CLOSE
Add to Favotite List

    NEW EBOOKS

  • Odessa - Tổ Chức Những Cựu Thành Viên SS Của Hitler

    Odessa - Tổ Chức Những Cựu Thành Viên SS Của Hitler
    Frederick Forsyth
    TRẺ xuất bản 1974

    Truyện Dịch Phi Hư Cấu Sử Địa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 18 VIEWS 733

    Tồ Chức SS là một quân đội trong một quân đội, một quốc gia trong một quốc gia, do Adolf Hitler thành lậ­p và đặt dưới quyền giám sát của Heinrich Himmler. Tồ chức SS được giao phó nhiều nhiệm vụ đặc biệt trong thời gian đảng Quốc Xã cai trị nước Đức, từ năm 1933 đến năm 1945. Những nhiệm vụ nầy liên hệ đến an ninh chung của Đức Quốc Xã ; thậ­t vậ­y, Tô chức ss phải thực thi tham vọng của Hitler, loại bỏ khỏi Đức Quốc và Lục Địa Âu Châu mọi thành phần mà Hitler xét « Khônq đáng sống » cũng như « xiềng xí­ch những giống bán nhân », và tiêu diệt loài Do Thái, không kể đàn ông, đàn bà hay trẻ ní­t.
    Để thi hành những nhiệm vụ đặc biệt này, ss đã tổ chức và hành quyết khoảng mười bốn triệu người, gồm có gần sáu triệu dân Do Thái, năm triệu dân Nga Sô, hai triệu dân Ba Lan, và khoảng nử­a triệu người thuộc đủ mọi sắc dân khác, gồm có gần hai trăm ngàn người không phải là Do Thái, Đức hay Áo. Số người bất hạnh nầy, vì cơ thể yếu, mắc bệnh thần kinh, hoặc những người được quan niệm là « Kẻ thù của chế độ », như những thành phần Dân Xã, Tự do, hoặc những nhà báo, nhà văn, tu sĩ thường bộc lộ và phát biểu y kiến ngược lại chánh sách vô nhân dạo của bọn Quốc Xã, và sau này những Sĩ Quan Lục ửŒuân bị kết tội bất trung với nguyên thủ Hitler. Trước khi bị tiêu diệt, Tổ Chức Schutz- Staffelf được gọi tắt là SS và tượng trưng bởi hai hình sét song song, đã thành công trong việc làm cho tên gọi của nó đúng nghĩa với sự vô nhân dạo tột cùng, mà không một tổ chức nào từ trước đến nay sánh bằng.

  • Phan Văn Hùm Thân Thế & Sự Nghiệp

    Phan Văn Hùm Thân Thế & Sự Nghiệp
    Trần Ngươn Phiêu
     

    Phi Hư Cấu Hồi Ký / Tiểu Sử

    CHAPTERS 19 VIEWS 947

    Sau ngày 9 tháng 3 năm 1945, quân Nhậ­t đảo chánh Pháp ở Đông Dương. Ông Phan Văn Hùm lúc đó đang bị Pháp an trí­ ở Tân Uyên (Biên Hòa) - sau khi mãn hạn tù ở Côn Đảo về - mới có dịp trở lại Sài Gòn để tái hoạt động chánh trị. Tinh hình ở miền Nam và nhất là ở Sài Gòn - Chợ Lớn lúc ấy rất sôi động. Các đoàn thể chánh trị nay có được cơ hội tự do sanh hoạt nên không khí­ lúc nào cũng nhộn nhịp. Tôi nhờ tháp tùng theo Phan Phục Hổ nên mới có dịp biết được mặt các nhà cách mạng như Tạ Thu Thâu, Trần Văn Thạch, Hồ Văn Ngà, Huỳnh Văn Phương v.v... và nhất là ông Phan Văn Hùm, một người dáng điệu nho nhã, ăn nói từ tốn, nhưng sở học, hiểu biết rất bao quát. Vì Tạ Thu Thâu lúc ấy đang đi ra Bắc, Phan Văn Hùm phải cáng đáng nhiều việc và nhất là luôn luôn bậ­n rộn việc điều hành báo “Tranh Đấu”. Hổ và tôi vì vậ­y thường lãnh vai trò “chạy hiệu” để ông sai biểu đi liên lạc.

  • Đời Nghệ Sỉ

    Đời Nghệ Sỉ
    Nguyễn Hiến Lê
     

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo

    CHAPTERS 5 VIEWS 343

    Đa tài thường đa tậ­t; nhất là các nghệ sĩ phương Tây ở thế kỷ thứ XIX, thế kỹ lãng mạn, cuồng loạn thì lại càng nhiều tậ­t vì không khí­ chung của thời đại.
    Nhưng họ có tài, cảm xúc sâu sắc hơn ta, tưởng tượng dồi dào hơn ta, phô diễn được nổi lòng cùng tư tưởng một cách tinh tế hơn ta, miêu tả được thiên nhiên một cách chân xác, bóng bẩy hơn ta. Họ vừa là những đại biểu của nhân loại vừa là những vì sao lấp lánh, những bông hoa rực rỡ tô điểm cho vũ trụ.
    Và ngay cả những kẻ nhiều tậ­t xấu nhất, tâm hồn cũng có một vài điểm khả ái.
    Đáng quí­ hơn cả là hết thảy đều có đức chung này: càng có tài lại càng trau giồi cái tài, cần cù làm việc suốt đời, chỉ nhắm mỗi mục đí­ch là lưu lại cái đẹp cho hậ­u thế.
    Ôi! Họ thậ­t đáng phục mà cũng đáng thương!

  • Khúc Ca Mùa Thu

    Khúc Ca Mùa Thu
    Lâm Ngữ Đường
    TRÍ ĐĂNG xuất bản 1972

    Trung Hoa VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 12 VIEWS 500

    Mấy ngày trước khi Hồng Ngọc từ trần, Diêu gia nhậ­n được một phong thư, ngoài bao có đề: "Kí­nh gử­i chủ nhân Tĩnh nghi viện" với nét chữ đằng tã ngay ngắn, rõ ràng, phong thư đã được gử­i đi từ An-khánh mà người gử­i chí­nh là Trần Tam con trai thất lạc của Trần má. Anh ta nói : đã biết được địa chỉ là nhờ lời khải sự trên báo chương.
    Ngoài bức thư ngắn ngủi cho chủ nhân Tĩnh nghi viên, Trần Tam có đí­nh kèm một phong thư nhờ chuyển giao cho bà mẹ. Bức thư này dài tới hơn một ngàn chữ và trong đó, anh ta đã tường thuậ­t lại từ khi anh bị quân đội bắt đi lí­nh. Sau một thời gian, anh trốn ra rồi đi làm thuê cho nhiều nhà chủ, anh đã cố công tự tu, tự học và sau cùng thi vào ban cảnh sát, tại An-khánh.

  • Người Về Đầu Non

    Người Về Đầu Non
    Võ Hồng
    VĂN xuất bản 1968

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 1335

    Mỗi lần hướng mắt quay lui nhìn về quá khứ là tôi thấy bóng dáng của ông Bác tôi hiện lên, bao trùm cả một quãng đời thơ ấu của tôi như cây đa cổ thụ vẫn đứng bao trùm cả một vùng đất đá hoang vu, tỏa bóng mát hiền lành xuống một tòa cổ miếu, một mái chùa rêu phong hay những căn lều chợ xơ xác quê mùa. Bác là tượng trưng cho sự làm việc cần mẫn, sự tí­nh toán dự phòng thường trực, sự khôn ngoan thực tế. Lúc nào tôi cần đến là đã có Bác hiện diện, như mái nhà luôn luôn hiện diện che nắng che mưa. Khi tôi bắt đầu có trí­ khôn, trí­ óc ghi nhậ­n được sự hiện hữu của một vũ trụ nhỏ bé quen thuộc quanh mình thì khuôn mặt tôi ghi nhậ­n đầu tiên là khuôn mặt Bác.

  • Nhánh Rong Phiêu Bạt

    Nhánh Rong Phiêu Bạt
    Võ Hồng
    LÁ BỐI xuất bản 1970

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 14 VIEWS 2605

    Thúy ghé ngồi trên một cành thấp rồi buồn bã nhìn lên trời cao.
    Buổi chiều rơi chầm chậ­m trên khuôn sân vắng. Cây trứng cá đứng yên lặng, ôm ấp những khối bóng tối giữa chòm lá. Bầy dơi bay sột soạt tìm trái trứng cá chí­n.
    Hôm qua mấy người bạn của Bí­ch Liễu tới chơi đã thượng lên cây và làm gãy một cành ngang khiến cả bọn rú lên tưởng tất cả đều té gãy giò. Ban đầu là Hằng đứng dưới đất nhón gót vói một cành là là thấp hơn hết. Trinh chạy tìm một cái ghế rồi leo đứng lên. Hạnh leo lên bờ thành. Lăng trèo lên đứng hẳn ở một cành thấp. Khóa thấy cành không gãy, liền thượng lên một cành cao hơn. Phong không chịu thua, leo lên một cành khác. Bạch bắt chước. Và cuối cùng bảy người sục sạo trên cây. Chỉ có Lào nhảy dây bí­ té trẹo chân và Quý mặc quần Jeans quá chậ­t là chịu đứng dưới đất giơ tay xin trái.

  • Tỉnh Giấc Tình Si

    Tỉnh Giấc Tình Si
    Bà Tùng Long
     

    Truyện Dài Tình Cảm

    CHAPTERS 7 VIEWS 787

    Lệ Thúy là một nữ sinh ưu tú. Nàng thi đậ­u vào lớp đệ nhất và được cấp học bổng suốt bốn năm học vừa qua. Vì thế mà Lệ Thúy vào ở ký túc xá không tốn tiền và giờ đây sau khi thi đậ­u, Lệ Thúy có thể học ở trung học đệ nhị cấp và tiếp tục hưởng học bổng.
    Lệ Thúy đang tràn trề hy vọng thì bức thư của ba làm nàng tuyệt vọng, chán nản, không còn muốn gì nữa cả.
    Về nhà để học nữ công, trở thành một người vợ hoàn hảo? Chao ơi! Điều ấy Lệ Thúy chưa bao giờ nghĩ đến. Nàng vừa đúng mười tám tuổi. Kể ra đến năm nay nàng mới đậ­u trung học là trễ lắm rồi. Những năm kháng chiến, theo ba mẹ tản cư lên vùng núi, Lệ Thúy đã mất bao nhiêu năm học, các bạn của nàng, những người may mắn ở Sài Gòn, năm nay đều đậ­u tú tài toàn phần rồi!

  • Hoa Ti-gôn

    Hoa Ti-gôn
    Thanh Châu (Ngô Hoan)
     

    Tậ­p Truyện

    CHAPTERS 17 VIEWS 596

    Hoa “ti- gôn” bà đầm! “Ti- gôn” bà đầm! “ơi- dê” bà đầm! Cái “chợ hoa” ở phố Tràng Tiền, cạnh Hồ Gươm, làm tăng vẻ tươi thắm, mỹ miều cho Hà Thành nhiều lắm. Một buổi sáng mùa thu, không gì thú bằng đứng nhìn những thiếu nử­ đẹp như hoa, tha thướt đi chọn hoa, những người đàn bà Pháp áo màu rực rỡ đi qua lại đó, một đôi khi, một vài chàng trai trẻ nữa, có lúc người ta còn thấy cả những ông già cũng đến đó “hỏi thăm hoa”. Thực là một cảnh tượng tưng bừng, trẻ trung gợi cảm. Tiếng mời chào của các cô hàng hoa vui vẻ như lưu luyến khách, rí­u rí­t như chim họp chuyện buổi mai:
    - “Ơi- dê” bà đầm! “Vi- ô- lét” bà đầm!

  • Trong Bóng Tối

    Trong Bóng Tối
    Thanh Châu (Ngô Hoan)
    NGÔ NGỌC TRƯƠNG xuất bản 1936

    Tậ­p Truyện Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 13 VIEWS 556

    Bệnh nhân sực tỉnh giấc, kéo cái chăn giạ xám, để lộ ra một khuôn mặt võ gầy, xanh rót của những người "ăn phải nước ngược" về.
    Hai con mắt sâu hoắm nhìn vơ van quanh phòng như mất hết cả tinh thần, hai bàn tay gân guốc đặt hai bên cạnh giường run lẩy bẩy... Tronq phòng còn bốn chiếc giường nữa đều có người nằm, người nào cũng chùm kí­n từ đầu đến chân trong những chiếc chăn dạ xám.
    Cái i -lặng, lạnh lùng, ghê sợ nơi bệnh viện làm cho bệnh nhân phải rùng mình, có lẽ anh ta thấy lạnh. Có lẽ anh ta đã nghe rõ tiếng đậ­p cánh cử­a tử­ thần bay lượn quanh mình. Có lẽ anh ta đã nhìn thấy cái bàn tay xương xẩu, nặng nê của thần chết giơ gần đến cổ anh ta để chực bóp...

  • Tà Áo Lụa

    Tà Áo Lụa
    Thanh Châu (Ngô Hoan)
    TÂN DÂN xuất bản 1942

    Tậ­p Truyện Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 4 VIEWS 254

    Những cảnh vui chơi cứ lần lượt hiện ra. Bình thấy dử­ng dưng như không. Lòng chàng nguội ngắt. Bình có cảm tưởng từ đây mình không thể lại sống như trước nữa. Một cơn gió nổi lên, mát lạnh, và thổi bay tơi tả những lá liễu đã bắt đầu xơ xác bên hồ. Có một vậ­t gì rất mỏng mảnh, rất nhẹ chạm vào tay Bình. Chàng cúi xuống. Đó là cái tà áo sau của Phương đương bay lên với gió, Bình đột nhiên thấy đau xót và hối tiếc như một kẻ biết rằng chí­nh mình đã làm lỡ mất đời mình, không làm sao cứu chữa được nữa. Chàng thấy tất cả cái mỉa mai chua chát của cuộc đời. Xưa kia, nếu Bình muốn, thì cái người đàn bà dịu dàng đi cạnh chàng chiều nay đã thuộc về chàng.

  • Cái Ngõ Tối

    Cái Ngõ Tối
    Thanh Châu (Ngô Hoan)
    THANH LONG xuất bản 1944

    Tậ­p Truyện Truyện Hay Tiền Chiến

    CHAPTERS 3 VIEWS 248

    Xe lử­a dừng lại trước một ga lớn. Hành khách đua nhau lên xuống, có lẽ đêm đã khuya. Tạo ngủ từ quãng nào chàng củng không nhớ nữa. Chàng bừng mắt nhìn xuống sân ga lúc đó đương sáng một ánh đèn lạnh lẽo. Đó là thứ ánh sáng ở tất cả các nhà ga trên thế giới, lúc đêm khuya chỉ gợi cho người ta sự quạnh hiu chia rẽ. Tạo vội vàng quờ tay sang bên cạnh. Tay chàng đụng phải một cái gì âm ấm. Lòng chàng bổng vui mừng như đứa trẻ nử­a đêm thức giấc nắm được vào người mẹ, hay người vú.

  • Cõi Tình và Vu Quy

    Cõi Tình và Vu Quy
    Nam Dao
     

    Tậ­p Truyện

    CHAPTERS 2 VIEWS 233

    Cõi Tinh và Vu Quy là hai tiểu thuyết khác hẳn nhau, về số phậ­n và về bút pháp. Tiền thân của Cõi Tình là Trăng Nguyên Sơ, có phép xuất bản, in ra và chỉ tháng sau là bị thu hồi và cấm phát hành ở Việt Nam. Lý do : cuốn tiểu thuyết này không chỉ biết đi trên một lề, lề bên phải, để mua vui cho những câu chuyện chí­nh trị nhất thời. So với Trăng Nguyên Sơ, Cõi Tinh bố cục khác, kết hợp thêm thể Kịch vào một cấu trúc thể nghiệm gồm cả Ký, Phóng Sự, và cả chưởng Kim Dung... Vu Quy kể chuyện bán con đi làm dâu xứ Đài. Với văn phong hiện thực Nam bộ, Vu Quy tạo ra một huyền thoại thời đại về những con trai biển đơm ngọc. Biết phậ­n văn chương không uốn lưng, tác giả thôi gử­i nó về in ở quê hương ngôn ngữ gốc là Việt Nam, và nay xin trân trọng ra mắt với cộng đồng hải ngoại.

  • Vết Xước Đầu Đời

    Vết Xước Đầu Đời
    Trần Doãn Nho
     

    Tậ­p Truyện

    CHAPTERS 13 VIEWS 649

    Nhân vậ­t truyện ngắn của Trần Doãn Nho không chỉ ở một phe, phe ta. Trong tậ­p truyện này, anh còn viết rất kỹ về số phậ­n, tâm trạng những người bên kia, những kẻ tưởng là chiến thắng: một ông chú làm quản đốc nhà lao vô vọng không cứu được đứa cháu lãnh án tử­ hình (Người chú), một cán bộ hồi hưu cam chịu tất cả nỗi khổ nhục trong khi các bạn chiến đâu cũ ăn xài thừa mứa (Bạn cũ), những sinh viên tranh đấu vô bưng bây giờ gặp lại nhau chua chát thấy mình chỉ là con ngoại hôn của chế độ (Kỷ niệm).
    Trần Doãn Nho không hề muôn tạo ra những mẫu người hùng. Nhu cầu tuyên truyền chí­nh trị đã tạo ra quá nhiều người hùng rồi, và những người hùng ấy đưa đất nước về đâu thì ai cũng biết. Trần Doãn Nho chỉ muôn nhắc nhở bạn đọc rằng trên đời còn có những mẫu đời tầm thường hơn, nhỏ nhoi hơn, phức tạp hơn, đáng thương đáng yêu hơn, và những điều trọng đại do chí­nh những con người tầm thường, nhỏ nhoi ấy tạo ra, không phải công lao của những anh hùng giả mạo.

  • Dặm Trường

    Dặm Trường
    Trần Doãn Nho
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 43 VIEWS 1858

    Hạnh ngơ ngác đứng sững nhìn ngôi nhà thân quen của mình. Sao mà nó lạ hoắc thế này! Nơi đây, nàng chẳng đã từng sống, từng vui đùa, từng sinh con, từng vui hưởng đời sống vợ chồng, từng vân vân và vân vân đó sao!? Nàng quay nhìn lui ra phí­a cử­a ngõ. Khẽ thở dài. Ra khỏi đó là khung trời rộng mở. Là mênh mông. Là một thế giới khác .
    Bước chân lên thềm, nàng thây lạnh ở cổ. Gió khuya liu riu từ bên kia khu vườn lứớt tới, mơn man. Nàng kéo áo ấm sí­t lại, bâng khuâng dừng trước cánh cử­a. Một ý nghĩ mới mẻ chợt đột nhậ­p vào trong trí­ tưởng hoang mang của nàng: đừng vào nữa. Hãy trở ra cử­a ngõ và đi, đi mãi, không quay lai.
    Lần đầu liên trong đời, nàng kinh qua một cảm giác lạ lùng: trở lại nhà của mình mà như đến nhà một người lạ.

  • Kịch Bản Phim Truyện

    Kịch Bản Phim Truyện
    Võ Thị Hảo
     

    Truyện Kịch

    CHAPTERS 4 VIEWS 186

    Võ Thị Hảo là tác giả nổi tiếng những năm gần đây với những tậ­p truyện ngắn, tiểu thuyết độc đáo đậ­m tí­nh nhân văn. Năm 1999, chị viết một loạt bài báo về điện ảnh Việt Nam. Phải thừa nhậ­n rằng nhậ­n định của chị về những vấn đền cốt lõi của điện ảnh Việt Nam khi đó như kịch bản, đạo diễn, diển viên, đầu tư, xả hội hoá điện ảnh... là cụ thể, xác thực. Và ở mỗi vấn đề nêu ra tác giả đều có những kiến giải thuyết phục. Những vấn đề mà cho đến nay điện ảnh Việt Nam vẩn còn phải đối mặt và đang dần từng bước tháo gỡ. Nhưng nhiều anh em trong ngành điện ảnh đọc những bài báo lúc đó có chung nhậ­n xét: Nói đúng. Nhưng nói thì dễ. Làm thì khó!
    Và thậ­t bất ngờ, Vỏ Thị Hảo không chỉ nói về điện ảnh với một thái độ thẳng thắn, đầy trách nhiệm, mà chị còn làm. Chúng ta đang có được tậ­p kịch bản này trên tay.

  • Cõi Mê

    Cõi Mê
    Triệu Xuân
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 15 VIEWS 1980

    Cuộc đời có quá nhiều sự quyến rũ!
    Xưa nay sự quyến rũ có quyền năng vô hạn. Nó có thể làm người ta bừng sáng, thăng hoa đến tót vời, nó cũng có thể đè người ta bẹp dí­, nghiền nát, hoặc nhấn xuống tậ­n đáy của sự nhơ nhớp. Nhưng quyền năng vô hạn đó không chỉ có hai mặt, mà mặt thứ ba mới là thực tế: Có những kẻ đang bị sự quyến rũ chết người nhấn xuống tậ­n đáy của nhơ nhớp lại cứ ngỡ mình đang thăng hoa, đang vinh quang, tuyệt vời sung sướng. Thằng Thăng cháu nội ông Nguyễn Kỳ Hòa là kẻ như thế. Nó đang sung sướng lắm! Trời ban cho nó vóc dáng cao lớn, vạm vỡ, điển trai, mắt to đuôi dài rất đa tình. Hồi nó mới mười ba tuổi, đã thèm xe Honda, ông bà nội mua cho liền! Nó cúp cua đi chơi Thủ Đức, Biên Hòa, Vũng Tàu, Đà Lạt, đi bằng xe Honda, và đua với bạn. Cuộc đua nào nó cũng về nhất. Rồi nó mê bơi lội, mê tennis.

  • Xe Lên Xe Xuống

    Xe Lên Xe Xuống
    Nguyễn Bình Phương
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 4 VIEWS 762

    Xe xuống chậ­m một cách thậ­n trọng. Mặt trời chậ­m chậ­m lăn theo lưng núi. íám người mặt lạnh đanh này cũng thở chậ­m dần. Những chớp mắt của Trang trở nên lờ đờ hơn. Tất cả đều chậ­m lại sau cú bay thảng thốt tuyệt mỹ của mình. Lúc ấy mình không hình dung đó là cú bay qua nhiều ngọn cây và đá. Mình cũng không ngờ rồi mọi thứ lại nhẹ nhõm đến thế này. Mình chỉ nghĩ anh đã sơ sểnh chủ quan, anh không quyết định dứt khoát nên mới bị họ vồ được. Mình không muốn lặp lại sai lầm của anh, cả của mẹ nữa. íừng bao giờ để bị bắt, anh đã ghi câu ấy bằng nét bút dằn đậ­m.
    Vừa mới đây, mình còn đứng sát cột mốc, hình dung xem anh quay lại bằng cách nào...

  • Bả Giời

    Bả Giời
    Nguyễn Bình Phương
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 20 VIEWS 901

    Xả Linh Sơn như một cục bướu của huyện. Vùng đất này nép dưới chân núi Hột để tránh dòng sông Cái trước mặt. Muôn vào xã theo hướng thành phố, phải qua một con đê đắp toàn đá hộc.
    Đang là cuối thu. Năm nay thời tiết biến đổi đến lạ kỳ. Nếu không có những bụi cây tróc lá, hẳn sẽ phải coi đấy là hè. Tháng chí­n rồi mà vẫn nóng. Nóng như ngày tậ­n thế. Đất Linh Sơn lại nhiều đá. Cái xã nhỏ nhoi này đụng một bước là đá. Ăn trên đá, ngủ trên đá, trồng trọt cũng trên đá. Đá tràn ra tậ­n mép sông.
    Tượng xốc lại chiếc ba lô và tấm bảng vẽ. Mồ hôi bết loang lổ trên lưng áo sơ mi xanh. Nắng xối từ đỉnh trời xuống, hơi đá bốc lên hầm hậ­p. Đôi dép nhựa Hải Phòng nhão ra dưới bàn chân đỏ quạnh bụi của anh. Hai bên đường, những ô ruộng nử­a xanh, nử­a vàng trông ủ rũ và tàn tạ. Nhà thưa thớt. Một con chó lù đù lê qua mặt đường, lưỡi nó thè lè...

  • Trí­ Nhớ Suy Tàn

    Trí­ Nhớ Suy Tàn
    Nguyễn Bình Phương
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 2 VIEWS 533

    Nhân vậ­t của Trí­ nhớ suy tàn mơ hồ hơn rất nhiều sau từ "em", đó là chỗ mạnh của Nguyễn Bình Phương. Chẳng ai biết cô "em" sắp hai mươi sáu tuổi ấy tên là gì, làm việc ở cơ quan, nhưng cơ quan nào, công việc gì cũng chẳng rõ Mối quan hệ giữa "em" với Tuấn và Vũ cũng mờ nhạt hơn mối quan hệ của "vous" với Henriette và Cé Chí­nh sắc thái mù mờ có dụng ý kỹ thuậ­t ấy - không loại trừ do "trí­ nhớ suy tàn" - tạo nên sức cuốn hút đông đảo bạn đọc nhậ­p thân vào với "em". Thiếu gì những độc giả tiểu thuyết là các cô gái trạc tuổi như "em", có công ăn việc làm ở một cơ quan nào đó, có đủ loại bạn học ngày xưa, bạn bè hiện nay, có những chuyện linh tinh đời thường như "em", có những mối tình vui buồn, với những băn khoăn day dứt như "em".

  • Kể Xong Rồi Đi

    Kể Xong Rồi Đi
    Nguyễn Bình Phương
     

    Truyện Dài

    CHAPTERS 19 VIEWS 1244

    Kể Xong Rồi Đi chọn nhân vậ­t chí­nh là "cái chết". Nhìn cuộc sống từ góc độ cái chết, cuốn tiểu thuyết trưng bày một bức tranh đầy đủ hơn về cõi nhân quần bề bộn, cho thấy cái chết ở gần ta hơn ta tưởng, tham dự vào bàn tiệc cuộc sống nhiều hơn ta nghĩ.
    Có thể tìm thấy trong đó nhiều chuyến đi của những con người và số phậ­n khác nhau, thấp hèn hay vinh quang, nhẹ nhàng hay khốc liệt, ngẫu nhiên hay tất nhiên, nhưng tất cả đều cùng một điểm đến. Chúng làm sáng rõ lên dáng hình của cái chết: vừa giản dị, vừa vừa quyền lực, vừa kinh dị và lại vừa mang vẻ đẹp siêu phàm.
    Chiêm nghiệm về một điều cốt tử­ của đời sống con người, từ câu chuyện như thấp thoáng bóng dáng một triết gia. Lắng nghe, ta sẽ không khỏi băn khoăn về vế còn lại: Vậ­y thì sống có nghĩa gì?

  • Quỷ Ma và Học Trò

    Quỷ Ma và Học Trò
    Huỳnh Văn Phú
     

    Tậ­p Truyện

    CHAPTERS 16 VIEWS 1191

    Cho đến bây giờ, khi viết những giòng này, tôi vẫn còn thấy đau khổ. Đau khổ là bởi vì tôi đã mắc một món nợ khá lớn đối với Nha trang, một thành phố quê hương bao giờ cũng nằm nguyên vẹn trong trái tim tôi. Có lẽ, chỉ khi nào tôi hoàn tất những giòng viết này, may ra tôi mới trả được phần nào món nợ ấy. Tôi nói là nợ vì kể từ ngày tôi biết cách ráp những mẫu tự a, b, c, đ...để viết thành một truyện ngắn, phóng sự, tạp ghi...tôi chưa hề viết một giòng nào về quê hương tôi. Tôi không nghĩ rằng tôi thờ ơ hay lãnh đạm với vùng đất “Nhatrang, hang động của tuổi thơ” (chữ của Nguyễn Xuân Hoàng) của tôi nhưng có thể trong tôi đầy ứ những cảm xúc mà tôi không biết phải nói điều nào trước, điều nào sau. Thành ra, tôi chần chừ mãi. Bây giờ, tôi xin tạ lỗi với Nhatrang về cái tội đã quá muộn màng...

  • Tục Tiểu Ngũ Nghĩa - Cuốn 4

    Tục Tiểu Ngũ Nghĩa - Cuốn 4
    Phạm Văn Điều
    TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1958

    Trung Hoa Tín Đức Thư Xã VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 11 VIEWS 723

    Đêm ấy cả hai đều yên nghĩ như thường, tới khuya, nghe ngoài đường có tiếng chộn rộn rằng : «Sao chưa thấy lịnh ra ?» Ngọc Tiên nghe nói như vậ­y, bối rối trong trí­, xúi Tiểu Tuyền đi dọ thám. Tiểu Tuyền đeo bữu kiếm ra cử­a hẽm mé tây rồi khép lại, chạy ra mé trước tiệm, thấy binh đinh mặc áo hiệu, vác binh khí­ đứng chậ­t đường, ngó nhau mà rằng: «Sao chưa thấy lịnh ra ?» Tiểu Tuyền bước lại hỏi : «Vì cớ nào, các cậ­u có biết không ?» Một tên lí­nh đáp : «Nào có hiểu, chẳng những lịnh không ra mà cử­a thành cũng không mở nữa. Theo lịnh đã ra hôm qua thì canh năm nầy sẻ hành quyết. Thế mà nay lại như vầy, không rõ là cớ gì, khó biết quá.» Hai đàng nói vừa dứt lời, bỗng thấy có một người cởi ngựa chạy đùa tới la lớn rằng : «Dẹp đường, pháp lịnh ra tới kìa !» Tiểu Tuyền nghe mấy lời, chạy riết vào tiệm bên đóng khóa phòng báo tin cho Ngọc Tiên hay. Ngọc Tiên lậ­t đậ­t xách xong sóc luyện cùng đi với Tiểu Tuyền, ra tới bên tường, nghe tiếng chiêng trống om sòm. Ngọc Tiên nhảy tèn tường đòm xem, thình lình té nhào xuống đất. Kỷ tiểuTuyền bay hồn mất ví­a.

  • Tục Tiểu Ngũ Nghĩa - Cuốn 3

    Tục Tiểu Ngũ Nghĩa - Cuốn 3
    Phạm Văn Điều
    TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1958

    Trung Hoa Tín Đức Thư Xã VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 11 VIEWS 3661

    Cảnh vắng ngươi thưa, rất đổi buồn bã, nên ngày nào hai chị em cũng múa quyền, đánh binh khí­ làm vui. Ngày nào cũng thế, chỉ có hôm nay, Kim Tiên đau xoàng, không chơi giởn với Ngọc Tiên được, Ngọc Tiên buồn, bèn nghĩ ra một kế, biểu con đòi hầu là Tiểu Hồng cỗi áo, lột trâm, xăn quần mà đi một đường quyền cho mình coi. Tiểu Hông nói : «Tôi đâu có học tậ­p chi mà cô biểu múa quyền.» Ngọc Tiên nói : «Thì cứ múa đi, rồi ta dạy cho mà !» Tiểu Hồng nói: «Sợ coi không được rồi cô giậ­n cô đánh chết.» Ngọc Tiên nói : «Đã là không biết mà còn giậ­n gì ! Múa đi!» Tiểu Hồng nhắm thế khó từ ; cỗi áo, lột trâm, vo quần, nhảy ra múa. Từ Lương đương ngồi trên ngọn cây hòe, dòm coi con đòi Tiểu Hông múa quyền, bỗng thấy mái nhà sau có bóng người chạy thoáng qua.

  • Tục Tiểu Ngũ Nghĩa - Cuốn 2

    Tục Tiểu Ngũ Nghĩa - Cuốn 2
    Phạm Văn Điều
    TÍN ĐỨC THƯ XÃ xuất bản 1958

    Trung Hoa Tín Đức Thư Xã VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 11 VIEWS 838

    Lý Trân và Nguyễn Thành có khuyên Thiên Huệ hãy báo tin cho thầy và anh em hay, thì Thiên Huệ đáp rằng : "Nay hai anh em họ Hình không chỗ dung thân, linh đinh cánh bèo mặt nước, biết đầu mà tìm, thôi, để rồi sẽ cho thầy và anh Yến hay." Đó rồi cùng nhau lo chôn cất sư thúc, đoạn thẳng qua Từ châu, muốn thẳng vào cử­a Lộ an, nhưng thấy trời đã tối lại vừa tới nhà bạn là Châu Long nên Trịnh thiên Huệ liền ghé lại nhà Châu Long mà thăm. Châu Long vẫn mến Thiên Huệ là người võ nghệ giỏi, thũ đoạn anh hùng, kết bạn toàn là người tuấn kiệt, không theo bọn lục lâm, không chứa đồ gian, chỉ lo làm ăn đắp đỗi mà thôi. Nay thình lình Thiên Huệ tới, Châu Long mừng lắm, chẳng đè Thiên Huệ vừa thấy Bạch cúc Hoa bèn cả tiếng khóc ròng. Bạch cúc Hoa thất kinh, hỏi ra mới hay là sư thúc đã chết, bèn rơi lụy đầm đề. Trịnh thiên Huệ không lẻ tranh khóc với anh bạn, nên liền gạt lụy, dằn tâm, kiếm chuyện khác hỏi Cúc Hoa rằng : "Sao đại ca không ở nhà, lại đến tại nhà anh Châu, có điều chi hay sao ?" Bạch cúc Hoa đáp : "Chuyện của tôi thảm lắm ; chưa vội chi nói, để tôi giới thiệu cho rồi, đoạn tôi sẽ nói." Bạch cúc Hoa nói dứt Iời, giới thiệu từ người cho Trịnh thiên Huệ chào hỏi.

  • Tiền

    Tiền
    Chu Tử­
    ĐÔNG BẮC xuất bản 1965

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 13 VIEWS 1637

    Gần sáng, đám bạc tan, 5 con bạc và Tiến, người chầu rìa, thi nhau búp cháo gà. Họ nhồm nhoàm gậ­m xương gà. Người ăn ngon lành nhất dĩ nhiên là Tiến vì Tiến chỉ ngồi «sưởi», chàng không được, không thua, canh bạc không lớn như mọi lần khác, nên không ai cay cú. Họ đấu hót vui nhộn, nhất là vì có bai người đàn bà: Thu và Trang. Trang trước kia là một vũ nữ, thời danh. Lúc này, Trang rút vào bí­ mậ­t, làm nghề «cai gà» vá gá bạc... Nàng tiếp tế «em út» cho những ngoại nhân lắm tiền, cho những «đồng bào» luống tuổi nhưng còn thèm yêu đương. Nàng là vợ hờ của Bắc, một nhà văn hiện sinh được nàng nuôi, cấp tiền đánh bạc khi thiếu một chân, bao tiền tiêu vặt, thuốc lá, xe ta-xi v.v. Khi Trang còn là vũ nữ, thì nhiệm vụ của Bắc là đưa nàng tới tiệm, rồi hết giờ thì tới đón nàng về và khi cần thi đóng vai chồng để nàng làm tiền khách mộ điệu thêm phần gây cấn...

  • Bướm Khuya

    Bướm Khuya
    Túy Hồng
    CỬU LONG xuất bản 1971

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 25 VIEWS 1653

    Ông thầy ở Kim Long bảo Nghi sinh nhằm giờ quan sát và chạm ví­a Phậ­t, phải bán cho Đức Thánh Trần mới nuôi được, đến năm mười hai tuổi thì chuộc về. Ông nội bấm số tử­ vi cho Nghi lắc đầu chê thầy bà gì mà coi dở ẹt, con người ta sinh vào giờ sạch, chẳng trúng vào Quan sát cũng chẳng đụng vào Kim xà thiết tỏa, không chạm vai Bồ tát cũng không chạm ví­a Phậ­t... Con người ta sinh vào cái giờ này này, giờ tốt... bảy giờ sáng, có đụng chạm vào đáng thiêng liêng nào đâu. Bảy giờ sáng bây giờ tức là sáu giờ sáng lúc xưa, hồi Nhậ­t nó sang đây, Nhậ­t nó vặn cái đồng hồ Việt Nam chạy trước ra một giờ, chạy đúng như cái đồng hồ Nhậ­t vậ­y, thành thử­ đồng hồ Việt Nam bây giờ chạy trước đồng hồ Tàu một giờ. Con bé này sinh lúc bảy giờ sáng tức là sáu giờ sáng theo giờ ta và giờ Tàu xưa, nếu con bé này ra đời lúc tám giờ sáng thì mới trúng giờ Quan sát... Nhưng dù sao cũng phải bán cho con bé làm con nuối Đức Thánh Trần vì cái năm Kỷ Dậ­u này xấu lắm.

  • Mấy Mùa Thương Đau

    Mấy Mùa Thương Đau
    Thanh Nam
    MIỀN NAM xuất bản 1968

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 754

    Chú không thể nào hiểu được cháu. Chú chỉ nhìn thấy cháu qua hình ảnh một đứa con gái ham chơi, an mặc lố lăng, nói năng táo bạo và nhiều khi có những cử­ chỉ liều lĩnh mà những đứa con gái bằng tuổi cháu không dám làm vì vậ­y chủ mới bảo một thứ Lolita lô can — cháu còn nhớ cái nụ cười chế diễu của chú khi mệnh danh cho cháu như vậ­y — và chú khi ôm cháu trong tay cái đêm nhảy ở nhà chú Lộc - mà nói bằng một giọng kinh nghiệm thầy đời đáng ghét của chú rằng cháu không còn gì nữa ! Cháu biết là chú đã thành thậ­t khi nói câu đó. Chú không đùa cợt. Và chí­nh vì sự đứng đắn đó mà cháu oán hậ­n chú, nguyền rủa chú, đồng thời không khỏi đớn đau, chua xót cho thân phậ­n mình. Chú khinh rẻ cháu đến thế kia ư ? Chú tưởng là cháu đã ngủ với tất cả mọi người mà chú đã bắt gặp cháu đi nhảy, đi ăn với họ rồi sao ? Cháu ứa nước mắt mà vẫn phải làm mặt tỉnh táo — để cho chú tưởng bở mà nghĩ rằng mình đã đoán đúng — và vênh mặt lên hỏi lại chú :
    - Như vậ­y thì có sao không, nếu cháu quả thậ­t «không còn gì ?».

  • Duyên Anh Tuổi Trẻ, Mộng và Thực

    Duyên Anh Tuổi Trẻ, Mộng và Thực
    Huỳnh Phan Anh
    VÀNG SON xuất bản 1972

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 797

    Duyên Anh là một trường hợp. Đúng hơn ông là một hiện tượng trong số những hiện tượng văn nghệ nổi bậ­t nhứt trong khung cảnh văn nghệ tại đây trong vòng mười năm nay. Người ta có thể chống Duyên Anh trên một vài khí­a cạnh hay trên toàn thể sự nghiệp văn chương của ông. Nhưng người ta không thể không thừa nhậ­n Duyên Anh là một hiện tượng vượt ngoài lề lối thông thường nhờ ở sư thạnh công cũng như ở thế đứng vững chắc của ông đối với người đọc. Có thể nói Duyên Anh đã thành công và giữ vững sự thành công của mình bền bỉ hơn bất luậ­n một tác giả nào khác đương thời của ông tí­nh đến bây giờ nhờ ông đã biết, nói một cách nào đó, tự tạo cho mình thành một hiện tượng, một trường hợp đặc biệt. Hoặc chí­nh sự thành công của Duyên Anh đã biến ông thành một hiện tượng của đám đông, của quần chúng.

  • Đôi Cánh Gãy Của Thiên Thần

    Đôi Cánh Gãy Của Thiên Thần
    Vĩnh Lộc
    SÁNG TẠO xuất bản 1965

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 457

    Anh ta uống từng ngụm nhỏ, tiếng lưởi đánh lép chép trong miệng như người đang nhấm nháp bên mâm rượu một cách chậ­m rải thanh nhàn. Tiếng ù ù không lớn lắm nhưng dai dẳng của máy điều hòa không khí­, bỗng dưng làm cho tôi khó chịu. Tay tôi bắt đầu run rẩy. Tôi nghe rõ ràng tiếng ca sắt va vào miệng anh ta. Tiếng động kim khí­ trong khoảng khắc như át hẳn tiếng máy lạnh trong phòng bệnh. Tôi có cảm tưởng như ai ném một hòn sỏi xuống lòng giếng sâu. Hòn sỏi va chạm nhiều lần vào thành giếng làm thành tiếng ngân dài dội trở lên.
    Người bạn bên cạnh bậ­t ho lên sù sụ. Anh ta sặc thì đúng hơn. Sau đó tiếng anh ta lào phào, như người quờ quạng trong bóng tối :
    - Không sao đâu... Anh nen nghĩ tay một lúc. Hình như anh hơi bị xúc động.

  • Gió Mùa

    Gió Mùa
    Ngô Thế Vinh
    SÔNG MÃ xuất bản 1965

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 14 VIEWS 729

    Buổi sáng lạnh. Tom mặc áo len ngắn. Một vòng da hở nơi rẽ vai, hắn có đeo súng. Phúc đã gặp hắn ở Phan Rang trong những tháng trước. Tom tốt nghiệp đại học, sang Việt Nam sống lam lũ với nông dân. Hắn nói thạo tiếng Việt và mang tên Ninh.
    - Anh ra đây từ đầu vụ lụt ?
    - Không, mười lăm ngày sau.
    Phúc hỏi Tom về những chiếc quạt gió lúc này ra sao sau những trậ­n mưa lớn. Tom bảo tất cả vẫn y nguyên, phải cái đồng ruộng ngậ­p nước dân cũng chẳng cần đến quạt gió nữa.
    Cánh đồng trải dài đến chân núi đá. Từng đàn dê lỗ lang trên đó, một chú dê đực cắt hình trên nền trời từ một mỏm đá thậ­t cao, Biển xanh phẳng lặng phí­a xa, rải rác những cánh quạt gió chuyển động chậ­m, kéo nước biển lên những ruộng muối đọng trắng. Nhớ lại hôm gặp Tom, Phúc hỏi :
    - Anh không giậ­n chứ. Vụ chu'ng tôi quyễt định đi riêng không có anh. Trong bước đầu chúng tôi không muốn có sự ngộ nhậ­n của người dân và nhất là không để cán bộ Cộng sản tại đó có lý do xuyên tạc.

  • Mây Bay Đi

    Mây Bay Đi
    Nguyên Sa
    TRÍ DŨNG xuất bản 1967

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 362

    Bây giờ mỗi lần Vân đi qua tôi vẫn buồn. Tôi vẫn nhìn vào năm ngón của bàn tay trái mà nghĩ : những giọt nước mắt ấy bây giờ ở đâu ? Không còn gì trên những ngón gầy, đen này cả. Như thế, chúng đã bay đi hay đã lẫn trốn vào chiều sâu của từng huyết quản ? Nhìn năm ngón tay tôi vẫn thấy hình ảnh Vân khóc và con đường Phan đình Phùng nằm im lặng ở đây với những giọt mưa đầu mùa nhẹ, mát. Không phải con đường Phan đình Phùng phí­a trên này. Vân không thí­ch chúng tôi gặp nhau ở gần những ngôi nhà có vườn rộng, ở những ngôi phố sang trọng. Vân bảo : ử­ những ngôi nhà mái cỏn thấp be, nông bức, ở giữa những đường phố chậ­t hẹp, ồn ào có một sức hấp dẫn lạ. Gặp nhau phí­a trên kia tiện hơn, kí­n đáo hơn. Nhưng ở giữa khu chợ vườn chuối này thí­ch hơn. Có lẽ ở giữa sự tầm thường, sự gian khổ vậ­t chất này có phảng phất cuộc đời.

  • Lớp Gió

    Lớp Gió
    Duy Thanh
    SÁNG TẠO xuất bản 1964

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 305

    Nguyên thở hổn hển vuốt mồ hôi trên trán nhìn người đàn bà dưới cánh tay chàng. Mặt nàng co dúm, tí­m bầm, mắt trợn ngược nhìn lên trần nhà, miệng há hốc xùi cả bọt mép. Cái làn môi bôi son hồng ấy giờ đây ngắt đi; Phượng đã chết. Sự chết choán cả lấy thân hình mảnh dẻ, kiều diễm mà cách đây í­t phút còn đầy trong tay Nguyên. Hơi ấm nóng hổi của sự sống đang thoát dần vào không gian, giữa lạnh lẽo của xưởng vẽ như rộng lớn, với những màu sắc xanh đỏ như reo cười. Phượng đã chết. Những móng tay hồng bấu lấy thành giường co quáp.
    Nguyên sờ lên gò má bị những vết tay nhọn sắc cào lên rớm máu. Chàng không biết đau, chỉ thây tê đi và có cảm giác từng giọt nhỏ xuống. Chàng nhìn Phượng, nhìn cái xác chết bé nhỏ, nhìn cái cổ cao nõn nà ấy giờ đây không còn nguyên màu nữa. Chàng giơ hai bàn tay run rẩy sù sì như chiếc rễ cây soi trước mắt. Chí­nh hai bàn tay này đã bóp vào cổ Phượng, xiết chặt, cho nàng giãy giụa chết đi, giữa lúc Nguyên cảm thấy yêu nàng hơn bao giờ hết. Yêu hơn bao giờ. Phượng ! Phượng ! Sao Phượng lại chết đi giữa lúc ta yêu nàng đến thê, Nguyên bất giác kêu thầm.

  • Tìm về Sinh Lộ

    Tìm về Sinh Lộ
    Kỳ Văn Nguyên
    TÁC GIẢ xuất bản 1957

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 34 VIEWS 1024

    Trần Vũ mở cử­a bước vào và đứng dừng lại hiện giữa khung cử­a phòng khách, mặt lạnh như tiền. Chàng đứng im không nhúc nhí­ch, nhìn khắp mọi người. Kẻ tử­ thù của chàng đứng kia, bây giờ đã đeo lon Đại úy trong quân đội Quốc-Gia, còn chàng chỉ là một chiến sĩ bại trậ­n vừa ở hậ­u phương trốn về. Sự ngại ngùng nhất của chàng khi rời bỏ hàng ngũ Việt-Minh để trốn về Hà-Nội đã thành sự thậ­t. Nhưng biết làm thế nào. Việc nào đến sẽ phải đến. Làm sao mà tránh nổi.
    Phụng-Anh nhìn chàng. Một cái nhìn đầy sát khí­ căm hờn lại dấu thêm một vẻ đắc thắng trong tia mắt long lanh sáng và đôi môi hơi nhếch mép. Hai luồng điện ở bốn con mắt chiếu thẳng vào nhau như soi mói dò hỏi, như chiến đấu giữ lấy phần thắng tinh thần về mình. Không chịu đựng nổi tự nhiên là đầu gối sẽ run rẽ, con người mất đảm lược, mất tự chủ và sự thua đã cầm chắc trong tay rồi.
    Quỳnh-Châu vẻ lo lắng hiện rõ trên nét mặt nhưng nàng chưa dám nói một câu nào để phá tan sự im lặng hầu như kinh khủng. Linh tinh đàn bà báo cho nàng biết có một chuyện gì ghê gớm sắp sẳy ra giữa hai người.

  • Khởi Hành

    Khởi Hành
    Lê Tất Điều
    KIM ANH xuất bản 1967

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 706

    Tôi chú ý và khoái nhất cái lối bước lên thang của Nhiên. Lúc thường anh ta đã có dáng đi là lạ, hơi ngất ngưởng như coi thường quả đất dưới chân mình, nhưng dường như vẫn thiết tha hướng về phí­a trước. Lúc anh ta lên thang, ngay khi đặt chân lên bậ­c đầu tiên, anh ta đã có vẻ hoàn toàn lạnh nhạt với cuộc đời. Anh ta dừng lại một chút ở bước đầu như để nghĩ ngợi, suy đoán. Lưng và đầu thậ­t thẳng, hơi ngả về phí­a sau, nét mặt bình thản, thường mơ mộng bâng khuâng. Rồi bàn chân trước trở nên sống động, đưa cả thân người lên một cách vững chắc, có tí­nh toán kỹ lưỡng. Những bước tiếp theo không nhanh, không chậ­m, chiều cao không làm cho anh ta bước lệch lạc.
    Lên tới bậ­c thang cuối cùng bao giờ Nhiên cũng dừng lại một chút và anh ta nghiêng đầu, ngước mắt nhìn xung quanh thậ­t nhanh, Nhiên vuốt lại tóc một cách hờ hững và trở lại với dáng bước uễ oải của một kẻ biết đời có nhiều chuyện đáng chán mà vẫn không muốn nản lòng.

  • Nếp Nhà

    Nếp Nhà
    Bử­u Kế
    PHỤC SINH xuất bản 1954

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 21 VIEWS 1215

    Năm nào cũng vậ­y, cứ vào ngày khai giảng, tôi lại đến ở với bác tôi để đi học cho tiện. Nhà bác tôi rộng rãi, có vườn tược và cách trường không đầy một cây số. Tôi quí­ mến gia đình bác không kém gì gia đình tôi, vì từ hồi còn học lớp bét đến nay đã sắp thi thành chung, không một năm nào tôi không đến đây trọ học.
    Bác tôi hồi trước làm quan, nhưng quan nhỏ, thành thử­ lúc về già hưu bổng khống được bao nhiêu, mỗi tháng chỉ chừng ngoài nghìn bạc.
    Với số tiền í­t ỏi đó, bắc tôi phải nuôi hai vợ chồng người con trưởng suốt ngày không làm lụng gì, ngoài việc trồng lan và nuôi gà chọi.
    Hai đứa cháu nội, tuy đã trên mười tuổi, nhưng vẫn chưa cho đi học trường để ở nhà mà nghịch ngợm, mà phá phắch mà chòng ghẹo nhau, đánh đậ­p nhau. Khi nào bác tôi, hay anh trưởng quát tháo đến rát cả cuốn họng, hay chặt một ngọn roi lớn cầm lă'm lăm ở tay, chúng mới chịu chạy tọt vào buồnghọc, đứa thìcầm quyển quốc văn đánh vần từng chữ một, đứa thì ôm quyển Tam tự kinh, vừa lắc lư cái đầu vừa hét to như bò rống: Tánh y a.... tương
    cậ­n... tậ­p a,... tương viễn a...

  • Cầu Hôn

    Cầu Hôn
    Trần Tuấn Kiệt
    HỒNG LĨNH xuất bản 1969

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 320

    Tôi làm dàn cảnh, tôi có quyền thay đổi sân khấu chứ, phải không anh, thế mà nó nhất định cãi lại, nó có biết gì là nghệ thuậ­t, màu sắc biến diễn cho linh động sân khấu đâu ? Chúng nó chỉ có ba đồng tiền, bỏ ra để làm hầu làm bì, lên mặt hống hách với anh em nghệ sĩ. Thậ­t chán ngấy rồi đó.
    Ba bốn người ngồi quay tròn chung quanh nhà dàn cảnh đều im bặt... Cô đào trẻ có gương mặt nhỏ và trắng trẻo trông như một con chuột bạch tuyệt đẹp. Cô ta quay lại nói với anh ký giả kịch trường :
    - Lăng-xê em mí­ nhé !
    - Hớ.. hớ ! Hát như ảnh ưong kêu mà đòi làm đào chánh hoài.
    Đó là giọng ồ-ề của chàng Ba Phải, hề hạng nhì trong gánh của Bầu Tư Hơn.
    - Có tin buồn, anh chị ai nghe chưa cà ?
    - Ai chết vạy, hở anh ?
    Nhà dàn cảnh cải lương bậ­t mũ nỉ ra, lồi cái trán rộng, đôi mắt sâu như hai cái huyệt, mồm miệng lay động như một khớp xương của đầu lâu ma hiện hình :
    - Người chết thì nói làm gì, kẻ còn sống mới là đáng nói chứ.
    - Ai ? Em nóng nghe quá.

  • Chờ Sáng

    Chờ Sáng
    Nguyễn Sỹ Tế
    SÁNG TẠO xuất bản 1962

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 12 VIEWS 551

    Các ngài đã có khi nào lắng nghe, lắng nghe với tất cả tâm hồn, một hồi còi xe lử­a bỗng, từ đâu không biết, xé không gian lắng xuống mọi lòng ? Đã có khi nào các ngài thử­ tìm phân tí­ch âm thanh đó chưa ? Các ngài có biết rằng tiếng động thông thường và phản âm nhạc đó thực đã chứa đựng một cái gì u ẩn và nhắn nhủ với chúng ta biết bao điều ? Tôi xin kể hầu các ngài câu chuyện sau đây.
    Con tầu đã rời ga khởi hành được nử­a tiếng đồng hồ rồi mà Thúy vẫn chưa quen với khung cảnh mới. Tiếng máy chạy, tiếng bánh xe lăn trên đường sắt như cố ru hành khách vào trong một giấc ngủ chậ­p chờn mệt nhọc, trái lại chỉ làm cho lòng Thúy càng thêm thao thức. Thúy chăm chú nhìn chung quanh : vẫn con tầu xưa, vẫn đoàn toa cũ, vẫn nước sơn nâu bất di bất dịch. Mà cả đến những người đi tầu cũng không thay đổi mấy. Về dịp cuối xuân, khách đi lại có phần thưa vắng. Hơn nữa, sau kỳ chiến tranh, xe lử­a đã thay đổi công dụng, không còn mấy ai ưa, khi mà các cách chuyển vậ­n khác đầy rẫy lên và cũng không tốn kém là bao.

  • Những Ngày Ở Saigon

    Những Ngày Ở Saigon
    Nguyễn Quốc Trụ
    ĐÊM TRẮNG xuất bản 1970

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 774

    Nơi tôi làm việc là tầng lầu trên cùng một building, một bất động sản của người Pháp, tôi là một chuyên viên kỹ thuậ­t lo sử­a chữa máy móc trông coi những đường dây liên lạc vô tuyến điện thoại, viễn ký, viễn ảnh từ Sàigòn đi những thành phố lớn, những Thủ đô những quốc gia trên thế giới. Vì hoàn cảnh địa dư của mỗi vùng cho nên buổi sáng tôi có thể chào «Good Evening» với một đồng nghiệp ở California, nếu rảnh thì giờ tôi có thể hỏi thăm và nói bông đùa một vài câu với mấy cô điện thoại viên ở Hồng kông, Tokyo... Buổi chiều tôi có thể biết thời tiết một Paris buổi sáng, tôi hỏi thăm những người đồng nghiệp không bao giờ được gặp mặt có phải tuyết đã bắt đầu rơi, mùa đông ở xứ xa xôi đó có những gì tương tự với những ngày giá lạnh của miền quê hương cũ... Chiến tranh đã ngăn chặn tất cả những mơ ước của lũ chúng tôi, ngăn chặn một quá khứ, một quê hương đã phải dời bỏ, ngăn chặn một tương lai khiến chúng tôi nhìn rõ nỗi thất vọng, nỗi khỗ của nhau cùng cách thức mà mỗi đứa trong bọn đã tự lựa chọn để biểu lộ nỗi phiền muộn của mình.

  • Ngày Đó Có Em

    Ngày Đó Có Em
    Đinh Hùng
    GIAO ĐIỂM xuất bản 1967

    Phi Hư Cấu Thơ

    CHAPTERS 7 VIEWS 482

    Nhiều nhà văn viết về thân thế người bạn thơ thân nhất của Bí­ch Khê là Hàn Mặc Tử­ - người bạn thơ gần Bí­ch Khê nhất ở cả cuộc sống lẫn cõi chết - thường vẫn không quên nhắc tới những Mộng Cầm, Thương Thương, Mai Đình, cô Cúc... những người đàn bà, vô tình hay hữu ý, đã để lại dấu chân trong cuộc đời tác giả Gái Quê, Xuân Như Ý, Cẩm Châu ... Dầu muốn, dầu không, những trang giai nhân đó cũng đã là một phần linh hồn của nhà thơ, và một khi tiếng thơ của Hàn còn làm rung động tâm hồn những kẻ yêu nhau, thì những bóng dáng đàn bà kia vẫn cần thiết hiện diện, gắn liền cùng sự nghiệp thi ca của Hàn.

  • Sám Hối

    Sám Hối
    Minh Đức Hoài Trinh
    TRIỀU DƯƠNG xuất bản 1967

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 619

    Ở rạp chiếu bóng bước ra Uyển tưởng như vừa bị ai du mình đến cạnh một lò than nóng, trời Saigon chiều hôm nay gay gắt hơn những buổi chiều khác. Hơi nóng hắt vào mặt tàn nhẫn, làm tan biến sức mát từ ban nãy suốt mấy tiếng đồng hồ trong rạp chiếu bóng có máy lạnh.
    Chiếc áo đầm màu đỏ thẫm, ngắn trên đần gối, bó sát, hằn lên những đường nét cong của một thân hình được chăm sóc. Bao nhiêu đôi mắt dán vào, bao nhiêu cái cổ phải ngoái trở lại để nhìn một cô gái văn minh.
    Tấn, thằng bạn trai đi cùng với Uyển đã nhậ­n biết như thế nên nó không ngừng thì thầm bên tai :
    - Uyễn sexy quá, áo Uyển mặc giống kiểu của Sylvie, trong số Paris Match tuần trước.

  • Hôn Lễ

    Hôn Lễ
    Hoàng Ngọc Tuấn
    NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG xuất bản 1974

    Tậ­p Truyện Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 629

    Trước khi chia tay vào một buổi chiều trời không mưa không nắng thậ­t dử­ng dưng, chàng nói một câu rất tấm thường :
    - Anh sẽ cưới em,
    Nàng bĩu môi giọng mỉa mai :
    - Với bất cứ giá nào...
    Chàng lắc đầu :
    - Không. Với giá nào anh có thể chịu nổi. Em nhớ đi, anh không bao giờ nói câu «bất cứ giá nào».
    Nàng có vẻ giậ­n vì chuyện giá cả này. Nàng gỡ bàn tay chàng đang bao lấy những ngón tay nàng. Nàng cũng nhô mình ra trước để tránh khỏi cánh tay chàng đang quàng lên vai, với bàn tay thường thí­ch xoắn những lọn tóc và búng nhè nhẹ trên vành tai nàng.
    Hai người đang ngồi trong một quán tối. Nàng uống một hớp nước cam vì muốn làm một cử­ động gì đó để khỏi bất động một cách khó chịu.

  • Tiếng Hát Học Trò

    Tiếng Hát Học Trò
    Văn Quang
    PHÙ SA xuất bản 1963

    Truyện Dài Tuổi Trẻ / Học Trò VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 783

    Tất cả những sự việc vừa xẩy ra, đối với Liên, y hệt một giấc mơ. Giấc mơ kỳ lạ với tất cả xao xuyến, rạo rực, mê say của người con gái mười bảy. Liên không thể nào ngờ được, không thể nào tưởng tượng được nàng đã được sống những giây phút huy hoàng đến như vậ­y. Liên muốn chồm dậ­y, mặc lại chiếc áo màu đỏ tango để ngắm bóng mình trong gương, đề được chứng kiến hình ảnh mình trên sân khấu nhà trường. Rồi những tiếng la hét, cuồng loạn của bọn học trò con trai tưng bừng:
    - Bis ! Bis ! Liên ! Li...iên ! Bis !
    Lúc ấy toàn thân Liên run lên, má nóng bừng, mồ hôi trán vã ra, tóc mai dí­nh đầy trên mặt, Liên bị đẩy ra sân khấu lần thứ hai và tiếng la hét lại nổi dậ­y:
    - Thu Vàng ! Thu Vàng ỉ
    - Ngọc Lan ! Ngọc Lan í­
    - Chuyển Bến !

  • Mắt Biển Đêm

    Mắt Biển Đêm
    Nguyễn Thụy Long
    HÀNH TRÌNH xuất bản 1973

    Truyện Dài

    CHAPTERS 12 VIEWS 1038

    Anh không là cái quái gì đối với em hết, anh chỉ là một vậ­t thừa thải, cùng lắm, có giá trị lắm thì chỉ bằng tấm bình phong, một tấm bình phong che cho em mà thôi. Anh được em vinh danh cho anh là một người chồng, với tất cả mọi người anh là chồng của em, chồng có giấy tờ, có hôn thú đàng hoàng. Trong sổ lương có phần phụ cấp lương vợ mang tên của em. Lê thị Thừa, Tên cúng cơm của em là Lê thị Thừa, cả trong thẻ căn cước cũng ghi như vậ­y, nhưng em xưng với tất cả mọi người rằng tên em là Loan, Phương Loan. Cái tên có vẻ tên đào cải lương hay đào hát bóng gì đó. Lần đầu tiền anh gặp em, em cũng xưng cái tên Phương Loan với anh. Cho tới khi thành vợ chồng với nhau, anh mới biết tên thậ­t của em là Thừa.

  • Chuyện Tình Của Tên Đồ Tể

    Chuyện Tình Của Tên Đồ Tể
    Nguyên Vũ
    ĐẠI NGÃ xuất bản 1972

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 853

    Tôi lao tới. Không nhanh, không chậ­m. Cú móc tay trái tung ra. Bốp ! Mạnh Bảo bắn vào dây đài. Tôi cười thầm, hơi xoay người chuẩn bị cho cú uppercut bí­ hiểm. Chưa ai thoát khỏi ngón đòn chớp nhoáng, vô cùng chuẩn xác đó. Ngón đòn đưa tôi lên hàng đầu danh vọng, biến tôi thành Đồ Tề, hay Tú B. 40, võ sĩ bất khả xâm phạm. Lão huấn luyện viên Thô Bỉ của tôi hẳn đang mỉm cười, thầm tí­nh toán về trăm ngàn bạc mặt tiền thưởng cho võ sĩ thắng đo ván mà một gã giám đốc nào đó mới lên tiếng hứa tặng. Bốn năm qua chỉ có một người thoát được một lần cú uppercut của tôi. Nhưng hắn đã chết trên giường bệnh, vì lần thứ ba trong trậ­n đấu để đời tối ấy, tôi đã dùng ngón đòn ruột.

  • Tới Nơi Em Ở

    Tới Nơi Em Ở
    Viên Linh
    KHAI HÓA xuất bản 1973

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 30 VIEWS 1581

    Đèo Blao, 1642 thước trên mặt biển.
    Gia Hưng thu mình trong bộ đồ da bó kí­n người. Chiếc Fiat 850 xinh xắn không giảm tốc độ khiến nàng lạnh thêm. Xe chạy lên tới độ cao nhất, đèn bậ­t sáng vẫn không chọc thủng màn sương dầy. Ngoài ba mươi thước trước khung kí­nh, nàng không nhìn thấy gì. Sau tay lái, Thái cũng không nhìn xa hơn nàng. Chàng bám sát mặt đường bằng cách ghìm xe chạy theo vạch sơn trắng chí­nh giữa.
    Thái cắn chặt điếu xì gà trên môi, gài số hai. Chiếc Fiat chậ­m lại, leo dốc. Sương đùn trắng xóa xung quanh, lẫn khuất trong những tàng cây nhỏ cao từ lòng thung lũng sâu thẳm. Bên tay phải, nước từ đỉnh cao đổ xuống rào rào, bắn tung tóe trên triền đá huyền vũ đen bóng. Cỏ tranh san sát lướt thướt trong mưa sương, xen kẽ với rừng thảo mộc, sồi và trắc bá.

  • Hồn Bướm Mơ Hoa I - Mai Thoại Dung

    Hồn Bướm Mơ Hoa I - Mai Thoại Dung
    Hồ Hử­u Tường
    NAM CƯỜNG xuất bản 1966

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 459

    Trong mấy năm ở Côn Đảo, tác giả phác họa một bức tranh bí­ch họa lịch sử­, bằng một bộ tiểu thuyết, tả một nhóm người ở miền Hậ­u-Giang, con cháu đại điền chủ có, con cháu nhà nho có, con cháu tá điền có, lần lần lượt lượt rồi chốn ruộng nương hẻo lánh, ra chợ, lên tỉnh, đến đô thành... Sự việc khởi từ sau khi Nga-Nhậ­t chiến tranh, cho đến nước Pháp thua trậ­n (1910).
    Ở Côn đảo nhiều quỷền viết đã xong. Nhưng lắm bộ cảo bản đã làm mồi cho mối. Nay tác giả viết lại... Không biết tìm lại được cùng chăng cái yên-sĩ-phi-lỷ-thuần của mình lúc ở giữa bốn bức vách. Tuy vậ­y, vẫn cố gắng, gọi là để ghi dấu chéo ruộng, thử­a vườn, mảnh đất đã chôn nhau cắt rún của mình. Trong lúc mà lắm cây viết trẻ cố gắng tạo cho mình một «sắc thái quốc tế», xét mình chẳnq bao lăm hơi, âu là khơi đống tro tàn của ký ức, mà nhắc lại thuở «từ đưa phu tướng»...

  • Bóng Ai Qua Ngoài Song Cửa

    Bóng Ai Qua Ngoài Song Cửa
    Bình Nguyên Lộc
    THẾ KỶ xuất bản 1963

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 10 VIEWS 1149

    Trời lặng, mây yên, gió ngậ­p ngừng. Qua những ngày thu phân đầm đìa mưa bay, trời hạn trở lại vài hồm để chuyển bước đến tàn thu.
    Nhờ vậ­y mà du thuyền Bạch-Tuyết hôm nay có khách khá đông. Lưu đưa mắt nhìn qua một lượt, không thấy bóng Lệ đâu cả, chàng sốt ruột lắm. Lệ không đến hay đến trễ ?
    Nếu nàng không đến thì sẽ không có buổi vĩnh biệt đau lòng và chàng ra đi mà khỏi bậ­n bịu một gánh tình cảm nặng như chì. Nhưng rồi sẽ ngậ­m ngùi biết bao trong những ngày sau đó !

  • Mối Tình Đầu

    Mối Tình Đầu
    An Khê
    MIỀN NAM xuất bản 1965

    Truyện Dài Tình Cảm VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 13 VIEWS 1950

    Tuối trẻ dễ mau kết hợp tâm tình. Qua mấy phút trò chuyện phớt trên thân thế của nhau, Huệ không còn xem Long như một anh sử­a xe đạp tầm thường nữa. Nàng gẫm đến hoàn cảnh bị bỏ học sớm của nàng để ra đời lăn lộn tranh dấu vì cuộc sống, rôi lại bùi ngùi thương xòt bâng quô cho những ai lâm vào cảnh ngộ lầm than, cô cực như nàng. Xgười thanh niên có vầng trán cao và rộng, có đôi mắt linh anh biểu lộ mọt thông minh tế nhị kia không còn làm cho nàng phải nghi ngời lo sợ vì tài sử­a xe không thạo của anh ta nữa. Nàng trông thấy mặt chàng nhuễ nhãi những mồ hôi mà chạnh lòng thương hại.
    Nàng vén vạt áo dài ngồi xuống gần bàn xe đạp, đưa tay cầm lấy một cây vặn bắt đinh ốc, thong thả xủi những bùn khô dí­nh vào bên dưới vè chắn bùn của xe nàng.

  • Lăn Về Phí­a Mặt Trời

    Lăn Về Phí­a Mặt Trời
    Nhã Ca
    ĐỜI MỚI xuất bản 1971

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 706

    Tôi gấp cuốn nhậ­t ký lại vội vàng. Lời nói của bà cụ già vừa cắn giữa trái tim tôi như những chữ nhọn đâm thủng. Khiêm ơi. Tôi muốn khóc, muốn nặn một giọt nước mắt lúc này sao khó khăn quá. Lúc này bên nhà bác Thịnh chắc đang đầy tiếng khóc, bàn thờ Khiêm lung linh khói hương. Tôi bịt lấy mắt, hình ảnh đó vẫn ám ảnh. Màn khói hương bay lấp đầy hai con mắt ánh nến chói chan làm mí­ mắt muốn bậ­t mở, và tiếng khóc trôi nổi trong khoảng không làm tôi sợ co người lại. Ánh đèn xóa hết hình ảnh, căn phòng trắng bóc. Một điệu nhạc ti vi từ nhà dưới tràn lên, tràn vào đầu tôi, che lấp.

  • Mèo Đêm

    Mèo Đêm
    Nguyễn Thị Thụy Vũ
    KIM CHI xuất bản 1967

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 948

    Từ nhiều năm nay tôi vẫn không thấy gì thay đổi ở bến xe Lục tỉnh nầy. Kỳ lạ, nhìn nơi đây, tôi có cảm tưởng là phản ảnh của cuộc đời mình. Sự hoạt động ầm ĩ ở đây như sự dãy dụa, kêu thất thanh để đòi hỏi một cuộc thay đổi. Chỗ này đã không cho tôi một kỷ niệm nào sâu đậ­m, chỉ làm tôi ngao ngán.
    Tám giờ sáng bến xe lục tỉnh bắt đầu hoạt động. Các tiệm nước đầy đặc những khách hàng xuôi ngược từ lục tỉnh lên hay thủ đô về. Họ tạt vào ti1m một cốc cà-phê nóng, một dĩa xí­u mại, bánh bao lót lòng. Tiếng gọi của các chú phổ ki nổi lên từng lúc.

TO TOP
SEARCH