-
Chiều Hôm Lỡ Chuyến
Truyện Dịch VH Miền Nam Trước 75
Yukio Mishima - Đỗ Khánh Hoan dịch
SÔNG THAO xuất bản 1971CHAPTERS 15 VIEWS 8555
“Ngủ ngoan đi con”, Mẹ nó vừa nói vừa đứng từ bên ngoài khoá tách cửa phòng ngủ lại. Không biết khi cháy nhà thì bà sẽ xoay xỏa ra sao. Việc trước tiên phải làm là cứu nó thoát ra khỏi phòng, bà vẫn thường tự thề với mình như vậy. Nhưng ngộ nhỡ lửa nóng làm khung cửa gỗ cong queo hoặc sơn chảy ra bịt kín lỗ khoá cửa đi thì sao? Nhảy qua cửa sổ mà chạy trốn ư? Phía dưới cửa sổ là lối đi trải đá hơn nữa tầng nhì của căn nhà ngất nghểu này lại cao quá chừng, thực tuyệt vọng chẳng còn trông mong được gì hết.
Chẳng qua cũng đáng đời cho nó, tự thân tác nghiệp cả! Nếu không có một lần nghe lời thằng thủ lĩnh dụ dỗ lẻn trốn khỏi nhà giữa đêm khuya thì làm gì có chuyện. Sau đó dù bị cật vấn biết bao lần, nó vẫn nhất định không chịu xưng tên thằng thủ lĩnh ra cho mẹ nó hay.
Hai mẹ con nó sống trong căn nhà cha nó xây lên lúc còn sinh tiền trên đỉnh đồi Yado ở Yokohama. Sau chiến tranh, căn nhà bị quân đội chiếm đóng trưng dụng và sửa sang để cho căn phòng nào trên tầng nhì cũng có nhà tiêu, nhà tắm riêng rẽ. Đêm đến có bị nhốt trong phòng cũng chẳng đến nỗi khó chịu tù túng bao nhiêu nhưng đối với một thằng bé mười ba tuổi như nó thì thật là một sự khuất nhục khủng khiếp.
Một sáng phải một mình ngồi trông nhà, muốn phá phách cho hả, Noboru đã lục lọi lung tung khắp phòng chẳng chừa một chỗ nào hết. -
Tiếng Sóng
Truyện Dịch
Yukio Mishima
SÔNG THAO xuất bản 1971CHAPTERS 16 VIEWS 10970
Số nhân khẩu trên đảo Uta - một hòn đảo nhỏ chu vi chừng bốn cây số - chỉ có khoảng một ngàn bốn trăm.
Hòn đảo có hai nơi quang cảnh hết sức đẹp mắt, một là thần xã Yashiro đứng sùng sững gần mỏm cao nhất trên đảo, quay mặt về hướng Tây bắc.
Đứng từ nơi này có thể nhìn suốt cả vũng bể Ise cùng những vùng chung quanh. Bán đảo Chita xáp lại từ hướng bắc và bán đảo Atsumi trải dài về phía Đông bắc. Nhìn về hướng Tây, người ta có thể thấy thấp thoáng cả một đường dài bờ biển chạy từ hải cảng Uji- Yamada tới Yokkaichi ở vùng Tsu.
Treo hai trăm bậc thềm đá dẫn lên ngôi thần xã và nhìn lại chỗ cái torii (Thần đạo môn lộ) có hai con sư tử canh giữ hai bên, người ta có thể thấy rõ viễn cảnh những bờ bể bao quanh vịnh Ise trải bao nhiêu đời không hề thay đổi. Trước kia, có hai cây thông "torii" mọc ở nơi này, cành lá được uốn thành hình hai cái torii trông rất lạ mặt nhưng cả hai cây đều đã chết khô từ mấy năm nay rồi.
Bây giờ những hàng thông quanh đầy trông hãy còn xanh nhợt sau con giá lạnh nhưng rong bể mùa xuân đã bắt đầu nhuộm đỏ lốm đốm mặt nước gần bờ. Gió Tây bắc cuối mùa từ hướng của bể Tsu thổi tới càng làm cho quá lạnh khó mà ngắm cảnh được.