-
Nnhtrchi 11 years ago
Kén chồng - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
Kén chồng
Âu Nương vén mái tóc dài quá gót, ngửa mặt nhìn vầng trăng, rồi cúi đầu, thẫn
thờ. Nàng chép miệng thở dài. Tiếng thở dài nghe như tiếng chim uyên gọi bạn,
như tiếng nuốt nước bọt của cô gái chửa thèm chua, như tiếng lòng chinh phụ
ngóng chồng, như tiếng đàn Kiều tìm Kim Trọng…Tiếng thở dài của nàng gọi thị
nữ Ngọc Hoa đến. Ngọc Hoa chắp tay, cúi đầu khẽ bẩm :
- Dạ thưa ! Công chúa cần gì ở tiện nữ !
Quay lại nhìn, Âu Nương nói :
- Ngọc Hoa, em đó hả ? - Tiếng nàng run run – Em…Em có thể…giúp ta được
không ?
Cung kính, Ngọc Hoa thưa :
- Dạ ! Em có thể giúp gì cho Công chúa ?
Vẫn gương mặt thẫn thờ, Âu Nương nói :
- Em biết đấy ! Vua cha bắt ta phải lấy chồng. Nhưng ta biết lấy ai bây giờ ? Em
có cách gì giúp ta không ?
Ngọc Hoa vẫn lặng thinh. Âu Nương van nài :
- Em giúp ta đi ! Giúp ta đi !
Ngọc Hoa ngẫm nghĩ một lát rồi nói :
- Thưa Công chúa ! Theo em nghĩ đàn ông con trai thì không thiếu gì trong trời đất,
nhưng phải chọn sao cho xứng, kẻo uổng tuổi xuân, kẻo uổng với cương vị.
Mừng rỡ, cầm tay Ngọc Hoa, Âu Nương nói :
- Em nói hợp ý ta lắm. Nhưng phải làm thế nào đây ?
Ngọc Hoa thầm thì bên tai Âu Nương. Mặt mày Âu Nương rạng rỡ lên…
*
* *
Tin Công chúa kén chồng lan truyền khắp chốn. Tiêu chuẩn làm chồng Công chúa
yết thị mọi nơi. Đại loại tuổi tác từ 18 đến 70, không dị tật, không bệnh hoạn, đặc
biệt phải là kẻ có học vấn và đạo đức mẫu mực.
Ngày hội kén chồng của Công chúa ầm ĩ, náo nhiệt. Đủ loại con trai đàn ông đến
dự thí để đạt ngôi vị Phò mã.
Một bức tượng giống hệt Âu Nương được chưng bày giữa Ngọ môn để bàn dân
thiên hạ chiêm ngưỡng nhan sắc có một không hai trên thế gian này.
Mọi người đến. Đàn ông có. Đàn bà có. Trẻ con và các cụ cũng có. Ai nấy đều
trầm trồ :
- Thật là tuyệt thế giai nhân !
- Quả là chim sa cá lặn !
- Ồ ! Lá ngọc cành vàng !
Có kẻ thấy tượng nàng đã phách lạc hồn xiêu. Có kẻ đứng trân như người mất
vía. Sắc đẹp của bức tượng đã cuốn hút mọi người. Ai cũng cảm thấy mình quả
là vinh hạnh được nhìn thấy tượng Công chúa. Bọn đàn ông con trai, có kẻ nhìn
thấu tận bên trong tượng. Có kẻ nhắm mắt mường tượng ôm tượng truy hoan. Ai
cũng cho rằng chỉ có mình mới xứng là Phò mã. Mọi người chen lấn, tranh giành
nhau trước cổng Ngọ môn.
Bên trong Ngọ môn có một căn phòng làm nơi kén chọn Phò mã. Âu Nương trực
tiếp kén chọn.
Thời gian kén chọn là từ nửa đêm đến gà gáy sáng. Đèn đuốc sáng trưng cả khu
hội. Trước cửa phòng, có bốn thị nữ cầm thương kiếm cung đao uy nghi, lẫm liệt.
Từng hồi chiêng trống vang lên là có người vào ứng thí…
Đêm này qua đêm khác. Từng hồi chiêng trống cứ vang lên. Nhưng chẳng có ai
đạt ngôi vị Phò mã.
Âu Nương nằm trên giường. Như con gà mái đến thời cương trứng, nàng khoác
bộ áo quần tơ nhện, đôi mắt thẫn thờ, thở dài chờ đợi từng hồi chiêng trống điểm.
Vẫn tơ nhện nhẹ che dáng ngọc, vẫn nằm chờ kẻ xứng lứa vừa đôi, nước mắt
nàng ướt cả gối. Thấy vậy, Ngọc Hoa thưa :
- Bẩm Công chúa ! Tại sao Công chúa khóc ?
Âu Nương đứng lên. Cả thân thể nàng như thắp lửa. Nàng khóc to hơn :
- Không có ai là đàn ông con trai cả ! Tất cả là gỗ đá ! – Nàng đập ngực khóc kể
tiếp - Đàn ông con trai mà thế à ? Đàn ông con trai mà lên giọng học vấn, đạo đức
khi nhìn ta như thế này à ? Sao bọn họ không biết…Ôi ! Ước gì có tiếng gà trống
gọi mái bên tai ta !...
Cơ thể nóng bừng, mềm nhũn, Âu Nương phịch xuống giường, khóc rấm rứt…
Tháng 7 - 1994
Phan Trang Hy
Trích tập truyện Người Thầy Dạy Búp Bê, Nxb Văn nghệ, 20090
vmBOARDS
-
NguoiTho 11 years ago
HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Con sắp lớn nghĩa là Cha sắp già
Cha tiếp tục thịt da con sống mãi
Mỗi một tiếng kêu nhẹ nhàng êm ái
Cha tưởng đâu tiếng nói của thiên thần
Ôi, những cánh tay, ôi những bàn chân
Cành với lá xum xuê tàng cổ thụ
Cha sẽ cỗi nhưng mầm non sẽ nhú
Cuộc sống Cha nhân gấp đến bao nhiêu
Rồi mai đây khi nắng sớm trăng chiều
Con chắc lại làm thơ dâng vũ trụ
Cha là trái, các con Cha là nụ
Cha trẻ hoài, Cha có biết già đâu...
Các con ơi... nắng mới vẫn tươi màu
Đời hữu hạn mà hóa ra bất tận
Chính bởi thế, Cha không hề biết giận
Nhìn vào đâu cũng chỉ thấy yêu thương
Vị đắng cay từng uống ngọt như đường
Cha nghĩ tới lúc các con hăm hở
Đạp gai góc coi thường muôn hiểm trở
Say tự do như Cha đã từng say
Xóa căm thù trong tự điển tương lai
Con sẽ viết những non xa nước lạ
Con sẽ đứng dưới chân thành La Mã
Nghe gạch vôi mòn mỏi với thời gian
Cung điện xưa mấy chốc đã điêu tàn?
Tàn lụi hết mộng xâm lăng đế bá
Chỉ còn lại điện Le Louvre êm ả
Trụ Eiffel ngạo nghễ giữa Paris
Chỉ còn đây những kiến trúc tân kỳ
Cùng góp mặt những người xưa đã khuất!
Các con ạ! Ta chẳng bao giờ mất
Mất hay còn cũng bởi chính nơi ta
Gì đẹp hơn nỗi khát vọng bao la?
Gì bền vững hơn những niềm tin tưởng?
Ta được sống, ôi! Biết bao sung sướng
Sống là yêu... sống chỉ để yêu thôi...
Thượng Đế soi hình ảnh giữa con người!
HÀ THƯỢNG NHÂN
PLAIN FELICITY
You are growing up, that means I am growing old;
But I continue to live because me in your flesh you hold.
Each word that you say sounds so sweet and soft,
I hear it like the voice of angels or seraphs aloft.
Oh your arms so amiable, oh your feet so fine:
Branches and leaves for foliage in the ancient tree design.
I will become stunted while you young sprouts shoot, thus
My life will be multiplied by yours many times plus.
Some day in the morning sunlight or evening moonlight
Perhaps to offer poetry to the universe you will also write.
I am the fruit, you are each a seed;
In you I am always young, I will never get aged indeed.
Oh my children... the new fair weather is again bright,
Limited life eventually becomes limitless to our delight.
Thus I have never held it against me when coming to bat
And only see compassion everywhere I look at
Since the taste of bitterness I have gone through as honey.
I think of the time when you all start out, sunny,
To step on spikes and thorns, defying any road-block,
Crazily loving Liberty like me before, as drunk with bock,
Erasing vindictive hatred in the future dictionary.
You will write about the exotic lands, each a visionary,
Standing at the foot of old Roman rampart now hushed
To witness the bricks with time mercilessly crushed:
Those palaces and castles have soon fallen into ruin.
They have perished, the suzerains once with so much din;
Only peaceful and beautiful Le Louvre Museum exists
With imposing and impressive Eiffel Tower in Paris;
Only remain here the works that old architects achieved
As original contributions by everybody perceived.
My dear children! We will never be lost:
Disappearance or existence all depends on our cost.
What would be more wonderful than an infinite aspiration,
The unshakable beliefs based on a firm foundation?
We have got our lives, then we are living! Oh, what bliss!
To live is to love... yes, live only to love, not to miss:
God looks at his image among humans as his mirror!
English translation by THANH-THANH0
-
Tthayde 12 years ago
Thân gửi ban quan trị vietmessenger.com. Thayde là fan hâm mộ ruột của web mình, mình đã đọc rất nhiều truyện trong site và mới phát hiện ra truyện của 2 nhà văn Duyên Anh và Nguyễn Thụy Long có sức hấp dẫn rất mãnh liệt với mình, nhưng ở trong site thì lại chưa update lên nhiều, ví dụ như truyện Điệu ru nước mắt và truyện Loan mắt nhung. Kính mong ban quan trị để ý để những tác phẩm trong chế độ cũ không bị mai một!
Chân thành cảm ơn ban quản trị!0 -
admin 12 years ago
Hello bạn thayde,
Truyện Điệu ru nước mắt chương 6 và Loan mắt nhung chương 2-3 sẽ được update trong vòng tuần nay
Cám ơn các bạn đã chờ đợi0 -
Tthayde 12 years ago
Cảm ơn sự quan tâm của ban quản trị, ban quản trị có thể cho e hỏi là muốn mua 1 cuốn truyện đó thì mua ở đâu a? vì e đã tìm hơn 1000 cửa hàng sách truyện cả cũ lẫn mới ở hà nội mà ko có, xin chân thành cảm ơn!
0 -
admin 12 years ago
Hai cuốn sách này mua ở Mỹ chớ không phải ở VN đâu bạn à. Cũng lâu lắm rồi, tính lại cũng hơn 20 năm rồi.
0 -
Tthayde 12 years ago
cảm ơn bác, bác cho em hỏi đặt mua có được không bác, giá bao nhiêu e cũng chịu, thực sự e rất ngưỡng mộ các tác phẩm của Nguyễn thụy long và Duyên ạnh thanks bác!
0 -
admin 12 years ago
Bạn có thể mua một số tác phẩm của Duyên Anh và Nguyễn Thụy Long ở website này:
http://www.tulucmall.com
Còn 2 quyển Điệu ru nước mắt và Loan mắt nhung thì chịu bạn ơi, bây giờ tìm mua ở đâu cũng không có ...0 -
Mmanukita1 11 years ago
Bác ơi, hiện em rất cần quyển Loan Mắt Nhung ấy ạ, em muốn xin bản photo hoặc scan gửi qua email ấy ạ, vif em thấy nhà mình có nguồn để bác Fish đánh máy gửi lên mà .
Giá nào cũng được bác ạ, thật sự là em rất cận0
-
NguoiTho 11 years ago
TIẾNG CÒI XE LỬA
Có đường xe lửa nơi tôi ở,
Văng vẳng còi tàu hú mỗi đêm,
Tôi lại ngậm ngùi liên tưởng đến
Giấc mơ thân phụ lúc sanh tiền.
Người đã một lần tỏ ước ao:
Sau này đất nước hết binh đao,
Người đi tàu suốt Nam ra Bắc
Ngắm lại non sông đẹp thuở nào.
Thế rồi thân phụ biệt trời xanh,
Ước nguyện đơn sơ chửa đạt thành!
Ví phỏng ngày nay còn tuổi hạc,
Người càng đau xót lúc đêm thanh.
Còn gì mai mỉa nhất trần gian:
Khi lửa can qua đã lụi tàn,
Thiên hạ đổ xô tìm đất sống,
Trùng dương bất chấp vạn nguy nan!
Tôi vẫn chờ mong, vẫn đợi mong
Ngày về chấm dứt kiếp lưu vong,
Thay ai thực hiện điều mơ ước,
Ngắm lại non sông dưới nắng hồng.
Ngắm lại non sông đẹp tuyệt trần,
Nơi từng lấp lánh kiếm tiền nhân,
Nơi từng sáng chói gương khôi phục
Một dải sơn hà bất khả phân!
*
Có đường xe lửa nơi tôi ở,
Văng vẳng còi tàu hú mỗi đêm;
Nghe bánh xe lăn đường sắt lạnh,
Lòng sầu viễn xứ xót xa thêm...
HỒ MỘNG THIỆP
THE TRAIN WHISTLE
There is a railroad not far from where I dwell;
The night train wails within listening distance.
Its whistle in my remembrance recalls well
My dad’s eager dream throughout his existence.
At least once he yearned, by his ardor urged,
To ride an express train from South to North
Right after the country from hostilities emerged,
To revisit old beautiful sceneries henceforth.
Alas, one day he deceased, still discontent,
Leaving behind the modest wish yet not come true.
But, were he to live unto this day of no consent,
He would feel each night more grief so undue.
What of the world that exceeds the irony bitter,
If not that upon the end of all firing and dying
The crowds had to rush and seek refuge hither,
Crossing the risky oceans, any dangers defying?
Here, I have been longing and will still wait
For a glorious return from this exile line,
For his sake to realize his reverie, though late,
To contemplate again the landscapes in the shine.
Yes, to admire the divinely splendid country
Where ancesters’d drawn swords since foundation,
Setting bright examples of national recovery
To dutiful heirs of that inseverable nation.
*
But there each night the train whistles and wails
Since the railroad is close to where I reside.
As steel wheels are rolling on chill steel rails,
Its whistle rends my heart with nostalgia inside.
Translation by THANH-THANH
0
-
Mmrs perfume 11 years ago
chào cả nhà, em rất mê truyện trinh thám có cái biết truyện gì hay hay bảo em với
0 -
Ω 11 years ago
Welcome to vm tự mrs perfume,
Mrs perfume coi ở đây có danh mục những truyện trinh thám
http://vietmessenger.com/books/?cat=trinhtham
Ω không đọc truyện trinh thám nhiều nên không biết truyện nào hay, chỉ biết mấy truyện của dan brown thì wá dở0
-
Thanh-Thanh 11 years ago
LỬA CHÁY NIỀM ÐAU
khói và lửa, máu và nước mắt
chảy tràn lan trên mặt kính tivi
tháng chín, ngày mười một ở Cali
tôi mở máy truyền hình, nhìn rồi tôi bật khóc!
trời New York, trời ơi đang đổ sập
Washington, kìa đất cũng rung rinh...
những tiếng hô: khủng bố! chiến tranh!
tôi nghe rõ như chưa từng nghe rõ!
nước Mỹ thanh bình lâu ngay bỏ ngõ
quân tham tàn đã có cớ xâm lăng
chúng cướp máy bay, chúng lái, chúng đâm
chúng liều mệnh kéo theo ngàn sinh mệnh
Twin Tower chìm trong khói quyện
Ngũ Giác Ðài thép đá tan hoang...
ôi chao ôi cả nước Mỹ kinh hoàng
cả thế giới cũng giật mình kinh tởm
quân khủng bố thấy máu người không gớm
nhìn cảnh này chúng sướng, có điên thêm?
chúng là ai mà lại ghét ấm êm?
chúng là ai mà chỉ thèm phá hoại?
nước Mỹ có thế nào thì cũng không ai chết đói
nhưng sẽ chết vì buồn khi nhân loại thê lương
nước Mỹ đây dù chẳng phải thiên đường
nhưng sứt mẻ thì còn chi thế giới?
quân khủng bố thật tình làm bối rối
chẳng riêng Hoa Kỳ mà tất cả Năm Châu
nhưng bậc hiền nhân rồi sẽ bưng đầu
cân nhắc kỹ chuyện tầm thù, báo oán...
bạn ơi bạn! lòng tôi đau buổi sáng
tới bây giờ, trọn tháng vẫn còn đau
tôi ngẩn ngơ tôi tự hỏi vì sao:
“quân khủng bố không tình yêu mà lớn mạnh?”
triệu cánh tay giơ cao lên đòi đánh!
triệu lời kinh thì hạ xuống xin tha!
tôi thấy thương Tổng Thống Bush chi là
ông ứa lệ nói những lời Lịch Sử...
những lá cờ được treo lên trước cửa
trong đau buồn nước Mỹ vẫn hiên ngang!
NGỌC-THUỶ
THE FLAMES FLARED MY PAIN
Smokes and flames, blood and tears
on the television screen spread dyeing.
On September the 11th in California
I tuned in, watched and burst out crying.
Oh, my God! I saw New York tumble,
Washington DC’s heaven and earth quake.
Terrorism! War! yells and shouts resounded
clearer than ever before to make me shake.
The States had been in peace and left open,
the barbarous profited from this to violate;
they hijacked the planes, piloted, crashed
casting their trunks thousands’ fates to waste.
The Twin Towers submerged in the smokes,
the Pentagon’s steel and stones fell into ruin.
Alas! the whole America got in panic,
the whole world started, disgusted at the sin.
The heartless terrorists, seeing human blood
were they satisfied, madder in this condition?
what species are they that hate coziness?
who are they that only thirst for demolition?
Whatever happened nobody’d starve in the US
but would die of pangs if humans pain;
though the States is not a paradise,
were it chipped, what’d of the world remain?
The terrorists did really embarrass
not only this country but the world affiliation;
the élite will make up their minds
considering measures in revenge, retaliation.
Oh, friends! my heart ached all that morning
and has so far suffered such sadness sable;
I have been astonished and wondered why:
though pitiless the terrorists are still able?
Million hands were raised demanding to fight!
million prayers were said asking to excuse!
I felt so compassionate for President Bush:
he was moved the historical course to choose.
Flags and flags are hung, door to door expand;
in melancholy the States is still forever grand.
Translation by THANH-THANH0
-
NguoiTho 11 years ago
CHÀO VĨNH BIỆT TWIN-TOWERS
(gởi về New York với tất cả tiếc thương)
Lửa cao ngất lưng trời, ôi lửa đỏ
Khói điên cuồng mù mịt, khói đen mây
Những tan nát sau kinh hoàng tiếng nổ
Bao ngàn người trong biển lửa vùi thây
Rằng phim ảnh hay là đây, sự thật
Mà hãi hùng hơn sức tưởng, hơn mơ?
Khi hoảng loạn, tiếng muôn người khóc ngất
Khi lệ rơi, mà trí vẫn còn ngờ!
Hỡi Thượng Ðế, dương trần hay hoả ngục
Mà cuồng điên qủy dữ nướng thiêu người!
Mà khoảnh khắc ngàn sinh linh ngã gục
Mà đắm chìm trong biển lửa đầy vơi!!!
Khắp thế giới đang bàng hoàng rúng động
Giận cho loài uống máu chẳng hề tanh
Thì bóng tối, có tiếng cười ác độc
Vỗ tay reo trên xương thịt tan tành!
Hỡi ác qủy, bàn tay mi hiếu sát
Bao ngàn người vô tội chết tang thương
Niềm hạnh phúc, mộng tương lai xanh ngát
Bỗng vì mi mà tức tưởi đau buồn!
Ta đứng đó, bên bờ sông, mắt ướt
Nhìn khói bay, lửa rực giữa hung tàn
Ôi, giá phải, thân ta tan thành nước
Trả ơn người, và níu lại kỳ quan
Ôi danh tích của một thời hoa lệ
Ðang vặn mình trong ngọn lửa phi nhân
Ðang nhắc nhở người năm châu bốn bể
Cảnh giác cao, loài khát máu, hung thần
Chào vĩnh biệt... nghe đau hồn lữ thứ
Twin - Towers hình ảnh đã thân thương
Trong tình cảm của ta, người viễn xứ
Ðến nơi này nương náu, nhận Quê Hương!
NGÔ MINH HẰNG
11.9.2001
FAREWELL FOR EVER, TWIN TOWERS!
To New York with all my regret
The flames are blazing up in mid-air, oh flare-ups!
The obscure, furious smokes are blackening the clouds.
The ruins left after the dreadful explosions:
Thousands of bodies buried in the fire that enshrouds.
Is this a fiction movie or the very truth that has been
More terrible than in one’s imagination or dream?
In panic the crowds are weeping, crying, screaming;
Tears have fallen but minds still doubt the scheme.
Oh God! Is this mankind’s globe or hell
Where ferocious fiends are fiercely roasting souls,
And in an instant thousands of humans slumped down
And sank into such a full sea of live coals!
The whole world is astounded by the horrid cruelty,
Boiling mad at the blood-thirsty bands,
While in the dark, beyond the burnt flesh and bones,
The wicked wildly cheer and clap their hands!
Devils! With your mass destruction instruments
Thousands of people have lost thousands of their kin!
Their happiness, their aspiration for a fulgent future
Suddenly have got into pangs because of your sin!
There I stand, on the riverside, with wet eyes
Looking at the seething inferno of smoke-and-flame:
Oh, how I wish, even though smashed to smithereens,
I could show gratitude, save the wonder and its fame!
Oh, the splendid symbol of prosperity in a bright time
Is writhing and collapsing in the inhuman conflagration
And reminding all citizens all over the planet
To be always on guard against any evil machination.
Farewell for ever! I feel pain in my exile pneuma;
Twin Towers, the so much dear and beloved sign,
Will remain in my sentiments -- Since an immigrant
From afar, I have embraced this new Country as mine.
Translation by THANH-THANH
0
-
NguoiTho 11 years ago
MÓN QUÀ VU LAN
mở cuốn an bum nhìn thấy mẹ
bóng mẹ năm nào nay đã xa
đêm nằm nghe gió lùa thao thức
mưa gõ vào tim nỗi nhớ nhà
đời sống hôm nay đầy đủ lắm
mà con không mẹ, chẳng còn cha
ngày xưa con sống ngu ngơ vậy
giờ biết thương yêu thiếu mẹ già
mẹ đã ra đi thời khó nhọc
quê nghèo nặng trĩu gánh bôn ba
sắn khoai nuôi mẹ ngày sau cuối
con mắc tù lao phải vắng nhà
gian khó một đời cha mẹ gánh
ơn dày nghĩa nặng chẳng phôi pha
mẹ ơi sầu tũi đường xa xứ
xin gửi hôm nay một chút quà ?
tháng bảy Vu Lan mùa báo hiếu
âm dương cách trở mấy đường xa
nén nhang ngọn nến lung linh gió
chẳng khóc mà sao mắt lệ nhòa
MẠC PHƯƠNG ĐÌNH
MY VU LAN PRESENT
I gazed in the album at my dear Mom’s picture
And realized that now is so far-off her figure
I listened to the rain as if on my heart flick
The wind blow making me agitatedly nostalgic
Although is abundant my current subsistence
Neither my Mom nor my Dad stays in existence
As a child I was so dull being by Mom kissed
Now that I know whom to love, Mom is missed
Mom departed this life during a difficult time
Scurrying beneath the burden in our poor clime
Until your last days on manioc hand to mouth
While I was in prison as a “puppet” of the South
Such a hard period Dad and Mom bore your part
That feeling of gratitude I bury deep in my heart
Dear Mom please accept from this sad son adrift
On this commemorative day my little humble gift
Vu Lan mid-seventh month, the filial duty event
Between life and death how far to suffer torment
Joss-sticks and candles spark, the wind uprears
I don’t cry but why my eyes get wet with tears
Translation by THANH-THANH0
-
nguyenbinhthuong 11 years ago
Cám ơn ban Quản Trị đã cho tôi cơ hội thưởng lãm bức hình trong "Member Picture of the Week"
"Nhìn thấy" như một chịu đựng, một im lìm, một xa vắng nào đó ...
như những cái nhìn lại về một ngày nào đó đã xa vời
Xin cám ơn,
Nguyễn Bình Thường0
-
ThườngSơn 17 years ago
Mại dô, Cá ế đây
0 -
Ggiacmo 17 years ago
Hi TS , con cá gì mà bự wá dzị ??
0 -
Ω 17 years ago
cá này nấu canh chua nuôi cả làng
0 -
Babipig 17 years ago
TS đi đâu mà kiếm được con catfish bự dzĩ hihihihih
0 -
ThườngSơn 17 years ago
Hi, Giac Mo,
Cá nầy gọi là cá biển đó hihhi
Ω Cá nầy làm đủ thứ món ăn, món nhậu thì hết sảy con cào cào đó Ω ui hihi
Babi, cá nầy của người ta đặt lưới cá mập, nhung8 không dính cá mập. mà dính nó đó ... con cá già chừng 120 tuổi rùi0 -
Ggiacmo 17 years ago
Con cá này mình phải hầm cho nó nhừ tử rồi mời cả chùa VM ăn , Còn như xẻo con cá già shasimi thì cả chùa Vm nhai như nhai gum ,nhai trầu ...
0 -
ThườngSơn 17 years ago
Tại sao cá Shasimi dzai dzậy Giac Mo ?
0 -
GGiahamdui 11 years ago
Nhìn phía sau là mấy ông khói của nhà máy điện nguyên tử đó mấy bác
0
-
LLamdaingoc 11 years ago
Chao moi nguoi:
Gan day toi co doc tieu thuyet "Đi qua miên ký ức" cua tac gia Phuong Oanh.
Theo toi thi day la mot trong so it tieu thuyet tinh cam Viet nam ma tac gia dau tu
khong it thoi gian va tri tue de tao nen mot tac pham xung dang duoc doc. (Da so
cac tieu thuyet tinh cam Viet nam toi thay chi bao gom nhung cau doi thoai vo
nghia.)
Voi ly do do, xin cac ban giới thieu cho nhung tieu thuyet tinh cam hay ma cac
ban da doc qua. Rieng voi Phuong Oanh thi toi co doc mot vai tac pham khac cua
tac gia nay nhung thich truyen noi tren nhat.
Cam on cac ban nhieu va chuc mot ngay vui ve.0 -
Ω 11 years ago
Cám ơn bạn Lamdaingoc giới thiệu tác giả Phương Oanh
Những truyện tình cảm của tác giả Phương Oanh đã được đăng ở đây
http://vietmessenger.com/books/?author=phuongoanh
0
-
Ccome2learn 11 years ago
Mình là lính mới tò te, thích đọc sách các thể loại tiểu thuyết, kiếm hiệp, viễn tưởng v.v..., mong đc làm quen với các ban. Mình cũng biết kho sách của VM rất nhiều nhưng cũng mong đc đóng góp thêm để nội dung thêm phong phú, mong các bạn hướng dẫn nhé, mình có các loại epub, prc, pdf cho máy đọc sách, smartphone, tablet...bạn nào cần thì liên hệ mình, mình rất vui lòng chia sẻ cùng các ban.
0 -
ba-chieu 11 years ago
Wow vậy cám ơn trước
0
-
Llammydi 11 years ago
Dang tim kiem sach co cac truyen ngan nhu Phu Dong Thien Vuong, Banh Tet Banh Day, Dua Hau, etc..
Co doc qua 1 lan tren vietmessenger.com nhung bay gio tim hoai van khong thay
Ai biet xin chi dum
Cam on nhieu nhe0
-
nguyenbinhthuong 11 years ago
Chào các bạn
Trong các bạn có ai biết nơi nào cho download miễn phí những chuyện sau đây. Tôi cũng đã tìm trên mạng này, nhưng không thấy. Hay là tôi chưa rành rẽ?
Những chuyện có tên dưới đây. Chuyện đã được dịch sang tiếng Việt hay tiếng Anh cũng được. Chuyện chưa dịch và bằng tiếng Pháp, Nga v...v... thì chắc phải 10 năm mới xem xong.
Les Miserables
War and Peace
Dr. Zhivago
All Quiet on the Western Front
Cám ơn rất nhiều,
Nguyễn Bình Thường0 -
mailfish 11 years ago
Les Miserables in english http://vietmessenger.com/books/?title=lesmiserables
Les Miserables in vietnamese http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nvnnn0ntn0n31n343tq83a3q3m3237nvn
War and Peace in english http://www.munseys.com/book/4518/War_and_Peace
War and Peace in vietnamese http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n4nmn0n3n31n343tq83a3q3m3237nvn
Dr. Zhivago in english http://literaturepdf.files.wordpress.com/2009/12/boris-pasternak-doctor-zhivago.pdf
Dr. Zhivago in vietnamese http://vietmessenger.com/books/?title=bacsizhivago
All Quiet on the Western Front in vietnamese http://vietmessenger.com/books/?title=phiataykhongcogila
0 -
nguyenbinhthuong 11 years ago
Mailfish:
Cám ơn bạn đã bỏ chút thời giờ để chỉ dẫn.
Nguyễn Bình Thường0
-
nguyenbinhthuong 11 years ago
Chào các bạn:
Đã từ lâu tôi tìm mua quyển chuyện tình cảm có tựa đề Tuổi Ngọc do nhà văn Nhật Tiến viết.
Có bạn nào biết xin vui lòng chỉ dẫn.
Cám ơn rất nhiều,
Nguyễn Bình Thường0 -
Bbookworm 11 years ago
Nhật Tiến có tác phẩm Tay Ngọc xuất bản 1968, hình như chưa được tái bản ở hải ngoại, chắc bạn phải tìm ở VN
Còn Tuổi Ngọc là tờ báo và nhà xuất bản sách thiếu nhi của tác giả Duyên Anh0 -
nguyenbinhthuong 11 years ago
Chắc là Tay Ngọc. Lâu quá tôi không nhớ rõ. Xin thành thật cám ơn Bookworm. Chắc phải nhờ người nào đó tìm kiếm dùm thôi. Tôi đang sống ở quê người.
Một lần nữa xin cám ơn Bookworm.
Nguyễn Bình Thường0
-
NguoiTho 11 years ago
CHÍNH-NGHĨA
Em hỏi anh về nước Việt quê anh,
Và gật đầu ra vẻ cảm-thông nhanh;
Nhưng anh biết: em không hề chú-trọng
Mà chỉ hiếu-kỳ vớ-vẩn chuyện xung quanh.
Anh hỏi thế này (quá đáng không nao?):
Em nghĩ thế nào về cuộc chiến hư hao
Dai-dẳng nhất và đầy mâu-thuẫn nhất
(Dân-ý ngại-ngần, hùng-chí lao-đao)?
Đừng kể gì năm-vạn-tám vong-thân!
Đừng kể gì trăm-tám tỷ phù-vân!
Sự-thể ra sao? trong ngày qua đắng xót:
Hội-chứng di-lưu về xã-hội, tinh-thần...
Em cảm nghĩ gì khi có kẻ rêu-rao:
"Thiếu Chính-Nghĩa!" Em phản-ứng ra sao?
(Trong lúc An-Ninh, Lợi-Quyền nước Mỹ
Dù ở đâu trên thế-giới cũng gồm bao!)
Mỹ tiêu-trừ Phát-Xít Đức, giúp Tây-Dương!
Mỹ chận đường Quân-Phiệt Nhật, cứu Đông-Phương!
Không để Liên-Xô lấn xâm Tây-Đức!
Và Triều-Tiên cho Hoa-Cộng nới biên-cương!
Lẽ tất-nhiên phải tốn kém phần nào
Để đạt cuối cùng Quyền Lợi Tối-Cao!
Nếu họ phân-trần là "Không Chính-Nghĩa"
Chỉ là vì họ đã lỡ-làng bỏ cuộc binh-đao!
Em hãy chờ xem! Mỹ sẽ lại lu-bù
Can-thiệp mỗi Vùng, yểm-trợ từng Khu:
Trung-Đông, Phi-Châu... có phù, có chống,
Hết "Lạ! Xa!", "Không hiểu rõ quân thù!"
Đấy! Hoa-Kỳ đang chuộc lỗi của ngày qua!
(Cương hay nhu: do chiến-thuật mà ra!)
Thế-Giới Tự-Do phải phục-hồi thể-diện
Để chứng-minh Chính-Nghĩa thuộc về ta!
THANH-THANH
JUST CAUSE
You asked me to tell about my native land,
And you made as if you did all understand;
But, I was aware you gave to it no priority,
Except to amuse yourself with your curiosity.
Would it be too demanding if I asked back
Your opinion on the war that became a crack
As the longest and most controversial conflict
To bedevil and cause people to contradict?
Do not mention the fifty-eight-thousand lost,
One-hundred-and-eighty-billion dollars cost,
And the way it happened in that painful past,
Its social and mental syndrome thence to last.
Just tell me what you feel, think, and react
When they claimed lack of Just Cause a fact
While National Security and Interests' scope
Is asserted to include anywhere on the globe!
Why not to let Europe for the Nazis to take,
And Asia for the Mikado militarists to invade,
And West Germany for the Soviets to fool,
And South Korea for the Red Chinese to rule?
Of course, the States had to pay some prices
To win and gain the biggest and best slices!
Thus, they had recourse to "No Just Cause!"
Only because they came to a defamed pause!
Wait and see! I bet, it will be taking actions
To intervene for and against certain factions.
The Middle East, Africa... the cons and pros:
No more "Far! Strange! Misjudging the foes!"
Now, you have got it: It is remedying things!
Iron fists? velvet gloves? just tactical swings!
The Free World must win to redeem its pride
And justify that the Just Cause is on our side!
THANH-THANH
19920
-
Thanh-Thanh 11 years ago
SHANNON
Hello! Shannon!
Ta chào em ngắn ngủi,
Ta vui mừng khi thấy bước em qua.
Hi, Shannon!
Ta chào em lần nữa,
Em trở lại, nhìn! Đôi mắt thiết tha!
Này cô bạn trẻ tuổi đời non nớt,
Hình bóng nào đang nhen nhúm tim em.
Chàng tuổi trẻ tài hoa,
Hay chàng tuổi già tốt bụng,
Có chàng nào đã nói tiếng yêu đương?
Mỗi lần em đến đây,
Ta cầm bàn tay thơm mát,
Ta hôn tay em sao thấy mặt đỏ hồng?
Mắt em chớp làn mi cong vút,
Ta nhìn em nghe xao xuyến trong lòng.
Em hồn nhiên tuổi trẻ,
Hai mươi năm đời rạng nét hoa xinh.
Bờ môi em ướt gợi tình
Dáng liễu ngọc thướt tha bờ tóc xõa.
Ôi suối tóc vàng trinh nguyên mùi con gái,
Lại một lần ta cũng vuốt tóc em.
Này Shannon, làm sao ta quen nhau?
Lần đầu tiên ta ngắn ngủi câu chào,
Em đáp lại ta bao lời ý nhị...
Rồi mở cặp da tìm cây bút,
Em viết vội vàng hai chữ Dieu-Shannon.
Nét chữ học trò, ta nghe gió véo von!
Đời ta cũng đã từng yêu mến,
Biết bao bông hồng đã khuấy đục tuổi hoa niên.
Ta cũng thường mang niềm đau của cát,
Bao gót giày đã dẫm nát đi qua.
Nay to xót xa nhìn lại tuổi già,
Ta đau đớn xua đi hình bóng em lảng vảng.
Này người bạn nhỏ, Shannon ơi!
Đừng oán trách,
Em là thiên thần, ta chỉ là quỷ sứ Satan!
Rồi buổi tan việc hôm qua,
Ta biết em chờ đợi,
Em cố đợi chờ, ta cố kéo việc bâng quơ.
Lén nhìn em ta thấy sao tội nghiệp,
Trái chín thơm tho sao nỡ hững hờ?
Thôi, xin em đừng đợi chờ!
Buổi tối đó ta về nằm yên không ngủ,
Ta mơ màng, ta lén gọi tên em:
Shannon!
08-20 TRẦM TƯ MẶC
SHANNON
Hello, Shannon!
I gave you a brief salute,
With great pleasure when seeing you pass on.
Hi, Shannon!
I greeted you again on route,
And you looked back! Eagerly your eyes shone!
Hey, my young friend, at that age so green,
Arising in your mind what images have been?
The refined talent, youth,
Or the elderly, kind-hearted in truth,
Which one has talked of love with a good grace?
Each time you came to this place,
I held your sweet-smelling hand at it to aim,
I kissed it, why your face grew red with shame?
You blinked, your eyelashes up curved,
I looked at you and how I felt my heart stirred.
You are innocent at the tender age,
Twenty years old, life is at its blossoming stage.
Your wet lips appear to sexually excite,
Your graceful figure, hung hair seem to invite.
Oh your streamed golden hair with girlhood scent,
Once more I also stroked it, a natural bent.
Well Shannon, our acquaintance how did we make?
The first time, a brief greeting for courtesy’s sake,
And you replied with words so nice,
Took a pen from the briefcase, and wrote concise
But clear quickly two words Dieu-Shannon so cute
The schoolgirl handwriting, what a pleasing beaut!
I have in my life fallen in love so many a time,
And so many a nymph have plagued my prime.
I have often suffered the suffering of sand too,
How many heels have trampled upon it to pass, ooh!
Now that I painfully recognize my advanced age,
I desolately try to dispel your obsessive image.
Then, Shannon, my young little friend!
Please do not resent.
You are an angel, but I only am an evil spirit!
And after office hours yesterday – I knew it,
You were trying to await me,
But I tried to stay at work longer as if carefree.
Casting a furtive glance, I felt sorry so much;
The fruit is ripe, why I coldly declined to touch?
No, I implore you, do not wait on!
That evening I lay still and could not sleep as such,
I dreamed, I whispered your name, my icon:
Shannon!
Translation by THANH-THANH0
-
Thanh-Thanh 11 years ago
TÔI CÒN NỢ
Tôi còn nợ tổ tiên, đất nước
Việt Nam ơi, không lúc nào khuây
Nhiệt huyết sôi tình yêu tổ quốc
Súng gươm chưa thỏa chí rồng mây.
Tôi còn nợ công cha nghĩa mẹ
Biển Ðông kia không thể sánh cùng
Thái sơn cao và dày nào kể
Cuộc đời con trót nợ tang bồng.
Tôi còn nợ cuộc đời nhân thế
Góp phần lo bảo vệ sơn hà
Trách nhiệm nặng thân trai thế hệ
Phải lưu vong xa cách nước nhà !
Tôi còn nợ vợ con, bè bạn
Ðời người sao giới hạn thời gian !
Hạnh phúc chưa tròn, vui chưa vẹn
Ðể vợ con bằng hữu trách than.
Tôi vẫn nợ và tôi còn nợ
Nợ đồng lân, nợ đến mai sau
Từng thế hệ tiếp theo thế hệ
Nhìn Việt Nam đổi sắc thay màu.
Hoài bão trong tôi chưa toại nguyện
Việt Nam còn khốn khổ gian nan
Tự do, dân chủ bao giờ đến
Dân tộc Việt hết cảnh lầm than.
Ngày đó cờ vàng bay phấp phới
Lòng dân thơ thới nỗi hân hoan
Sống lại một thời xưa sáng chói
Dìu nhau về với Mẹ Việt Nam !
ÐỨC HỒ
I AM STILL INDEBTED
I am still indebted to my ancestors and nation.
Oh Vietnam! why I can never soothe my frustration?
My love of our fatherland fervently boils in my blood
The military service had not satisfied my aspiration.
I still owe my dad and my mom for their kindness
So deep that the Pacific Ocean’s depth is a dubiety.
The high and big Mt. Everest isn’t worth mentioning;
My life is burdened with duties towards society.
I am still indebted to the world,
Having to contribute to the defense of my land.
A he-man of the times with heavy responsibilities,
I have had to live in exile to maintain my sand.
I am still indebted to my family and friends,
But how time limits human life.
Happiness isn’t yet complete, joy neither perfect,
So I am reproached by buddies, kids and wife.
I am in debt and still in debt,
Owed to neighbors, even to future peers.
Generation succeeds generation
To witness Vietnam change its colors and spheres.
Innate ambitions haven’t been fulfilled;
My country has still been pushed into malposition.
When will Liberty and Democracy come true
For my compatriots to end their wretched condition?
On that day our national yellow flag will proudly fly,
Our people’s heart and soul rejoice at its height;
And reveling in reviving the old bright times
We expatriates return to our Motherland in delight.
Translation by THANH-THANH
0
-
Thanh-Thanh 11 years ago
CON NHỚ NGÀY CHA ÐI TÙ
Con nhớ ngày cha đi tù
mắt mẹ ướt thâm quầng đêm khó ngủ
gặm củ sắn mẹ dành cho chưa đủ
con đói cha ơi!
Trạc phân bò năm ấy đội qua sông
nước ngập ướt tràn xuống môi con mặn
sông vô tình vẫn trôi bình lặng
bão tố cha ơi! Bão tố tơi bời!
Lũ lụt đi qua, rơm ướt mẹ phơi
cong người xuống, mẹ gồng trên vai hẹp
gánh cả giang sơn, đầu trần, không dép
mẹ thẫn thờ, lảo đảo gọi tên cha
Năm tháng đi qua, năm tháng đi qua
mẹ vẫn nép cuộc đời trong rơm rạ
con giấu tuổi thơ vào nỗi buồn lớn quá
gánh tháng ngày tát cạn biển thời gian
NGUYỄN THỊ BÍCH NGỌC
( Viet Nam)
THE DAYS DAD GOT IMPRISONED
How harrowing were the days dad got imprisoned:
Mom could hardly sleep, got her eyes wet, rings wizened.
Gnawing the tiny rootstock Mom spared for me: how sad!
I was so hungry, dad!
The cow feces I bore on my head across the river,
Wetted, dripped from the basket, salted my lips.
The heartless stream was still flowing to make me shiver.
Oh dad! such storms had risen to break life into chips.
After the flood, mom dried the damp hay nearly kaput;
Humping her back, she carried on either slender shoulder
The burden of family responsibility, bareheaded, barefoot;
She staggered, listlessly calling for dad, the householder...
Months had thus slipped away, and years gone by;
Mom still hid and rested her life in thatch, straw and slime.
I concealed my youth in such sadness as the immense sky,
Shouldering my days struggling to drain the sea of time.
Original by NGUYEN THI BICH NGOC
Translation by THANH-THANH0
-
Thanh-Thanh 11 years ago
CÔNG ƠN SINH DƯỠNG
Cha mẹ nuôi con bằng trời, bằng bể,
Con nuôi Cha Mẹ con kể từng ngày.
Lẽ thường đầy dẫy xưa nay,
Buồn cho thế thái, ngán thay nhân tình
Ơn dưỡng dục sao đành quên lãng,
Đức sinh thành chớ mảng thờ ơ...
Công Cha trời biển, hững hờ ?
Nghĩa Mẹ sông núi, dại khờ gác bên !
Ơn cúc dục chớ quên món nợ,
Đức cù lao phải nhớ khúc nhôi.
Biết chăng từ thuở chào đời,
Ngày đêm Cha, Mẹ khôn ngơi một giờ
Con đau Mẹ bơ phờ lo lắng,
Suốt năm canh thức trắng vì con...
Thân ve ngày một héo hon,
Nghìn trùng ân nghĩa con còn nhớ không?
Cha sớm tối ước mong con giỏi,
Để ganh đua học hỏi tinh tường.
Mai sau bia đá bảng vàng,
Đẹp lòng cha mẹ lại càng vinh thân.
Cha không quản xa gần bươn chải
Dẫu cực thân vẫn phải gắng công.
Đến ngày dựng vợ, gả chồng,
Trăm cay nghìn đắng một lòng vì con.
24/4/1997 TRƯỜNG GIANG
FILIAL PIETY
“Parents’ merits like the sky and the sea always remain,
But children’s repayment is about to boast and complain.”
That is the abounding habit of behavior so bad:
How such feeling is depressed! How such way is sad!
Who gave birth to you, do you have the heart to forget?
Who brought you up, how can you have neglected as yet?
Fathers’ flesh-and-blood love, one should not ignore.
Of Mothers’ dedication, nobody should think no more.
Nurturance does not naturally care about nescience,
But one ought not to slight any emotional experience:
Since being born, the baby has been quite cherished,
Day and night parents trying to do what they wished.
If children got sick mothers also got gaunt, tense
Through the long night staying awake worried hence
In agonizing anguish day after day crushed by grief:
Such sentimental attachment would you omit as lief?
And fathers always earnestly expect and try their best
To see their kids progress, of education stand the test,
Pass exams, obtain rolls of honor with names entered in:
Their parents’ hope to satisfy and their own end to win.
Your Dads spared no pains round the clock striving
To make a living though burdensome but life-giving trying
Until they married you off and you left for all quarters
Despite their endless suffering, dear sons and daughters!
Original by TRUONG GIANG
Translation by THANH-THANH
.0