-
451 Độ F
Truyện Dịch Khoa Học Viễn Tưởng
Ray Bradbury
CHAPTERS 3 VIEWS 9866
Hãy mường tượng một thế giới nơi truyền hình thống trị và văn chương ngắp nghé trên bờ tuyệt chủng, nơi thông tin nông cạn được tung hô còn tri thức và ý tưởng thì bị ruồng rẫy, nơi tàng trữ sách là phạm pháp, ta có thể bị bắt chỉ vì tản bộ trên vỉa hè, còn nhiệm vụ của những người lính không phải cứu hỏa mà là châm mồi cho những đám cháy...
Khi khắc họa cái xã hội giả tưởng ấy qua con mắt nhìn khủng hoảng niềm tin của anh lính phóng hỏa Montag, Ray Bradbury chắc không thể ngờ vào tính tiên tri khủng khiếp của cuốn sách. Xã hội chúng ta đang sống ngày nay giống với những gì Bradbury mô tả đến rùng mình: một nến văn minh lệ thuộc quá nhiểu vào truyền thông, giải trí và công nghệ. Bởi lẽ đó, hơn sáu chục năm kể từ lần đầu xuất bản, vẫn đủ sức khiến bất kỳ ai đọc nó phải sửng sốt và choáng váng. -
Cái Hòm
Truyện Dịch Kinh Dị
Edgar Allan Poe - Ray Bradbury dịch
CHAPTERS 4 VIEWS 12605
Vài năm trước tôi có việc phải đi từ Charleston Anh quốc đến New York ở Hoa Kỳ. Tôi đặt chỗ trên con tàu thư tín "Independence", một chiếc tàu tuyệt vời do Thuyền trưởng Hardy chỉ huy. Theo lịch trình, chúng tôi sẽ nhổ neo vào ngày 15 tháng 6, thời tiết lúc này đang rất thuận lợi. Và thế là vào ngày 14, tôi bước chân lên boong tàu để thu xếp chuyện buồng ở cho mình trong chuyến đi.
Nhìn vào danh sách, tôi thấy số hành khách đi chuyến này cũng không ít, trong đó số hành khách là các quý bà quý cô có vẻ nhiều hơn bình thường. Trong danh sách có vài người tôi quen, và tôi rất mừng khi nhìn thấy cái tên Cornelius Wyatt, một họa sĩ trẻ mà giữa chúng tôi từng có nhiều kỷ niệm rất dễ chịu. Anh với tôi là bạn cùng lớp ở Đại học C., và chúng tôi vốn rất thân thiết với nhau. Anh có tính khí thường thấy ở các thiên tài, một sự kết hợp của tính khinh người, sự nhậy cảm và lòng nhiệt tình. Thêm vào cho những phẩm chất này, anh còn là một người có trái tim nồng nhiệt và trung thành nhất mà tôi từng biết. -
Người Minh Họa
Truyện Dịch Khoa Học Viễn Tưởng
Ray Bradbury
CHAPTERS 20 VIEWS 2395
Tôi gặp Người Minh Họa lần đầu tiên vào một buổi chiều ấm áp đầu tháng Chín. Lúc ấy tôi đang đi bộ dọc một con đường trải nhựa, sắp kết thúc một chuyến đi bộ kéo dài hai tuần quanh Wisconsin. Đến cuối buổi chiều tôi dừng chân, ăn ít thịt hầm đậu với một cái bánh rán, và đang định duỗi chân nằm đọc sách thì Người Minh Họa bước lên đỉnh đồi và đứng in hình lên nền trời trong chốc lát.
Khi ấy tôi chưa biết ông ta được Minh họa. Tôi chỉ biết rằng ông ta rất cao, trước kia đã từng rất cơ bắp, nhưng giờ không hiểu vì sao đã phệ ra. Tôi nhớ rằng cánh tay ông ta dài, hai bàn tay to, nhưng mặt ông ta như mặt trẻ con, gắn trên một cơ thể khổng lồ.
Dường như ông ta chỉ cảm nhận được sự có mặt của tôi, vì khi lên tiếng ông ta không nhìn thẳng vào tôi:
“Anh có biết tôi có thể tìm việc ở đâu không?”
“Tôi e là không,” tôi đáp.
“Đã bốn mươi năm rồi tôi chưa có công ăn việc làm ổn định,” ông ta nói.
Tuy chiều hôm đó rất nóng, ông ta vẫn mặc áo len cài khuy kín cổ. Tay áo cũng được kéo xuống, cài khuy kín quanh cổ tay chắc nịch. Mồ hôi túa đầm đìa xuống mặt, nhưng ông ta không hề đưa tay lên mở khuy áo. -
Những Quả Bóng Lửa
Truyện Dịch Tập Truyện Khoa Học Viễn Tưởng
Ray Bradbury
CHAPTERS 9 VIEWS 4195
Lửa bùng vỡ trên những bãi cỏ đêm mùa hạ. Người ta nhìn thấy lập lòe khuôn mặt của những người cậu, người cô. Những chiếc pháo thăng thiên rơi xuống trước những đôi mắt nâu long lanh của các anh em bà con đứng trên hàng hiên, và những que pháo cháy sém tàn lụi rơi cắm đầu xuống mấy mảnh ruộng khô xa tắp.
Đức Cha Joseph Daniel Peregrine mở mắt. Ôi giấc mơ: chính ngài cùng các anh em thân quyến chơi pháo hoa ở quê nhà Ohio cổ kính của ông nội những năm xưa!
Ngài nằm nghe ngóng những tiếng động âm âm trong lòng giáo đường, trong các phòng tĩnh tâm khác nơi các linh mục đang nghỉ ngơi. Vào tối hôm nay, trước ngày khởi hành của chiếc hỏa tiễn Thập Tự Giá, không biết họ có nằm mơ thấy lại những ngày hội ấu thơ? Chắc là có. Tối hôm nay đâu khác gì những bình minh náo nức đợi chờ ngày Quốc Khánh thuở nào, khi các chú bé ngóng trông tiếng pháo nổ đầu tiên báo hiệu để chạy ùa ra lối đi còn đẫm sương đêm, hai bàn tay ôm đầy những điều kỳ diệu âm vang: pháo! -
Tiếng Gọi Trong Sương Mù
Truyện Dịch Truyện Ngắn Khoa Học Viễn Tưởng
Ray Bradbury
VIEWS 5124
Giữa biển khơi giá lạnh, xa khuất đất liền, chúng tôi từng đêm chờ đợi sương mù; và khi sương mù đến, chúng tôi cho dầu vào guồng máy rồi thắp sáng ngọn đèn báo sương trong tháp đá. Như hai cánh chim trên bầu trời xám, McDunn với tôi tung vào không trung những luồng sáng lúc đỏ, lúc trắng, rồi lại đỏ, dõi tìm những con tàu cô đơn. Và nếu như chúng không nhìn thấy ánh đèn thì lúc nào cũng có Tiếng Nói của chúng tôi: tiếng kêu trầm thống của hồi còi báo hiệu sương mù rung rền qua những dải mù sương khiến bầy hải âu thảng thốt bay tán loạn tựa những cỗ bài vung vãi và dựng sóng vươn cao ngầu bọt.