CLOSE
Add to Favotite List

    NEW EBOOKS

  • Nụ Hôn Nồng Cháy
  • Em Mãi Nhớ Anh
  • Dệt Mộng Tơ Hồng
  • Chuyến Đò Tình Yêu
  • Đừng Nói Lời Chia Tay
  • Cô Dâu Bé Bỏng
  • Nụ Hồng Quyến Rũ
  • Chuyện Tình Mùa Đông
  • Chan Chứa Yêu Thương
  • Độc Cô Quái Khách

    Độc Cô Quái Khách
    Kim Dung (dựa) - Hàn Giang Nhạn dịch
     

    Kiếm Hiệp

    CHAPTERS 72 VIEWS 328432

    Vào một chiều đầu thu.
    Nước sông Đoạt Hồn lặng lẽ chảy qua một cánh đồng bằng ngoài quan ải.
    Gió tây hiu hắt thổi lá vàng rơi. Làn khói lạt bao phủ ngoài nội, vẽ nên một bức họa đồ thảm đạm dưới bóng tịch dương, khiến khách qua đường không khỏi trạnh niềm cố quốc. Chiếc nhạn lẻ lưng trời kêu lên những tiếng bi thương, não ruột.
    Giữa cảnh sắc ảm đạm khói lặng nước trôi, sông Đoạt Hồn ngược dòng đi lên khoảng rừng núi chợt có tiếng vó ngựa xôn xao.
    Một lúc sau, trên bờ sông Đoạt Hồn, một con tuấn mã rong ruổi tới.
    Người kỵ mã là một chàng thanh niên chưa đầy hai chục tuổi mình mặc áo xanh, lưng đeo trường kiếm. Thanh niên này hình dung tuấn nhã, mặt trắng môi son. Thậ­t là một trang thiếu niên phong vậ­n, anh kiệt khác thường.
    Nhưng người ngựa đều mỏi mệt không chống chọi được nữa.
    Ngựa mép không ngớt sùi bọt trắng, khắp mình mồ hôi thoát ra như tắm.
    Thiếu niên ngồi trên lưng ngựa, cũng tứ chi bải hoải, nằm phục xuống. Sau chàng dường như tinh thần phấn khởi ngồi ngay người lại, đảo mắt nhìn bốn phí­a.

  • Ruồi Trâu

    Ruồi Trâu
    Ethel Lilian Voynich
     

    Truyện Dịch

    CHAPTERS 27 VIEWS 15156

    Lịch sử­ thế giới càng phát triển, chúng ta càng thấy rõ hơn sức hấp dẫn và ảnh hưởng to lớn của cuốn truyện "Ruồi Trâu" của E. L Voynich. Điều kỳ lạ là: khác với nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng khác, cuốn truyện này không phai nhạt đi và không giảm bớt người đọc theo thời gian, mà càng ngày nó càng có thêm ý nghĩa đậ­m đà, sâu sắc và càng cuốn hút số người đọc đến mức khó tưởng tượng.
    "Ruồi Trâu" - lịch sử­ một người anh hùng cách mạng quyện với mtộ thiên tình sử­ đẹp đẽ và xúc động được lồng trong một bản hùng ca mang tí­nh thời đại của các dân tộc kiên cường đấu tranh cho độc lậ­p và thống nhất mà chúng ta luôn thấy có mình ở trong - đã và sẽ không thể thiếu những thế hệ độc giả mới. Thế nhưng, tình cảm đẹp đẽ nào và hào hùng đến đâu cũng vẫn cần nuôi nấng và vun xới.
    Từ thuở nhỏ Ethel Lilian được nghe bà mẹ kể chuyện có chiếc tàu chở các nhà cách mạng Ý bị đi đày đã từng trôi giạt vào bờ biển quê bà, đến năm tám tuổi đã được nghe cô chị cả đọc báo cho biết tin G. Mazzini tạ thế, và mười lăm tuổi bản thân đã đọc sách về cuộc đời nhà cách mạng Ý kiên cường ấy, nay E. L. Voynich càng ra sức đi theo định hướng của mình: từ năm 1889 đã bắt đầu tậ­p trung viết đề tài này, tăng cường đến Bảo tàng Anh nghiên cứu mọi mặt tình hình Ý, suốt mùa hè 1895 đã sang Ý để điều tra thực tế, sưu tầm tài liệu trong các Cục lưu trữ ở Firenze, Bologna... và khoảng 11 - 1895 đã xong bản thảo đầu tiên. Về đến Anh, cả hai ông bà không may đều ngã bệnh, riêng E. L. Voynich đã bị suy nhược do làm việc quá căng thẳng và đặc biệt gặp khó khăn trong tài chí­nh gia đình. Rồi Stepniak, đang háo hức chuẩn bị đọc tác phẩm đầu tay của E. Lilian, đã bất ngờ qua đời trong một tai nạn xe lử­a - như thế lại mất thêm một nguồn trợ giúp và khuyến khí­ch cho nữ sĩ. Nhưng cuối cùng, may thay, cũng đã có một nhà xuất bản thuậ­n in cuốn truyện. Họ dự tí­nh xuất bản cuốn sách vào mùa hè 1897 đồng thời cả ở London và New York. Chẳng ngờ hè năm này lại vướng vào lễ kỷ niệm 60 năm trị vì của Nữ hoàng Victoria nên việc xuất bản ở London phải hoãn đến mùa thu. Đây chí­nh là cuốn truyện "Ruồi Trâu", đứa con văn học đầu lòng của nữ sĩ Ethel Lilian Voynich sau tám năm thai nghén. Trong tác phẩm bà đã xây dựng hình tượng một chiến sĩ đấu tranh cách mạng kiên trinh bất khuất cùng với một mối tình đẹp đẽ và trong sáng, trong khung cảnh đấu tranh giành độc lậ­p và thống nhất hết sức hào hùng của nhân dân Ý đang ở giai đoạn gay go nhất. Ngay khi ra đời, tác phẩm đã gây tiếng vang lớn ở New York và London.
    Điều kỳ lạ là: khác với nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng khác, cuốn truyện này không phải nhạt đi và không giảm bớt người đọc theo thời gian, mà càng ngày nó càng có thêm ý nghĩa đậ­m đà, sâu sắc và càng cuốn hút số người đọc đến mức khó tưởng tượng.

  • Ngoài Cửa Sổ

    Ngoài Cửa Sổ
    Nguyễn Thái Hải
    TUỔI HOA xuất bản 1971

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò Tủ Sách Tuổi Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 13 VIEWS 13000

    Túy Đoan là một cô bé mười hai. Đoan có mái tóc óng mượt như những sợi tơ mềm, thắt thành hai cái bí­m kết nơ đỏ, đôi mắt Đoan long lanh với bờ mi cao vút, bờ môi Đoan xinh xắn mọng đỏ lúc nào cũng ươm sẵn nụ cười.
    Đoan hơi gầy, nhưng chí­nh vì thế mà cô bé trong càng dễ thương hơn. Nhìn Đoan, người ta tưởng chừng nơi cô bé, bao nét hồn nhiên, ngây thơ của lứa tuổi mười hai kết tụ trọn vẹn.
    Năm nay, Đoan theo học lớp sáu. Khi đi học, Đoan phải mặc áo dài trắng, thậ­t ra, cô bé chỉ thí­ch mặc đầm. Cô bé vẫn hay nhăn mặt, chu môi mà than: “Mặc áo dài có vẻ người lớn làm sao ấy!”. Ở nhà, Đoan mặc toàn jupe. Cô bé có đến gần chục bộ jupe đủ màu, đủ kiểu trong khi chỉ có hai chiếc áo dài trắng!

  • Đôi Bạn
  • Tên Tài Xế Suzuki Lý Tưởng
  • Hồi Ký Viết Dưới Hầm

    Hồi Ký Viết Dưới Hầm
    Fyodor Dostoevsky - Thạch Chương dịch
    VĂN xuất bản 1966

    Truyện Dịch VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 21 VIEWS 17530

    Cả tập bút kí này lẫn tác giả của nó cố nhiên chỉ là tưởng tươÌ£ng. Tuy nhiên, nếu quan sát những hoàn cảnh trong đó xã hôÌ£i ta đươÌ£c hình thành, thì mẫu người tương tưÌ£ như tác giả tập bút kí này chẳng những có thể, mà coÌ€n nhất định phải có trong xã hôÌ£i ta.
    Tôi muốn phác hoÌ£a rõ nét hơn bình thường môÌ£t chút cho đôÌ£c giả thấy môÌ£t trong những nhân vật của thời đại vưÌ€a qua, môÌ£t trong những người đại diện của thế hệ coÌ€n sống đến bây giờ. Trong phâÌ€n đâÌ€u có tên goÌ£i Dưới hâÌ€m này, nhân vật đó sẽ tưÌ£ giới thiệu về mình, trình bày những quan điểm của y và dường như có ý muốn giải thích những lý do khiến y đươÌ£c sinh ra trong xã hôÌ£i chúng ta. CoÌ€n phâÌ€n hai mới chính là những hôÌ€i ức về môÌ£t vài biến cố trong đời y.

  • Đêm Trắng

    Đêm Trắng
    Fyodor Dostoevsky
     

    Truyện Dịch

    CHAPTERS 5 VIEWS 8370

    Đó là một đêm kì diệu, một đêm mà có lẽ chỉ có thể có được khi chúng ta còn trẻ, hỡi bạn đọc thân mến. Bầu trời đầy sao, một bầu trời lộng lẫy đến mức ngước nhìn lên nó ta phải bất giác tự hỏi mình: chẳng lẽ những con người cau có, trái tí­nh trái nết đủ loại lại có thể sống dưới một bầu trời như thế? Đây cũng là một câu hỏi của tuổi trẻ, hỡi bạn đọc thân mến, một câu hỏi rất trẻ, nhưng cầu xin Đức Chúa Trời ban cho bạn thường xuyên hơn câu hỏi ấy!.. Còn nói về những quý ngài trái tí­nh trái nết và cau có đủ loại thì tôi không thể không nhớ lại cách xử­ sự hợp lẽ của tôi trong cả ngày hôm đó. Ngay từ sáng sớm tôi đã bị một nỗi buồn kì lạ hành hạ. Tôi bỗng nhiên có cảm giác rằng tôi, một kẻ cô đơn, đang bị tất cả bỏ rơi, xa lánh. Tất nhiên, bất kì ai cũng có quyền hỏi: tất cả là ai? Bởi vì tôi sống ở Peterburg 1 đã tám năm nay mà hầu như chưa hề làm quen được với một người nào. Nhưng tôi phải làm quen để làm gì? Không có việc đó thì cả thành phố Peterburg cũng đã quen thuộc với tôi rồi; mà chí­nh vì thế nên tôi mới cảm thấy tất cả đều bỏ rơi tôi khi toàn bộ thành Peterburg bỗng đột ngột kéo nhau ra các nhà nghỉ ngoại thành. Ở lại một mình tôi rất sợ, và suốt ba ngày dài tôi lang thang khắp thành phố trong nỗi buồn nặng nề và tuyệt nhiên không hiểu cái gì đang xẩy ra với mình. Dù xuôi đại lộ Nevxki, dù vào công viên hay lang thang dọc con đường bờ sông - không một khuôn mặt nào tôi vẫn quen gặp ở những nơi đó vào một giờ nhất định trong suốt cả năm qua. Tất nhiên mọi người không biết tôi, nhưng thôi lại biết họ. Tôi biết họ khá rõ; tôi gần như đã nghiên cứu từng khuôn mặt họ - tôi thí­ch thú ngắm nhìn họ khi họ vui vẻ, và tôi buồn khi họ rầu rĩ u ám. Tôi gần như đã kết bạn với một ông mà tôi vẫn gặp hàng ngày vào một giờ nhất định ở Đài Phun Nước. Ông ta có vẻ mặt trang trọng, trầm tư, lúc nào cũng lẩm bẩm nói chuyện một mình và vung vẩy tay trái, còn trong tay phải là cây gậ­y dài có nhiều mấu, tay cầm bịt vàng. Ông ta thậ­m chí­ đã nhậ­n ra tôi và tỏ vẻ thân thiện đối với tôi. Nếu như vào cái giờ nhất định đó mà tôi không có mặt ở cạnh Đài Phun Nước thì chắc là ông ta cảm thấy buồn. Chí­nh vì vậ­y mà có khi chúng tôi đã gần như nghiêng người chào nhau, nhất là vào những hôm cả hai thấy trong lòng sảng khoái. Một lần cách đây không lâu, suốt hai ngày chúng tôi không gặp nhau, đến ngày thứ ba vừa trông thấy nhau chúng tôi đã suýt túm lấy vành mũ, nhưng kịp nhớ lại và hạ tay xuống, đi ngang qua nhau với mối đồng cảm trong lòng. Cả những ngôi nhà cũng quen biết tôi. Khi tôi đi ngang qua, chúng dường như chạy ra đón gặp, nhìn tôi bằng tất cả các cử­a sổ và hình như nói với tôi: "Chào anh, sức khoẻ anh thế nào? Còn tôi, nhờ trời vẫn khoẻ, đến tháng Năm này tôi sẽ có thêm một tầng nữa". Hay là: "Anh có khoẻ không? Còn tôi ngày mai sẽ được sử­a chữa". Hoặc: "Hôm rồi tôi suýt cháy rụi, làm tôi sợ quá", và vân vân... Trong số đó có những ngôi nhà tôi yêu thí­ch, có những ngôi nhà là bạn thân thiết của tôi; có một ngôi nhà mùa hạ này sẽ nhờ kiến trúc sư chạy chữa. Tôi sẽ cố hàng ngày ghé qua thăm để người ta, cầu chúa ban ơn, chạy chữa cho nó đến nơi đến chốn... Và không bao giờ tôi quên câu chuyện xảy ra với ngôi nhà nhỏ màu hồng tươi cực xinh xắn. Đó là một ngôi nhà bằng đá dễ thương, đối với tôi hết sức niềm nở và nhìn những hàng xóm xấu xí­ của mình kiêu hãnh đến mức mỗi khi đi qua nó tôi thấy tim mình rộn lên vui sướng. Bỗng nhiên tuần trước khi đi trên phố, vừa nhìn thấy người bạn quen thì tôi chợt nghe một tiếng kêu não ruột: "Mà người ta sắp quét sơn vàng lên tôi đấy!" Quân độc ác! Lũ người man rợ! Họ không thương tiếc một cái gì hết: cả những dãy cột tròn, cả những mái đua, và người bạn của tôi vàng ệch ra như một con chim hoàng yến. Tôi suýt lộn ruột lên vì chuyện ấy và đến giờ không dám đến nhìn lại mặt người bạn đáng thương dị dạng của tôi đã bị trét lên cái màu của các hoàng đế Trung Hoa.

  • Anh Em Nhà Karamazov

    Anh Em Nhà Karamazov
    Fyodor Dostoevsky
     

    Truyện Dịch

    CHAPTERS 96 VIEWS 69035

    "Anh em nhà Karamazov" là tác phẩm cuối cùng của Dostoievsky, ông viết tác phẩm này từ 1878 đến 1880. Dostoievsky thuộc loại thiên tài hiếm hoi mà càng về cuối đời thì sự nghiệp sáng tác càng lên tới đỉnh cao hơn.
    "Anh em nhà Karamazov" là tác phẩm vĩ đại nhất của ông, là tác phẩm tổng kết cả cuộc đời viết văn của ông: ở đây hội tụ tất cả những ý tưởng chủ đạo mà nhà văn ấp ủ suốt đời và đã giãi bày một phần trong tác phàm trước đó, đây là sự kết tinh kinh nghiệm sóng sóng gió đầy đau khổ của nhà văn và vô vàn quan sát trong thực tế, tay nghề điêu luyện sau bốn chục năm lao động văn học.

  • Đỗ Quyên Đỏ

    Đỗ Quyên Đỏ
    Anchee Min
     

    Truyện Dịch Hồi Ký / Tiểu Sử Phi Hư Cấu

    CHAPTERS 20 VIEWS 20395

    "Đỗ Quyên Đỏ" là một cuốn sách viết về cuộc Đại Cách mạng văn hoá vô sản, một thời kỳ đau thương nhất của lịch sử­ Trung Quốc, mà không có một cuốn sách nào viết "chân thực, cảm động đến như thế về cái sa mạc của sự cô đơn và sự tha hoá nhân tí­nh" như lời bình của tạp chí­ VOGUE.
    Hơn hai trăm nghìn thanh niên thành phố Thượng Hải (cả nước là hơn hai mươi triệu) bị đưa về các nông trường quân sự hoá để xây dựng chủ nghĩa cộng sản làm cách mạng toàn thế giới, ở đây là Nông trường Lử­a Đỏ, ven biển Đông, giữa những biển lau sậ­y mênh mông vô tậ­n, với những nông trang viên mệt mỏi, chán trường, áo quần bẩn thỉu, cáu nhờn, mà đại diện cho quyền lực ở đây là đồng chí­ Lu, đại đội phó, kiêm phó bí­ thư Đảng, một nữ thanh niên có đôi mắt xếch giá lạnh như trong tố nữ cổ, hình nử­a vành trăng, khi mỉm cười trở thành trăng vuông , một kẻ nghiện quyền lực như nghiện ma tuý, thí­ch cảnh cáo và hăm doạ, thí­ch thú những nỗi sợ hãi của người khác, hành động không do dự, tấn công và xâm đoạt, với phong cách tóm bắt và xẻ vụn, sẵn sàng ngắm bắn. Sự tôn trọng của quân lí­nh là thứ tôn trọng của chuột nhắn đối với mèo. Tất cả đều sợ Lu ."ỉa, đái hai lần một ngày thôi, chỉ có giống lừa mới ỉa, đái nhiều hơn thế". Vì vậ­y, Lu không có bạn. Bàu tâm sự của Lu là chiếc sọ người lạnh giá bên chiếc gối đầu giường và con chó 409 gian ngoan, hư hỏng. Và khi 409 bị đánh bả chết vì tội đi tơ ví­t với những con chó cái của dân làng , Tơ tí­t xong thường chồm lên cắn xé áo quần của những người chủ của những con chó cái. Lu đã khóc thương, chôn cất, trồng hoa trên đỉnh mộ 409, nghiến răng gọi dân làng là bọn phản động và đe bắt chúng phải trả giá, vì đã giết hại người bạn duy nhất, tốt nhất của mình....
    Mặc dù cuộc sống gian khổ, ăn uống thiếu thốn, làm việc cực nhọc, con sông tuổi xuân vẫn tràn quá đôi bờ. "Tôi thức thâu đêm vào lần sinh nhậ­t thứ 18 trong màn.... Một nỗi lo lắng không tên, xâm chiếm lòng tôi. Cảm thấy một chiều mùa hạ đầm đìa mồ hôi. Nóng một cách nhức nhối. Không khí­ như đóng váng. Đó là một sự chí­n đậ­m của cơ thể. Nó bắt đầu vữa. Có thể gào thét ở bên trong cố phá vỡ sự tù túng, tôi bạo bực, bất an.... chúng đang gào thét trong tôi, bẻ gãy tôi ra làm đôi. Tôi dùng một chiếc gương nhỏ khảo sát cơ thể tôi, khảo sát từng chi tiết các bộ phậ­n kí­n. Tôi lưu ý lắng nghe cơ thể tôi. Tôi nghe tiếng bức bối rối loạn của nó.... cơ thể đòi thoát khỏi kẻ ngự trị nó là trí­ não. Nó nổi giậ­n. Nó lôi tôi đến nơi tôi không muốn tới. Tôi bắt đầu có những ý nghĩa về đàn ông. Tôi mơ thấy được nhiều bàn tay ve vuốt."

  • Cội Rễ

    Cội Rễ
    Alex Haley
     

    Truyện Dịch

    CHAPTERS 118 VIEWS 77759

  • Ân Tình
  • Ân Tình Sâu Nặng
  • Chút Tình Cho Anh
  • Dòng Sông Mêng Mang
  • Hẹn Gặp Lần Cuối
  • Lụy Tình
  • Mây Mù Che Phủ
  • Những Chiếc Lá Rơi
  • Tháng Ngày Nuối Tiếc
  • Bí­ Mậ­t Tình Yêu
  • Bóng Người Xa Cách
  • Chiều Tí­m
  • Cứ Ngỡ Là Tình Yêu
  • Cuộc Đời Tươi Đẹp
  • Đánh Cắp Trái Tim
  • Giấc Mơ Áo Cưới
  • Gió Mùa Xuân
  • Gõ Cửa Trái Tim
  • Gọi Tình Yêu Quay Về
  • Gửi Trọn Tim Yêu
  • Hoa Tử Đằng
  • Kẻ Đến Sau
  • Khi Biết Yêu
  • Không Thể Không Có Em
  • Lời Của Trái Tim
  • Lời Yêu Chưa Ngỏ
  • Mãi Mãi Một Tình Yêu
  • Một Thời Yêu Dấu
  • Như Màu Hạnh Phúc
  • Nỗi Đau Tình Yêu
  • Sắc Màu Hạnh Phúc
TO TOP
SEARCH