần, khi về Sàigòn, lúc ấy thì Bí­ch đậ­p phá, la hét rầm trời nhưng chàng không hề bối rối hay hoảng sợ chút nào. Chàng đã nghe sách vở và bạn hữu của chàng, những người bạn nghiên cứu chuyên khoa về khoa tâm bịnh, nói rằng những con bịnh làm ồn và phá phách, coi vậ­y mà rất mau khỏi.
    Vả lại, lúc ấy Bí­ch còn tươi tốt hồng hào lắm, hồng hào quá, và rất hung hăng, trông Bí­ch như một con ác thú, như một người say rượu, không gợi tình thương xót bao nhiêu.
    Rồi thì Bí­ch được đưa lên đây, lên dưỡng trí­ viện nầy mà tục thường gọi là nhà thương điên Biên Hòa.
    Đường xa, chàng bậ­n học, cha mẹ chàng, nhứt là mẹ chàng, cứ giành đi thăm Bí­ch mãi nên chàng không thấy mặt Bí­ch đã hơn mười tuần lễ rồi.
    Cứ theo lời mẹ chàng thì Bí­ch đã đỡ nhiều, không la, không cười vô cớ nữa, cũng không đánh đậ­p, cào cấu cắn xé ai nữa. Nhưng chàng ngờ 1ắm. Người ta đưa Bí­ch lên Biên Hòa, sự kiện ấy chứng tỏ một tình trạng ngược lại mà bà cụ không dè.

  • Uống Lộn Thuốc Tiên

    Uống Lộn Thuốc Tiên
    Bình Nguyên Lộc
    MIỀN NAM xuất bản 1967

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 20900

    "Hỡi vị lãnh chúa tuấn nhã ơi, lãnh chúa có muốn nghe một câu chuyện tình, một câu chuyện đau thương, một câu chuyện tang tóc hay không ?"
    Đó là câu khai mào mà bọn ca nhạc sĩ lưu diễn bên Âu Châu thời Trung Cổ đã mở đầu bản trường ca "Tí­ch Tăng và ử¶ Sơ" (Tristan et Yseult) mỗi khi họ ghé qua một đền đài nào để kể chuyện cho các tay bá của thời phong kiến Âu Châu nghe.
    Người kể câu chuyện dưới đây cho tác giả nghe, cũng đã pha trò mà khai mào y như vậ­y vì câu chuyện có thậ­t nầy tương tợ chuyện cổ tí­ch Tí­ch Tăng và ử¶ Sơ phần nào. Đây là một câu chuyện tình đau thương nhất thế kỷ, nhưng có chết chóc hay không rồi các bạn sẽ rõ.

  • Xô Ngã Bức Tường Rêu

    Xô Ngã Bức Tường Rêu
    Bình Nguyên Lộc
     

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 6313

    Tâm vừa về tới xóm đúng 10 giờ đêm. Trời vừa dứt cơn mua và ngõ hẻm chàng ở nhờ cao nên không ngậ­p nước. Tuy nhiên chàng vẫn phải nhảy từ cục gạch này qua viên đá khác mới khỏi thọt giày xuống hàng trăm cái vũng nhỏ.
    Chí­nh chủ nhà ở hai bên ngõ đã đào những cái vũng ấy để tự làm khổ họ. Chẳng như vầy: Ngõ ban đầu cũng thấp như các ngõ khác. Một ông chủ nhà mua xà bần đổ trước sân ông ta cho chỗ ra vào riêng của ông ta khô ráo. Cố nhiên sân ở hai bên, thấp hơn, bị đọng vũng, và hai người ở hai bên ông phải mua xà bần đổ lên sân họ để thoát nạn, và cố nhiên là họ đắp cao hơn cái ông đầu tiên đã gây chuyện rắc rối. Bấy giờ đã có ba nạn nhân: cái ông gây hấn trước hết và hai ông ở hai bên hai nạn nhân đầu.


  • Bình Nguyên Lộc
    Bình Nguyên Lộc (1914 - 1987)

    Bình Nguyên Lộc tên Tô văn Tuấn. Bút hiệu khác: Phong Ngạn. Sinh ngày 7.3.1914 tại Tân Uyên, tỉnh Biên Hòa. Trước làm công chức; từ 1948 sống hẳn bằng nghề văn. Di cư sang Hoa Kỳ năm 1985. Mất ngày 7-3-1987 tại Sacramento California.

    TÁC PHẨM: đã viết hàng trăm tác phẫm, đã xuất bản hơn 30 cuốn:
    Nhốt Gió (1950)
    Ðò Dọc (1959)
    Tân Liêu Trai (bút danh Phong Ngạn, 1959)
    Gieo Gió Gặt Bão (1960)
    Ký Thác (1960)
    Nhện Chờ Mối Ai (1962)
    Ái Ân Thâu Ngắn Cho Dài Tiếc Thương (1963)
    Bóng Ai Qua Ngoài Cửa (1963)
    Hoa Hậu Bồ Ðào (1963)
    Mối Tình Cuối Cùng (1963)
    Nửa Ðêm Trãng Sụp (1963)
    Tâm Trạng Hồng (1963)
    Bí Mật Của Nàng (1963)
    Xô Ngã Bức Tường Rêu (1963)
    Ðừng Hỏi Tại Sao (1965)
    Mưa Thu Nhớ Tằm (1965)
    Tỳ Vết Tâm Linh (1965)
    Tình Ðất (1966)
    Những Bước Lang Thang Trên Phố Của Gã BNL (1966)
    Một Nàng Hai Chàng (1967)
    Quán Tai Heo (1967)
    Thầm Lặng (1967)
    Trâm Nhớ Ngàn Thương (1967)
    Uống Lộn Thuốc Tiên (1967)
    Cần Giờ (1968)
    Diễm Phượng (1968)
    Sau Ðêm Bố Ráp (1968)
    Cuống Rún Chưa Lìa (1969)
    Khi Từ Thức Về Trần (1969)
    Món Nợ Thiêng LiênG (1969)
    Lữ Đoàn Mông Đen (1972)
    Cõi Âm Nơi Quán Cây Dương (1972)
    Nguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt Nam (1973)
    Lột Trần Việt Ngữ (1973)

TO TOP
SEARCH